Prisoner Of My Desire
Chương 2
Họ đến Kirkburough vừa kịp lúc hoàng hôn buông xuống. Cổng thành vẫn còn mở, nhưng là để quan sát họ cưỡi ngựa vào. Rowena cảm thấy thích đáng khi nhìn thấy những bức tường cao của pháo đài bề thế này dập dềnh trong một màu đỏ rực, một dấu hiệu nhắc nàng nhớ mình đang tiến vào địa ngục.
Gilbert khéo léo che đậy bí mật của anh trong suốt chặng đường dài 12 dặm, vì Rowena đã không quan tâm nữa việc ở đâu hay nói điều gì với anh. Trên danh nghĩa, anh là anh kế và người bảo trợ của nàng, và không ai làm suy giảm cả 2 giá trị của anh bằng đủ cách tồi tệ. Tuy nhiên, nếu không vì mẹ nàng, Rowena chắc canh sẽ không bỏ qua, nàng sẽ tìm mọi cách để thoát khỏi tình trạng hiện tại. Nàng nghĩ nàng có thể giết chết Gilbert bởi nàng đã quá căm thù anh sau ngày hôm nay. Nhưng nàng không thể trốn thoát khi nàng biết rõ điều khủng khiếp gì sẽ chờ đợi mẹ nàng, bà đã chịu đựng quá đủ rồi dưới bàn tay d'Ambray cha.
Giờ nàng đã hiểu quá rõ vì sao nàng và mẹ bị chia cắt ngay lập tức sau khi bị đem đi khỏi Tures. Nếu Rowena và Anne bằng cách nào đó có thể trốn thoát cùng nhau họ, có thể tìm thấy viện trợ từ các thế lực hùng mạnh, những người chống lại Stephen, như Walter Belleme đã làm. Rowena cũng có thể kết hôn để tự bảo vệ khỏi nhà d'Ambrays, nhưng đó phải là người đàn ông do nàng chọn lựa.
Không điều nào xảy ra cả. Nàng đang ở đây và chuẩn bị kết hôn vào ngày mai. Gía như... Lạy chúa, nàng đã nghĩ đến 2 từ đó thường xuyên như thế nào.
Giá như cha nàng không quá yêu nàng, thì nàng có thể đã kết hôn an toàn ở tuổi 14 , như phần lớn các con gái khác. Chồng hứa hôn của nàng là một người chính trực. Anh ta đã chờ đợi để hoàn tất hôn ước khi nàng trưởng thành và sẵn sàng hơn để sinh con. Nhưng cha nàng đã không muốn thu hút vị lãnh chúa đó bằng vẻ đẹp rực rỡ của nàng, cũng như không muốn rời xa nàng quá sớm.
Giá như ông không xuất chinh đối đầu với đoàn quân của d’Ambray, có lẽ ông vẫn còn sống. Khi Tures bị bao vây, họ có thể trốn thoát và chạy đến hoàng cung của Henry, hoặc đên những vị lãnh chúa khác, những người ủng hộ vua Henry.
Giá như, luật pháp cho phép phụ nữ chấp chính được phê chuẩn, giá như Henry con lên làm vua… giá như Gilbert chết đi. Nhưng dù những điều đó có thành sự thật thì cũng đã quá trễ. Nàng đã ở trong thành Lyons, điều đó đặt nàng dưới sự quyền bảo trợ của Lyons cứ như là họ vừa kết hôn xong. Lão ta vẫn kết hôn với nàng để có tất cả những gì lão tìm kiếm dù Gilbert có ở đó để buộc nàng phục tùng hay không
Rowena tê người vì thất vọng khi leo lên cầu thang đến Đại sảnh. Điều đó rõ ràng ngay lập tức chứng minh rằng Gilbert không nói sai lời nào về Lyons. Vừa vượt qua bức tường ngoài, Rowena đếm được 9 hiệp sĩ cận vệ, bảo vệ pháo đài và tường thành cùng rất nhiều binh lính. Còn có rất nhiều hiệp sĩ bên trong đại sảnh, nơi các bàn tiệc đã được dọn sẵn bữa tối với những chiếc đĩa bằng vàng và khăn ăn bằng vải lanh. Mặc dù các bức tường trưng bày quyền lực của chủ nhà với các loại vũ khí vô dụng được dát vàng và bạc bóng loáng, nhưng trông chúng lại giống như đang khoác những món trang sức trên mình.
