Quân Giáo Sinh
Quyển 5 - Chương 106: Trở về
Rất nhanh, hạm đội của quân đoàn Trường Xà đi theo phía sau cũng nhận được tín hiệu của Lâm Viễn hạ xuống tinh cầu xa lạ này, đi ra trước nhất tất nhiên là trung tá Chu Nghị và bác sĩ Fuente tâm tình đang vô cùng kích động, hai người vừa nhìn thấy Lăng Vũ ở trong sơn động, lập tức đứng thẳng tắp nghiêm trang, hành một quân lễ tiêu chuẩn hướng đến Lăng Vũ. “Tướng quân!”
Năm đó sau khi quân đoàn Ám Dạ giải tán, bọn họ và Lăng Vũ chỉ còn liên lạc với nhau thông qua bưu kiện, lúc này, rốt cuộc tận mắt gặp được tướng quân Lăng Vũ, Chu Nghị và Fuente kích động đến muốn rơi nước mắt.
Lăng Vũ thấy hai vị tướng quân thân tín, tâm tình cũng kích động vô cùng, bất quá biểu tình trên mặt cậu lại rất bình tĩnh, mỉm cười gật gật đầu với hai người.
Chu Nghị lập tức đi đến trước mặt Lăng Vũ, quan tâm hỏi. “Tướng quân ngài không sao chứ? Nghe nói ngài mất tích hơn một tháng, tôi còn hoảng sợ, tưởng rằng ngài đã gặp chuyện không may.”
Lăng Vũ bình tĩnh nói. “Ta không sao.”
Trên thực tế, cậu cũng không phải hoàn toàn “không có việc gì”, trong một tháng ở đây cậu chẳng những bị Rawson đánh dấu hoàn toàn, còn mang thai đứa nhỏ thứ hai. Đương nhiên, lấy cá tính kiêu ngạo của Lăng Vũ thì không thể nào nói mấy chuyện này cho thuộc hạ biết, chỉ có thể đơn giản tóm gọn là “không có việc gì”.
Fuente lo lắng nói. “Tướng quân, khí sắc của ngài thoạt nhìn không ổn lắm, hay là để tôi kiểm tra cẩn thận một chút cho ngài?”
Từng làm đội trưởng đội quân y của quân đoàn Ám Dạ, lúc trước mỗi lần Lăng Vũ sinh bệnh đều là do Fuente tự mình chăm sóc, sắc mặt Lăng Vũ nhìn qua quả thật có chút tái nhợt mất tự nhiên, Fuente muốn kiểm tra chi tiết cho cậu, Chu Nghị và Lâm Viễn tất nhiên vô cùng tán đồng.
Chu Nghị vội vàng phụ họa. “Đúng vậy tướng quân, để Fuente kiểm tra một chút xem.”
Lâm Viễn cũng trông mong nhìn cậu nói. “Baba, không phải người không thoải mái sao?”
Lăng Vũ phất phất tay nói. “Không cần…. Trong lòng ta tự biết. Chúng ta vẫn nên mau chóng trở về đi.”
Fuente còn muốn tiếp tục nói gì đó, lại bị Lăng Vũ dùng ánh mắt ngăn lại, đành phải thôi.
Rawson nhịn không được liếc mắt nhìn Lăng Vũ, chỉ có hắn mới biết nguyên nhân chân chính khiến khí sắc Lăng Vũ không tốt – phản ứng nghiêm trọng thời kỳ mang thai, nôn liên tục hai ngày, sao khí sắc có thể tốt được? Nhưng rõ ràng là Lăng Vũ không muốn để người khác biết chuyện cậu mang thai, ngoài lý do không thích mang việc riêng ra nói, còn có một nguyên nhân, thời cơ hiện giờ không thích hợp cho cậu mang thai, nếu bị ai biết trái lại sẽ rước thêm nhiều phiền toái.
Lăng Vũ không muốn nói, Rawson tất nhiên sẽ phối hợp diễn trò với cậu.
Tuy trong lòng lo lắng muốn chết, nhưng bề ngoài Rawson vẫn tỏ ra thoải mái nói. “Không sao, ta và tướng quân Lăng Vũ ở trong này phải ăn quả dại qua ngày, hôm qua cậu ấy ăn phải quả hỏng, khí sắc không tốt lắm.”
Fuente liếc mắt nhìn tướng quân nhà mình, thấy Lăng Vũ biểu tình bình tĩnh, cuối cùng cũng yên lòng.
Trong lòng Lăng Vũ lại có chút bất an – từ khi Tiểu Viễn nói ra tin “Quân bộ công bố tin tức Rawson hi sinh, ba ngày sau cử hành tang lễ”, loại bất an này liền giống như dây leo điên cuồng sinh trưởng dưới đáy lòng.
Dựa theo thời gian mà tính, Tiểu Viễn nhìn thấy tin tức trên TV hẳn là vào ba ngày trước, nói cách khác, Quân bộ rất nhanh sẽ cử hành lễ tang cho nguyên soái Rawson ở thiên hà Cepheus.
Nếu bọn họ không nhanh chóng trở về, nói không chừng sẽ khiến sự tình càng trở nên nghiêm trọng.
Lăng Vũ trầm tư một lát, mới bình tĩnh nói. “Ta điều khiển Chu Tước trực tiếp xuyên qua trùng động vũ trụ Isville, như vậy có thể tới được tinh cầu Namics trong vòng tám tiếng. Thời gian cấp bách, chúng ta lập tức trở về.”
Rawson nhíu mày phản đối. “Tôi biết em vội vã trở về, nhưng chuyện này quá liều lĩnh, tôi không thể để em mạo hiểm như vậy.”
Lăng Vũ quay đầu nhìn hắn, nghiêm túc nói. “Lễ tang cho nguyên soái đế quốc sẽ nhanh chóng bắt đầu, chúng ta cần phải giành giật từng giây, chẳng lẽ cậu muốn nhìn thấy quân đoàn Vinh Quang đổi chủ? Muốn nhìn thấy di ảnh của mình được treo trong khu mộ liệt sĩ ở thủ đô?”
Rawson. “…….”
Nếu không phải Tiểu Viễn đột nhiên tìm đến, bọn họ cũng không dự đoán được Quân bộ cư nhiên sẽ làm như thế. Dù sao trong tình huống nguyên soái đế quốc sống chết không rõ chưa tìm được thi thể thì không nên dễ dàng có kết luận như vậy. Cho dù tìm thấy được mảnh vỡ cơ giáp cũng phải trải qua sự kiểm chứng kỹ lưỡng, tổ chuyên gia phải phân tích chi tiết thành phần kết cấu của các mảnh xác, xây dựng nó thành một bản vẽ mô phỏng 3D, phân tích các khả năng chủ nhân có thể trốn thoát vân vân…. Thời gian kiểm chứng cẩn thận như vậy ít nhất cũng phải mất nửa tháng.
Thế nhưng, Quân bộ dường như rất khẩn cấp muốn tuyên bố tin tức nguyên soái hi sinh, sự tình rõ ràng không hề đơn giản.
Tuy rằng Rawson rất lo lắng Lăng Vũ đang mang thai lại mạo hiểm như vậy sẽ tổn hại đến thân thể, nhưng là một thống soái Quân bộ, vào thời khắc quan trọng đương nhiên phải lấy đại cục làm trọng. Cúi đầu suy xét một lúc, Rawson rốt cuộc đưa ra quyết định, nhìn Lăng Vũ, thấp giọng nói. “Được rồi, tôi sẽ cùng em mang Hắc Long và Chu Tước quay trở về trước, trực tiếp xuyên qua trùng động vũ trụ, tranh thủ dùng thời gian ngắn nhất về tới tinh cầu Namics.”
