Phi Thăng Chi Hậu
Chương 424
- Tôi sẽ bắt đầu hấp thu sát lục khí tức trên bầu trời. Chủ nhân, tôi cần sự trợ giúp của ngài!
Sát Lục chi hồn lên tiếng.
- Nói đi, muốn bổn tọa phối hợp ra sao?
Phong Vân Vô Kỵ gật đầu.
- Xin chủ nhân vận Sát Lục ma quyết đến cực hạn, công lực vận chuyển càng lớn càng tốt, đồng thời còn cần Kiếp Ma đao trợ giúp!
- Được… như ngươi mong muốn!
Phong Vân Vô Kỵ thẳng thắn nói…
"Ầm!"
Cửa lớn trăm trượng của ma cung đột nhiên mở rộng, phía sau cửa, một vệt màu đỏ sậm vẽ ra một vòng cung giữa bắn cao lên trời, như chim ưng bay vào khói mây mờ mịt phía trên, nhanh chóng biến mất không thấy…
Trong đại điện chỉ còn lại một mình Phong Vân Vô Kỵ.
"Đinh!"
Sau một tiếng trong trẻo do chiến giáp rung lên, từng phiến giáp từ trên người Phong Vân Vô Kỵ bắn ra, một lần nữa tổ hợp thành hình dạng hoàn chỉnh bên cạnh bảo tọa. Một trái một phải, một ma một khí linh, khí tức cực kỳ giống nhau.
Trong đầu cảm nhận được hình ảnh Kiếp Ma đao phá vỡ tầng tầng sát lục khí tức, bay lên giữa hư không, Phong Vân Vô Kỵ gầm lớn một tiếng, một vòng sóng khí từ trong cơ thể khoách triển ra. Cùng lúc này, bóng ma Sát Lục to lớn ở phía sau bảo tọa bỗng kéo dài vô tận về phía trước. Phía bên trái, chỉ còn lại Sát Lục chiến giáp toàn thân phiến giáp rung động, từng luồng khói đen từ trong những khe hở không ngừng ra vào, phía sau cũng xuất hiện một bóng đen nhàn nhạt cao chừng mấy trượng.
Một bóng đen của khải giáp, một bóng đen của Sát Lục, một lớn một nhỏ, một trái một phải, đứng bên trong đại điện yên tĩnh có vẻ vô cùng quỷ dị. Bên ngoài đại điện, tất cả ma chúng đều cảm nhận được một luồng khí tức khổng lồ hung hiểm khiến cho người ta bất an…
Giữa không trung, Kiếp Ma đao phát ra từng tiếng kêu réo rắt như tiếng rít của gió, thân đao bắn ra ánh sáng màu đen. Sau một tiếng ngâm xướng vang vọng, thân đao rung động, ánh sáng đen đầy trời đột nhiên lại nhập vào trong thân đao.
"Đinh!"
Kiếp Ma đao bỗng lớn lên mấy chục trượng, chậm rãi xoay quanh tại hư không. Trên thân đao đen kịt, từng hoa văn màu vàng tối từ chuôi đao kéo dài đến mũi đao theo một loại quỹ tích, tạo thành những hình thù cổ quái. Bên trong ma cung vạn trượng phía dưới, giữa trán Phong Vân Vô Kỵ và giáp che mặt của Sát Lục chiến giáp cũng đồng thời hiện lên hoa văn giống nhau như đúc. Dưới bầu trời u ám, ba hoa văn giống nhau như đúc không ngừng lấp lóa, giống như từ xa tương ứng lẫn nhau.
Gần như ngay khi Kiếp Ma đao phá không bắn ra, một quy tắc nào đó vận hành trong thiên địa bị dẫn động. Phía trên ma cung, sát lục khí tức trong phạm vi lớn đột nhiên bắt đầu sôi trào, khiến cho bầu trời khi sáng khi tối. Gió lớn nổi lên, không ngừng gào thét.
"Vù!"
Gió lạnh từng cơn. Phía trên ma cung, dùng thân đao làm trung tâm, một vòng xoáy to lớn bán kính đạt đến mấy trăm dặm bắt hình thành hình. Sát lục khí tức dày đặc như vạn sông chảy vào biển, điên cuồng tràn vào Kiếp Ma đao trên bầu rồi, lại nhanh chóng chuyển hóa thành từng luồng ma nguyên tinh thuần…
"Đùng đùng!"
