Pokemon Du Ký
Chương 167: Vương tử thuộc về…
Onix thân thể di chuyển. Từng vòng thân thể vốn đang quấn quanh người Dragonite rất nhanh mất đi.
- Rầm!
Âm thanh lần này ngược lại không kinh thiên động địa như trước. Khả năng nó lại như tiếng trống rền vang, tiếng sét rạch ngang trời trong lòng mọi người.
Này là bởi vì âm thanh kia cũng đánh dấu truyền thuyết loài pokemon mạnh nhất chỉ dưới pokemon huyền thoại đã thất bại.
Bại không hiểu thấu!!!
Bại sững sờ như vậy đấy!!!
Đồn đại cứ như vậy từ đây phá diệt.
Chỉ bởi vì một con Onix mà thôi.
Tất nhiên khả năng con Onix này có thân phận hẳn cũng không phải bình thường. Nhưng so sánh độ quý hiếm giữa Dragonite và Onix, so sánh thiên phú về số lượng hệ tuyệt chiêu có thể học, tốc độ, uy lực đòn đánh, thể lực trời cho, …
Cuối cùng Dragonite ngược lại thua chỉ bởi vì sai lầm chiến thuật, thua bởi sự hung bạo, quyết đoán của đối phương.
Hiệp đấu đầu tiên cũng như vậy kết thúc với việc chiến thắng bất ngờ thuộc về Onix. Dù cho mọi người có suy nghĩ ra sao thì trước đó biểu hiện vô cùng mạnh mẽ chiến là tất thắng Dragonite cũng đã thật sự thất bại.
Hiện tại có lẽ nên chờ đợi hiệp thứ 2 bắt đầu.
Chờ đợi con pokemon thứ hai của Eric ra sân.
Thật chờ mong kẻ lắm tiền nhiều của này sẽ tung ra con pokemon như thế nào? Phải chăng sẽ còn vượt qua cả Dragonite?
Tất cả hiện còn là một điều ẩn số.
Tuy nhiên…
Nó sẽ lộ ra rõ ràng ngay đây thôi!
Hiệp 2 bắt đầu…
…
Trên khán đài quan sát trận đấu…
Quan sát cách Onix đánh bại Dragonite, Black đột nhiên hiểu vì sao huấn luyện viên lại có thể tồn tại ở thế giới này khi mà sức mạnh của đám pokemon hoang dã mạnh hơn con người quá nhiều lần. Thật giống như những con người bình thường lại ngự trị vô số siêu nhân vậy.
Chú ý… Là vô số siêu nhân mà không phải một vài siêu nhân vì chủ nghĩa hào bình hay ý thích cá nhân mà hành động vì lợi ích số đông con người. Nên biết rằng chỉ riêng số lượng Caterpie và Weedle trên thế giới này cũng đã vượt qua số lượng loài người. Vậy mà con người lại có thể đứng phía trên nô dịch chúng.
Đúng vậy. Chính là nô dịch!
Đối với tổng thể xã hội mà nói, số lượng người coi pokemon như là công cụ lao động (máy làm kem rẻ tiền, máy kéo, công cụ di chuyển gọn nhẹ linh hoạt thân thiện môi trường, động vật chăn nuôi lấy lông, lấy dược liệu…) lớn hơn nhiều số người coi pokemon như bạn bè chiến hữu giống như Black, Red, Green hay nhiều huấn luyện viên pokemon cùng một số nhóm người khác.
Có thể trong những đoạn lịch sử bị mất đi, không được nêu tới kia đã từng là chiến tranh đẫm máu giữa con người với pokemon hoang dã tranh đoạt quyền chủ đạo thế giới. Tuy rằng không biết đám pokemon huyền thoại có tham dự cuộc chiến này như một pokemon hoang dã hay là như những đấng thần linh lạnh lùng quan sát tất cả.
Thế nhưng hiển nhiên loài người mới là kẻ chiến thắng cuối cùng. So với trí tuệ, sức mạnh từ lịch sử, văn hóa của con người, pokemon hoang dã chỉ có từng đời từng đời sức mạnh riêng lẻ, thiếu kết nối trong chiến đấu dù lớn đến đâu năng lực cũng không thể chống lại văn minh của con người được.
