Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Chương 68: Đến Hoenn Địa Khu
Ariados báo cho Lâm Phàm còn người theo dõi gần đó nên Lâm Phàm quyết định rồi đi nơi đây, tuy đối phương không mang theo ác ý nhưng hắn cũng không thích đang nói chuyện có người nghe nén.
Còn về phía cái đuôi nhỏ May như là hiếu kì bảo bảo làm sao đuổi cũng không đi như là muốn đào hết thông tin của Lâm Phàm mới thỏa mãn.
Sau đó quá nhiều vấn đề hắn cũng mặc kệ Lâm Phàm hiện giờ đang muốn đi tìm một căn phòng để ở lại. Hắn đang trên đường đến khách sạn để thuê phòng.
Đến cửa khách sạn hắn gặp một cặp vợ chồng nhìn khá trẻ tuổi, đang nghi hoặc thì thấy còn líu ríu sau lưng hẵn nãy giờ May đã lao về phía họ.
“ Baba, Mama mọi người định đi đâu sao?” May chắn đường hỏi hai người.
“ Đây là bạn của con sao May, xin tự giới thiệu ta là Norman đây là vợ ta Caroline, đây là út của ta Max.” Norman làm ra trả lời con gái nhỏ của mình.
“ Xin chào mọi người, ta là Lâm Phàm rất vui được gặp mặt.”
“ Nếu đã là bạn của May thì cũng nhau đi ăn cơm rồi mọi người cùng nhau ngồi xuống nói chuyện, đứng đây còn ra thể thống gì.” Mẹ của May Caroline nhiệt tình cùng thân thiện mời Lâm Phàm
“ Ha ha vậy được rồi vậy ta xin ăn nhờ mọi người một bữa cơm vậy.” Lâm Phàm cũng không có từ chối “ Đã người ta có lòng thì hắn cũng có dạ à”
“ Xì, được tiện nghi còn khoe mẽ.” May khó chịu với Lâm Phàm mà làm ra trâm chọc.
Max nãy giờ chỉ đánh giá Lâm Phàm mà không nói gì. Trong đầu hắn đang nghĩ Lâm Phàm và baba ai mạnh hơn rồi rất nhanh có đáp án đó là baba.
Vì nhìn Lâm Phàm mới 10 tuổi khoảng chừng chắc là vừa mới ra ngoài lịch luyện. Trên vai còn có Eevee chắc là vương bài Pokemon của hắn mới được ưu ái như vậy mà nhìn con Eevee này còn chưa tiến hóa nên thấy không mạnh lắm bộ dạng.
Từ những điểm trên 4 mắt Max đã cho ra kết luận cuối cũng ba ba vẫn là bất khả chiến bại.
Sau đó 1 đoàn người đến đại sảnh của trung tâm Pokemon để ăn uống vì ở đây vừa phục vụ huấn luyện gia vừa có thức ăn cho Pokemon.
Sau đó Lâm Phàm nhìn thấy xa xa trong trang phục y tá Joy cùng đứng ở cửa bảo an cảnh sát Jenny, nhìn thấy họ trong đầu hiện lên 2 chữ xinh đẹp và đáng yêu.
Sau đó bữa ăn diễn ra êm đềm, vì đã lâu không ăn đồ nấu Lâm Phàm nên hắn ăn rất nhiều. Ăn đến May và Max nghẹn họng nhìn trân trối không nói lên lời.
Còn hào sảng Norman và hiền thục Caroline thì chỉ mỉm cười nhìn hắn. Đợi Lâm Phàm ăn xong Norman mới hỏi Lâm Phàm.
“ Đã lâu rồi không được ăn cơm canh qua chế biến sao?” Norman vẫn luôn để ý đến Lâm Phàm biểu hiện kì quái hỏi.
Lâm Phàm biết Norman hỏi ý xuất thân của mình cùng tại sao lại đến đây. Lập tức hắn biên ra một cố sự như đó là sự thật.
Hắn trình độ nói dối đã không cần nghĩ kịch bản, nói dối đã đến cảnh giới mắt không nháy tim không đập. Đây là được tôi luyện qua những ngày tháng ở địa cầu nói dối mẹ đi chơi này nọ. Nói đến đây giọng hắn hơi chút thương cảm.
“ Ta rời nhà ra ngoài khám phá vì phụ mẫu mất sớm trong nhà lại không còn người thân, đi tàu đến đây ngờ đâu tàu bị gặp nạn trên biển, cũng may ta dạt được vào bờ. Sau đó là những tháng ngày này sống trong khu rừng phía nam gần bờ biển kia, đến gần đây ta mới đi ra được khu rừng và gặp May ở bìa rừng.”
