Quang Chi Tử
Quyển 3 - Chương 26
Thiểm Vân lấy tay quẹt máu trên mép , cười khổ , nói : “ Xem ra ta đánh giá thấp ngươi quá rồi , không thể tưởng tượng ngươi tuổi nhỏ như thế đã đạt đến cảnh giới Ma Đạo Sư , quả là không thể tưởng tượng ra được , vậy ta cũng không thể bảo tồn thực lực được nữa , nguyên là chiêu này chỉ dùng đối phó với đội của Bỉ Kì , chính là Phong Long chiến đội , phải cho ngươi thưởng thức trước rồi . Anh em lại đây , cho họ thấy sức mạnh thật sự của chúng ta đi “ .
Vừa nói xong liến giơ cao kiếm lên , 4 đồng đội của Thiểm Vân phát xuất 4 đạo bạch sắc đấu khí hướng lên trời , Thiểm Vân cật lực hút lấy , từ trường kiếm của y bạch quang dẩn chuyển thành quang mang màu đỏ . Đột nhiên trên trời 4 đạo bạch quang phối hợp , hình thành một thanh trường kiếm khổng lồ màu hồng huyết .
Tu Ti thất kinh hô lớn : “ Không xong , là Thần Đấu Khí “ .
Thiểm Vân sắc mặt trắng bệch , miệng cười thắng lợi , đắc ý nói : “ Đúng , là Thần Đấu Khí , hãy xem năng lực Quang Minh kị sĩ của ta có đấu lại Ma Đạo Sư hay không . Lại đây , xem tuyệt kĩ tất sát của ta , Huyết Nhiễm Đích Phong Thải “ .
Ta cố gắng khống chế Quang Hoàn hướng về Thân Vương chiến đội , nghe thấy Tu Ti hô hoán , biết rằng hiện tại cố gắng tránh né không phải là biện pháp hay , liều mạng nghiến răng , tập trung toàn bộ ma pháp lực phóng xuất , Quang Hoàn Diệu nhận thêm kim quang , theo sự khống chế của ta hướng về phía đối phương lần thứ hai .
Hai lực lượng tuyệt cường gặp nhau giữa không trung , lôi đài bị năng lượng cuồng bạo thổi văng tứ tán , bọn Thiểm Vân 5 người bị chấn văng lộn nhào trên mặt đất , nhưng thảm nhất vẫn là ta , máu miệng phun như vòi , đầu óc chỉ thấy mơ hồ , ngã xoài ngay bên cạnh Đông Nhật , cảm thấy toàn thân không còn một chút ma pháp lực nào , kim cầu năng lượng thu nhỏ chỉ còn 1 ít .
Khán giả bên dưới nhờ chạy ra xa nên không gặp chút ảnh hưởng nào , bàn tán kinh ngạc về sức mạnh cường đại của bọn ta .
Đông Nhật và Tu Ti đứng phía sau ta không chịu lực lượng xung kích nào , chỉ bị đất cát văng đầy mặt .
Thiểm Vân từ từ bò dậy từ mặt đất : “ Ma pháp thật vô cùng mạnh mẽ a , hợp sức năm người bọn ta mới có thể miễn cưỡng ngăn chặn được . Ta hiện giờ không còn sức chút sức chiến đấu nào nữa “ . Lắc đầu nhìn các đồng đội đang nằm la liệt xung quanh , cười khồ nói : “ Bọn họ cũng không thể đánh nữa rồi “ .
“ Nhận thua ư ? Không thể nào . Lại đây , Tiểu Ưng , dung hợp “ . Ta mặc dù thân thể không thể cử động , cũng biết đích thị là Thiểm Vân đang vận dụng khả năng dung hợp huyễn thú , khả dĩ có thể khôi phục một phần sức chiến đấu , kết hợp với sức mạnh của huyễn thú , rõ ràng là muốn liều mạng với Đông Nhật và Tu Ti đang thụ thương .
Ta cũng thầm gọi Tiểu Kim với thanh âm yếu ớt : “ Tiểu Kim , ta hiện giờ cạn kiệt ma pháp lực , ngươi còn chiến đấu được không ? Lại giúp ta mau “ .
