Quan Sách
Chương 382: Đã xảy ra chuyện!
Không thể không nói, cảm giác của Trần Kinh rất chính xác.
Hắn vừa cảm thấy sẽ gặp phải chuyện không may, quả nhiên đã xảy ra chuyện!
Nguyên nhân là do công tác giải phóng mặt bằng, công tác giải phóng mặt bằng của huyện bị cản trở, dân chúng trong huyện với nhân viên giải phóng mặt bằng nảy sinh tranh chấp, dẫn đến ẩu đả quy mô lớn, hiện tại đã có mấy nhân viên giải phóng mặt bằng đã chết.
Còn về phía dân địa phương, có ít nhất 30 người bị thương.
Lần xung đột này đã kinh động đến Cục Công an quận, cục Công an đã đế hiện trường duy trì trật tự, dẫn độ tám người gây rối trong quần chúng, trong đó có 4 người bị nghi ngờ sử dụng bạo lực nghiêm trọng.
Lúc Trần Kinh nhận được tin, hắn vừa về đến nhà, hắn mở TV, định xem thời sự thành phố thì nhận được điện thoại Chân Củng gọi đến.
Trần Kinh mặc mặc quần áo tử tế, lúc xuống lầu, xe của Chân Củng cũng vừa đến nơi.
Trần Kinh bước vào trong xe hỏi:
- Sao vậy? Sao lại xảy ra chuyện như vậy?
Chân Củng không trả lời thẳng vấn đề, mà chỉ nói:
- Chủ tịch quận Nhiếp đã đến hiện trường trước rồi, hiện giờ chúng ta vẫn chưa nắm chính xác tình hình, tình hình cụ thể phải đang còn xác nhận thêm bước nữa!
Chân Củng ngừng lại nói:
- Tài xế, đến Khu dân cư Hà Hoa!
Trần Kinh kinh ho một tiếng, nói:
- Đến Khu dân cư Hà Hoa? Đến đó giải quyết vấn đề sao?
Chân Củng sửng sốt, biết rõ, nếu Nhiếp Quang đã đến hiện trường, Bí thư Trần còn đến hiện trường làm gì nữa?
Có thể tưởng tượng, hiện tại hiện trường nhất định là một mớ hỗn loạn, trong tình thế như vậy, hai vị lãnh đạo đến hiện trường, rốt cuộc là ai chỉ huy ai, ai nghe ai đây?
Nếu là bình thường, sẽ không xảy ra tình trạng này, vì Trần Kinh xếp hạng sau Nhiếp Quang, dĩ nhiên Nhiếp Quang được toàn quyền phụ trách hết thảy.
Nhưng hiện tại, Trần Kinh đang chủ trì công tác Huyện ủy. Thân phận cũng thay đổi, nếu để Trần Kinh và Nhiếp Quang cũng đến hiện trường, tình thế chắc chắn khó xử.
Thầm tự mắng mình 1 câu, mồ hôi trên trán Chân Củng cũng toát ra.
Chuyện lớn như vậy đã xảy ra rồi, giờ chắc bên truyền thông cũng đã nhúng tay vào, chắc chắn sẽ ầm ĩ lên, việc này muốn giữ bí mật cũng khó!
Nếu giữ bí mật không được, vụ ẩu đả lớn như vậy, hơn nữa còn có nhân viên bị chết, sự việc sẽ trở nên rất nghiêm trọng.
Sự tình rất nghiêm trọng, tất liên lụy đến cán bộ rớt chức, hơn nữa cục diện vẫn tiếp tục xấu đi, giờ Lưu Tích Nhân lại không ở Đức Thủy, làm thế nào để đối phó với cục diện phức tạp như vậy đây?
Trong lòng Chân Củng có chút lo lắng, gã quen làm việc theo phong cách Lưu Tích Nhân, cũng quen báo cáo với Lưu Tích Nhân rồi.
Giờ Lưu Tích Nhân không có ở đây, gã hơi lúng túng.
Xe Quận ủy phóng đi, tâm tình Chân Củng dần bình ổn lại.
Trần Kinh đã sắp xếp từng việc 1. Trần Kinh yêu cầu lập tức mở cuộc họp các ban ngành có liên quan, tìm hiểu tình hình cụ thể.
