Quan Thanh
Chương 228: Hội nghị cán bộ Khu kinh tế mới trung tầng trở lên
Một đêm triền miên, một đêm không lời.
Sáng sớm hôm sau, cho dù Lưu Ngạn không muốn rời khỏi, nhưng vẫn bắt đầu thu dọn đồ đạc dưới sự khuyên bảo của An Tại Đào, chuẩn bị về thủ đô đón năm mới.
Hôm nay là 26 tháng Chạp, Lưu Ngạn lập kế hoạch mùng 5 trở về từ thủ đô, nói cách khác, hiện giờ Lưu Ngạn rời khỏi Quy Ninh ước chừng khoảng mười ngày. Cô vốn tính toán tự mình lái xe về thủ đô, nhưng trời rét đường xa, hơn nữa thân thể ngọc bích vừa phá hơi không khỏe, An Tại Đào cũng lo lắng.
Sáng sớm, An Tại Đào liền gọi điện cho Lộ Binh, để Lộ Binh nhanh chóng nghĩ biện pháp đặt một vé máy bay về thủ đô cho Lưu Ngạn. Cho dù gần tết âm lịch, vé máy bay hơi thiếu, nhưng con đường nhà họ Lộ rộng rãi, một giờ Lộ Binh liền làm xong chuyện này, là chuyến bay 4h chiều, người của chi nhánh công ty Thiên Nam Tập đoàn Dân Thái đã thông qua con đường quan hệ lấy được vé máy bay.
Nhìn An Tại Đào mang theo bao hành lý của mình đi ở phía trước, trên mặt Lưu ngạn mang theo nhu tình nồng đậm và ngọt ngào, cô yên lặng theo sát phía sau đi xuống lầu. Nhiệt đột hôm nay rất thấp, nhiệt độ thấp nhất khoảng dưới 9 độ, một cơn gió lạnh quét qua mặt, Lưu Ngạn không kìm nổi hắt xì.
- Bảo em mặc nhiều một chút, nhưng em vẫn không nghe lời. Anh nói em trở về thay đổi áo khoác lông đi, thế này khó giữ được ấm áp.
An Tại Đào vừa xếp hành lý của cô lên phía sau xe, vừa than thở một câu.
Lưu Ngạn quấn chặt khăn quàng cổ màu đỏ, cười hì hì lập tức mở cửa xe chui vào. An Tại Đào sớm khởi động xe tăng nhiệt độ cho xe ấm áp, Lưu Ngạn nói:
- Em không thích mặc thứ kia, sẽ không đổi, trong xe không lạnh, buổi chiều lên máy bay cũng không lạnh, xong rồi liền trực tiếp trở về nhà.
- Muốn phong độ không cần nhiệt độ ---- Tiểu Ngạn, điểm này của em thật không tốt.
An Tại Đào bất đắc dĩ bật cười ha ha, cũng lên xe, xe thể thao Porsche màu lam bay nhanh ra khỏi khu sinh hoạt cơ quan.
Một đêm triền miên sớm khiến cảm tình hai người đánh vỡ một chút chướng ngại cuối cùng, hợp thành một thể, trước mắt đang ở giai đoạn tình cảm nồng đậm nhất, không khí trong xe tự nhiên cực kỳ kiều diễm và tràn đầy nhu tình mật ý. Lưu Ngạn dịu dàng bóc một quả quýt, nhét từng múi quýt như mật ngọt cánh hoa vào miệng An Tại Đào, ngẫu nhiên cũng bỏ vào miệng nhấm nháp.
An Tại Đào muốn đích thân đưa Lưu Ngạn tới sân bay Thiên Nam đăng ký.
Trên đường, di động của hắn không ngừng vang lên, trước sau có bảy tám cuộc điện gọi tới. Cuộc đầu tiên là Chánh văn phòng Huyện ủy Đồng Hồng Cương gọi tới, báo cáo tình hình an bài văn phòng cho An Tại Đào, hiện giờ An Tại Đào đã đường đường là Phó Bí thư Huyện ủy, là lãnh đạo quan trọng ở huyện, đương nhiên trong cơ quan Huyện ủy phải có được một gian văn phòng thuộc về mình.
Điện thoại thứ hai là Tôn Hiểu Linh gọi tới, giọng Tôn Hiểu Linh hơi mang chút hưng phấn, hỏi khi nào hắn trở về thị trấn. An Tại Đào cười:
- Chủ tịch thị trấn Tôn, cô thay tôi đưa ra một thông báo đi, 10h sáng ngày mai mở một cuộc họp cán bộ Khu kinh tế mới Tư Hà từ trung tầng trở lên ở phòng hội nghị cơ quan chính phủ thị trấn Tư Hà, thành viên bộ máy chính quyền Đảng ủy ba xã cùng với toàn thể cán bộ trung tầng đều phải tham dự.
Ngoại trừ Tôn Hiểu Linh ra, còn có điện thoại của Lương Mậu Tài, Lão Lộ, Trương Khuê. Bất ngờ ngoài dự đoán của An Tại Đào chính là, Mã Minh Lượng cũng gọi một cuộc tới, chủ động thể hiện thiện ý với An Tại Đào.
Còn một cuộc điện thoại là Trưởng phòng Công an Huyện Vi Chi Kiến gọi tới, liên tục kinh sợ xin lỗi trong điện thoại vì sự "lỗ mãng" ngày hôm qua của Vi Cương con trai ông ta, cũng nói đội cảnh sát giao thông đã phái người lái xe về khu nhỏ cho An Tại Đào, chìa khóe xe ở trong tay ông ta, hỏi khi nào An Tại Đào có rảnh, ông ta tự mình tới cửa đưa trả vân vân.
An Tại Đào cười cười, cũng không tiếp tục níu lấy chuyện này không tha, thản nhiên nói hai câu với Vi Chi Kiến liền treo điện thoại.
Cuối cùng, cha vợ Hạ Thiên Nông của hắn cũng gọi điện tới, hỏi tết âm lịch hắn có trở về Tân Hải ăn tết hay không. Tết âm lịch, An Nhã Chi và Hạ Hiểu Tuyết đều không trở lại ăn tết, An Tại Đào cũng lười quay về Tân Hải, liền nói nhỏ nhẹ xin miễn yêu cầu để hắn trở về ăn tết của Hạ Thiên Nông.
