Phiêu Miễu Chi Lữ
Chương 275
Thiên Chân Thượng Nhân lưu lại ký hào trên thân Lý Cường, vì muốn kéo Lý Cường cùng đi Huyễn Thần Điện, hắn thiên tân vạn khổ tìm được địa cầu.Người này vừa gặp mặt đã kêu lên một câu: " Ta thật thương cảm a!" Ngoại trừ Lý Cường cau mày đứng thẳng, những người khác bị âm thanh hắn nói làm ngã dài trên mặt đất, ngay cả Hoa Mị Nương cũng bị nhũn cả người, mắt như choáng váng.Lý Cường mất hứng, hắn quát: " Thiên Chân, ngươi thật quá đáng, nơi này đều là bằng hữu của ta, ngươi muốn uy phong cái gì!"Thiên Chân vẻ mặt đau khổ, hắn chỉ theo thói quen kêu một câu, cũng không cố ý làm uy phong. Nhìn thấy Lý Cường mất hứng, hắn lộ ra chiêu bài vô lại, cười nói: " Tiểu huynh đệ, chúng ta không phải đã ước xong chuyện đi Huyễn Thần Điện hay sao, ngươi xem, ta chạy từ xa như vậy tới tìm ngươi, lần này vô luận thế nào cũng phải theo ta đi chứ?"Lý Cường cũng không có đáp ứng hắn sẽ đi Huyễn Thần Điện, hơn nữa hắn vừa cho Hoa Mị Nương mấy người nếm khổ, trong lòng Lý Cường rất khó chịu, con mắt trừng lên: " Không đi! Ta bây giờ không có thời gian, lúc nào ở không đã rồi hãy nói!"Thiên Chân nhất thời khóc lớn lên: " Ngươi…ngươi không thể không giữ lời a, ô ô, ta thật thương cảm a, thật vất vả mới tìm được ngươi..ngươi……người còn nói mà không giữ lời gì hết…"Lần này hắn khóc thì không được nữa, cả tòa lầu cao đều chấn chiến lên, Hoa Mị Nương mấy người đều bịt tai, Mai Tinh Tinh càng thét lên chói tai.Lý Cường quát to: " Nín! Không cho khóc!"Thiên Chân cũng không sợ Lý Cường nảy sinh ác độc, hắn tiếp tục khóc ròng nói: " Ô ô, ngươi nói chuyện không có tính toán gì hết, ta thật thương cảm a!" Nguồn tại ện FULLTầng lầu bắt đầu run rẩy kịch liệt, trên tường đã xuất hiện vết nứt, chiếc bàn lớn do tài liệu phục hợp chế tác đã bị đánh rách tả tơi.Lý Cường bị chọc tức, Cửu Diễn Lưu hóa thành một màn hào quang, bao lại Thiên Chân, hắn cố gắng trở cách thanh âm của Thiên Chân.Hoa Mị Nương tỉnh lại đầu tiên, nàng cảm thấy cả người phát lạnh, lão đầu này thật sự quá kinh khủng. Thực lực của nàng bây giờ tại tu chân giới đã xem như là không tưởng nổi, nhưng lão nhân này phát ra tiếng khóc dĩ nhiên cũng làm cho nàng chịu không được, loại tu vi này nàng chưa từng nhìn thấy qua.Không thể tư nghị nhất chính là lão nhân này liếc mắt một cái nhìn không khác gì người bình thường, không có nơi nào đặc biệt. Lý Cường trầm giọng nói: " Hoa đại tỷ, ngươi dẫn bọn họ đi ra ngoài."Hoa Mị Nương lo lắng hỏi: " Người kia là ai?"Thực lực của Thiên Chân lợi hại hơn Lý Cường rất nhiều, trên người hắn hiện lên một đạo hồng mang, Cửu Diễn Lưu của Lý Cường tuôn ra một chuỗi tinh hoa, lập tức bị buộc trở về.Thiên Chân vừa lau nước mắt vừa nói: " Ô ô, ngươi đánh không lại ta đâu, theo ta đi thôi, ở chỗ này có gì thú vị…bằng không…ta hủy diệt nơi này…"Lý Cường đã thật lâu không có tức giận, lần này rốt cuộc bị Thiên Chân thành công thiêu đốt lửa giận