Mặt khác, lập tức thông báo chuyện này lên Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, báo cáo Cục công an thành phố. Yêu cầu cục Công an thành phố nhanh chóng tham gia điều tra vụ này.
Đương nhiên, chuyện quan trọng như vậy phải nhanh chóng thông báo cho Lưu Tích Nhân, để Lưu Tích Nhân nắm được tình hình hiện nay!
Tất cả những sắp xếp của Trần Kinh, Chân Củng đều ghi chép lại, trong lòng bình tĩnh hơn nhiều. Là cán bộ lâu năm. Gã tự nhiên có thể nhìn ra những sắp xếp của Trần Kinh chính là biện pháp thỏa đáng, đặc biệt là yêu cầu của Trần Kinh. Phải tổ chức cuộc họp ở Khu dân cư Hà Hoa, tổ chức cuộc họp Đảng ủy cơ sở, phải làm tốt công tác của cán bộ tuyến đầu, phải cố gắng để cán bộ tuyến đầu phát huy tác dụng lớn nhất.
Chỉ cần có điều này, Chân Củng có thể nhìn ra được kinh nghiệm công tác ở cơ sở rất phong phú của Trần Kinh.
Bất kỳ 1 địa phương nhỏ bé nào, khi xảy ra chuyện, quan trọng nhất là phải dựa vào cán bộ địa phương và quần chúng địa phương.
Quan huyện không bằng hiện quản, đạo lý này rất rõ ràng, bây giờ dân chúng đang gây rối, phải nhanh chóng bình ổn mọi chuyện, phải xử lý tốt cán bộ cơ sở, để cán bộ cơ sở phát huy tác dụng nên có.
Đương nhiên, Trần Kinh hạ lệnh tương đối đúng lúc, Trần Kinh hạ lệnh, cho dù bất cứ cá nhân nào, chưa được sự cho phép của Quận ủy, không được nhận phỏng vấn bất kỳ công ty truyền thông nào, không được nói với bất kỳ ai về những chuyện đã xảy ra.
Ở một đơn vị cấp quận, xảy ra sự việc nghiêm trọng như vậy, công tác giải quyết hậu quả chỉ cần có 1 chút sai sót đều sẽ gây ra hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Tại thời điểm như vậy, cho dù là cán bộ nào, chỉ cần cẩn thận nói sai sẽ tạo ra sai lầm, hơn nữa sai lầm như vậy, đôi lúc không thể xoay chuyển được.
Toàn bộ Quận ủy vì chuyện này mà trở nên bận rộn.
8h tối, nhân viên phá án của Cục công an, nhân viên giải phóng mặt bằng, bao gồm lãnh đạo phân quản của Chính quyền, lãnh đạo chủ chốt của quận ủy đều ở trong phòng họp của Quận ủy.
Cuộc họp do Nhiếp Quang chủ trì, thần sắc Nhiếp Quang hôm nay sắc rất khó coi, mặt vô cùng tối tăm, làm cho người ta không dám nhìn y. Chỉ khi ánh mắt của y và Trần Kinh gặp nhau, thần sắc của y mới thoáng dịu đi đôi chút, nhưng tia dịu dàng kia cũng nhanh chóng biến mất, thay vào đó là tia âm trầm.
Chủ nhiệm xử lý giải phóng mặt bằng Vương Vân cũng rất khó coi, anh ta thông báo tình hình trước.
Anh ta nói:
- Sự việc hôm nay, là nhân viên phụ trách xử lý việc giải phóng mặt bằng, đầu tiên tôi thừa nhận mình có sai lầm, xin hãy xử phạt tôi. Chính là vì chúng tôi làm việc không tốt, làm không đến nơi đến chốn nên mới dẫn đến chuyện lớn như thế này.
Anh ta dừng một chút, nói tiếp
- Nhưng chuyện hôm nay, nguyên nhân là do Khu dân cư Hà Hoa gây nhiễu loạn trầm trọng đến công tác giải phóng mặt bằng của chúng tôi. Lần này họ hoàn toàn tổ chức đánh úp. Khiến nhân viên chúng tôi không kịp trở tay, không thể không phản kích.
Dù như thế, chúng tôi vẫn có 1 đồng chí hy sinh, còn có nhiều đồng chí trọng thương, cá nhân tôi cho rằng, sự việc này là sự kiện làm trái pháp luật nghiêm trọng.