Hạ Hiểu Tuyết thứ nhất bận rộn bài vở và bài tập, thứ hai là công ty An Hạ đang ở vào giao đoạn bắt đầu gây dựng sự nghiệp công việc bận rộn. Căn bản không thể phân thân. Vốn, An Nhã Chi muốn quay về thăm con trai và Trúc Tử, nhưng vì chiếu cố con dâu liền quyết định không trở về nước.
Hơn nữa, công tác bước tiếp theo của An Tại Đào chắc chắn sẽ rất bận rộn.
Tuy rằng khu kinh tế mới Tư Hà đã chính thức thành lập, nhưng thật ra các phương diện công tác chuẩn bị xây dựng căn bản không có làm tới nơi. Trong thời gian An Tại Đào rời khỏi Quy Ninh đảm nhiệm Trưởng Ban Truyền thông ở thành phố, công tác chuẩn bị xây dựng của khu kinh tế mới Tư Hà trên cơ bản rơi vào giai đoạn đình trệ.
Cũng may, công tác một đoạn thời gian trước của Tôn Hiểu Linh đã đặt ra một nền móng tốt đẹp, chỉ cần đi lên quỹ đạo vận chuyển tốc độ cao, hết thảy đều có thể khôi phục bình thường trong thời gian ngắn nhất.
Trước mặt, công tác của An Tại Đào chủ yếu có hai hạng. Một là bố trí cơ cấu và phân phối nhân viên ban ngành của khu kinh tế mới cần lập tức xác định, hai là phân phối cán bộ cao tầng, đặc biệt quan trọng chính là xác định thành viên bộ máy lãnh đạo của khu kinh tế mới.
Lúc trước An Tại Đào vốn muốn đưa Tôn Hiểu Linh, Lương Mậu Tài và Lão Lộ ba tâm phúc tuyệt đối này tiến vào bộ máy, nhưng tiếc rằng biên chế không đủ, đành phải lui mà cầu tiếp theo.
Hội đồng xét duyệt văn kiện Tỉnh ủy và Thành ủy đã gửi công văn rõ ràng, khu kinh tế mới sinh thái nông nghiệp Tư Hà là cơ cấu chính phủ phân ra, là cơ cấu hành chính cấp Phó huyện, về số lãnh đạo, hạch định là một cán bộ cấp Phó huyện (Chủ nhiệm kiêm Bí thư), 3 cán bộ cấp Trưởng phòng (Phó Chủ nhiệm), 12 cán bộ cấp Phó phòng.
Tôn Hiểu Linh tiến vào bộ máy đảm nhiệm Phó Chủ nhiệm, đây là An Tại Đào đã xác định. Sau đó còn lại hai Phó Chủ nhiệm, xem thành phố và huyện điều phối như thế nào, coi như là lưu lại không gian an bài "người có quan hệ" cho lãnh đạo thành phố và huyện. Sau đó, Lương Mậu Tài dùng thân phậm trợ ký Chủ nhiệm kiêm Cục trưởng Cục quảng cáo, Lão Lộ dùng thân phận trợ lý Chủ nhiệm kiêm Chủ nhiệm văn phòng tổng hợp công việc Đảng. Đây là hai bộ phận cực kỳ quan trọng, hai bộ phận này không thể không khống chế trong tay người một nhà.
Nghĩ đến đây, trong mắt An Tại Đào dần phát ra một chút ánh sáng kiên định, số lượng chức vị cấp Trưởng phòng ít, nhưng bổ nhiệm vài trợ lý Chủ nhiệm tiến vào bộ máy, là phù hợp với trình tự và lệ thường của tổ chức.
Lưu Ngạn biết An Tại Đào nghĩ đến bước công tác tiếp theo, liền yên lặng mà ngồi đó, đưa qua một múi quýt, dịu dàng nói:
- Đào, anh đang suy nghĩ chuyện gì, hay là để em lái xe.
====
Tại sân bay tiễn bước lưu luyến không rời với Lưu Ngạn, trên đường trở về Quy Ninh An Tại Đào nhận được điện thoại của Trương Thắng Lợi. Lúc An Tại Đào nhận điện thoại, liền đoán ra đại khái là Chủ tịch thành phố Trương muốn an bài hai người tiến vào bộ máy khu kinh tế mới.
Quả nhiên, Trương Thắng Lợi ôn tồn nhỏ nhẹ đề cử hai người với An Tại Đào, một là Trưởng phòng Ủy ban Ngoại thương Trần Quốc Khánh, một là Phó trưởng phòng Tổ chức nhân sự Cục quản lý thành phố Tạ Vinh.
Nói là "đề cử", kỳ thật đây là lãnh đạo cho hắn mặt mũi. An Tại Đào hiểu được, hai người kia chắc chắn đã thông qua Trương Thắng Lợi và Trương Bằng Viễn, phỏng chừng sẽ bổ nhiệm trong hai ngày này.
- Cảm ơn lãnh đạo coi trọng đối với khu kinh tế mới của chúng tôi, tôi đại biểu Đảng ủy và Ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà...
Trong giọng nói của An Tại Đào cố ý mang theo một chút kính cẩn, khiến Trương Thắng Lợi nghe xong rất vừa lòng.
Ông ta cười ha ha:
- Đồng chí Tiểu An à, hai đồng chí này ta hiểu khá rõ, năng lực rất tốt, lại có nhiều năm kinh nghiệm công tác kinh tế và tổ chức, tiến vào bộ máy khu kinh tế của các cậu, có lợi cho việc mở rộng quy mô của các cậu.
- Vâng, cảm ơn lãnh đạo. Chẳng qua, Chủ tịch thành phố Trương, tôi có thể đưa ra một điều kiện nho nhỏ hay không?
An Tại Đào đỗ xe ven đường, cười ha ha.
- Ừ?
- Chủ tịch thành phố Trương, ngài có thể thúc gục ban ngành có liên quan của chúng ta, cố gắng xử lý nhanh một chút, mau chóng để hai đồng chí này đến nhận trước, tốt nhất là tới đảm nhiệm trước hai ngày này, hiện giờ công tác của tôi nhiều lắm, một người thật sự bận không chịu nổi... được không?
Trương Thắng Lợi cười ha ha:
- Đồng chí Tiểu An cậu. Nóng vội rồi! Chẳng qua, công tác cơ sở cần người tích cực như cậy dẫn đầu... Được, tôi thúc giục Ban Tổ chức cán bộ, để hai đồng chí này nhanh chóng tới nhận chức!
