Quan Thanh
Chương 318: Thổi bong bóng xà phòng
Tất nhiên, nếu nhà máy rượu Quy Ninh sụp đổ, tuy Lãnh Mai cũng bị ảnh hưởng, nhưng dù sao cô cũng là lãnh đạo chính phủ, sau lưng còn có chỗ dựa, không thể vì một quyết sách kinh tế sai lầm mà gánh vác trách nhiệm quá lớn.
Nhưng một khi Nhà máy rượu Quy Ninh thành công, những gì cô có được sẽ không gì sánh kịp, chiến tích còn chói mắt hơn cả khu kinh tế mới Tư Hà.
An Tại Đào đột nhiên cảm thấy, dựa vào chỉ số thông minh và suy nghĩ của Lãnh Mai, chắc hiện tại cô không thể không nhìn thấy nhà máy rượu Quy Ninh điên cuồng khuếch trương, tiến hành quảng cáo thật rầm rộ là một mối nguy lớn, nhưng cô vẫn đánh bạc. Cô đánh cuộc là khi cô còn quản lý huyện Quy Ninh thì nhà máy rượu Quy Ninh không suy sụp được.
Còn chuyện sau này không phải là vấn đề mà cô cần quan tâm.
Nhưng nhà máy rượu Quy Ninh còn có thể chống chọi được bao lâu?
An Tại Đào lắc lắc đầu, không muốn nghĩ đến chuyện này nữa, lại quay về văn phòng ngồi.
Vào văn phòng, hắn lật mấy tờ báo hôm nay. Hôm nay tất cả các báo lớn đều đăng thông cáo của Thông tấn xã Trung ương "tình hình hiện tại và biện pháp đối phó với quy hoạch thị trấn nhỏ và hội nhập thành thị - nông thôn". Trong bài văn có vài đoạn khiến An Tại Đào cảm thấy hứng thú, trở thành lực lượng chống đỡ cố định của hắn với việc xây dựng các dự án lớn trong thị trấn nhỏ, cũng cho hắn sự hướng dẫn nhất định.
"Phiên họp toàn thể thứ mười lăm đã chỉ ra ba điều:
Phát triển thị trấn nhỏ là chiến lược lớn kéo kinh tế và xã hội nông thôn phát triển. Gần đây, sau khi Tổng Bí thư khảo sát nông thôn cũng đã nhiều lần trình bày và phân tích ý nghĩa quan trọng của việc làm tốt vấn đề xây dựng thị trấn nhỏ. Rõ ràng, phương hướng xây dựng thị trấn nhỏ và đô thị hóa nông thôn là đặc điểm liên hệ chặt chẽ với việc phát triển kinh tế nông thôn, là kết cấu trung tâm của bậc thang thành thị, cũng là trung tâm kinh tế xã hội của nông thôn."
"Che giấu việc thiếu vốn trong xây dựng thị trấn nhỏ, các loại đầu tư vẫn do các ban ngành chính phủ dẫn đầu, thiếu hẳn động cơ hấp dẫn tư bản xã hội, không thể huy động được tiền nhàn rỗi trong xã hội để đầu tư xây dựng thị trấn nhỏ, đây là vấn đề khó giải rất lớn của việc xây dựng thị trấn nhỏ. Phải cải cách phương thức xây dựng thị trấn nhỏ, thực hiện từng thị trấn, hướng đến thị trấn kinh doanh nhỏ, chuyển biến dựa theo nguyên tắc "ai đầu tư, ai kinh doanh, ai được lợi". Tích cực tìm hiểu đường đi của nguồn tài chính của hạ tầng công cộng. Tiếp đó là sự giúp đỡ tài chính của chính phủ. Tài chính và các ban ngành liên quan phải tăng cường sức mạnh, hàng năm phải hỗ trợ một lượng tiền nhất định, ủng hộ các mức thuế và phí trong việc xây dựng thị trấn nhỏ. Như việc hỗ trợ đất, hỗ trợ lệ phí cơ sở hạ tầng, phí bảo trì, phí xây dựng đô thị, tập trung xây dựng cơ sở hạ tầng cho thị trấn nhỏ…
An Tại Đào sớm đã biết phải mạnh mẽ! Một năm mạnh bằng ba năm là thời kỳ quan trọng trong việc phát triển mạnh xây dựng thị trấn nhỏ, vì thế hắn mới quyết định dự án hạng mục thu được chiến tích của mình là ở phương diện này. Dưới điều kiện tiên quyết là phù hợp với phong trào và tinh thần trung ương, làm thật sự mà vẫn đạt được chiến tích, còn gì vui hơn.
Lúc trước An Tại Đào giao bản thảo cho Lưu Ngạn, đăng trên Nhật báo Phòng Sơn và Phòng Sơn buổi chiểu, ở vị trí quan trọng, tiêu đề là "Huyện Quy Ninh đẩy mạnh tư tưởng xây dựng thị trấn đặc sắc nhỏ", ký tên là phóng viên Trương Ngọc.
Bản thảo này hắn tự viết. Vốn trong kế hoạch của hắn, hôm nay, bản thảo này sẽ được đăng của Báo Thông tấn xã Trung ương, sẽ khiến cho các vị lãnh đạo thành phố chú ý đến, tiếp theo là đẩy mạnh ý nghĩ của hắn, dư luận quần chúng cũng rất tốt.
Vốn sau đó hắn còn muốn viết thêm mấy bản thảo nữa, tiến thêm một bước đề xuất tư tưởng "xây dựng thị trấn đặc sắc" ra dư luận, nhưng lại không muốn khiến cho quảng cáo của nhà máy rượu Quy Ninh trở thành tiêu điểm trong các bảng tin.
Chuyện như vậy hiển nhiên sẽ hấp dẫn ánh mắt mọi người, lực chú ý sẽ chuyển đến vua quảng cáo, còn ai chú ý đến việc xây dựng thị trấn nhỏ? Dư luận sẽ quấy rầy mục đích của hắn.
-Bà mẹ nó!
An Tại Đào không nén được bực bội trong lòng, buông một câu thô tục. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Đầu giờ chiều, rốt cuộc Hội nghị Thường vụ cũng khai mạc.
