Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng
Chương 208-1: Gần tới thời kỳ trưởng thành
Editor: Quỳnh Nguyễn
Hinh Hinh ngu ngơ ngay tại chỗ, vừa rồi là đối thoại giữa một người lớn cùng một đứa con nít sao? Vì sao cô cảm thấy được đây là hai đứa con nít cãi nhau a!
Minh Ý từ phòng tắm ra không thấy được Tiểu Sâm, liền hỏi.
"Nó đến phòng Nhất Hạ chơi cờ cùng Nhất Hạ." Hinh Hinh.
"Cùng Nhất Hạ hạ, trái lại có thể hạ." Mới trước đây Minh Nhất Hạ cũng học chơi cờ, thực ra cô có thiên phú, chỉ là cô trời sinh chơi đùa, định lực không đủ không ngồi được, cho nên tài đánh cờ bình thường, nhưng hạ vẫn lại là đầy đủ hạ cùng Tiểu Sâm.
"Anh có ý gì? Ý của anh là trình độ của em cũng không có thể hạ cùng Tiểu Sâm sao?" Mậu Hinh nghe không vui rồi.
Minh Ý nghe bật cười: "Hôm nay không phải em đã chứng minh sao?"
Mậu Hinh nhéo eo của anh một phen, xoay người ngồi đến trên ghế sofa đi.
" Giám định DNA kia không thành vấn đề đi? Hiện tại mọi người cực kỳ thông minh lanh lợi, nếu như bị người điều tra ra là giả, kia làm sao bây giờ?" Hinh Hinh cực kỳ lo lắng cái này.
Minh Ý nhìn Mậu Hinh, nâng cằm của cô để cho cô nhìn mình: "Yên tâm đi, anh không làm chuyện không nắm chắc."
Điều này cũng đúng, trên một điểm này Hinh Hinh vẫn lại là cực kỳ có tin tưởng đối với Minh Ý.
Đang nói, Mậu Hinh nhận được điện thoại Dương Tại Xuân.
"Hôm nay tổ chức vẫn họp thảo luận chuyện của em, bên trong tổ chức vẫn lại là quyết định muốn điều tra chuyện tình tin tức một chút, lấy bảo đảm Luật Chính Tư công chính cùng thanh minh, em tạm thời còn không có thể đi làm." Dương Tại Xuân nói.
"Không sao, em đợi tổ chức thông báo." Hinh Hinh đã có chuẩn bị tâm lý rồi.
" Vừa lúc em nghỉ ngơi một chút, Hinh Hinh, năng lực và phẩm chất của em cô đều rõ ràng, em quay về đi làm chỉ là vấn đề thời gian." Dương Tại Xuân nói.
"Cảm ơn Dương kiểm tín nhiệm đối với em." Mậu Hinh nói.
Kết thúc điện thoại, Hinh Hinh buông buông tay nói: "Tạm thời vẫn còn không có thể đi làm."
"Vừa lúc nghỉ ngơi một chút." Minh Ý trái lại cảm thấy được rất tốt, Hinh Hinh công tác thật gấp, muốn nghỉ ngơi thích hợp.
Trước mắt cũng chỉ có thể như vậy, nhưng trong lòng Hinh Hinh lại vẫn là có chút thất vọng. Cô là một người cần làm việc, không có công việc trong lòng cô cực kỳ hoảng. Cô cho rằng trải qua hôm nay cô nên là có thể mau trở về đi làm. Nhưng cô quên, cơ quan tư pháp không đơn giản như vậy, nhất định phải điều tra rõ ràng.
Minh Ý thấy cô ẩn ẩn thất vọng, anh biết rõ tầm quan trọng phân công tác này đối với cô, hiện tại biến thành như vậy tự nhiên sẽ không dễ chịu.
Đôi mắt anh hiện lên âm u, sau đó cúi đầu hôn môi của cô, không cho cô có cơ hội miên man suy nghĩ.
Buổi tối này Tiểu Sâm cư nhiên ngủ cùng Minh Nhất Hạ. Nguyên nhân chính là bé bị Minh Nhất Hạ đả bại, hơn nữa bị Minh Nhất Hạ giết không còn bảnh giáp. Tiểu Sâm nhìn cô cô này với cặp mắt khác, muốn xuống lần nữa cùng cô.
" Nếu là tối hôm nay cháu dám ngủ cùng cô mà nói, cô liền bồi cháu một ván."
Cho nên Hinh Hinh đi phòng Minh Nhất Hạ đón con trai đi ngủ, con trai cư nhiên từ chối rồi.
Hinh Hinh trợn mắt há hốc miệng, bày tỏ không thể tin được.
"Xấu hổ, chỉ là thắng bé mà thôi." Ánh mắt Minh Nhất Hạ nhìn cô lộ ra đắc ý, "Nghe nói cô ngay cả con trai đều đã không thắng được, Mậu Hinh, cuối cùng cô có hạng không bằng tôi."
"..." Mậu Hinh chảy mồ hôi, cảm giác Minh Nhất Hạ là lớn, chỉ số thông minh đều đã ngừng ở thời kì trẻ con, cực kỳ ngây thơ."Tiểu Sâm, con thật sự không ngủ cùng chúng ta sao?"
