Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1228: Tao khinh!
Không hổ là hai đặc công cấp cao, hai người vừa nổ súng vừa né tránh, đạn xoẹt qua tai, chỉ cách có một khoảng nhỏ nữa. Nhưng hai người mặt không biến sắc tim không nhảy, lăn ngay tại chỗ, và liên tục nổ súng.
Thở phù- đạn bay vào tường, hiện lên một vết đạn rõ ràng.
Chỗ cầu thang, đột nhiên xuất hienejba đặc công có súng, hai người da trắng một người da đen, những người này xông đến, liền chĩa súng, nhắm vào tiểu Tứ đang giao chiến ở dưới đất.
Phía sau truyền đến tiếng gió, hai người cùng đội với tiểu Tứ đi đến, hai người nhìn nhau, trong tay phi ra một con dao. Haicon dao quân dụng, phá gió bay đến, xoẹt – con dao lóe lên, hain cùng nhảy lên, cùng đá về phía đối phương.
Ba tên lính đặc công Mỹ nghe thấy tiếng gió, liền quay lại, chỉ có điều bọn họ không ngờ rằng, ánh sáng lạnh đến trước, con dao găm cắm vào cái tay mà bọn họ đang cầm súng. Trên lầu truyền đi hai tiếng kêu thảm, súng của đặc công rơi trên mặt đất.
Người da đen còn lại luống cuống một hồi, lúc gã giơ súng, hai cái chân đồng thời bay đến, một trái một phải đá trúng mặt gã. Tên đặc công da đen này dưới sự tấn công mạnh mẽ của hai người, đã bị vặn vẹo nghiêm trọng, trở nên vô cùng khác thường.
Sau khi hai người rơi xuống đất, tên đặc công da đen này liền giống như một quả bóng mất hết khí, ngã xuống đất mềm oặt.
- Tao khinh
Hai tên bị dao găm làm bị thương, mắng một câu, cùng xoay người, triển khai đánh hai thành viên này.
Trương Tuyết Phong dẫn bốn người ở tổ nhỏ, nhanh chóng chạy đến lầu số một.
Steive và sáu gã đặc công đang ở trong tòa nhà này, lúc vừa liên hệ với Martin, nói đã có một đội viên bị đánh choáng váng, hiện tại không rõ sống chết. Bốn người bọn họ đang đánh nhau với đặc công Trung Quốc.
Steive quát:
- Khốn kiếp, đáng chết!
Sau khi mắng một câu, gã liền nói một cách hung hăng, xử lý bọn chúng cho tôi.
Sau đó gã ngắt kết nối, hướng về người cầm súng da đen nói:
- Gọi mấy người Lào đi đối phó với bọn họ! Rút lui
Năm tên đặc công, không ngờ không đối phó được bốn người, diều này nói lên được sự khác biệt của thực lực hai bên. Lũ ngu ngốc đáng chết này, không ngờ lại so quyền cước với người ta. Xem ra mình đã xem thường bọn đặc công Trung Quốc rồi.
Steive rất rõ mục đích của hành động lần này, không phải là đấu võ với Trung Quốc. Mà là tìm được văn kiện tuyệt mật trong tay Makaroff để tiêu hủy. Do đó, gã hạ lệnh, lập tức rút lui.
Để đám người Lào kia quấn lấy bọn họ, sau đó mình dẫn đội của mình, tiếp tục tìm kiếm tung tích của tàu sân bay.
Những người Lào ẩn nấp sẵn dưới lầu nhận được mệnh lệnh, mau chóng chui ra, đã xếp thành một đội ngũ hùng mạnh rất nhanh.
Trương Tuyết Phong dẫn theo vài người lên tầng mười sáu, có người hô lên:
- Bọn chúng ở đằng kia!
Quả nhiên, theo hướng chỉ ngón tay của người đội viên này, những tên đặc công cầm đầu là đặc công cia da trắng, ít nhất có sáu người, trong tay những người này có súng, áp giải theo một co gái Ukraine rút lui theo hướng thang máy.
- Chính là cô ấy
Dựa vào trí nhớ của Trương Tuyết Phong, cô gái kia chính là cháu gái Lệ Na của Makaroff. Lệ Na bị bọn họ trói hai tay sau lưng, mồm bị dán băng dính. Đang bị một gã đặc công áp giải theo hướng thang máy.
Steive nhìn thấy năm người đám Trương Tuyết Phong, không khỏi cười lạnh một tiếng. Tuy nhiên, tốc độ nhanh chóng của người Trung Quốc, luôn vượt quá sự tưởng tượng của gã.