Một con Onix được huấn luyện giỏi có thể san bằng khoảng cách thiên phú thậm chí chiến thắng một con Dragonite chính là mình chứng rõ ràng nhất.
Trí tuệ tối thượng trường phái cũng không phải không có lý lẽ riêng của nó không phải sao.
Black lặng người, đầu óc hiện lên chút suy nghĩ…
…
Trên sân đấu, Eric lần đầu tiên trong một trận đấu được trọng tài ra hiệu tung pokemon khác thay thế.
Ừm? Cậu giờ hơi có chút hoang mang!
Không ngờ đánh đâu thắng đó không ai địch nổi Dragonite lại bị thất bại nhanh như vậy. Đối diện con rắn đá khổng lồ kia không ngờ thật lợi hại.
Này…
Tiếp theo cậu nên tung con pokemon nào bây giờ???
Chợt nhiên Eric nhớ tới lý do vì sao Dragonite xuất hiện trên sân.
Lạy chúa, khi đó cậu cũng không nghĩ tới tung nó ra. Ai mà biết nó mạnh hay không cơ chứ. Cậu định tung con pokemon khác cơ, không ngờ lại cầm nhầm pokeball của nó.
Mèm. Dù sao cậu cũng không quen thuộc với chúng, lại bởi vì giữ tư thế phong độ thường thấy trên ti vi, áp phích quảng cáo mà không liếc nhìn lại. Vốn dĩ cậu muốn tung con pokemon có thân hình khổng lồ nhất cơ. Bởi cậu cho rằng thân hình to lớn nhất hiển nhiên là tên mạnh mẽ nhất. Và suy nghĩ đó của cậu cho đến bây giờ cũng chưa hề thay đổi. Nhìn con rắn đá khổng lồ trước mắt, cậu chàng giờ đã có quyết định cho riêng mình.
Tay lấy ra pokeball bên hông, lần này cậu đúng là không quên liếc nhìn lại một chút, kiểm tra đề phòng lại lấy nhầm lần hai. Thấy đúng pokeball Eric liền mạnh mẽ ném ra. Ánh sáng lóe lên bao quát thật lớn một vùng không gian.
Tiếng gọi của Eric vang vọng.
- Tiến lên nào....!!!
Khỉ thật! Quên mất tiêu tên của nó rồi. Ấy là lúc đi cùng mẹ đưa hai con vật nhỏ tới trung tâm pokemon cậu đã hỏi một lần rồi mà giờ lại quên khuấy đi mất.
Bực mình thật!!!
Eric giọng nói hơi kẹt lại. Tuy nhiên đã không còn ai để ý đến chuyện nho nhỏ đó. Tất cả mọi người giờ đang ngỡ ngàng nhìn con pokemon cậu vừa mới tung ra, trong đầu chỉ còn có một ý nghĩ duy nhất.
Này con cái nhà ai mà ra tay mạnh bạo thế không biết. Như vậy năm nay ai còn chơi được nổi với thằng nhóc này a!!!
Nghỉ luôn cho rồi!!!
Kết cục…
Quả nhiên đã xác định trước!!!
…
Đối diện, vốn đang hí hửng vì Onix của mình bất ngờ giành thắng lợi, Bruck ánh mắt chợt ngưng lại, vẻ mặt ngẩn ngơ.
Mới vừa rồi cậu còn vui vẻ cực kì bởi may mắn thế nào vốn chỉ định cho Onix từ lòng đất xông lên đột kích một cái Dragonite rồi lại chui xuống đất trốn. Ai dè Onix một hơi xông lên tiêu diệt đối thủ luôn.
Khả năng hiện tại phải đối diện với con pokemon khổng lồ trước mắt, Bruck biết kết cục của mình đã được định sẵn. Nếu thua mất Onix thì hầu như cậu không còn pokemon nào đủ năng lực để đưa lên sân khấu trong lúc này rồi. Chiến thắng đã quá xa tầm tay với…
Trên sân, một con Tentacruel thân hình khổng lồ như tòa nhà to lớn mươi mười lăm tầng xuất hiện.
Hình thể khổng lồ của nó đã đánh nát niềm tin chiến thắng của vô số người.
Ai cũng hiểu được Onix đã đi tới bến.
Trốn xuống lòng đất là chết. Tentacruel khổng lồ hoàn toàn có thể dùng nước chết đuối Onix luôn.