Sức mạnh của sự hưng phấn trên gương mặt hồng hào quyến rũ của Lãnh Mai còn chưa tan mất. Lúc này, các ủy viên Thường vụ cũng biết rằng huyện Quy Ninh đã cho CCTV đến đăng quảng cáo, đang bàn tán khe khẽ. An Tại Đào yên lặng ngồi một chỗ, thần sắc vô cùng bình tĩnh.
Lãnh Mai chậm rãi ngồi xuống, thái độ khác thường, mỉm cười, cao giọng nói:
-Các đồng chí, lần trước tôi mới vừa tham dự cuộc họp báo của nhà máy rượu Quy Ninh, giờ tôi xin thông báo với mọi người một tin vui. Cách đây không lâu, Nhà máy rượu Quy Ninh đã bỏ hơn hai trăm triệu sang năm CCTV phát quảng cáo. Chuyện này có ý nghĩa gì? Có nghĩa điều này sẽ cho nhà máy rượu Quy Ninh một loạt ưu thế cạnh tranh: ưu thế thương hiệu, ưu thế hình ảnh, ưu thế thị trường, ưu thế giá cả và ưu thế lợi nhuận. Sang năm, nhà máy rượu Quy Ninh không như lúc trước, phải tự mình đi tìm thị trường mà thị trường đã tìm tới cửa, nhà máy rượu Quy Ninh không có lý do gì mà không thành công. Năm nay, mức tiêu thụ của nhà máy rượu Quy Ninh đã tăng trưởng nhiều, lợi nhuận và mức nộp thuế lên gấp bốn lần. Sang năm, con số này có thể còn lớn hơn nhiều. Thông qua hiệu quả của việc quảng cáo, có thể thu hút vốn và mở rộng hơn nữa, nhà máy rượu Quy Ninh dần chuyển mình trở thành nhà máy rượu nổi tiếng trong cả nước.
-Mà huyện Quy Ninh chúng ta cũng có được lợi ích từ đó. Không chỉ thu được nhiều thuế mà còn làm cho tiếng tăm của huyện bay cao.
Lãnh Mai mỉm cười nhìn mọi người, ai cũng nhìn thấy tâm trạng của cô đang rất tốt.
Phó Bí thư Khổng Lâm vốn không hiểu rõ lắm về tình hình nhà máy rượu Quy Ninh, nhưng nghe những người khác nói đến mức tiêu thụ của nhà máy rượu Quy Ninh hiện nay cũng thấy kinh ngạc vô cùng.
Cô cười cười:
-Bí thư Lãnh này, xem ra Trương Quốc Lực, giám đốc nhà máy rượu Quy Ninh thật…
-Có tài. Có thể trong một thời gian ngắn ngủi như vậy khiến cho một nhà máy rượu nhỏ trở nên lớn như vậy, thật là không đơn giản.
Đám người Khâu Côn cũng nói theo vài câu, đơn giản chỉ là khẳng định nhà máy rượu Quy Ninh sẽ có thành tựu huy hoàng.
Chỉ có Trưởng ban thư ký Huyện ủy Khổng Tường Dân và An Tại Đào cùng đứng chung một chỗ. An Tại Đào cũng không lên tiếng mà cứ im lặng. Trên phương diện khác, Khổng Tường Dân là cán bộ địa phương, bất kể là Trương Quốc Lực hay nhà máy rượu Quy Ninh cũng đều biết rất rõ. Ông ta mơ hồ cảm thấy bước chân lần này của Trương Quốc Lực là quá lớn, có chút không ổn.
Nhưng nhân vật số một là Lãnh Mai đang cao hứng, ông ta chắc chắn không có khả năng nhảy ra làm trái ý cô, tạt nước lạnh vào cô.
Dù sao ông ta cũng không phải An Tại Đào, ông ta không có gan đắc tội với Lãnh Mai.
Thấy An Tại Đào không nói gì, vẻ mặt thản nhiên, Lãnh Mai không khỏi cười nói:
-Chủ tịch huyện An, xem đi, tôi đã nói, cứ đẩy mạnh dự án công nghiệp thì sẽ mau chóng có hiệu quả. Lợi nhuận cao, gia tăng thu nhập tài chính, kéo theo kinh tế phát triển, giải quyết việc làm cho nhiều người.
Lãnh Mai vừa dứt lời, An Tại Đào liền khẽ mỉm cười:
-Bí thư Lãnh, các vị lãnh đạo, phát triển mạnh xây dựng thị trấn nhỏ chính là công tác mà Trung ương nhấn mạnh gần đây nhất. Ngày 6 tháng này, Trung ương và Quốc vụ viện lại gửi xuống "ý kiến về việc xúc tiến phát triển thị trấn nhỏ hùng mạnh". Mà hai ngày nay, các đồng chí lãnh đạo chủ chốt ở Trung ương sau khi khảo sát nông thôn lại nhấn mạnh ý nghĩa quan trọng của việc xây dựng thị trấn nhỏ. Hôm nay báo nào cũng có đăng. Bí thư Lãnh có thể không kịp xem cả báo, xin hãy xem thử đi.
Lãnh Mai nhíu mày, miễn cưỡng cười cười:
-Tinh thần trung ương, chúng ta chắc chắn là phải quán triệt thực hiện. Nhưng việc xây dựng thị trấn nhỏ và đẩy mạnh phát triển công nghiệp cùng tiến trình đô thị hóa cũng không mâu thuẫn gì. Hơn nữa, mỗi nơi đều có tình huống thực tế. Cơ sở công nghiệp của huyện Quy Ninh chúng ta vốn rất yếu kém, trước mắt chúng ta nên dồn sức nâng cao trình độ công nghiệp hóa, thu hút nhiều dự án đầu tư. Còn chuyện xây dựng thị trấn nhỏ cũng nên làm đồng thời. Chủ tịch huyện An không phải đã triển khai công tác này rồi sao?
-Các đồng chí, chỉ có gia tăng dự án mới có thể cùng lúc giải quyết vấn đề nghề nghiệp và đẩy mạnh đô thị hóa. Cũng chỉ như vậy chúng ta mới có thể nhanh chóng thay đổi diện mạo của huyện Quy Ninh nhỏ bé nghèo nàn lạc hậu này.
Lãnh Mai nói xong hơi có chút hưng phấn.