bừng lên. Hắn nhảy dựng lên quát: " Ngươi đi chết đi! Thiên Chân, đừng tưởng rằng ngươi là Cổ tiên nhân, chọc nóng ta…hừ…" Hắn nhẫn lại không tiếp tục nói xong.Nhưng thật ra Thiên Chân chỉ cần nói đàng hoàng, Lý Cường vị tất sẽ cự tuyệt hắn, nhưng vì Thiên Chân có thói quen dùng tới kiểu dây dưa nhằng nhịt thủ đoạn, kết quả đã chọc giận Lý Cường.Thiên Chân lau nước mắt nói: " Ngươi có đi không? Nếu không đi…" Hắn đột nhiên nhớ tới Lý Cường không phải là một người có thể uy hiếp, liền hừ hừ tức giận nói: " Ta thật thương cảm a, nếu ngươi không đi, ta vẫn đi theo ngươi hoài."Hoa Mị Nương biết không hay, tiên nhân đã rất lợi hại rồi, Cổ tiên nhân lại càng không tưởng tượng, không thể hiểu được rõ ràng.Nàng đè nặng sự kinh hoảng trong lòng xuống, nói: " Ngũ đệ, có chuyện gì từ từ nói, vị tiền bối này…tiếng khóc của ngài làm cho tiểu nữ ăn không tiêu, xin đừng khóc nữa, đại nam nhân như vậy mà còn khóc, thật sự làm cho tiểu nữ tử không cách nào giải thích." Nàng vẫn có bổn sắc của tiểu yêu nữ, cho dù trong lòng sợ hãi, cũng phải châm chọc đối phương một chút.Thiên Chân nếu muốn làm da mặt dày, ngoại trừ Bác Tụ Thượng Nhân, Thiên Cô và Thanh Đế ra, ai nhìn thấy cũng phải sợ hãi. Lý Cường gãi đầu nói: " Thiên Chân, ta ở chỗ này ít nhất phải đợi hai mươi năm, còn có vài chuyện ta phải hoàn thành, sau này có lẽ sẽ cùng ngươi đi Huyễn Thần Điện, nhưng bây giờ thì tuyệt đối không được."Thiên Chân rốt cuộc đình chỉ hồ đồ, hắn nghiêm trang nói: " Tiểu tử, ngươi biết tại sao ta lại gấp như vậy không?"Lý Cường nói: " Không biết, ngươi gấp mắc gì tới ta?"Hoa Mị Nương không khỏi che miệng cười, tính tình của Lý Cường nàng thập phần hiểu rõ, chuyện Lý Cường hứa hẹn trên cơ bản đều sẽ làm được, nếu không có được sự hứa hẹn của hắn, như thế nào buộc hắn cũng không có hữu dụng.Thiên Chân lại nhếch miệng, bộ dáng như lại muốn khóc. Lý Cường phiền táo nói: " Thiên Chân, nếu ngay cả hai mươi năm mà ngươi cũng đợi không được, ngươi có thể đi, ta tuyệt sẽ không bồi ngươi đi Huyễn Thần Điện gì đó."Hắn quay đầu nhìn Hoa Mị Nương nói: " Hoa đại tỷ, xin ngươi dẫn bọn họ rời đi."Hoa Mị Nương hít một tiếng, đứng dậy hô: " Mọi người đi theo ta."Tất cả mọi người run rẩy đứng lên, Triệu Hào miễn cưỡng mở cửa phòng tiếp khách, lúc này mới phát hiện mấy người Trương Cẩm Quang đã hôn mê đi. Cổ tiên nhân đích xác không thích hợp xuất hiện nơi thế giới của con người, cử động gì của bọn họ đều có lực sát thương đối với người bình thường.Lý Cường gọi lại Hoa Mị Nương, nói: " Hoa đại tỷ, ngươi nhận lấy thứ này, mời người của Phong Duyên Hội trợ giúp ta tìm kiếm."