Quan Gia
Chương 356: Nói rõ ràng
- Như vậy xem ra, lần này liều đúng chỗ rồi, rất có ích.Hạ Cạnh Cường buông cà phê xuống, khẽ cười nói.Thường thản nhiên cười:- Tiến triển quả thật không ít. Trước kia tôi chưa nghiên cứu qua kiến thức về phương diện tài chính quốc tế, thiếu hiểu biết. Lần này cũng là một cơ hội tốt. Có được dự đoán chuẩn xác, cho dù kiến thức tài chính có hơi khiếm khuyết, cũng có thể bù lại. Xem như một công đôi việc đi. Trước kia còn thật không biết, có cái gọi là đòn bẩy tài chính. Lấy rất ít tài chính, có thể khuấy động hiệp ước giao dịch cực lớnLời này cũng là sự thật, chứ không phải phải ở trước mặt Hạ Cạnh Cường khoe khoang cái gì. Sau khi tiến vào giao dịch tài chính quốc tế, Thường cũng là mở rộng tầm mắt. Trước kia có thế nào cũng không nghĩ tới, còn có thể chơi đùa như vậy. Không đến một triệu đô la Mỹ tiền vốn, có thể khuấy động hiệp ước giao dịch hai chục triệu. Khoản lợi nhuận trước mắt mà xem, nếu lập tức tung ra, Thường tám trăm mấy ngàn tiền vốn trước kia, có thể biến thành hơn hai triệu. Không tới mười ngày, thì lãi suất đạt tới 300%, quả thực khó có thể tưởng tượng.Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng nói, lúc này vẫn chưa là thời điểm tung ra. Lưu Vĩ Hồng định mức giá là trên 35 đô đô la Mỹ mới tung ra. Thật không biết hắn làm thế nào có được sự tin tưởng này. Nhưng Thường cũng đã quyết định tin tưởng hắn vô điều kiện.Người kia, mặc kệ hắn là "Giả thần giả thánh" cũng tốt, "Yêu nghiệt" cũng thế, sự thật đã chứng minh, tin tưởng lời hắn nói, sẽ không sai.Hạ Cạnh Cường trầm ngâm, muốn nói lại thôi.Thường khóe miệng hiện lên vẻ tươi cười, cảm thấy khá thú vị. Quen biết Hạ Cạnh Cường lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy y xuất hiện loại tình hình này. Hạ Cạnh Cường bề ngoài nhã nhặn, kỳ thật đặc biệt có thể nắm bắt được chủ ý kiên định. Điểm này, cùng Lưu Vĩ Hồng rất tương đồng. Thằng nhóc kia, chẳng những tự tin có đôi khi thậm chí còn có chút hống hách, đến Thường cũng có thể cảm cảm nhận được loại hống hách này.Có lẽ những tên đặc biệt có năng lực, đều là ngang tang hống hách như vậy- Vũ Thường, nghiệp tài chính quốc tế quả thật là một rất lớn thị trường, có thể sinh ra lợi nhuận kinh người. Nhưng lợi ích và phiêu lưu, thường thường đều là cùng tồn tại song song. Điểm này, anh muốn nhắc em một câu, thời điểm nên thả, thì nên quyết đoán rút khỏi, do dự không quyết, rất dễ xảy ra vấn đềHạ Cạnh Cường chần chừ, cũng chỉ là trong nháy mắt, rất nhanh liền đem suy ý kiến mình suy nghĩ nói ra.Có lẽ là y không muốn Thường hiểu lầm y muốn "Châm ngòi ly gián"Hạ Cạnh Cường cho dù cạnh tranh cùng với Lưu Vĩ Hồng, cũng sẽ không ở trước mặt Thường dùng