Quái Dị Thẻ Ma Pháp
Chương 292: Quyết định kết cục
Bên kia, Dị Giáo một lão đại bỗng nhiên lên tiếng hỏi. Câu hỏi vừa ra, người đứng đầu Dị Giao liếc nhìn mọi người, vẻ mặt nghiêm nghị, sau một lúc thì thở dài lắc đầu, cười khổ nói:
“ Ngươi nhìn chúng ta bây giờ còn có bao nhiêu người? Bây giờ mà xuất thủ với đám người phía dưới kia cũng không có kết quả tốt đẹp gì. Dù có giải quyết hết đám người phía dưới, Hoả Thần và Lực Thần còn tồn tại thì không dao động được Đại Hoang, thậm chí chúng ta có thể sẽ bị mạt sát sau mấy hơi thở.”
“Trước mắt chỉ có thể hy vọng Diệt Thế Thần có thể chém giết được Lực Thần và Hoả Thần. Nếu không, chúng ta…”
“Keng”
Trên hư không, hắc đao gầm thét, hoá thành vạng trượng hắc quang, trực tiếp hung hăng va chạm với xích hoả, lôi quyền. Dư âm bộc phát ra tứ phía, ba đạo thân ảnh giao thoa đều bị chấn bay ngược ra sau.
Ba người nhanh chóng ổn định lại thân hình, sắc mặt trở nên ngưng trọng rất nhiều nhìn kẻ địch trước mắt.
Lực Thần sắc mặt lạnh lùng, hắn không định nói nhảm với Diệt Thế Thần, chăng qua vẫn nhịn không được mà nhìn về phía Hoả Thần, nói:
“Tên này dù bị thương nhưng quá mạnh, không thể lưu thủ.”
Hoả Thần thở ra một hơi thật dài, sau đó nhẹ nhàng gật đầu, hai mắt hơi khép hờ, hít một hơi thật sâu, mắt mở lớn, sâu trong con mắt, hừng hực hoả diễm bốc cháy.
‘Phừng Phừng’
Hoả Diễm mãnh liệt bộc lên, trực tiếp bao lấy thân thể của hắn, cuối cùng, sau lưng hắn đại dương pháp lực mênh mông cũng bắt đầu bốc cháy.
Sâu bên trong đại dương mênh mông đang bốc cháy, một đoá hoả liên vạn trượng chậm rãi bay lên.
Đoá hoả liên này sắc thái hoa mỹ, trên đó xuất hiện nhiều màu sắc, mỗi loại màu sắc đều tượng trưng cho một loại dị hoả, uy năng kinh khủng.
Một cỗ dao động pháp lực không cách nào tưởng tượng phát ra từ trên hoả liên vạn trượng, khiên cho vô số pháp sư ở đây biến sắc.
Lúc này, Lực Thần cũng xuất thủ, chỉ thấy hai tay hắn khép lại, sau đó chậm chậm kéo ra, nhất thời pháp lực mênh mông dâng lên quanh người hắn, chín đoàn ánh sáng màu sắc bất đồng hiện lên. Trong từng đoàn pháp lực ánh sáng, từng đạo phù văn kỳ quái cực kỳ cổ xưa xuất hiện.
“Đây là các ngươi muốn liều mạng sao? Ha..Ha..Ha.. các ngươi nghĩ bản thân sẽ sợ các ngươi?”
Diệt Thế Thần nhìn hành động của hai người, vẻ mặt hắn trở nên rét lạnh, hai tay chậm lại phù phiếm kết ấn, mênh mông hắc khí bắt đầu sôi trào.
Đối mặt với Hoả Thần và Lực Thần ở trạng thái này, hắn dù đã mở năm con mắt nhưng cũng không dám một chút khinh thường.
Dưới vô số ánh mắt kinh hãi của các pháp sư, hoả liên to lớn chậm rãi bay lên giữa không trung, quanh quẩn trên vùng trời của Hoả Thần.
Quanh thân Lực Thần, chín đạo phù văn cổ xưa hình thành xoay quanh với tốc độ cực nhanh, dẫn động pháp lực trong thiên địa hàng lâm quanh hắn.