Lao vào cận chiến cũng là chết. Vô số cái tua cuốn khổng lồ to chẳng kém thân thể Onix là mấy. Tentacruel hoàn toàn có thể nhẹ nhàng khóa chặt khả năng di chuyển, chạy trốn, phản kích… của đối thủ.
Ném đất đá tấn công từ xa cũng đã vô dụng. Đoán chừng làm như vậy uy lực chỉ đủ gãi ngứa cho Tentacruel là cùng mà thôi.
Tentacruel khổng lồ hầu như sinh ra như là để khắc chế Onix vậy.
Chợt lúc này mọi người mới nhận ra rằng…
Đôi lúc hình thể lớn đến quá mức định thì ngay cả loài pokemon bình thường cũng trở nên mạnh mẽ chẳng kém đám pokemon huyền thoại là mấy.
Có lẽ ý nghĩ của Eric lúc trước đúng là không sai tí nào.
Càng to lớn thì càng mạnh mẽ thôi~
Mệnh lệnh mới của cậu chàng giờ đã được nêu ra.
- Ừm… Tấn công nó đi!
Không nhớ tên không quan trọng, chỉ cần nó nghe lệnh là được rồi.
Eric mệnh lệnh đưa ra xong, Tentacruel khổng lồ đúng là ngoan ngoãn sử dụng vô số xúc tu lao về phía Onix. Bộ dáng có vẻ như nó muốn tiến hành vô hiệu hóa hành động của đối phương trước tiên. Eric chợt cảm giác toàn thân không thoải mái cho lắm.
Ai bảo lúc ở trong rừng cậu cũng bị đám xúc tu lăn lộn dốc ngược một phen.
Một cảm giác thật không tốt đẹp tí nào!!!
…
Trong khí Eric đang hồi tưởng lịch sử bi thống của mình.
Phía bên kia, không cần Bruck ra mệnh lệnh Onix đã chủ động đào hố chui xuống lòng đất chạy trốn. Ngược lại nó cũng không có tay chân, thân thể như một sợi dây thừng mà muốn chống lại vô số sợi dây thừng dây dưa quả thật là tự tìm đường chết.
- Rào… rào…
Nước từ dưới thân thể Tentacruel khổng lồ phun trào mà ra, tất cả lao thẳng xuống truy đuổi Onix. Hành động tự nhiên tiến hành cũng không hề cần Eric ra mệnh lệnh. Ngược lại cậu chàng đúng là không mấy quan tâm cái này.
Theo không ngừng nước được tưới xuống đường hầm, đột nhiên dưới mặt đất phun trào lên số lượng không ít cột nước phá vỡ đất đá, như những giếng phun nước dựng thẳng đứng lên mà ra.
- G ràooo…!!!
Onix hét lên tiếng kêu đau đớn, thân mình từ trong một cột nước thoát ra. Này số lượng không ít cột nước thẳng đứng đang phun trào chứng tỏ vừa rồi nó đã cố gắng thiết kế thật nhiều đường nối dưới lòng đất để thoát nước ngược lên trên để bảo đảm an toàn. Tiếc là đối đầu của nó không phải là một con pokemon hệ Water (nước) bình thường có năng lực cung cấp nước hữu hạn. Tentacruel khổng lồ như một máy bơm nước mạnh mẽ có thể bơm vô cùng vô tận, dùng lượng nước cực lớn phá tan mọi nỗ lực của Onix.
Kết cục đã được định sẵn từ khi nó xuất hiện.
Tiếp sau đó cũng không là tua cuốn lao đến trói mà là một đòn Water Pulse (thủy pháo) mạnh mẽ không ngừng giáng lên người Onix.
Onix bại trận đã là chuyện không thể thay đổi.
Sau những giây phút trầm mặc ban đầu, trên khán đài dần dần vang lên những tiếng vỗ tay. Có lẽ là để hoan nghênh biểu hiện của Tentacruel khổng lồ, có lẽ một phần khác cũng là để chúc mừng Eric đoạt được danh hiệu Vương tử.
Có lẽ chỉ là thói quen làm theo đấm đông mà thôi.
Ngược lại trận đấu chung kết tiếp theo đó sẽ rất nhanh kết thúc.