Xong rồi, lúc treo điện thoại, Trương Thắng Lợi đột nhiên cười ôn hòa:
- Đồng chí Tiểu An, tôi nghe nói mẹ cậu đang ở nước ngoài, có phải cậu một mình ở lại huyện trải qua tết âm lịch hay không? Thật sự không được mà nói, liền tới thành phố đến nhà của ta, chúng ta cùng nhau mừng năm mới? Thế nào?
- Cảm ơn lãnh đạo quan tâm, tôi sao lại không biết xấu hổ mang thêm phiền toái cho lãnh đạo ---- Chủ tịch thành phố Trương, nhà tôi còn một em gái, cho nên có thể... Chẳng qua, mùng 1 năm mới tôi nhất định sẽ đi chúc tết lãnh đạo!
- Thôi đi.
Trương Thắng Lợi sang sảng cười:
- Chẳng qua, tôi hoan nghênh cậu đến nhà tôi làm khách bất cứ lúc nào, tay nghề làm bếp của chị dâu cậu không tồi, cậu có rảnh thì nếm thử.
Buổi sáng 27 tháng Chạp.
Cán bộ lãnh đạo cùng với hơn trăm cán bộ trung tầng ba xã ngồi tràn đầy trong phòng hội nghị chính phủ thị trấn Tư Hà. Trong phòng hội nghị kín người hết chỗ, giọng nói ồn ào, khói thuốc lượn lờ.
An Tại Đào vừa mới dừng xe trong viện, Tôn Hiểu Linh, Lương Mậu Tài, Lão Lộ và vài lãnh đạo thị trấn đều vây quanh lại.
- Bí thư An!
- Bí thư An, cuối cùng ngài đã trở lại...
Tôn Hiểu Linh mặt mày ửng đỏ, nắm chặt tay An Tại Đào, hơn nửa ngày không buông ra, đôi mắt hơi đỏ lên. An Tại Đào cười cười, nhẹ nhàng rút tay khỏi tay cô, lại nắm tay với vài người khác, thấy Mã Hiểu Yến đứng một bên xa xa, trong sắc mặt đỏ có chứa sợ hãi và xấu hổ nồng đậm, khóe miệng liền bĩu ra, cũng không để ý tới cô ta, tiến lên lầu trong tiền hô hậu ủng của mọi người, đi vào văn phòng xa cách đã lâu của mình.
Tiểu Lộ sớm đã quét dọn trong ngoài phòng làm việc của hắn một lần. Ngồi trong phòng làm việc, lẳng lặng sắp xếp nỗi lòng của mình, 10h10, hắn đúng giờ đẩy cửa vào phòng hội nghị.
Trong phòng hội nghị tiếng người ồn ào, nhưng khi An Tại Đào đẩy cửa vào, bên trong lập tức an tĩnh lại. Tất cả ánh mắt kính sợ đều cùng đặt lên người hắn, khóe môi hắn nhếch lên thản nhiên cười, chậm rãi đi lên đài chủ tịch.
Lần này không thể so với lần trước, trước khi thành viên bộ máy lãnh đạo khu kinh tế mới chưa chính thức xác định, trên đài chủ tịch này cũng chỉ có một mình An Tại Đào ngồi.
Một người ngồi trên đài, đối mặt với hơn trăm gương mặt hoặc quen thuộc hoặc xa lạ bên dưới, trong lòng An Tại Đào dần bốc lên một cảm xúc mãn nguyện thỏa thuê. Từ hôm nay trở đi, hắn có thể mở rộng động tác, đài chủ tịch này chính là một sân khấu để mình thi triển tài năng!
Không khí cực kỳ ồn ào trong phòng hội nghị lập tức trở nên im lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở dồn dập hoặc bối rối hoặc khẩn trương của mọi người. Cho dù là cán bộ trung tầng, hay là cán bộ lãnh đạo một bậc cấp xã, kỳ thật trong lòng đều hơi bất an không yên.
Biên chế ba xã đều triệt tiêu, điều này có nghĩa những người bọn họ đều không có cương vị. Tiếp theo, bọn họ sẽ kiếm được một chức vị gì ở khu kinh tế mới?
Trong cán bộ ba xã, ngoại trừ người thị trấn Tư Hà ra, người hai xã khác biết về An Tại Đào giới hạn ở tầng ngoài. Nhưng chính loại tầng ngoài này, cũng khiến bọn họ cảm giác được năng lực cực lớn của vị quý nhân mới quyền lực Quy Ninh này. Trong mắt rất nhiều người, khu kinh tế mới Tư hà quả thực chính là cương vị người bên trên thiết lập ra, cơ cấu thành lập đặc biệt cho An Tại Đào.
Khụ!
An Tại Đào hắng cổ giọng, Tiểu Lộ vội vàng chỉnh ngay ngắn micro phía trước.
- Các đồng chí, hiện giờ chúng ta họp. Hội nghị hôm nay, là đại hội toàn thể cán bộ lần đầu tiên từ khi khu kinh tế mới Tư Hà chúng ta thành lập. Tôi được lãnh đạo Thành ủy và Huyện ủy giao phó, nói chuyện tập thể với mọi người. Đồng chí đang ngồi, tôi có thể nhận biết, có thể không biết, nhưng mặc kệ biết hay không, sau này, trong đa số mọi người ---- chúng đã đều sẽ cộng sự cùng một chỗ...
An Tại Đào thong thả nói, một câu "đa số mọi người" vừa ra khỏi miệng, trong lòng mọi người dưới đài lập tức phốc một tiếng, tim bị nhảy lên tới cổ họng, rất nhiều người bắt đầu hơi hoảng hốt. Nếu là đa số người lưu lại, như vậy nói rõ vẫn có một số người phải rời khỏi ---- điều này có nghĩa là gì?...
An Tại Đào liếc mọi người một cái, thản nhiên cười:
- Tất cả mọi người hiểu được, khu kinh tế mới thành lập không an bài được nhiều cán bộ như vậy... Cho nên, Thành ủy và Huyện ủy nghiên cứu quyết định, một bộ phận đồng chí trong chúng ta phải phân tuyến. Trước khi tôi tới, Bí thư Thành ủy Trương đặc biệt tìm tôi nói... Ở thành phố và huyện có một phương án an bài bước đầu, đối với cán bộ cấp Phòng, các ban ngành ở huyện có thể nhận một bộ phận, thậm chí ở khu huyện khác trong thành phố cũng có thể nhận một bộ phận, cán bộ cấp Tổ cũng là như thế. Đương nhiên, đơn vị và cương vị cụ thể, cần sự điều phối thống nhất của thành phố và huyện. Trên nguyên tắc, cấp bậc hành chính duy trì không thay đổi.