-Tôi đề nghị, chúng ta phải rèn sắt khi còn nóng, thừa dịp nhà máy rượu Quy Ninh quảng cáo trên CCTV, xác định ý tưởng trong vòng ba năm, Quy Ninh sẽ tiến thêm một bước, thu hút đầu tư, hấp dẫn tư bản xã hội và tư bản bên ngoài đến đầu tư vào Quy Ninh chúng ta, khai thác, phát triển bất động sản, dự án than đá hóa chất, đều thật sự khả thi.
-Tài chính có tiền rồi, chúng ta có thể làm được nhiều việc tốt cho dân chúng, chữa bệnh, giáo dục, cơ sở hạ tầng …mới được bảo đảm.
Lãnh Mai vung cánh tay mảnh khảnh, vẻ lạnh lùng trên mặt đã vứt đi đâu mất.
Ngay lập tức, An Tại Đào thở dài một hơi nghe rất rõ. Tiếng thở dài này cùng với không khí nhiệt liệt trong cuộc họp quả là không hợp nhau.
Lãnh Mai hơi bất mãn trừng mắt nhìn An Tại Đào.
An Tại Đào hiểu rõ, giờ phút này, cho dù một mình hắn nói gì, vì "thành tựu huy hoàng" và "sự phát triển vượt bậc" của nhà máy rượu Quy Ninh, Lãnh Mai và vài ủy viên Thường vụ khác cũng sẽ không thèm để ý đến lời của hắn.
Nhưng hắn vẫn muốn nói.
-Bí thư Lãnh, riêng tôi cho rằng, động tác lần này của nhà máy rượu Quy Ninh quá lớn, rất không lý trí. Sản nghiệp có thể đang được khuếch trương một cách mù quáng. Khi đầu tư vào quảng cáo quá lớn, trong tương lia, khi một mắt xích tài chính bị gãy, nhà máy rượu Quy Ninh sẽ ngập đầu trong tai ương.
An Tại Đào thong thả nâng ly nước, uống một ngụm.
Đuôi lông mày Lãnh Mai giương lên:
-Chủ tịch An, cách nhìn của anh không giống chúng tôi. Tuy chắc chắn rằng họ phải đầu tư vào quảng cáo nhiều một chút, nhưng nhà máy rượu Quy Ninh đã tạo thành hình thức Quy Ninh điển hình, tạo nên thị trường rộng lớn, giảm chi phí quảng cáo trên từng sản phẩm thông qua việc gia tăng doanh số bán, phí tổn cho sản phẩm không tăng, hơn nữa thương hiệu lại ảnh hưởng tốt đến giá cả, dĩ nhiên lợi nhuận phải cao hơn.
An Tại Đào lắc lắc đầu, ha hả cười:
-Bí thư Lãnh, không phải tôi tạt nước lạnh vào mọi người. Chỉ riêng quảng cáo đã phải bỏ vào hơn hai trăm triệu, còn chưa bao gồm tiền quảng cáo ở các phương tiện truyền thông khác, đây là khái niệm gì? Có nghĩa là nhà máy rượu Quy Ninh sang năm phải tiêu thụ hơn một tỷ, lãi ròng phải vượt hơn ba trăm triệu, nếu không chắc chắn bọn họ sẽ thua lỗ năng. Bí thư Lãnh, xin mọi người bình tĩnh suy nghĩ một chút, nhà máy rượu Quy Ninh thật sự có thể làm được thế không?
-Hơn nữa, nhà máy rượu Quy Ninh kiếm số tiền đó từ đâu? Đơn giản là vay ngân hàng. Tôi đoán, có lẽ Trương Quốc Lực đã mang "căn cứ ngàn mẫu rượu" kia lập dự án để đi vay lấy tiền quay quảng cáo. Một dự án lớn như vậy, nếu không đủ tài chính, nếu không sụp đổ thì còn cách nào? Mà nếu dự án này đã sụp đổ thì nhà máy rượu Quy Ninh có thể không phá sản, đóng cửa sao?
-Nhà mày rượu Quy Ninh tuy quảng cáo rợp trời phủ đất, thương hiệu nổi tiếng vô cùng, nhưng so với mấy nhà máy rượu lớn khác, nhà máy rượu Quy Ninh còn thiếu danh tiếng trên thị trường. Nói cách khác, một ngày nhà máy rượu Quy Ninh không làm quảng cáo, có thể khẳng định là sức tiêu thụ sẽ tiêu tan. Không như các loại rượu nổi tiếng lâu đời, cho dù không làm quảng cáo cũng có thể được một thị trường ổn định, có thể nói, công trạng chiếm được thị trường của rượu Quy Ninh là do quảng cáo mà có, không chuẩn bị kỹ công năng phát triển thị trường.
-Vì thế, tôi cho rằng, trên huyện phải cảnh tỉnh nhà máy rượu Quy Ninh, đôn đốc họ đầu tư có lý trí, dồn sức tìm cách nâng cao chất lượng sản phẩm và danh tiếng trên thị trường. Việc gia tăng sản lượng có thể chậm lại, không cần khuếch trương mù quáng. Đồng thời, huyện ta nên thành lập hẳn một tổ công tác, xây dựng việc kiểm toán các nhà máy rượu, nhìn rõ các vấn đề về tài chính.
An Tại Đào khoát tay:
-Đương nhiên, đây chỉ là những đề nghị của cá nhân tôi. Nếu có nơi nào không đúng, xin Bí thư Lãnh và các đồng chí phê bình.
Khổng Tường Dân lập tức gật đầu:
-Tôi cũng khá hiểu biết tình hình nhà máy rượu Quy Ninh. Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch An. Nhà máy rượu Quy Ninh hai năm nay quả thật là khuếch trương mù quáng, nợ ngân hàng rất nhiều, khiến chúng ta phải khiếp sợ.
Khổng Lâm cũng hơi do dự. Cô muốn nói vài câu. Cô cho rằng phán đoán và phân tích của An Tại Đào rất hợp lý. Tuy cô không biết tình hình cụ thể, nhưng một xí nghiệp phát triển vượt khỏi quy luật bình thường, thoạt nhìn không hề phù hợp với quy luật kinh tế.