Lúc này Lăng Vũ mới mỉm cười một chút, gật gật đầu với Rawson.
— Tôi không phải kẻ yếu cần cậu lo lắng và bảo vệ, cho dù có mang thai, tôi cũng sẽ dùng hết khả năng của mình để bảo vệ tốt đứa nhỏ kia, chứ không phải vĩnh viễn đứng ở phía sau cậu.
— Có thể sóng vai đi cùng cậu, mới là điều Lăng Vũ tôi thích làm nhất, chẳng lẽ đến giờ cậu mới hiểu được sao Rawson?
Rawson nhìn thấu suy nghĩ từ trong ánh mắt kiên định của cậu, đáy lòng vừa rung động cũng vừa cảm thấy vô cùng vui mừng.
— Đúng vậy, Lăng Vũ không cần được người khác bảo vệ, thân là một tướng quân, Lăng Vũ cũng có năng lực để bảo vệ tốt cho chính mình.
— Mà làm Alpha của Lăng Vũ, điều nên làm nhất, cũng không phải thời thời khắc khắc đều nghĩ làm cách nào bảo vệ Lăng Vũ, mà là thấu hiểu cậu, ủng hộ cậu, cho cậu đầy đủ tín nhiệm và tự do.
Năm đó khi Rawson cứu Lăng Vũ ra ngoài đã không nghĩ được điều này, hắn chỉ muốn bảo vệ thật tốt cho Lăng Vũ, muốn để Lăng Vũ an tâm ở trong nhà sinh hạ đứa nhỏ, quyết định này rõ ràng đã chạm phải vảy ngược của Lăng Vũ, mới khiến Lăng Vũ kiêu ngạo lựa chọn rời đi.
Cho đến lúc này, Rawson mới hiểu được năm đó mình ngu xuẩn biết bao nhiêu.
Đã qua nhiều năm như vậy, lúc này, chỉ đơn giản là một lần đối diện, Rawson rốt cuộc đã hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Lăng Vũ. Từ trong đôi mắt Lăng Vũ, thứ Rawson nhìn thấy không phải là một Omega mang thai yếu ớt bất lực, mà là một tướng lĩnh Quân bộ kiên định và cố chấp.
Lăng Vũ vẫn chưa bao giờ thay đổi.
Cậu vẫn là thiếu tướng quân đoàn Ám Dạ của đế quốc khiến thuộc hạ khăng khăng một lòng, khiến kẻ địch vừa nghe tin đã sợ mất mật năm đó!
Có được chiến hữu như vậy, có được ái nhân như thế, Rawson còn có gì không bằng lòng?
Một ánh mắt đơn giản giữa bọn họ, lại tìm thấy được sự ăn ý khi kề vai chiến đấu năm xưa.
Rawson chống lại ánh mắt Lăng Vũ, khóe môi rốt cuộc cũng lộ ra mỉm cười.
Hai người đồng lòng liếc nhau, sau đó lại như có thần giao cách cảm dời tầm mắt, Rawson quay đầu nhìn mọi người nói. “Trước đó hạm đội của quân đoàn Trường Xà là do ai chỉ huy?”
Trung tá Ian của quân đoàn Trường Xà lập tức hành lễ nói. “Thưa nguyên soái, tướng quân tạm thời bổ nhiệm Lâm Viễn làm hạm trưởng, dẫn dắt chúng tôi đến thiên hà Khổng Tước tìm kiếm tung tích của ngài.”
Rawson kinh ngạc nhìn về phía Lâm Viễn.
Lâm Viễn ngượng ngùng cười cười nói với cha. “Bởi vì con mang theo Chu Tước, thuận tiện hơn cho việc tìm kiếm Hắc Long, cho nên tướng quân Drew mới để con tạm thời chỉ huy hạm đội đi tới đây…. Chứ thực ra, trên đường còn phải nhờ vào sự hỗ trợ của trung tá Ian, con hoàn toàn không có kinh nghiệm chỉ huy hạm đội.”
Con trai khiến tốn nghiêm túc khiến Rawson nhịn không được nở nụ cười, gọi Lâm Viễn đến bên cạnh, thấp giọng hỏi. “Trên đường trở về, con muốn tiếp tục làm hạm trưởng không?”
Lâm Viễn hạ giọng nói. “…… Con muốn ở cùng với baba, có được không?”
Dứt lời, ánh mắt trong suốt sáng ngời nhìn về nam nhân sắc mặt lãnh đạm đứng ở bên cạnh.
Tuy rằng sắc mặt Lăng Vũ vẫn lạnh lùng như vậy, nhưng Lâm Viễn vẫn cảm thấy đặc biệt thân thiết với ông.
Khoảnh khắc nhìn thấy nam nhân kia, ký ức hồi nhỏ đột nhiên ào ào xuất hiện trong đầu, Lâm Viễn vẫn nhớ rõ, baba kỳ thực rất mềm lòng, đối xử với cậu cũng rất tốt…. Không biết tại sao, cậu lại luôn không nhịn được muốn thân cận với baba một chút.
Lăng Vũ. “………”
Đối diện với đôi mắt đen láy ngóng trông của con trai, thật sự không thể nói ra lời cự tuyệt.
Trầm mặc một lát, Lăng Vũ liền nói. “Được rồi, vậy con đi cùng ta.”
Lâm Viễn lập tức hưng phấn nói. “Tốt quá, con và hai người cùng nhau trở về, hạm đội thì giao cho trung tá Ian là được rồi, kinh nghiệm của ông ấy phong phú, nhất định sẽ không có vấn đề gì.”
Rawson gật gật đầu, nói với trung tá Ian. “Cứ quyết định như thế đi. Ta và tướng quân Lăng Vũ trở về tinh cầu Namics trước. Chúng ta sẽ điều khiển cơ giáp cấp S trực tiếp xuyên qua trùng động vũ trụ, hạm đội tùy anh phụ trách, cứ đi theo hành trình bình thường ngoài trùng động, có vấn đề gì thì liên lạc.”
Trung tá Ian lập tức hành lễ nói. “Rõ! Nguyên soái!”
***
Đoàn người không tiếp tục ở lại nữa, sau khi xác định rõ lộ tuyến liền lập tức xuất phát trở về tinh cầu Namics.
Hắc Long và Chu Tước mang theo chủ nhân đi trước, những người còn lại thì ở cùng hạm đội đi phía sau tiếp ứng.
Trong khoảng thời gian này Lăng Vũ ở trong sơn động đã sớm xác định được con đường trở về ngắn nhất, rất nhanh liền thiết lập xong hàng tuyến, để Chu Tước trực tiếp tiến hành chuyển tiếp đến mục tiêu. Hắc Long và Chu Tước cũng là chiến hữu nhiều năm, rất ăn ý theo phía sau Chu Tước, thời gian chuyển tiếp thậm chí không lệch đến 1 giây.
Rất nhanh, hai đài cơ giáp một đen một đỏ liền biến mất trong vũ trụ mờ mịt.
Hạm đội quân đoàn Trường Xà, trong phòng chỉ huy, Brian nhìn hai điểm nhỏ một đỏ một đen biến mất phía xa xa, rốt cuộc nhịn không được hỏi. “Bọn họ đi xuyên qua trùng động như vậy, tuy rằng là phương pháp nhanh nhất, nhưng tôi vẫn thấy hơi quá mạo hiểm?”