Trên bầu trời u ám bỗng vang lên một tiếng sấm nổ lớn, vạn luồng điện bạc từ trên cao vạn dặm đánh xuống. Vô số luồng điện lưu hội tụ thành dòng suối, đánh thẳng về phía ma cung trên mặt đất.
"Ầm ầm!"
Dưới sự quan sát của mọi người, từng luồng sét như bị người điều khiển, xuyên qua cánh cửa ma cung cao trăm trượng, lao vào trong đại điện tối đen…
"Xoẹt!"
Từng luồng xuyên qua tầng tầng không gian, không hề sai lệch đánh vào Sát Lục chiến giáp bên trái đại điện…
"Vù!"
Gần như ngay sau khi vô số tia sét sáng ngời đánh vào Sát Lục chiến giáp, chiếu sáng cả đại điện, những phiến giáp bỗng phát ra tiếng kêu vui sướng. Từng luồng ma nguyên tinh thuần từ trong Sát Lục chiến giáp vượt qua hư không, điên cuồng tràn vào trong cơ thể Phong Vân Vô Kỵ.
- A!
Rất nhiều ma nguyên tinh thuần mãnh liệt tràn vào trong cơ thể, toàn thân truyền đến cảm giác vui sướng, Phong Vân Vô Kỵ hét lớn một tiếng, y bào tung bay, mái tóc đen kịch liệt phất phơ. Sau hàng lông mày dài, đôi mắt bỗng nhiên mở lớn, trong mắt bắn ra một vệt sáng dài mấy trượng. Sát Lục chi hồn đứng phía sau cũng trở nên rõ ràng hơn một chút.
"Đinh!"
"Vẫn còn chưa đủ, để tôi tăng thêm một chút!" – Giọng nói của Sát Lục chi hồn vang lên trong đầu Phong Vân Vô Kỵ, sau đó trong tai nghe được những tiếng "đinh". Một kí hiệu phức tạp thần bí màu vàng tối nổ lên bên ngoài giáp ngực của Sát Lục chiến giáp, sau đó phá giáp bay ra, không ngừng lớn lên, trong nháy mắt đã khoách triển khắp cả ma cung khổng lồ đồ sộ, còn tiếp tục mở rộng ra phía ngoài.
"Ầm!"
Kí tự màu vàng tối phức tạp từ trong ma cung khoách triển về phía trước. Khi nó mở rộng đến cả thiên địa, một tiếng nổ đột nhiên vang lên. Trong phạm vi ngàn dặm chung quanh ma cung, không gian bắt đầu sụp đổ. Sát lục chi lực nguyên thủy khổng lồ trong thiên địa bị một lực lượng không thể tưởng tượng nổi kéo về hướng mặt đất, hội tụ vào cơ thể Phong Vân Vô Kỵ.
Bên ngoài ma cung, Mã Phi Lạc Tư chỉ cảm thấy áp lực chung quanh điên cuồng gia tăng. Ngẩng đầu nhìn lên, lại thấy mây đen dày đặc từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn phủ xuống. Bên ngoài trăm trượng là một phiến hỗn độn, không thể phân biệt được thứ gì.
- Không hay!
Mã Phi Lạc Tư hô lớn một tiếng. Với áp lực như vậy, nhưng sát lục giả chung quanh ma cung sợ rằng đều phải chết sạch. Bên trong mây đen cuồn cuộn không ngớt kia chính là sát lục khí tức nguyên thủy ngưng tụ cực độ như thực chất, tại vùng đất bỏ hoang này đã tích tụ không biết bao nhiêu tỷ năm, bản thân nó đã gần như đủ để giết sạch tất cả sinh vật dưới Thần cấp tại nơi này.
- Tất cả hãy lui ra bên ngoài trăm dặm, không có mệnh lệnh của bổn tọa, không ai được đến gần!
Một giọng nói lạnh lẽo từ trong đại điện vang lên, chính là thanh âm của Sát Lục chi chủ trong ấn tượng của mọi người.
"Keng keng!"
Không hề do dự, gần như ngay khi Phong Vân Vô Kỵ vừa dứt lời, đại quân như thủy triều nhanh chóng từ ma cung chạy về bốn phía, vẫn duy trì hàng ngũ chỉnh tề như trước.
"Ầm!"