Nhưng Khổng Lâm thoáng nhìn thấy ánh mắt Lãnh Mai đang nhìn An Tại Đào đầy phẫn nộ, liền cố gắng nuốt trở vào.
Bầu không khí trong phòng họp lập tức đầy áp lực. Cũng may Hồ Linh Linh bắt đầu nói sang chuyện khác, đem chuyện có người tố cáo lão Lộ trong khu kinh tế mới báo cáo lên. Lãnh Mai khoát tay nói:
-Đã có quần chúng tố cáo, Ủy ban Kỷ luật nên điều tra, nếu là thật, nhất định phải trừng phạt nghiêm khắc.
Thật ra, Lãnh Mai giận dỗi mới nói như thế. Sau khi nói xong, cô liền hơi hối hận, thầm nghĩ sau này không chọc giận An Tại Đào như thế nữa.
Nhưng cô thật không ngờ chính An Tại Đào lại là người đầu tiên tỏ thái độ:
-Bí thư Hồ, tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Lãnh, nhất định phải tra xét rõ ràng. Cán bộ Đảng viên chúng ta nếu không liêm khiết trong công tác thì rất nguy hại. Nhất là hiện nay, khu kinh tế mới đang xây dựng công trình dày đặc, nếu có vấn đề liên quan đến trong sạch hóa cán bộ trong bộ máy, chúng ta không thể bỏ qua, phải điều tra, nhất định phải điều tra.
An Tại Đào vừa nói xong, nhiều ủy viên Thường vụ đều thầm kinh ngạc, thầm nghĩ không phải lão Lộ là người tâm phúc của hắn sao. Thấy điệu bộ "không hề quan tâm" của An Tại Đào, chỉ có Hồ Linh Linh yên lặng liếc nhìn An Tại Đào, cảm thấy An Tại Đào đang giả vờ.
-Bí thư Lạnh, tôi còn một câu phải nói.
Khổng Lâm bắt được ánh mắt của Lãnh Mai, trong lòng hơi miễn cưỡng, bắt đầu lên tiếng:
-Chủ tịch huyện An, gần đây có vài đồng chí phản ánh, các hoạt động chỉnh đốn việc tiếp đãi của Ủy ban nhân dân huyện dường như hơi lớn quá. Ha ha, cá nhân tôi cho rằng việc tiếp đãi là tất yếu. Người ở trên xuống, các ban ngành trong huyện tới, không tiếp đãi sao được. Không thể chỉ là ăn uống không thôi. Nghe nói Chủ tịch huyện An cắt bớt phân nửa chi phí tiếp khách của các ngành.
-Hay là thôi đi. Việc tiếp đãi vẫn phải có. Lãnh đạo cấp trên đến, chúng ta ở huyện chẳng lẽ không tiếp đãi sao?
Lãnh Mai liếc nhìn An Tại Đào:
-Chủ tịch huyện An, chuyện phòng Y tế huyện tôi thấy nên dừng ở đây đi, đừng vì việc nhỏ này mà khiến cho toàn bộ cán bộ trong hệ thống vệ sinh huyện đều bất an. Gần đây đã có vài lãnh đạo đến tìm tôi tố khổ.
Khóe miệng An Tại Đào hơi nhếch lên.
-Bí thư Lãnh, Phòng Y tế huyện dùng công khoản ăn uống rất nhiều, mức độ nghiêm trọng đến đâu, ngày mốt, tổ công tác mà tôi phái đi sẽ có kết quả. Đến lúc đó chúng ta xem thử, một Phòng Y tế huyện một năm ăn uống hết bao nhiêu tiền. Tôi có thể nói với mọi người, con số đó rất kinh người, không hề khoa trương chút nào.
Giọng nói của An Tại Đào trở nên trầm lắng và lãnh đạm:
-Tiền ăn uống bằng công khoản nhất định phải được cắt bớt, không cần phải tranh cãi nữa.
Nghe được giọng nói của An Tại Đào đã vô cùng kiên quyết, trong lòng Lãnh Mai máy động, tất nhiên không dám tiếp tục chọc tức hắn, đơn giản tạm thời chuyển đề tài:
-Tôi thấy, tiếp theo chúng ta nên thành lập một tổ lãnh đạo thu hút đầu tư, công khai biện pháp "thu hút đầu tư và kinh doanh của huyện Quy Ninh". Nên cung cấp tin tức thu hút đầu tư, mời các thương nhân đến khảo sát các đơn vị dự án, khen thưởng các tổ chức xã hội, doanh nghiệp và cá nhân trung gian.
-Tôi đồng ý.
Khổng Lâm đưa tay lên
-Tôi cũng tán thành.
-Ý kiến của Bí thư Lãnh quá tốt.
Thấy mọi người đều đưa tay, An Tại Đào cũng lười biếng đưa tay lên:
-Tôi cũng đồng ý.
Cuộc họp hội nghị lần này rất dài, mãi cho đến 7 giờ tối mới chính thức chấm dứt. Trong hội nghị này Lãnh Mai chiếm thế thượng phong, thực hiện mục đích của mình, xác lập việc "tìm dự án" làm ý nghĩa phát triển kinh tế của Quy Ninh trong ba năm tới.
Tuy trong cuộc họp cũng có "cãi cọ" với An Tại Đào, có đôi lúc không thoải mái, nhưng tổng thể mà nói, tâm trang Lãnh Mai rất tốt. Cô thong thả đi sau cùng, người đi theo lằng nhằng với cô lại là An Tại Đào.
An Tại Đào thấy mọi người đều ra khỏi phòng họp, thản nhiên cười cười, đột nhiên nói nhỏ:
-Bí thư Lãnh, tôi vẫn nói câu đó. Trong tương lai cô nhất định sẽ hối hận vì không nghe đề nghị của tôi. Hiện tại nhà máy rượu Quy Ninh là một bong bóng xà phòng đẹp đẽ, Bí thư Lãnh cô liều mạng mà thổi đi.
Nói xong, An Tại Đào nghênh ngang bỏ đi.
Lãnh Mai nhìn theo bóng dáng An Tại Đào cười lạnh một tiếng. Cô là ai, sao lại không biết nhà máy rượu Quy Ninh chỉ là phồn vinh giả tạo. Nhưng cô xem ra, phồn vinh giả dối thế nào cũng chống đỡ được mấy năm, chỉ cần qua hết ba năm thì không sao cả. Còn chuyện một nhà máy có phát triển lâu dài hay không sao cô quản lý được?
