Phiền Não Của Vị Dẫn Đường Vạn Nhân Mê
Chương 34: Liều mạng nhìn chằm chằm đối phương
Edit + Beta: Ruby
- ---------------
Sau khi có kinh nghiệm suýt nữa phát cuồng ở một lần trước, Trần Tân cố gắng bình phục hô hấp của mình, duy trì dáng vẻ bình thường. Anh bảo trì coi như không tệ, ít nhất ba người đang ngồi không nhìn ra anh có bất kỳ khó chịu nào.
Bất quá mặc dù như thế, anh vẫn là hết sức không thoải mái.
Nếu bị bức đến xem mắt thì thôi đi, còn nhìn thấy dẫn đường của mình anh anh em em cùng người khác!
"Nào, hôm nay thầy mời khách, muốn ăn cái gì cứ việc gọi, đừng khách khí." Bà mối Thượng tướng nói như thế.
Đôi mắt Trần Tân mặc dù nhìn chằm chằm thực đơn, mà trong đầu tất cả đều là đủ thứ ngổn ngang, ba người còn lại đều gọi xong rồi, anh vẫn là vẻ mặt tựa như có mối thù không đội trời chung mà nhìn chằm chằm thực đơn.
"Tiểu Tân, chọn xong chưa?"
"Cái này." Trần Tân cũng không nhìn kỹ, tiện tay chỉ một con số thoạt nhìn vừa mắt nhất.
Anh vừa chỉ xong, đôi mắt cứ tiếp tục nhìn chằm chằm tới Tề Lý Cách, hoàn toàn không phát giác được biểu tình cứng lại trong nháy mắt của ba người khác.
Món của Thượng tướng gọi, 1,000 tinh tệ.
Món của nam dẫn đường gọi, 800 tinh tệ.
Món của nữ dẫn đường gọi, 850 tinh tệ.
Món của Trần Tân gọi, 9999 tinh tệ.
Một bữa cơm bình thường ước chừng bốn mươi, năm mươi tinh tệ, Trần Tân ở nhà ăn thậm chí chỉ cần mười mấy đồng, tiện tay vừa chỉ liền gọi món ăn đặc biệt sang trọng cao cấp nhất từ đầu bếp độc nhất hành tinh của nhà hàng.
" Lúc bếp trưởng tinh cầu mang thức ăn đặc biệt sang trọng lên thì sẽ có phục vụ đặc biệt, kính xin chờ đợi." Người phục vụ nói.
Trần Tân mặt âm trầm, lạnh lùng đáp một tiếng.
"Được..." Thượng tướng nỗ lực đáp lại bằng một khuôn mặt tươi cười, cười vài tiếng nói: "Chúng tôi rất chờ mong."
Lúc chờ đợi gọi món ăn, chính là lúc triển khai đề tài.
"Gần đây có tính toán gì hay không?" Thượng tướng hỏi Trần Tân.
Trần Tân nhìn chằm chằm Tề Lý Cách ở phía xa, mặt không thay đổi nói: "Sinh một đứa nhỏ."
"Vậy hay là phải kết hôn trước, cùng bạn lữ chăm sóc tốt đứa nhỏ."
"Không cần, có bạn lữ trái lại hắn thông đồng với người khác."
"..."
Mặt Tề Lý Cách hướng về phía Trần Tân, lúc này đang cùng vị mỹ nữ tóc vàng kia vừa nói vừa cười, mà cười đến mức thần sắc hoàn toàn khác với cậu nói chuyện cùng khách hàng, là vui vẻ chân chính phát ra từ nội tâm.
Trần Tân nghĩ thầm, ở nhà nhìn tôi không phải là vẻ mặt ngốc thì là một bộ dạng trào phúng, chỉ có lúc nhìn thấy người khác mới có thể cười đến mức giống như đóa hoa! Cười đến đẹp mắt như vậy là muốn câu dẫn ai!
