Quan Thanh
Chương 139: Hàng không, ngựa ô
An Tại Đào đi tới cửa, đúng lúc trông thấy Đỗ Canh sắc mặt âm trầm vội vàng đi qua, chợt nhìn vào trong văn phòng, thanh giữ cửa kêu lên một tiếng..
An Tại Đào trong lòng hồi hộp, nhưng không biểu hiện gì trên mặt. Hắn chậm rãi đi ra cửa, gặp vài nhân viên tụ tập trước cửa, đang thảo luận vấn đề gì đó, nhìn thấy An Tại Đào đi ra, đều im lặng, thần sắc nghiêm chỉnh, tự về chỗ mình ngồi.
Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trưởng phòng Trương Khả cầm trong tay một phần tài liệu vội vàng đi tới, thấy An Tại Đào lập tức tươi cười, từ xa hô:
-Thư ký An!
Thời điểm An Tại Đào chuyển nhà, Trương Khả cũng có đưa quà , cho nên An Tại Đào biết được ông ta. An Tại Đào cười cười, bước tới nột bước, vươn tay nói:
- Xin chào, Trương Trưởng phòng.
Trương Khả cười ha hả nắm tay An Tại Đào nói:
-Thư ký An, không biết Bí thư Đỗ có ở đây hay không? Bí thư Đỗ chỉ thị chúng ta khảo sát đồng chí Cao Lâm Lâm—— hiện tại khảo sát đã kết thúc, Tuyên bộ trưởng nói tôi đem bản báo cáo khảo sát muốn xin chỉ thị từ Bí thư Đỗ, nếu không có ý kiến gì khác, bộ ngay lập tức an bài công tác cho đồng chí Cao Lâm Lâm.
An Tại Đào lơ đãng nhíu mày.Cười nói:
-Bí thư Đỗ không khỏe, đang nghỉ ngơi trong phòng làm việc—— như vậy đi, Trương Trưởng phòng, xin đưa chỉ thị cho tôi, tôi sẽ đưa cho Bí thư Đỗ phê duyệt, nếu không có vấn đề gì, tôi sẽ gọi điện thoại thông báo cho trưởng phòng.
Trương Khả gật gật đầu, -Như vậy làm phiền An bí thư rồi. Vậy, tôi đi về trước, nếu có kết quả nhớ thông báo cho tôi ngay.
-Trưởng phòng đi thông thả.
An Tại Đào bắt tay với Trương Khả. Sau đó trở lại văn phòng ngồi xuống, vội vàng nhìn lướt qua tập tài liệu, tài liệu viết "Khảo sát báo cáo về đồng chí Cao Lâm Lâm".
Nhìn bản báo cáo khảo sát không vấn đề gì. Cũng chỉ là một vài lời khách sao, cái gì tính nguyên tắc mạnh, năng lực công tác cao, đoàn kết với mọi người vân vân. Ban Tổ chức cán bộ khảo sát, sao có thể tìm ra được điều gì. Lý Bình bị Cao Dương bôi tro trát trấu vào mặt, hắn không bao giờ có ý định trêu chọc Cao Lâm Lâm, hận không thể khẩn trương đem nàng phái đi ra ngoài, miễn cho mình ở tòa nhà Thành ủy thấy khó chịu.
An Tại Đào do dự một hồi, trong lòng nhớ tới quan hệ của Đỗ Canh cùng Cao Lâm Lâm trước kia. Nhớ tới sự mờ ám từ kiếp trước, khóe miệng lại hiện lên một nụ cười cổ quái. Hắn đi đến văn phòng Đỗ Canh, nhẹ nhàng gõ cửa.
-Vào đi. Truyện Sắc Hiệp -
Giọng nói của Đỗ Canh có chút trầm thấp và tiêu điều.
An Tại Đào thản nhiên đi vào, sau đó nhanh chóng quay lại, cũng không nói gì thêm, đem bản báo cáo khảo sát Cao Lâm Lâm đưa cho Đỗ Canh.
Đỗ Canh nhận lấy. Liếc mắt nhìn một cái, mặt không chút biểu cảm gật đầu, chợt cầm lấy bút ở trên mặt bàn ghi vài chữ chỉ thị: Đồng ý, mời ban Tổ chức cán bộ xem xét an bài.
Theo lý, bổ nhiệm cán bộ cấp bậc như Cao Lâm Lâm không cần đích thân Đỗ Canh ký tên . Nhưng Đỗ Canh khéo léo xử lý, ban Tổ chức cán bộ cũng không dám chậm trễ. Đưa chỉ thị qua như vậy, kỳ thật cũng là cấp mặt mũi cho Đỗ Canh.
Đồng thời, việc này cũng thể hiện Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lý Bình cúi đầu trước Đỗ Canh. Chỉ có điều An Tại Đào hiểu được, Trưởng ban Tổ chức cán bộ là một nhân tố quan trọng, không phải nói Lý Bình và Mông Hổ là bạn bè, cho dù không phải bạn bè, trước kia Lý Bình đối với Đỗ Canh chỉ bằng mặt không bằng lòng, chỉ cần Đỗ Canh đoạt được quyền lực, chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ khó có thể làm tiếp. Nói chính xác, vị trí liên ủy viên thường vụ đều không bảo đảm.
Đỗ Canh ngẩng đầu lên, thở phào một cái, cúi đầu nói:
-Tiểu An, ngươi đi ban Tổ chức cán bộ một chuyến, Cao Lâm Lâm là nữ nhi của bí thư Cao Dương, nếu ta quản việc này, trước sau sẽ vẹn toàn, ngươi đem này phần báo cáo khảo sát cho bọn họ đưa về! Xong rồi, ừ, hai ngày sau, ngươi cùng ban Tổ chức cán bộ cùng nhau đưa đồng chí Cao Lâm Lâm trở về.
An Tại Đào gật đầu, quay đi. Hắn hiểu rõ ý Đỗ Canh là muốn khiến hắn đi một chuyến, để biểu đạt bản thân Đỗ Canh coi trọng trình độ công tác bổ nhiệm của Cao Lâm Lâm. Chỉ có điều, vài ngày sau Cao Lâm Lâm nhậm chức, đây là công việc của ban Tổ chức cán bộ, phải đưa một thư ký của Bí thư Thành ủy như hắn đi, dường như tốn rất nhiều tâm tư .
Yêu cầu hắn truyền lại tin tức, trong lòng An Tại Đào rõ ràng, chỉ sợ ban Tổ chức cán bộ nhân sự cùng với Cao Lâm Lâm sắp gặp chuyện.
An Tại Đào trong lòng cười thầm, vì Cao Lâm Lâm, Đỗ Canh coi như là nhọc lòng . Hắn không thể không lo lắng, tương lai Đỗ Canh có thể vì nữ nhân như vậy mà đánh mất tiền đồ của mình.
Kiếp trước, hắn không biết gì về Cao Lâm Lâm, nhưng cả đời này, dựa vào này vài lần tiếp xúc và trực giác, hắn cảm thấy người phụ nữ này rất nham hiểm. Nếu để cô ta tiến lên, Đỗ Canh chỉ sợ muốn thoát thân cũng khó khăn.
Nhưng đây là vấn đề của Đỗ Canh, không liên quan gì đến hắn .
An Tại Đào đến ban Tổ chức cán bộ, Trương Khả không ngờ thấy hắn tự mình đưa báo cáo trở về, làm sao không hiểu. Lập tức cầm chỉ thị Đỗ Canh phê, đi đến văn phòng Phó trưởng ban thường trực Trần Bộ Tuyên.
Hiện tại Cao Lâm Lâm ở ban Tổ chức cán bộ, là một củ khoai lang phỏng tay. Lý Bình cũng tốt, Trần Bộ Tuyên cũng tốt, hận không thể đem Cao Lâm Lâm phái ra cơ quan Thành ủy, miễn cho quả có một quả bom hẹn giờ bên cạnh.
Cao Dương làm ầm ĩ như vậy, không ngờ lại khiến bí thư đương nhiệm càng thêm coi trọng Cao Lâm Lâm, Cao Lâm Lâm trong lúc nhất thời trở thành một Cái đinh trong mắt mọi người .
Trần Bộ Tuyên cũng vô cùng khẩn trương , cũng tự mình gọi điện cho bộ trưởng Trung Tâm Tổ chức cán bộ Quận ủy. Đơn vị Cao Lâm Lâm nhậm chức, từ lúc khảo sát đã xác định là Bí thư Đảng ủy kiêm cục trưởng Trung Tâm cục Vệ sinh quận.
Tuy rằng đây chỉ là trưởng phòng một khu cục, nhưng là đơn vị có thực quyền, có thể nói là một chức quan béo bở. Hơn nữa, quận Tân Hải là trung tâm thành nội, vị trí này có quan trọng hay không không cần nói cũng biết. Vì cho Cao Lâm Lâm vị trí này, Đỗ Canh ám chỉ, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy không thể không đem nguyên cục trưởng kiêm Bí thư Đảng ủy lão Khổng làm Phó cục trưởng cục Vệ sinh thị cục.
Cao Lâm Lâm rất vừa lòng, cha cô Cao Dương cũng rất thỏa mãn.
Thủ tục cho Cao Lâm Lâm được hoàn thanh rất nhanh chóng, trong mười ngày đầu tháng giêng, từ cán bộ môn chủ quan ban Tổ chức cán bộ nội thành tự mình đưa đến Trung Tâm cục Vệ sinh. Đương nhiên, cùng đi tới , còn có An Tại Đào là thư ký của Bí thư Thành ủy.
Bộ máy Trung Tâm cục Vệ sinh do lão Khổng lãnh đạo, đứng ở cửa chính nghênh đón. Còn có Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trương Khả, Ban Tổ chức cán bộ Quận ủy Tiểu Hạ, lão Khổng khẩn trương tiến ra đón, đứng dậy chào hỏi.
Trương Khả cười ha hả, hướng tay chỉ Cao Lâm Lâm giới thiệu:
-Lão Khổng, đây là đồng chí Cao Lâm Lâm,là thủ trưởng mới thay lão!
Trong lòng lão Khổng kỳ thật vô cùng khó chịu, ở đây hắn đang làm sếp, vừa có tiền lại có quyền, nhưng giữa đường lại lòi ra một Trình Giảo Kim, nhưng nghe nói cô này là nữ nhi của Cao Dương, lại do Bí thư Đỗ tự mình an bàn, trong lòng hắn có oán hận cũng không dám thể hiện ra ngoài.
Đi thành phố làm Phó cục trưởng, nhưng không phải nhân vật số một ở thành phố? Cấp bậc tuy rằng lên tới Phó cục trưởng, nhưng lợi ích thực tế không thể so sánh.
Cao Lâm Lâm hôm nay mặc một trang phục công sở màu đen, mỏng manh, phù hợp với dáng người cao gầy , đồng thần thoát ra vài phần khí phái. Cô khẽ mỉm cười, nắm lấy tay lão Khổng, rụt rè gật đầu.
Cô dù sao trước kia cũng là nữ nhi của Bí thư Thành ủy, được Đỗ Canh ân sủng, trong lòng cô tràn đầy kiêu ngạo bắt đầu trở nên căng thẳng, tâm tính ảnh hưởng tới lời nói và việc làm, mấy ngày nay cô thấy vẻ kiểu cách của lãnh đạo phái đoàn cũng bắt đâu bị ảnh hưởng.
Thế nên trong lòng Trương Khả thầm mắng, nhưng ngoài miệng cũng không dám nói cái gì.
Lão Khổng nhẹ nhàng nắm tay Cao Lâm Lâm, đang muốn tiếp đón hai cấp ban Tổ chức cán bộ nội thành, ban Tổ chức cán bộ đưa cán bộ mới nhậm chức, còn một trình tự nhỏ nữa phải thực hiện. Nhưng thấy đám người Trương Khả lại đứng đó không hề động đậy, vẫn đang nhìn vào trong cửa cửa xe, trong lòng kỳ quái. Đợi nửa ngày, cũng không thấy xe có động tĩnh gì.
Trương Khả nhíu mày, đi đến trước cửa xe thấy An Tại Đào đang nhỏ giọng trả lời điện thoại, nhìn thấy vậy như Đỗ Canh đang gọi điện thoại. Trương Khả liền rùng mình chậm rãi lui ra.
Một lúc lâu sau, An Tại Đào mới xuống xe.
Đột nhiên một thanh niên vóc dáng cao ráo anh tuấn mà trầm ổn đi xuống từ trên xe , mang theo một bọc nhỏ màu đen, lão Khổng đầu tiên là ngẩn ra sau đó kinh ngạc: không ngờ là Đỗ Canh-thư ký An Tại Đào?