Ngừơi hầu nhan nhãn khắp nơi, chắc canh có thể hơn 1 người phục vụ cho mỗi vị khách, nhưng Lyons không phung phí tiền bạc của lão. Trang phục người hầu rách nát, da họ không chỗ nào sạch sẽ, cử động đầy vẻ sợ sệt với bàn tay run rẩy và đôi mắt đầy lo âu. Trong khoảng không xuyên qua đại sảnh đến cái bục bằng men nơi Lyons ngồi như một vị vua, Rowena trông thấy 3 người hầu đang bị đánh không biết vì lí do gì, một ngừơi bị táng quá mạnh ngã nhào xuống nền nhà trước khi bị liên tiếp 2 cú đá mạnh đến nỗi nằm bất động, nàng chỉ có thể đoán chắc anh ta đã trốn việc.
Quá kinh hãi, Rowena dừng bước làm Gilbert phải giật tay nàng đẩy đi tiếp, nhưng trước đó, tên hiệp sĩ, gã đã đá người hầu bị ngã, kịp nhận ra nàng trông thấy cảnh đó và gã mỉm cười với nàng. Không chút ngượng ngùng , không chút ăn năn. Anh chỉ cười.
Khi không có phụ nữ , đàn ông có thể cư xử gần giống như những tên quái vật. Tuy nhiên, trong sảnh lúc này còn có phu nhân của các hiệp sĩ cận vệ. Rõ ràng, sự hiện diện của họ không gây ảnh hưởng gì đến thái độ của nam giới, đó cũng là điều nói lên rõ tính cách của vị lãnh chúa xứ Kirkburough vì phần lớn tùy tùng đều làm giống người đầu đàn cả xấu lẫn tốt.
Nàng tránh không nhìn về hướng chiếc bàn của lãnh chúa nhằm trì hoãn đối mặt với số phận càng lâu càng tốt. Nhưng Gilbert đã dừng lại và bảo nàng thời khắc sắp đến. Dù đã đoán trước nhưng cái nhìn đầu tiên của nàng về hướng lãnh chúa Godwine của Kirkburough cũng khiến nàng suýt thét lên vì kinh hãi. Bàn tay Gilbert siết chặt nơi cánh tay nàng để nàng không thể lùi lại bước nào.
Sự thật là tệ hơn nàng tưởng tượng. Người đàn ông đó không chỉ già khằn mà trông giống như một tử thi. Làn da lão ta nhợt nhạt và nhăn nheo, mọi nơi trên thân hình lão không chỗ nào trơn láng dù chỉ là 1 inch. Những gì còn lại ở mái tóc của lão là màu trắng, ngoại trừ một vệt mỏng dính màu vàng làm chứng cho màu tóc trước đây. Thân hình lão lọm khọm, khi đứng lão vẫn thấp hơn Rowena dù nàng chỉ cao hơn 5 feet vài inch (5 feet = 1.52met). Áo choàng bằng vải silk của lão được viền lông thú ngay cổ và tay áo chỉ làm lão thêm lố lăng.
Con ngươi trong mắt lão đã chuyển màu vàng đậm, còn màu xám sắt của tròng đen đã bị che phủ bằng một màng trắng đục. Lão gần như đã mù. Lão phải tiến sát đến chỉ còn cách Rowena vài inch để nhìn nàng và ngay lập tức nàng bị tấn công bởi mùi thối của hơi thở làm nàng muốn nôn trước khi lão quay lại. Bằng những ngón tay khoằm khoằm lão véo mé nàng rồi cười khùng khục để hả cái miệng chỉ còn duy nhất 2 cái răng.
Gilbert phải hét to để giới thiệu nàng với lão vì lãnh chúa Kirkburough cũng gần như bị điếc. Điều đó cũng may vì Rowena không thể ngăn mình khỏi việc kềm nén lòng kiêu hãnh và van xin.