Đó là một ngọc đồng giản, bên trong lưu lại đặc thù sau khi chuyển thế của Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát, còn làm sao phân biệt chủ nhân của Tâm Giám Chi Hoa. Hoa Mị Nương nhận lấy ngọc đồng giản, nói: " Ngũ đệ cẩn thận."Rất nhanh, trên lầu không còn một bóng người.Lý Cường nói: " Thiên Chân, nếu ta không có xảy ra việc ở Hâm Ba Cổ Thần Tàng, ta dám chắc sẽ không cự tuyệt ngươi, bây giờ…ngươi phải chờ ta rồi, ta lập lại lần nữa, chờ xong chuyện của ta, chuyện đi Huyễn Thần Điện có thể thương lượng, bây giờ tuyệt đối không được!"Thiên Chân vẻ mặt đau khổ nói: " Tổng xu tổ của Huyễn Thần Điện tại Cổ Thần Tàng sau khi đã mở ra, đến lúc này, khi tiến trận thì dễ dàng nhiều lắm, ta tính không ra lúc nào sẽ đóng cửa, ai, đây là cơ hội tốt nhất tiến vào Huyễn Thần Điện, tiểu tử…ách, tiểu huynh đệ, tiểu ca ca, đại gia, ngươi theo ta đi thôi!"Lý Cường bất đắc dĩ nói: " Thiên Chân, ta gọi ngươi đại gia! Bác Tụ Thượng Nhân đã có được công pháp muốn có, ngươi là vãn bối của hắn, không cần phải đi Huyễn Thần Điện mạo hiểm, bọn họ sẽ truyền cho ngươi thôi." Chuyện của Hâm Ba Cổ Thần Tàng hắn rất rõ ràng, lúc cuối cùng mở ra Cổ Thần Tàng thì hắn đang ở đó.Thiên Chân buồn rầu đặt mông ngồi trên mặt đất, nói: " Không được! Lão nhân gia có đồ gì ta không dám đi hỏi, ta…ta không muốn đi gặp ông ấy, cho dù công pháp có tốt ta cũng không muốn, ta muốn tự mình đi tìm, trên thế giới này nhất định sẽ có biện pháp giải quyết."Lý Cường cũng rất buồn rầu, ở đây hắn phải hoàn thành hai nhiệm vụ, một là tìm kiếm chủ nhân của Tâm Giám Chi Hoa, hai là tìm được Kỳ Quân Sát và Mạc Hoài Viễn sau khi chuyển thế. Lúc này, tuyệt đối không thể rời đi, một khi tiến vào Huyễn Thần Điện, không phải hơn mười năm thì không thể đi ra, hơn nữa trong Huyễn Thần Điện thì chuyện gì cũng có thể phát sinh, có thể còn sống đi ra hay không vẫn không sao biết được, hắn thật sự không cách nào đáp ứng yêu cầu của Thiên Chân.Hai người ngồi rồi đứng, yên lặng nhìn nhau.Một hồi lâu, Thiên Chân nghiến răng nói: " Đây là hy vọng cuối cùng của ta, ngươi nhất định phải giúp ta…"Trong mắt hắn lóe ra hồng mang, trong mắt Lý Cường cũng kim quang lóe sáng, hai người phảng phất như hai con gà chọi trừng nhau, ở giữa hai người nổ lên trận trận hỏa hoa màu vàng hòa lẫn màu đỏ, phát ra âm thanh " ba ba" vang rền.Lý Cường chậm rãi nói: " Không phải ta không giúp ngươi…chỉ là bây giờ ta không có thời gian, cho nên một là ngươi chờ đợi, nếu không thì rời đi."Thiên Chân kêu lên quái dị: " Ta thật thương cảm a!" Tòa lầu cao lại chấn chiến lên.Sắc mặt Lý Cường càng ngày càng lãnh, ngữ khí cũng dần dần nghiêm lệ: " Thiên Chân, ngươi thật làm cho ta rất thất vọng, khó trách Bác Tụ Thượng Nhân lại muốn giam cầm ngươi." Cổ tiên nhân bốc đồng thất thường như thế, làm cho Lý Cường cảm thấy khó thể tin, nể tình từng cùng đi Hâm Ba Giác thiệp hiểm, hắn không muốn trở mặt với Thiên Chân.Sắc mặt Thiên Chân đại biến, hắn kiêng kỵ nhất là nhắc tới Bác Tụ Thượng Nhân. Hắn nhảy bạo lên, quát: " Nếu ngươi không chịu giúp ta, hừ, đừng trách ta gây loạn! Hai bằng hữu chuyển thế của ngươi…xem coi chúng ta ai tìm được trước…ha ha…" Hắn tức giận mở lời uy hiếp Lý Cường.Những lời này chính thức chọc giận