Này là hiển nhiên không phải sao???
…
Kết thúc chương 167.
- Rầm!
Âm thanh lần này ngược lại không kinh thiên động địa như trước. Khả năng nó lại như tiếng trống rền vang, tiếng sét rạch ngang trời trong lòng mọi người.
Này là bởi vì âm thanh kia cũng đánh dấu truyền thuyết loài pokemon mạnh nhất chỉ dưới pokemon huyền thoại đã thất bại.
Bại không hiểu thấu!!!
Bại sững sờ như vậy đấy!!!
Đồn đại cứ như vậy từ đây phá diệt.
Chỉ bởi vì một con Onix mà thôi.
Tất nhiên khả năng con Onix này có thân phận hẳn cũng không phải bình thường. Nhưng so sánh độ quý hiếm giữa Dragonite và Onix, so sánh thiên phú về số lượng hệ tuyệt chiêu có thể học, tốc độ, uy lực đòn đánh, thể lực trời cho, …
Cuối cùng Dragonite ngược lại thua chỉ bởi vì sai lầm chiến thuật, thua bởi sự hung bạo, quyết đoán của đối phương.
Hiệp đấu đầu tiên cũng như vậy kết thúc với việc chiến thắng bất ngờ thuộc về Onix. Dù cho mọi người có suy nghĩ ra sao thì trước đó biểu hiện vô cùng mạnh mẽ chiến là tất thắng Dragonite cũng đã thật sự thất bại.
Hiện tại có lẽ nên chờ đợi hiệp thứ 2 bắt đầu.
Chờ đợi con pokemon thứ hai của Eric ra sân.
Thật chờ mong kẻ lắm tiền nhiều của này sẽ tung ra con pokemon như thế nào? Phải chăng sẽ còn vượt qua cả Dragonite?
Tất cả hiện còn là một điều ẩn số.
Tuy nhiên…
Nó sẽ lộ ra rõ ràng ngay đây thôi!
Hiệp 2 bắt đầu…
…
Trên khán đài quan sát trận đấu…
Quan sát cách Onix đánh bại Dragonite, Black đột nhiên hiểu vì sao huấn luyện viên lại có thể tồn tại ở thế giới này khi mà sức mạnh của đám pokemon hoang dã mạnh hơn con người quá nhiều lần. Thật giống như những con người bình thường lại ngự trị vô số siêu nhân vậy.
Chú ý… Là vô số siêu nhân mà không phải một vài siêu nhân vì chủ nghĩa hào bình hay ý thích cá nhân mà hành động vì lợi ích số đông con người. Nên biết rằng chỉ riêng số lượng Caterpie và Weedle trên thế giới này cũng đã vượt qua số lượng loài người. Vậy mà con người lại có thể đứng phía trên nô dịch chúng.
Đúng vậy. Chính là nô dịch!
Đối với tổng thể xã hội mà nói, số lượng người coi pokemon như là công cụ lao động (máy làm kem rẻ tiền, máy kéo, công cụ di chuyển gọn nhẹ linh hoạt thân thiện môi trường, động vật chăn nuôi lấy lông, lấy dược liệu…) lớn hơn nhiều số người coi pokemon như bạn bè chiến hữu giống như Black, Red, Green hay nhiều huấn luyện viên pokemon cùng một số nhóm người khác.
Có thể trong những đoạn lịch sử bị mất đi, không được nêu tới kia đã từng là chiến tranh đẫm máu giữa con người với pokemon hoang dã tranh đoạt quyền chủ đạo thế giới. Tuy rằng không biết đám pokemon huyền thoại có tham dự cuộc chiến này như một pokemon hoang dã hay là như những đấng thần linh lạnh lùng quan sát tất cả.
Thế nhưng hiển nhiên loài người mới là kẻ chiến thắng cuối cùng. So với trí tuệ, sức mạnh từ lịch sử, văn hóa của con người, pokemon hoang dã chỉ có từng đời từng đời sức mạnh riêng lẻ, thiếu kết nối trong chiến đấu dù lớn đến đâu năng lực cũng không thể chống lại văn minh của con người được.
Một con Onix được huấn luyện giỏi có thể san bằng khoảng cách thiên phú thậm chí chiến thắng một con Dragonite chính là mình chứng rõ ràng nhất.