- Ý kiến cá nhân của tôi, là hy vọng mọi người có thể chủ động báo danh, thật ra đến ban ngành khác nhận chức giao lưu, cũng là một chuyện tốt... Sau hội nghị, đồng chí đồng ý nhận an bài phần luồng, nhanh chóng tới chỗ đồng chí Tôn Hiểu Linh báo danh, cho mọi người thời gian một ngày suy nghĩ. Trước khi qua năm mới, công tác an bài cán bộ của chúng ta sẽ chấm dứt, hy vọng mọi người quý trọng cơ hội quý giá thành phố và huyện cung cấp cho mọi người. Truyện Sắc Hiệp -
- Đương nhiên, đồng ý ở lại khu kinh tế mới công tác, tôi cũng rất hoan nghênh. Nhưng, cần phải nhắc nhở mọi người chính là, tất cả cương vị lãnh đạo của khu kinh tế mới, đều phải được thông qua cạnh tranh công khai mới có thể ngồi lên...
Nói tới đây, An Tại Đào thấy mọi người dưới đài bắt đầu nói nhỏ, cũng lơ đễnh, yên lặng ngồi trên đài, nâng một chén trà lên uống một ngụm, sau đó lẳng lặng nhìn dưới đài.
- Xin hỏi Bí thư An, vài người đứng đầu Đảng chính chúng tôi, huyện chuẩn bị an bài thế nào?
Bí thư Đảng ủy xã Lăng Nam Tống Tử Hàm đứng dậy, cao giọng hỏi. Mắt nhóm Bí thư xã và Chủ tịch xã dưới đài đều sáng lên nhìn An Tại Đào, cùng đợi hắn trả lời.
Thật ra những người này rất buồn bực, thậm chí còn hơi bất mãn. Bí thư xã hoặc Chủ tịch xã, tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng là "Chư hầu" một phương, nắm thực quyền, một khi phân luồng đến ban ngành khác, như nào còn có thực quyền chứ. Điều này, bọn họ biết rõ trong lòng.
Hai ngày này, bọn họ đều tự phân công nhau đi tìm lãnh đạo huyện quen thuộc với mình, vội vàng hoạt động, đều muốn tiến vào trong bộ máy khu kinh tế mới, nhưng không có bất cứ kết quả gì. Tống Tử Hàm tìm tới Tôn Cốc, cho dù mang theo một phong bì thật dày, Tôn Cốc lại kiên quyết không thu.
- Bí thư Tống, về vấn đề công tác của vài nhân vật số một Đảng chính các ngài, mặt ngoài Huyện ủy sẽ mời dự họp hội nghị thường vụ nghiên cứu. Dựa theo chỉ thị của lãnh đạo Thành ủy, đa số mọi người sẽ chuyển tới cương vị lãnh đạo khác công tác...
Ngay từ đầu An Tại Đào nói chuyện mỉm cười, thấy không ngờ vài người Tống Tử Hàm căm giận mà "bày ra trên mặt", sắc mặt không khỏi trầm xuống, hắn chậm rãi đứng dậy khoát tay áo:
- Thành lập khu kinh tế mới sinh thái nông nghiệp Tư Hà, là quyết sách quan trọng của Thành ủy và UBND thành phố, chúng ta làm cán bộ cơ sở, chỉ có thể phục tùng quyết định của tổ chức! Nếu biên chế hành chính cấp Trưởng phòng khu kinh tế mới đầy đủ, tôi nguyện ý để tất cả mọi người ở lại công tác, dù sao tất cả mọi người quen thuộc công tác của khu kinh tế mới! Nhưng, các đồng chí, trên tỉnh phê xuống biên chế ba cấp Trưởng phòng, danh ngạch có hạn, hy vọng mọi người có thể lý giải, ủng hộ công tác của thành phố và huyện!
- Cá nhân tôi mà nói, tôi nguyện ý nói chuyện cho các vị đồng chí ở hội nghị thường vụ, cố gắng an bài cho nọi người một cương vị lãnh đạo thích hợp!
An Tại Đào chậm rãi ngồi trở lại, trầm giọng nói:
- Số ít phục tùng số nhiều, cá nhân phục tùng tập thể, đây là nguyên tắc tổ chức trước sau như một của Đảng ta ---- các đồng chí đều là đồng chí lão thành công tác cho Đảng nhiều năm... Tốt chất và tư tưởng Đảng như vậy, tôi nghĩ vẫn phải có!
An Tại Đào nói tới đây, lạnh nhạt mà cười, không nói gì nữa.
Quan trường vô tình, khôn sống dại chết, đây là quy luật cơ bản. Nếu biên chế hành chính ba xã đã hủy bỏ, trong các nhân vật số một Đảng chính cấp Trưởng phòng vài xã này, chắc chắn có người phải trở thành vật hi sinh. Điều này là không có cách nào, đây là quan trường. Nếu có năng lực, rời khỏi nơi này vẫn có thể đạt được cương vị càng nhiều lợi ích thực tế, nếu không có năng lực, cũng chỉ có thể nhận mệnh.
Nếu muốn làm ầm ĩ... Cá nhân đối khác với tổ chức, kết quả chịu thiệt vẫn là mình! Hừ, nan đề này để cho Tôn Cốc giải quyết đi!
Ánh mắt lạnh băng tràn đầy uy thế của An Tại Đào bắn tới, vài người Tống Tử Hàm ngồi ở đó sắc mặt thay đổi thật sự khó coi.
Tương đối mà nói, mấy chục cán bộ cấp Phó phòng thật ra còn có thể duy trì bình tĩnh. Ba Phó Chủ nhiệm cấp Trưởng phòng chắc chắn là không nói đùa, nhưng khu kinh tế mới chính là cơ cấu chính phủ cấp Phó huyện, không ít bộ phận và đơn vị cấp hai, mặc dù nói thế nào, cũng có thể kiếm được một vị trí cấp Phó phòng chứ? Đương nhiên, danh ngạch biên chế cấp Phó phòng cũng có hạn, chỉ có 12 người, rất nhiều người trong bọn họ cũng có ý niệm chuyển chỗ trong đầu.
Ở xã, chức Phó như Phó Chủ tịch xã, Phó Bí thư linh tinh kỳ thật không có bao nhiêu thực quyền, so với ở lại nông thôn, không bằng nhân cơ hội điều vào thành phố công tác, dù sao cấp bậc hành chính không thay đổi, mà chỉ cần cấp bậc hành chính không thay đổi, đãi ngộ cũng sẽ không thay đổi.