Lý Cường, Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát là người thân cận nhất của hắn, nếu xúc phạm tới hai người bọn họ, hắn vô luận thế nào cũng không thể chịu được.Lý Cường lạnh lùng cười nói: " Thiên Chân, ngươi đại khái còn không biết sự lợi hại của Nguyên Giới Chi Chủ phải không, xin lỗi, nếu ngươi uy hiếp đến bằng hữu của ta, ta không buông tha cho ngươi." Hai người càng nói càng cương.Thiên Chân cũng không nghĩ tới lại nháo đến nước này, trong lòng hắn có chút hối hận, bất quá hắn không tin Lý Cường có thể làm gì hắn, dù sao tu vi của hắn cũng cao hơn Lý Cường.Thiên Chân cười quái dị nói: " Nga, như vậy đi, chúng ta đánh một trận, nếu ta thua sẽ chờ ngươi hai mươi năm, ta thắng…ngươi lập tức cùng ta đi Huyễn Thần Điện, hắc hắc, ngươi có dám đánh cuộc hay không?"Lý Cường cảm thấy buồn cười, đổ ước này thật là vô lý, bất luận kết quả thắng thua là gì, tự mình cũng phải đi Huyễn Thần Điện. Đổ ước vô lại như thế lại xuất ra từ miệng của một Cổ tiên nhân, làm cho Lý Cường có một loại cảm giác dở khóc dở cười.Hắn lắc đầu nói: " Đổ ước này quá kém, thẳng thì tự nhiên tùy tiện ngươi xử trí, thua…vậy do ta quyết định hết thảy, địa điểm đổ đấu do ta quyết định, ngươi dám không?"Thiên Chân cũng bị gấp đến hồ đồ, Lý Cường nếu không có điều ỷ lại thì sao dám đổ với hắn? Ý nghĩa chính thức của Nguyên Giới chỉ có Thiên Cô, Thanh Đế và Bác Tụ Thượng Nhân ba người rõ ràng, Thiên Chân còn kém một bậc.Hắn gật đầu nói: " Tốt! Ta và ngươi đổ, thua không cho dây dưa! Ô ô, ta thật thương cảm a, đã nói là chuyện sẽ còn có thay đổi, ô ô."Lý Cường gật đầu nói: " Ngươi còn suy nghĩ đi, ta cho tới bây giờ không có hứa hẹn qua cái gì, được! Vậy đi Nguyên Giới để đổ đấu."Thiên Chân cẩn thận suy nghĩ một chút, trong lòng không khỏi mắng to, Lý Cường đích xác không có hứa hẹn gì với hắn, tất cả đều do mình nghĩ là hắn đáp ứng. Tiểu tử này giảo hoạt như thế, một loại cảm giác thất bại mãnh liệt làm cho hắn không nhịn được ưu tư, hắn chần chờ nói: " Nguyên Giới? Làm sao đi?" Hắn cảm thấy có chút không đúng, nhưng không đúng chỗ nào hắn cũng không nói lên được.Lý Cường mỉm cười, toát ra tự tin, để cho Thiên Chân có chút dựng đứng lông tóc. Một đạo kim quang chói mắt hiện lên, phòng tiếp khách nhất thời không có một bóng người.Hai người rơi vào một viên tinh cầu của Nguyên Giới.Sắc mặt Thiên Chân khó coi cực kỳ, hắn không phải là người kiến văn kém cỏi, có thể trong chớp mắt đi tới một tinh cầu xa lạ, hơn nữa là tinh cầu không có trong Định Tinh Bàn, thực lực của Lý Cường hắn không còn hiểu được tới đâu nữa. Sửng sốt cả hồi lâu, hắn khóc lớn nói: " Ta đã bị tiểu tử ngươi gạt rồi, ô ô, ta thật thương cảm a." Lần này hắn chính là thật sự thương cảm.