cách thức này, vậy thật mất mặt. Về phần đối phó bản thân Lưu Vĩ Hồng, lại không cần e dè, chỉ để ý đưa ra thủ đoạn là được. Thật giống như lúc này Lưu Vĩ Hồng giáp mặt tát cho y một cái, tất cả là bằng chính bản lĩnh của mình. Ai không chịu được ai thì đều đáng cả không cần gì phải nói lời khách khí.Thường gật gật đầu, nói:- Ừ, tôi biết mà. Lợi nhuận càng lớn, phiêu lưu cũng càng lớn. Cho nên Lưu Vĩ Hồng cũng cùng tôi nói rồi, lần này sau khi đầu cơ thành công, sẽ chuyển hướng. Tương lai sau này, ngành sản xuất máy tính truyenfull.vn, hẳn là là một sản nghiệp sáng giá. Có thể tại phương hướng suy ngẫm cách làmLại là Lưu Vĩ Hồng nói!Hạ Cạnh Cường cảm thấy hơi không được tự nhiên. Nhưng lại không thể không thừa nhận, nếu thật là Lưu Vĩ Hồng nói, đúng là có vài phần đạo lý. Ngành sản xuất máy tính truyenfull.vn không cần nói trong nước, cho dù ở nước ngoài, cũng là vừa mới khởi bước, nói là sản nghiệp sáng giá, cũng không nói quá. Bất cứ một một sản nghiệp gì, tiến vào càng sớm thì khả năng thu lợi càng lớn.Không có bao nhiêu đối thủ cạnh tranh đấy mà!- Không thể tưởng được Lưu Vĩ Hồng đối với thế cục tài chính, cũng có nghiên cứuHạ Cạnh Cường nhẹ nhàng thở dài một tiếng.Thường cũng bưng lên ly cà phê, tao nhã uống một ngụm, không tiếp lờiCô tin rằng Hạ Cạnh Cường hôm nay hẹn cô ra đây không phải cùng với cô thảo luận về Lưu Vĩ HồngHai người đều trầm mặc, lẳng lặng mà uống cà phêThật lâu sau, Hạ Cạnh Cường rất thành khẩn nói:- Vũ Thường, rất xin lỗi a, anh trước kia đối với em quan tâm thật sự không đủ. Đây là sai lầm của anh. Tuy nhiên anh nghĩ, về sau chắc chắn sẽ không vậy nữaĐây là lời xin lỗi của Hạ Cạnh CườngXem ra Hạ Cạnh Cường muốn cứu vãn quan hệ giữa bọn họ.Thường mỉm cười một cái, lập tức sắc mặt trở nên khá nghiêm túc, nhẹ giọng nói:- Bí thư Hạ, anh không có làm gì sai cả. Hôn ước của chúng ta, kỳ thật là một sai lầm, cha mẹ hai bên đều chỉ là một tình nguyện mà thôi. Tôi cảm thấy, hiện tại nên sửa lại sai lầm này- Sai lầm? Vũ Thường, anh cũng không cảm thấy là đây là một sai lầm.Hạ Cạnh Cường có vẻ hơi kinh ngạc:- Anh trước kia, là quá chú ý công tác. Em cũng biết, anh ở phương diện này, có chút áp lực. Đối với chuyện trên phương diện cảm tình, lại không nhạy cảm như vậy. Nếu muốn nói sai lầm, anh thừa nhận đây mới là sai lầm. Anh sau này khẳng định sẽ chú ýThường không vội nói chuyện, chỉ thản nhiên nhìn Hạ Cạnh Cường.Nói lời thật, Thường cũng không phản cảm Hạ Cạnh Cường, nhưng cũng không có thiện cảm đặc biệt, chỉ là một bằng hữu bình thường.Dưới cái nhìn chăm chú của Thường, Hạ Cạnh Cường không ngờ cảm thấy áp lực, đây là trước nay chưa có. Hạ Cạnh Cường cho tới tận bây giờ cũng chưa xem trọng