Lão Khổng lấy lại bình tĩnh, vội vàng chạy tới, cười ha hả:
-Hóa ra là Thư ký An đại giá quang lâm, thật sự là không thể tưởng được.
Lão Khổng từng gặp qua An Tại Đào và Hạ Hiểu Tuyết tại buổi đính hôn, tự nhiên là nhận ra được An Tại Đào. Lão Khổng cùng Hạ gia cũng có chút quan hệ, cho nên An Tại Đào cũng nhớ rõ lão.
Trong phòng hội nghị Trung Tâm cục Vệ sinh quận , đã có mặt đầy đủ tất cả thành viên trong bộ máy lãnh đạo và mọi nhân viên trong cơ quan. Tân lãnh đạo đến nhận chức, hơn nữa lai lịch không nhỏ, hôm nay hội trường lớn trở nên nào nhiệt.
Lão Khổng cùng đám người Cao Lâm Lâm chậm rãi đi tới, hội trường lập tức bùng nổ, mặc kệ là cao hứng hay mất hứng, mọi người đều cố gắng vỗ tay.
Lão Khổng chuẩn bị giới thiệu Trương Khả và Chủ tịch hai cấp ban Tổ chức cán bộ nội thành, sau đó là Cao Lâm Lâm. Lão liếc nhìn An Tại Đào, thấy hắn có chút buồn.
Dựa theo trình tự, An Tại Đào là không có tư cách đi lên đài Chủ tịch , nhưng dù sao hắn tâm phúc của Bí thư Thành ủy, hôm nay đến đây vốn chính mang ý nghĩa là khâm sai không thể coi thường. Hơn nữa, An Tại Đào vốn cũng là cán bộ cấp Trưởng phòng.
Mất cả buổi mới có thể ngồi vào chỗ. Trương Khả là Trưởng phòng Ban tổ chức cán bộ Thành ủy cán bộ, hôm nay tự nhiên là diễn viên chính, tự nhiên ngồi ở giữa, bên trái hắn là An Tại Đào, bên phải là Cao Lâm Lâm, tiếp theo là Ban Tổ chức cán bộ Quận ủy Tiểu Hạ, cuối cùng mới là lão Khổng.
Tiểu Hạ cất cao giọng nói:
-Các đồng chí, hiện tại chúng ta bắt đầu hội nghị. Phía dưới, trải qua khảo sát tôi đại biểu Ban Tổ chức cán bộ Quận ủy tuyên bố bổ nhiệm đồng chí Cao Lâm Lâm làm Bí thư Đảng ủy của cục Vệ sinh Trung Tâm.
Chức vụ bên trong Đảng, ban Tổ chức cán bộ có thể trực tiếp bổ nhiệm, cho nên Cao Lâm Lâm trở thành Bí thư Đảng ủy đã được xác định. Nhưng cục trưởng là chức vụ hành chính, cần Ủy ban nhân dân quận , đây là trình tự. Tuy nhiên đây cũng chỉ là quy trình, nói chung, sau khi bổ nhiệm Bí thư Đảng ủy sẽ tiếp tục bổ nhiệm cục trưởng , nhiều là mất hai ngày, Ủy ban nhân dân quận sẽ đưa văn kiện bổ nhiệm xuống dưới.
Sau khi đọc xong tuyên bố bổ nhiệm, Trương Khả đại biểu Ban tổ chức cán bộ Thành ủy nói chuyện, kế tiếp là lão Khổng đại biểu mọi người tỏ vẻ hoan nghênh, cuối cùng là Cao Lâm Lâm phát biểu cảm nghĩ khi nhậm chức.
Cao Lâm Lâm rõ ràng có một chút kích động, nhìn hơn trăm gương mặt xa lạ đang tươi cười dưới đài, trong lòng cô mới dần dần trở nên thoải mái hơn, toàn thân cũng trở nên sung mãn.
Cô chỉ nói qua quýt hai câu vo nghĩa là biểu hiện quyết tâm hoàn thành tốt nhiệm vụ và cảm tạ tổ chức đã tín nhiệm.
Tiểu Hạ cười ha hả, liếc mắt nhìn An Tại Đào nói:
-Thư ký An, nếu đã đến đây, cũng phát biểu vài câu chứ?
Ngồi trên đài chủ tịch, An Tại Đào cảm thấy có chút buồn cười. Hắn vốn không muốn lên tiếng, nhưng nhớ tới lời Đỗ Canh căn dặn, không khỏi cười khổ. Đỗ Canh đúng là thật sự hết lòng quan tâm giúp đỡ Cao Lâm Lâm, sợ cô chịu ủy khuất, không ngờ muốn hắn thay mặt phát biểu, cũng không sợ truyền ra khiến người khác chê cười.
Đương nhiên, Đỗ Canh cố tình đưa ra việc này mục đích là khiến Cao Lâm Lâm cảm thấy được mọi người quan tâm, đem lại niềm vui cho cô ta, lại cho cấp cho Tân Hải thấy, Đỗ Canh hắn không giống với Mông Hổ, phi thường quan tâm tới đồng chí lãnh đạo lão thành.
An Tại Đào trầm ngâm một chút rồi chậm rãi nói:
-Các đồng chí, Cao Lâm Lâm đồng chí đối nhân xử thế công bằng, năng lực xuất chúng, tính nguyên tắc mạnh mẽ, phi thường kiên nghị... Bởi vì đồng chí Cao Lâm Lâm là một trong những cán bộ hậu bị trẻ tuổi Thành ủy của văn phòng nghiệp đoàn, cho nên tôi chịu sự ủy thác của Bí thư Đỗ, cùng ban Tổ chức cán bộ nội thành cùng nhau đưa đồng chí Cao Lâm Lâm đến nhậm chức.
Đưa Cao Lâm Lâm đến Trung Tâm cục Vệ sinh quận nhậm chức, việc này khiến An Tại Đào khẩn trương một thời gian. Nhưng khiến An Tại Đào kỳ quái là liên tiếp vài ngày bất kể là ở tỉnh hay ở thành phố đều không có động tĩnh gì.
Ngay cả Đỗ Canh cũng như thường ngày, bắt đầu tiến hành chú ý tới cuộc họp Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc sắp diễn ra.
Hạ Hiểu Tuyết hai ngày nay thường xuyên gửi điện báo cho Mạnh Cúc ở Yên kinh xác định không lâu sẽ xuất ngoại đi học, nghe nói là một đại học được xếp hạng trong châu lục của nước Mĩ, gọi là đại học bang Michigan gì gì đó .
Đây là trường học cũ của Mạnh Cúc, Mạnh Cúc nhờ giáo sư tường giảng dạy cho cô giúp cho Hạ Hiểu Tuyết có một danh ngạch tiến vào học viện kinh tế , hình như trước tiên phải qua một kỳ kiểm tra. Vốn An Tại Đào còn muốn hỏi về cuộc thi, nhưng Hạ Hiểu Tuyết lại nói không cần thi —— về phần vì sao, cô cũng không nói rõ ràng, dù sao cũng là do Mạnh Cúc tác động, nói như vậy tự nhiên cô có con đường và biện pháp đi.
Trước mắt Hạ Hiểu Tuyết đang khẩn cấp học tiếng Anh. Cô là một người cực kỳ cẩn thận nhân, nếu đã quyết định xuất ngoại học tập, sẽ toàn tâm toàn ý mà chuẩn bị, tranh thủ học hành.
Gần đây An Tại Đào bề bộn nhiều việc, chẳng những phải thường xuyên đi theo Đỗ Canh đi điều tra nghiên cứu khảo sát, còn phải chuẩn bị một ít tài liệu liên quan cho Đỗ Canh.
Ngay trong buổi sáng, An Tại Đào đang ở trong phòng làm việc chỉnh tài liệu, đột nhiên Tống Lượng hấp tấp đi vào văn phòng hắn, vội vã nói:
-Tiểu An, cậu lập tức chuẩn bị, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy muốn tới tuyên bố bổ nhiệm cán bộ.
An Tại Đào trong lòng hồi hập, thầm nghĩ rốt cục cũng tới rồi!
Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy phái đến Phó trưởng ban Triệu Thiên Linh, là nữ nhân xếp hạng cuối cùng trong 6 Phó trưởng quản ban lý. Tiếp theo, còn có Phó cục trưởng phòng Cán bộ. Ngoài ra, còn có một mạnh người đàn ông trung niên khỏe mạnh hơn 40 tuổi.
Người này sắc mặt hơi chút ngăm đen, vóc dáng không cao, cũng khoảng một mét bảy mươi, không mập không gầy xem như người bình thường. Chỉ có điều cái miệng của hắn hơi vểnh lên, vừa nhìn đã biết hắn không phải người gì tốt lành.
Tất cả ủy viên thành phố Tân Hải đều đến đông đủ, ngồi ở vị trí của mình mình. Mông Hổ ngồi ở chỗ kia, khóe miệng thể hiện sự đắc ý rõ ràng, không có bất luận điều gì che lấp, nhìn thần sắc của Mông Hổ, người bên Đỗ Canh trong lòng có chút lạnh lẽo.
Mà Hạ Thiên Nông trong lòng càng thoái chí, hắn yên lặng mà ngồi một chỗ, cúi đầu không nói. Đến lúc này, hầu như tất cả mọi người đều minh bạch, trên tỉnh phái cán bộ xuống dưới!
Điều này có ý nghĩa gì, trong lòng mọi người đều hiểu rõ. Tổng cộng có hai danh ngạch ủy viên thường vụ, một cái đã có người nắm giữ như vậy chỉ còn lại một danh ngạch. Như vậy, mặc kệ cuối cùng là ai thay thế bổ sung tiến vào ủy viên thường vụ, Đỗ Canh đều không chiếm ưu thế. Phải biết rằng, người này đến, khẳng định đứng bên Mông Hổ, bởi vì điều này là nhờ Mông Hổ mang lại.
Triệu Thiên Linh ngẩng đầu,nhìn qua là một nữ nhân thông minh tháo vát. Đỗ Canh cùng cô mang theo vài người tiến vào phòng họp, hội trường lập tức vỗ tay như sấm, tất cả mọi người đều đứng dậy.
An Tại Đào đi sau cùng, cách Tống Lượng nửa bước. Tống Lượng thần sắc vô cùng cô đơn, hắn cảm thấy mình đã không còn hy vọng gì, hiện tại đối với Đỗ Canh mà nói, trọng yếu nhất là có thể nắm được quyền lực trong tay, Hạ Thiên Nông có ảnh hưởng lớn hơn hắn nhiều. Hiện tại chỉ còn lại một danh ngạch, Đỗ Canh khẳng định là càng hướng về Hạ Thiên Nông. Hơn nữa, Tống Lượng biết, Đỗ Canh đã sớm đại biểu thành phố Tân Hải báo cáo với Tỉnh ủy.
Đỗ Canh cười khổ, ông cũng đã không còn cách nào, hiện nay cũng chỉ có thể tạm hoãn chuyện của Tống Lượng . Trước tiên đem vấn đề của Hạ Thiên Nông ra giải quyết , sau đó từ từ tính tiếp.
-Các đồng chí, hãy hoan nghênh Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu bộ trưởng và trưởng phòng đến Tân Hải.Xin mời Triệu bộ trưởng đại biểu Tỉnh ủy tuyên bố điều chỉnh bổ nhiệm cho cán bộ.
Đỗ Canh trong lòng thở dài, cất cao giọng nói.
Mấy ngày nay, hắn cũng đã biết được kẻ đứng sau vụ này, minh bạch rằng đây là kết quả thỏa hiệp với Mông Hổ. Hai ông chủ lớn ở tỉnh cũng triển khai đối chọi gay gắt, tuy rằng Đỗ Canh hậu trường tương đối mạnh mẽ, cứng rắn một ít, nhưng Mông Hổ có hậu trường Phó chủ tịch tỉnh Lý Quốc Khang kinh nghiệm đầy mình, vài ủy viên thường vụ đều phải nể mặt hắn, Đỗ Canh cũng không dám xung đột với Mông Hổ quá mức.
Triệu Thiên Linh cười ha hả sau đó trầm giọng nói:
-Các đồng chí, tôi đại biểu Tỉnh ủy tuyên bố bổ nhiệm. Sau khi Tỉnh ủy nghiên cứu quyết định, bãi bỏ chức vụ uỷ viên thành phố Tân Hải, ủy viên thường vụ, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật chức vụ của đồng chí Tôn Phúc Lợi. Đồng chí Tôn Phúc Lợi đồng sẽ được chuyển qua công tác khác, bổ nhiệm đồng chí Cao Đại Sơn làm uỷ viên thành phố Tân Hải, ủy viên thường vụ, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật ...