Đây là một tinh cầu hoang vu. Tinh cầu của Nguyên Giới đại bộ phận đều hoang vu, phải do Nguyên Giới Chi Chủ thay đổi, chỉ có số ít là nguyên sinh tinh cầu, có tư nguyên phong phú, điểm này Lý Cường đã rất rõ ràng, Thiên Chân lại không biết một chút nào.Con mắt Lý Cường vừa chuyển, cười cười nói: " Thiên Chân, đổ đấu không nhất định là đánh nhau hay so pháp bảo, ân, ta ở trong Cổ Thần Tàng thu được không ít thần khí, nếu tỷ thí thần khí, ngươi nhất định không chiếm ưu thế hơn ta, chúng ta thay đổi một loại phương pháp đổ đấu…như thế nào?"Thiên Chân suy nghĩ một chút, hắn cũng không muốn tranh đấu với Lý Cường, tới cảnh địa như bây giờ, tranh đấu là biện pháp vạn bất đắc dĩ. Hắn gật đầu nói: " Tốt, thay thì thay, bất quá so cái gì do ta quyết định."Lý Cường biết, chuyên án tỷ thí vô luận là như thế nào cũng không thể do đối phương đưa ra, với tu vi và cảnh giới của Thiên Chân, tự mình thì không có cách nào thủ thắng, chỉ có dựa vào Nguyên Giới lực, mới có thể thắng được trường tỷ thí này.Hắn cuống quýt lắc đầu, vẻ mặt khinh thường nói: " Ngươi là tiền bối, một chút phong độ cũng không có, so cái gì đương nhiên do ta nói, bằng không không cần so nữa, ta trở về." Hắn làm bộ muốn chạy.Thiên Chân kêu lên quái dị: " Oa nha, ngươi không thể như vậy a…" Thương cảm cho một Cổ tiên nhân bị Lý Cường bày bố không hề biện pháp.Lý Cường hắc hắc cười nói: " Được chưa?" Ở Nguyên Giới hắn cơ hồ ăn chắc Thiên Chân, Thiên Chân căn bản không có cơ hội gì.Thiên Chân ác hung hăng nhìn Lý Cường, hắn biết Lý Cường rất khó chơi, nhưng khó chơi đến như thế hắn cũng là lần đầu tiên kiến thức. Trong lòng hắn cực độ khó chịu, đến lúc này không có cách nào dùng sức mạnh. Ngẫm lại tu vi và cảnh giới của Lý Cường hẳn là không cao hơn mình, hắn nghiến răng nói: " Được, theo ý ngươi! Ngươi nói đổ đấu cái gì?"Lý Cường biết mình đã thắng, hắn cười hì hì nói: " Kỳ thật tiên nhân đều biết chiêu thức ấy, ta gọi nó là Khai Thiên Tích Địa."Hắn giả vờ đưa tay đánh ra vài đạo thần linh huyền, theo thần linh huyền bay ra, tiếng vang trầm muộn oanh long long liên tiếp như chuỗi xuyến vang lên, đại địa bắt đầu chấn chiến, một tòa núi thật lớn từ dưới đất mọc lên, tốc độ cực nhanh làm cho kẻ phải trợn mắt há mồm.Thiên Chân thở dài một hơi, di sơn đảo hải( dời non lấp bể) đối với Cổ tiên nhân bọn họ chỉ là tiểu ý tứ, hắn cười nói: " Nhưng thế này làm sao so đấu, chẳng lẽ so chuyện núi nào cao hơn hay sao?" Ngữ khí của hắn tràn ngập ý vị đùa cợt.Trong lòng Lý Cường ngầm sợ hãi, nếu ở địa phương khác, trường tỷ thí này căn bản là không thắng được.Lý Cường gãi gãi đầu, trên mặt lộ ra một tia tươi cười giảo hoạt, nói: " Ta đang muốn so…tự nhiên."Thiên Chân trợn mắt há hốc mồm theo Lý Cường bay lên tới không trung, chỉ thấy Lý Cường tiện tay hoa lên, nói: " Bất luận là núi non sông suối, rừng rậm thảo nguyên, hay là hồ bạc hải dương, hết thảy phải có vẻ tự nhiên." Cũng chỉ nói mấy câu, cả đại địa nổi lên biến hóa ngút trời phúc địa.Núi non theo thủ thế của Lý Cường phập phồng trồi lên, thực vật theo lời hắn sinh trưởng, hết thảy đều có vẻ chân thật tự nhiên.Lý Cường tiêu