Chúng ta nhất định phải thông qua luật pháp để xử lý nghiêm túc vấn đề này!
Trần Kinh nghe xong liên tục nhíu mày, những lời của Vương Vân, căn bản chính là những lời vô căn cứ.
Vấn đề hiện tại, không phải vấn đề pháp luật hay không pháp luật, mà là phải giữ ổn định, giải quyết vấn đề tranh chấp.
Nếu vì chuyện này dẫn đến xung đột quy mô lớn, sự việc sẽ càng trở nên phức tạp hơn. Cho nên, xung đột trước mắt đối với hai bên mà nói, đều cần nhanh chóng dập lửa.
Ngoài ra, công tác cải tạo thành phố vẫn phải tiếp tục, công tác trưng đất vẫn phải tiến hành, vào lúc này càng phải suy xét đến vấn đề xoa dịu mâu thuẫn.
Vương Vân nói chuyện không bình tĩnh.
Vương Vân báo cáo xong, Phó cục trưởng cục công an phụ trách chuyên án Vương Đào Hối báo cáo tình hình hiện trường, dựa theo chứng cứ điều tra được ở hiện trường, lần xung đột nghiêm trọng này có 3 người bị thương nặng, đang nằm viện. Những người bị thương khác cũng được đưa đến bệnh viện, hiện nay tình hình thương tích thế nào cũng chưa rõ.
Từng người từng người báo cáo, tình hình báo cáo càng lúc càng không lạc quan.
Đặc biệt là báo cáo của Chân Củng, hiện nay vì thông tin đã lộ, giới truyền thông cả tỉnh đều đã biết điều này, càng lúc càng nhiều phóng viên vào Đức Cao, còn lực độ khống chế hiện trường của Cục công an căn bản không cách nào cách ly phóng viên khỏi hiện trường.
Tình hình như vậy, chỉ chút nữa thôi, các phóng viên đã có thể tìm tới tận cửa phỏng vấn, cục diện lát nữa sẽ rất bị động.
Gần đây khắp nơi trong cả nước đều có những xung đột do giải phóng mặt bằng dẫn đến, việc này thông qua phương tiện truyền thông đưa tin khắp nơi, đã khiến dân chúng tương đối chú ý.
Sự chú ý này dẫn đến kết quả là công tác giải phóng mặt bằng, hiện nay chỉ cần hơi xuất hiện sai lầm 1 chút, lập tức sẽ dẫn đến chú ý lớn, chẳng hạn như Đức Thủy hiện nay, có thể đoán được, tiếp theo sẽ gây ra những chú ý chưa từng có.
Báo cáo xong, Nhiếp Quang nhất nhất hạ lệnh cho cán bộ bên dưới, yêu cầu các bộ phận nhanh chóng giải quyết tốt mọi chuyện, yêu cầu không để sự việc tiếp tục chuyển biến xấu.
Y đặc biệt yêu cầu, cục Công an nhất định phải nghiêm khắc khống chế hiện trường, phải xâm nhập sâu tìm hiểu tình hình dân cư Khu Hà Hoa, tìm cho ra nguyên nhân
Sau khi giải tán cuộc họp, Nhiếp Quang bảo Trần Kinh ở lại, 2 người đụng độ 1 lần nữa
Không có ai khác, thần sắc Nhiếp Quang buông lỏng hơn, trên mặt nở nụ cười khổ, nói:
- Bí thư Trần, anh xem cục diện hiện tại làm cho tôi và anh không kịp trở tay! Lòng tôi nóng như lửa đốt, quả thực chật vật không chịu nổi!
Y dừng một chút, nói:
- Tình hình bây giờ như vậy, trong bệnh viện còn có cả đống nhân viên bị thương, việc này tôi thấy nên để anh đến bệnh viện 1 chuyến, nhất định phải dặn dò bác sĩ sử dụng những thuốc tốt nhất, dùng phương pháp chữa trị hiệu quả nhất, phải đảm bảo những người bị thương sẽ nhanh chóng bình phục!
Trần Kinh sửng sốt, không rõ vì sao Nhiếp Quang lại giao việc này cho mình.
Phải nói chuyện xảy ra hôm nay, dùng câu thô tục mà nói, chỉ có chuyện đến bệnh viện là nở mày nở mặt nhất thôi.