Snow bình tĩnh nói. “Trong lòng bọn họ hẳn đều biết rõ. Nếu trước đây có thể điều khiển cơ giáp trốn thoát khỏi chấn động không gian cấp sáu, trùng động vũ trụ này hẳn là bọn họ đã cẩn thận nghiên cứu qua rồi… Nhất định không làm khó được bọn họ.”
Đối diện với ánh mắt nghiêm túc của Snow, Brian lập tức tán đồng nói. “Phải phải, cậu nói rất có lý.”
Snow. “……..”
Mấy lời Brian và Snow nói, Caesar không hề nghe được, lúc này hắn còn đang lo lắng cau mày.
Trên thực tế, hắn rất muốn ở bên cạnh Tiểu Viễn, nhưng Tiểu Viễn muốn đi cùng với baba, Caesar cũng không thể mặt dày đi theo Tiểu Viễn cùng chen chúc trong khoang điều khiển của Chu Tước. Vốn định điều khiển Bạch Vũ theo yểm hộ phía sau, đáng tiếc Bạch Vũ từ khi nhìn thấy Hắc Long đã bắt đầu bị vây trong trạng thái hưng phấn, nhỏ giọng nói. “Sao Hắc Long tiền bối lại ghét nói chuyện vậy nhỉ? Sao lại buồn tẻ như thế a, ta chào hỏi nó như thế nào nó cũng không để ý tới ta? Chẳng lẽ không nhìn thấy ta?”
…. Chu Tước cùng một chỗ với mi, cả ngày bị phiền đến độ phải tắt máy, mi còn hi vọng Hắc Long tiền bối có thể mỉm cười chào hỏi mi sao? Mi nhảy nhót líu ríu trước mặt nó, Hắc Long chưa một phát đập bay mi đi, coi như nó còn nhẫn nại.
Caesar quả thật không biết nên nói gì với đài cơ giáp lắm mồm này của mình nữa.
Tốt nhất là không nên mang nó đến quấy rối đi? Quấy rối ở trước mặt nguyên soái và tướng quân Lăng Vũ, sẽ tạo nên ấn tượng xấu a…..
Vì thế, Caesar chỉ có thể kìm nén khó chịu dưới đáy lòng, mang theo Bạch Vũ cùng Brian chờ trong hạm đội của quân đoàn Trường Xà, trơ mắt nhìn Omega của mình cùng hai vị phụ thân lợi hại của cậu điều khiển cơ giáp biến mất giữa vũ trụ mờ mịt.
***
Trong khoang điều khiển của Chu Tước. Dây thần kinh màu đỏ nhẹ nhàng quấn quanh tay Lăng Vũ, Chu Tước và Lăng Vũ sau nhiều năm xa cách lại hoàn thành phối hợp tinh thần, độ phối hợp dễ dàng vượt qua 300%.
Thấy Lâm Viễn ngồi trên ghế phó lái hiếu kỳ lại kinh ngạc nhìn về phía mình, Lăng Vũ nhịn không được mỉm cười một chút, thấp giọng hỏi. “Con cũng từng điều khiển qua Chu Tước rồi đi? Độ phối hợp đạt tới bao nhiêu?”
Lâm Viễn ngượng ngùng nói. “Chỉ có 100%…..”
Lăng Vũ nói. “Lần đầu tiên điều khiển có thể đạt tới 100%, đã là không tệ rồi. Dù sao Chu Tước cũng không phải cơ giáp mới chế tạo, đầu mối trí năng của nó lưu lại quá nhiều ký ức, con có thể tiến hành phối hợp với một cơ giáp như vậy, giá trị tinh thần của con hẳn là rất cao.”
Lâm Viễn hiếu kỳ hỏi. “Đúng rồi baba, con nghe nói trong số các tướng quân sở hữu cơ giáp cấp S tính cho đến nay, baba là người có giá trị tinh thần cao nhất, đây là thật sao?”
Lăng Vũ lắc đầu nói. “Không phải, cha con mới là cao nhất.”
Lâm Viễn sửng sốt một chút. “Cha cao nhất sao?”
Lăng Vũ nói. “Ừ, Aston tiên sinh đã lén làm thí nghiệm cho chúng ta, giá trị tinh thần của Rawson cao hơn 10 điểm so với ta… Trên thực tế, một người điều khiển cơ giáp ưu tú, cũng không phải chỉ hoàn toàn dựa trên giá trị tinh thần cao thấp để phán đoán, còn phải nhìn vào mức độ dung hòa của hắn và cơ giáp. Hắc Long thiên về ổn trọng, Chu Tước tương đối linh hoạt, giá trị tinh thần của ta tuy thấp hơn so với Rawson, nhưng nếu thật sự đánh nhau, phần thắng vẫn là 5:5.”
Lâm Viễn nghiêng đầu tưởng tượng hình ảnh Hắc Long và Chu Tước đánh nhau…. Ách, thật sự là không thể tưởng tượng được.
Lâm Viễn nhịn không được cười nói. “Con cảm thấy, nếu hai người thật sự đánh nhau, phần thắng hẳn là 0:10, baba nhất định sẽ thắng.”
Lăng Vũ giật mình. “Sao lại nói vậy?”
Lâm Viễn nghiêm túc nói. “Cha chắc chắn sẽ không nỡ xuống tay với baba, sẽ nhường baba a.”
Lăng Vũ. “……..”
Bị con trai đối mặt nói như vậy, Lăng Vũ cũng không khỏi xấu hổ. Nếu thật sự đánh nhau, Lăng Vũ quả thật sẽ toàn lực ứng phó, bất quá lấy tính tình của Rawson, có lẽ sẽ thật sự phát tác chủ nghĩa đàn ông, nhường Omega của mình không biết chừng?
Kỳ thật Lâm Viễn là muốn kéo gần khoảng cách với baba, cho nên mới đùa chút mà thôi, bất quá, vui đùa chạy đến trên người baba lạnh như băng, hình như hiệu quả không lớn lắm thì phải? Chẳng lẽ ông ấy và cha còn chưa hòa thuận sao? Có phải đã đùa hơi quá rồi không?
Baba không nói, Lâm Viễn cũng chỉ có thể im lặng cúi đầu.
Không khí trong khoang điều khiển nhất thời có chút xấu hổ.
Lăng Vũ trầm mặc trong chốc lát, mới sờ sờ mũi, ho nhẹ một tiếng, nói sang chuyện khác. “Berg đã nói với con về chuyện Cửu Vĩ Thiên Hồ chưa?”
Lâm Viễn ngoan ngoãn đáp. “Cửu Vĩ Thiên Hồ, là đài cơ giáp song cấp S kia sao?”
“Ừ.” Lăng Vũ quay đầu nhìn con trai, “Con đã có kinh nghiệm điều khiển qua cơ giáp cấp S chưa?”
Lâm Viễn vội vàng nói. “Không có. Lần trước sau khi phối hợp với Chu Tước xong áp lực tinh thần của con quá lớn, trực tiếp ngất đi…. Sau này Chu Tước lại bị hạ thành cấp C, con chưa từng điều khiển qua.”
Lăng Vũ nghĩ nghĩ nói. “Để ta dạy con.”
Hai mắt Lâm Viễn lập tức sáng lên. “Có thể chứ?”
Đứa nhỏ này, ánh mắt trong suốt sáng ngời, đáng yêu giống hệt như lúc trước mình đút nó ăn đồ ăn ngon vậy….
Lăng Vũ nhịn không được mỉm cười nói. “Không sao, đường bay đã thiết lập xong, còn mấy tiếng nữa mới đến tinh cầu Namics, trên đường đi cũng không có việc gì làm, ta thuận tiện dạy con một ít kỹ năng điều khiển cơ giáp cấp S.”