Trên bầu trời, những tia sét như mạng nhện giăng khắp trời. Lôi điện đầy trời hội tụ thành một cột sét đánh xuống ma cung. Từ bốn phương, mây đen do sát lục khí tức hình thành bắt đầu tiến đến gần…
- A!
Một tiếng gầm như hồng hoang mãnh thú từ trong Sát Lục ma cung xa xa vang lên. Chúng ma từ phía xa nhìn lại, chỉ thấy dị biến nổi lên, thấp thoáng trong vòng xoáy mây đen đầy trời, một bóng đen to lớn không ngừng vươn cao, áp lực khổng lồ mặc dù cách xa vẫn khiến cho bọn họ trong lòng chấn động…
Trên bầu trời vùng đất bỏ hoang, sát lục khí tức thuần túy đã yên lặng không biết bao nhiêu năm đều bị khuấy động, loại dị động này lan đến gần khắp cả vùng đất bỏ hoang. Trong yên tĩnh, từng đạo ma thức cường đại phá không phóng đến, quét về phía trung tâm vòng xoáy.
Trong thời gian ngắn, vô số ma thức theo dao động mà đến, điên cuồng quét qua chung quanh Sát Lục ma cung, như muốn tìm ra rốt cuộc là thứ gì có thanh thế khổng lồ như vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhiều ma thức xuất hiện quanh người như vậy, nhưng Phong Vân Vô Kỵ lại không hề quan tâm. Không chỉ như vậy, hắn còn trực tiếp dùng Hấp Tinh đại pháp dẫn động sát lục khí tức đầy trời. Sát lục khí tức cả vùng đất bỏ hoang bị điều này ảnh hưởng, điên cuồng tràn về hướng Sát Lục ma cung.
- Hừ! Nơi này chính là lãnh địa của bổn tọa. Lũ các ngươi hãy nghe cho rõ, trong vòng ba khắc, nếu như còn không cút đi, giết không cần hỏi! Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Phong Vân Vô Kỵ kiêu ngạo quát lên. Phía sau bảo tọa, bóng ma Sát Lục lại tăng vọt thêm mấy chục trượng, dường như phối hợp phát ra một tiếng gầm đinh tai nhức óc.
Không đến hai khắc, trên bầu trời, sát lục khí tức đầy trời đột nhiên như có linh thức tràn về hướng Tây Bắc cách Sát Lục ma cung mấy ngàn dặm …
"Đùng đùng!"
Một cột sét màu xám khổng lồ do sát lục khí tức hội tụ thành từ không trung đánh xuống. Cách đó mấy ngàn dặm, bên trong một tòa ma cung, một gã ma tộc thủ lĩnh thân cao mấy trượng đột nhiên giống như có dự cảm, lập tức mở mắt ra nhìn lên nóc điện, trong miệng phát ra một tiếng gầm vội vã:
- Tránh mau!
Thế nhưng đã muộn. Nói thì chậm nhưng xảy ra thì rất nhanh, một cột sét màu xám khổng lồ che phủ cả phạm vi mấy trăm trượng chung quanh ma cung từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng vào ma cung…
"Ầm ầm!"
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, bụi mù bốc lên tận trời. Đợi sau khi bụi mù tan hết, tất cả ma tộc bên trong ma cung kia, kể cả động đảo thủ vệ bên ngoài, dưới sát lục khí tức từ trên bầu trời trực tiếp đánh xuống, toàn bộ đều thi cốt không còn. Vị trí của ma cung đã sớm bị một hố sâu khổng lồ thay thế. Ven rìa của hố lớn, từng gã ma tộc từ trên cao ngơ ngác nhìn xuống động đen không đáy, trên mặt cũng không biết là vui hay buồn…
"Ti!"
Từ bốn phương của vùng đất bỏ hoang, "mắt thấy" cảnh tượng này, đông đảo chúa tể của các thế lực không khỏi hít một hơi lạnh…
"Là một địch thủ, cần phải cẩn thận!"
"Kẻ này thật mạnh! Làm thế nào hắn có thể phát triển đến mức này mà không ai phát hiện?"