Cô chỉ cần chiến tích. Thế thôi!
Nhưng một khi Nhà máy rượu Quy Ninh thành công, những gì cô có được sẽ không gì sánh kịp, chiến tích còn chói mắt hơn cả khu kinh tế mới Tư Hà.
An Tại Đào đột nhiên cảm thấy, dựa vào chỉ số thông minh và suy nghĩ của Lãnh Mai, chắc hiện tại cô không thể không nhìn thấy nhà máy rượu Quy Ninh điên cuồng khuếch trương, tiến hành quảng cáo thật rầm rộ là một mối nguy lớn, nhưng cô vẫn đánh bạc. Cô đánh cuộc là khi cô còn quản lý huyện Quy Ninh thì nhà máy rượu Quy Ninh không suy sụp được.
Còn chuyện sau này không phải là vấn đề mà cô cần quan tâm.
Nhưng nhà máy rượu Quy Ninh còn có thể chống chọi được bao lâu?
An Tại Đào lắc lắc đầu, không muốn nghĩ đến chuyện này nữa, lại quay về văn phòng ngồi.
Vào văn phòng, hắn lật mấy tờ báo hôm nay. Hôm nay tất cả các báo lớn đều đăng thông cáo của Thông tấn xã Trung ương "tình hình hiện tại và biện pháp đối phó với quy hoạch thị trấn nhỏ và hội nhập thành thị - nông thôn". Trong bài văn có vài đoạn khiến An Tại Đào cảm thấy hứng thú, trở thành lực lượng chống đỡ cố định của hắn với việc xây dựng các dự án lớn trong thị trấn nhỏ, cũng cho hắn sự hướng dẫn nhất định.
"Phiên họp toàn thể thứ mười lăm đã chỉ ra ba điều:
Phát triển thị trấn nhỏ là chiến lược lớn kéo kinh tế và xã hội nông thôn phát triển. Gần đây, sau khi Tổng Bí thư khảo sát nông thôn cũng đã nhiều lần trình bày và phân tích ý nghĩa quan trọng của việc làm tốt vấn đề xây dựng thị trấn nhỏ. Rõ ràng, phương hướng xây dựng thị trấn nhỏ và đô thị hóa nông thôn là đặc điểm liên hệ chặt chẽ với việc phát triển kinh tế nông thôn, là kết cấu trung tâm của bậc thang thành thị, cũng là trung tâm kinh tế xã hội của nông thôn."
"Che giấu việc thiếu vốn trong xây dựng thị trấn nhỏ, các loại đầu tư vẫn do các ban ngành chính phủ dẫn đầu, thiếu hẳn động cơ hấp dẫn tư bản xã hội, không thể huy động được tiền nhàn rỗi trong xã hội để đầu tư xây dựng thị trấn nhỏ, đây là vấn đề khó giải rất lớn của việc xây dựng thị trấn nhỏ. Phải cải cách phương thức xây dựng thị trấn nhỏ, thực hiện từng thị trấn, hướng đến thị trấn kinh doanh nhỏ, chuyển biến dựa theo nguyên tắc "ai đầu tư, ai kinh doanh, ai được lợi". Tích cực tìm hiểu đường đi của nguồn tài chính của hạ tầng công cộng. Tiếp đó là sự giúp đỡ tài chính của chính phủ. Tài chính và các ban ngành liên quan phải tăng cường sức mạnh, hàng năm phải hỗ trợ một lượng tiền nhất định, ủng hộ các mức thuế và phí trong việc xây dựng thị trấn nhỏ. Như việc hỗ trợ đất, hỗ trợ lệ phí cơ sở hạ tầng, phí bảo trì, phí xây dựng đô thị, tập trung xây dựng cơ sở hạ tầng cho thị trấn nhỏ…
An Tại Đào sớm đã biết phải mạnh mẽ! Một năm mạnh bằng ba năm là thời kỳ quan trọng trong việc phát triển mạnh xây dựng thị trấn nhỏ, vì thế hắn mới quyết định dự án hạng mục thu được chiến tích của mình là ở phương diện này. Dưới điều kiện tiên quyết là phù hợp với phong trào và tinh thần trung ương, làm thật sự mà vẫn đạt được chiến tích, còn gì vui hơn.
Lúc trước An Tại Đào giao bản thảo cho Lưu Ngạn, đăng trên Nhật báo Phòng Sơn và Phòng Sơn buổi chiểu, ở vị trí quan trọng, tiêu đề là "Huyện Quy Ninh đẩy mạnh tư tưởng xây dựng thị trấn đặc sắc nhỏ", ký tên là phóng viên Trương Ngọc.
Bản thảo này hắn tự viết. Vốn trong kế hoạch của hắn, hôm nay, bản thảo này sẽ được đăng của Báo Thông tấn xã Trung ương, sẽ khiến cho các vị lãnh đạo thành phố chú ý đến, tiếp theo là đẩy mạnh ý nghĩ của hắn, dư luận quần chúng cũng rất tốt.
Vốn sau đó hắn còn muốn viết thêm mấy bản thảo nữa, tiến thêm một bước đề xuất tư tưởng "xây dựng thị trấn đặc sắc" ra dư luận, nhưng lại không muốn khiến cho quảng cáo của nhà máy rượu Quy Ninh trở thành tiêu điểm trong các bảng tin.
Chuyện như vậy hiển nhiên sẽ hấp dẫn ánh mắt mọi người, lực chú ý sẽ chuyển đến vua quảng cáo, còn ai chú ý đến việc xây dựng thị trấn nhỏ? Dư luận sẽ quấy rầy mục đích của hắn.
-Bà mẹ nó!
An Tại Đào không nén được bực bội trong lòng, buông một câu thô tục. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Đầu giờ chiều, rốt cuộc Hội nghị Thường vụ cũng khai mạc.
Sức mạnh của sự hưng phấn trên gương mặt hồng hào quyến rũ của Lãnh Mai còn chưa tan mất. Lúc này, các ủy viên Thường vụ cũng biết rằng huyện Quy Ninh đã cho CCTV đến đăng quảng cáo, đang bàn tán khe khẽ. An Tại Đào yên lặng ngồi một chỗ, thần sắc vô cùng bình tĩnh.