Tiếng vỗ tay vang lên, Cao Đại Sơn đứng dậy cúi đầu cảm ơn mọi người.
Triệu Thiên Linh khoát tay áo, tiếp tục nói:
-Các đồng chí, đồng chí Cao Đại Sơn đồng có tính nguyên tắc giai cấp mạnh, công tác năng lực cũng rất tốt. Công tác tại Ủy ban Kỷ luật ở thành phố Lục Đảo, lý lịch trong sạch, phương diện công tác có rất nhiều kinh nghiệm, Tỉnh ủy đã thận trọng suy xét, toàn cục đã đồng ý bổ nhiệm đồng chí Cao Đại Sơn đến thành phố Tân Hải công tác.
Lại thêm một trường hợp nữa do tỉnh đưa xuống, Cao Đại Sơn nói mấy câu, xem như chính thức nhậm chức. Lúc mọi người ở đây nghĩ đã đến lúc kết thúc, Triệu Thiên Linh lại khẽ ho, mỉm cười nói:
-Các đồng chí xin đợi thêm một chút, Tỉnh ủy còn một quyết định nữa.
Lời này vừa nói ra, mọi người có phần sửng sốt. Nhưng lập tức, rất nhiều ánh mắt phức tạp đều dừng lại trên người Hạ Thiên Nông và Tống Lượng, trong lòng mọi người đều ở đoán, một trong hai người này, cuối cùng ai có thể chiến thắng? !
An Tại Đào yên lặng ngồi ở dự thính phía trên, nói thật, trong lòng hắn cũng có chút khẩn trương. Hắn nhìn Đỗ Canh, gặp Đỗ Canh vô tình cố ý hướng Hạ Thiên Nông đầu quá pha có thâm ý thoáng nhìn, An Tại Đào thở phào một cái. Nhưng không biết như thế nào mà, hắn trong lòng hay là thủy chung không thể hoàn toàn bình tĩnh trở lại.
Triệu Thiên Linh cất cao giọng nói:
-Tỉnh ủy qua nghiên cứu đã quyết định, miễn chức ủy viên thành phố Tân Hải, ủy viên thường vụ, Phó bí thư chức vụ của đồng chí Lưu Khắc. Đổng Chí Lưu Khắc công tác ở Tân Hải nhiều năm, đóng góp rất nhiều cho đảng, cho thành phố Tân Hải. Là một đảng viên trung thành với nước với dân. Tỉnh ủy có đánh giá rất cao đối với đồng chí Lưu Khắc.
Lưu Khắc bị lưi về tuyến hai, chức vụ khẳng đinh sẽ bị bãi bỏ, tin tức này khiến cho mọi người cảm thấy bất ngờ.
Lưu Khắc chậm rãi đứng dậy, trên mặt thần sắc có vài phần cô đơn. Tuy nhiên, ông ta đã sớm chuẩn bị tư tưởng, giờ phút này nghe quyết định miễn chức của mình, trong lòng vẫn bình tĩnh.
-Xin cảm ơn lãnh đạo Tỉnh ủy, cảm tạ các đồng chí Thành ủy đã hỗ trợ và giúp đỡ tôi nhiều năm qua. Tôi nhất định sẽ phục tùng quyết định của đảng, người lùi nhưng chí vẫn còn, nhất định sẽ vì sự nghiệp của đảng của Tân Hải mà tiếp tục cống hiến hết sức.
Lời này coi như là lời cáo biệt của Lưu Khắc cáo, cho nên lời của ông ta tràn đầy tình cảm. Nghe lời của ông ta, ban lãnh đạo đang ngồi nhóm trong lòng cũng có cảm giác không yên, dù sao ai cũng sẽ có một ngày trở thảnh như vậy, năm tháng qua đi, tuổi giả rồi sẽ đến!
Cho nên khi Lưu Khắc vừa nói vừa xong, phòng hội nghị nhiệt liệt vỗ tay, vỗ tay kéo dài hơn mười phút, Lưu Khắc cảm động không nhịn được đã có chút nước mắt.
Tiếng vỗ tay từ từ lắng lại. Đỗ Canh khoát tay áo, cất cao giọng nói:
-Các đồng chí, Lưu Khắc đồng chí là một đồng cán bộ gương mẫu, đồng chí Lưu Khắc lui về tuyến hai , là tổn thất lớn của chúng .Tôi đề nghị, hôm nay tất cả đồng chí lãnh đạo chúng ta đang ngồi đây, đều phải học tập đồng chí Lưu Khắc, nghiêm túc trong công việc, tác phong cần cù thật thà.
Tiếng vỗ tay lại vang lên, so với lần trước còn to hơn, Lưu Khắc khẩn trương đứng dậy đến liên tục cúi đầu cám ơn.
Lưu Khắc này cho dù lui ra như vậy, dựa theo lệ thường, cho dù sau đó có vấn đề gì xảy ra, cũng sẽ bị cấp trên đè ép đi xuống. Kỳ thật, đối với cán bộ lãnh đạo mà nói, đây không hẳn là kết quả xấu. Ông ta còn có thể đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo Hội đồng nhân dân. Ở Tân Hải đã nằm trong hàng ngũ lãnh đạo.
Triệu Thiên Linh cười cười, cô thường xuyên coi lãnh đạo Tân Hải làm những viêc này, trường hợp này cô đã thấy nhiều, tự nhiên là không có gì xúc động nữa.
Cô khoát tay áo, cười nói:
-Các đồng chí tạm thời yên lặng một chút, Tỉnh ủy đã nghiên cứu và quyết định.
Triệu Thiên Linh vừa nói lời này, toàn trường lập tức yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều ngừng thở, ánh mắt đều tập trung trên người cô. Nhất là Hạ Thiên Nông, hắn tuy rằng thần sắc trông bình tĩnh, nhưng trong lòng cực kỳ khẩn trương, lòng bàn tay đầy mồ hôi.
-Bổ nhiệm đồng chí Chu Liên Hoa làm ủy viên thường vụ Tân Hải.
Triệu Thiên Linh không chút do dự nói hết câu còn lại.
Toàn trường lập tức náo loạn
Không ai tin tưởng vào lỗ tai của mình, tại sao lại là Chu Liên Hoa? Làm sao có khả năng như vậy!
Hạ Thiên Nông tâm thần chấn động, miễn cưỡng cười, kinh ngạc nhìn Chu Liên Hoa.
Đỗ Canh cũng vô cùng bất ngờ và khiếp sợ, hắn rõ ràng báo cáo Hạ Thiên Nông, tại sao Tỉnh ủy lại bổ nhiệm Chu Liên Hoa? Hắn không thể tin nổi liếc mắt nhìn Triệu Thiên Linh một cái, lại cau mày liếc nhìn Chu Liên Hoa đang mỉm cười.
Cuối cùng, Đỗ Canh đem ánh mắt hồ nghi nhìn An Tại Đào. Hắn nghĩ sự tình Hạ Thiên Nông không có bất cứ vấn đề gì, hậu trường ở tỉnh đã thỏa hiệp , chính mình báo ứng cử viên lên khẳng định thông suốt. Hơn nữa, Hạ gia không phải có quan hệ mật thiết với Trần Cận Nam hay sao.
Chẳng lẽ là chính mình đã đoán sai? ! Trong nháy mắt sắc mặt Đỗ Canh trở nên rất khó coi. Bởi vì cứ như vậy, Đỗ Canh sẽ trở nên rất bị động . Nếu không thể đưa Hạ Thiên Nông tiến vào chức ủy viên thường vụ, ngược lại lại khiến Chu Liên Hoa chiếm tiện nghi!
Chu Liên Hoa vốn là người của Mông Hổ, nếu cứ để như vậy, cán cân quyền lực của Tân Hải lại bắt đầu nghiêng về phía Mông Hổ.
Đỗ Canh nghĩ tới đây, thần sắc hiện lên vẻ phẫn nộ, hắn quay đầu nhìn Mông Hổ, thấy Mông Hổ thờ ơ cùng làm bộ dáng như không quan hệ tới mình, không khỏi căm tức mà vỗ bàn.
Phốc xuy! Chén trà trước mặt Đỗ Canh lắc lư một chút, nước trà tràn ra ngoài.
Mông Hổ trong lòng cười lạnh, nhưng hắn cũng có chút hồ nghi. Tại sao nửa đường lại nhảy ra một ngựa ô như vậy? Chu Liên Hoa này đột nhiên được Tỉnh ủy bổ nhiệm làm ủy viên thường vụ, khẳng định không phải do Đỗ Canh tác động vào, như vậy chính mình cũng không biết. Hay là Chu Liên Hoa cũng có một vị chỗ dựa vững chắc? Ở tỉnh có lãnh đạo vì hắn nói chuyện? Nhất định là như vậy , Mông Hổ khóe miệng tươi cười, mặc kệ như thế nào, Chu Liên Hoa lên chức đối với hắn chỉ có lợi mà vô hại.
Nhớ tới trước đó Đỗ Canh hung hăng càn quấy vài ngày. Mông Hổ trong lòng cười như hoa, có thể xả được mật trận ác khí trong lòng.
…
….
Đoàn người Triệu Thiên Linh không dừng lại, thậm chí cự tuyệt Đỗ Canh giữ lại, tuyên bố hoàn toàn bổ nhiệm liền vội vàng chạy về tỉnh. Kỳ thật, Đỗ Canh cũng không có tâm tình mời cô ăn cơm, thấy cô phải đi, cũng không mời nữa.
Sauk hi mọi việc qua đi, Đỗ Canh nhốt mình trong phòng làm việc, dặn An Tại Đào ngăn lại hết khách lại, ai cũng không tiếp.
An Tại Đào trong lòng cũng có chút thất vọng. Nhìn vẻ mặt cô đơn buồn bực của Hạ Thiên Nông, hắn cảm thấy khó chịu. Nhưng việc đã đến nước này, cũng cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật.
Chiều xuống, An Tại Đào suy nghĩ một chút có lẽ hắn nên đi Hạ gia, an ủi cha vợ mình một chút. Vừa vào tới cửa, làm người khác kinh ngạc là: Mạnh Cúc không ngờ lại ở đây.
Hạ Hiểu Tuyết ra mở cửa, ngay lập tức nỏ nự cười hì hì nói:
-Cúc tỷ mau đến đây.
Đột nhiên đến Hạ gia lại nhìn Mạnh Cúc, An Tại Đào quả thật rất bất ngờ. Hắn lấy lại bình tĩnh, ôn hòa thoáng nhìn Mạnh Cúc đang cúi đầu cười cười:
-Cúc tỷ, làm sao có thể rảnh rỗi ghé qua Tân Hải?
Mạnh Cúc duyên dáng đứng đó, trên người mặc áo lông dê màu trắng, tóc đen dài rối tung ở sau đầu, trên mặt lộ nụ cười quyến rũ thản nhiên, trong mắt có một chút nhu tình chợt lóe rồi biến mất.
Còn không phải Hiểu Tuyết nhà các ngươi gọi tới? Một ngày gọi ba cuộc điện thoại thúc giục cấp hồ sơ học bạ. Lần này tôi đến thông báo tin vui cho cô ấy.
Mạnh Cúc chậm rãi ngồi lên ghế sô pha, Hạ Hiểu Tuyết cũng lôi kéo An Tại Đào cũng ngồi lên ghế sô pha. Ba người tùy ý nói chuyện phiếm , đột nhiên thấy thần sắc An Tại Đào có chút không đúng, Hạ Hiểu Tuyết sẵng giọng hỏi:
-Ngươi rốt cuộc là làm sao thế? Cúc tỷ đang nói với ngươi kìa?
An Tại Đào thở dài, nhìn xung quanh, cúi đầu hỏi:
-Hiểu Tuyết, ba chưa về sao?
- Chưa về, làm sao vậy? Hạ Hiểu Tuyết kinh ngạc nói.
An Tại Đào thở phào một cái, chậm rãi đem sự tình hôm nay nói ra. Nghe nói lão ba mình không thể trở thành ủy viên thường vụ, tâm tình Hạ Hiểu Tuyết cũng trở nên buồn bã.
Lúc đang nói chuyện, Hạ Thiên Nông thần sắc âm trầm mà đẩy cửa đi vào, ba người đứng dậy nhìn ộng ta, Mạnh Cúc chủ động lại gần bắt chuyện với ông ta. Hạ Thiên Nông miễn cưỡng cười, gật đầu với Mạnh Cúc , sau đó liền chui vào thư phòng, đóng chặt cửa lại.