Ở bên kia Diệt Thế Thân, vô biên hắc khí tụ đến, từ khí hóa lỏng, sềnh sệch như một đầm lầy, dân lên khí tức cực kỳ tà ác trong thiên địa.
Giờ khắc này, bên dưới, bất luận là Nhất Thành cùng các pháp sư khác của Đại Hoang, hay là Dị Giáo người, đều sắc mặt chấn động, co rút người lại, từ từ lùi ra sau như một phản xạ tự nhiên, cách xa chiến trường đang giằng co kia.
Bọn họ bởi vì nhận ra được lúc này cả hai bên đã động sát tâm nồng nặc, bắt đầu thi triển sát chiêu, quyết phải mạt sát đối phương.
Trong hư không, giằng co kéo dài vài hơi thở, sau một khắc, ba tiếng quát khẽ cùng lúc vang lên, chấn động thiên địa.
“Hoả Liên Phần Thiên”
Hoả Thần chợt quát lớn, trên không vạn trượng hoả liên bắn ra, hoả liên chậm rãi nở rộ, tản ra dạo động hủy diệt thiên địa.
“Lực Diệt Cửu Phù”
Lực Thần xa xa điểm nhẹ ngón tay, cửu đại phù văn cổ xưa dung hợp cùng một chỗ, đông thời dẫn phát pháp lực trong thiên địa, hoá thành một vầng ánh sáng tịch diệt, phủ xuống Diệt Thế Thần.
“Đồ Lục Diệt Thế”
Diệt Thế Thần thần sắc không chút biểu cảm, hai tay kết ấn nhanh như chớp, huyễn hoá ra vô đạo tàn ảnh. Trên không, bên trong hắc khí cuồn cuộn, một Ma Đồ đen kịt bắn ra, sau đó mở rộng trên không, chỉ một chớp mắt, ma khí bốc lên.
Vô số ánh mắt gắt gào nhìn chầm chầm ba đạo pháp thuật mang đến hủy thiên diệt địa xẹt qua hư không, thân thể mọi người đều run rẩy, không chừng đây chính là lúc quyết định kết cục của Đại Hoang thế giới...
“ Ngươi nhìn chúng ta bây giờ còn có bao nhiêu người? Bây giờ mà xuất thủ với đám người phía dưới kia cũng không có kết quả tốt đẹp gì. Dù có giải quyết hết đám người phía dưới, Hoả Thần và Lực Thần còn tồn tại thì không dao động được Đại Hoang, thậm chí chúng ta có thể sẽ bị mạt sát sau mấy hơi thở.”
“Trước mắt chỉ có thể hy vọng Diệt Thế Thần có thể chém giết được Lực Thần và Hoả Thần. Nếu không, chúng ta…”
“Keng”
Trên hư không, hắc đao gầm thét, hoá thành vạng trượng hắc quang, trực tiếp hung hăng va chạm với xích hoả, lôi quyền. Dư âm bộc phát ra tứ phía, ba đạo thân ảnh giao thoa đều bị chấn bay ngược ra sau.
Ba người nhanh chóng ổn định lại thân hình, sắc mặt trở nên ngưng trọng rất nhiều nhìn kẻ địch trước mắt.
Lực Thần sắc mặt lạnh lùng, hắn không định nói nhảm với Diệt Thế Thần, chăng qua vẫn nhịn không được mà nhìn về phía Hoả Thần, nói:
“Tên này dù bị thương nhưng quá mạnh, không thể lưu thủ.”
Hoả Thần thở ra một hơi thật dài, sau đó nhẹ nhàng gật đầu, hai mắt hơi khép hờ, hít một hơi thật sâu, mắt mở lớn, sâu trong con mắt, hừng hực hoả diễm bốc cháy.
‘Phừng Phừng’
Hoả Diễm mãnh liệt bộc lên, trực tiếp bao lấy thân thể của hắn, cuối cùng, sau lưng hắn đại dương pháp lực mênh mông cũng bắt đầu bốc cháy.