Sáng sớm hôm sau, cho dù Lưu Ngạn không muốn rời khỏi, nhưng vẫn bắt đầu thu dọn đồ đạc dưới sự khuyên bảo của An Tại Đào, chuẩn bị về thủ đô đón năm mới.
Hôm nay là 26 tháng Chạp, Lưu Ngạn lập kế hoạch mùng 5 trở về từ thủ đô, nói cách khác, hiện giờ Lưu Ngạn rời khỏi Quy Ninh ước chừng khoảng mười ngày. Cô vốn tính toán tự mình lái xe về thủ đô, nhưng trời rét đường xa, hơn nữa thân thể ngọc bích vừa phá hơi không khỏe, An Tại Đào cũng lo lắng.
Sáng sớm, An Tại Đào liền gọi điện cho Lộ Binh, để Lộ Binh nhanh chóng nghĩ biện pháp đặt một vé máy bay về thủ đô cho Lưu Ngạn. Cho dù gần tết âm lịch, vé máy bay hơi thiếu, nhưng con đường nhà họ Lộ rộng rãi, một giờ Lộ Binh liền làm xong chuyện này, là chuyến bay 4h chiều, người của chi nhánh công ty Thiên Nam Tập đoàn Dân Thái đã thông qua con đường quan hệ lấy được vé máy bay.
Nhìn An Tại Đào mang theo bao hành lý của mình đi ở phía trước, trên mặt Lưu ngạn mang theo nhu tình nồng đậm và ngọt ngào, cô yên lặng theo sát phía sau đi xuống lầu. Nhiệt đột hôm nay rất thấp, nhiệt độ thấp nhất khoảng dưới 9 độ, một cơn gió lạnh quét qua mặt, Lưu Ngạn không kìm nổi hắt xì.
- Bảo em mặc nhiều một chút, nhưng em vẫn không nghe lời. Anh nói em trở về thay đổi áo khoác lông đi, thế này khó giữ được ấm áp.
An Tại Đào vừa xếp hành lý của cô lên phía sau xe, vừa than thở một câu.
Lưu Ngạn quấn chặt khăn quàng cổ màu đỏ, cười hì hì lập tức mở cửa xe chui vào. An Tại Đào sớm khởi động xe tăng nhiệt độ cho xe ấm áp, Lưu Ngạn nói:
- Em không thích mặc thứ kia, sẽ không đổi, trong xe không lạnh, buổi chiều lên máy bay cũng không lạnh, xong rồi liền trực tiếp trở về nhà.
- Muốn phong độ không cần nhiệt độ ---- Tiểu Ngạn, điểm này của em thật không tốt.
An Tại Đào bất đắc dĩ bật cười ha ha, cũng lên xe, xe thể thao Porsche màu lam bay nhanh ra khỏi khu sinh hoạt cơ quan.
Một đêm triền miên sớm khiến cảm tình hai người đánh vỡ một chút chướng ngại cuối cùng, hợp thành một thể, trước mắt đang ở giai đoạn tình cảm nồng đậm nhất, không khí trong xe tự nhiên cực kỳ kiều diễm và tràn đầy nhu tình mật ý. Lưu Ngạn dịu dàng bóc một quả quýt, nhét từng múi quýt như mật ngọt cánh hoa vào miệng An Tại Đào, ngẫu nhiên cũng bỏ vào miệng nhấm nháp.
An Tại Đào muốn đích thân đưa Lưu Ngạn tới sân bay Thiên Nam đăng ký.
Trên đường, di động của hắn không ngừng vang lên, trước sau có bảy tám cuộc điện gọi tới. Cuộc đầu tiên là Chánh văn phòng Huyện ủy Đồng Hồng Cương gọi tới, báo cáo tình hình an bài văn phòng cho An Tại Đào, hiện giờ An Tại Đào đã đường đường là Phó Bí thư Huyện ủy, là lãnh đạo quan trọng ở huyện, đương nhiên trong cơ quan Huyện ủy phải có được một gian văn phòng thuộc về mình.
Điện thoại thứ hai là Tôn Hiểu Linh gọi tới, giọng Tôn Hiểu Linh hơi mang chút hưng phấn, hỏi khi nào hắn trở về thị trấn. An Tại Đào cười:
- Chủ tịch thị trấn Tôn, cô thay tôi đưa ra một thông báo đi, 10h sáng ngày mai mở một cuộc họp cán bộ Khu kinh tế mới Tư Hà từ trung tầng trở lên ở phòng hội nghị cơ quan chính phủ thị trấn Tư Hà, thành viên bộ máy chính quyền Đảng ủy ba xã cùng với toàn thể cán bộ trung tầng đều phải tham dự.
Ngoại trừ Tôn Hiểu Linh ra, còn có điện thoại của Lương Mậu Tài, Lão Lộ, Trương Khuê. Bất ngờ ngoài dự đoán của An Tại Đào chính là, Mã Minh Lượng cũng gọi một cuộc tới, chủ động thể hiện thiện ý với An Tại Đào.
Còn một cuộc điện thoại là Trưởng phòng Công an Huyện Vi Chi Kiến gọi tới, liên tục kinh sợ xin lỗi trong điện thoại vì sự "lỗ mãng" ngày hôm qua của Vi Cương con trai ông ta, cũng nói đội cảnh sát giao thông đã phái người lái xe về khu nhỏ cho An Tại Đào, chìa khóe xe ở trong tay ông ta, hỏi khi nào An Tại Đào có rảnh, ông ta tự mình tới cửa đưa trả vân vân.
An Tại Đào cười cười, cũng không tiếp tục níu lấy chuyện này không tha, thản nhiên nói hai câu với Vi Chi Kiến liền treo điện thoại.
Cuối cùng, cha vợ Hạ Thiên Nông của hắn cũng gọi điện tới, hỏi tết âm lịch hắn có trở về Tân Hải ăn tết hay không. Tết âm lịch, An Nhã Chi và Hạ Hiểu Tuyết đều không trở lại ăn tết, An Tại Đào cũng lười quay về Tân Hải, liền nói nhỏ nhẹ xin miễn yêu cầu để hắn trở về ăn tết của Hạ Thiên Nông.
Hạ Hiểu Tuyết thứ nhất bận rộn bài vở và bài tập, thứ hai là công ty An Hạ đang ở vào giao đoạn bắt đầu gây dựng sự nghiệp công việc bận rộn. Căn bản không thể phân thân. Vốn, An Nhã Chi muốn quay về thăm con trai và Trúc Tử, nhưng vì chiếu cố con dâu liền quyết định không trở về nước.