Hinh Hinh ngu ngơ ngay tại chỗ, vừa rồi là đối thoại giữa một người lớn cùng một đứa con nít sao? Vì sao cô cảm thấy được đây là hai đứa con nít cãi nhau a!
Minh Ý từ phòng tắm ra không thấy được Tiểu Sâm, liền hỏi.
"Nó đến phòng Nhất Hạ chơi cờ cùng Nhất Hạ." Hinh Hinh.
"Cùng Nhất Hạ hạ, trái lại có thể hạ." Mới trước đây Minh Nhất Hạ cũng học chơi cờ, thực ra cô có thiên phú, chỉ là cô trời sinh chơi đùa, định lực không đủ không ngồi được, cho nên tài đánh cờ bình thường, nhưng hạ vẫn lại là đầy đủ hạ cùng Tiểu Sâm.
"Anh có ý gì? Ý của anh là trình độ của em cũng không có thể hạ cùng Tiểu Sâm sao?" Mậu Hinh nghe không vui rồi.
Minh Ý nghe bật cười: "Hôm nay không phải em đã chứng minh sao?"
Mậu Hinh nhéo eo của anh một phen, xoay người ngồi đến trên ghế sofa đi.
" Giám định DNA kia không thành vấn đề đi? Hiện tại mọi người cực kỳ thông minh lanh lợi, nếu như bị người điều tra ra là giả, kia làm sao bây giờ?" Hinh Hinh cực kỳ lo lắng cái này.
Minh Ý nhìn Mậu Hinh, nâng cằm của cô để cho cô nhìn mình: "Yên tâm đi, anh không làm chuyện không nắm chắc."
Điều này cũng đúng, trên một điểm này Hinh Hinh vẫn lại là cực kỳ có tin tưởng đối với Minh Ý.
Đang nói, Mậu Hinh nhận được điện thoại Dương Tại Xuân.
"Hôm nay tổ chức vẫn họp thảo luận chuyện của em, bên trong tổ chức vẫn lại là quyết định muốn điều tra chuyện tình tin tức một chút, lấy bảo đảm Luật Chính Tư công chính cùng thanh minh, em tạm thời còn không có thể đi làm." Dương Tại Xuân nói.
"Không sao, em đợi tổ chức thông báo." Hinh Hinh đã có chuẩn bị tâm lý rồi.
" Vừa lúc em nghỉ ngơi một chút, Hinh Hinh, năng lực và phẩm chất của em cô đều rõ ràng, em quay về đi làm chỉ là vấn đề thời gian." Dương Tại Xuân nói.
"Cảm ơn Dương kiểm tín nhiệm đối với em." Mậu Hinh nói.
Kết thúc điện thoại, Hinh Hinh buông buông tay nói: "Tạm thời vẫn còn không có thể đi làm."
"Vừa lúc nghỉ ngơi một chút." Minh Ý trái lại cảm thấy được rất tốt, Hinh Hinh công tác thật gấp, muốn nghỉ ngơi thích hợp.
Trước mắt cũng chỉ có thể như vậy, nhưng trong lòng Hinh Hinh lại vẫn là có chút thất vọng. Cô là một người cần làm việc, không có công việc trong lòng cô cực kỳ hoảng. Cô cho rằng trải qua hôm nay cô nên là có thể mau trở về đi làm. Nhưng cô quên, cơ quan tư pháp không đơn giản như vậy, nhất định phải điều tra rõ ràng.
Minh Ý thấy cô ẩn ẩn thất vọng, anh biết rõ tầm quan trọng phân công tác này đối với cô, hiện tại biến thành như vậy tự nhiên sẽ không dễ chịu.
Đôi mắt anh hiện lên âm u, sau đó cúi đầu hôn môi của cô, không cho cô có cơ hội miên man suy nghĩ.
Buổi tối này Tiểu Sâm cư nhiên ngủ cùng Minh Nhất Hạ. Nguyên nhân chính là bé bị Minh Nhất Hạ đả bại, hơn nữa bị Minh Nhất Hạ giết không còn bảnh giáp. Tiểu Sâm nhìn cô cô này với cặp mắt khác, muốn xuống lần nữa cùng cô.
" Nếu là tối hôm nay cháu dám ngủ cùng cô mà nói, cô liền bồi cháu một ván."
Cho nên Hinh Hinh đi phòng Minh Nhất Hạ đón con trai đi ngủ, con trai cư nhiên từ chối rồi.
Hinh Hinh trợn mắt há hốc miệng, bày tỏ không thể tin được.
"Xấu hổ, chỉ là thắng bé mà thôi." Ánh mắt Minh Nhất Hạ nhìn cô lộ ra đắc ý, "Nghe nói cô ngay cả con trai đều đã không thắng được, Mậu Hinh, cuối cùng cô có hạng không bằng tôi."
"..." Mậu Hinh chảy mồ hôi, cảm giác Minh Nhất Hạ là lớn, chỉ số thông minh đều đã ngừng ở thời kì trẻ con, cực kỳ ngây thơ."Tiểu Sâm, con thật sự không ngủ cùng chúng ta sao?"
Tác giả :
Mạch Kiêu Dương