Quang Chi Tử
Quyển 12 - Chương 15: Dị biến đột khởi
Năm người đồng thời phát ra một tiếng kêu thê lương, máu tươi cuồng phún, thân thể bay lên trầm trọng văng qua một bên. Kết giới của thánh kiếm bị phá, dưới tác dụng của khí kỵ ngực ta phảng phất như bị đánh một chùy, thân thể chợt lùi lại vài bước. Tất cả trước mắt làm ta sợ ngây người. Ngũ sắc quang cầu tựa hồ cũng không biết những gì đã phát sinh, vẫn như cũ giống như lưu tinh tiến về phía các thần khí. Chiến Hổ bọn họ đã bị trọng thương, nếu lúc này thần vị dung hợp với bọn họ, bọn họ rất có thể không tiếp nhận nổi thần lực, bạo thể mà chết.
Thời khắc mấu chốt, mặt nạ băng thần trên mặt ta phát ra bạch quang, ý thức của ta phảng phất bị điện kích một chút, chợt tỉnh táo lại, ta vội vàng huy động thánh kiếm trong tay, xuất ra một đạo hồ tuyến, thu hồi ngũ sắc quang cầu đang dung nhập vào thần khí quay lại, tay trái vung lên nhanh chóng dùng kết giới vây ngũ sắc quang cầu lại, một lần nữa thu hồi không gian đại nội.
Tâm của ta đã rơi xuống vực thẳm, có thể dễ dàng đột phá kết giới của quang minh thánh kiếm, lại đả thương bọn Chiến Hổ năm người đã có thần khí thì chỉ có một người làm được, đó chính là thống trì yêu tộc, mang đến tinh phong huyết vũ cho đại lục - yêu vương. Ta vạn vạn không nghĩ tới, hắn canh thời gian chuẩn đến như vậy, xuất hiện tại thời khắc mấu chốt nhất.
"Hải Thủy, ngươi làm gì?" Tiếng kinh hô của Mộc Tử truyền đến. Ta định tình nhìn lại, chỉ thấy Hải Thủy tiếu lệ nhu nhược đã thay đổi, mái tóc dài màu lam của nàng đã biến thành màu hôi lam(xám xanh), trong mắt hồng mang không ngừng lóe ra, ánh mắt lạnh như băng không mang theo một chút cảm tình, chẳng lẻ, chẳng lẻ hôi mang vừa rồi là nàng phát ra sao?
Hải Thủy hừ một tiếng, tiện tay vung lên, kích Mộc Tử đã gần tới cảnh giới ma đạo sư bay ra ngoài, trọng trọng đánh vào trên vách tường.
Ta là ngươi duy nhất ngoài Hải Thủy còn có thể đứng thẳng, ta hoành quang minh thánh kiếm trong tay, cả giận nói: "Hải Thủy, ngươi làm gì?"
Hải Thủy cười ha hả, thanh âm nàng sớm đã không còn thanh thúy động lòng ngươi, mà là một loại thanh âm không âm không dương, "Loài người, các ngươi thật là ngu xuẩn, đối kháng với yêu tộc chúng ta thì chỉ có một kết cuộc, đó chính là - tử. Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi có năng lượng của Mễ Già Lặc là có thể chống lại ta sao? Mễ Già Lặc trong mắt ta cùng giống như những tên phế vật khác, căn bản không chịu nổi một kích. Không tệ, không tệ, hôm nay vừa lúc hủy diệt tất cả hy vọng của tên chư thần vua ở chỗ này, xem hắn lấy cái gì đấu với ta. Đến khi ta lấy toàn bộ năng lượng của thế giới làm của riêng chính là tử kỳ của thần giới, ha ha, ha ha ha ha."
Ta ngơ ngác nhìn Hải Thủy đang điên cuồng, căm hận nói: "Ngươi là yêu vương."
Tiếng cười của Hải Thủy đột ngột dừng lại, nói: "Không sai, ta chính là thống trị vĩ đại của yêu tộc, bất luận là gì đều phải thần phục dưới chân yêu tộc. Ngươi hiểu được đã quá muộn rồi."