"Thật đáng sợ, kẻ này lại có thể dẫn động sát lục khí tức đã tồn tại trăm triệu năm…"
"Đây là một kẻ rất có dã tâm, sợ rằng lại sắp xảy ra náo loạn. Xem ra phải mời Tạp Tư Đặc La đại nhân rồi…"
Nhìn thấy sự hung ác, tàn nhẫn và cường đại của Phong Vân Vô Kỵ, từng đạo ma thức nhanh chóng rút đi, trong nháy mắt hoàn toàn biến mất…
- Ha ha ha… Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ vô cùng đắc ý. Vừa rồi hắn đã dùng một chút kĩ xảo, lợi dụng sát lục quy tắc, tiến hành dẫn dắt sát lục khí tức, trực tiếp đánh chết những tên ma tộc bên ngoài ngàn dặm, chứ không phải là thực lực bản thân. Nghĩ đến chỗ đắc ý, hắn lại không nhịn được cười lớn một trận.
Không ngày không đêm, Phong Vân Vô Kỵ hấp thu sát lục khí tức phía trên vùng đất bỏ hoang một cách không hề kiêng nể. Sát Lục ma quyết vốn dùng giết chóc làm lương thực, sát lục khí tức hùng hậu như vậy, bất kể là Phong Vân Vô Kỵ hay Sát Lục chiến giáp đều không muốn dừng lại, hấp thu gần như không chừng mực.
Liên tiếp trong thời gian nửa tháng, cả vùng đất bỏ hoang cuồng phong gào thét. Ma nguyên trong cơ thể Phong Vân Vô Kỵ càng trở nên tinh thuần không ít. Thực lực bị thân thể hạn chế, đề thăng có hạn, nhưng chân chính gia tăng lại là bóng ma Sát Lục khổng lồ phía sau hắn. Dựa vào sự trợ giúp của Kiếp Ma đao và Sát Lục chiến giáp, cùng với Sát Lục ma quyết hiện nay đã đạt đến tầng thứ hai, tốc độ hấp thu được gia tăng mấy trăm lần. Trong vòng nửa tháng, lượng ma khí mà Phong Vân Vô Kỵ hấp thu đã tương đương với sát lục khí tức mà hắn đã hấp thu trong hơn hai mươi vạn năm, mà trong đó phần lớn đều bị hấp thu bởi bóng ma Sát Lục do hắn tu luyện thành.
"Gào!"
Một tiếng gầm vang lên, bóng ma Sát Lục vẫn luôn yên lặng bất động, đứng thẳng trong thiên địa, hai tròng mắt đột nhiên phát ra một luồng sáng đen, sau đó bắt đầu di chuyển, từ bên trong sương mù dày đặc bước nhanh ra…
Sát Lục chi hồn lên tiếng.
- Nói đi, muốn bổn tọa phối hợp ra sao?
Phong Vân Vô Kỵ gật đầu.
- Xin chủ nhân vận Sát Lục ma quyết đến cực hạn, công lực vận chuyển càng lớn càng tốt, đồng thời còn cần Kiếp Ma đao trợ giúp!
- Được… như ngươi mong muốn!
Phong Vân Vô Kỵ thẳng thắn nói…
"Ầm!"
Cửa lớn trăm trượng của ma cung đột nhiên mở rộng, phía sau cửa, một vệt màu đỏ sậm vẽ ra một vòng cung giữa bắn cao lên trời, như chim ưng bay vào khói mây mờ mịt phía trên, nhanh chóng biến mất không thấy…
Trong đại điện chỉ còn lại một mình Phong Vân Vô Kỵ.
"Đinh!"
Sau một tiếng trong trẻo do chiến giáp rung lên, từng phiến giáp từ trên người Phong Vân Vô Kỵ bắn ra, một lần nữa tổ hợp thành hình dạng hoàn chỉnh bên cạnh bảo tọa. Một trái một phải, một ma một khí linh, khí tức cực kỳ giống nhau.
Trong đầu cảm nhận được hình ảnh Kiếp Ma đao phá vỡ tầng tầng sát lục khí tức, bay lên giữa hư không, Phong Vân Vô Kỵ gầm lớn một tiếng, một vòng sóng khí từ trong cơ thể khoách triển ra. Cùng lúc này, bóng ma Sát Lục to lớn ở phía sau bảo tọa bỗng kéo dài vô tận về phía trước. Phía bên trái, chỉ còn lại Sát Lục chiến giáp toàn thân phiến giáp rung động, từng luồng khói đen từ trong những khe hở không ngừng ra vào, phía sau cũng xuất hiện một bóng đen nhàn nhạt cao chừng mấy trượng.