Thăm người bệnh, an ủi người nhà, đồng thời còn đem theo những lời hứa hẹn, đây giống như đang đi làm người tốt. Đối với bệnh viện mà nói, Trần Kinh mà đến, bọn họ cũng có can đảm “trị liệu”, tất cả những biện pháp trị liệu và thuốc thang giá cao nhất cũng có thể sử dụng không kiêng dè gì.
Vì Trần Kinh có yêu cầu, họ không phải lo lắng về chi phí chữa trị.
Trần Kinh có thể cảm thấy, Nhiếp Quang còn có chuyện muốn nói với mình, cửa đầu tốt đẹp như vậy, đằng sau sao có thể không có việc gì khác?
Quả nhiên, Trần Kinh phán đoán đúng, hai người nói chuyện vài câu, Nhiếp Quang lại thở dài một hơi nói:
- Có 1 chuyện tôi phải nói với anh!
- Chuyện Hạ Hoa lần này không phải việc ngẫu nhiên, theo điều tra của cục công an, bên Hạ Hoa đã xảy ra nhiều vụ xung đột rồi!
Nhiếp Quang nhấp một ngụm trà, mắt nhìn chằm chằm Trần Kinh nói:
- Lần gần đây, tức 2 tháng trước, lúc cải tạo công trình công viên Hạ Hoa, người của khu dân cư và bên công trình đã xảy ra xung đột kịch liệt. Lúc đó có 1 người dân bị đánh trọng thương, phải phẫu thuật sọ não.
Chuyện này lúc đó có ảnh hưởng tương đối lớn, suýt nữa đã xảy ra bạo loạn quy mô rộng, cuối cùng phải dùng biện pháp cưỡng chế mới ép được chuyện này xuống.
Nhưng, chuyện này đã trở thành vết đen trong lòng dân chúng Hạ Hoa, xung đột như hôm nay, anh nhìn xem, tình hình càng lúc càng gay go. Thử nghĩ, nếu lần trước khi chúng ta xử lý tốt xung đột, chuyện hôm nay sao có thể xảy ra?
Tuyệt đối sẽ không có chuyện thế này xảy ra!
Nhiếp Quang kích động, mắt nhìn chằm chằm Trần Kinh
Hắn vừa cảm thấy sẽ gặp phải chuyện không may, quả nhiên đã xảy ra chuyện!
Nguyên nhân là do công tác giải phóng mặt bằng, công tác giải phóng mặt bằng của huyện bị cản trở, dân chúng trong huyện với nhân viên giải phóng mặt bằng nảy sinh tranh chấp, dẫn đến ẩu đả quy mô lớn, hiện tại đã có mấy nhân viên giải phóng mặt bằng đã chết.
Còn về phía dân địa phương, có ít nhất 30 người bị thương.
Lần xung đột này đã kinh động đến Cục Công an quận, cục Công an đã đế hiện trường duy trì trật tự, dẫn độ tám người gây rối trong quần chúng, trong đó có 4 người bị nghi ngờ sử dụng bạo lực nghiêm trọng.
Lúc Trần Kinh nhận được tin, hắn vừa về đến nhà, hắn mở TV, định xem thời sự thành phố thì nhận được điện thoại Chân Củng gọi đến.
Trần Kinh mặc mặc quần áo tử tế, lúc xuống lầu, xe của Chân Củng cũng vừa đến nơi.
Trần Kinh bước vào trong xe hỏi:
- Sao vậy? Sao lại xảy ra chuyện như vậy?
Chân Củng không trả lời thẳng vấn đề, mà chỉ nói:
- Chủ tịch quận Nhiếp đã đến hiện trường trước rồi, hiện giờ chúng ta vẫn chưa nắm chính xác tình hình, tình hình cụ thể phải đang còn xác nhận thêm bước nữa!
Chân Củng ngừng lại nói:
- Tài xế, đến Khu dân cư Hà Hoa!
Trần Kinh kinh ho một tiếng, nói:
- Đến Khu dân cư Hà Hoa? Đến đó giải quyết vấn đề sao?
Chân Củng sửng sốt, biết rõ, nếu Nhiếp Quang đã đến hiện trường, Bí thư Trần còn đến hiện trường làm gì nữa?
