Phi Kiếm Vấn Đạo
Quyển 5 - Chương 28: Thân Thế Của Y Tiêu
Một nam tử Long tộc khác đứng bên cạnh cũng lên tiếng:
- Tiểu Thất. Ngươi ở trong Long cung hồ đồ thì thôi. Nhưng hôm nay là đến để chúc mừng đấy, nên nghe lời một chút.
Nữ tử Long tộc kia đáp lời:
- Yên tâm đi. Phụ vương đã nhắc nhở ta rồi.
- Tần Vân này sẽ tọa trấn ở bờ biển phía đông. Về sau sẽ thường xuyên qua lại với Đông hải Long tộc ta. Thực lực bây giờ của hắn thật sự rất đáng nể. Nếu như trong tương lai thật sự nhập đạo nắm giữ kiếm đạo, trở thành một vị Kiếm tiên nhập đạo thì sợ rằng Đông hải Long cung ta cũng phải nhượng bộ hắn ba phần đấy.
Một nam nhân Long tộc tóc đỏ đứng trong hàng ngũ cũng lắc đầu cảm thán:
- Vì vậy lần này Đông hải long cung ta mới phái đại thái tử đích thân đến chúc mừng. Đoán chừng là để cho Tần Vân kia có chút mặt mũi.
Ngao Dũng nghe xong gật đầu cười cười:
- Theo tin tức nhận được thì tên sống chung với tên Tần Vân kia cũng khá tốt. Được rồi. Đi xuống thôi.
Vù…
Đám mây mù đáp xuống.
Ngay chính lúc này, trước cổng Tần phủ sương mù tràn ngập, một đám thuộc hạ do bốn vị Long tộc Ngao Dũng dẫn đầu lập tức xuất hiện ở cổng chính. Tuy rằng đám thủ hạ kia đều đã hiện về hình người, nhưng mỗi người vẫn mang nét đặc thù của yêu quái Thủy tộc. Từng người một đều bưng lễ vật, các loại bảo khí cũng theo đó mà tản ra.
Tần Vân đích thân ra nghênh đón:
- Chư vị đường xa mà đến, mau mời vào trong.
- Ngao Dũng Đông hải bái kiến Tần kiếm tiên.
Ngao Dũng chắp tay cười nói. Ba vị Long tộc đứng sau lưng hắn đều bày tỏ nét mặt tươi cười. Tuy rằng bốn vị Long tộc này đều đã biến thành hình dáng của nhân tộc, nhưng Long giác trên đầu thì không hề che giấu, tùy ý lại mang khí chất cao quý. Quả thật Long tộc rất bất phàm, chỉ cần trưởng thành đều có thể đặt chân vào cảnh giới Tiên Thiên Kim Đan.
Long Phượng đều là Thần thú, Thụy thú.
Thiên hạ của Phượng Hoàng thì khó gặp nhưng Long tộc thì lại sinh sôi nảy nở ở tứ hải, xưng bá nơi này.
Ngao Dũng lên tiếng giới thiệu:
- Tần kiếm tiên, đây là hai vị thúc thúc của ta. Ngao Mông và Ngao Chiêm. Còn đây là Thất muội của ta, Ngao Tinh.
- Bái kiến Tần kiếm tiên.
Ba vị Long tộc còn lại đều chắp tay chào hỏi. Còn ánh mắt của Thất công chúa Ngao Tinh kia nhìn Tần Vân càng phát sáng hơn. Dù cho Long tộc vốn cao ngạo đấy, tu hành giả bình thường khó mà lọt được vào mắt xanh bọn họ. Nhưng Đông hải Long tộc lại đánh giá Tần Vân cực cao. Thậm chí Đông hải Long vương còn đích thân phân phó người đến chúc mừng lần này.
- Những thứ lễ mọn này là phụ vương ta đích thân phân phó sắp xếp để chúc mừng Tần kiếm tiên bước vào Cực cảnh.
Ngao Dũng lại lên tiếng, sau đó liền đưa danh sách quà tặng qua. Tần Vân lập tức ra lệnh cho Sở Viễn ở bên cạnh:
- Giúp ta cảm ơn Long vương.
Tần Vân nói xong liền dẫn đám người Đông hải Long tộc tiến vào bên trong.
Màn đêm buông xuống. Tần Vân cùng Y Tiêu đi dọc theo con đường nho nhỏ bên bờ hồ.
Y Tiêu nói:
- Hôm nay Đông hải Long tộc cũng đến sao? Đông hải Long tộc ra tay rất bất phàm?
- Thật sự lễ vật đưa đến rất nhiều, xem như là nhiều nhất trong số các khách đến thăm.
Tần Vân trả lời. Quả thật hạ lễ mà Triều đình, Thánh địa Đạo gia, Phật môn đều không thể bì kịp với Đông hải Long tộc.
Y Tiêu cười cười lại lên tiếng:
- Đông hải Long tộc chính là thế lực đứng đầu Long tộc tứ hải. Hơn nữa từ thời thượng cổ cho đến nay luôn chấp chưởng tứ hải, bảo vật tích lũy được đương nhiên là nhiều. Bây giờ trong gia tộc có nhiều bảo bối như vậy, chắc có lẽ đã xây được một bảo tàng luôn rồi?