Trương Tuyết Phong hét về phía bọn họ nói:
- Thả Lệ Na ra, thả cô ấy ra!
Trong đội đó có người hiểu tiếng Anh, truyền lại lời.
- Thả cô ấy ra, nếu không thì chúng ta sẽ tiết lộ hành vi ngày hôm nay của các ngươi ra ngoài cho phóng viên Ukraine, để người trên toàn thế giới đều biết, những đặc công của cục tinfhbaso cá ngươi, sẽ đối xử với một cô gái vô tội như thế nào.
Steive biến sắc, đối với lời uy hiếp của Trương Tuyết Phong, quả thực không thể bỏ qua. Nếu như thực sự truyền tin này ra ngoài. Dựa vào thân phận của những tên đặc công Mỹ này, không ngờ lại dùng thủ đoạn bắt cóc để đối phó với một lão già, đó thực sự là vô lim sỉ.
Cho dù phía Mỹ sẽ cực lực phủ nhận mối liên hệ của mình với cục tình báo, bọn họ bị cấp trên mắng một trận, hoặc là bị khai trừ trực tiếp, trục xuất khỏi cục cia cũng không phải là không có khả năng.
Lời nói của Trương Tuyết Phong, đã nhắc nhở gã. Những Steive đã dương cung lên, không thể không bắn. Gã đã không lo được nhiều như vậy. Không hoàn thành được nhiệm vụ, cũng sẽ bị trừng phạt.
Mặt Steive lộ lên sát khí:
- Bọn đặc công Trung Quốc kia, chúng mày nghe đây, không có cơ hội này đâu. Chúng mày sẽ không thể sống sót ra khỏi tòa nhà này được.
Nói xong, gã vẫy tay:
- Rút lui
Có người đi ấn thang máy, Steive hô một tiếng:
- Đi cầu thang!
Để lại hai người yểm hộ, những người khác áp giải Lệ Na xuống cầu thang.
Lộc cộc lộc cộc – Có người nổ súng với Trương Tuyết Phong, ngăn cản bọn họ đuổi theo.
Trương Tuyết Phong có thể thông báo với các thành viên khác của tổ chức thông qua tai nghe:
- Chúng tôi đã phát hiện được mục tiêu ở tòa nhà số một, mọi người nhanh chóng tiếp viện. Đối phương đã áp giải Lệ Na từ tầng mười sáu xuống. Lập tức chi viện, lập tức chi viện!
Hai tổ khác nhận được lệnh, liền buông tha cho đối phương, mau chóng đi xuống lầu.
Cầu thang máy trong tòa nhà, đã ngừng chuyển động. Nếu như muốn rút lui, chỉ còn cách đi cầu thang bộ.
Tiểu Tứ nhận được lệnh, hét về phía đám người tiểu Thất:
- Một phút để giải quyết chiến đấu! Lập tức rút lui.
Lúc này gã và Martin đều đã ẩn nấp trong một căn phòng, hai người đều cầm súng, lưng dựa vào vách tường. Martin cũng nhận được lệnh rút lui, gã nói với Jimi:
- Jimi, rút.
Jimi và tiểu Thất đang đánh nhau vô cùng kịch liệt. Tiểu Thất cũng lần đầu tiên gặp phải người Mỹ biết cách đánh như vậy, nhất thời hứng khởi, liền giằng co với người này. Nghe được giọng nói của Martin, gã nói với tiểu Thất:
- Dừng lại, dừng lại
Tiểu Thất đương nhiện nhận được lời gọi cứu viện của Trương Tuyết Phong, thầm nói không được tiếp tục giằng co nữa. Nhưng mà nhân cơ hội này, có thể giải quyết một hai đối thủ, đây cũng có thể xem là một cơ hội tốt.
Hai đội viên khác, chính là hai tên da trắng đang chiến đấu. Gã xua tay, Jimi hài lòng gật đầu, hét về phía gã nói:
- Anh là một đối thủ giỏi, có cơ hội, tôi vẫn muốn đọ sức với anh!
Nói xong, gã liền chạy theo hai tên da trắng:
- Go go
Hai người đội viện nhìn về phía tiểu Thất, tiểu Thất gật đầu, hai người hiểu ý, dừng đánh nhau, với hai gã đặc công da trắng. Lúc ba người chuẩn bị rút lui, tiểu Thất đột nhiên hô một tiếng:
- Đánh.
Hai đội viên giơ chân lên, đá trúng con dao găm dưới mặt đất, đồng thời, hai người một lần nữa nhảy lên khỏi mặt đất, hai chân như gió, đá vào hai tên đặc công da trắng.