Tiểu Kim hồi đáp ta là tích năng lượng toàn thân của nó cũng chi trì được khoảng 3 phút nữa .
Ta miễn cưỡng giơ tay hướng về phía Đông Nhật , giọng nói yếu ớt : “ Ngươi là bí kĩ ta lưu lại đến giờ mới dùng , đến giúp ta đi , ra đi , Tiểu Kim “ .
Kim quang lóe lên , Tiểu Kim bay vút lên không trung , đã thấy đại khái hình dáng của Long đồng thời cũng phát tiếng Long ngâm , ta biết thời gian khẩn bách , lập tức phát xuất mệnh lệnh tấn công , để giữ sức Tiểu Kim , ta lệnh cho nó chỉ công kích vật lý trực tiếp .
Tiểu Kim vỗ cánh phi thằng đến Thiểm Vân , Thiểm Vân cảm thấy bị uy hiếp , cảm thấy nguy hiểm lập tức huy động huyễn thú bao quanh trường kiếm , hô to : “ Tật phong thần ưng kiếm “ . Từ trường kiếm lập tức phát xuất một đạo đấu khí hình chim ưng hướng về Tiểu Kim công kích , kì thật , Thiểm Vân đã không còn lực lượng chiến đâu , hoàn toàn nương nhờ lực lượng của huyễn thú .
Tiểu Kim vỗ cánh bay thẳng hướng đến Thiểm Vân , móng vuốt vươn ra , Thiểm Vân phát xuất đấu khí hình chim ưng bị Tiểu Kim dùng vuốt kẹp chặt lại , giống như đang bóp một con chim ưng thật , cố sức vùng vẫy , Tiểu Kim lắc vuốt , dụng lực bóp nát vụn đấu khí hình chim ưng , sau đó hướng thẳng về Thiểm Vân .
Ta sợ Tiểu Kim có thể giết chết y , lập tức ra lệnh cho Tiểu Kim không làm thương tổn địch thủ , Tiểu Kim liền thu hồi móng vuốt lại , dùng cánh hất nhào Thiểm Vân . Ngất xỉu tại chỗ , y không còn khả năng ngồi dậy nữa .
Ta sau khi mượn sức mạnh của Tiểu Kim giành thắng lợi , cảm thấy người hư nhược vô cùng , miễn cưỡng thu hồi Tiểu Kim , rồi ngất đi không biết gì nữa …
……
Ta từ từ khôi phục tri giác , mơ mơ hồ hồ mở mắt , chỉ thấy đang nằm trong một gian phòng nhỏ , xung quanh không có một ai , vừa cố gắng cử động , lập tức xương cốt kêu lên răng rắc giống như đang tan ra , ta tập trung tinh thần kiểm tra lại ma pháp lực , kết quả chỉ có thể dùng một từ để hình dung , đó là thảm , thảm vô cùng , ma pháp lực dư lại chỉ còn 30% , đó hoàn toàn không biết là sau một thời gian dài nghỉ ngơi .
Ngoài cửa vọng lại tiếng nói của Đông Nhật : “ Sư phụ , con nghe thấy phòng Trường Cung có tiếng động , để con vào xem một chút “ .
Đông Nhật đẩy cửa bước vào : “ Trường Cung ngươi tỉnh lại rồi à ? Trong người thấy thế nào?”
“ Thế nào à ? Toàn thân đau đớn . Hiện giờ tình hình thế nào rồi ? “ Ta mệt mỏi cất tiếng .
“ Hiện giờ là giờ ngọ ngày thứ hai rồi , ngươi hôn mê đã một ngày một đêm “ . Đông Nhật hồi đáp .
“ A ! Ngày mai là ngày thi đấu với Phong Long chiến đội “. Một cơn đau khác nổi lên .
Đông Nhật thở dài , lắc đầu nói : “Cao Đức với Hành Áo khằng định ngày mai không thể xuất chiến , hai người bọn họ đều thụ trọng thương , Tu Ti ngày mai có thể tham chiến , chỉ sợ y chưa hoàn toàn hồi phục . Không tưởng được là Thân Vương chiến đội lại lợi hại như vậy . Chúng ta thắng thảm rồi a . Không biết ngày mai phải làm sao nữa đây “ .