Lâm Viễn vội vàng ngồi thẳng người, đưa tay đặt lên tuyến thần kinh của Chu Tước. “Tốt quá!”
Lăng Vũ để Chu Tước đưa một phần đường dẫn thần kinh nối lên tay Lâm Viễn, tiếp nhận suy nghĩ trong đầu Lâm Viễn, nhẹ giọng ra lệnh cho Chu Tước. “Chu Tước, không cần tiến hành ghép đôi với Tiểu Viễn, ngươi tạm thời chuyển quyền điều khiển cho Tiểu Viễn, nghe theo mệnh lệnh của nó.”
Chu Tước ôn nhu nói. “Đã hiểu, chủ nhân.”
Lăng Vũ nhìn về phía con trai vẻ mặt hưng phấn, nói. “Tiểu Viễn, cơ giáp cấp S khác với những cơ giáp cấp C trước đây con từng điều khiển, không cần dùng phím ấn để khống chế, từ giờ trở đi, con phải quên hết tất cả các chỉ lệnh trên phím ấn đi.”
Lâm Viễn nghi hoặc hỏi. “Quên hết tất cả sao?”
Lăng Vũ nói. “Không sai, chỉ lệnh điều khiển cơ giáp cấp C không giống với cấp S, những chỉ lệnh kia sẽ làm ảnh hưởng đến phán đoán của con, vào thời điểm con điều khiển cơ giáp cấp S, con phải quên hết tất cả những chỉ lệnh điều khiển cơ giáp cấp C đã từng học qua trong đầu.”
“…. Con hiểu rồi.” Lâm Viễn nhắm mắt lại, thở sâu, bắt đầu làm công tác chuẩn bị.
Lăng Vũ tiếp tục nói. “Cơ giáp cấp S sẽ trực tiếp thu nhận suy nghĩ của chủ nhân, con nghĩ đến cái gì, cơ giáp sẽ chấp hành mệnh lệnh đó, cho nên trong lúc đang điều khiển cơ giáp cấp S, tinh thần của con cần phải duy trì tập trung cao độ….”
Thấy tinh thần Lâm Viễn bắt đầu tập trung, làm tốt công tác chuẩn bị, Lăng Vũ liền nói. “Sắp rời khỏi thiên hà Khổng Tước, hiện giờ con thử tập trung lực chú ý, ra lệnh cho cơ giáp thực hiện động tác tiếp theo.”
Lâm Viễn cẩn thận nhìn chằm chằm bản đồ mô phỏng trước mặt, thiên hà Khổng Tước rộng lớn quả nhiên đang xa dần trên màn hình, dựa theo kế hoạch lúc trước, bọn họ sẽ phải đi xuyên qua con đường gần nhất trong trùng động này, Lâm Viễn nghĩ rằng, hiện tại có lẽ nên chuyển tiếp tiến vào trùng động đi?
Chu Tước chuyển tiếp đi….. Tọa độ này là được rồi.
Không ngờ, cậu vừa nghĩ như vậy, ngón tay còn chưa kịp chỉ vào tọa độ, cơ giáp hỏa hồng liền đột nhiên tăng tốc, lao với tốc độ cực hạn về phía trước –
Dòng khí xung quanh dùng tốc độ nhanh nhất không ngừng đè nén, không gian tựa như bị vặn vẹo thành một tờ giấy trắng mỏng manh, sau đó, ba một tiếng, cơ giáp trực tiếp xuyên thấu qua tầng không gian che chắn này, tiến vào trùng động vũ trụ Isville, đến tọa độ mà Lâm Viễn nghĩ trong đầu.
Lâm Viễn. “………”
Cả trùng động ảm đạm không một tia sáng, cảnh quan bên ngoài cửa sổ ngập tràn vô số cát bụi vũ trụ và xác phi thuyền….
Lâm Viễn hưng phấn nở nụ cười. “Chuyển tiếp thành công! Baba, nơi này chính là trùng động vũ trụ Isville đi? Thật thần kỳ, con vừa xác định lộ tuyến chuyển tiếp, Chu Tước liền trực tiếp hoàn thành chỉ lệnh!”
Thấy đứa nhỏ hưng phấn đến sắp nhảy dựng lên, Lăng Vũ nhịn không được hơi hơi giương lên khóe môi, đưa tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu cậu, ngữ khí nhu hòa nói. “Con làm không tồi, tuyến đường chuyển tiếp cũng lựa chọn rất chuẩn xác.”
Lâm Viễn đột nhiên sửng sốt, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Lăng Vũ….
Hai cha con chia lìa suốt mười bốn năm, có chút xa lạ là rất bình thường, thế nhưng lúc này, cảm giác được nam nhân luôn luôn lạnh lùng này nhẹ nhàng xoa đầu, khiến Lâm Viễn vui vẻ đến phân không rõ phương hướng. Nhịn không được nhớ tới hình ảnh trước đây ngồi trong lòng ông ăn, càng nghĩ càng cảm thấy ấm áp…
Kỳ thật, baba Lăng Vũ cũng không phải không thích cậu, chỉ là không biết cách biểu đạt, tính cách baba chính là không tự nhiên như vậy.
Lâm Viễn tỏ vẻ thấu hiểu cười cười.
Lăng Vũ thấy con trai cười đến cực kỳ vui vẻ, còn tưởng là do cảm xúc kích động vì lần đầu tiên cậu được điều khiển cơ giáp cấp S.
Vì thế, Lăng Vũ cố ý chỉ bảo cho con trai, liền đem quyền điều khiển Chu Tước giao hoàn toàn cho con mình, bản thân thì ngồi bên cạnh giám sát, để Lâm Viễn điều khiển Chu Tước xuyên qua trùng động.
Rawson đi theo phía sau, trái tim quả thật nhảy lên tận cổ họng –
Ông trời của ta, Chu Tước đây là bị sao vậy? Lượn lách bừa bãi trong trùng động vũ trụ! Mấy lần đều hại tim Rawson suýt thì ngừng đập! May mà cuối cùng đã an toàn ổn định! Bằng không, Rawson cảm thấy bản thân chắc phát điên lên mất….
Đừng đùa chứ, ngồi trong khoang điều khiển kia, chính là hai người hắn coi trọng nhất đó…. À không, ba người.
Lăng Vũ em đang mang thai đó, có thể đừng kích thích tâm lý của tôi như vậy được không?
Thấy Chu Tước lại một lần nữa nguy hiểm xẹt qua bên cạnh xác phi thuyền khổng lồ, Rawson rốt cuộc không thể nhịn được nữa kết nối tới máy truyền tin của Chu Tước, thấp giọng hỏi. “Lăng Vũ, em làm sao thế? Vừa rồi Chu Tước suýt chút nữa đụng vào xác phi thuyền… Có chuyện gì vậy?’
Lấy trình độ điều khiển của Lăng Vũ, không nên xuất hiện lỗi sai cấp thấp như vậy mới đúng, vừa rồi Chu Tước chẳng khác nào say rượu đảo sang, lại ngay khoảnh khắc sắp đụng vào liền đột nhiên nghiêng người lướt qua mảnh vỡ…. Quả thực là ngàn cân treo sợi tóc.
Rawson khẩn trương muốn chết, Lăng Vũ lại rất bình tĩnh nói. “Nga, tôi đang dạy Tiểu Viễn điều khiển cơ giáp cấp S.”
Lâm Viễn thật vui vẻ gật gật đầu. “Đúng vậy, baba đang tự mình dạy con, vừa rồi là con không cẩn thận tính sai phương hướng.”
Lăng Vũ mỉm cười một chút, tiếp tục chỉ đạo Lâm Viễn, điều khiển Chu Tước trình diễn “thời khắc mạo hiểm”.