Có thể tưởng tượng, hiện tại hiện trường nhất định là một mớ hỗn loạn, trong tình thế như vậy, hai vị lãnh đạo đến hiện trường, rốt cuộc là ai chỉ huy ai, ai nghe ai đây?
Nếu là bình thường, sẽ không xảy ra tình trạng này, vì Trần Kinh xếp hạng sau Nhiếp Quang, dĩ nhiên Nhiếp Quang được toàn quyền phụ trách hết thảy.
Nhưng hiện tại, Trần Kinh đang chủ trì công tác Huyện ủy. Thân phận cũng thay đổi, nếu để Trần Kinh và Nhiếp Quang cũng đến hiện trường, tình thế chắc chắn khó xử.
Thầm tự mắng mình 1 câu, mồ hôi trên trán Chân Củng cũng toát ra.
Chuyện lớn như vậy đã xảy ra rồi, giờ chắc bên truyền thông cũng đã nhúng tay vào, chắc chắn sẽ ầm ĩ lên, việc này muốn giữ bí mật cũng khó!
Nếu giữ bí mật không được, vụ ẩu đả lớn như vậy, hơn nữa còn có nhân viên bị chết, sự việc sẽ trở nên rất nghiêm trọng.
Sự tình rất nghiêm trọng, tất liên lụy đến cán bộ rớt chức, hơn nữa cục diện vẫn tiếp tục xấu đi, giờ Lưu Tích Nhân lại không ở Đức Thủy, làm thế nào để đối phó với cục diện phức tạp như vậy đây?
Trong lòng Chân Củng có chút lo lắng, gã quen làm việc theo phong cách Lưu Tích Nhân, cũng quen báo cáo với Lưu Tích Nhân rồi.
Giờ Lưu Tích Nhân không có ở đây, gã hơi lúng túng.
Xe Quận ủy phóng đi, tâm tình Chân Củng dần bình ổn lại.
Trần Kinh đã sắp xếp từng việc 1. Trần Kinh yêu cầu lập tức mở cuộc họp các ban ngành có liên quan, tìm hiểu tình hình cụ thể.
Mặt khác, lập tức thông báo chuyện này lên Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, báo cáo Cục công an thành phố. Yêu cầu cục Công an thành phố nhanh chóng tham gia điều tra vụ này.
Đương nhiên, chuyện quan trọng như vậy phải nhanh chóng thông báo cho Lưu Tích Nhân, để Lưu Tích Nhân nắm được tình hình hiện nay!
Tất cả những sắp xếp của Trần Kinh, Chân Củng đều ghi chép lại, trong lòng bình tĩnh hơn nhiều. Là cán bộ lâu năm. Gã tự nhiên có thể nhìn ra những sắp xếp của Trần Kinh chính là biện pháp thỏa đáng, đặc biệt là yêu cầu của Trần Kinh. Phải tổ chức cuộc họp ở Khu dân cư Hà Hoa, tổ chức cuộc họp Đảng ủy cơ sở, phải làm tốt công tác của cán bộ tuyến đầu, phải cố gắng để cán bộ tuyến đầu phát huy tác dụng lớn nhất.
Chỉ cần có điều này, Chân Củng có thể nhìn ra được kinh nghiệm công tác ở cơ sở rất phong phú của Trần Kinh.
Bất kỳ 1 địa phương nhỏ bé nào, khi xảy ra chuyện, quan trọng nhất là phải dựa vào cán bộ địa phương và quần chúng địa phương.
Quan huyện không bằng hiện quản, đạo lý này rất rõ ràng, bây giờ dân chúng đang gây rối, phải nhanh chóng bình ổn mọi chuyện, phải xử lý tốt cán bộ cơ sở, để cán bộ cơ sở phát huy tác dụng nên có.
Đương nhiên, Trần Kinh hạ lệnh tương đối đúng lúc, Trần Kinh hạ lệnh, cho dù bất cứ cá nhân nào, chưa được sự cho phép của Quận ủy, không được nhận phỏng vấn bất kỳ công ty truyền thông nào, không được nói với bất kỳ ai về những chuyện đã xảy ra.
Ở một đơn vị cấp quận, xảy ra sự việc nghiêm trọng như vậy, công tác giải quyết hậu quả chỉ cần có 1 chút sai sót đều sẽ gây ra hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Tại thời điểm như vậy, cho dù là cán bộ nào, chỉ cần cẩn thận nói sai sẽ tạo ra sai lầm, hơn nữa sai lầm như vậy, đôi lúc không thể xoay chuyển được.