Lãnh Mai chậm rãi ngồi xuống, thái độ khác thường, mỉm cười, cao giọng nói:
-Các đồng chí, lần trước tôi mới vừa tham dự cuộc họp báo của nhà máy rượu Quy Ninh, giờ tôi xin thông báo với mọi người một tin vui. Cách đây không lâu, Nhà máy rượu Quy Ninh đã bỏ hơn hai trăm triệu sang năm CCTV phát quảng cáo. Chuyện này có ý nghĩa gì? Có nghĩa điều này sẽ cho nhà máy rượu Quy Ninh một loạt ưu thế cạnh tranh: ưu thế thương hiệu, ưu thế hình ảnh, ưu thế thị trường, ưu thế giá cả và ưu thế lợi nhuận. Sang năm, nhà máy rượu Quy Ninh không như lúc trước, phải tự mình đi tìm thị trường mà thị trường đã tìm tới cửa, nhà máy rượu Quy Ninh không có lý do gì mà không thành công. Năm nay, mức tiêu thụ của nhà máy rượu Quy Ninh đã tăng trưởng nhiều, lợi nhuận và mức nộp thuế lên gấp bốn lần. Sang năm, con số này có thể còn lớn hơn nhiều. Thông qua hiệu quả của việc quảng cáo, có thể thu hút vốn và mở rộng hơn nữa, nhà máy rượu Quy Ninh dần chuyển mình trở thành nhà máy rượu nổi tiếng trong cả nước.
-Mà huyện Quy Ninh chúng ta cũng có được lợi ích từ đó. Không chỉ thu được nhiều thuế mà còn làm cho tiếng tăm của huyện bay cao.
Lãnh Mai mỉm cười nhìn mọi người, ai cũng nhìn thấy tâm trạng của cô đang rất tốt.
Phó Bí thư Khổng Lâm vốn không hiểu rõ lắm về tình hình nhà máy rượu Quy Ninh, nhưng nghe những người khác nói đến mức tiêu thụ của nhà máy rượu Quy Ninh hiện nay cũng thấy kinh ngạc vô cùng.
Cô cười cười:
-Bí thư Lãnh này, xem ra Trương Quốc Lực, giám đốc nhà máy rượu Quy Ninh thật…
-Có tài. Có thể trong một thời gian ngắn ngủi như vậy khiến cho một nhà máy rượu nhỏ trở nên lớn như vậy, thật là không đơn giản.
Đám người Khâu Côn cũng nói theo vài câu, đơn giản chỉ là khẳng định nhà máy rượu Quy Ninh sẽ có thành tựu huy hoàng.
Chỉ có Trưởng ban thư ký Huyện ủy Khổng Tường Dân và An Tại Đào cùng đứng chung một chỗ. An Tại Đào cũng không lên tiếng mà cứ im lặng. Trên phương diện khác, Khổng Tường Dân là cán bộ địa phương, bất kể là Trương Quốc Lực hay nhà máy rượu Quy Ninh cũng đều biết rất rõ. Ông ta mơ hồ cảm thấy bước chân lần này của Trương Quốc Lực là quá lớn, có chút không ổn.
Nhưng nhân vật số một là Lãnh Mai đang cao hứng, ông ta chắc chắn không có khả năng nhảy ra làm trái ý cô, tạt nước lạnh vào cô.
Dù sao ông ta cũng không phải An Tại Đào, ông ta không có gan đắc tội với Lãnh Mai.
Thấy An Tại Đào không nói gì, vẻ mặt thản nhiên, Lãnh Mai không khỏi cười nói:
-Chủ tịch huyện An, xem đi, tôi đã nói, cứ đẩy mạnh dự án công nghiệp thì sẽ mau chóng có hiệu quả. Lợi nhuận cao, gia tăng thu nhập tài chính, kéo theo kinh tế phát triển, giải quyết việc làm cho nhiều người.
Lãnh Mai vừa dứt lời, An Tại Đào liền khẽ mỉm cười:
-Bí thư Lãnh, các vị lãnh đạo, phát triển mạnh xây dựng thị trấn nhỏ chính là công tác mà Trung ương nhấn mạnh gần đây nhất. Ngày 6 tháng này, Trung ương và Quốc vụ viện lại gửi xuống "ý kiến về việc xúc tiến phát triển thị trấn nhỏ hùng mạnh". Mà hai ngày nay, các đồng chí lãnh đạo chủ chốt ở Trung ương sau khi khảo sát nông thôn lại nhấn mạnh ý nghĩa quan trọng của việc xây dựng thị trấn nhỏ. Hôm nay báo nào cũng có đăng. Bí thư Lãnh có thể không kịp xem cả báo, xin hãy xem thử đi.
Lãnh Mai nhíu mày, miễn cưỡng cười cười:
-Tinh thần trung ương, chúng ta chắc chắn là phải quán triệt thực hiện. Nhưng việc xây dựng thị trấn nhỏ và đẩy mạnh phát triển công nghiệp cùng tiến trình đô thị hóa cũng không mâu thuẫn gì. Hơn nữa, mỗi nơi đều có tình huống thực tế. Cơ sở công nghiệp của huyện Quy Ninh chúng ta vốn rất yếu kém, trước mắt chúng ta nên dồn sức nâng cao trình độ công nghiệp hóa, thu hút nhiều dự án đầu tư. Còn chuyện xây dựng thị trấn nhỏ cũng nên làm đồng thời. Chủ tịch huyện An không phải đã triển khai công tác này rồi sao?
-Các đồng chí, chỉ có gia tăng dự án mới có thể cùng lúc giải quyết vấn đề nghề nghiệp và đẩy mạnh đô thị hóa. Cũng chỉ như vậy chúng ta mới có thể nhanh chóng thay đổi diện mạo của huyện Quy Ninh nhỏ bé nghèo nàn lạc hậu này.
Lãnh Mai nói xong hơi có chút hưng phấn.