Một bóng đen của khải giáp, một bóng đen của Sát Lục, một lớn một nhỏ, một trái một phải, đứng bên trong đại điện yên tĩnh có vẻ vô cùng quỷ dị. Bên ngoài đại điện, tất cả ma chúng đều cảm nhận được một luồng khí tức khổng lồ hung hiểm khiến cho người ta bất an…
Giữa không trung, Kiếp Ma đao phát ra từng tiếng kêu réo rắt như tiếng rít của gió, thân đao bắn ra ánh sáng màu đen. Sau một tiếng ngâm xướng vang vọng, thân đao rung động, ánh sáng đen đầy trời đột nhiên lại nhập vào trong thân đao.
"Đinh!"
Kiếp Ma đao bỗng lớn lên mấy chục trượng, chậm rãi xoay quanh tại hư không. Trên thân đao đen kịt, từng hoa văn màu vàng tối từ chuôi đao kéo dài đến mũi đao theo một loại quỹ tích, tạo thành những hình thù cổ quái. Bên trong ma cung vạn trượng phía dưới, giữa trán Phong Vân Vô Kỵ và giáp che mặt của Sát Lục chiến giáp cũng đồng thời hiện lên hoa văn giống nhau như đúc. Dưới bầu trời u ám, ba hoa văn giống nhau như đúc không ngừng lấp lóa, giống như từ xa tương ứng lẫn nhau.
Gần như ngay khi Kiếp Ma đao phá không bắn ra, một quy tắc nào đó vận hành trong thiên địa bị dẫn động. Phía trên ma cung, sát lục khí tức trong phạm vi lớn đột nhiên bắt đầu sôi trào, khiến cho bầu trời khi sáng khi tối. Gió lớn nổi lên, không ngừng gào thét.
"Vù!"
Gió lạnh từng cơn. Phía trên ma cung, dùng thân đao làm trung tâm, một vòng xoáy to lớn bán kính đạt đến mấy trăm dặm bắt hình thành hình. Sát lục khí tức dày đặc như vạn sông chảy vào biển, điên cuồng tràn vào Kiếp Ma đao trên bầu rồi, lại nhanh chóng chuyển hóa thành từng luồng ma nguyên tinh thuần…
"Đùng đùng!"
Trên bầu trời u ám bỗng vang lên một tiếng sấm nổ lớn, vạn luồng điện bạc từ trên cao vạn dặm đánh xuống. Vô số luồng điện lưu hội tụ thành dòng suối, đánh thẳng về phía ma cung trên mặt đất.
"Ầm ầm!"
Dưới sự quan sát của mọi người, từng luồng sét như bị người điều khiển, xuyên qua cánh cửa ma cung cao trăm trượng, lao vào trong đại điện tối đen…
"Xoẹt!"
Từng luồng xuyên qua tầng tầng không gian, không hề sai lệch đánh vào Sát Lục chiến giáp bên trái đại điện…
"Vù!"
Gần như ngay sau khi vô số tia sét sáng ngời đánh vào Sát Lục chiến giáp, chiếu sáng cả đại điện, những phiến giáp bỗng phát ra tiếng kêu vui sướng. Từng luồng ma nguyên tinh thuần từ trong Sát Lục chiến giáp vượt qua hư không, điên cuồng tràn vào trong cơ thể Phong Vân Vô Kỵ.
- A!
Rất nhiều ma nguyên tinh thuần mãnh liệt tràn vào trong cơ thể, toàn thân truyền đến cảm giác vui sướng, Phong Vân Vô Kỵ hét lớn một tiếng, y bào tung bay, mái tóc đen kịch liệt phất phơ. Sau hàng lông mày dài, đôi mắt bỗng nhiên mở lớn, trong mắt bắn ra một vệt sáng dài mấy trượng. Sát Lục chi hồn đứng phía sau cũng trở nên rõ ràng hơn một chút.
"Đinh!"
"Vẫn còn chưa đủ, để tôi tăng thêm một chút!" – Giọng nói của Sát Lục chi hồn vang lên trong đầu Phong Vân Vô Kỵ, sau đó trong tai nghe được những tiếng "đinh". Một kí hiệu phức tạp thần bí màu vàng tối nổ lên bên ngoài giáp ngực của Sát Lục chiến giáp, sau đó phá giáp bay ra, không ngừng lớn lên, trong nháy mắt đã khoách triển khắp cả ma cung khổng lồ đồ sộ, còn tiếp tục mở rộng ra phía ngoài.
"Ầm!"