“Gilbert, làm ơn đừng đối với ta như thế. Nếu ngươi muốn gã ta đi, hãy chọn một người khác, bất kì người nào khác”
“Im lặng”, anh rít bên tai nàng, “mọi thứ đã xong, hôn ước đã kí kết”
Trước khi anh có sự chấp thuận của nàng?
“Hôn ước có thể hủy bỏ”, nàng bảo anh.
Không, không ai chịu đáp ứng những gì ta yêu cầu”
Anh đòi hỏi điều gì ngoài quyền lợi của anh. Nàng đã hạ mình van xin anh cũng vô ích. Nàng đã biết trước điều đó nhưng nàng vẫn thử. Nàng sẽ không cầu xin nữa, không chỉ với anh mà với bất kỳ người đàn ông nào ngoại trừ xin ơn huệ từ Chúa. Đàn ông chỉ tham lam và dâm ô.
Nàng quay người để nhìn lên anh, vì anh đứng quá gần nên nàng phải ngả đầu ra sau rồi nàng nói với giọng nhỏ nhẹ không cảm xúc: “Bảo trọng lưng mình, anh trai, trước khi con dao găm của ta tìm thấy nó. Khi có cơ hội đầu tiên ta sẽ đâm chết ngươi.”
“Đừng phát ngôn dại dột như thế”, anh đáp trả một cách khó khăn, mắt anh soi vào nàng và anh tìm thấy điều làm anh bị thuyết phục, đó không phải là lời đe dọa suôn. Anh thực sự bị tác động hét tên nàng “Rowena!”.
Nàng quay lưng về phía anh rồi kêu 1 người hầu dẫn nàng về căn phòng nào đã chuẩn bị sẵn cho nàng. Nếu Gilbert hay lãnh chúa Godwine có cố giữ không cho nàng rời khỏi đại sảnh, nàng có thể chứng minh cho chúng thấy tất cả những gì xứng đáng đáp trả từ một bà điên. Nhưng không ai làm gì cả và khi nàng phải dừng trên cầu thang tối tăm dẫn đến phòng tháp nơi nàng qua đêm, những giọt nước mắt cuối cùng cũng được giải phóng làm mờ mắt nàng.
Gilbert khéo léo che đậy bí mật của anh trong suốt chặng đường dài 12 dặm, vì Rowena đã không quan tâm nữa việc ở đâu hay nói điều gì với anh. Trên danh nghĩa, anh là anh kế và người bảo trợ của nàng, và không ai làm suy giảm cả 2 giá trị của anh bằng đủ cách tồi tệ. Tuy nhiên, nếu không vì mẹ nàng, Rowena chắc canh sẽ không bỏ qua, nàng sẽ tìm mọi cách để thoát khỏi tình trạng hiện tại. Nàng nghĩ nàng có thể giết chết Gilbert bởi nàng đã quá căm thù anh sau ngày hôm nay. Nhưng nàng không thể trốn thoát khi nàng biết rõ điều khủng khiếp gì sẽ chờ đợi mẹ nàng, bà đã chịu đựng quá đủ rồi dưới bàn tay d'Ambray cha.
Giờ nàng đã hiểu quá rõ vì sao nàng và mẹ bị chia cắt ngay lập tức sau khi bị đem đi khỏi Tures. Nếu Rowena và Anne bằng cách nào đó có thể trốn thoát cùng nhau họ, có thể tìm thấy viện trợ từ các thế lực hùng mạnh, những người chống lại Stephen, như Walter Belleme đã làm. Rowena cũng có thể kết hôn để tự bảo vệ khỏi nhà d'Ambrays, nhưng đó phải là người đàn ông do nàng chọn lựa.
Không điều nào xảy ra cả. Nàng đang ở đây và chuẩn bị kết hôn vào ngày mai. Gía như... Lạy chúa, nàng đã nghĩ đến 2 từ đó thường xuyên như thế nào.