Hai tên da trắng thấy con dao bay đến, bản năng nổi dậy. Không ngờ tốc độ của đối phương quá nhanh, bóng người vọt đến, ngực đã trúng một đạp.
- Tao khinh, lũ đáng chết
Jimi mắng một câu, lại hét lên:
- Martin, anh còn sống không?
Martin ở trong phòng trả lời:
- Tôi bị thương rofoim Jimi, lũ Trung Quốc này quá lợi hại.
- Khốn kiếp
Năm người, đã có ba người bị thương, trong đó có một người bất tỉnh nhân sự, cũng không biết là sống hay chết. Jimi nhìn thấy tiểu Thất đang nhảy vào mình, liền lăn một vòng, nhặt khẩu súng trên mặt đất để sau lưng. Thở phù – Tiểu Thất lánh một chút, nấp sau vách tường.
Tiểu Tứ ghìm súng đang chuẩn bị xông đến:
- Phù phù
Martin ở đối diện nả một phát đạn, hiện tại gã giống như Martin, đã bị đối phương chặn trong phòng, không ai ra được.
Cửa cầu thang, đột nhiên truyền đến những tiếng bước chân dồn dập, mười mấy người Lào giơ đao xông đến.
Tiểu Thất nhìn thấy, Martin hô một tiếng:
- Không xong rồi, một đám người Lào đang đi đến!
Trương Tuyết Phong cũng nhận được tin này, đội viên ở tòa nhà số ba, cũng cung cấp tình hình như vậy. Bọn họ đang bị người Lào chặn lại. Không thoát thân được.
Mà Trương Tuyết Phong dẫn năm người, lúc đang chuẩn bị đuổi theo, lúc Steive đang dẫn mấy người vào cửa cầu thang, năm người xông vào. Dưới lầu đột nhiên có một đám người Lào xông ra.
Trúng kế rồi!
Ba tổ nhỏ, đều bị người Lào cuốn lấy, không thể nào phân thân được.
Hơn nữa đám người Lào này lại rất ngốc, mười mấy người cầm đao, giống như thủy triều xông tới.
- Đồ ngốc, mấy bọn ngốc này, lại trở thành đầy tớ cho người Mỹ một lần nữa.
Trương Tuyết Phong mắng một câu, thốt ra một câu từ trong miêng:
- Giết.
Thở phù- đạn bay vào tường, hiện lên một vết đạn rõ ràng.
Chỗ cầu thang, đột nhiên xuất hienejba đặc công có súng, hai người da trắng một người da đen, những người này xông đến, liền chĩa súng, nhắm vào tiểu Tứ đang giao chiến ở dưới đất.
Phía sau truyền đến tiếng gió, hai người cùng đội với tiểu Tứ đi đến, hai người nhìn nhau, trong tay phi ra một con dao. Haicon dao quân dụng, phá gió bay đến, xoẹt – con dao lóe lên, hain cùng nhảy lên, cùng đá về phía đối phương.
Ba tên lính đặc công Mỹ nghe thấy tiếng gió, liền quay lại, chỉ có điều bọn họ không ngờ rằng, ánh sáng lạnh đến trước, con dao găm cắm vào cái tay mà bọn họ đang cầm súng. Trên lầu truyền đi hai tiếng kêu thảm, súng của đặc công rơi trên mặt đất.
Người da đen còn lại luống cuống một hồi, lúc gã giơ súng, hai cái chân đồng thời bay đến, một trái một phải đá trúng mặt gã. Tên đặc công da đen này dưới sự tấn công mạnh mẽ của hai người, đã bị vặn vẹo nghiêm trọng, trở nên vô cùng khác thường.
Sau khi hai người rơi xuống đất, tên đặc công da đen này liền giống như một quả bóng mất hết khí, ngã xuống đất mềm oặt.
- Tao khinh
Hai tên bị dao găm làm bị thương, mắng một câu, cùng xoay người, triển khai đánh hai thành viên này.
Trương Tuyết Phong dẫn bốn người ở tổ nhỏ, nhanh chóng chạy đến lầu số một.
Steive và sáu gã đặc công đang ở trong tòa nhà này, lúc vừa liên hệ với Martin, nói đã có một đội viên bị đánh choáng váng, hiện tại không rõ sống chết. Bốn người bọn họ đang đánh nhau với đặc công Trung Quốc.
Steive quát:
- Khốn kiếp, đáng chết!