Tần Vân gật đầu cảm thán:
- Ừ. Xây được rồi. Từ khi ta công khai tiến vào Cực cảnh cho đến nay đã có rất nhiều chuyện ập đến liên tục. Những tu hành giả mong muốn bái nhập làm môn hạ của Tần phủ ta ngày một nhiều. Chỉ trong mấy người ngắn ngủi đã có tới bảy tám vị tu hành giả Tiên Thiên cảnh muốn gia nhập làm môn khách của Tần gia ta rồi.
Y Tiêu nghe vậy cũng gật đầu:
- Con đường tu hành này không dễ đi. Pháp bảo tiền của rất quan trọng. Một đám tán tu không tìm được một pháp môn tốt, bảo vật lại không đủ nhiều. Nếu như chọc phải đại địch sẽ càng trở nên hoảng sợ. Nếu như đầu phục cho Tần gia chúng ta, cũng không có ai dám tiếp tục bạc đãi bọn hắn nữa. Tần gia chúng ta có pháp môn tu hành, cũng có bảo bối... So với những tông phái tu hành đứng đầu cũng không chênh lệch lắm.
Tần Vân cũng gật đầu:
- Nhưng vẫn phải tra lai lịch rõ ràng. Tuyệt đối không thể thu những kẻ làm xằng làm bậy về làm môn hạ được.
Lại nói về điển tịch tu hành.
Tần Vân giết chết hai đại yêu là Thính Phong Cốc Chủ và Như Ý Quán Chủ. Bảo vật của đại yêu ma thì không nói làm gì. Thứ trân quý nhất cũng chỉ là pháp bảo tam phẩm. Thế nhưng trong tay bọn chúng lại có không ít điển tịch đấy. Ngoại trừ điển tịch của Yêu tộc ra thì còn có một số điển tịch của Đạo gia, Phật môn nữa. Dù sao Nhân tộc và Yêu ma chém giết lẫn nhau sẽ có rất nhiều điển tịch lưu lạc ở bên ngoài. Giống như Hoàng Phong đạo quân chính là học được pháp môn Hoàng Phong chân kinh của Đạo gia đấy.
Lúc trước, sơn môn Cảnh Sơn phái thánh địa Đạo gia cũng từng bị yêu ma đến quấy phá.
Điển tịch của Đạo gia và Phật môn quả thật bị một đám yêu ma nắm giữ. Chỉ là nó yêu cầu cảnh giới khá cao. Mà Môn pháp cao nhất của Yêu tộc vẫn là Thần Ma.
Trong tay Tần Vân cũng có rất nhiều điển tịch, chủ yếu nhất vẫn là lấy từ Kiếm lão nhân. Kiếm lão nhân đã từng đi đến rất nhiều tông phái để sưu tầm điển tịch, cũng vì muốn tìm được Nguyên Thần pháp môn của kiếm tiên. Thậm chí ông ta còn đạt được tài liệu cô đọng Nguyên thần pháp môn của các tông phái để lại.
Vì vậy, trong tay Tần Vân cũng có Pháp môn cô đọng nguyên thành để thành tiên của Đạo gia.
Nội tình bậc này đã có thể so sánh với một số tông phái tu hành có lịch sử ngắn rồi.
Y Tiêu gật đầu:
- Làm xằng làm bậy, vi phạm pháp lệnh thì không thể nhận. Yên tâm, thiếp sẽ điều tra rõ ràng thông tin của của bọn hắn.
- Những ngày này thật vất vả cho nàng rồi.
Tần Vân chắp tay thở dài. Thật sự hiện tại Tần gia cũng không có được bao nhiêu tu hành giả lợi hại. Hắn bận rộn tiếp đãi khách đến chúc mừng, đành để Y Tiêu gánh vác rất nhiều công việc.
Y Tiêu cũng chắp tay thở dài.
- Chàng cũng vất cả. Mấy ngày nay phải tiếp đón khách đến từ nhiều nơi.
- Nhị công tử. Nhị công tử.
Từ xa xa vang lên tiếng gọi. Cả Tần Vân và Y Tiêu đều giật mình, lập tức đứng thẳng người.
Phu thê trẻ liếc mắt đưa tình cũng không muốn trình diễn trước mắt người ngoài.
Tần Vân quay đầu nhìn lại, thấy A Quý đang từ phía xa chạy đến nói:
- Nhị công tử.
- A Quý, có chuyện gì?
Tần Vân hỏi.
- Là đại thái tử Đông hải Long cung muốn gặp Nhị công tử.
A Quý vội bẩm báo lại.
Tần Vân có chút nghi hoặc:
- Hả? Được rồi. Ta sẽ đến ngay.
Y Tiêu cũng nghi ngờ:
- Chẳng lẽ ngoại trừ chúc mừng ra, Đông hải long cung còn có chuyện đặc biệt gì khác.