Tại sao? Tại sao Hải Thủy lại biến thành yêu vương, ta căn bản không cách nào giải thích, nhìn đám người Chiến Hổ hôn mê bất tỉnh, tâm của ta đau đớn như bị xé rách, cuồng quát một tiếng, ta huy động quang minh thánh kiếm bám theo một đạo quang mang màu bạc, chợt hướng yêu vương chém tới.
Hải Thủy khinh thường cười, nói: "Vừa rồi ta đã nói cho ngươi, chút bản lĩnh của Mễ Già Lặc ta không đặt vào mắt mình, muốn cùng ta đấu, ngươi quá ngây thơ rồi." Nàng giơ tay phải lên, cứ như vậy dùng thân thể ngăn chặn thần quang của thánh kiếm, lực phản chấn thật lớn chấn thân thể ta bay lên cao, ầm ầm, va chạm làm sụp một bên tường viện. Thật mạnh, thật sự là quá mạnh a!
Yêu vương hài lòng nhìn một chút cánh tay của mình, nói: "Thân thể này rất tốt, rất hoàn mỹ, có thể xác này ta có thể phát xuất toàn bộ năng lượng, hủy diệt tất cả tánh mạng trên thế giới này."
Ta dùng thánh kiếm chi chống lấy thân thể của mình, chậm rãi đứng lên, nói: "Tại sao? Tại sao ngươi lại xâm chiếm thân thể của Hải Thủy."
Yêu vương lạnh lùng nhìn ta, nói: "Dù sao ngươi cũng phải chết, nói cho ngươi cũng không sao cả, đối với loài người các ngươi mà nói, mỗi người đều sẽ có dục vọng của mình, mà dục vọng chính là thứ ta thích nhất, tiểu nha đầu gọi là Hải Thủy này, dục vọng của nàng phi thường mãnh liệt, mãnh liệt đến mức ta phải tìm đến lấy thân xác của nàng làm thân thể của mình. ngươi biết dục vọng của nàng là cái gì không? Dục vọng của nàng chính là muốn có tình yêu của ngươi. Ha ha, buồn cười, quá buồn cười rồi, tình yêu là cái gì vậy, có đáng giá để nàng phụng hiến tính mạng của chính mình."
Tâm ta rung động, mặc dù ta biết cảm tình của Hải Thủy với ta rất sâu, nhưng ta cho tới bây giờ không có nghĩ đến tình cảm của nàng với ta đã đến mức độ này, Hải Thủy, là ta không tốt, nếu ta sớm tiếp nhận ngươi, ngươi cũng sẽ không bị yêu vương xâm chiếm thân thể rồi. Cảm giác bi phẫn tràn ngập trong ngực ta, ta không để ý tất cả giơ lên thánh kiếm trong tay. Đột nhiên, ta phát hiện trong mắt yêu vương có một tia vui mừng. Sắc mặt vui mừng? Hắn sao phải cao hứng như vậy? Hắn bây giờ đã chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, căn bản không cần phải lộ ra vẻ mặt gì. Mặt nạ băng thần lại truyền đến cảm giác như điện giật, trong đầu ta hoàn toàn thanh tĩnh, nhất thời hiểu được, xem ra yêu vương cũng không mạnh như hắn nói, hắn nhất định có nhược điểm, với tính cách của hắn mà nói, hắn căn bản không cần phải nói nhiều với ta như vậy, trực tiếp giết chết ta không phải tốt hơn sao? Hắn nói những lời vừa rồi là muốn kích ta tức giận, đây là tại sao? Chẳng lẻ, thực lực của hắn không đối phó nổi với ta? Không, không phải như vậy, với thực lực hắn vừa biểu hiện ra cho dù ba người như ta cũng không đối phó được. Đây là tại sao chứ?
Trong lúc ta đang do dự bất quyết, ta thấy trong mắt yêu vương một tia giãy dụa. A! Ta hiểu được rồi, hắn nhất định là còn chưa hoàn toàn chiếm cứ thân thể của Hải Thủy, Hải Thủy đối với ta tràn ngập ái ý, căn bản không có ý niệm giết ta trong đầu, hắn là muốn dùng hận ý của ta với hắn làm cho Hải Thủy cho rằng là ta hận nàng, sẽ giết chết ta. Đúng, nhất định là như vậy.