Sâu bên trong đại dương mênh mông đang bốc cháy, một đoá hoả liên vạn trượng chậm rãi bay lên.
Đoá hoả liên này sắc thái hoa mỹ, trên đó xuất hiện nhiều màu sắc, mỗi loại màu sắc đều tượng trưng cho một loại dị hoả, uy năng kinh khủng.
Một cỗ dao động pháp lực không cách nào tưởng tượng phát ra từ trên hoả liên vạn trượng, khiên cho vô số pháp sư ở đây biến sắc.
Lúc này, Lực Thần cũng xuất thủ, chỉ thấy hai tay hắn khép lại, sau đó chậm chậm kéo ra, nhất thời pháp lực mênh mông dâng lên quanh người hắn, chín đoàn ánh sáng màu sắc bất đồng hiện lên. Trong từng đoàn pháp lực ánh sáng, từng đạo phù văn kỳ quái cực kỳ cổ xưa xuất hiện.
“Đây là các ngươi muốn liều mạng sao? Ha..Ha..Ha.. các ngươi nghĩ bản thân sẽ sợ các ngươi?”
Diệt Thế Thần nhìn hành động của hai người, vẻ mặt hắn trở nên rét lạnh, hai tay chậm lại phù phiếm kết ấn, mênh mông hắc khí bắt đầu sôi trào.
Đối mặt với Hoả Thần và Lực Thần ở trạng thái này, hắn dù đã mở năm con mắt nhưng cũng không dám một chút khinh thường.
Dưới vô số ánh mắt kinh hãi của các pháp sư, hoả liên to lớn chậm rãi bay lên giữa không trung, quanh quẩn trên vùng trời của Hoả Thần.
Quanh thân Lực Thần, chín đạo phù văn cổ xưa hình thành xoay quanh với tốc độ cực nhanh, dẫn động pháp lực trong thiên địa hàng lâm quanh hắn.
Ở bên kia Diệt Thế Thân, vô biên hắc khí tụ đến, từ khí hóa lỏng, sềnh sệch như một đầm lầy, dân lên khí tức cực kỳ tà ác trong thiên địa.
Giờ khắc này, bên dưới, bất luận là Nhất Thành cùng các pháp sư khác của Đại Hoang, hay là Dị Giáo người, đều sắc mặt chấn động, co rút người lại, từ từ lùi ra sau như một phản xạ tự nhiên, cách xa chiến trường đang giằng co kia.
Bọn họ bởi vì nhận ra được lúc này cả hai bên đã động sát tâm nồng nặc, bắt đầu thi triển sát chiêu, quyết phải mạt sát đối phương.
Trong hư không, giằng co kéo dài vài hơi thở, sau một khắc, ba tiếng quát khẽ cùng lúc vang lên, chấn động thiên địa.
“Hoả Liên Phần Thiên”
Hoả Thần chợt quát lớn, trên không vạn trượng hoả liên bắn ra, hoả liên chậm rãi nở rộ, tản ra dạo động hủy diệt thiên địa.
“Lực Diệt Cửu Phù”
Lực Thần xa xa điểm nhẹ ngón tay, cửu đại phù văn cổ xưa dung hợp cùng một chỗ, đông thời dẫn phát pháp lực trong thiên địa, hoá thành một vầng ánh sáng tịch diệt, phủ xuống Diệt Thế Thần.
“Đồ Lục Diệt Thế”
Diệt Thế Thần thần sắc không chút biểu cảm, hai tay kết ấn nhanh như chớp, huyễn hoá ra vô đạo tàn ảnh. Trên không, bên trong hắc khí cuồn cuộn, một Ma Đồ đen kịt bắn ra, sau đó mở rộng trên không, chỉ một chớp mắt, ma khí bốc lên.
Vô số ánh mắt gắt gào nhìn chầm chầm ba đạo pháp thuật mang đến hủy thiên diệt địa xẹt qua hư không, thân thể mọi người đều run rẩy, không chừng đây chính là lúc quyết định kết cục của Đại Hoang thế giới...
Tác giả :
Nhi