Hơn nữa, công tác bước tiếp theo của An Tại Đào chắc chắn sẽ rất bận rộn.
Tuy rằng khu kinh tế mới Tư Hà đã chính thức thành lập, nhưng thật ra các phương diện công tác chuẩn bị xây dựng căn bản không có làm tới nơi. Trong thời gian An Tại Đào rời khỏi Quy Ninh đảm nhiệm Trưởng Ban Truyền thông ở thành phố, công tác chuẩn bị xây dựng của khu kinh tế mới Tư Hà trên cơ bản rơi vào giai đoạn đình trệ.
Cũng may, công tác một đoạn thời gian trước của Tôn Hiểu Linh đã đặt ra một nền móng tốt đẹp, chỉ cần đi lên quỹ đạo vận chuyển tốc độ cao, hết thảy đều có thể khôi phục bình thường trong thời gian ngắn nhất.
Trước mặt, công tác của An Tại Đào chủ yếu có hai hạng. Một là bố trí cơ cấu và phân phối nhân viên ban ngành của khu kinh tế mới cần lập tức xác định, hai là phân phối cán bộ cao tầng, đặc biệt quan trọng chính là xác định thành viên bộ máy lãnh đạo của khu kinh tế mới.
Lúc trước An Tại Đào vốn muốn đưa Tôn Hiểu Linh, Lương Mậu Tài và Lão Lộ ba tâm phúc tuyệt đối này tiến vào bộ máy, nhưng tiếc rằng biên chế không đủ, đành phải lui mà cầu tiếp theo.
Hội đồng xét duyệt văn kiện Tỉnh ủy và Thành ủy đã gửi công văn rõ ràng, khu kinh tế mới sinh thái nông nghiệp Tư Hà là cơ cấu chính phủ phân ra, là cơ cấu hành chính cấp Phó huyện, về số lãnh đạo, hạch định là một cán bộ cấp Phó huyện (Chủ nhiệm kiêm Bí thư), 3 cán bộ cấp Trưởng phòng (Phó Chủ nhiệm), 12 cán bộ cấp Phó phòng.
Tôn Hiểu Linh tiến vào bộ máy đảm nhiệm Phó Chủ nhiệm, đây là An Tại Đào đã xác định. Sau đó còn lại hai Phó Chủ nhiệm, xem thành phố và huyện điều phối như thế nào, coi như là lưu lại không gian an bài "người có quan hệ" cho lãnh đạo thành phố và huyện. Sau đó, Lương Mậu Tài dùng thân phậm trợ ký Chủ nhiệm kiêm Cục trưởng Cục quảng cáo, Lão Lộ dùng thân phận trợ lý Chủ nhiệm kiêm Chủ nhiệm văn phòng tổng hợp công việc Đảng. Đây là hai bộ phận cực kỳ quan trọng, hai bộ phận này không thể không khống chế trong tay người một nhà.
Nghĩ đến đây, trong mắt An Tại Đào dần phát ra một chút ánh sáng kiên định, số lượng chức vị cấp Trưởng phòng ít, nhưng bổ nhiệm vài trợ lý Chủ nhiệm tiến vào bộ máy, là phù hợp với trình tự và lệ thường của tổ chức.
Lưu Ngạn biết An Tại Đào nghĩ đến bước công tác tiếp theo, liền yên lặng mà ngồi đó, đưa qua một múi quýt, dịu dàng nói:
- Đào, anh đang suy nghĩ chuyện gì, hay là để em lái xe.
====
Tại sân bay tiễn bước lưu luyến không rời với Lưu Ngạn, trên đường trở về Quy Ninh An Tại Đào nhận được điện thoại của Trương Thắng Lợi. Lúc An Tại Đào nhận điện thoại, liền đoán ra đại khái là Chủ tịch thành phố Trương muốn an bài hai người tiến vào bộ máy khu kinh tế mới.
Quả nhiên, Trương Thắng Lợi ôn tồn nhỏ nhẹ đề cử hai người với An Tại Đào, một là Trưởng phòng Ủy ban Ngoại thương Trần Quốc Khánh, một là Phó trưởng phòng Tổ chức nhân sự Cục quản lý thành phố Tạ Vinh.
Nói là "đề cử", kỳ thật đây là lãnh đạo cho hắn mặt mũi. An Tại Đào hiểu được, hai người kia chắc chắn đã thông qua Trương Thắng Lợi và Trương Bằng Viễn, phỏng chừng sẽ bổ nhiệm trong hai ngày này.
- Cảm ơn lãnh đạo coi trọng đối với khu kinh tế mới của chúng tôi, tôi đại biểu Đảng ủy và Ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà...
Trong giọng nói của An Tại Đào cố ý mang theo một chút kính cẩn, khiến Trương Thắng Lợi nghe xong rất vừa lòng.
Ông ta cười ha ha:
- Đồng chí Tiểu An à, hai đồng chí này ta hiểu khá rõ, năng lực rất tốt, lại có nhiều năm kinh nghiệm công tác kinh tế và tổ chức, tiến vào bộ máy khu kinh tế của các cậu, có lợi cho việc mở rộng quy mô của các cậu.
- Vâng, cảm ơn lãnh đạo. Chẳng qua, Chủ tịch thành phố Trương, tôi có thể đưa ra một điều kiện nho nhỏ hay không?
An Tại Đào đỗ xe ven đường, cười ha ha.
- Ừ?
- Chủ tịch thành phố Trương, ngài có thể thúc gục ban ngành có liên quan của chúng ta, cố gắng xử lý nhanh một chút, mau chóng để hai đồng chí này đến nhận trước, tốt nhất là tới đảm nhiệm trước hai ngày này, hiện giờ công tác của tôi nhiều lắm, một người thật sự bận không chịu nổi... được không?
Trương Thắng Lợi cười ha ha:
- Đồng chí Tiểu An cậu. Nóng vội rồi! Chẳng qua, công tác cơ sở cần người tích cực như cậy dẫn đầu... Được, tôi thúc giục Ban Tổ chức cán bộ, để hai đồng chí này nhanh chóng tới nhận chức!
Xong rồi, lúc treo điện thoại, Trương Thắng Lợi đột nhiên cười ôn hòa:
- Đồng chí Tiểu An, tôi nghe nói mẹ cậu đang ở nước ngoài, có phải cậu một mình ở lại huyện trải qua tết âm lịch hay không? Thật sự không được mà nói, liền tới thành phố đến nhà của ta, chúng ta cùng nhau mừng năm mới? Thế nào?