Nghĩ tới đây, dưới sự kinh ngạc của yêu vương, ta buông quang minh thánh kiếm trong tay, ôn nhu nhìn yêu vương nói: "Hải Thủy, tỉnh lại đi, đuổi ác ma này ra khỏi thân thể ngươi, ta yêu ngươi, ta thật sự rất yêu ngươi a! Chẳng lẻ ngươi không muốn ở cùng ta sao, cùng sống một cuộc đời tĩnh lặng sao?"
Thời khắc mấu chốt, mặt nạ băng thần trên mặt ta phát ra bạch quang, ý thức của ta phảng phất bị điện kích một chút, chợt tỉnh táo lại, ta vội vàng huy động thánh kiếm trong tay, xuất ra một đạo hồ tuyến, thu hồi ngũ sắc quang cầu đang dung nhập vào thần khí quay lại, tay trái vung lên nhanh chóng dùng kết giới vây ngũ sắc quang cầu lại, một lần nữa thu hồi không gian đại nội.
Tâm của ta đã rơi xuống vực thẳm, có thể dễ dàng đột phá kết giới của quang minh thánh kiếm, lại đả thương bọn Chiến Hổ năm người đã có thần khí thì chỉ có một người làm được, đó chính là thống trì yêu tộc, mang đến tinh phong huyết vũ cho đại lục - yêu vương. Ta vạn vạn không nghĩ tới, hắn canh thời gian chuẩn đến như vậy, xuất hiện tại thời khắc mấu chốt nhất.
"Hải Thủy, ngươi làm gì?" Tiếng kinh hô của Mộc Tử truyền đến. Ta định tình nhìn lại, chỉ thấy Hải Thủy tiếu lệ nhu nhược đã thay đổi, mái tóc dài màu lam của nàng đã biến thành màu hôi lam(xám xanh), trong mắt hồng mang không ngừng lóe ra, ánh mắt lạnh như băng không mang theo một chút cảm tình, chẳng lẻ, chẳng lẻ hôi mang vừa rồi là nàng phát ra sao?
Hải Thủy hừ một tiếng, tiện tay vung lên, kích Mộc Tử đã gần tới cảnh giới ma đạo sư bay ra ngoài, trọng trọng đánh vào trên vách tường.
Ta là ngươi duy nhất ngoài Hải Thủy còn có thể đứng thẳng, ta hoành quang minh thánh kiếm trong tay, cả giận nói: "Hải Thủy, ngươi làm gì?"
Hải Thủy cười ha hả, thanh âm nàng sớm đã không còn thanh thúy động lòng ngươi, mà là một loại thanh âm không âm không dương, "Loài người, các ngươi thật là ngu xuẩn, đối kháng với yêu tộc chúng ta thì chỉ có một kết cuộc, đó chính là - tử. Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi có năng lượng của Mễ Già Lặc là có thể chống lại ta sao? Mễ Già Lặc trong mắt ta cùng giống như những tên phế vật khác, căn bản không chịu nổi một kích. Không tệ, không tệ, hôm nay vừa lúc hủy diệt tất cả hy vọng của tên chư thần vua ở chỗ này, xem hắn lấy cái gì đấu với ta. Đến khi ta lấy toàn bộ năng lượng của thế giới làm của riêng chính là tử kỳ của thần giới, ha ha, ha ha ha ha."
Ta ngơ ngác nhìn Hải Thủy đang điên cuồng, căm hận nói: "Ngươi là yêu vương."
Tiếng cười của Hải Thủy đột ngột dừng lại, nói: "Không sai, ta chính là thống trị vĩ đại của yêu tộc, bất luận là gì đều phải thần phục dưới chân yêu tộc. Ngươi hiểu được đã quá muộn rồi."
Tại sao? Tại sao Hải Thủy lại biến thành yêu vương, ta căn bản không cách nào giải thích, nhìn đám người Chiến Hổ hôn mê bất tỉnh, tâm của ta đau đớn như bị xé rách, cuồng quát một tiếng, ta huy động quang minh thánh kiếm bám theo một đạo quang mang màu bạc, chợt hướng yêu vương chém tới.