Ngoài phòng truyền vào tiếng của Văn lão sư : “ Trường Cung đã tỉnh lại chưa ? “ Đông Nhật đáp : “ Rồi ạ , huynh ấy vừa tỉnh “ .
Văn lão sư bước vào , ta xấu hổ lên tiếng : “ Xin lỗi , Văn sư phụ , con phụ kì vọng của người rồi “ .
Văn sư phụ cất tiếng cười lớn , nói : “ Hài tử ngốc , ngươi nói gì vậy , ngươi làm rất tốt , ta không nghĩ là Kì Lỗ lại phái Thiểm Vân xuất chiến , càng không tưởng y lại đạt cảnh giới Quang Minh kị sĩ . Toàn đại lục chỉ có 6 Quang Minh kị sĩ , Tu Đạt đã chiếm 4 , còn lại tại Đạt Lộ vương quốc . Thêm Thiểm Vân nữa là 7 . Nếu phe Bỉ Kì cũng đạt trình độ như vậy , căn bản ngày mai chúng ta không có khả năng thắng . Ngươi đã có khả năng đánh bại đối thủ như vậy đối với ta cũng là vô cùng sung sướng , kể cả ngày mai có thua cũng hề hấn gì . Ngươi cứ nghỉ ngơi cho khỏe , nếu thấy không khỏe thì ngày mai cứ rút lui là được “ .
Ta dùng ngữ khí kiên định nhất đáp lại : “ Không được , bất luận thế nào , ngày mai đội của con nhất định ứng chiến , chỉ sợ là ngày mai chỉ còn con với Đông Nhật thôi “ . Kì thực ta cũng biết nếu ngày mai chiến thằng , trừ phi xuất hiện kì tích .
Văn lão sư chỉ cười đáp : “ Thôi nghỉ ngơi đi , ngày mai nói tiếp “ .
Văn lão sư vừa đi khỏi , ta nhìn thẳng vào mắt Đông Nhật , nghiến răng nói : “ Bất kể ngày mai ta có khôi phục sức lực hay không , chúng ta cũng nhất quyết tham chiến , đánh đến cạn sức thì thôi “ .
Đông Nhật mắt ứa lệ , nắm chặt tay ta : “ Được , ngày mai ta liều mạng với chúng , nhất định không làm sư phụ mất mặt , chúng ta là chính nghĩa , chính nghĩa tất thắng “ .
Vừa nói xong liến giơ cao kiếm lên , 4 đồng đội của Thiểm Vân phát xuất 4 đạo bạch sắc đấu khí hướng lên trời , Thiểm Vân cật lực hút lấy , từ trường kiếm của y bạch quang dẩn chuyển thành quang mang màu đỏ . Đột nhiên trên trời 4 đạo bạch quang phối hợp , hình thành một thanh trường kiếm khổng lồ màu hồng huyết .
Tu Ti thất kinh hô lớn : “ Không xong , là Thần Đấu Khí “ .
Thiểm Vân sắc mặt trắng bệch , miệng cười thắng lợi , đắc ý nói : “ Đúng , là Thần Đấu Khí , hãy xem năng lực Quang Minh kị sĩ của ta có đấu lại Ma Đạo Sư hay không . Lại đây , xem tuyệt kĩ tất sát của ta , Huyết Nhiễm Đích Phong Thải “ .
Ta cố gắng khống chế Quang Hoàn hướng về Thân Vương chiến đội , nghe thấy Tu Ti hô hoán , biết rằng hiện tại cố gắng tránh né không phải là biện pháp hay , liều mạng nghiến răng , tập trung toàn bộ ma pháp lực phóng xuất , Quang Hoàn Diệu nhận thêm kim quang , theo sự khống chế của ta hướng về phía đối phương lần thứ hai .
Hai lực lượng tuyệt cường gặp nhau giữa không trung , lôi đài bị năng lượng cuồng bạo thổi văng tứ tán , bọn Thiểm Vân 5 người bị chấn văng lộn nhào trên mặt đất , nhưng thảm nhất vẫn là ta , máu miệng phun như vòi , đầu óc chỉ thấy mơ hồ , ngã xoài ngay bên cạnh Đông Nhật , cảm thấy toàn thân không còn một chút ma pháp lực nào , kim cầu năng lượng thu nhỏ chỉ còn 1 ít .