- Cảm ơn lãnh đạo quan tâm, tôi sao lại không biết xấu hổ mang thêm phiền toái cho lãnh đạo ---- Chủ tịch thành phố Trương, nhà tôi còn một em gái, cho nên có thể... Chẳng qua, mùng 1 năm mới tôi nhất định sẽ đi chúc tết lãnh đạo!
- Thôi đi.
Trương Thắng Lợi sang sảng cười:
- Chẳng qua, tôi hoan nghênh cậu đến nhà tôi làm khách bất cứ lúc nào, tay nghề làm bếp của chị dâu cậu không tồi, cậu có rảnh thì nếm thử.
Buổi sáng 27 tháng Chạp.
Cán bộ lãnh đạo cùng với hơn trăm cán bộ trung tầng ba xã ngồi tràn đầy trong phòng hội nghị chính phủ thị trấn Tư Hà. Trong phòng hội nghị kín người hết chỗ, giọng nói ồn ào, khói thuốc lượn lờ.
An Tại Đào vừa mới dừng xe trong viện, Tôn Hiểu Linh, Lương Mậu Tài, Lão Lộ và vài lãnh đạo thị trấn đều vây quanh lại.
- Bí thư An!
- Bí thư An, cuối cùng ngài đã trở lại...
Tôn Hiểu Linh mặt mày ửng đỏ, nắm chặt tay An Tại Đào, hơn nửa ngày không buông ra, đôi mắt hơi đỏ lên. An Tại Đào cười cười, nhẹ nhàng rút tay khỏi tay cô, lại nắm tay với vài người khác, thấy Mã Hiểu Yến đứng một bên xa xa, trong sắc mặt đỏ có chứa sợ hãi và xấu hổ nồng đậm, khóe miệng liền bĩu ra, cũng không để ý tới cô ta, tiến lên lầu trong tiền hô hậu ủng của mọi người, đi vào văn phòng xa cách đã lâu của mình.
Tiểu Lộ sớm đã quét dọn trong ngoài phòng làm việc của hắn một lần. Ngồi trong phòng làm việc, lẳng lặng sắp xếp nỗi lòng của mình, 10h10, hắn đúng giờ đẩy cửa vào phòng hội nghị.
Trong phòng hội nghị tiếng người ồn ào, nhưng khi An Tại Đào đẩy cửa vào, bên trong lập tức an tĩnh lại. Tất cả ánh mắt kính sợ đều cùng đặt lên người hắn, khóe môi hắn nhếch lên thản nhiên cười, chậm rãi đi lên đài chủ tịch.
Lần này không thể so với lần trước, trước khi thành viên bộ máy lãnh đạo khu kinh tế mới chưa chính thức xác định, trên đài chủ tịch này cũng chỉ có một mình An Tại Đào ngồi.
Một người ngồi trên đài, đối mặt với hơn trăm gương mặt hoặc quen thuộc hoặc xa lạ bên dưới, trong lòng An Tại Đào dần bốc lên một cảm xúc mãn nguyện thỏa thuê. Từ hôm nay trở đi, hắn có thể mở rộng động tác, đài chủ tịch này chính là một sân khấu để mình thi triển tài năng!
Không khí cực kỳ ồn ào trong phòng hội nghị lập tức trở nên im lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở dồn dập hoặc bối rối hoặc khẩn trương của mọi người. Cho dù là cán bộ trung tầng, hay là cán bộ lãnh đạo một bậc cấp xã, kỳ thật trong lòng đều hơi bất an không yên.
Biên chế ba xã đều triệt tiêu, điều này có nghĩa những người bọn họ đều không có cương vị. Tiếp theo, bọn họ sẽ kiếm được một chức vị gì ở khu kinh tế mới?
Trong cán bộ ba xã, ngoại trừ người thị trấn Tư Hà ra, người hai xã khác biết về An Tại Đào giới hạn ở tầng ngoài. Nhưng chính loại tầng ngoài này, cũng khiến bọn họ cảm giác được năng lực cực lớn của vị quý nhân mới quyền lực Quy Ninh này. Trong mắt rất nhiều người, khu kinh tế mới Tư hà quả thực chính là cương vị người bên trên thiết lập ra, cơ cấu thành lập đặc biệt cho An Tại Đào.
Khụ!
An Tại Đào hắng cổ giọng, Tiểu Lộ vội vàng chỉnh ngay ngắn micro phía trước.
- Các đồng chí, hiện giờ chúng ta họp. Hội nghị hôm nay, là đại hội toàn thể cán bộ lần đầu tiên từ khi khu kinh tế mới Tư Hà chúng ta thành lập. Tôi được lãnh đạo Thành ủy và Huyện ủy giao phó, nói chuyện tập thể với mọi người. Đồng chí đang ngồi, tôi có thể nhận biết, có thể không biết, nhưng mặc kệ biết hay không, sau này, trong đa số mọi người ---- chúng đã đều sẽ cộng sự cùng một chỗ...
An Tại Đào thong thả nói, một câu "đa số mọi người" vừa ra khỏi miệng, trong lòng mọi người dưới đài lập tức phốc một tiếng, tim bị nhảy lên tới cổ họng, rất nhiều người bắt đầu hơi hoảng hốt. Nếu là đa số người lưu lại, như vậy nói rõ vẫn có một số người phải rời khỏi ---- điều này có nghĩa là gì?...
An Tại Đào liếc mọi người một cái, thản nhiên cười:
- Tất cả mọi người hiểu được, khu kinh tế mới thành lập không an bài được nhiều cán bộ như vậy... Cho nên, Thành ủy và Huyện ủy nghiên cứu quyết định, một bộ phận đồng chí trong chúng ta phải phân tuyến. Trước khi tôi tới, Bí thư Thành ủy Trương đặc biệt tìm tôi nói... Ở thành phố và huyện có một phương án an bài bước đầu, đối với cán bộ cấp Phòng, các ban ngành ở huyện có thể nhận một bộ phận, thậm chí ở khu huyện khác trong thành phố cũng có thể nhận một bộ phận, cán bộ cấp Tổ cũng là như thế. Đương nhiên, đơn vị và cương vị cụ thể, cần sự điều phối thống nhất của thành phố và huyện. Trên nguyên tắc, cấp bậc hành chính duy trì không thay đổi.