Rawson. “……………….”
Đại quái thú dạy tiểu quái thú chơi cơ giáp, Rawson ở phía sau lo lắng đề phòng…. Đây là đang muốn bức điên kẻ làm cha như hắn sao?
Hết chương 106.
Năm đó sau khi quân đoàn Ám Dạ giải tán, bọn họ và Lăng Vũ chỉ còn liên lạc với nhau thông qua bưu kiện, lúc này, rốt cuộc tận mắt gặp được tướng quân Lăng Vũ, Chu Nghị và Fuente kích động đến muốn rơi nước mắt.
Lăng Vũ thấy hai vị tướng quân thân tín, tâm tình cũng kích động vô cùng, bất quá biểu tình trên mặt cậu lại rất bình tĩnh, mỉm cười gật gật đầu với hai người.
Chu Nghị lập tức đi đến trước mặt Lăng Vũ, quan tâm hỏi. “Tướng quân ngài không sao chứ? Nghe nói ngài mất tích hơn một tháng, tôi còn hoảng sợ, tưởng rằng ngài đã gặp chuyện không may.”
Lăng Vũ bình tĩnh nói. “Ta không sao.”
Trên thực tế, cậu cũng không phải hoàn toàn “không có việc gì”, trong một tháng ở đây cậu chẳng những bị Rawson đánh dấu hoàn toàn, còn mang thai đứa nhỏ thứ hai. Đương nhiên, lấy cá tính kiêu ngạo của Lăng Vũ thì không thể nào nói mấy chuyện này cho thuộc hạ biết, chỉ có thể đơn giản tóm gọn là “không có việc gì”.
Fuente lo lắng nói. “Tướng quân, khí sắc của ngài thoạt nhìn không ổn lắm, hay là để tôi kiểm tra cẩn thận một chút cho ngài?”
Từng làm đội trưởng đội quân y của quân đoàn Ám Dạ, lúc trước mỗi lần Lăng Vũ sinh bệnh đều là do Fuente tự mình chăm sóc, sắc mặt Lăng Vũ nhìn qua quả thật có chút tái nhợt mất tự nhiên, Fuente muốn kiểm tra chi tiết cho cậu, Chu Nghị và Lâm Viễn tất nhiên vô cùng tán đồng.
Chu Nghị vội vàng phụ họa. “Đúng vậy tướng quân, để Fuente kiểm tra một chút xem.”
Lâm Viễn cũng trông mong nhìn cậu nói. “Baba, không phải người không thoải mái sao?”
Lăng Vũ phất phất tay nói. “Không cần…. Trong lòng ta tự biết. Chúng ta vẫn nên mau chóng trở về đi.”
Fuente còn muốn tiếp tục nói gì đó, lại bị Lăng Vũ dùng ánh mắt ngăn lại, đành phải thôi.
Rawson nhịn không được liếc mắt nhìn Lăng Vũ, chỉ có hắn mới biết nguyên nhân chân chính khiến khí sắc Lăng Vũ không tốt – phản ứng nghiêm trọng thời kỳ mang thai, nôn liên tục hai ngày, sao khí sắc có thể tốt được? Nhưng rõ ràng là Lăng Vũ không muốn để người khác biết chuyện cậu mang thai, ngoài lý do không thích mang việc riêng ra nói, còn có một nguyên nhân, thời cơ hiện giờ không thích hợp cho cậu mang thai, nếu bị ai biết trái lại sẽ rước thêm nhiều phiền toái.
Lăng Vũ không muốn nói, Rawson tất nhiên sẽ phối hợp diễn trò với cậu.
Tuy trong lòng lo lắng muốn chết, nhưng bề ngoài Rawson vẫn tỏ ra thoải mái nói. “Không sao, ta và tướng quân Lăng Vũ ở trong này phải ăn quả dại qua ngày, hôm qua cậu ấy ăn phải quả hỏng, khí sắc không tốt lắm.”
Fuente liếc mắt nhìn tướng quân nhà mình, thấy Lăng Vũ biểu tình bình tĩnh, cuối cùng cũng yên lòng.
Trong lòng Lăng Vũ lại có chút bất an – từ khi Tiểu Viễn nói ra tin “Quân bộ công bố tin tức Rawson hi sinh, ba ngày sau cử hành tang lễ”, loại bất an này liền giống như dây leo điên cuồng sinh trưởng dưới đáy lòng.
Dựa theo thời gian mà tính, Tiểu Viễn nhìn thấy tin tức trên TV hẳn là vào ba ngày trước, nói cách khác, Quân bộ rất nhanh sẽ cử hành lễ tang cho nguyên soái Rawson ở thiên hà Cepheus.
Nếu bọn họ không nhanh chóng trở về, nói không chừng sẽ khiến sự tình càng trở nên nghiêm trọng.
Lăng Vũ trầm tư một lát, mới bình tĩnh nói. “Ta điều khiển Chu Tước trực tiếp xuyên qua trùng động vũ trụ Isville, như vậy có thể tới được tinh cầu Namics trong vòng tám tiếng. Thời gian cấp bách, chúng ta lập tức trở về.”
Rawson nhíu mày phản đối. “Tôi biết em vội vã trở về, nhưng chuyện này quá liều lĩnh, tôi không thể để em mạo hiểm như vậy.”
Lăng Vũ quay đầu nhìn hắn, nghiêm túc nói. “Lễ tang cho nguyên soái đế quốc sẽ nhanh chóng bắt đầu, chúng ta cần phải giành giật từng giây, chẳng lẽ cậu muốn nhìn thấy quân đoàn Vinh Quang đổi chủ? Muốn nhìn thấy di ảnh của mình được treo trong khu mộ liệt sĩ ở thủ đô?”
Rawson. “…….”
Nếu không phải Tiểu Viễn đột nhiên tìm đến, bọn họ cũng không dự đoán được Quân bộ cư nhiên sẽ làm như thế. Dù sao trong tình huống nguyên soái đế quốc sống chết không rõ chưa tìm được thi thể thì không nên dễ dàng có kết luận như vậy. Cho dù tìm thấy được mảnh vỡ cơ giáp cũng phải trải qua sự kiểm chứng kỹ lưỡng, tổ chuyên gia phải phân tích chi tiết thành phần kết cấu của các mảnh xác, xây dựng nó thành một bản vẽ mô phỏng 3D, phân tích các khả năng chủ nhân có thể trốn thoát vân vân…. Thời gian kiểm chứng cẩn thận như vậy ít nhất cũng phải mất nửa tháng.
Thế nhưng, Quân bộ dường như rất khẩn cấp muốn tuyên bố tin tức nguyên soái hi sinh, sự tình rõ ràng không hề đơn giản.
Tuy rằng Rawson rất lo lắng Lăng Vũ đang mang thai lại mạo hiểm như vậy sẽ tổn hại đến thân thể, nhưng là một thống soái Quân bộ, vào thời khắc quan trọng đương nhiên phải lấy đại cục làm trọng. Cúi đầu suy xét một lúc, Rawson rốt cuộc đưa ra quyết định, nhìn Lăng Vũ, thấp giọng nói. “Được rồi, tôi sẽ cùng em mang Hắc Long và Chu Tước quay trở về trước, trực tiếp xuyên qua trùng động vũ trụ, tranh thủ dùng thời gian ngắn nhất về tới tinh cầu Namics.”
Lúc này Lăng Vũ mới mỉm cười một chút, gật gật đầu với Rawson.