sái nói: " Chẳng những hoàn cảnh phải tự nhiên, tất cả động vật cũng phải tự nhiên, ngươi xem…" Tay hắn hoa lên, vô số chim chóc trống rỗng xuất hiện, phát ra các loại các dạng kêu to tứ tán bay đi.Tiếp theo, hắn co chỉ bắn ra liên tiếp: " Loài chim bay, thú chạy, cá trùng…"Thiên Chân hoàn toàn hiểu được, tự mình chẳng những thất bại, hơn nữa còn bại thật thê thảm, Lý Cường làm những việc mà chỉ có thần nhân có khả năng làm được. Hắn hét lớn: " Tức chết ta rồi, ngươi…ngươi..nguyên lai Nguyên Giới là có ý nghĩa này…oa nha, ta thật thương cảm a…" Hắn quả thật muốn điên cuồng.Lý Cường ngừng tay, nghiêng đầu cười hì hì nhìn Thiên Chân, không chút khách khí nói: " Ngươi rốt cuộc hiểu được ý nghĩa của Nguyên Giới Chi Chủ rồi, hắc hắc, nếu ngươi thua, hết thảy phải nghe theo ta an bài."Thiên Chân nhảy dựng lên, kêu to: " Ngươi nhờ vào Nguyên Giới thủ thắng, không thể tính! Ô ô, thương cảm thương cảm ta đi, cấp thêm một lần cơ hội?" Người này lại lộ ra diện mục vô lại.Lý Cường " phốc xích" một tiếng nở nụ cười, hắn bị Thiên Chân làm cho thật tức cười.Hắn vươn một ngón giữa, hoa một chút, nói: " Thiên Chân, từ khi ngươi đáp ứng đi vào Nguyên Giới tỷ thí với ta, khi…ngươi đã thua, tại Nguyên Giới…ha ha, ngươi không là gì hết!"Thiên Chân nước mắt uông uông nói: " Đừng nói mạnh miệng nữa, xem chim nhỏ của ta phi phi!"Một đám chim nhỏ năm màu từ trên người hắn bay ra kêu ríu rít, mỗi một con đều xinh đẹp, lóe ra thải quang sáng ngời bay múa tại không trung, phía sau kéo theo một đuôi hồng quang thật dài, có vẻ xinh đẹp dị thường.Lý Cường liếc mắt một cái, chỉ biết đây là một kiện thần khí, mặc dù hắn không rõ ràng là thần khí gì, nhưng ba động trong đó làm cho hắn cảm thấy rét lạnh. Bất quá bây giờ là đang ở Nguyên Giới, hết thảy bổn nguyên lực lượng đều là do Lý Cường khống chế.Đám chim nhỏ kia vừa mới vờn quanh đi lên, Lý Cường đã mất đi bóng dáng.Thiên Chân sợ đến cả người run lên, thần khí này là bảo bối khốn người tốt nhất của hắn, Lý Cường không ngờ có thể vô thanh vô tức biến mất, hắn không khỏi nhịn được vừa kinh vừa sợ, thần thức lập tức ra ngoài dò xét.Ngay lập tức, Lý Cường đột nhiên xuất hiện ở phía sau hắn. Thiên Chân nhảy mạnh về phía trước, hét lớn: " Không công bình!" Chim nhỏ bay múa hóa thành một chút thải quang, tiêu tán trong không trung.Lý Cường giở khuôn mặt tươi cười nói: " Trên thế giới này vốn không có chuyện công bình, ngươi cũng không phải không biết."Thiên Chân vẫn không cam lòng, hắn lại giở bộ dáng vô lại, nói: " Nghĩ không ra ngươi có khả năng tránh thoát sự tập kích của chim nhỏ, ai, ta thật thương cảm a, ta cần đổ đấu một lần nữa! Hơn nữa đổ đấu ở bên ngoài Nguyên Giới!"Hắn vừa nói, vừa tới gần Lý Cường, lời còn chưa dứt, chim nhỏ lại bay ra, lần này tốc độ rất nhanh, nháy mắt đàn chim nhỏ đã hình thành một cái võng thải sắc, đem Lý Cường đoàn đoàn vây quanh.Lý Cường lần này không có tránh né, trong lòng