“ vậy năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?” Norman tiếp tục hỏi
“ 10 tuổi” Vấn đề này không có gì đáng dầu diếm nên Lâm Phàm thẳng thắn trả lời
“ Giờ đây liên minh ban hành luật 12 tuổi mới được ra ngoài rèn luyện, ngươi còn 2 năm nữa mới được cấp phép ngươi định làm gì?” Norman tự nói với mình cũng là nói cho Lâm Phàm biết về điều này.
“ Cái kia, cái kia” không phải trong nguyên tác là 10 tuổi đã được ra ngoài rèn luyện sao?
Vấn đề này tự nhiên là làm khó Lâm Phàm. Chẳng nhẽ bây giờ lại quay lại khu rừng, mà ở lại đây thì không thể tăng thực lực nhanh được.
Norman nhìn biểu lộ của Lâm Pham biết hắn không còn nơi nào để đi thế là hắn mỉm cười nói ra
“ Ta nghĩ hay thế này đi, ngươi theo ta về Hoenn địa khu xong gia nhập đạo quán của ta làm một số việc như chăm sóc Pokemon, làm trọng tai giữa các trận đấu đạo quán. Ngươi cũng có thể bái ta lam thầy sau đó ở đó học tập kĩ năng về Pokemon sau đó 2 năm sau ngươi có thể cùng ra ngoài lịch luyện cung May ngươi cảm thấy như nào?”
Nghe xong Norman lời nói sau đó suy nghĩ kĩ càng Lâm Phàm lập tức vui vẻ
“ Quá tuyệt! được vậy thì còn gì bằng, cám ơn Norman tiên sinh đã thu lưu ta.”
Lâm Phàm không hề động đến chuyện bái sư, Norman cũng ngầm hiểu và không nhắc đến nữa. Thật ra Norman cũng hiểu nói ra được câu nói kia Lâm Phàm sau này chắc chắn sẽ không phải vật trong ao, nhất định hắn sẽ thành tài nên chuyện thu hắn làm đồ đệ Norman chỉ ôm lòng thử xem.
Còn về biểu hiện của Lâm Phàm và tính cách thì càng không có vấn đề vì hắn vẫn âm thầm đi theo May nên có thể chứng kiến hết những gì May thấy.
Còn Max thì hắn hơi không phục khi Lâm Phàm không đáp ứng bái ba hắn làm thầy.
“Có biết bao người tranh vỡ đầu để tiến nhập môn hạ của ba mà tên này ba muỗn thu hắn làm đồ đệ hắn lại không thèm để ý.
Không lẽ chuẩn thiên vương thực lực huấn luyện như ba còn không vào được pháp nhãn của hắn không thành?”
Còn về phía cái đuôi nhỏ May như là hiếu kì bảo bảo làm sao đuổi cũng không đi như là muốn đào hết thông tin của Lâm Phàm mới thỏa mãn.
Sau đó quá nhiều vấn đề hắn cũng mặc kệ Lâm Phàm hiện giờ đang muốn đi tìm một căn phòng để ở lại. Hắn đang trên đường đến khách sạn để thuê phòng.
Đến cửa khách sạn hắn gặp một cặp vợ chồng nhìn khá trẻ tuổi, đang nghi hoặc thì thấy còn líu ríu sau lưng hẵn nãy giờ May đã lao về phía họ.
“ Baba, Mama mọi người định đi đâu sao?” May chắn đường hỏi hai người.
“ Đây là bạn của con sao May, xin tự giới thiệu ta là Norman đây là vợ ta Caroline, đây là út của ta Max.” Norman làm ra trả lời con gái nhỏ của mình.
“ Xin chào mọi người, ta là Lâm Phàm rất vui được gặp mặt.”
“ Nếu đã là bạn của May thì cũng nhau đi ăn cơm rồi mọi người cùng nhau ngồi xuống nói chuyện, đứng đây còn ra thể thống gì.” Mẹ của May Caroline nhiệt tình cùng thân thiện mời Lâm Phàm
“ Ha ha vậy được rồi vậy ta xin ăn nhờ mọi người một bữa cơm vậy.” Lâm Phàm cũng không có từ chối “ Đã người ta có lòng thì hắn cũng có dạ à”
“ Xì, được tiện nghi còn khoe mẽ.” May khó chịu với Lâm Phàm mà làm ra trâm chọc.
Max nãy giờ chỉ đánh giá Lâm Phàm mà không nói gì. Trong đầu hắn đang nghĩ Lâm Phàm và baba ai mạnh hơn rồi rất nhanh có đáp án đó là baba.
Vì nhìn Lâm Phàm mới 10 tuổi khoảng chừng chắc là vừa mới ra ngoài lịch luyện. Trên vai còn có Eevee chắc là vương bài Pokemon của hắn mới được ưu ái như vậy mà nhìn con Eevee này còn chưa tiến hóa nên thấy không mạnh lắm bộ dạng.