Ông ta chờ đợi vị trí ủy viên thường vụ này đã lâu, gọi là hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều, đột nhiên thất bại, trong lòng làm sao có thể dễ chịu được.
Hạ Hiểu Tuyết nhẹ nhàng kéo An Tại Đào, có chút lo lắng nói:
-Ông xã, ngươi đi khuyên nhủ ba ba đi, khiến ba nghĩ thoáng một chút, kỳ thật không phải là một ủy viên thường vụ thôi, có gì đâu, dù sao ông ấy cũng đã là Phó Chủ tịch thành phố mà.
An Tại Đào lại là thở dài, thầm nghĩ ngươi nào biết được quan trường phức tạp. Nếu nếu không thể trở thành ủy viên thường vụ thì thôi. Nhưng vấn đề là, hiện tại Hạ Thiên Nông đi theo Đỗ Canh, trở thành bạn bè của Đỗ Canh mà Mông Hổ lại vươn lên, mà Hạ Thiên Nông lại không tiến thêm được một bước. Như vậy những ngày sắp tới khó có thể sống tốt.
Ít nhất, ở Ủy ban nhân dân thành phố Hạ Thiên Nông khẳng định sẽ đã bị Mông Hổ hết sức xa lánh. Làm không tốt, ông ta còn có thể trở thành vật hi sinh.
Hiểu Tuyết, ba ba lúc này nếu không thể vươn lên, sẽ khiến trở bị động. Ai, tương lai... An Tại Đào ngẫm nghĩ một chút rồi không nói nữa, cũng không biết nên giải thích thế nào cho Hạ Hiểu Tuyết hiểu được.
Mạnh Cúc đứng một bên, lẳng lặng nhìn hai người, trong lòng có chút gợn sóng. Trong lòng cô nhớ An Tại Đào đã lâu, lúc này có cơ hội này đi vào Tân Hải, chính là muốn gặp An Tại Đào giải tảo nỗi tương tư.
…
…
An Tại Đào ngồi với hai người một lúc. Ở Hạ gia ăn cơm chiều, thấy Hạ Thiên Nông có chút chuyển biến tốt đẹp, liền cáo từ về nhà. Thừa dịp Hạ Hiểu Tuyết đi ra cửa tiễn An Tại Đào, Mạnh Cúc đi vào phòng ngủ Hạ Hiểu Tuyết, khóa chặt cửa phòng, lấy di động ra.
Yên kinh. Trong một tiểu lâu ngói đỏ tường xanh, một gian thư phòng rộng rãi cổ kính, Triệu lão cúi người nhìn bình hoa cổ một vị lãnh đạo trung ương tặng ông ta, đúng là đồ cổ đời Minh, phẩm chất tinh xảo, dáng vẻ độc đáo.
Chuông điện thoại vang lên, Triệu lão buông kính lúp trong tay, nghe điện thoại, cúi đầu uy nghiêm Ừ một tiếng.
-Là cháu, Mạnh Cúc.
-Ồ, là cháu à, cháu không phải đã đi Đông Sơn hay sao?
Cháu có một việc muốn thỉnh cầu.Mạnh Cúc cắn chặt răng, từ Cầu vừa nói ra khỏi miệng, khóe miệng của cô không tự chủ giật giật.
Mà ra từ Cầu phát ra từ miệng Mạnh Cúc cũng khiến Triệu lão giật mình:
-Cô bé, ngươi làm sao vậy? Gặp việc gì khó xử sao ? Hãy nói cho cậu biết!
... Mạnh Cúc đem sự tình Hạ Thiên Nông vội vàng nói một lần, xong rồi cúi đầu nói:
-Cháu cũng không hiểu, nhưng nghĩ tới cậu hẳn là có biện pháp .
Triệu lão chau mày, dưới ánh đén, sắc mặt ông ta có chút âm trầm. Trầm ngâm một chút, Triệu lão mới chậm rãi nói:
-Cô bé, chút việc nhỏ này sao cháu lại quan tâm đến.
Mạnh Cúc khẽ cắn môi:
-Đây ba ba của học sinh cháu. Dù sao cháu cũng chỉ nói vậy, giúp hay không là việc của cậu.
Mạnh Cúc vội vàng tắt điện thoại. Cô đã ra ngoài cửa nghe được Hạ Hiểu Tuyết mở cửa đi vào, chào hỏi Thạch Thanh.
Triệu lão buông điện thoại trong tay, mày càng thêm nhíu chặt. Thật lâu sau, hắn mới lại cầm điện thoại lên hạ giọng nói:
-Đại niên, ngươi qua đây một chuyến.
Không lâu sau, Lý Đại Niên vội vàng đi đến. Thấy Triệu lão đang ngắm nhìn bình hoa, không khỏi cười nói:
-Thủ trưởng, ngài tìm ta
-Ừ, Đại Niên, cô bé vừa gọi điện thoại đến...
Triệu lão nói rất nhanh, đem chuyện của ông ta và Mạnh Cúc nói lại đơn giản một lần:
-Đại niên, ngươi hãy kiểm tra cho ta Hạ Thiên Nông đến tột cùng là thần thánh phương nào, không ngờ lại khiến cho cô bé nhà của chúng ta quan tâm đến.
Lý Đại Niên cũng giật mình. Hắn gật đầu lĩnh mệnh mà đi, mất nửa giờ hắn trở về cười khổ nói:
-Thủ trưởng, Hạ Thiên Nông không ngờ là nhạc phụ tương lai của tiểu tử kia. Là một Phó Chủ tịch thành phố Tân Hải tỉnh Đông Sơn.
Triệu lão đầu vừa động, chậm rãi đứng dậy:
-Tại sao lại là hắn ? Cô bé này rốt cuộc muốn làm gì.
Lý Đại Niên do dự một chút, cân nhắc lời nói mình, nhỏ giọng hỏi:
-Thủ trưởng, có phải tiểu tử kia nhờ Mạnh Cúc nói với ngài.
Triệu lão lắc đầu nói:
-Tôi biết cô bé, cô khẳng định sẽ không thừa nhận thân phận của mình. Thôi đi, chuyện này cũng không to tát gì. Cô bé khó khắc lắm mới cầu xin, không thể không cấp mặt mũi cho cô, Đại Niên, ngươi hãy nghĩ biện pháp đi, gọi cho Tiếu Tác Niên tỉnh Đông Sơn đi. Như vậy cũng tốt, khiến chio cô bé thiếu bọn ta một cái nhân tình, tương lai...
Triệu lão khóe miệng mỉm cười, Lý Đại Niên cũng cười theo.
Điều gọi là lòng người dễ thay đổi. Hạ Thiên Nông không thể trở thành ủy viên thường vụ, cơ quan ngày xưa cùng cán bộ trong nhóm An Tại Đào thần sắc đều lãnh đạm rất nhiều.
Không còn thân cận như trước. Cho dù là Đỗ Canh, đối với ông ta thái độ dường như cũng có biến hóa. Tuy rằng mặt ngoài nhìn không ra, nhưng mẫn cảm như An Tại Đào, làm sao không nhận biết được.
Hai ngày nay đi làm, Đỗ Canh xuống cơ sở điều tra nghiên cứu sự vụ linh tinh, cũng không gọi ông ta, vẫn giống như trước gọi Tống Lượng theo.
Đỗ Canh biến hóa khiến An Tại Đào có chút buồn bực. Theo lý, không thể như vậy. Nhưng ông ta lại không biết, bởi vì sự tình Hạ Thiên Nông, khiến Đỗ Canh bắt đầu cảm thấy Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trần Cận Nam cùng An Tại Đào không có quan hệ gì quá sâu. Nếu không, hắn rõ ràng đã báo cáo lên. Trần Cận Nam hiện giờ ở ở tỉnh mạnh mẽ, cứng rắn, nếu ông ta dùng sức, cho dù Bí thư Tỉnh ủy Tiếu Tác Niên cũng phải cấp cho ông ta vài phần mặt mũi.
Dù sao, Trần Cận Nam cũng có cha vợ quyền quý. Mặc dù ở lãnh đạo cao tầng trung không tính là đại nhân vật gì, nhưng năng lực lại rất mạnh . Nếu không như vậy, Trần Cận Nam làm sao có thể tiếp nhận Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tỉnh Đông Sơn.
Thấy Đỗ Canh như thế, An Tại Đào trong lòng cười lạnh, quan trường quả nhiên vô tình, Đỗ Canh cũng đâu ngoại lệ?
Buổi chiều thời điểm sắp tan tầm, An Tại Đào lại nhận được điện thoại của Lộ Binh. Thanh âm Lộ Binh ở trong điện thoại so với quá khứ cũng không có gì bất đồng, nói xong Lộ binh mời hắn cùng Hạ Hiểu Tuyết đi khách sạn Hải Thiên ăn cơm.
An Tại Đào nhẹ nhàng cự tuyệt . Nhưng hắn cũng hiểu được, Lộ Binh lựa chọn gọi điện thoại đến vào lúc này, không thể nghi ngờ là ở muốn thể hiện nghĩa khí. Trong lòng hắn gật đầu, quả nhiên không nhìn lầm Lộ Binh, càng vào thời điểm khó khăn, càng có thể nhìn thấy tâm tính của người khác.
Lộ Binh thở dài buông điện thoại trong tay, Văn Hà đứng ở một bên thần sắc có chút cổ quái, cô cúi đầu nói:
-Lộ Binh, Hạ gia đã không vững, An Tại Đào cũng thất sủng, ngươi như thế nào còn...
Lộ Binh trừng mắt nhìn cô, trách mắng:
-Ngươi biết cái gì, đồ đàn bà. Ta xem chính là sự phát triển lâu dài của An Tại Đào, tôi cảm thấy hắn tương lai khẳng định sẽ đi lên, điều này không hề nghi ngờ. Người này tuyệt không đơn giản. Hơn nữa, chúng ta là bằng hữu, người ta hai ngày trước vừa mới tặng quà cho nhà họ Lộ chúng ta, hôm nay ta liền ném đá xuống giếng? Hừ, Lộ Binh tôi tốt xấu gì cũng là người có nghĩa khí, càng vào lúc này, tôi càng phải gần hắn.
Văn Hà ồ một tiếng, nhẹ nhàng thối lui một bên. Nói thật, cô cảm thấy Lộ Binh có chút ngốc. Tuy nhiên, cô cũng biết, nếu Lộ Binh không ngu ngốc như vậy, cô có thể đã trở thành đồ chơi chó hắn tùy ý vứt đi.
…
…
Buổi chiều xuống, đột nhiên trời trở nên u ám, từng đợt cuồng phong gào thét thổi quét kế sách toàn bộ nội thành Tân Hải. An Tại Đào mặc áo khoác chậm rãi ra ngoài đại viện cơ quan.
Phía sau, nhân viên phòng Thư ký Mạnh Kinh vội vàng đuổi theo, lớn tiếng nói:
-An Tại Đào, đợi đã!
An Tại Đào chậm rãi quay đầu, thấy Mạnh Kinh, không khỏi khẽ mỉm cười:
-Mạnh ca, có việc gì sao?
Mạnh Kinh là người duy nhất trong cơ quan không vắng vẻ với An Tại Đào. Bất kể là trước kia hay bây giờ, thái độ anh ta đối với An Tại Đào không có gì thay đổi.
Mạnh Kinh cười ha hả, vỗ vai An Tại Đào, nhỏ giọng nói:
-Tiểu An, Mạnh chủ nhiệm tìm ngươi, ngươi đi xem một chuyến. Tiểu An, nói chuyện cần cẩn thận một chút. Ta đi trước!
Lão bà kia tìm ta? An Tại Đào ngẩn ra. Từ lúc Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đến tuyên bố hoàn toàn bổ nhiệm, Mạnh Đông Linh không còn đoái hoài gì tới hắn, đột nhiên tìm hắn là vì cái gì?
An Tại Đào nghĩ, chậm rãi đi lên lầu. Đến ngoài văn phòng Mạnh Đông Linh, nhẹ nhàng gõ cửa.
Đối với mọi người trong cơ quan trở nên lạnh nhạt hắn cũng không để ở trong lòng, lấy lịch duyệt và lòng dạ hai đời của hắn, điều này căn bản là không khiến lòng hắn nổi lên bất cứ gợn sóng nào. Không lâu sau hắn sẽ rời khỏi Tân Hải nhậm chức, điều này kỳ thật không trọng yếu .
Điều duy nhất đáng tiếc chính là cha vợ hắn, quả thực là thất bại trong gang tấc, thật đáng tiếc ! An Tại Đào biết, mình còn gặp áp lực lớn như vậy, có thể nghĩ áp lực Hạ Thiên Nông phải chịu đựng.