"Ôi, Tiểu Tân lo xa rồi, đừng nghĩ nhiều như thế." Thượng tướng là lão sư nhiều năm của Trần Tân, đối với cá tính của Trần Tân vẫn là hiểu rõ, liền xoay chuyển đề tài: "Lần này đánh thắng trận chiến, cấp trên rất coi trọng cậu, có nhiệm vụ gì muốn làm không, lão sư đề cử cậu đi."
Trần Tân làm cho mình đừng liên tục nhìn chằm chằm vào Tề Lý Cách, miễn cho càng nhìn càng nóng nảy, chuyển tầm mắt lại đáp: "Thống nhất hệ ngân hà mới. Sau khi thống nhất đổi tên hết thảy các tinh cầu thành số thứ tự, các ký tự không phải là số bị cấm xuất hiện trên tên của tinh cầu."
"..."
Thượng tướng cười vài tiếng biểu thị tán đồng, cuối cùng vẫn là bỏ qua câu trả lời lạc đề của Trần Tân.
Thượng tướng giới thiệu dẫn đường nam cùng dẫn đường nữ cho Trần Tân, liền tâng bốc Trần Tân vài câu, Trần Tân nhìn như vẻ mặt chăm chú lắng nghe, thế nhưng trạng huống nội tâm hoàn toàn ở bên ngoài.
Anh đang hồi tưởng tướng mạo của vị mỹ nữ vừa nãy, anh vốn là suy đoán mỹ nữ kia là chị gái của Tề Lý Cách, thế nhưng bộ dạng ngũ quan lại không quá giống với Tề Lý Cách, huống hồ anh biết Tề Lý Cách là hỗn huyết phương Đông phương Tây, theo lý mà nói sẽ không có chị gái tóc vàng mắt xanh.
Sẽ không phải là thân thích chứ?
Thế nhưng nếu là thân thích, biểu tình thẹn thùng hiện tại của Tề Lý Cách lại là chuyện sao đây!
Trần Tân nhìn chằm chằm Tề Lý Cách ở đằng xa đột nhiên cười xấu hổ, tay hung hăng mà bóp khăn trải bàn, trên mặt hiện lên nụ cười âm hiểm.
Lúc này Thượng tướng đang giới thiệu đến nữ dẫn đường bởi thành tích xuất sắc nhất mà vượt cấp trước thời hạn bước vào trường học dẫn đường, nữ dẫn đường khiêm đáp vài câu, tiếp tục vì muốn thu hút gây tiếng vang với Trần Tân người cũng có thành tích nổi trội giống vậy, liền quay đầu hỏi: " Thành tích Thiếu tướng tốt như vậy, lúc trước tại sao không có tiến vào trường học lính gác trước thời hạn?
Nhưng Trần Tân chỉ là nhìn cô một cái, mặt không thay đổi nói: "Xin lỗi, tôi tương đối ngốc, chỉ có thể tiếp thu quá trình tuần tự tiến dần."
"..."
Tiếp tục lại là thuận miệng nói chuyện tào lao vài câu, mọi người nhắc tới hoạt động hưu nhàn của mình.
Trần Tân là vai chính xem mắt lần này, câu trả lời của hai dẫn đường kia vô tình hay cố ý mà hướng về hứng thú trong truyền thuyết của Trần Tân để trả lời.
Dẫn đường nữ: "Tôi thích đọc chút sách liên quan tới cơ giới."
Dẫn đường nam: "Ngày nghỉ thích dọn dẹp phòng ốc."
Trần Tân nhếch miệng lạnh lùng cười nói: " Hưu nhàn gần đây là chơi máy chơi game."
"..." Hai dẫn đường nghĩ thầm cái này không phù hợp thiết định á!
Các món ăn lần lượt được mang lên, còn thiếu của một mình Trần Tân.
Thượng tướng nói một chút bát quái trong quân bộ, mọi người đồng thời cười ha ha ha, đương nhiên ngoại trừ Trần Tân.