hắn rất rõ ràng, chỉ có lần này phải làm cho Thiên Chân hoàn toàn tuyệt vọng mới được.Thiên Chân đắc ý cười ha hả, nói: " Thu! Ha ha, không có ý tứ a, lão đệ, mặc dù là đánh lén, nhưng ta sẽ không làm bị thương ngươi, ha ha, bây giờ có thể nói điều kiện rồi."Một cái lồng chim tinh sảo đem Lý Cường khốn ở trong đó, thải quang lóe ra ánh chiếu gương mặt Lý Cường, nhìn không ra hắn đang buồn hay vui.Lý Cường nhàn nhạt nói: " Không có điều kiện gì để nói, Thiên Chân, có lẽ sau này ta sẽ cùng ngươi đi Huyễn Thần Điện, nhưng bây giờ không có khả năng, cho dù ngươi chính thức vây khốn ta…"Thiên Chân buồn rầu ôm lấy đầu, nói: " Ai, sao lại như vậy?" Hắn thật sự khổ giận, trong lòng hắn rất rõ ràng, đi Huyễn Thần Điện phải cần Lý Cường tự nguyện, nếu cưỡng ép thì không còn ý nghĩa gì.Hắn trời sinh có tính cách dây dưa, trong lơ đãng lại chọc giận người duy nhất có thể giúp đỡ được mình, hắn không khỏi cảm thấy hối hận.Lý Cường lại một lần nữa biến mất trong không trung. Sắc mặt Thiên Chân trở nên cực kỳ khó coi, hắn rốt cuộc hiểu được, Lý Cường ở tại Nguyên Giới chính là thần linh không gì không làm được, ở chỗ này đấu với hắn, sợ rằng ngay cả Bác Tụ Thượng Nhân cũng không chắc là đối thủ.Hắn bất đắc dĩ thu hồi thần khí, không đợi hắn nói chuyện, Lý Cường đột nhiên xuất hiện ở phía sau hắn.Lần này, Lý Cường không khách khí nữa, một cước đá vào mông hắn, chỉ nghe hét thảm một tiếng: " Ta thật thương cảm a…" Thiên Chân bay bắn lên không.Thiên Chân không biết, bất kể đổ đấu như thế nào thì tự mình cũng phải thua. Hắn tâm tro ý lạnh bay trở về, thương cảm nói: " Lão đệ, tính là ta thua còn không được? Ai, không thể làm gì khác hơn là đợi ngươi thêm hai mươi năm, a…ta thật…" Nhìn thấy kim mang trong mắt Lý Cường bạo thiểm, hắn lập tức câm mồm không gọi nữa, nhưng ngẫm lại không cam lòng, hắn chớp mắt nói: " Lão đệ, ta giúp ngươi đi tìm người chuyển thế!"Muốn nói Thiên Chân Thượng Nhân da mặt dày, Lý Cường tự thẹn không bằng, người này tựa như chuyện gì cũng không từng phát sinh qua. Lý Cường là người chỉ chịu mềm không chịu cứng, nhìn thấy Thiên Chân chịu mềm xuống, cũng ngần ngại không thể tiếp tục khi dễ hắn.Hắn thở dài nói: " Thôi, thôi, đợi hai mươi năm sau, ta bồi ngươi đi Huyễn Thần Điện."Sắc mặt Thiên Chân ửng đỏ, hắn biết mình dùng biện pháp dây dưa không dứt buộc Lý Cường đáp ứng, hung hiểm của Huyễn Thần chánh điện hắn rất rõ ràng, cho dù chính mình có thực lực của Thủy Ẩn Giả nhưng bản thân cũng không muốn đi, Lý Cường chịu đi, xem như liều mình tương bồi.Hắn rốt cuộc lộ ra tươi cười, nói: " Lão đệ, ngươi yên tâm, đi Huyễn Thần Điện nhất định sẽ không để ngươi tay không mà về." Thật ra, đến tột cùng có thể từ Huyễn Thần Điện có được chỗ tốt gì, hắn cũng không phải rất rõ ràng.Lý Cường không chút quan tâm chỉ nhếch miệng, không thèm để ý tới Thiên Chân, thừa dịp lần này có cơ hội tới Nguyên Giới, hắn định hiểu rõ thêm nơi này một