Khán giả bên dưới nhờ chạy ra xa nên không gặp chút ảnh hưởng nào , bàn tán kinh ngạc về sức mạnh cường đại của bọn ta .
Đông Nhật và Tu Ti đứng phía sau ta không chịu lực lượng xung kích nào , chỉ bị đất cát văng đầy mặt .
Thiểm Vân từ từ bò dậy từ mặt đất : “ Ma pháp thật vô cùng mạnh mẽ a , hợp sức năm người bọn ta mới có thể miễn cưỡng ngăn chặn được . Ta hiện giờ không còn sức chút sức chiến đấu nào nữa “ . Lắc đầu nhìn các đồng đội đang nằm la liệt xung quanh , cười khồ nói : “ Bọn họ cũng không thể đánh nữa rồi “ .
“ Nhận thua ư ? Không thể nào . Lại đây , Tiểu Ưng , dung hợp “ . Ta mặc dù thân thể không thể cử động , cũng biết đích thị là Thiểm Vân đang vận dụng khả năng dung hợp huyễn thú , khả dĩ có thể khôi phục một phần sức chiến đấu , kết hợp với sức mạnh của huyễn thú , rõ ràng là muốn liều mạng với Đông Nhật và Tu Ti đang thụ thương .
Ta cũng thầm gọi Tiểu Kim với thanh âm yếu ớt : “ Tiểu Kim , ta hiện giờ cạn kiệt ma pháp lực , ngươi còn chiến đấu được không ? Lại giúp ta mau “ .
Tiểu Kim hồi đáp ta là tích năng lượng toàn thân của nó cũng chi trì được khoảng 3 phút nữa .
Ta miễn cưỡng giơ tay hướng về phía Đông Nhật , giọng nói yếu ớt : “ Ngươi là bí kĩ ta lưu lại đến giờ mới dùng , đến giúp ta đi , ra đi , Tiểu Kim “ .
Kim quang lóe lên , Tiểu Kim bay vút lên không trung , đã thấy đại khái hình dáng của Long đồng thời cũng phát tiếng Long ngâm , ta biết thời gian khẩn bách , lập tức phát xuất mệnh lệnh tấn công , để giữ sức Tiểu Kim , ta lệnh cho nó chỉ công kích vật lý trực tiếp .
Tiểu Kim vỗ cánh phi thằng đến Thiểm Vân , Thiểm Vân cảm thấy bị uy hiếp , cảm thấy nguy hiểm lập tức huy động huyễn thú bao quanh trường kiếm , hô to : “ Tật phong thần ưng kiếm “ . Từ trường kiếm lập tức phát xuất một đạo đấu khí hình chim ưng hướng về Tiểu Kim công kích , kì thật , Thiểm Vân đã không còn lực lượng chiến đâu , hoàn toàn nương nhờ lực lượng của huyễn thú .
Tiểu Kim vỗ cánh bay thẳng hướng đến Thiểm Vân , móng vuốt vươn ra , Thiểm Vân phát xuất đấu khí hình chim ưng bị Tiểu Kim dùng vuốt kẹp chặt lại , giống như đang bóp một con chim ưng thật , cố sức vùng vẫy , Tiểu Kim lắc vuốt , dụng lực bóp nát vụn đấu khí hình chim ưng , sau đó hướng thẳng về Thiểm Vân .
Ta sợ Tiểu Kim có thể giết chết y , lập tức ra lệnh cho Tiểu Kim không làm thương tổn địch thủ , Tiểu Kim liền thu hồi móng vuốt lại , dùng cánh hất nhào Thiểm Vân . Ngất xỉu tại chỗ , y không còn khả năng ngồi dậy nữa .