Anh thấy lúc này lại có một nữ tử phương Đông đi về hướng bàn của Tề Lý Cách, dáng vẻ nữ tử cũng là diện mạo số một, thoạt nhìn hết sức trẻ tuổi. Tề Lý Cách thấy nàng đến, lập tức đứng thẳng người lên nghênh tiếp nàng, thần sắc rất là sung sướng.
Sau khi nữ tử ngồi vào chỗ của mình liền ôm lấy Mập Mạp, ôm Mập Mạp vào trong ngực chơi một hồi, còn triệu hoán tinh thần thú của mình ra cùng Mập Mạp chơi đùa.
Trần Tân nhìn Mập Mạp mấy ngày nay mỗi ngày đều ồn ào muốn anh ôm lại tự nhiên chơi đùa ở trong lồng ngực của người xa lạ, dấu hiệu tức giận trong lòng lại cấp tốc tăng lên.
Mập Mạp! Phản đồ!
Trong đầu của anh nghĩ đến Mập Mạp, Prometheus có cộng cảm với anh cũng chú ý về hướng bên kia. Prometheus thấy Mập Mạp vẫn đang chơi đùa cùng tinh thần thú chim hoàng yến của cô gái kia, tức giận đến lông cũng sắp sừng lên!
Mập Mạp! Ngoại tình!
Mà vào lúc này, đèn trong phòng ăn đột nhiên chuyển tối, khách khứa đang dùng món ăn yên tĩnh xuống bốn mắt nhìn xung quanh, muốn nhìn thử đến cùng là xảy ra chuyện gì.
Chỉ thấy người phục vụ bưng lên một khay lớn đi ra, cái khay bị che lại, không nhìn ra bên trong là thứ gì. Cái khay lớn được đặt ở trước mặt Trần Tân, Trần Tân vẫn là mặt không thay đổi nhìn chằm chằm đằng xa.
Anh rõ ràng nhìn thấy, trong lúc thừa dịp ánh đèn chuyển tối, Tề Lý Cách xoay qua chỗ khác hôn vị nữ tử đông phương mỹ mạo kia một chút. Mặc dù là hôn ở trên mặt, thế nhưng bộ dáng lén lén lút lút hôn người ta...
Căn!
Bản!
Không!
Thể!
Nhịn!
Nhân viên phục vụ mở cái nắp ra, khay toát ra ngọn lửa màu xanh lục hừng hực, ngọn lửa cháy lên, trên không trung xoay chuyển ra hình dáng ngọn lửa khác nhau, tất cả mọi người bên trong phòng ăn đều xoay đầu lại nhìn về phía bàn này.
Vì vậy, đang lúc Tề Lý Cách tham gia trò vui nhìn sang, chỉ thấy phía sau ngọn lửa màu xanh dày đặc, vẻ mặt Trần Tân nham hiểm mà nhìn cậu chằm chằm. Dưới chiếu xạ của ánh lửa, biểu tình Trần Tân không thể đáng sợ hơn, cơ hồ giống như là muốn ăn thịt người.
Chỉ là Tề Lý Cách mắt không mù, cậu cũng nhìn thấy hai người dẫn đường ngồi ở bên cạnh Trần Tân, hai người dẫn đường không chỉ đang dùng ánh mắt ái mộ nhìn chăm chú vào Trần Tân, còn nhân cơ hội ngồi gần vào, thỉnh thoảng có tiếp xúc thân thể cùng Trần Tân.
Tề Lý Cách tuy rằng bao giờ cũng chậm nửa nhịp, cũng không hiểu được chỗ bên Trần Tân là chuyện gì xảy ra, nhưng cậu cũng có thể rõ ràng cảm nhận được, vào giờ phút này trong lòng của mình đang nổi lên một luồng ghen tuông.