— Tôi không phải kẻ yếu cần cậu lo lắng và bảo vệ, cho dù có mang thai, tôi cũng sẽ dùng hết khả năng của mình để bảo vệ tốt đứa nhỏ kia, chứ không phải vĩnh viễn đứng ở phía sau cậu.
— Có thể sóng vai đi cùng cậu, mới là điều Lăng Vũ tôi thích làm nhất, chẳng lẽ đến giờ cậu mới hiểu được sao Rawson?
Rawson nhìn thấu suy nghĩ từ trong ánh mắt kiên định của cậu, đáy lòng vừa rung động cũng vừa cảm thấy vô cùng vui mừng.
— Đúng vậy, Lăng Vũ không cần được người khác bảo vệ, thân là một tướng quân, Lăng Vũ cũng có năng lực để bảo vệ tốt cho chính mình.
— Mà làm Alpha của Lăng Vũ, điều nên làm nhất, cũng không phải thời thời khắc khắc đều nghĩ làm cách nào bảo vệ Lăng Vũ, mà là thấu hiểu cậu, ủng hộ cậu, cho cậu đầy đủ tín nhiệm và tự do.
Năm đó khi Rawson cứu Lăng Vũ ra ngoài đã không nghĩ được điều này, hắn chỉ muốn bảo vệ thật tốt cho Lăng Vũ, muốn để Lăng Vũ an tâm ở trong nhà sinh hạ đứa nhỏ, quyết định này rõ ràng đã chạm phải vảy ngược của Lăng Vũ, mới khiến Lăng Vũ kiêu ngạo lựa chọn rời đi.
Cho đến lúc này, Rawson mới hiểu được năm đó mình ngu xuẩn biết bao nhiêu.
Đã qua nhiều năm như vậy, lúc này, chỉ đơn giản là một lần đối diện, Rawson rốt cuộc đã hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Lăng Vũ. Từ trong đôi mắt Lăng Vũ, thứ Rawson nhìn thấy không phải là một Omega mang thai yếu ớt bất lực, mà là một tướng lĩnh Quân bộ kiên định và cố chấp.
Lăng Vũ vẫn chưa bao giờ thay đổi.
Cậu vẫn là thiếu tướng quân đoàn Ám Dạ của đế quốc khiến thuộc hạ khăng khăng một lòng, khiến kẻ địch vừa nghe tin đã sợ mất mật năm đó!
Có được chiến hữu như vậy, có được ái nhân như thế, Rawson còn có gì không bằng lòng?
Một ánh mắt đơn giản giữa bọn họ, lại tìm thấy được sự ăn ý khi kề vai chiến đấu năm xưa.
Rawson chống lại ánh mắt Lăng Vũ, khóe môi rốt cuộc cũng lộ ra mỉm cười.
Hai người đồng lòng liếc nhau, sau đó lại như có thần giao cách cảm dời tầm mắt, Rawson quay đầu nhìn mọi người nói. “Trước đó hạm đội của quân đoàn Trường Xà là do ai chỉ huy?”
Trung tá Ian của quân đoàn Trường Xà lập tức hành lễ nói. “Thưa nguyên soái, tướng quân tạm thời bổ nhiệm Lâm Viễn làm hạm trưởng, dẫn dắt chúng tôi đến thiên hà Khổng Tước tìm kiếm tung tích của ngài.”
Rawson kinh ngạc nhìn về phía Lâm Viễn.
Lâm Viễn ngượng ngùng cười cười nói với cha. “Bởi vì con mang theo Chu Tước, thuận tiện hơn cho việc tìm kiếm Hắc Long, cho nên tướng quân Drew mới để con tạm thời chỉ huy hạm đội đi tới đây…. Chứ thực ra, trên đường còn phải nhờ vào sự hỗ trợ của trung tá Ian, con hoàn toàn không có kinh nghiệm chỉ huy hạm đội.”
Con trai khiến tốn nghiêm túc khiến Rawson nhịn không được nở nụ cười, gọi Lâm Viễn đến bên cạnh, thấp giọng hỏi. “Trên đường trở về, con muốn tiếp tục làm hạm trưởng không?”
Lâm Viễn hạ giọng nói. “…… Con muốn ở cùng với baba, có được không?”
Dứt lời, ánh mắt trong suốt sáng ngời nhìn về nam nhân sắc mặt lãnh đạm đứng ở bên cạnh.
Tuy rằng sắc mặt Lăng Vũ vẫn lạnh lùng như vậy, nhưng Lâm Viễn vẫn cảm thấy đặc biệt thân thiết với ông.
Khoảnh khắc nhìn thấy nam nhân kia, ký ức hồi nhỏ đột nhiên ào ào xuất hiện trong đầu, Lâm Viễn vẫn nhớ rõ, baba kỳ thực rất mềm lòng, đối xử với cậu cũng rất tốt…. Không biết tại sao, cậu lại luôn không nhịn được muốn thân cận với baba một chút.
Lăng Vũ. “………”
Đối diện với đôi mắt đen láy ngóng trông của con trai, thật sự không thể nói ra lời cự tuyệt.
Trầm mặc một lát, Lăng Vũ liền nói. “Được rồi, vậy con đi cùng ta.”
Lâm Viễn lập tức hưng phấn nói. “Tốt quá, con và hai người cùng nhau trở về, hạm đội thì giao cho trung tá Ian là được rồi, kinh nghiệm của ông ấy phong phú, nhất định sẽ không có vấn đề gì.”
Rawson gật gật đầu, nói với trung tá Ian. “Cứ quyết định như thế đi. Ta và tướng quân Lăng Vũ trở về tinh cầu Namics trước. Chúng ta sẽ điều khiển cơ giáp cấp S trực tiếp xuyên qua trùng động vũ trụ, hạm đội tùy anh phụ trách, cứ đi theo hành trình bình thường ngoài trùng động, có vấn đề gì thì liên lạc.”
Trung tá Ian lập tức hành lễ nói. “Rõ! Nguyên soái!”
***
Đoàn người không tiếp tục ở lại nữa, sau khi xác định rõ lộ tuyến liền lập tức xuất phát trở về tinh cầu Namics.
Hắc Long và Chu Tước mang theo chủ nhân đi trước, những người còn lại thì ở cùng hạm đội đi phía sau tiếp ứng.
Trong khoảng thời gian này Lăng Vũ ở trong sơn động đã sớm xác định được con đường trở về ngắn nhất, rất nhanh liền thiết lập xong hàng tuyến, để Chu Tước trực tiếp tiến hành chuyển tiếp đến mục tiêu. Hắc Long và Chu Tước cũng là chiến hữu nhiều năm, rất ăn ý theo phía sau Chu Tước, thời gian chuyển tiếp thậm chí không lệch đến 1 giây.
Rất nhanh, hai đài cơ giáp một đen một đỏ liền biến mất trong vũ trụ mờ mịt.
Hạm đội quân đoàn Trường Xà, trong phòng chỉ huy, Brian nhìn hai điểm nhỏ một đỏ một đen biến mất phía xa xa, rốt cuộc nhịn không được hỏi. “Bọn họ đi xuyên qua trùng động như vậy, tuy rằng là phương pháp nhanh nhất, nhưng tôi vẫn thấy hơi quá mạo hiểm?”
Snow bình tĩnh nói. “Trong lòng bọn họ hẳn đều biết rõ. Nếu trước đây có thể điều khiển cơ giáp trốn thoát khỏi chấn động không gian cấp sáu, trùng động vũ trụ này hẳn là bọn họ đã cẩn thận nghiên cứu qua rồi… Nhất định không làm khó được bọn họ.”
Đối diện với ánh mắt nghiêm túc của Snow, Brian lập tức tán đồng nói. “Phải phải, cậu nói rất có lý.”