chuyện nam nữ gì mấy, rất chuyên chú trong sự nghiệp của mình, vô cùng thờ phụng tín ngưỡng "đàn ông cần gì có vợ". Với xuất thân và năng lực của y, cùng với điều kiện khác, y quả thật cũng có số vốn nàyNhưng số vốn này của y, đối với Thường không có lực hấp dẫn quá lớn.Bởi vì, không có y, Thường cũng có đủ vốn. Đứng ở góc độ con gái bình thường, thì điều kiện Hạ Cạnh Cường quả là ưu việt, nhưng không phải là thứ Thường đặc biệt cần- Bí thư Hạ, tôi nghĩ anh có lẽ hiểu lầm. Tôi cũng không phải đang so đo thái độ của anh. Nói vậy đi, anh người đàn ông vô cùng ưu tú, tin rằng trên thế giới này, tuyệt đại đa số cô gái, cũng sẽ vô cùng yêu thích kiểu đàn ông như anh…Trầm mặc một lát, Thường chậm rãi nói:- Giữa chúng ta, không phải là nguyên nhân gì khác, mà là không có cảm giác. Tôi vẫn luôn xem anh như bằng hữu.Âu lo liên tục, cuối cùng Thường mới quyết định "nói thẳng" với Hạ Cạnh CườngHạ Cạnh Cường loại đàn ông ưu tú mà lại kiêu ngạo như vậy, cùng y chơi trò "Lòng dạ hẹp hòi" là không cần thiết, đó chỉ sẽ là hoàn toàn chọc giận y mà thôi. Thường cũng là không cảm thấy chọc giận Hạ Cạnh Cường là ý kiến hay.Hạ Cạnh Cường hai hàng lông mày nhẹ nhàng giương lên, nói:- Nói như vậy, em quyết tâm đã định?- Vâng!Thường đáp không chút do dự.- Tôi nghĩ, sự tình giữa chúng ta, đã khiến rất nhiều người phải phiền não rồi. cha mẹ hai bên đều vì việc này mà lo âu, cứ tiếp tục như thế, đối với tất cả mọi người cũng là không có lợi. Hy vọng Bí thư Hạ có thể lý giải.Thường hoàn toàn đem ra tư thế "Đàm phán".Hạ Cạnh Cường lại trở nên trầm mặc, trong mắt không hề hiện lên một chút ánh sáng, đến Thường nhìn thấy cũng có chút sợ hãi. Trên thực tế, Thường vẫn cảm thấy Hạ Cạnh Cường quá mức thâm trầm, thâm trầm đến mức chỉ cần cô vửa đến gần bên y, liền không kìm nổi cảm thấy không được tự nhiên.Thường cố tránh chọc giận Hạ Cạnh Cường, tuy nhiên hiện tại xem ra, Hạ Cạnh Cường cũng là thực sự có chút y bị chọc giận rồiBị Lưu Vĩ Hồng trắng trợn cướp đi vị hôn thê, Hạ Cạnh Cường không thể bỏ được người nàyNhưng việc đã đến nước này, Hạ Cạnh Cường cũng đành chịu, chẳng lẽ có thể đem Thường trói lại bức cô gả cho mình sao?- Lưu Vĩ Hồng thật sự tốt như vậy...Một lát sau, Hạ Cạnh Cường bình tĩnh hỏi, nhưng sự buồn bực và ýoán hận, vẫn là như trước không thể dấu được Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vnThường nói:- Vấn đề này, thì mỗi người một ý, Chỉ có thể nói, tôi và tính cách của hắn, khá hợp.Đây chẳng khác nào là trực tiếp hướng Hạ Cạnh Cường thừa nhận rằng cô thích Lưu Vĩ Hồng.- Ừ, anh hiểu rồiHạ Cạnh Cường miễn cưỡng cười, bưng lên ly cà phê.Khi Thường về đến nhà, phát hiện Vân Hán Dân đang chính cau mày ngồi ở sô pha hút thuốc, trước mặt bày một phần như là tư liệu gì đó.