Từ những điểm trên 4 mắt Max đã cho ra kết luận cuối cũng ba ba vẫn là bất khả chiến bại.
Sau đó 1 đoàn người đến đại sảnh của trung tâm Pokemon để ăn uống vì ở đây vừa phục vụ huấn luyện gia vừa có thức ăn cho Pokemon.
Sau đó Lâm Phàm nhìn thấy xa xa trong trang phục y tá Joy cùng đứng ở cửa bảo an cảnh sát Jenny, nhìn thấy họ trong đầu hiện lên 2 chữ xinh đẹp và đáng yêu.
Sau đó bữa ăn diễn ra êm đềm, vì đã lâu không ăn đồ nấu Lâm Phàm nên hắn ăn rất nhiều. Ăn đến May và Max nghẹn họng nhìn trân trối không nói lên lời.
Còn hào sảng Norman và hiền thục Caroline thì chỉ mỉm cười nhìn hắn. Đợi Lâm Phàm ăn xong Norman mới hỏi Lâm Phàm.
“ Đã lâu rồi không được ăn cơm canh qua chế biến sao?” Norman vẫn luôn để ý đến Lâm Phàm biểu hiện kì quái hỏi.
Lâm Phàm biết Norman hỏi ý xuất thân của mình cùng tại sao lại đến đây. Lập tức hắn biên ra một cố sự như đó là sự thật.
Hắn trình độ nói dối đã không cần nghĩ kịch bản, nói dối đã đến cảnh giới mắt không nháy tim không đập. Đây là được tôi luyện qua những ngày tháng ở địa cầu nói dối mẹ đi chơi này nọ. Nói đến đây giọng hắn hơi chút thương cảm.
“ Ta rời nhà ra ngoài khám phá vì phụ mẫu mất sớm trong nhà lại không còn người thân, đi tàu đến đây ngờ đâu tàu bị gặp nạn trên biển, cũng may ta dạt được vào bờ. Sau đó là những tháng ngày này sống trong khu rừng phía nam gần bờ biển kia, đến gần đây ta mới đi ra được khu rừng và gặp May ở bìa rừng.”
“ vậy năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?” Norman tiếp tục hỏi
“ 10 tuổi” Vấn đề này không có gì đáng dầu diếm nên Lâm Phàm thẳng thắn trả lời
“ Giờ đây liên minh ban hành luật 12 tuổi mới được ra ngoài rèn luyện, ngươi còn 2 năm nữa mới được cấp phép ngươi định làm gì?” Norman tự nói với mình cũng là nói cho Lâm Phàm biết về điều này.
“ Cái kia, cái kia” không phải trong nguyên tác là 10 tuổi đã được ra ngoài rèn luyện sao?
Vấn đề này tự nhiên là làm khó Lâm Phàm. Chẳng nhẽ bây giờ lại quay lại khu rừng, mà ở lại đây thì không thể tăng thực lực nhanh được.
Norman nhìn biểu lộ của Lâm Pham biết hắn không còn nơi nào để đi thế là hắn mỉm cười nói ra
“ Ta nghĩ hay thế này đi, ngươi theo ta về Hoenn địa khu xong gia nhập đạo quán của ta làm một số việc như chăm sóc Pokemon, làm trọng tai giữa các trận đấu đạo quán. Ngươi cũng có thể bái ta lam thầy sau đó ở đó học tập kĩ năng về Pokemon sau đó 2 năm sau ngươi có thể cùng ra ngoài lịch luyện cung May ngươi cảm thấy như nào?”
Nghe xong Norman lời nói sau đó suy nghĩ kĩ càng Lâm Phàm lập tức vui vẻ
“ Quá tuyệt! được vậy thì còn gì bằng, cám ơn Norman tiên sinh đã thu lưu ta.”
Lâm Phàm không hề động đến chuyện bái sư, Norman cũng ngầm hiểu và không nhắc đến nữa. Thật ra Norman cũng hiểu nói ra được câu nói kia Lâm Phàm sau này chắc chắn sẽ không phải vật trong ao, nhất định hắn sẽ thành tài nên chuyện thu hắn làm đồ đệ Norman chỉ ôm lòng thử xem.
Còn về biểu hiện của Lâm Phàm và tính cách thì càng không có vấn đề vì hắn vẫn âm thầm đi theo May nên có thể chứng kiến hết những gì May thấy.
Còn Max thì hắn hơi không phục khi Lâm Phàm không đáp ứng bái ba hắn làm thầy.
“Có biết bao người tranh vỡ đầu để tiến nhập môn hạ của ba mà tên này ba muỗn thu hắn làm đồ đệ hắn lại không thèm để ý.
Không lẽ chuẩn thiên vương thực lực huấn luyện như ba còn không vào được pháp nhãn của hắn không thành?”
Tác giả :
Hồng 5 Mươi