chút. Thần thức khẽ động, hết thảy của Nguyên Giới giống như nước chảy thoảng qua trong lòng Lý Cường, hắn phát hiện Ba Nạp Nhân đã tiến vào Nguyên Giới, hơn nữa bắt đầu cải tạo tinh cầu của Nguyên Giới, chỉ là tốc độ rất chậm.Hắn cố gắng tìm được Xích Minh, người này sau khi bị đưa vào Nguyên Giới, Lý Cường vẫn không quan tâm tới hắn.Rất nhanh, Lý Cường đã sưu tìm được vị trí của Xích Minh, người này đang trốn vào trong một tinh cầu dưới mặt đất.Lý Cường quát: " Xích Minh, ngươi đang làm gì?"Thiên Chân lại càng hoảng sợ, hỏi: " Xích Minh ở chỗ này?"Lý Cường lắc đầu nói: " Không ở đây, nhưng hắn nghe được ta nói."Xích Minh và Ba Nạp Cổ tiên nhân tranh đấu vài lần, hắn không phải Nguyên Giới Chi Chủ, thực lực hơi yếu, cho nên tranh đấu thì nếm không ít đau khổ, cũng may lần này có được vài món thần khí tại Hâm Ba Cổ Thần Tàng, dựa vào vài món thần khí này hắn mới không có nếm khổ quá nhiều.Lần này hắn lại vừa đi quấy rối Ba Nạp Nhân, kết quả lâm vào cạm bẫy của Cách Lỗ Hách, bị hung hăng chỉnh cho một trận, coi như hắn tâm tư linh động, chạy trốn tới một tinh cầu ẩn núp, vừa mới khôi phục, bên tai lại vang lên thanh âm của Lý Cường.Xích Minh vừa mừng vừa sợ, hét lớn: " Đại ca, ngươi ở nơi nào?" Bên tai lại vang lên thanh âm Lý Cường: " Buông lỏng thân thể, đừng nhúc nhích."Đột nhiên, hắn bị một cỗ lực lượng kỳ diệu bao vây, thấy hoa mắt, hắn nhìn thấy Lý Cường và Thiên Chân đứng trên một ngọn núi, tiểu tử này vui vẻ ha ha cười to: " Đại ca a, ha ha, ngươi tới giúp ta sao?"Lý Cường nhận thấy được tu vi của Xích Minh lại đề cao không ít, hắn tò mò hỏi: " Ngươi đi tới Nguyên Giới thời gian không dài a, tu vi cảnh giới tăng lên rất nhanh, chẳng lẽ Nguyên Giới là địa phương tu luyện tốt lắm hay sao?"Xích Minh đắc ý cười: " Linh khí nơi này rất nhiều, nhất là dưới đất, linh khí nồng hậu đến khó thể tin, ha ha, nơi này thật sự là quá tốt." Hắn quay đầu hỏi Thiên Chân: " Lão đầu…ách, sao ngươi lại tới đây?" Không nghĩ qua là hắn lại nói ra lời trong lòng, hắn vẫn một mực xưng hô Thiên Chân là lão đầu.Thiên Chân than thở: " Ta mạng khổ, đến cầu đại ca ngươi hỗ trợ."Xích Minh nhất thời cảm thấy rất hứng thú, con mắt hắn tỏa sáng, hỏi: " Hỗ trợ? Ta giúp ngươi! Ngươi nói…đánh nhau với ai, ta đi!"Thiên Chân vẻ mặt bất đắc dĩ, cười nói: " Đánh nhau với đại ca ngươi, ngươi giúp ta?"Con mắt Xích Minh trừng lên, ra bộ dáng đại nghĩa lẫm nhiên, nói: " Đương nhiên giúp! Ta giúp đại ca chỉnh trị ngươi, oa ha ha, ha ha."Lý Cường cười nói: " Đừng nháo nữa, Xích Minh, ta dạy ngươi vận dụng lực lượng của Nguyên Giới."Xích Minh hưng phấn kêu to: " A? Oa nha, thật tốt quá, mau dạy ta!"Thiên Chân trong lòng rất khó chịu, con mắt hắn vừa chuyển, nói: " Lão đệ, có một tin tức quên nói cho ngươi rồi."Lý Cường ngạc nhiên nói: " Tin tức gì?" Trong lòng hắn hiện lên một ý niệm: tin tức lão gia này nói, nhất định là không có chuyện tốt gì.
Tác giả :
Tiêu Tiềm