Giá như cha nàng không quá yêu nàng, thì nàng có thể đã kết hôn an toàn ở tuổi 14 , như phần lớn các con gái khác. Chồng hứa hôn của nàng là một người chính trực. Anh ta đã chờ đợi để hoàn tất hôn ước khi nàng trưởng thành và sẵn sàng hơn để sinh con. Nhưng cha nàng đã không muốn thu hút vị lãnh chúa đó bằng vẻ đẹp rực rỡ của nàng, cũng như không muốn rời xa nàng quá sớm.
Giá như ông không xuất chinh đối đầu với đoàn quân của d’Ambray, có lẽ ông vẫn còn sống. Khi Tures bị bao vây, họ có thể trốn thoát và chạy đến hoàng cung của Henry, hoặc đên những vị lãnh chúa khác, những người ủng hộ vua Henry.
Giá như, luật pháp cho phép phụ nữ chấp chính được phê chuẩn, giá như Henry con lên làm vua… giá như Gilbert chết đi. Nhưng dù những điều đó có thành sự thật thì cũng đã quá trễ. Nàng đã ở trong thành Lyons, điều đó đặt nàng dưới sự quyền bảo trợ của Lyons cứ như là họ vừa kết hôn xong. Lão ta vẫn kết hôn với nàng để có tất cả những gì lão tìm kiếm dù Gilbert có ở đó để buộc nàng phục tùng hay không
Rowena tê người vì thất vọng khi leo lên cầu thang đến Đại sảnh. Điều đó rõ ràng ngay lập tức chứng minh rằng Gilbert không nói sai lời nào về Lyons. Vừa vượt qua bức tường ngoài, Rowena đếm được 9 hiệp sĩ cận vệ, bảo vệ pháo đài và tường thành cùng rất nhiều binh lính. Còn có rất nhiều hiệp sĩ bên trong đại sảnh, nơi các bàn tiệc đã được dọn sẵn bữa tối với những chiếc đĩa bằng vàng và khăn ăn bằng vải lanh. Mặc dù các bức tường trưng bày quyền lực của chủ nhà với các loại vũ khí vô dụng được dát vàng và bạc bóng loáng, nhưng trông chúng lại giống như đang khoác những món trang sức trên mình.
Ngừơi hầu nhan nhãn khắp nơi, chắc canh có thể hơn 1 người phục vụ cho mỗi vị khách, nhưng Lyons không phung phí tiền bạc của lão. Trang phục người hầu rách nát, da họ không chỗ nào sạch sẽ, cử động đầy vẻ sợ sệt với bàn tay run rẩy và đôi mắt đầy lo âu. Trong khoảng không xuyên qua đại sảnh đến cái bục bằng men nơi Lyons ngồi như một vị vua, Rowena trông thấy 3 người hầu đang bị đánh không biết vì lí do gì, một ngừơi bị táng quá mạnh ngã nhào xuống nền nhà trước khi bị liên tiếp 2 cú đá mạnh đến nỗi nằm bất động, nàng chỉ có thể đoán chắc anh ta đã trốn việc.
Quá kinh hãi, Rowena dừng bước làm Gilbert phải giật tay nàng đẩy đi tiếp, nhưng trước đó, tên hiệp sĩ, gã đã đá người hầu bị ngã, kịp nhận ra nàng trông thấy cảnh đó và gã mỉm cười với nàng. Không chút ngượng ngùng , không chút ăn năn. Anh chỉ cười.
Khi không có phụ nữ , đàn ông có thể cư xử gần giống như những tên quái vật. Tuy nhiên, trong sảnh lúc này còn có phu nhân của các hiệp sĩ cận vệ. Rõ ràng, sự hiện diện của họ không gây ảnh hưởng gì đến thái độ của nam giới, đó cũng là điều nói lên rõ tính cách của vị lãnh chúa xứ Kirkburough vì phần lớn tùy tùng đều làm giống người đầu đàn cả xấu lẫn tốt.
Nàng tránh không nhìn về hướng chiếc bàn của lãnh chúa nhằm trì hoãn đối mặt với số phận càng lâu càng tốt. Nhưng Gilbert đã dừng lại và bảo nàng thời khắc sắp đến. Dù đã đoán trước nhưng cái nhìn đầu tiên của nàng về hướng lãnh chúa Godwine của Kirkburough cũng khiến nàng suýt thét lên vì kinh hãi. Bàn tay Gilbert siết chặt nơi cánh tay nàng để nàng không thể lùi lại bước nào.