Toàn bộ Quận ủy vì chuyện này mà trở nên bận rộn.
8h tối, nhân viên phá án của Cục công an, nhân viên giải phóng mặt bằng, bao gồm lãnh đạo phân quản của Chính quyền, lãnh đạo chủ chốt của quận ủy đều ở trong phòng họp của Quận ủy.
Cuộc họp do Nhiếp Quang chủ trì, thần sắc Nhiếp Quang hôm nay sắc rất khó coi, mặt vô cùng tối tăm, làm cho người ta không dám nhìn y. Chỉ khi ánh mắt của y và Trần Kinh gặp nhau, thần sắc của y mới thoáng dịu đi đôi chút, nhưng tia dịu dàng kia cũng nhanh chóng biến mất, thay vào đó là tia âm trầm.
Chủ nhiệm xử lý giải phóng mặt bằng Vương Vân cũng rất khó coi, anh ta thông báo tình hình trước.
Anh ta nói:
- Sự việc hôm nay, là nhân viên phụ trách xử lý việc giải phóng mặt bằng, đầu tiên tôi thừa nhận mình có sai lầm, xin hãy xử phạt tôi. Chính là vì chúng tôi làm việc không tốt, làm không đến nơi đến chốn nên mới dẫn đến chuyện lớn như thế này.
Anh ta dừng một chút, nói tiếp
- Nhưng chuyện hôm nay, nguyên nhân là do Khu dân cư Hà Hoa gây nhiễu loạn trầm trọng đến công tác giải phóng mặt bằng của chúng tôi. Lần này họ hoàn toàn tổ chức đánh úp. Khiến nhân viên chúng tôi không kịp trở tay, không thể không phản kích.
Dù như thế, chúng tôi vẫn có 1 đồng chí hy sinh, còn có nhiều đồng chí trọng thương, cá nhân tôi cho rằng, sự việc này là sự kiện làm trái pháp luật nghiêm trọng.
Chúng ta nhất định phải thông qua luật pháp để xử lý nghiêm túc vấn đề này!
Trần Kinh nghe xong liên tục nhíu mày, những lời của Vương Vân, căn bản chính là những lời vô căn cứ.
Vấn đề hiện tại, không phải vấn đề pháp luật hay không pháp luật, mà là phải giữ ổn định, giải quyết vấn đề tranh chấp.
Nếu vì chuyện này dẫn đến xung đột quy mô lớn, sự việc sẽ càng trở nên phức tạp hơn. Cho nên, xung đột trước mắt đối với hai bên mà nói, đều cần nhanh chóng dập lửa.
Ngoài ra, công tác cải tạo thành phố vẫn phải tiếp tục, công tác trưng đất vẫn phải tiến hành, vào lúc này càng phải suy xét đến vấn đề xoa dịu mâu thuẫn.
Vương Vân nói chuyện không bình tĩnh.
Vương Vân báo cáo xong, Phó cục trưởng cục công an phụ trách chuyên án Vương Đào Hối báo cáo tình hình hiện trường, dựa theo chứng cứ điều tra được ở hiện trường, lần xung đột nghiêm trọng này có 3 người bị thương nặng, đang nằm viện. Những người bị thương khác cũng được đưa đến bệnh viện, hiện nay tình hình thương tích thế nào cũng chưa rõ.
Từng người từng người báo cáo, tình hình báo cáo càng lúc càng không lạc quan.
Đặc biệt là báo cáo của Chân Củng, hiện nay vì thông tin đã lộ, giới truyền thông cả tỉnh đều đã biết điều này, càng lúc càng nhiều phóng viên vào Đức Cao, còn lực độ khống chế hiện trường của Cục công an căn bản không cách nào cách ly phóng viên khỏi hiện trường.
Tình hình như vậy, chỉ chút nữa thôi, các phóng viên đã có thể tìm tới tận cửa phỏng vấn, cục diện lát nữa sẽ rất bị động.
Gần đây khắp nơi trong cả nước đều có những xung đột do giải phóng mặt bằng dẫn đến, việc này thông qua phương tiện truyền thông đưa tin khắp nơi, đã khiến dân chúng tương đối chú ý.