Sau khi mắng một câu, gã liền nói một cách hung hăng, xử lý bọn chúng cho tôi.
Sau đó gã ngắt kết nối, hướng về người cầm súng da đen nói:
- Gọi mấy người Lào đi đối phó với bọn họ! Rút lui
Năm tên đặc công, không ngờ không đối phó được bốn người, diều này nói lên được sự khác biệt của thực lực hai bên. Lũ ngu ngốc đáng chết này, không ngờ lại so quyền cước với người ta. Xem ra mình đã xem thường bọn đặc công Trung Quốc rồi.
Steive rất rõ mục đích của hành động lần này, không phải là đấu võ với Trung Quốc. Mà là tìm được văn kiện tuyệt mật trong tay Makaroff để tiêu hủy. Do đó, gã hạ lệnh, lập tức rút lui.
Để đám người Lào kia quấn lấy bọn họ, sau đó mình dẫn đội của mình, tiếp tục tìm kiếm tung tích của tàu sân bay.
Những người Lào ẩn nấp sẵn dưới lầu nhận được mệnh lệnh, mau chóng chui ra, đã xếp thành một đội ngũ hùng mạnh rất nhanh.
Trương Tuyết Phong dẫn theo vài người lên tầng mười sáu, có người hô lên:
- Bọn chúng ở đằng kia!
Quả nhiên, theo hướng chỉ ngón tay của người đội viên này, những tên đặc công cầm đầu là đặc công cia da trắng, ít nhất có sáu người, trong tay những người này có súng, áp giải theo một co gái Ukraine rút lui theo hướng thang máy.
- Chính là cô ấy
Dựa vào trí nhớ của Trương Tuyết Phong, cô gái kia chính là cháu gái Lệ Na của Makaroff. Lệ Na bị bọn họ trói hai tay sau lưng, mồm bị dán băng dính. Đang bị một gã đặc công áp giải theo hướng thang máy.
Steive nhìn thấy năm người đám Trương Tuyết Phong, không khỏi cười lạnh một tiếng. Tuy nhiên, tốc độ nhanh chóng của người Trung Quốc, luôn vượt quá sự tưởng tượng của gã.
Trương Tuyết Phong hét về phía bọn họ nói:
- Thả Lệ Na ra, thả cô ấy ra!
Trong đội đó có người hiểu tiếng Anh, truyền lại lời.
- Thả cô ấy ra, nếu không thì chúng ta sẽ tiết lộ hành vi ngày hôm nay của các ngươi ra ngoài cho phóng viên Ukraine, để người trên toàn thế giới đều biết, những đặc công của cục tinfhbaso cá ngươi, sẽ đối xử với một cô gái vô tội như thế nào.
Steive biến sắc, đối với lời uy hiếp của Trương Tuyết Phong, quả thực không thể bỏ qua. Nếu như thực sự truyền tin này ra ngoài. Dựa vào thân phận của những tên đặc công Mỹ này, không ngờ lại dùng thủ đoạn bắt cóc để đối phó với một lão già, đó thực sự là vô lim sỉ.
Cho dù phía Mỹ sẽ cực lực phủ nhận mối liên hệ của mình với cục tình báo, bọn họ bị cấp trên mắng một trận, hoặc là bị khai trừ trực tiếp, trục xuất khỏi cục cia cũng không phải là không có khả năng.
Lời nói của Trương Tuyết Phong, đã nhắc nhở gã. Những Steive đã dương cung lên, không thể không bắn. Gã đã không lo được nhiều như vậy. Không hoàn thành được nhiệm vụ, cũng sẽ bị trừng phạt.
Mặt Steive lộ lên sát khí:
- Bọn đặc công Trung Quốc kia, chúng mày nghe đây, không có cơ hội này đâu. Chúng mày sẽ không thể sống sót ra khỏi tòa nhà này được.
Nói xong, gã vẫy tay:
- Rút lui
Có người đi ấn thang máy, Steive hô một tiếng:
- Đi cầu thang!
Để lại hai người yểm hộ, những người khác áp giải Lệ Na xuống cầu thang.
Lộc cộc lộc cộc – Có người nổ súng với Trương Tuyết Phong, ngăn cản bọn họ đuổi theo.
Trương Tuyết Phong có thể thông báo với các thành viên khác của tổ chức thông qua tai nghe:
- Chúng tôi đã phát hiện được mục tiêu ở tòa nhà số một, mọi người nhanh chóng tiếp viện. Đối phương đã áp giải Lệ Na từ tầng mười sáu xuống. Lập tức chi viện, lập tức chi viện!