- Ba, chuyện gì lại không vui vậy?Thường cười hỏi một câu, trước liền nhìn vào cái tách trước mặt Vân Hán Dân, cơ bản là đã thấy đáy, liền lập tức pha một ly mới cho bố, rồi ngồi bên cạnh Vân Hán DânBởi vì gút mắc tình cảm giữa Hạ Cạnh Cường và Lưu Vĩ Hồng, khiến cho Vân Hán Dân vẫn luôn rất không vui, Thường cũng hiểu được có chút băn khoăn. Hôm nay rốt cục cùng Hạ Cạnh Cường nói rõ tâm tư của mình, mặc kệ kết quả như thế nào, Thường cuối cùng là thở phào nhẹ nhõmPhỏng chừng Hạ Cạnh Cường sẽ không đến tìm cô nữa, người đàn ông kia kiêu ngạo cỡ gì chứ?Nhưng mà từ đây, so đo giữa Hạ Cạnh Cường và Lưu Vĩ Hồng, chỉ sợ sẽ càng ngày càng nghiêm trọng. Bị nhục nhã trên mặt cảm tình, Hạ Cạnh Cường sẽ không dễ từ bỏ ý đồ như vậyVân Hán Dân khe khẽ thở dài, hướng về tư liệu trên bàn trà lầm bầm, nói:- Bản in thử của "Nhật báo nhân dân"Thường liền tò mò địa lấy lên, tin tức liên qua đến "kinh nghiệm Lâm Khánh" rành rành trước mắt, hơn nữa là tiêu đề đầu của trang đầuKhó trách Vân Hán Dân phải nhíu mày, lại không biết Lưu Vĩ Hồng dùng cách thưc gì, lại có thể đem cái "kinh nghiệm Lâm Khánh" in trên trang đầu của "Nhật báo nhân dân", hơn nữa, còn đem vấn đề khó này đặt trước mặt Vân Hán Dân- Ba, ai đưa tới vậy?Thường cẩn thận hỏi han.Vân Hán Dân thản nhiên nói:- Cao Văn Vĩ- Tổng biên tập Cao?Thường hơi giật mình. Cô có biết Cao Văn Vĩ là Phó giám đốc thông tấn xã kiêm tổng biên tập của "Nhật báo nhân dân", ở hệ thống tuyên truyền cả nước được xem là nhân vật lớn, Lưu Vĩ Hồng đã lôi kéo được cả Cao Văn Vĩ sao?- Ông cụ nói được chưa?Trong suy nghĩ của Thường, Lưu Vĩ Hồng hẳn là vẫn không thể ảnh hưởng đến Cao Văn Vĩ, vậy đó là ý tứ ông cụ, cũng có khả năng là ý kiến của Lưu Thành Thắng.Vân Hán Dân lắc lắc đầu. Nếu thật sự ông cụ Lưu lên tiếng, thì ông ta ngược lại không mấy khó xử. Hạ gia cũng nên biết được phân lượng của ông cụ Lưu. Không phải ai cũng có thể ngăn cản được. Mấu chốt là ông cụ không lên tiếng, Lưu Thành Thắng dường như cũng không có can thiệp. Vậy thì khiến Vân Hán Dân rất phí cân nhắc, rốt cuộc Cao Văn Vĩ này là bị ai ảnh hưởng? Hoặc là, chính tự Cao Văn Vĩ làm ra lựa chọn!- Vũ Thường, ba hỏi con một chuyện.Vân Hán Dân nhìn con gái, nói rất nghiêm túc.- Ba cứ nói- Con cùng Lưu Vĩ Hồng, rốt cuộc thế nào?Vân Hán Dân trầm giọng hỏi.Khuôn mặt xinh đẹp của Thường hơi hơi đỏ lên, cắn cắn môi, hạ giọng nói:- Ba, con vừa mới cùng Hạ Cạnh Cường gặp mặt. Con đã cùng anh ta nói rõ ràng, giữa con và anh ta, là không có khả năng!Vân Hán Dân không khỏi sửng sốt, nhìn Thường một hồi lâu, thở dài, cầm lấy cây bút, ở trên bản in thử ký tên mình lên.
Tác giả :
Hãm Bính