Sự chú ý này dẫn đến kết quả là công tác giải phóng mặt bằng, hiện nay chỉ cần hơi xuất hiện sai lầm 1 chút, lập tức sẽ dẫn đến chú ý lớn, chẳng hạn như Đức Thủy hiện nay, có thể đoán được, tiếp theo sẽ gây ra những chú ý chưa từng có.
Báo cáo xong, Nhiếp Quang nhất nhất hạ lệnh cho cán bộ bên dưới, yêu cầu các bộ phận nhanh chóng giải quyết tốt mọi chuyện, yêu cầu không để sự việc tiếp tục chuyển biến xấu.
Y đặc biệt yêu cầu, cục Công an nhất định phải nghiêm khắc khống chế hiện trường, phải xâm nhập sâu tìm hiểu tình hình dân cư Khu Hà Hoa, tìm cho ra nguyên nhân
Sau khi giải tán cuộc họp, Nhiếp Quang bảo Trần Kinh ở lại, 2 người đụng độ 1 lần nữa
Không có ai khác, thần sắc Nhiếp Quang buông lỏng hơn, trên mặt nở nụ cười khổ, nói:
- Bí thư Trần, anh xem cục diện hiện tại làm cho tôi và anh không kịp trở tay! Lòng tôi nóng như lửa đốt, quả thực chật vật không chịu nổi!
Y dừng một chút, nói:
- Tình hình bây giờ như vậy, trong bệnh viện còn có cả đống nhân viên bị thương, việc này tôi thấy nên để anh đến bệnh viện 1 chuyến, nhất định phải dặn dò bác sĩ sử dụng những thuốc tốt nhất, dùng phương pháp chữa trị hiệu quả nhất, phải đảm bảo những người bị thương sẽ nhanh chóng bình phục!
Trần Kinh sửng sốt, không rõ vì sao Nhiếp Quang lại giao việc này cho mình.
Phải nói chuyện xảy ra hôm nay, dùng câu thô tục mà nói, chỉ có chuyện đến bệnh viện là nở mày nở mặt nhất thôi.
Thăm người bệnh, an ủi người nhà, đồng thời còn đem theo những lời hứa hẹn, đây giống như đang đi làm người tốt. Đối với bệnh viện mà nói, Trần Kinh mà đến, bọn họ cũng có can đảm “trị liệu”, tất cả những biện pháp trị liệu và thuốc thang giá cao nhất cũng có thể sử dụng không kiêng dè gì.
Vì Trần Kinh có yêu cầu, họ không phải lo lắng về chi phí chữa trị.
Trần Kinh có thể cảm thấy, Nhiếp Quang còn có chuyện muốn nói với mình, cửa đầu tốt đẹp như vậy, đằng sau sao có thể không có việc gì khác?
Quả nhiên, Trần Kinh phán đoán đúng, hai người nói chuyện vài câu, Nhiếp Quang lại thở dài một hơi nói:
- Có 1 chuyện tôi phải nói với anh!
- Chuyện Hạ Hoa lần này không phải việc ngẫu nhiên, theo điều tra của cục công an, bên Hạ Hoa đã xảy ra nhiều vụ xung đột rồi!
Nhiếp Quang nhấp một ngụm trà, mắt nhìn chằm chằm Trần Kinh nói:
- Lần gần đây, tức 2 tháng trước, lúc cải tạo công trình công viên Hạ Hoa, người của khu dân cư và bên công trình đã xảy ra xung đột kịch liệt. Lúc đó có 1 người dân bị đánh trọng thương, phải phẫu thuật sọ não.
Chuyện này lúc đó có ảnh hưởng tương đối lớn, suýt nữa đã xảy ra bạo loạn quy mô rộng, cuối cùng phải dùng biện pháp cưỡng chế mới ép được chuyện này xuống.
Nhưng, chuyện này đã trở thành vết đen trong lòng dân chúng Hạ Hoa, xung đột như hôm nay, anh nhìn xem, tình hình càng lúc càng gay go. Thử nghĩ, nếu lần trước khi chúng ta xử lý tốt xung đột, chuyện hôm nay sao có thể xảy ra?
Tuyệt đối sẽ không có chuyện thế này xảy ra!
Nhiếp Quang kích động, mắt nhìn chằm chằm Trần Kinh
Tác giả :
Tịch Mịch Độc Nam Hoa