Ai! An Tại Đào khẽ thở dài, nghe tiếng gọi của lão bà uể oải trong phòng truyền ra, liền đẩy cửa đi vào.
An Tại Đào trong lòng hồi hộp, nhưng không biểu hiện gì trên mặt. Hắn chậm rãi đi ra cửa, gặp vài nhân viên tụ tập trước cửa, đang thảo luận vấn đề gì đó, nhìn thấy An Tại Đào đi ra, đều im lặng, thần sắc nghiêm chỉnh, tự về chỗ mình ngồi.
Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trưởng phòng Trương Khả cầm trong tay một phần tài liệu vội vàng đi tới, thấy An Tại Đào lập tức tươi cười, từ xa hô:
-Thư ký An!
Thời điểm An Tại Đào chuyển nhà, Trương Khả cũng có đưa quà , cho nên An Tại Đào biết được ông ta. An Tại Đào cười cười, bước tới nột bước, vươn tay nói:
- Xin chào, Trương Trưởng phòng.
Trương Khả cười ha hả nắm tay An Tại Đào nói:
-Thư ký An, không biết Bí thư Đỗ có ở đây hay không? Bí thư Đỗ chỉ thị chúng ta khảo sát đồng chí Cao Lâm Lâm—— hiện tại khảo sát đã kết thúc, Tuyên bộ trưởng nói tôi đem bản báo cáo khảo sát muốn xin chỉ thị từ Bí thư Đỗ, nếu không có ý kiến gì khác, bộ ngay lập tức an bài công tác cho đồng chí Cao Lâm Lâm.
An Tại Đào lơ đãng nhíu mày.Cười nói:
-Bí thư Đỗ không khỏe, đang nghỉ ngơi trong phòng làm việc—— như vậy đi, Trương Trưởng phòng, xin đưa chỉ thị cho tôi, tôi sẽ đưa cho Bí thư Đỗ phê duyệt, nếu không có vấn đề gì, tôi sẽ gọi điện thoại thông báo cho trưởng phòng.
Trương Khả gật gật đầu, -Như vậy làm phiền An bí thư rồi. Vậy, tôi đi về trước, nếu có kết quả nhớ thông báo cho tôi ngay.
-Trưởng phòng đi thông thả.
An Tại Đào bắt tay với Trương Khả. Sau đó trở lại văn phòng ngồi xuống, vội vàng nhìn lướt qua tập tài liệu, tài liệu viết "Khảo sát báo cáo về đồng chí Cao Lâm Lâm".
Nhìn bản báo cáo khảo sát không vấn đề gì. Cũng chỉ là một vài lời khách sao, cái gì tính nguyên tắc mạnh, năng lực công tác cao, đoàn kết với mọi người vân vân. Ban Tổ chức cán bộ khảo sát, sao có thể tìm ra được điều gì. Lý Bình bị Cao Dương bôi tro trát trấu vào mặt, hắn không bao giờ có ý định trêu chọc Cao Lâm Lâm, hận không thể khẩn trương đem nàng phái đi ra ngoài, miễn cho mình ở tòa nhà Thành ủy thấy khó chịu.
An Tại Đào do dự một hồi, trong lòng nhớ tới quan hệ của Đỗ Canh cùng Cao Lâm Lâm trước kia. Nhớ tới sự mờ ám từ kiếp trước, khóe miệng lại hiện lên một nụ cười cổ quái. Hắn đi đến văn phòng Đỗ Canh, nhẹ nhàng gõ cửa.
-Vào đi. Truyện Sắc Hiệp -
Giọng nói của Đỗ Canh có chút trầm thấp và tiêu điều.
An Tại Đào thản nhiên đi vào, sau đó nhanh chóng quay lại, cũng không nói gì thêm, đem bản báo cáo khảo sát Cao Lâm Lâm đưa cho Đỗ Canh.
Đỗ Canh nhận lấy. Liếc mắt nhìn một cái, mặt không chút biểu cảm gật đầu, chợt cầm lấy bút ở trên mặt bàn ghi vài chữ chỉ thị: Đồng ý, mời ban Tổ chức cán bộ xem xét an bài.
Theo lý, bổ nhiệm cán bộ cấp bậc như Cao Lâm Lâm không cần đích thân Đỗ Canh ký tên . Nhưng Đỗ Canh khéo léo xử lý, ban Tổ chức cán bộ cũng không dám chậm trễ. Đưa chỉ thị qua như vậy, kỳ thật cũng là cấp mặt mũi cho Đỗ Canh.
Đồng thời, việc này cũng thể hiện Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lý Bình cúi đầu trước Đỗ Canh. Chỉ có điều An Tại Đào hiểu được, Trưởng ban Tổ chức cán bộ là một nhân tố quan trọng, không phải nói Lý Bình và Mông Hổ là bạn bè, cho dù không phải bạn bè, trước kia Lý Bình đối với Đỗ Canh chỉ bằng mặt không bằng lòng, chỉ cần Đỗ Canh đoạt được quyền lực, chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ khó có thể làm tiếp. Nói chính xác, vị trí liên ủy viên thường vụ đều không bảo đảm.
Đỗ Canh ngẩng đầu lên, thở phào một cái, cúi đầu nói:
-Tiểu An, ngươi đi ban Tổ chức cán bộ một chuyến, Cao Lâm Lâm là nữ nhi của bí thư Cao Dương, nếu ta quản việc này, trước sau sẽ vẹn toàn, ngươi đem này phần báo cáo khảo sát cho bọn họ đưa về! Xong rồi, ừ, hai ngày sau, ngươi cùng ban Tổ chức cán bộ cùng nhau đưa đồng chí Cao Lâm Lâm trở về.
An Tại Đào gật đầu, quay đi. Hắn hiểu rõ ý Đỗ Canh là muốn khiến hắn đi một chuyến, để biểu đạt bản thân Đỗ Canh coi trọng trình độ công tác bổ nhiệm của Cao Lâm Lâm. Chỉ có điều, vài ngày sau Cao Lâm Lâm nhậm chức, đây là công việc của ban Tổ chức cán bộ, phải đưa một thư ký của Bí thư Thành ủy như hắn đi, dường như tốn rất nhiều tâm tư .
Yêu cầu hắn truyền lại tin tức, trong lòng An Tại Đào rõ ràng, chỉ sợ ban Tổ chức cán bộ nhân sự cùng với Cao Lâm Lâm sắp gặp chuyện.
An Tại Đào trong lòng cười thầm, vì Cao Lâm Lâm, Đỗ Canh coi như là nhọc lòng . Hắn không thể không lo lắng, tương lai Đỗ Canh có thể vì nữ nhân như vậy mà đánh mất tiền đồ của mình.
Kiếp trước, hắn không biết gì về Cao Lâm Lâm, nhưng cả đời này, dựa vào này vài lần tiếp xúc và trực giác, hắn cảm thấy người phụ nữ này rất nham hiểm. Nếu để cô ta tiến lên, Đỗ Canh chỉ sợ muốn thoát thân cũng khó khăn.
Nhưng đây là vấn đề của Đỗ Canh, không liên quan gì đến hắn .
An Tại Đào đến ban Tổ chức cán bộ, Trương Khả không ngờ thấy hắn tự mình đưa báo cáo trở về, làm sao không hiểu. Lập tức cầm chỉ thị Đỗ Canh phê, đi đến văn phòng Phó trưởng ban thường trực Trần Bộ Tuyên.
Hiện tại Cao Lâm Lâm ở ban Tổ chức cán bộ, là một củ khoai lang phỏng tay. Lý Bình cũng tốt, Trần Bộ Tuyên cũng tốt, hận không thể đem Cao Lâm Lâm phái ra cơ quan Thành ủy, miễn cho quả có một quả bom hẹn giờ bên cạnh.
Cao Dương làm ầm ĩ như vậy, không ngờ lại khiến bí thư đương nhiệm càng thêm coi trọng Cao Lâm Lâm, Cao Lâm Lâm trong lúc nhất thời trở thành một Cái đinh trong mắt mọi người .
Trần Bộ Tuyên cũng vô cùng khẩn trương , cũng tự mình gọi điện cho bộ trưởng Trung Tâm Tổ chức cán bộ Quận ủy. Đơn vị Cao Lâm Lâm nhậm chức, từ lúc khảo sát đã xác định là Bí thư Đảng ủy kiêm cục trưởng Trung Tâm cục Vệ sinh quận.
Tuy rằng đây chỉ là trưởng phòng một khu cục, nhưng là đơn vị có thực quyền, có thể nói là một chức quan béo bở. Hơn nữa, quận Tân Hải là trung tâm thành nội, vị trí này có quan trọng hay không không cần nói cũng biết. Vì cho Cao Lâm Lâm vị trí này, Đỗ Canh ám chỉ, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy không thể không đem nguyên cục trưởng kiêm Bí thư Đảng ủy lão Khổng làm Phó cục trưởng cục Vệ sinh thị cục.
Cao Lâm Lâm rất vừa lòng, cha cô Cao Dương cũng rất thỏa mãn.
Thủ tục cho Cao Lâm Lâm được hoàn thanh rất nhanh chóng, trong mười ngày đầu tháng giêng, từ cán bộ môn chủ quan ban Tổ chức cán bộ nội thành tự mình đưa đến Trung Tâm cục Vệ sinh. Đương nhiên, cùng đi tới , còn có An Tại Đào là thư ký của Bí thư Thành ủy.
Bộ máy Trung Tâm cục Vệ sinh do lão Khổng lãnh đạo, đứng ở cửa chính nghênh đón. Còn có Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trương Khả, Ban Tổ chức cán bộ Quận ủy Tiểu Hạ, lão Khổng khẩn trương tiến ra đón, đứng dậy chào hỏi.
Trương Khả cười ha hả, hướng tay chỉ Cao Lâm Lâm giới thiệu:
-Lão Khổng, đây là đồng chí Cao Lâm Lâm,là thủ trưởng mới thay lão!
Trong lòng lão Khổng kỳ thật vô cùng khó chịu, ở đây hắn đang làm sếp, vừa có tiền lại có quyền, nhưng giữa đường lại lòi ra một Trình Giảo Kim, nhưng nghe nói cô này là nữ nhi của Cao Dương, lại do Bí thư Đỗ tự mình an bàn, trong lòng hắn có oán hận cũng không dám thể hiện ra ngoài.
Đi thành phố làm Phó cục trưởng, nhưng không phải nhân vật số một ở thành phố? Cấp bậc tuy rằng lên tới Phó cục trưởng, nhưng lợi ích thực tế không thể so sánh.
Cao Lâm Lâm hôm nay mặc một trang phục công sở màu đen, mỏng manh, phù hợp với dáng người cao gầy , đồng thần thoát ra vài phần khí phái. Cô khẽ mỉm cười, nắm lấy tay lão Khổng, rụt rè gật đầu.
Cô dù sao trước kia cũng là nữ nhi của Bí thư Thành ủy, được Đỗ Canh ân sủng, trong lòng cô tràn đầy kiêu ngạo bắt đầu trở nên căng thẳng, tâm tính ảnh hưởng tới lời nói và việc làm, mấy ngày nay cô thấy vẻ kiểu cách của lãnh đạo phái đoàn cũng bắt đâu bị ảnh hưởng.
Thế nên trong lòng Trương Khả thầm mắng, nhưng ngoài miệng cũng không dám nói cái gì.
Lão Khổng nhẹ nhàng nắm tay Cao Lâm Lâm, đang muốn tiếp đón hai cấp ban Tổ chức cán bộ nội thành, ban Tổ chức cán bộ đưa cán bộ mới nhậm chức, còn một trình tự nhỏ nữa phải thực hiện. Nhưng thấy đám người Trương Khả lại đứng đó không hề động đậy, vẫn đang nhìn vào trong cửa cửa xe, trong lòng kỳ quái. Đợi nửa ngày, cũng không thấy xe có động tĩnh gì.
Trương Khả nhíu mày, đi đến trước cửa xe thấy An Tại Đào đang nhỏ giọng trả lời điện thoại, nhìn thấy vậy như Đỗ Canh đang gọi điện thoại. Trương Khả liền rùng mình chậm rãi lui ra.
Một lúc lâu sau, An Tại Đào mới xuống xe.
Đột nhiên một thanh niên vóc dáng cao ráo anh tuấn mà trầm ổn đi xuống từ trên xe , mang theo một bọc nhỏ màu đen, lão Khổng đầu tiên là ngẩn ra sau đó kinh ngạc: không ngờ là Đỗ Canh-thư ký An Tại Đào?
Lão Khổng lấy lại bình tĩnh, vội vàng chạy tới, cười ha hả:
-Hóa ra là Thư ký An đại giá quang lâm, thật sự là không thể tưởng được.