Trí tuệ tối thượng trường phái cũng không phải không có lý lẽ riêng của nó không phải sao.
Black lặng người, đầu óc hiện lên chút suy nghĩ…
…
Trên sân đấu, Eric lần đầu tiên trong một trận đấu được trọng tài ra hiệu tung pokemon khác thay thế.
Ừm? Cậu giờ hơi có chút hoang mang!
Không ngờ đánh đâu thắng đó không ai địch nổi Dragonite lại bị thất bại nhanh như vậy. Đối diện con rắn đá khổng lồ kia không ngờ thật lợi hại.
Này…
Tiếp theo cậu nên tung con pokemon nào bây giờ???
Chợt nhiên Eric nhớ tới lý do vì sao Dragonite xuất hiện trên sân.
Lạy chúa, khi đó cậu cũng không nghĩ tới tung nó ra. Ai mà biết nó mạnh hay không cơ chứ. Cậu định tung con pokemon khác cơ, không ngờ lại cầm nhầm pokeball của nó.
Mèm. Dù sao cậu cũng không quen thuộc với chúng, lại bởi vì giữ tư thế phong độ thường thấy trên ti vi, áp phích quảng cáo mà không liếc nhìn lại. Vốn dĩ cậu muốn tung con pokemon có thân hình khổng lồ nhất cơ. Bởi cậu cho rằng thân hình to lớn nhất hiển nhiên là tên mạnh mẽ nhất. Và suy nghĩ đó của cậu cho đến bây giờ cũng chưa hề thay đổi. Nhìn con rắn đá khổng lồ trước mắt, cậu chàng giờ đã có quyết định cho riêng mình.
Tay lấy ra pokeball bên hông, lần này cậu đúng là không quên liếc nhìn lại một chút, kiểm tra đề phòng lại lấy nhầm lần hai. Thấy đúng pokeball Eric liền mạnh mẽ ném ra. Ánh sáng lóe lên bao quát thật lớn một vùng không gian.
Tiếng gọi của Eric vang vọng.
- Tiến lên nào....!!!
Khỉ thật! Quên mất tiêu tên của nó rồi. Ấy là lúc đi cùng mẹ đưa hai con vật nhỏ tới trung tâm pokemon cậu đã hỏi một lần rồi mà giờ lại quên khuấy đi mất.
Bực mình thật!!!
Eric giọng nói hơi kẹt lại. Tuy nhiên đã không còn ai để ý đến chuyện nho nhỏ đó. Tất cả mọi người giờ đang ngỡ ngàng nhìn con pokemon cậu vừa mới tung ra, trong đầu chỉ còn có một ý nghĩ duy nhất.
Này con cái nhà ai mà ra tay mạnh bạo thế không biết. Như vậy năm nay ai còn chơi được nổi với thằng nhóc này a!!!
Nghỉ luôn cho rồi!!!
Kết cục…
Quả nhiên đã xác định trước!!!
…
Đối diện, vốn đang hí hửng vì Onix của mình bất ngờ giành thắng lợi, Bruck ánh mắt chợt ngưng lại, vẻ mặt ngẩn ngơ.
Mới vừa rồi cậu còn vui vẻ cực kì bởi may mắn thế nào vốn chỉ định cho Onix từ lòng đất xông lên đột kích một cái Dragonite rồi lại chui xuống đất trốn. Ai dè Onix một hơi xông lên tiêu diệt đối thủ luôn.
Khả năng hiện tại phải đối diện với con pokemon khổng lồ trước mắt, Bruck biết kết cục của mình đã được định sẵn. Nếu thua mất Onix thì hầu như cậu không còn pokemon nào đủ năng lực để đưa lên sân khấu trong lúc này rồi. Chiến thắng đã quá xa tầm tay với…
Trên sân, một con Tentacruel thân hình khổng lồ như tòa nhà to lớn mươi mười lăm tầng xuất hiện.
Hình thể khổng lồ của nó đã đánh nát niềm tin chiến thắng của vô số người.
Ai cũng hiểu được Onix đã đi tới bến.
Trốn xuống lòng đất là chết. Tentacruel khổng lồ hoàn toàn có thể dùng nước chết đuối Onix luôn.