Vì vậy còn cách ngọn lửa, biểu cảm mỗi người liều mạng nhìn chằm chằm đối phương.
- ---------------
Sau khi có kinh nghiệm suýt nữa phát cuồng ở một lần trước, Trần Tân cố gắng bình phục hô hấp của mình, duy trì dáng vẻ bình thường. Anh bảo trì coi như không tệ, ít nhất ba người đang ngồi không nhìn ra anh có bất kỳ khó chịu nào.
Bất quá mặc dù như thế, anh vẫn là hết sức không thoải mái.
Nếu bị bức đến xem mắt thì thôi đi, còn nhìn thấy dẫn đường của mình anh anh em em cùng người khác!
"Nào, hôm nay thầy mời khách, muốn ăn cái gì cứ việc gọi, đừng khách khí." Bà mối Thượng tướng nói như thế.
Đôi mắt Trần Tân mặc dù nhìn chằm chằm thực đơn, mà trong đầu tất cả đều là đủ thứ ngổn ngang, ba người còn lại đều gọi xong rồi, anh vẫn là vẻ mặt tựa như có mối thù không đội trời chung mà nhìn chằm chằm thực đơn.
"Tiểu Tân, chọn xong chưa?"
"Cái này." Trần Tân cũng không nhìn kỹ, tiện tay chỉ một con số thoạt nhìn vừa mắt nhất.
Anh vừa chỉ xong, đôi mắt cứ tiếp tục nhìn chằm chằm tới Tề Lý Cách, hoàn toàn không phát giác được biểu tình cứng lại trong nháy mắt của ba người khác.
Món của Thượng tướng gọi, 1,000 tinh tệ.
Món của nam dẫn đường gọi, 800 tinh tệ.
Món của nữ dẫn đường gọi, 850 tinh tệ.
Món của Trần Tân gọi, 9999 tinh tệ.
Một bữa cơm bình thường ước chừng bốn mươi, năm mươi tinh tệ, Trần Tân ở nhà ăn thậm chí chỉ cần mười mấy đồng, tiện tay vừa chỉ liền gọi món ăn đặc biệt sang trọng cao cấp nhất từ đầu bếp độc nhất hành tinh của nhà hàng.
" Lúc bếp trưởng tinh cầu mang thức ăn đặc biệt sang trọng lên thì sẽ có phục vụ đặc biệt, kính xin chờ đợi." Người phục vụ nói.
Trần Tân mặt âm trầm, lạnh lùng đáp một tiếng.
"Được..." Thượng tướng nỗ lực đáp lại bằng một khuôn mặt tươi cười, cười vài tiếng nói: "Chúng tôi rất chờ mong."
Lúc chờ đợi gọi món ăn, chính là lúc triển khai đề tài.
"Gần đây có tính toán gì hay không?" Thượng tướng hỏi Trần Tân.
Trần Tân nhìn chằm chằm Tề Lý Cách ở phía xa, mặt không thay đổi nói: "Sinh một đứa nhỏ."
"Vậy hay là phải kết hôn trước, cùng bạn lữ chăm sóc tốt đứa nhỏ."
"Không cần, có bạn lữ trái lại hắn thông đồng với người khác."
"..."
Mặt Tề Lý Cách hướng về phía Trần Tân, lúc này đang cùng vị mỹ nữ tóc vàng kia vừa nói vừa cười, mà cười đến mức thần sắc hoàn toàn khác với cậu nói chuyện cùng khách hàng, là vui vẻ chân chính phát ra từ nội tâm.
Trần Tân nghĩ thầm, ở nhà nhìn tôi không phải là vẻ mặt ngốc thì là một bộ dạng trào phúng, chỉ có lúc nhìn thấy người khác mới có thể cười đến mức giống như đóa hoa! Cười đến đẹp mắt như vậy là muốn câu dẫn ai!