Sự thật là tệ hơn nàng tưởng tượng. Người đàn ông đó không chỉ già khằn mà trông giống như một tử thi. Làn da lão ta nhợt nhạt và nhăn nheo, mọi nơi trên thân hình lão không chỗ nào trơn láng dù chỉ là 1 inch. Những gì còn lại ở mái tóc của lão là màu trắng, ngoại trừ một vệt mỏng dính màu vàng làm chứng cho màu tóc trước đây. Thân hình lão lọm khọm, khi đứng lão vẫn thấp hơn Rowena dù nàng chỉ cao hơn 5 feet vài inch (5 feet = 1.52met). Áo choàng bằng vải silk của lão được viền lông thú ngay cổ và tay áo chỉ làm lão thêm lố lăng.
Con ngươi trong mắt lão đã chuyển màu vàng đậm, còn màu xám sắt của tròng đen đã bị che phủ bằng một màng trắng đục. Lão gần như đã mù. Lão phải tiến sát đến chỉ còn cách Rowena vài inch để nhìn nàng và ngay lập tức nàng bị tấn công bởi mùi thối của hơi thở làm nàng muốn nôn trước khi lão quay lại. Bằng những ngón tay khoằm khoằm lão véo mé nàng rồi cười khùng khục để hả cái miệng chỉ còn duy nhất 2 cái răng.
Gilbert phải hét to để giới thiệu nàng với lão vì lãnh chúa Kirkburough cũng gần như bị điếc. Điều đó cũng may vì Rowena không thể ngăn mình khỏi việc kềm nén lòng kiêu hãnh và van xin.
“Gilbert, làm ơn đừng đối với ta như thế. Nếu ngươi muốn gã ta đi, hãy chọn một người khác, bất kì người nào khác”
“Im lặng”, anh rít bên tai nàng, “mọi thứ đã xong, hôn ước đã kí kết”
Trước khi anh có sự chấp thuận của nàng?
“Hôn ước có thể hủy bỏ”, nàng bảo anh.
Không, không ai chịu đáp ứng những gì ta yêu cầu”
Anh đòi hỏi điều gì ngoài quyền lợi của anh. Nàng đã hạ mình van xin anh cũng vô ích. Nàng đã biết trước điều đó nhưng nàng vẫn thử. Nàng sẽ không cầu xin nữa, không chỉ với anh mà với bất kỳ người đàn ông nào ngoại trừ xin ơn huệ từ Chúa. Đàn ông chỉ tham lam và dâm ô.
Nàng quay người để nhìn lên anh, vì anh đứng quá gần nên nàng phải ngả đầu ra sau rồi nàng nói với giọng nhỏ nhẹ không cảm xúc: “Bảo trọng lưng mình, anh trai, trước khi con dao găm của ta tìm thấy nó. Khi có cơ hội đầu tiên ta sẽ đâm chết ngươi.”
“Đừng phát ngôn dại dột như thế”, anh đáp trả một cách khó khăn, mắt anh soi vào nàng và anh tìm thấy điều làm anh bị thuyết phục, đó không phải là lời đe dọa suôn. Anh thực sự bị tác động hét tên nàng “Rowena!”.
Nàng quay lưng về phía anh rồi kêu 1 người hầu dẫn nàng về căn phòng nào đã chuẩn bị sẵn cho nàng. Nếu Gilbert hay lãnh chúa Godwine có cố giữ không cho nàng rời khỏi đại sảnh, nàng có thể chứng minh cho chúng thấy tất cả những gì xứng đáng đáp trả từ một bà điên. Nhưng không ai làm gì cả và khi nàng phải dừng trên cầu thang tối tăm dẫn đến phòng tháp nơi nàng qua đêm, những giọt nước mắt cuối cùng cũng được giải phóng làm mờ mắt nàng.
Tác giả :
Johanna Lindsey