Ta sau khi mượn sức mạnh của Tiểu Kim giành thắng lợi , cảm thấy người hư nhược vô cùng , miễn cưỡng thu hồi Tiểu Kim , rồi ngất đi không biết gì nữa …
……
Ta từ từ khôi phục tri giác , mơ mơ hồ hồ mở mắt , chỉ thấy đang nằm trong một gian phòng nhỏ , xung quanh không có một ai , vừa cố gắng cử động , lập tức xương cốt kêu lên răng rắc giống như đang tan ra , ta tập trung tinh thần kiểm tra lại ma pháp lực , kết quả chỉ có thể dùng một từ để hình dung , đó là thảm , thảm vô cùng , ma pháp lực dư lại chỉ còn 30% , đó hoàn toàn không biết là sau một thời gian dài nghỉ ngơi .
Ngoài cửa vọng lại tiếng nói của Đông Nhật : “ Sư phụ , con nghe thấy phòng Trường Cung có tiếng động , để con vào xem một chút “ .
Đông Nhật đẩy cửa bước vào : “ Trường Cung ngươi tỉnh lại rồi à ? Trong người thấy thế nào?”
“ Thế nào à ? Toàn thân đau đớn . Hiện giờ tình hình thế nào rồi ? “ Ta mệt mỏi cất tiếng .
“ Hiện giờ là giờ ngọ ngày thứ hai rồi , ngươi hôn mê đã một ngày một đêm “ . Đông Nhật hồi đáp .
“ A ! Ngày mai là ngày thi đấu với Phong Long chiến đội “. Một cơn đau khác nổi lên .
Đông Nhật thở dài , lắc đầu nói : “Cao Đức với Hành Áo khằng định ngày mai không thể xuất chiến , hai người bọn họ đều thụ trọng thương , Tu Ti ngày mai có thể tham chiến , chỉ sợ y chưa hoàn toàn hồi phục . Không tưởng được là Thân Vương chiến đội lại lợi hại như vậy . Chúng ta thắng thảm rồi a . Không biết ngày mai phải làm sao nữa đây “ .
Ngoài phòng truyền vào tiếng của Văn lão sư : “ Trường Cung đã tỉnh lại chưa ? “ Đông Nhật đáp : “ Rồi ạ , huynh ấy vừa tỉnh “ .
Văn lão sư bước vào , ta xấu hổ lên tiếng : “ Xin lỗi , Văn sư phụ , con phụ kì vọng của người rồi “ .
Văn sư phụ cất tiếng cười lớn , nói : “ Hài tử ngốc , ngươi nói gì vậy , ngươi làm rất tốt , ta không nghĩ là Kì Lỗ lại phái Thiểm Vân xuất chiến , càng không tưởng y lại đạt cảnh giới Quang Minh kị sĩ . Toàn đại lục chỉ có 6 Quang Minh kị sĩ , Tu Đạt đã chiếm 4 , còn lại tại Đạt Lộ vương quốc . Thêm Thiểm Vân nữa là 7 . Nếu phe Bỉ Kì cũng đạt trình độ như vậy , căn bản ngày mai chúng ta không có khả năng thắng . Ngươi đã có khả năng đánh bại đối thủ như vậy đối với ta cũng là vô cùng sung sướng , kể cả ngày mai có thua cũng hề hấn gì . Ngươi cứ nghỉ ngơi cho khỏe , nếu thấy không khỏe thì ngày mai cứ rút lui là được “ .
Ta dùng ngữ khí kiên định nhất đáp lại : “ Không được , bất luận thế nào , ngày mai đội của con nhất định ứng chiến , chỉ sợ là ngày mai chỉ còn con với Đông Nhật thôi “ . Kì thực ta cũng biết nếu ngày mai chiến thằng , trừ phi xuất hiện kì tích .
Văn lão sư chỉ cười đáp : “ Thôi nghỉ ngơi đi , ngày mai nói tiếp “ .
Văn lão sư vừa đi khỏi , ta nhìn thẳng vào mắt Đông Nhật , nghiến răng nói : “ Bất kể ngày mai ta có khôi phục sức lực hay không , chúng ta cũng nhất quyết tham chiến , đánh đến cạn sức thì thôi “ .
Đông Nhật mắt ứa lệ , nắm chặt tay ta : “ Được , ngày mai ta liều mạng với chúng , nhất định không làm sư phụ mất mặt , chúng ta là chính nghĩa , chính nghĩa tất thắng “ .
Tác giả :
Đường Gia Tam Thiếu