"Ôi, Tiểu Tân lo xa rồi, đừng nghĩ nhiều như thế." Thượng tướng là lão sư nhiều năm của Trần Tân, đối với cá tính của Trần Tân vẫn là hiểu rõ, liền xoay chuyển đề tài: "Lần này đánh thắng trận chiến, cấp trên rất coi trọng cậu, có nhiệm vụ gì muốn làm không, lão sư đề cử cậu đi."
Trần Tân làm cho mình đừng liên tục nhìn chằm chằm vào Tề Lý Cách, miễn cho càng nhìn càng nóng nảy, chuyển tầm mắt lại đáp: "Thống nhất hệ ngân hà mới. Sau khi thống nhất đổi tên hết thảy các tinh cầu thành số thứ tự, các ký tự không phải là số bị cấm xuất hiện trên tên của tinh cầu."
"..."
Thượng tướng cười vài tiếng biểu thị tán đồng, cuối cùng vẫn là bỏ qua câu trả lời lạc đề của Trần Tân.
Thượng tướng giới thiệu dẫn đường nam cùng dẫn đường nữ cho Trần Tân, liền tâng bốc Trần Tân vài câu, Trần Tân nhìn như vẻ mặt chăm chú lắng nghe, thế nhưng trạng huống nội tâm hoàn toàn ở bên ngoài.
Anh đang hồi tưởng tướng mạo của vị mỹ nữ vừa nãy, anh vốn là suy đoán mỹ nữ kia là chị gái của Tề Lý Cách, thế nhưng bộ dạng ngũ quan lại không quá giống với Tề Lý Cách, huống hồ anh biết Tề Lý Cách là hỗn huyết phương Đông phương Tây, theo lý mà nói sẽ không có chị gái tóc vàng mắt xanh.
Sẽ không phải là thân thích chứ?
Thế nhưng nếu là thân thích, biểu tình thẹn thùng hiện tại của Tề Lý Cách lại là chuyện sao đây!
Trần Tân nhìn chằm chằm Tề Lý Cách ở đằng xa đột nhiên cười xấu hổ, tay hung hăng mà bóp khăn trải bàn, trên mặt hiện lên nụ cười âm hiểm.
Lúc này Thượng tướng đang giới thiệu đến nữ dẫn đường bởi thành tích xuất sắc nhất mà vượt cấp trước thời hạn bước vào trường học dẫn đường, nữ dẫn đường khiêm đáp vài câu, tiếp tục vì muốn thu hút gây tiếng vang với Trần Tân người cũng có thành tích nổi trội giống vậy, liền quay đầu hỏi: " Thành tích Thiếu tướng tốt như vậy, lúc trước tại sao không có tiến vào trường học lính gác trước thời hạn?
Nhưng Trần Tân chỉ là nhìn cô một cái, mặt không thay đổi nói: "Xin lỗi, tôi tương đối ngốc, chỉ có thể tiếp thu quá trình tuần tự tiến dần."
"..."
Tiếp tục lại là thuận miệng nói chuyện tào lao vài câu, mọi người nhắc tới hoạt động hưu nhàn của mình.
Trần Tân là vai chính xem mắt lần này, câu trả lời của hai dẫn đường kia vô tình hay cố ý mà hướng về hứng thú trong truyền thuyết của Trần Tân để trả lời.
Dẫn đường nữ: "Tôi thích đọc chút sách liên quan tới cơ giới."
Dẫn đường nam: "Ngày nghỉ thích dọn dẹp phòng ốc."
Trần Tân nhếch miệng lạnh lùng cười nói: " Hưu nhàn gần đây là chơi máy chơi game."
"..." Hai dẫn đường nghĩ thầm cái này không phù hợp thiết định á!
Các món ăn lần lượt được mang lên, còn thiếu của một mình Trần Tân.
Thượng tướng nói một chút bát quái trong quân bộ, mọi người đồng thời cười ha ha ha, đương nhiên ngoại trừ Trần Tân.