Lão Khổng từng gặp qua An Tại Đào và Hạ Hiểu Tuyết tại buổi đính hôn, tự nhiên là nhận ra được An Tại Đào. Lão Khổng cùng Hạ gia cũng có chút quan hệ, cho nên An Tại Đào cũng nhớ rõ lão.
Trong phòng hội nghị Trung Tâm cục Vệ sinh quận , đã có mặt đầy đủ tất cả thành viên trong bộ máy lãnh đạo và mọi nhân viên trong cơ quan. Tân lãnh đạo đến nhận chức, hơn nữa lai lịch không nhỏ, hôm nay hội trường lớn trở nên nào nhiệt.
Lão Khổng cùng đám người Cao Lâm Lâm chậm rãi đi tới, hội trường lập tức bùng nổ, mặc kệ là cao hứng hay mất hứng, mọi người đều cố gắng vỗ tay.
Lão Khổng chuẩn bị giới thiệu Trương Khả và Chủ tịch hai cấp ban Tổ chức cán bộ nội thành, sau đó là Cao Lâm Lâm. Lão liếc nhìn An Tại Đào, thấy hắn có chút buồn.
Dựa theo trình tự, An Tại Đào là không có tư cách đi lên đài Chủ tịch , nhưng dù sao hắn tâm phúc của Bí thư Thành ủy, hôm nay đến đây vốn chính mang ý nghĩa là khâm sai không thể coi thường. Hơn nữa, An Tại Đào vốn cũng là cán bộ cấp Trưởng phòng.
Mất cả buổi mới có thể ngồi vào chỗ. Trương Khả là Trưởng phòng Ban tổ chức cán bộ Thành ủy cán bộ, hôm nay tự nhiên là diễn viên chính, tự nhiên ngồi ở giữa, bên trái hắn là An Tại Đào, bên phải là Cao Lâm Lâm, tiếp theo là Ban Tổ chức cán bộ Quận ủy Tiểu Hạ, cuối cùng mới là lão Khổng.
Tiểu Hạ cất cao giọng nói:
-Các đồng chí, hiện tại chúng ta bắt đầu hội nghị. Phía dưới, trải qua khảo sát tôi đại biểu Ban Tổ chức cán bộ Quận ủy tuyên bố bổ nhiệm đồng chí Cao Lâm Lâm làm Bí thư Đảng ủy của cục Vệ sinh Trung Tâm.
Chức vụ bên trong Đảng, ban Tổ chức cán bộ có thể trực tiếp bổ nhiệm, cho nên Cao Lâm Lâm trở thành Bí thư Đảng ủy đã được xác định. Nhưng cục trưởng là chức vụ hành chính, cần Ủy ban nhân dân quận , đây là trình tự. Tuy nhiên đây cũng chỉ là quy trình, nói chung, sau khi bổ nhiệm Bí thư Đảng ủy sẽ tiếp tục bổ nhiệm cục trưởng , nhiều là mất hai ngày, Ủy ban nhân dân quận sẽ đưa văn kiện bổ nhiệm xuống dưới.
Sau khi đọc xong tuyên bố bổ nhiệm, Trương Khả đại biểu Ban tổ chức cán bộ Thành ủy nói chuyện, kế tiếp là lão Khổng đại biểu mọi người tỏ vẻ hoan nghênh, cuối cùng là Cao Lâm Lâm phát biểu cảm nghĩ khi nhậm chức.
Cao Lâm Lâm rõ ràng có một chút kích động, nhìn hơn trăm gương mặt xa lạ đang tươi cười dưới đài, trong lòng cô mới dần dần trở nên thoải mái hơn, toàn thân cũng trở nên sung mãn.
Cô chỉ nói qua quýt hai câu vo nghĩa là biểu hiện quyết tâm hoàn thành tốt nhiệm vụ và cảm tạ tổ chức đã tín nhiệm.
Tiểu Hạ cười ha hả, liếc mắt nhìn An Tại Đào nói:
-Thư ký An, nếu đã đến đây, cũng phát biểu vài câu chứ?
Ngồi trên đài chủ tịch, An Tại Đào cảm thấy có chút buồn cười. Hắn vốn không muốn lên tiếng, nhưng nhớ tới lời Đỗ Canh căn dặn, không khỏi cười khổ. Đỗ Canh đúng là thật sự hết lòng quan tâm giúp đỡ Cao Lâm Lâm, sợ cô chịu ủy khuất, không ngờ muốn hắn thay mặt phát biểu, cũng không sợ truyền ra khiến người khác chê cười.
Đương nhiên, Đỗ Canh cố tình đưa ra việc này mục đích là khiến Cao Lâm Lâm cảm thấy được mọi người quan tâm, đem lại niềm vui cho cô ta, lại cho cấp cho Tân Hải thấy, Đỗ Canh hắn không giống với Mông Hổ, phi thường quan tâm tới đồng chí lãnh đạo lão thành.
An Tại Đào trầm ngâm một chút rồi chậm rãi nói:
-Các đồng chí, Cao Lâm Lâm đồng chí đối nhân xử thế công bằng, năng lực xuất chúng, tính nguyên tắc mạnh mẽ, phi thường kiên nghị... Bởi vì đồng chí Cao Lâm Lâm là một trong những cán bộ hậu bị trẻ tuổi Thành ủy của văn phòng nghiệp đoàn, cho nên tôi chịu sự ủy thác của Bí thư Đỗ, cùng ban Tổ chức cán bộ nội thành cùng nhau đưa đồng chí Cao Lâm Lâm đến nhậm chức.
Đưa Cao Lâm Lâm đến Trung Tâm cục Vệ sinh quận nhậm chức, việc này khiến An Tại Đào khẩn trương một thời gian. Nhưng khiến An Tại Đào kỳ quái là liên tiếp vài ngày bất kể là ở tỉnh hay ở thành phố đều không có động tĩnh gì.
Ngay cả Đỗ Canh cũng như thường ngày, bắt đầu tiến hành chú ý tới cuộc họp Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc sắp diễn ra.
Hạ Hiểu Tuyết hai ngày nay thường xuyên gửi điện báo cho Mạnh Cúc ở Yên kinh xác định không lâu sẽ xuất ngoại đi học, nghe nói là một đại học được xếp hạng trong châu lục của nước Mĩ, gọi là đại học bang Michigan gì gì đó .
Đây là trường học cũ của Mạnh Cúc, Mạnh Cúc nhờ giáo sư tường giảng dạy cho cô giúp cho Hạ Hiểu Tuyết có một danh ngạch tiến vào học viện kinh tế , hình như trước tiên phải qua một kỳ kiểm tra. Vốn An Tại Đào còn muốn hỏi về cuộc thi, nhưng Hạ Hiểu Tuyết lại nói không cần thi —— về phần vì sao, cô cũng không nói rõ ràng, dù sao cũng là do Mạnh Cúc tác động, nói như vậy tự nhiên cô có con đường và biện pháp đi.
Trước mắt Hạ Hiểu Tuyết đang khẩn cấp học tiếng Anh. Cô là một người cực kỳ cẩn thận nhân, nếu đã quyết định xuất ngoại học tập, sẽ toàn tâm toàn ý mà chuẩn bị, tranh thủ học hành.
Gần đây An Tại Đào bề bộn nhiều việc, chẳng những phải thường xuyên đi theo Đỗ Canh đi điều tra nghiên cứu khảo sát, còn phải chuẩn bị một ít tài liệu liên quan cho Đỗ Canh.
Ngay trong buổi sáng, An Tại Đào đang ở trong phòng làm việc chỉnh tài liệu, đột nhiên Tống Lượng hấp tấp đi vào văn phòng hắn, vội vã nói:
-Tiểu An, cậu lập tức chuẩn bị, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy muốn tới tuyên bố bổ nhiệm cán bộ.
An Tại Đào trong lòng hồi hập, thầm nghĩ rốt cục cũng tới rồi!
Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy phái đến Phó trưởng ban Triệu Thiên Linh, là nữ nhân xếp hạng cuối cùng trong 6 Phó trưởng quản ban lý. Tiếp theo, còn có Phó cục trưởng phòng Cán bộ. Ngoài ra, còn có một mạnh người đàn ông trung niên khỏe mạnh hơn 40 tuổi.
Người này sắc mặt hơi chút ngăm đen, vóc dáng không cao, cũng khoảng một mét bảy mươi, không mập không gầy xem như người bình thường. Chỉ có điều cái miệng của hắn hơi vểnh lên, vừa nhìn đã biết hắn không phải người gì tốt lành.
Tất cả ủy viên thành phố Tân Hải đều đến đông đủ, ngồi ở vị trí của mình mình. Mông Hổ ngồi ở chỗ kia, khóe miệng thể hiện sự đắc ý rõ ràng, không có bất luận điều gì che lấp, nhìn thần sắc của Mông Hổ, người bên Đỗ Canh trong lòng có chút lạnh lẽo.
Mà Hạ Thiên Nông trong lòng càng thoái chí, hắn yên lặng mà ngồi một chỗ, cúi đầu không nói. Đến lúc này, hầu như tất cả mọi người đều minh bạch, trên tỉnh phái cán bộ xuống dưới!
Điều này có ý nghĩa gì, trong lòng mọi người đều hiểu rõ. Tổng cộng có hai danh ngạch ủy viên thường vụ, một cái đã có người nắm giữ như vậy chỉ còn lại một danh ngạch. Như vậy, mặc kệ cuối cùng là ai thay thế bổ sung tiến vào ủy viên thường vụ, Đỗ Canh đều không chiếm ưu thế. Phải biết rằng, người này đến, khẳng định đứng bên Mông Hổ, bởi vì điều này là nhờ Mông Hổ mang lại.
Triệu Thiên Linh ngẩng đầu,nhìn qua là một nữ nhân thông minh tháo vát. Đỗ Canh cùng cô mang theo vài người tiến vào phòng họp, hội trường lập tức vỗ tay như sấm, tất cả mọi người đều đứng dậy.
An Tại Đào đi sau cùng, cách Tống Lượng nửa bước. Tống Lượng thần sắc vô cùng cô đơn, hắn cảm thấy mình đã không còn hy vọng gì, hiện tại đối với Đỗ Canh mà nói, trọng yếu nhất là có thể nắm được quyền lực trong tay, Hạ Thiên Nông có ảnh hưởng lớn hơn hắn nhiều. Hiện tại chỉ còn lại một danh ngạch, Đỗ Canh khẳng định là càng hướng về Hạ Thiên Nông. Hơn nữa, Tống Lượng biết, Đỗ Canh đã sớm đại biểu thành phố Tân Hải báo cáo với Tỉnh ủy.
Đỗ Canh cười khổ, ông cũng đã không còn cách nào, hiện nay cũng chỉ có thể tạm hoãn chuyện của Tống Lượng . Trước tiên đem vấn đề của Hạ Thiên Nông ra giải quyết , sau đó từ từ tính tiếp.
-Các đồng chí, hãy hoan nghênh Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu bộ trưởng và trưởng phòng đến Tân Hải.Xin mời Triệu bộ trưởng đại biểu Tỉnh ủy tuyên bố điều chỉnh bổ nhiệm cho cán bộ.
Đỗ Canh trong lòng thở dài, cất cao giọng nói.
Mấy ngày nay, hắn cũng đã biết được kẻ đứng sau vụ này, minh bạch rằng đây là kết quả thỏa hiệp với Mông Hổ. Hai ông chủ lớn ở tỉnh cũng triển khai đối chọi gay gắt, tuy rằng Đỗ Canh hậu trường tương đối mạnh mẽ, cứng rắn một ít, nhưng Mông Hổ có hậu trường Phó chủ tịch tỉnh Lý Quốc Khang kinh nghiệm đầy mình, vài ủy viên thường vụ đều phải nể mặt hắn, Đỗ Canh cũng không dám xung đột với Mông Hổ quá mức.
Triệu Thiên Linh cười ha hả sau đó trầm giọng nói:
-Các đồng chí, tôi đại biểu Tỉnh ủy tuyên bố bổ nhiệm. Sau khi Tỉnh ủy nghiên cứu quyết định, bãi bỏ chức vụ uỷ viên thành phố Tân Hải, ủy viên thường vụ, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật chức vụ của đồng chí Tôn Phúc Lợi. Đồng chí Tôn Phúc Lợi đồng sẽ được chuyển qua công tác khác, bổ nhiệm đồng chí Cao Đại Sơn làm uỷ viên thành phố Tân Hải, ủy viên thường vụ, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật ...
Tiếng vỗ tay vang lên, Cao Đại Sơn đứng dậy cúi đầu cảm ơn mọi người.