Kí tự màu vàng tối phức tạp từ trong ma cung khoách triển về phía trước. Khi nó mở rộng đến cả thiên địa, một tiếng nổ đột nhiên vang lên. Trong phạm vi ngàn dặm chung quanh ma cung, không gian bắt đầu sụp đổ. Sát lục chi lực nguyên thủy khổng lồ trong thiên địa bị một lực lượng không thể tưởng tượng nổi kéo về hướng mặt đất, hội tụ vào cơ thể Phong Vân Vô Kỵ.
Bên ngoài ma cung, Mã Phi Lạc Tư chỉ cảm thấy áp lực chung quanh điên cuồng gia tăng. Ngẩng đầu nhìn lên, lại thấy mây đen dày đặc từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn phủ xuống. Bên ngoài trăm trượng là một phiến hỗn độn, không thể phân biệt được thứ gì.
- Không hay!
Mã Phi Lạc Tư hô lớn một tiếng. Với áp lực như vậy, nhưng sát lục giả chung quanh ma cung sợ rằng đều phải chết sạch. Bên trong mây đen cuồn cuộn không ngớt kia chính là sát lục khí tức nguyên thủy ngưng tụ cực độ như thực chất, tại vùng đất bỏ hoang này đã tích tụ không biết bao nhiêu tỷ năm, bản thân nó đã gần như đủ để giết sạch tất cả sinh vật dưới Thần cấp tại nơi này.
- Tất cả hãy lui ra bên ngoài trăm dặm, không có mệnh lệnh của bổn tọa, không ai được đến gần!
Một giọng nói lạnh lẽo từ trong đại điện vang lên, chính là thanh âm của Sát Lục chi chủ trong ấn tượng của mọi người.
"Keng keng!"
Không hề do dự, gần như ngay khi Phong Vân Vô Kỵ vừa dứt lời, đại quân như thủy triều nhanh chóng từ ma cung chạy về bốn phía, vẫn duy trì hàng ngũ chỉnh tề như trước.
"Ầm!"
Trên bầu trời, những tia sét như mạng nhện giăng khắp trời. Lôi điện đầy trời hội tụ thành một cột sét đánh xuống ma cung. Từ bốn phương, mây đen do sát lục khí tức hình thành bắt đầu tiến đến gần…
- A!
Một tiếng gầm như hồng hoang mãnh thú từ trong Sát Lục ma cung xa xa vang lên. Chúng ma từ phía xa nhìn lại, chỉ thấy dị biến nổi lên, thấp thoáng trong vòng xoáy mây đen đầy trời, một bóng đen to lớn không ngừng vươn cao, áp lực khổng lồ mặc dù cách xa vẫn khiến cho bọn họ trong lòng chấn động…
Trên bầu trời vùng đất bỏ hoang, sát lục khí tức thuần túy đã yên lặng không biết bao nhiêu năm đều bị khuấy động, loại dị động này lan đến gần khắp cả vùng đất bỏ hoang. Trong yên tĩnh, từng đạo ma thức cường đại phá không phóng đến, quét về phía trung tâm vòng xoáy.
Trong thời gian ngắn, vô số ma thức theo dao động mà đến, điên cuồng quét qua chung quanh Sát Lục ma cung, như muốn tìm ra rốt cuộc là thứ gì có thanh thế khổng lồ như vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhiều ma thức xuất hiện quanh người như vậy, nhưng Phong Vân Vô Kỵ lại không hề quan tâm. Không chỉ như vậy, hắn còn trực tiếp dùng Hấp Tinh đại pháp dẫn động sát lục khí tức đầy trời. Sát lục khí tức cả vùng đất bỏ hoang bị điều này ảnh hưởng, điên cuồng tràn về hướng Sát Lục ma cung.
- Hừ! Nơi này chính là lãnh địa của bổn tọa. Lũ các ngươi hãy nghe cho rõ, trong vòng ba khắc, nếu như còn không cút đi, giết không cần hỏi! Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Phong Vân Vô Kỵ kiêu ngạo quát lên. Phía sau bảo tọa, bóng ma Sát Lục lại tăng vọt thêm mấy chục trượng, dường như phối hợp phát ra một tiếng gầm đinh tai nhức óc.
Không đến hai khắc, trên bầu trời, sát lục khí tức đầy trời đột nhiên như có linh thức tràn về hướng Tây Bắc cách Sát Lục ma cung mấy ngàn dặm …
"Đùng đùng!"