Lao vào cận chiến cũng là chết. Vô số cái tua cuốn khổng lồ to chẳng kém thân thể Onix là mấy. Tentacruel hoàn toàn có thể nhẹ nhàng khóa chặt khả năng di chuyển, chạy trốn, phản kích… của đối thủ.
Ném đất đá tấn công từ xa cũng đã vô dụng. Đoán chừng làm như vậy uy lực chỉ đủ gãi ngứa cho Tentacruel là cùng mà thôi.
Tentacruel khổng lồ hầu như sinh ra như là để khắc chế Onix vậy.
Chợt lúc này mọi người mới nhận ra rằng…
Đôi lúc hình thể lớn đến quá mức định thì ngay cả loài pokemon bình thường cũng trở nên mạnh mẽ chẳng kém đám pokemon huyền thoại là mấy.
Có lẽ ý nghĩ của Eric lúc trước đúng là không sai tí nào.
Càng to lớn thì càng mạnh mẽ thôi~
Mệnh lệnh mới của cậu chàng giờ đã được nêu ra.
- Ừm… Tấn công nó đi!
Không nhớ tên không quan trọng, chỉ cần nó nghe lệnh là được rồi.
Eric mệnh lệnh đưa ra xong, Tentacruel khổng lồ đúng là ngoan ngoãn sử dụng vô số xúc tu lao về phía Onix. Bộ dáng có vẻ như nó muốn tiến hành vô hiệu hóa hành động của đối phương trước tiên. Eric chợt cảm giác toàn thân không thoải mái cho lắm.
Ai bảo lúc ở trong rừng cậu cũng bị đám xúc tu lăn lộn dốc ngược một phen.
Một cảm giác thật không tốt đẹp tí nào!!!
…
Trong khí Eric đang hồi tưởng lịch sử bi thống của mình.
Phía bên kia, không cần Bruck ra mệnh lệnh Onix đã chủ động đào hố chui xuống lòng đất chạy trốn. Ngược lại nó cũng không có tay chân, thân thể như một sợi dây thừng mà muốn chống lại vô số sợi dây thừng dây dưa quả thật là tự tìm đường chết.
- Rào… rào…
Nước từ dưới thân thể Tentacruel khổng lồ phun trào mà ra, tất cả lao thẳng xuống truy đuổi Onix. Hành động tự nhiên tiến hành cũng không hề cần Eric ra mệnh lệnh. Ngược lại cậu chàng đúng là không mấy quan tâm cái này.
Theo không ngừng nước được tưới xuống đường hầm, đột nhiên dưới mặt đất phun trào lên số lượng không ít cột nước phá vỡ đất đá, như những giếng phun nước dựng thẳng đứng lên mà ra.
- G ràooo…!!!
Onix hét lên tiếng kêu đau đớn, thân mình từ trong một cột nước thoát ra. Này số lượng không ít cột nước thẳng đứng đang phun trào chứng tỏ vừa rồi nó đã cố gắng thiết kế thật nhiều đường nối dưới lòng đất để thoát nước ngược lên trên để bảo đảm an toàn. Tiếc là đối đầu của nó không phải là một con pokemon hệ Water (nước) bình thường có năng lực cung cấp nước hữu hạn. Tentacruel khổng lồ như một máy bơm nước mạnh mẽ có thể bơm vô cùng vô tận, dùng lượng nước cực lớn phá tan mọi nỗ lực của Onix.
Kết cục đã được định sẵn từ khi nó xuất hiện.
Tiếp sau đó cũng không là tua cuốn lao đến trói mà là một đòn Water Pulse (thủy pháo) mạnh mẽ không ngừng giáng lên người Onix.
Onix bại trận đã là chuyện không thể thay đổi.
Sau những giây phút trầm mặc ban đầu, trên khán đài dần dần vang lên những tiếng vỗ tay. Có lẽ là để hoan nghênh biểu hiện của Tentacruel khổng lồ, có lẽ một phần khác cũng là để chúc mừng Eric đoạt được danh hiệu Vương tử.
Có lẽ chỉ là thói quen làm theo đấm đông mà thôi.
Ngược lại trận đấu chung kết tiếp theo đó sẽ rất nhanh kết thúc.
Này là hiển nhiên không phải sao???
…
Kết thúc chương 167.
Tác giả :
Thánh Lăng