Snow. “……..”
Mấy lời Brian và Snow nói, Caesar không hề nghe được, lúc này hắn còn đang lo lắng cau mày.
Trên thực tế, hắn rất muốn ở bên cạnh Tiểu Viễn, nhưng Tiểu Viễn muốn đi cùng với baba, Caesar cũng không thể mặt dày đi theo Tiểu Viễn cùng chen chúc trong khoang điều khiển của Chu Tước. Vốn định điều khiển Bạch Vũ theo yểm hộ phía sau, đáng tiếc Bạch Vũ từ khi nhìn thấy Hắc Long đã bắt đầu bị vây trong trạng thái hưng phấn, nhỏ giọng nói. “Sao Hắc Long tiền bối lại ghét nói chuyện vậy nhỉ? Sao lại buồn tẻ như thế a, ta chào hỏi nó như thế nào nó cũng không để ý tới ta? Chẳng lẽ không nhìn thấy ta?”
…. Chu Tước cùng một chỗ với mi, cả ngày bị phiền đến độ phải tắt máy, mi còn hi vọng Hắc Long tiền bối có thể mỉm cười chào hỏi mi sao? Mi nhảy nhót líu ríu trước mặt nó, Hắc Long chưa một phát đập bay mi đi, coi như nó còn nhẫn nại.
Caesar quả thật không biết nên nói gì với đài cơ giáp lắm mồm này của mình nữa.
Tốt nhất là không nên mang nó đến quấy rối đi? Quấy rối ở trước mặt nguyên soái và tướng quân Lăng Vũ, sẽ tạo nên ấn tượng xấu a…..
Vì thế, Caesar chỉ có thể kìm nén khó chịu dưới đáy lòng, mang theo Bạch Vũ cùng Brian chờ trong hạm đội của quân đoàn Trường Xà, trơ mắt nhìn Omega của mình cùng hai vị phụ thân lợi hại của cậu điều khiển cơ giáp biến mất giữa vũ trụ mờ mịt.
***
Trong khoang điều khiển của Chu Tước. Dây thần kinh màu đỏ nhẹ nhàng quấn quanh tay Lăng Vũ, Chu Tước và Lăng Vũ sau nhiều năm xa cách lại hoàn thành phối hợp tinh thần, độ phối hợp dễ dàng vượt qua 300%.
Thấy Lâm Viễn ngồi trên ghế phó lái hiếu kỳ lại kinh ngạc nhìn về phía mình, Lăng Vũ nhịn không được mỉm cười một chút, thấp giọng hỏi. “Con cũng từng điều khiển qua Chu Tước rồi đi? Độ phối hợp đạt tới bao nhiêu?”
Lâm Viễn ngượng ngùng nói. “Chỉ có 100%…..”
Lăng Vũ nói. “Lần đầu tiên điều khiển có thể đạt tới 100%, đã là không tệ rồi. Dù sao Chu Tước cũng không phải cơ giáp mới chế tạo, đầu mối trí năng của nó lưu lại quá nhiều ký ức, con có thể tiến hành phối hợp với một cơ giáp như vậy, giá trị tinh thần của con hẳn là rất cao.”
Lâm Viễn hiếu kỳ hỏi. “Đúng rồi baba, con nghe nói trong số các tướng quân sở hữu cơ giáp cấp S tính cho đến nay, baba là người có giá trị tinh thần cao nhất, đây là thật sao?”
Lăng Vũ lắc đầu nói. “Không phải, cha con mới là cao nhất.”
Lâm Viễn sửng sốt một chút. “Cha cao nhất sao?”
Lăng Vũ nói. “Ừ, Aston tiên sinh đã lén làm thí nghiệm cho chúng ta, giá trị tinh thần của Rawson cao hơn 10 điểm so với ta… Trên thực tế, một người điều khiển cơ giáp ưu tú, cũng không phải chỉ hoàn toàn dựa trên giá trị tinh thần cao thấp để phán đoán, còn phải nhìn vào mức độ dung hòa của hắn và cơ giáp. Hắc Long thiên về ổn trọng, Chu Tước tương đối linh hoạt, giá trị tinh thần của ta tuy thấp hơn so với Rawson, nhưng nếu thật sự đánh nhau, phần thắng vẫn là 5:5.”
Lâm Viễn nghiêng đầu tưởng tượng hình ảnh Hắc Long và Chu Tước đánh nhau…. Ách, thật sự là không thể tưởng tượng được.
Lâm Viễn nhịn không được cười nói. “Con cảm thấy, nếu hai người thật sự đánh nhau, phần thắng hẳn là 0:10, baba nhất định sẽ thắng.”
Lăng Vũ giật mình. “Sao lại nói vậy?”
Lâm Viễn nghiêm túc nói. “Cha chắc chắn sẽ không nỡ xuống tay với baba, sẽ nhường baba a.”
Lăng Vũ. “……..”
Bị con trai đối mặt nói như vậy, Lăng Vũ cũng không khỏi xấu hổ. Nếu thật sự đánh nhau, Lăng Vũ quả thật sẽ toàn lực ứng phó, bất quá lấy tính tình của Rawson, có lẽ sẽ thật sự phát tác chủ nghĩa đàn ông, nhường Omega của mình không biết chừng?
Kỳ thật Lâm Viễn là muốn kéo gần khoảng cách với baba, cho nên mới đùa chút mà thôi, bất quá, vui đùa chạy đến trên người baba lạnh như băng, hình như hiệu quả không lớn lắm thì phải? Chẳng lẽ ông ấy và cha còn chưa hòa thuận sao? Có phải đã đùa hơi quá rồi không?
Baba không nói, Lâm Viễn cũng chỉ có thể im lặng cúi đầu.
Không khí trong khoang điều khiển nhất thời có chút xấu hổ.
Lăng Vũ trầm mặc trong chốc lát, mới sờ sờ mũi, ho nhẹ một tiếng, nói sang chuyện khác. “Berg đã nói với con về chuyện Cửu Vĩ Thiên Hồ chưa?”
Lâm Viễn ngoan ngoãn đáp. “Cửu Vĩ Thiên Hồ, là đài cơ giáp song cấp S kia sao?”
“Ừ.” Lăng Vũ quay đầu nhìn con trai, “Con đã có kinh nghiệm điều khiển qua cơ giáp cấp S chưa?”
Lâm Viễn vội vàng nói. “Không có. Lần trước sau khi phối hợp với Chu Tước xong áp lực tinh thần của con quá lớn, trực tiếp ngất đi…. Sau này Chu Tước lại bị hạ thành cấp C, con chưa từng điều khiển qua.”
Lăng Vũ nghĩ nghĩ nói. “Để ta dạy con.”
Hai mắt Lâm Viễn lập tức sáng lên. “Có thể chứ?”
Đứa nhỏ này, ánh mắt trong suốt sáng ngời, đáng yêu giống hệt như lúc trước mình đút nó ăn đồ ăn ngon vậy….
Lăng Vũ nhịn không được mỉm cười nói. “Không sao, đường bay đã thiết lập xong, còn mấy tiếng nữa mới đến tinh cầu Namics, trên đường đi cũng không có việc gì làm, ta thuận tiện dạy con một ít kỹ năng điều khiển cơ giáp cấp S.”
Lâm Viễn vội vàng ngồi thẳng người, đưa tay đặt lên tuyến thần kinh của Chu Tước. “Tốt quá!”
Lăng Vũ để Chu Tước đưa một phần đường dẫn thần kinh nối lên tay Lâm Viễn, tiếp nhận suy nghĩ trong đầu Lâm Viễn, nhẹ giọng ra lệnh cho Chu Tước. “Chu Tước, không cần tiến hành ghép đôi với Tiểu Viễn, ngươi tạm thời chuyển quyền điều khiển cho Tiểu Viễn, nghe theo mệnh lệnh của nó.”