-Tôi đề nghị, chúng ta phải rèn sắt khi còn nóng, thừa dịp nhà máy rượu Quy Ninh quảng cáo trên CCTV, xác định ý tưởng trong vòng ba năm, Quy Ninh sẽ tiến thêm một bước, thu hút đầu tư, hấp dẫn tư bản xã hội và tư bản bên ngoài đến đầu tư vào Quy Ninh chúng ta, khai thác, phát triển bất động sản, dự án than đá hóa chất, đều thật sự khả thi.
-Tài chính có tiền rồi, chúng ta có thể làm được nhiều việc tốt cho dân chúng, chữa bệnh, giáo dục, cơ sở hạ tầng …mới được bảo đảm.
Lãnh Mai vung cánh tay mảnh khảnh, vẻ lạnh lùng trên mặt đã vứt đi đâu mất.
Ngay lập tức, An Tại Đào thở dài một hơi nghe rất rõ. Tiếng thở dài này cùng với không khí nhiệt liệt trong cuộc họp quả là không hợp nhau.
Lãnh Mai hơi bất mãn trừng mắt nhìn An Tại Đào.
An Tại Đào hiểu rõ, giờ phút này, cho dù một mình hắn nói gì, vì "thành tựu huy hoàng" và "sự phát triển vượt bậc" của nhà máy rượu Quy Ninh, Lãnh Mai và vài ủy viên Thường vụ khác cũng sẽ không thèm để ý đến lời của hắn.
Nhưng hắn vẫn muốn nói.
-Bí thư Lãnh, riêng tôi cho rằng, động tác lần này của nhà máy rượu Quy Ninh quá lớn, rất không lý trí. Sản nghiệp có thể đang được khuếch trương một cách mù quáng. Khi đầu tư vào quảng cáo quá lớn, trong tương lia, khi một mắt xích tài chính bị gãy, nhà máy rượu Quy Ninh sẽ ngập đầu trong tai ương.
An Tại Đào thong thả nâng ly nước, uống một ngụm.
Đuôi lông mày Lãnh Mai giương lên:
-Chủ tịch An, cách nhìn của anh không giống chúng tôi. Tuy chắc chắn rằng họ phải đầu tư vào quảng cáo nhiều một chút, nhưng nhà máy rượu Quy Ninh đã tạo thành hình thức Quy Ninh điển hình, tạo nên thị trường rộng lớn, giảm chi phí quảng cáo trên từng sản phẩm thông qua việc gia tăng doanh số bán, phí tổn cho sản phẩm không tăng, hơn nữa thương hiệu lại ảnh hưởng tốt đến giá cả, dĩ nhiên lợi nhuận phải cao hơn.
An Tại Đào lắc lắc đầu, ha hả cười:
-Bí thư Lãnh, không phải tôi tạt nước lạnh vào mọi người. Chỉ riêng quảng cáo đã phải bỏ vào hơn hai trăm triệu, còn chưa bao gồm tiền quảng cáo ở các phương tiện truyền thông khác, đây là khái niệm gì? Có nghĩa là nhà máy rượu Quy Ninh sang năm phải tiêu thụ hơn một tỷ, lãi ròng phải vượt hơn ba trăm triệu, nếu không chắc chắn bọn họ sẽ thua lỗ năng. Bí thư Lãnh, xin mọi người bình tĩnh suy nghĩ một chút, nhà máy rượu Quy Ninh thật sự có thể làm được thế không?
-Hơn nữa, nhà máy rượu Quy Ninh kiếm số tiền đó từ đâu? Đơn giản là vay ngân hàng. Tôi đoán, có lẽ Trương Quốc Lực đã mang "căn cứ ngàn mẫu rượu" kia lập dự án để đi vay lấy tiền quay quảng cáo. Một dự án lớn như vậy, nếu không đủ tài chính, nếu không sụp đổ thì còn cách nào? Mà nếu dự án này đã sụp đổ thì nhà máy rượu Quy Ninh có thể không phá sản, đóng cửa sao?
-Nhà mày rượu Quy Ninh tuy quảng cáo rợp trời phủ đất, thương hiệu nổi tiếng vô cùng, nhưng so với mấy nhà máy rượu lớn khác, nhà máy rượu Quy Ninh còn thiếu danh tiếng trên thị trường. Nói cách khác, một ngày nhà máy rượu Quy Ninh không làm quảng cáo, có thể khẳng định là sức tiêu thụ sẽ tiêu tan. Không như các loại rượu nổi tiếng lâu đời, cho dù không làm quảng cáo cũng có thể được một thị trường ổn định, có thể nói, công trạng chiếm được thị trường của rượu Quy Ninh là do quảng cáo mà có, không chuẩn bị kỹ công năng phát triển thị trường.
-Vì thế, tôi cho rằng, trên huyện phải cảnh tỉnh nhà máy rượu Quy Ninh, đôn đốc họ đầu tư có lý trí, dồn sức tìm cách nâng cao chất lượng sản phẩm và danh tiếng trên thị trường. Việc gia tăng sản lượng có thể chậm lại, không cần khuếch trương mù quáng. Đồng thời, huyện ta nên thành lập hẳn một tổ công tác, xây dựng việc kiểm toán các nhà máy rượu, nhìn rõ các vấn đề về tài chính.
An Tại Đào khoát tay:
-Đương nhiên, đây chỉ là những đề nghị của cá nhân tôi. Nếu có nơi nào không đúng, xin Bí thư Lãnh và các đồng chí phê bình.
Khổng Tường Dân lập tức gật đầu:
-Tôi cũng khá hiểu biết tình hình nhà máy rượu Quy Ninh. Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch An. Nhà máy rượu Quy Ninh hai năm nay quả thật là khuếch trương mù quáng, nợ ngân hàng rất nhiều, khiến chúng ta phải khiếp sợ.
Khổng Lâm cũng hơi do dự. Cô muốn nói vài câu. Cô cho rằng phán đoán và phân tích của An Tại Đào rất hợp lý. Tuy cô không biết tình hình cụ thể, nhưng một xí nghiệp phát triển vượt khỏi quy luật bình thường, thoạt nhìn không hề phù hợp với quy luật kinh tế.
Nhưng Khổng Lâm thoáng nhìn thấy ánh mắt Lãnh Mai đang nhìn An Tại Đào đầy phẫn nộ, liền cố gắng nuốt trở vào.