- Ý kiến cá nhân của tôi, là hy vọng mọi người có thể chủ động báo danh, thật ra đến ban ngành khác nhận chức giao lưu, cũng là một chuyện tốt... Sau hội nghị, đồng chí đồng ý nhận an bài phần luồng, nhanh chóng tới chỗ đồng chí Tôn Hiểu Linh báo danh, cho mọi người thời gian một ngày suy nghĩ. Trước khi qua năm mới, công tác an bài cán bộ của chúng ta sẽ chấm dứt, hy vọng mọi người quý trọng cơ hội quý giá thành phố và huyện cung cấp cho mọi người. Truyện Sắc Hiệp -
- Đương nhiên, đồng ý ở lại khu kinh tế mới công tác, tôi cũng rất hoan nghênh. Nhưng, cần phải nhắc nhở mọi người chính là, tất cả cương vị lãnh đạo của khu kinh tế mới, đều phải được thông qua cạnh tranh công khai mới có thể ngồi lên...
Nói tới đây, An Tại Đào thấy mọi người dưới đài bắt đầu nói nhỏ, cũng lơ đễnh, yên lặng ngồi trên đài, nâng một chén trà lên uống một ngụm, sau đó lẳng lặng nhìn dưới đài.
- Xin hỏi Bí thư An, vài người đứng đầu Đảng chính chúng tôi, huyện chuẩn bị an bài thế nào?
Bí thư Đảng ủy xã Lăng Nam Tống Tử Hàm đứng dậy, cao giọng hỏi. Mắt nhóm Bí thư xã và Chủ tịch xã dưới đài đều sáng lên nhìn An Tại Đào, cùng đợi hắn trả lời.
Thật ra những người này rất buồn bực, thậm chí còn hơi bất mãn. Bí thư xã hoặc Chủ tịch xã, tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng là "Chư hầu" một phương, nắm thực quyền, một khi phân luồng đến ban ngành khác, như nào còn có thực quyền chứ. Điều này, bọn họ biết rõ trong lòng.
Hai ngày này, bọn họ đều tự phân công nhau đi tìm lãnh đạo huyện quen thuộc với mình, vội vàng hoạt động, đều muốn tiến vào trong bộ máy khu kinh tế mới, nhưng không có bất cứ kết quả gì. Tống Tử Hàm tìm tới Tôn Cốc, cho dù mang theo một phong bì thật dày, Tôn Cốc lại kiên quyết không thu.
- Bí thư Tống, về vấn đề công tác của vài nhân vật số một Đảng chính các ngài, mặt ngoài Huyện ủy sẽ mời dự họp hội nghị thường vụ nghiên cứu. Dựa theo chỉ thị của lãnh đạo Thành ủy, đa số mọi người sẽ chuyển tới cương vị lãnh đạo khác công tác...
Ngay từ đầu An Tại Đào nói chuyện mỉm cười, thấy không ngờ vài người Tống Tử Hàm căm giận mà "bày ra trên mặt", sắc mặt không khỏi trầm xuống, hắn chậm rãi đứng dậy khoát tay áo:
- Thành lập khu kinh tế mới sinh thái nông nghiệp Tư Hà, là quyết sách quan trọng của Thành ủy và UBND thành phố, chúng ta làm cán bộ cơ sở, chỉ có thể phục tùng quyết định của tổ chức! Nếu biên chế hành chính cấp Trưởng phòng khu kinh tế mới đầy đủ, tôi nguyện ý để tất cả mọi người ở lại công tác, dù sao tất cả mọi người quen thuộc công tác của khu kinh tế mới! Nhưng, các đồng chí, trên tỉnh phê xuống biên chế ba cấp Trưởng phòng, danh ngạch có hạn, hy vọng mọi người có thể lý giải, ủng hộ công tác của thành phố và huyện!
- Cá nhân tôi mà nói, tôi nguyện ý nói chuyện cho các vị đồng chí ở hội nghị thường vụ, cố gắng an bài cho nọi người một cương vị lãnh đạo thích hợp!
An Tại Đào chậm rãi ngồi trở lại, trầm giọng nói:
- Số ít phục tùng số nhiều, cá nhân phục tùng tập thể, đây là nguyên tắc tổ chức trước sau như một của Đảng ta ---- các đồng chí đều là đồng chí lão thành công tác cho Đảng nhiều năm... Tốt chất và tư tưởng Đảng như vậy, tôi nghĩ vẫn phải có!
An Tại Đào nói tới đây, lạnh nhạt mà cười, không nói gì nữa.
Quan trường vô tình, khôn sống dại chết, đây là quy luật cơ bản. Nếu biên chế hành chính ba xã đã hủy bỏ, trong các nhân vật số một Đảng chính cấp Trưởng phòng vài xã này, chắc chắn có người phải trở thành vật hi sinh. Điều này là không có cách nào, đây là quan trường. Nếu có năng lực, rời khỏi nơi này vẫn có thể đạt được cương vị càng nhiều lợi ích thực tế, nếu không có năng lực, cũng chỉ có thể nhận mệnh.
Nếu muốn làm ầm ĩ... Cá nhân đối khác với tổ chức, kết quả chịu thiệt vẫn là mình! Hừ, nan đề này để cho Tôn Cốc giải quyết đi!
Ánh mắt lạnh băng tràn đầy uy thế của An Tại Đào bắn tới, vài người Tống Tử Hàm ngồi ở đó sắc mặt thay đổi thật sự khó coi.
Tương đối mà nói, mấy chục cán bộ cấp Phó phòng thật ra còn có thể duy trì bình tĩnh. Ba Phó Chủ nhiệm cấp Trưởng phòng chắc chắn là không nói đùa, nhưng khu kinh tế mới chính là cơ cấu chính phủ cấp Phó huyện, không ít bộ phận và đơn vị cấp hai, mặc dù nói thế nào, cũng có thể kiếm được một vị trí cấp Phó phòng chứ? Đương nhiên, danh ngạch biên chế cấp Phó phòng cũng có hạn, chỉ có 12 người, rất nhiều người trong bọn họ cũng có ý niệm chuyển chỗ trong đầu.
Ở xã, chức Phó như Phó Chủ tịch xã, Phó Bí thư linh tinh kỳ thật không có bao nhiêu thực quyền, so với ở lại nông thôn, không bằng nhân cơ hội điều vào thành phố công tác, dù sao cấp bậc hành chính không thay đổi, mà chỉ cần cấp bậc hành chính không thay đổi, đãi ngộ cũng sẽ không thay đổi.
Tác giả :
Cách Ngư