Chu Tước ôn nhu nói. “Đã hiểu, chủ nhân.”
Lăng Vũ nhìn về phía con trai vẻ mặt hưng phấn, nói. “Tiểu Viễn, cơ giáp cấp S khác với những cơ giáp cấp C trước đây con từng điều khiển, không cần dùng phím ấn để khống chế, từ giờ trở đi, con phải quên hết tất cả các chỉ lệnh trên phím ấn đi.”
Lâm Viễn nghi hoặc hỏi. “Quên hết tất cả sao?”
Lăng Vũ nói. “Không sai, chỉ lệnh điều khiển cơ giáp cấp C không giống với cấp S, những chỉ lệnh kia sẽ làm ảnh hưởng đến phán đoán của con, vào thời điểm con điều khiển cơ giáp cấp S, con phải quên hết tất cả những chỉ lệnh điều khiển cơ giáp cấp C đã từng học qua trong đầu.”
“…. Con hiểu rồi.” Lâm Viễn nhắm mắt lại, thở sâu, bắt đầu làm công tác chuẩn bị.
Lăng Vũ tiếp tục nói. “Cơ giáp cấp S sẽ trực tiếp thu nhận suy nghĩ của chủ nhân, con nghĩ đến cái gì, cơ giáp sẽ chấp hành mệnh lệnh đó, cho nên trong lúc đang điều khiển cơ giáp cấp S, tinh thần của con cần phải duy trì tập trung cao độ….”
Thấy tinh thần Lâm Viễn bắt đầu tập trung, làm tốt công tác chuẩn bị, Lăng Vũ liền nói. “Sắp rời khỏi thiên hà Khổng Tước, hiện giờ con thử tập trung lực chú ý, ra lệnh cho cơ giáp thực hiện động tác tiếp theo.”
Lâm Viễn cẩn thận nhìn chằm chằm bản đồ mô phỏng trước mặt, thiên hà Khổng Tước rộng lớn quả nhiên đang xa dần trên màn hình, dựa theo kế hoạch lúc trước, bọn họ sẽ phải đi xuyên qua con đường gần nhất trong trùng động này, Lâm Viễn nghĩ rằng, hiện tại có lẽ nên chuyển tiếp tiến vào trùng động đi?
Chu Tước chuyển tiếp đi….. Tọa độ này là được rồi.
Không ngờ, cậu vừa nghĩ như vậy, ngón tay còn chưa kịp chỉ vào tọa độ, cơ giáp hỏa hồng liền đột nhiên tăng tốc, lao với tốc độ cực hạn về phía trước –
Dòng khí xung quanh dùng tốc độ nhanh nhất không ngừng đè nén, không gian tựa như bị vặn vẹo thành một tờ giấy trắng mỏng manh, sau đó, ba một tiếng, cơ giáp trực tiếp xuyên thấu qua tầng không gian che chắn này, tiến vào trùng động vũ trụ Isville, đến tọa độ mà Lâm Viễn nghĩ trong đầu.
Lâm Viễn. “………”
Cả trùng động ảm đạm không một tia sáng, cảnh quan bên ngoài cửa sổ ngập tràn vô số cát bụi vũ trụ và xác phi thuyền….
Lâm Viễn hưng phấn nở nụ cười. “Chuyển tiếp thành công! Baba, nơi này chính là trùng động vũ trụ Isville đi? Thật thần kỳ, con vừa xác định lộ tuyến chuyển tiếp, Chu Tước liền trực tiếp hoàn thành chỉ lệnh!”
Thấy đứa nhỏ hưng phấn đến sắp nhảy dựng lên, Lăng Vũ nhịn không được hơi hơi giương lên khóe môi, đưa tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu cậu, ngữ khí nhu hòa nói. “Con làm không tồi, tuyến đường chuyển tiếp cũng lựa chọn rất chuẩn xác.”
Lâm Viễn đột nhiên sửng sốt, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Lăng Vũ….
Hai cha con chia lìa suốt mười bốn năm, có chút xa lạ là rất bình thường, thế nhưng lúc này, cảm giác được nam nhân luôn luôn lạnh lùng này nhẹ nhàng xoa đầu, khiến Lâm Viễn vui vẻ đến phân không rõ phương hướng. Nhịn không được nhớ tới hình ảnh trước đây ngồi trong lòng ông ăn, càng nghĩ càng cảm thấy ấm áp…
Kỳ thật, baba Lăng Vũ cũng không phải không thích cậu, chỉ là không biết cách biểu đạt, tính cách baba chính là không tự nhiên như vậy.
Lâm Viễn tỏ vẻ thấu hiểu cười cười.
Lăng Vũ thấy con trai cười đến cực kỳ vui vẻ, còn tưởng là do cảm xúc kích động vì lần đầu tiên cậu được điều khiển cơ giáp cấp S.
Vì thế, Lăng Vũ cố ý chỉ bảo cho con trai, liền đem quyền điều khiển Chu Tước giao hoàn toàn cho con mình, bản thân thì ngồi bên cạnh giám sát, để Lâm Viễn điều khiển Chu Tước xuyên qua trùng động.
Rawson đi theo phía sau, trái tim quả thật nhảy lên tận cổ họng –
Ông trời của ta, Chu Tước đây là bị sao vậy? Lượn lách bừa bãi trong trùng động vũ trụ! Mấy lần đều hại tim Rawson suýt thì ngừng đập! May mà cuối cùng đã an toàn ổn định! Bằng không, Rawson cảm thấy bản thân chắc phát điên lên mất….
Đừng đùa chứ, ngồi trong khoang điều khiển kia, chính là hai người hắn coi trọng nhất đó…. À không, ba người.
Lăng Vũ em đang mang thai đó, có thể đừng kích thích tâm lý của tôi như vậy được không?
Thấy Chu Tước lại một lần nữa nguy hiểm xẹt qua bên cạnh xác phi thuyền khổng lồ, Rawson rốt cuộc không thể nhịn được nữa kết nối tới máy truyền tin của Chu Tước, thấp giọng hỏi. “Lăng Vũ, em làm sao thế? Vừa rồi Chu Tước suýt chút nữa đụng vào xác phi thuyền… Có chuyện gì vậy?’
Lấy trình độ điều khiển của Lăng Vũ, không nên xuất hiện lỗi sai cấp thấp như vậy mới đúng, vừa rồi Chu Tước chẳng khác nào say rượu đảo sang, lại ngay khoảnh khắc sắp đụng vào liền đột nhiên nghiêng người lướt qua mảnh vỡ…. Quả thực là ngàn cân treo sợi tóc.
Rawson khẩn trương muốn chết, Lăng Vũ lại rất bình tĩnh nói. “Nga, tôi đang dạy Tiểu Viễn điều khiển cơ giáp cấp S.”
Lâm Viễn thật vui vẻ gật gật đầu. “Đúng vậy, baba đang tự mình dạy con, vừa rồi là con không cẩn thận tính sai phương hướng.”
Lăng Vũ mỉm cười một chút, tiếp tục chỉ đạo Lâm Viễn, điều khiển Chu Tước trình diễn “thời khắc mạo hiểm”.
Rawson. “……………….”
Đại quái thú dạy tiểu quái thú chơi cơ giáp, Rawson ở phía sau lo lắng đề phòng…. Đây là đang muốn bức điên kẻ làm cha như hắn sao?
Hết chương 106.
Tác giả :
Điệp Chi Linh