Bầu không khí trong phòng họp lập tức đầy áp lực. Cũng may Hồ Linh Linh bắt đầu nói sang chuyện khác, đem chuyện có người tố cáo lão Lộ trong khu kinh tế mới báo cáo lên. Lãnh Mai khoát tay nói:
-Đã có quần chúng tố cáo, Ủy ban Kỷ luật nên điều tra, nếu là thật, nhất định phải trừng phạt nghiêm khắc.
Thật ra, Lãnh Mai giận dỗi mới nói như thế. Sau khi nói xong, cô liền hơi hối hận, thầm nghĩ sau này không chọc giận An Tại Đào như thế nữa.
Nhưng cô thật không ngờ chính An Tại Đào lại là người đầu tiên tỏ thái độ:
-Bí thư Hồ, tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Lãnh, nhất định phải tra xét rõ ràng. Cán bộ Đảng viên chúng ta nếu không liêm khiết trong công tác thì rất nguy hại. Nhất là hiện nay, khu kinh tế mới đang xây dựng công trình dày đặc, nếu có vấn đề liên quan đến trong sạch hóa cán bộ trong bộ máy, chúng ta không thể bỏ qua, phải điều tra, nhất định phải điều tra.
An Tại Đào vừa nói xong, nhiều ủy viên Thường vụ đều thầm kinh ngạc, thầm nghĩ không phải lão Lộ là người tâm phúc của hắn sao. Thấy điệu bộ "không hề quan tâm" của An Tại Đào, chỉ có Hồ Linh Linh yên lặng liếc nhìn An Tại Đào, cảm thấy An Tại Đào đang giả vờ.
-Bí thư Lạnh, tôi còn một câu phải nói.
Khổng Lâm bắt được ánh mắt của Lãnh Mai, trong lòng hơi miễn cưỡng, bắt đầu lên tiếng:
-Chủ tịch huyện An, gần đây có vài đồng chí phản ánh, các hoạt động chỉnh đốn việc tiếp đãi của Ủy ban nhân dân huyện dường như hơi lớn quá. Ha ha, cá nhân tôi cho rằng việc tiếp đãi là tất yếu. Người ở trên xuống, các ban ngành trong huyện tới, không tiếp đãi sao được. Không thể chỉ là ăn uống không thôi. Nghe nói Chủ tịch huyện An cắt bớt phân nửa chi phí tiếp khách của các ngành.
-Hay là thôi đi. Việc tiếp đãi vẫn phải có. Lãnh đạo cấp trên đến, chúng ta ở huyện chẳng lẽ không tiếp đãi sao?
Lãnh Mai liếc nhìn An Tại Đào:
-Chủ tịch huyện An, chuyện phòng Y tế huyện tôi thấy nên dừng ở đây đi, đừng vì việc nhỏ này mà khiến cho toàn bộ cán bộ trong hệ thống vệ sinh huyện đều bất an. Gần đây đã có vài lãnh đạo đến tìm tôi tố khổ.
Khóe miệng An Tại Đào hơi nhếch lên.
-Bí thư Lãnh, Phòng Y tế huyện dùng công khoản ăn uống rất nhiều, mức độ nghiêm trọng đến đâu, ngày mốt, tổ công tác mà tôi phái đi sẽ có kết quả. Đến lúc đó chúng ta xem thử, một Phòng Y tế huyện một năm ăn uống hết bao nhiêu tiền. Tôi có thể nói với mọi người, con số đó rất kinh người, không hề khoa trương chút nào.
Giọng nói của An Tại Đào trở nên trầm lắng và lãnh đạm:
-Tiền ăn uống bằng công khoản nhất định phải được cắt bớt, không cần phải tranh cãi nữa.
Nghe được giọng nói của An Tại Đào đã vô cùng kiên quyết, trong lòng Lãnh Mai máy động, tất nhiên không dám tiếp tục chọc tức hắn, đơn giản tạm thời chuyển đề tài:
-Tôi thấy, tiếp theo chúng ta nên thành lập một tổ lãnh đạo thu hút đầu tư, công khai biện pháp "thu hút đầu tư và kinh doanh của huyện Quy Ninh". Nên cung cấp tin tức thu hút đầu tư, mời các thương nhân đến khảo sát các đơn vị dự án, khen thưởng các tổ chức xã hội, doanh nghiệp và cá nhân trung gian.
-Tôi đồng ý.
Khổng Lâm đưa tay lên
-Tôi cũng tán thành.
-Ý kiến của Bí thư Lãnh quá tốt.
Thấy mọi người đều đưa tay, An Tại Đào cũng lười biếng đưa tay lên:
-Tôi cũng đồng ý.
Cuộc họp hội nghị lần này rất dài, mãi cho đến 7 giờ tối mới chính thức chấm dứt. Trong hội nghị này Lãnh Mai chiếm thế thượng phong, thực hiện mục đích của mình, xác lập việc "tìm dự án" làm ý nghĩa phát triển kinh tế của Quy Ninh trong ba năm tới.
Tuy trong cuộc họp cũng có "cãi cọ" với An Tại Đào, có đôi lúc không thoải mái, nhưng tổng thể mà nói, tâm trang Lãnh Mai rất tốt. Cô thong thả đi sau cùng, người đi theo lằng nhằng với cô lại là An Tại Đào.
An Tại Đào thấy mọi người đều ra khỏi phòng họp, thản nhiên cười cười, đột nhiên nói nhỏ:
-Bí thư Lãnh, tôi vẫn nói câu đó. Trong tương lai cô nhất định sẽ hối hận vì không nghe đề nghị của tôi. Hiện tại nhà máy rượu Quy Ninh là một bong bóng xà phòng đẹp đẽ, Bí thư Lãnh cô liều mạng mà thổi đi.
Nói xong, An Tại Đào nghênh ngang bỏ đi.
Lãnh Mai nhìn theo bóng dáng An Tại Đào cười lạnh một tiếng. Cô là ai, sao lại không biết nhà máy rượu Quy Ninh chỉ là phồn vinh giả tạo. Nhưng cô xem ra, phồn vinh giả dối thế nào cũng chống đỡ được mấy năm, chỉ cần qua hết ba năm thì không sao cả. Còn chuyện một nhà máy có phát triển lâu dài hay không sao cô quản lý được?
Cô chỉ cần chiến tích. Thế thôi!
Tác giả :
Cách Ngư