Một cột sét màu xám khổng lồ do sát lục khí tức hội tụ thành từ không trung đánh xuống. Cách đó mấy ngàn dặm, bên trong một tòa ma cung, một gã ma tộc thủ lĩnh thân cao mấy trượng đột nhiên giống như có dự cảm, lập tức mở mắt ra nhìn lên nóc điện, trong miệng phát ra một tiếng gầm vội vã:
- Tránh mau!
Thế nhưng đã muộn. Nói thì chậm nhưng xảy ra thì rất nhanh, một cột sét màu xám khổng lồ che phủ cả phạm vi mấy trăm trượng chung quanh ma cung từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng vào ma cung…
"Ầm ầm!"
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, bụi mù bốc lên tận trời. Đợi sau khi bụi mù tan hết, tất cả ma tộc bên trong ma cung kia, kể cả động đảo thủ vệ bên ngoài, dưới sát lục khí tức từ trên bầu trời trực tiếp đánh xuống, toàn bộ đều thi cốt không còn. Vị trí của ma cung đã sớm bị một hố sâu khổng lồ thay thế. Ven rìa của hố lớn, từng gã ma tộc từ trên cao ngơ ngác nhìn xuống động đen không đáy, trên mặt cũng không biết là vui hay buồn…
"Ti!"
Từ bốn phương của vùng đất bỏ hoang, "mắt thấy" cảnh tượng này, đông đảo chúa tể của các thế lực không khỏi hít một hơi lạnh…
"Là một địch thủ, cần phải cẩn thận!"
"Kẻ này thật mạnh! Làm thế nào hắn có thể phát triển đến mức này mà không ai phát hiện?"
"Thật đáng sợ, kẻ này lại có thể dẫn động sát lục khí tức đã tồn tại trăm triệu năm…"
"Đây là một kẻ rất có dã tâm, sợ rằng lại sắp xảy ra náo loạn. Xem ra phải mời Tạp Tư Đặc La đại nhân rồi…"
Nhìn thấy sự hung ác, tàn nhẫn và cường đại của Phong Vân Vô Kỵ, từng đạo ma thức nhanh chóng rút đi, trong nháy mắt hoàn toàn biến mất…
- Ha ha ha… Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ vô cùng đắc ý. Vừa rồi hắn đã dùng một chút kĩ xảo, lợi dụng sát lục quy tắc, tiến hành dẫn dắt sát lục khí tức, trực tiếp đánh chết những tên ma tộc bên ngoài ngàn dặm, chứ không phải là thực lực bản thân. Nghĩ đến chỗ đắc ý, hắn lại không nhịn được cười lớn một trận.
Không ngày không đêm, Phong Vân Vô Kỵ hấp thu sát lục khí tức phía trên vùng đất bỏ hoang một cách không hề kiêng nể. Sát Lục ma quyết vốn dùng giết chóc làm lương thực, sát lục khí tức hùng hậu như vậy, bất kể là Phong Vân Vô Kỵ hay Sát Lục chiến giáp đều không muốn dừng lại, hấp thu gần như không chừng mực.
Liên tiếp trong thời gian nửa tháng, cả vùng đất bỏ hoang cuồng phong gào thét. Ma nguyên trong cơ thể Phong Vân Vô Kỵ càng trở nên tinh thuần không ít. Thực lực bị thân thể hạn chế, đề thăng có hạn, nhưng chân chính gia tăng lại là bóng ma Sát Lục khổng lồ phía sau hắn. Dựa vào sự trợ giúp của Kiếp Ma đao và Sát Lục chiến giáp, cùng với Sát Lục ma quyết hiện nay đã đạt đến tầng thứ hai, tốc độ hấp thu được gia tăng mấy trăm lần. Trong vòng nửa tháng, lượng ma khí mà Phong Vân Vô Kỵ hấp thu đã tương đương với sát lục khí tức mà hắn đã hấp thu trong hơn hai mươi vạn năm, mà trong đó phần lớn đều bị hấp thu bởi bóng ma Sát Lục do hắn tu luyện thành.
"Gào!"
Một tiếng gầm vang lên, bóng ma Sát Lục vẫn luôn yên lặng bất động, đứng thẳng trong thiên địa, hai tròng mắt đột nhiên phát ra một luồng sáng đen, sau đó bắt đầu di chuyển, từ bên trong sương mù dày đặc bước nhanh ra…
Tác giả :
Hoàng Phủ Kỳ