Hải Thủy khinh thường cười, nói: "Vừa rồi ta đã nói cho ngươi, chút bản lĩnh của Mễ Già Lặc ta không đặt vào mắt mình, muốn cùng ta đấu, ngươi quá ngây thơ rồi." Nàng giơ tay phải lên, cứ như vậy dùng thân thể ngăn chặn thần quang của thánh kiếm, lực phản chấn thật lớn chấn thân thể ta bay lên cao, ầm ầm, va chạm làm sụp một bên tường viện. Thật mạnh, thật sự là quá mạnh a!
Yêu vương hài lòng nhìn một chút cánh tay của mình, nói: "Thân thể này rất tốt, rất hoàn mỹ, có thể xác này ta có thể phát xuất toàn bộ năng lượng, hủy diệt tất cả tánh mạng trên thế giới này."
Ta dùng thánh kiếm chi chống lấy thân thể của mình, chậm rãi đứng lên, nói: "Tại sao? Tại sao ngươi lại xâm chiếm thân thể của Hải Thủy."
Yêu vương lạnh lùng nhìn ta, nói: "Dù sao ngươi cũng phải chết, nói cho ngươi cũng không sao cả, đối với loài người các ngươi mà nói, mỗi người đều sẽ có dục vọng của mình, mà dục vọng chính là thứ ta thích nhất, tiểu nha đầu gọi là Hải Thủy này, dục vọng của nàng phi thường mãnh liệt, mãnh liệt đến mức ta phải tìm đến lấy thân xác của nàng làm thân thể của mình. ngươi biết dục vọng của nàng là cái gì không? Dục vọng của nàng chính là muốn có tình yêu của ngươi. Ha ha, buồn cười, quá buồn cười rồi, tình yêu là cái gì vậy, có đáng giá để nàng phụng hiến tính mạng của chính mình."
Tâm ta rung động, mặc dù ta biết cảm tình của Hải Thủy với ta rất sâu, nhưng ta cho tới bây giờ không có nghĩ đến tình cảm của nàng với ta đã đến mức độ này, Hải Thủy, là ta không tốt, nếu ta sớm tiếp nhận ngươi, ngươi cũng sẽ không bị yêu vương xâm chiếm thân thể rồi. Cảm giác bi phẫn tràn ngập trong ngực ta, ta không để ý tất cả giơ lên thánh kiếm trong tay. Đột nhiên, ta phát hiện trong mắt yêu vương có một tia vui mừng. Sắc mặt vui mừng? Hắn sao phải cao hứng như vậy? Hắn bây giờ đã chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, căn bản không cần phải lộ ra vẻ mặt gì. Mặt nạ băng thần lại truyền đến cảm giác như điện giật, trong đầu ta hoàn toàn thanh tĩnh, nhất thời hiểu được, xem ra yêu vương cũng không mạnh như hắn nói, hắn nhất định có nhược điểm, với tính cách của hắn mà nói, hắn căn bản không cần phải nói nhiều với ta như vậy, trực tiếp giết chết ta không phải tốt hơn sao? Hắn nói những lời vừa rồi là muốn kích ta tức giận, đây là tại sao? Chẳng lẻ, thực lực của hắn không đối phó nổi với ta? Không, không phải như vậy, với thực lực hắn vừa biểu hiện ra cho dù ba người như ta cũng không đối phó được. Đây là tại sao chứ?
Trong lúc ta đang do dự bất quyết, ta thấy trong mắt yêu vương một tia giãy dụa. A! Ta hiểu được rồi, hắn nhất định là còn chưa hoàn toàn chiếm cứ thân thể của Hải Thủy, Hải Thủy đối với ta tràn ngập ái ý, căn bản không có ý niệm giết ta trong đầu, hắn là muốn dùng hận ý của ta với hắn làm cho Hải Thủy cho rằng là ta hận nàng, sẽ giết chết ta. Đúng, nhất định là như vậy.
Nghĩ tới đây, dưới sự kinh ngạc của yêu vương, ta buông quang minh thánh kiếm trong tay, ôn nhu nhìn yêu vương nói: "Hải Thủy, tỉnh lại đi, đuổi ác ma này ra khỏi thân thể ngươi, ta yêu ngươi, ta thật sự rất yêu ngươi a! Chẳng lẻ ngươi không muốn ở cùng ta sao, cùng sống một cuộc đời tĩnh lặng sao?"
Tác giả :
Đường Gia Tam Thiếu