Triệu Thiên Linh khoát tay áo, tiếp tục nói:
-Các đồng chí, đồng chí Cao Đại Sơn đồng có tính nguyên tắc giai cấp mạnh, công tác năng lực cũng rất tốt. Công tác tại Ủy ban Kỷ luật ở thành phố Lục Đảo, lý lịch trong sạch, phương diện công tác có rất nhiều kinh nghiệm, Tỉnh ủy đã thận trọng suy xét, toàn cục đã đồng ý bổ nhiệm đồng chí Cao Đại Sơn đến thành phố Tân Hải công tác.
Lại thêm một trường hợp nữa do tỉnh đưa xuống, Cao Đại Sơn nói mấy câu, xem như chính thức nhậm chức. Lúc mọi người ở đây nghĩ đã đến lúc kết thúc, Triệu Thiên Linh lại khẽ ho, mỉm cười nói:
-Các đồng chí xin đợi thêm một chút, Tỉnh ủy còn một quyết định nữa.
Lời này vừa nói ra, mọi người có phần sửng sốt. Nhưng lập tức, rất nhiều ánh mắt phức tạp đều dừng lại trên người Hạ Thiên Nông và Tống Lượng, trong lòng mọi người đều ở đoán, một trong hai người này, cuối cùng ai có thể chiến thắng? !
An Tại Đào yên lặng ngồi ở dự thính phía trên, nói thật, trong lòng hắn cũng có chút khẩn trương. Hắn nhìn Đỗ Canh, gặp Đỗ Canh vô tình cố ý hướng Hạ Thiên Nông đầu quá pha có thâm ý thoáng nhìn, An Tại Đào thở phào một cái. Nhưng không biết như thế nào mà, hắn trong lòng hay là thủy chung không thể hoàn toàn bình tĩnh trở lại.
Triệu Thiên Linh cất cao giọng nói:
-Tỉnh ủy qua nghiên cứu đã quyết định, miễn chức ủy viên thành phố Tân Hải, ủy viên thường vụ, Phó bí thư chức vụ của đồng chí Lưu Khắc. Đổng Chí Lưu Khắc công tác ở Tân Hải nhiều năm, đóng góp rất nhiều cho đảng, cho thành phố Tân Hải. Là một đảng viên trung thành với nước với dân. Tỉnh ủy có đánh giá rất cao đối với đồng chí Lưu Khắc.
Lưu Khắc bị lưi về tuyến hai, chức vụ khẳng đinh sẽ bị bãi bỏ, tin tức này khiến cho mọi người cảm thấy bất ngờ.
Lưu Khắc chậm rãi đứng dậy, trên mặt thần sắc có vài phần cô đơn. Tuy nhiên, ông ta đã sớm chuẩn bị tư tưởng, giờ phút này nghe quyết định miễn chức của mình, trong lòng vẫn bình tĩnh.
-Xin cảm ơn lãnh đạo Tỉnh ủy, cảm tạ các đồng chí Thành ủy đã hỗ trợ và giúp đỡ tôi nhiều năm qua. Tôi nhất định sẽ phục tùng quyết định của đảng, người lùi nhưng chí vẫn còn, nhất định sẽ vì sự nghiệp của đảng của Tân Hải mà tiếp tục cống hiến hết sức.
Lời này coi như là lời cáo biệt của Lưu Khắc cáo, cho nên lời của ông ta tràn đầy tình cảm. Nghe lời của ông ta, ban lãnh đạo đang ngồi nhóm trong lòng cũng có cảm giác không yên, dù sao ai cũng sẽ có một ngày trở thảnh như vậy, năm tháng qua đi, tuổi giả rồi sẽ đến!
Cho nên khi Lưu Khắc vừa nói vừa xong, phòng hội nghị nhiệt liệt vỗ tay, vỗ tay kéo dài hơn mười phút, Lưu Khắc cảm động không nhịn được đã có chút nước mắt.
Tiếng vỗ tay từ từ lắng lại. Đỗ Canh khoát tay áo, cất cao giọng nói:
-Các đồng chí, Lưu Khắc đồng chí là một đồng cán bộ gương mẫu, đồng chí Lưu Khắc lui về tuyến hai , là tổn thất lớn của chúng .Tôi đề nghị, hôm nay tất cả đồng chí lãnh đạo chúng ta đang ngồi đây, đều phải học tập đồng chí Lưu Khắc, nghiêm túc trong công việc, tác phong cần cù thật thà.
Tiếng vỗ tay lại vang lên, so với lần trước còn to hơn, Lưu Khắc khẩn trương đứng dậy đến liên tục cúi đầu cám ơn.
Lưu Khắc này cho dù lui ra như vậy, dựa theo lệ thường, cho dù sau đó có vấn đề gì xảy ra, cũng sẽ bị cấp trên đè ép đi xuống. Kỳ thật, đối với cán bộ lãnh đạo mà nói, đây không hẳn là kết quả xấu. Ông ta còn có thể đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo Hội đồng nhân dân. Ở Tân Hải đã nằm trong hàng ngũ lãnh đạo.
Triệu Thiên Linh cười cười, cô thường xuyên coi lãnh đạo Tân Hải làm những viêc này, trường hợp này cô đã thấy nhiều, tự nhiên là không có gì xúc động nữa.
Cô khoát tay áo, cười nói:
-Các đồng chí tạm thời yên lặng một chút, Tỉnh ủy đã nghiên cứu và quyết định.
Triệu Thiên Linh vừa nói lời này, toàn trường lập tức yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều ngừng thở, ánh mắt đều tập trung trên người cô. Nhất là Hạ Thiên Nông, hắn tuy rằng thần sắc trông bình tĩnh, nhưng trong lòng cực kỳ khẩn trương, lòng bàn tay đầy mồ hôi.
-Bổ nhiệm đồng chí Chu Liên Hoa làm ủy viên thường vụ Tân Hải.
Triệu Thiên Linh không chút do dự nói hết câu còn lại.
Toàn trường lập tức náo loạn
Không ai tin tưởng vào lỗ tai của mình, tại sao lại là Chu Liên Hoa? Làm sao có khả năng như vậy!
Hạ Thiên Nông tâm thần chấn động, miễn cưỡng cười, kinh ngạc nhìn Chu Liên Hoa.
Đỗ Canh cũng vô cùng bất ngờ và khiếp sợ, hắn rõ ràng báo cáo Hạ Thiên Nông, tại sao Tỉnh ủy lại bổ nhiệm Chu Liên Hoa? Hắn không thể tin nổi liếc mắt nhìn Triệu Thiên Linh một cái, lại cau mày liếc nhìn Chu Liên Hoa đang mỉm cười.
Cuối cùng, Đỗ Canh đem ánh mắt hồ nghi nhìn An Tại Đào. Hắn nghĩ sự tình Hạ Thiên Nông không có bất cứ vấn đề gì, hậu trường ở tỉnh đã thỏa hiệp , chính mình báo ứng cử viên lên khẳng định thông suốt. Hơn nữa, Hạ gia không phải có quan hệ mật thiết với Trần Cận Nam hay sao.
Chẳng lẽ là chính mình đã đoán sai? ! Trong nháy mắt sắc mặt Đỗ Canh trở nên rất khó coi. Bởi vì cứ như vậy, Đỗ Canh sẽ trở nên rất bị động . Nếu không thể đưa Hạ Thiên Nông tiến vào chức ủy viên thường vụ, ngược lại lại khiến Chu Liên Hoa chiếm tiện nghi!
Chu Liên Hoa vốn là người của Mông Hổ, nếu cứ để như vậy, cán cân quyền lực của Tân Hải lại bắt đầu nghiêng về phía Mông Hổ.
Đỗ Canh nghĩ tới đây, thần sắc hiện lên vẻ phẫn nộ, hắn quay đầu nhìn Mông Hổ, thấy Mông Hổ thờ ơ cùng làm bộ dáng như không quan hệ tới mình, không khỏi căm tức mà vỗ bàn.
Phốc xuy! Chén trà trước mặt Đỗ Canh lắc lư một chút, nước trà tràn ra ngoài.
Mông Hổ trong lòng cười lạnh, nhưng hắn cũng có chút hồ nghi. Tại sao nửa đường lại nhảy ra một ngựa ô như vậy? Chu Liên Hoa này đột nhiên được Tỉnh ủy bổ nhiệm làm ủy viên thường vụ, khẳng định không phải do Đỗ Canh tác động vào, như vậy chính mình cũng không biết. Hay là Chu Liên Hoa cũng có một vị chỗ dựa vững chắc? Ở tỉnh có lãnh đạo vì hắn nói chuyện? Nhất định là như vậy , Mông Hổ khóe miệng tươi cười, mặc kệ như thế nào, Chu Liên Hoa lên chức đối với hắn chỉ có lợi mà vô hại.
Nhớ tới trước đó Đỗ Canh hung hăng càn quấy vài ngày. Mông Hổ trong lòng cười như hoa, có thể xả được mật trận ác khí trong lòng.
…
….
Đoàn người Triệu Thiên Linh không dừng lại, thậm chí cự tuyệt Đỗ Canh giữ lại, tuyên bố hoàn toàn bổ nhiệm liền vội vàng chạy về tỉnh. Kỳ thật, Đỗ Canh cũng không có tâm tình mời cô ăn cơm, thấy cô phải đi, cũng không mời nữa.
Sauk hi mọi việc qua đi, Đỗ Canh nhốt mình trong phòng làm việc, dặn An Tại Đào ngăn lại hết khách lại, ai cũng không tiếp.
An Tại Đào trong lòng cũng có chút thất vọng. Nhìn vẻ mặt cô đơn buồn bực của Hạ Thiên Nông, hắn cảm thấy khó chịu. Nhưng việc đã đến nước này, cũng cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật.
Chiều xuống, An Tại Đào suy nghĩ một chút có lẽ hắn nên đi Hạ gia, an ủi cha vợ mình một chút. Vừa vào tới cửa, làm người khác kinh ngạc là: Mạnh Cúc không ngờ lại ở đây.
Hạ Hiểu Tuyết ra mở cửa, ngay lập tức nỏ nự cười hì hì nói:
-Cúc tỷ mau đến đây.
Đột nhiên đến Hạ gia lại nhìn Mạnh Cúc, An Tại Đào quả thật rất bất ngờ. Hắn lấy lại bình tĩnh, ôn hòa thoáng nhìn Mạnh Cúc đang cúi đầu cười cười:
-Cúc tỷ, làm sao có thể rảnh rỗi ghé qua Tân Hải?
Mạnh Cúc duyên dáng đứng đó, trên người mặc áo lông dê màu trắng, tóc đen dài rối tung ở sau đầu, trên mặt lộ nụ cười quyến rũ thản nhiên, trong mắt có một chút nhu tình chợt lóe rồi biến mất.
Còn không phải Hiểu Tuyết nhà các ngươi gọi tới? Một ngày gọi ba cuộc điện thoại thúc giục cấp hồ sơ học bạ. Lần này tôi đến thông báo tin vui cho cô ấy.
Mạnh Cúc chậm rãi ngồi lên ghế sô pha, Hạ Hiểu Tuyết cũng lôi kéo An Tại Đào cũng ngồi lên ghế sô pha. Ba người tùy ý nói chuyện phiếm , đột nhiên thấy thần sắc An Tại Đào có chút không đúng, Hạ Hiểu Tuyết sẵng giọng hỏi:
-Ngươi rốt cuộc là làm sao thế? Cúc tỷ đang nói với ngươi kìa?
An Tại Đào thở dài, nhìn xung quanh, cúi đầu hỏi:
-Hiểu Tuyết, ba chưa về sao?
- Chưa về, làm sao vậy? Hạ Hiểu Tuyết kinh ngạc nói.
An Tại Đào thở phào một cái, chậm rãi đem sự tình hôm nay nói ra. Nghe nói lão ba mình không thể trở thành ủy viên thường vụ, tâm tình Hạ Hiểu Tuyết cũng trở nên buồn bã.
Lúc đang nói chuyện, Hạ Thiên Nông thần sắc âm trầm mà đẩy cửa đi vào, ba người đứng dậy nhìn ộng ta, Mạnh Cúc chủ động lại gần bắt chuyện với ông ta. Hạ Thiên Nông miễn cưỡng cười, gật đầu với Mạnh Cúc , sau đó liền chui vào thư phòng, đóng chặt cửa lại.
Ông ta chờ đợi vị trí ủy viên thường vụ này đã lâu, gọi là hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều, đột nhiên thất bại, trong lòng làm sao có thể dễ chịu được.