Hai tổ khác nhận được lệnh, liền buông tha cho đối phương, mau chóng đi xuống lầu.
Cầu thang máy trong tòa nhà, đã ngừng chuyển động. Nếu như muốn rút lui, chỉ còn cách đi cầu thang bộ.
Tiểu Tứ nhận được lệnh, hét về phía đám người tiểu Thất:
- Một phút để giải quyết chiến đấu! Lập tức rút lui.
Lúc này gã và Martin đều đã ẩn nấp trong một căn phòng, hai người đều cầm súng, lưng dựa vào vách tường. Martin cũng nhận được lệnh rút lui, gã nói với Jimi:
- Jimi, rút.
Jimi và tiểu Thất đang đánh nhau vô cùng kịch liệt. Tiểu Thất cũng lần đầu tiên gặp phải người Mỹ biết cách đánh như vậy, nhất thời hứng khởi, liền giằng co với người này. Nghe được giọng nói của Martin, gã nói với tiểu Thất:
- Dừng lại, dừng lại
Tiểu Thất đương nhiện nhận được lời gọi cứu viện của Trương Tuyết Phong, thầm nói không được tiếp tục giằng co nữa. Nhưng mà nhân cơ hội này, có thể giải quyết một hai đối thủ, đây cũng có thể xem là một cơ hội tốt.
Hai đội viên khác, chính là hai tên da trắng đang chiến đấu. Gã xua tay, Jimi hài lòng gật đầu, hét về phía gã nói:
- Anh là một đối thủ giỏi, có cơ hội, tôi vẫn muốn đọ sức với anh!
Nói xong, gã liền chạy theo hai tên da trắng:
- Go go
Hai người đội viện nhìn về phía tiểu Thất, tiểu Thất gật đầu, hai người hiểu ý, dừng đánh nhau, với hai gã đặc công da trắng. Lúc ba người chuẩn bị rút lui, tiểu Thất đột nhiên hô một tiếng:
- Đánh.
Hai đội viên giơ chân lên, đá trúng con dao găm dưới mặt đất, đồng thời, hai người một lần nữa nhảy lên khỏi mặt đất, hai chân như gió, đá vào hai tên đặc công da trắng.
Hai tên da trắng thấy con dao bay đến, bản năng nổi dậy. Không ngờ tốc độ của đối phương quá nhanh, bóng người vọt đến, ngực đã trúng một đạp.
- Tao khinh, lũ đáng chết
Jimi mắng một câu, lại hét lên:
- Martin, anh còn sống không?
Martin ở trong phòng trả lời:
- Tôi bị thương rofoim Jimi, lũ Trung Quốc này quá lợi hại.
- Khốn kiếp
Năm người, đã có ba người bị thương, trong đó có một người bất tỉnh nhân sự, cũng không biết là sống hay chết. Jimi nhìn thấy tiểu Thất đang nhảy vào mình, liền lăn một vòng, nhặt khẩu súng trên mặt đất để sau lưng. Thở phù – Tiểu Thất lánh một chút, nấp sau vách tường.
Tiểu Tứ ghìm súng đang chuẩn bị xông đến:
- Phù phù
Martin ở đối diện nả một phát đạn, hiện tại gã giống như Martin, đã bị đối phương chặn trong phòng, không ai ra được.
Cửa cầu thang, đột nhiên truyền đến những tiếng bước chân dồn dập, mười mấy người Lào giơ đao xông đến.
Tiểu Thất nhìn thấy, Martin hô một tiếng:
- Không xong rồi, một đám người Lào đang đi đến!
Trương Tuyết Phong cũng nhận được tin này, đội viên ở tòa nhà số ba, cũng cung cấp tình hình như vậy. Bọn họ đang bị người Lào chặn lại. Không thoát thân được.
Mà Trương Tuyết Phong dẫn năm người, lúc đang chuẩn bị đuổi theo, lúc Steive đang dẫn mấy người vào cửa cầu thang, năm người xông vào. Dưới lầu đột nhiên có một đám người Lào xông ra.
Trúng kế rồi!
Ba tổ nhỏ, đều bị người Lào cuốn lấy, không thể nào phân thân được.
Hơn nữa đám người Lào này lại rất ngốc, mười mấy người cầm đao, giống như thủy triều xông tới.
- Đồ ngốc, mấy bọn ngốc này, lại trở thành đầy tớ cho người Mỹ một lần nữa.
Trương Tuyết Phong mắng một câu, thốt ra một câu từ trong miêng:
- Giết.
Tác giả :
Tây Lâu Nguyệt