Anh thấy lúc này lại có một nữ tử phương Đông đi về hướng bàn của Tề Lý Cách, dáng vẻ nữ tử cũng là diện mạo số một, thoạt nhìn hết sức trẻ tuổi. Tề Lý Cách thấy nàng đến, lập tức đứng thẳng người lên nghênh tiếp nàng, thần sắc rất là sung sướng.
Sau khi nữ tử ngồi vào chỗ của mình liền ôm lấy Mập Mạp, ôm Mập Mạp vào trong ngực chơi một hồi, còn triệu hoán tinh thần thú của mình ra cùng Mập Mạp chơi đùa.
Trần Tân nhìn Mập Mạp mấy ngày nay mỗi ngày đều ồn ào muốn anh ôm lại tự nhiên chơi đùa ở trong lồng ngực của người xa lạ, dấu hiệu tức giận trong lòng lại cấp tốc tăng lên.
Mập Mạp! Phản đồ!
Trong đầu của anh nghĩ đến Mập Mạp, Prometheus có cộng cảm với anh cũng chú ý về hướng bên kia. Prometheus thấy Mập Mạp vẫn đang chơi đùa cùng tinh thần thú chim hoàng yến của cô gái kia, tức giận đến lông cũng sắp sừng lên!
Mập Mạp! Ngoại tình!
Mà vào lúc này, đèn trong phòng ăn đột nhiên chuyển tối, khách khứa đang dùng món ăn yên tĩnh xuống bốn mắt nhìn xung quanh, muốn nhìn thử đến cùng là xảy ra chuyện gì.
Chỉ thấy người phục vụ bưng lên một khay lớn đi ra, cái khay bị che lại, không nhìn ra bên trong là thứ gì. Cái khay lớn được đặt ở trước mặt Trần Tân, Trần Tân vẫn là mặt không thay đổi nhìn chằm chằm đằng xa.
Anh rõ ràng nhìn thấy, trong lúc thừa dịp ánh đèn chuyển tối, Tề Lý Cách xoay qua chỗ khác hôn vị nữ tử đông phương mỹ mạo kia một chút. Mặc dù là hôn ở trên mặt, thế nhưng bộ dáng lén lén lút lút hôn người ta...
Căn!
Bản!
Không!
Thể!
Nhịn!
Nhân viên phục vụ mở cái nắp ra, khay toát ra ngọn lửa màu xanh lục hừng hực, ngọn lửa cháy lên, trên không trung xoay chuyển ra hình dáng ngọn lửa khác nhau, tất cả mọi người bên trong phòng ăn đều xoay đầu lại nhìn về phía bàn này.
Vì vậy, đang lúc Tề Lý Cách tham gia trò vui nhìn sang, chỉ thấy phía sau ngọn lửa màu xanh dày đặc, vẻ mặt Trần Tân nham hiểm mà nhìn cậu chằm chằm. Dưới chiếu xạ của ánh lửa, biểu tình Trần Tân không thể đáng sợ hơn, cơ hồ giống như là muốn ăn thịt người.
Chỉ là Tề Lý Cách mắt không mù, cậu cũng nhìn thấy hai người dẫn đường ngồi ở bên cạnh Trần Tân, hai người dẫn đường không chỉ đang dùng ánh mắt ái mộ nhìn chăm chú vào Trần Tân, còn nhân cơ hội ngồi gần vào, thỉnh thoảng có tiếp xúc thân thể cùng Trần Tân.
Tề Lý Cách tuy rằng bao giờ cũng chậm nửa nhịp, cũng không hiểu được chỗ bên Trần Tân là chuyện gì xảy ra, nhưng cậu cũng có thể rõ ràng cảm nhận được, vào giờ phút này trong lòng của mình đang nổi lên một luồng ghen tuông.
Vì vậy còn cách ngọn lửa, biểu cảm mỗi người liều mạng nhìn chằm chằm đối phương.
Tác giả :
Hạng Lục Qua