Hạ Hiểu Tuyết nhẹ nhàng kéo An Tại Đào, có chút lo lắng nói:
-Ông xã, ngươi đi khuyên nhủ ba ba đi, khiến ba nghĩ thoáng một chút, kỳ thật không phải là một ủy viên thường vụ thôi, có gì đâu, dù sao ông ấy cũng đã là Phó Chủ tịch thành phố mà.
An Tại Đào lại là thở dài, thầm nghĩ ngươi nào biết được quan trường phức tạp. Nếu nếu không thể trở thành ủy viên thường vụ thì thôi. Nhưng vấn đề là, hiện tại Hạ Thiên Nông đi theo Đỗ Canh, trở thành bạn bè của Đỗ Canh mà Mông Hổ lại vươn lên, mà Hạ Thiên Nông lại không tiến thêm được một bước. Như vậy những ngày sắp tới khó có thể sống tốt.
Ít nhất, ở Ủy ban nhân dân thành phố Hạ Thiên Nông khẳng định sẽ đã bị Mông Hổ hết sức xa lánh. Làm không tốt, ông ta còn có thể trở thành vật hi sinh.
Hiểu Tuyết, ba ba lúc này nếu không thể vươn lên, sẽ khiến trở bị động. Ai, tương lai... An Tại Đào ngẫm nghĩ một chút rồi không nói nữa, cũng không biết nên giải thích thế nào cho Hạ Hiểu Tuyết hiểu được.
Mạnh Cúc đứng một bên, lẳng lặng nhìn hai người, trong lòng có chút gợn sóng. Trong lòng cô nhớ An Tại Đào đã lâu, lúc này có cơ hội này đi vào Tân Hải, chính là muốn gặp An Tại Đào giải tảo nỗi tương tư.
…
…
An Tại Đào ngồi với hai người một lúc. Ở Hạ gia ăn cơm chiều, thấy Hạ Thiên Nông có chút chuyển biến tốt đẹp, liền cáo từ về nhà. Thừa dịp Hạ Hiểu Tuyết đi ra cửa tiễn An Tại Đào, Mạnh Cúc đi vào phòng ngủ Hạ Hiểu Tuyết, khóa chặt cửa phòng, lấy di động ra.
Yên kinh. Trong một tiểu lâu ngói đỏ tường xanh, một gian thư phòng rộng rãi cổ kính, Triệu lão cúi người nhìn bình hoa cổ một vị lãnh đạo trung ương tặng ông ta, đúng là đồ cổ đời Minh, phẩm chất tinh xảo, dáng vẻ độc đáo.
Chuông điện thoại vang lên, Triệu lão buông kính lúp trong tay, nghe điện thoại, cúi đầu uy nghiêm Ừ một tiếng.
-Là cháu, Mạnh Cúc.
-Ồ, là cháu à, cháu không phải đã đi Đông Sơn hay sao?
Cháu có một việc muốn thỉnh cầu.Mạnh Cúc cắn chặt răng, từ Cầu vừa nói ra khỏi miệng, khóe miệng của cô không tự chủ giật giật.
Mà ra từ Cầu phát ra từ miệng Mạnh Cúc cũng khiến Triệu lão giật mình:
-Cô bé, ngươi làm sao vậy? Gặp việc gì khó xử sao ? Hãy nói cho cậu biết!
... Mạnh Cúc đem sự tình Hạ Thiên Nông vội vàng nói một lần, xong rồi cúi đầu nói:
-Cháu cũng không hiểu, nhưng nghĩ tới cậu hẳn là có biện pháp .
Triệu lão chau mày, dưới ánh đén, sắc mặt ông ta có chút âm trầm. Trầm ngâm một chút, Triệu lão mới chậm rãi nói:
-Cô bé, chút việc nhỏ này sao cháu lại quan tâm đến.
Mạnh Cúc khẽ cắn môi:
-Đây ba ba của học sinh cháu. Dù sao cháu cũng chỉ nói vậy, giúp hay không là việc của cậu.
Mạnh Cúc vội vàng tắt điện thoại. Cô đã ra ngoài cửa nghe được Hạ Hiểu Tuyết mở cửa đi vào, chào hỏi Thạch Thanh.
Triệu lão buông điện thoại trong tay, mày càng thêm nhíu chặt. Thật lâu sau, hắn mới lại cầm điện thoại lên hạ giọng nói:
-Đại niên, ngươi qua đây một chuyến.
Không lâu sau, Lý Đại Niên vội vàng đi đến. Thấy Triệu lão đang ngắm nhìn bình hoa, không khỏi cười nói:
-Thủ trưởng, ngài tìm ta
-Ừ, Đại Niên, cô bé vừa gọi điện thoại đến...
Triệu lão nói rất nhanh, đem chuyện của ông ta và Mạnh Cúc nói lại đơn giản một lần:
-Đại niên, ngươi hãy kiểm tra cho ta Hạ Thiên Nông đến tột cùng là thần thánh phương nào, không ngờ lại khiến cho cô bé nhà của chúng ta quan tâm đến.
Lý Đại Niên cũng giật mình. Hắn gật đầu lĩnh mệnh mà đi, mất nửa giờ hắn trở về cười khổ nói:
-Thủ trưởng, Hạ Thiên Nông không ngờ là nhạc phụ tương lai của tiểu tử kia. Là một Phó Chủ tịch thành phố Tân Hải tỉnh Đông Sơn.
Triệu lão đầu vừa động, chậm rãi đứng dậy:
-Tại sao lại là hắn ? Cô bé này rốt cuộc muốn làm gì.
Lý Đại Niên do dự một chút, cân nhắc lời nói mình, nhỏ giọng hỏi:
-Thủ trưởng, có phải tiểu tử kia nhờ Mạnh Cúc nói với ngài.
Triệu lão lắc đầu nói:
-Tôi biết cô bé, cô khẳng định sẽ không thừa nhận thân phận của mình. Thôi đi, chuyện này cũng không to tát gì. Cô bé khó khắc lắm mới cầu xin, không thể không cấp mặt mũi cho cô, Đại Niên, ngươi hãy nghĩ biện pháp đi, gọi cho Tiếu Tác Niên tỉnh Đông Sơn đi. Như vậy cũng tốt, khiến chio cô bé thiếu bọn ta một cái nhân tình, tương lai...
Triệu lão khóe miệng mỉm cười, Lý Đại Niên cũng cười theo.
Điều gọi là lòng người dễ thay đổi. Hạ Thiên Nông không thể trở thành ủy viên thường vụ, cơ quan ngày xưa cùng cán bộ trong nhóm An Tại Đào thần sắc đều lãnh đạm rất nhiều.
Không còn thân cận như trước. Cho dù là Đỗ Canh, đối với ông ta thái độ dường như cũng có biến hóa. Tuy rằng mặt ngoài nhìn không ra, nhưng mẫn cảm như An Tại Đào, làm sao không nhận biết được.
Hai ngày nay đi làm, Đỗ Canh xuống cơ sở điều tra nghiên cứu sự vụ linh tinh, cũng không gọi ông ta, vẫn giống như trước gọi Tống Lượng theo.
Đỗ Canh biến hóa khiến An Tại Đào có chút buồn bực. Theo lý, không thể như vậy. Nhưng ông ta lại không biết, bởi vì sự tình Hạ Thiên Nông, khiến Đỗ Canh bắt đầu cảm thấy Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trần Cận Nam cùng An Tại Đào không có quan hệ gì quá sâu. Nếu không, hắn rõ ràng đã báo cáo lên. Trần Cận Nam hiện giờ ở ở tỉnh mạnh mẽ, cứng rắn, nếu ông ta dùng sức, cho dù Bí thư Tỉnh ủy Tiếu Tác Niên cũng phải cấp cho ông ta vài phần mặt mũi.
Dù sao, Trần Cận Nam cũng có cha vợ quyền quý. Mặc dù ở lãnh đạo cao tầng trung không tính là đại nhân vật gì, nhưng năng lực lại rất mạnh . Nếu không như vậy, Trần Cận Nam làm sao có thể tiếp nhận Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tỉnh Đông Sơn.
Thấy Đỗ Canh như thế, An Tại Đào trong lòng cười lạnh, quan trường quả nhiên vô tình, Đỗ Canh cũng đâu ngoại lệ?
Buổi chiều thời điểm sắp tan tầm, An Tại Đào lại nhận được điện thoại của Lộ Binh. Thanh âm Lộ Binh ở trong điện thoại so với quá khứ cũng không có gì bất đồng, nói xong Lộ binh mời hắn cùng Hạ Hiểu Tuyết đi khách sạn Hải Thiên ăn cơm.
An Tại Đào nhẹ nhàng cự tuyệt . Nhưng hắn cũng hiểu được, Lộ Binh lựa chọn gọi điện thoại đến vào lúc này, không thể nghi ngờ là ở muốn thể hiện nghĩa khí. Trong lòng hắn gật đầu, quả nhiên không nhìn lầm Lộ Binh, càng vào thời điểm khó khăn, càng có thể nhìn thấy tâm tính của người khác.
Lộ Binh thở dài buông điện thoại trong tay, Văn Hà đứng ở một bên thần sắc có chút cổ quái, cô cúi đầu nói:
-Lộ Binh, Hạ gia đã không vững, An Tại Đào cũng thất sủng, ngươi như thế nào còn...
Lộ Binh trừng mắt nhìn cô, trách mắng:
-Ngươi biết cái gì, đồ đàn bà. Ta xem chính là sự phát triển lâu dài của An Tại Đào, tôi cảm thấy hắn tương lai khẳng định sẽ đi lên, điều này không hề nghi ngờ. Người này tuyệt không đơn giản. Hơn nữa, chúng ta là bằng hữu, người ta hai ngày trước vừa mới tặng quà cho nhà họ Lộ chúng ta, hôm nay ta liền ném đá xuống giếng? Hừ, Lộ Binh tôi tốt xấu gì cũng là người có nghĩa khí, càng vào lúc này, tôi càng phải gần hắn.
Văn Hà ồ một tiếng, nhẹ nhàng thối lui một bên. Nói thật, cô cảm thấy Lộ Binh có chút ngốc. Tuy nhiên, cô cũng biết, nếu Lộ Binh không ngu ngốc như vậy, cô có thể đã trở thành đồ chơi chó hắn tùy ý vứt đi.
…
…
Buổi chiều xuống, đột nhiên trời trở nên u ám, từng đợt cuồng phong gào thét thổi quét kế sách toàn bộ nội thành Tân Hải. An Tại Đào mặc áo khoác chậm rãi ra ngoài đại viện cơ quan.
Phía sau, nhân viên phòng Thư ký Mạnh Kinh vội vàng đuổi theo, lớn tiếng nói:
-An Tại Đào, đợi đã!
An Tại Đào chậm rãi quay đầu, thấy Mạnh Kinh, không khỏi khẽ mỉm cười:
-Mạnh ca, có việc gì sao?
Mạnh Kinh là người duy nhất trong cơ quan không vắng vẻ với An Tại Đào. Bất kể là trước kia hay bây giờ, thái độ anh ta đối với An Tại Đào không có gì thay đổi.
Mạnh Kinh cười ha hả, vỗ vai An Tại Đào, nhỏ giọng nói:
-Tiểu An, Mạnh chủ nhiệm tìm ngươi, ngươi đi xem một chuyến. Tiểu An, nói chuyện cần cẩn thận một chút. Ta đi trước!
Lão bà kia tìm ta? An Tại Đào ngẩn ra. Từ lúc Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đến tuyên bố hoàn toàn bổ nhiệm, Mạnh Đông Linh không còn đoái hoài gì tới hắn, đột nhiên tìm hắn là vì cái gì?
An Tại Đào nghĩ, chậm rãi đi lên lầu. Đến ngoài văn phòng Mạnh Đông Linh, nhẹ nhàng gõ cửa.
Đối với mọi người trong cơ quan trở nên lạnh nhạt hắn cũng không để ở trong lòng, lấy lịch duyệt và lòng dạ hai đời của hắn, điều này căn bản là không khiến lòng hắn nổi lên bất cứ gợn sóng nào. Không lâu sau hắn sẽ rời khỏi Tân Hải nhậm chức, điều này kỳ thật không trọng yếu .
Điều duy nhất đáng tiếc chính là cha vợ hắn, quả thực là thất bại trong gang tấc, thật đáng tiếc ! An Tại Đào biết, mình còn gặp áp lực lớn như vậy, có thể nghĩ áp lực Hạ Thiên Nông phải chịu đựng.
Ai! An Tại Đào khẽ thở dài, nghe tiếng gọi của lão bà uể oải trong phòng truyền ra, liền đẩy cửa đi vào.
Tác giả :
Cách Ngư