- Để ta đi xem.
Tần Vân nói.
- Ừm. chàng đi đi.
Y Tiêu cũng gật đầu.
Trong một gian đình, Tần Vân đang ngồi cùng Đại thái tử Ngao Dũng, còn đích thân châm trà.
Tần Vân lên tiếng:
- Đại thái tử, cơm tối hôm nay có hợp khẩu vị không?
Ngao Dũng cười nói:
- Ha ha, rất hợp khẩu vị. Thỉnh thoảng ta cũng biến thành hình dáng Nhân tộc, lên bờ thưởng thức mỹ thực của các huynh đấy. Mỹ thực ở Quảng Lăng này ta đã được thưởng thức hai ba lần rồi, nhưng lại không thể ngon bằng thức ăn của Tần phủ.
- Ta là người Quảng Lăng. Lần này đã mời đến một vài đầu bếp tốt nhất ở Quảng Lăng đấy. Mà đại thái tử tìm ta lúc này không biết là có chuyện gì?
Ngao Dũng mỉm cười, lại nói:
- Có một chuyện được xem là chuyện hết sức bí mật trong Long tộc ta. Vốn dĩ không nên nói ra, nhưng lại có liên quan đến Tần phu nhân, nên ta cảm thấy vẫn nên nói với Tần kiếm tiên thì hơn.
- Ồ?
Tần Vân có chút sững sờ, có liên quan đến phu nhân nhà hắn sao?
Ngao Dũng lập tức lên tiếng:
- Tần phu nhân Y Tiêu chính là đệ tử của Y thị. Nhưng nàng vừa ra đời chưa được bao lâu thì mẫu thân đã bỏ đi có phải không?
- Đúng vậy.
Tần Vân gật đầu. Ngao Dũng thấy vậy nói tiếp:
- Chuyện này kể ra cũng rất dài dòng. Cũng là bắt nguồn từ mâu thuẫn giữa Tây hải Long tộc và Y thị lão tổ đấy.
Tần Vân vẫn cẩn thận lắng nghe.
- Tây hải Long tộc có một vị Long nữ tên là Ngao Tuyết. Ngao Tuyết biến thành hình dáng Nhân tộc lên bờ, tình cờ kết bạn với một người đàn ông Nhân tộc tên là Y Thái Thạch.
Ngao Dũng nói đến đây Tần Vân cũng đại khái đoán được.
Ngao Dũng vẫn tiếp tục nói:
- Chắc hẳn Tần kiếm tiên đã đoán được rồi. Ngao Tuyết chính là mẫu thân của Y Tiêu. Lúc trước Ngao Tuyết quen biết với Y Thái Thạch, rất nhanh hai bên liền mến mộ nhau, ý định ở bên nhau cả đời. Sau đó còn sinh ta hài tử. Về sau, Tây hải Long cung phát hiện ra chuyện này đã vô cùng tức giận. Ngao Tuyết chính là Long tộc thuần huyết của Long tộc ta. Nàng tuyệt đối không thể phối hôn với tộc khác được.
- Những Long huyết không tinh thuần thì không đáng để nhắc đến. Không được thừa nhận, và không thể mang họ Ngao được.
Ngao Dũng vẫn thao thao bất tuyệt:
- Long nữ Long tộc thuần huyết có quan hệ thông gia với Tứ hải Long tộc chúng ta đấy. Chính là Long tử chúng ta... Tuy rằng có thể ở bên ngoài tùy ý phong lưu nhưng cuối cùng khi cưới thê tử cũng chỉ được phép cưới Long nữ.
- Ngao Tuyết dám vi phạm tộc quy của Long tộc, sinh hạ con cái với Nhân tộc. Tây hải Long cung phát hiện ra chuyện này lập tức đuổi bắt nàng. Cuối cùng đưa ra hình phạt, giam cầm nàng mấy trăm năm.
Ngao Dũng dừng lại một chút, lại nói tiếp:
- Lúc trước Tây hải Long tộc còn muốn đưa hài tử Y Tiêu kia đi. Dù sao trong cơ thể Y Tiêu cũng có một phần huyết mạch của Long tộc. Thế nhưng lão tổ Y thị nhúng tay vào. Hơn nữa dù sao trong cơ thể Y Tiêu cũng chỉ có một phần Long tộc huyết mạch thôi nên Tây hải Long cung cũng đành buông tha.
Ngao Dũng vẫn tiếp tục lên tiếng:
- Việc này đối với Y thị hay là Tây hải long cung mà nói đều không phải chuyện tốt đẹp gì, đương nhiên một mực giữ bí mật không truyền ra ngoài. Thậm chí phụ thân của Y Tiêu, Y Thái Thạch cũng không biết được thê tử của hắn ta lúc trước lại là một vị Long nữ.
Tần Vân nghe đến đây thì giật mình. Khó trách cho đến nay hắn vẫn không tìm được một chút tin tức nào về mẫu thân của Y TIêu.
- Long tộc ta vốn số lượng ít. Nếu như Long nữ gả ra bên ngoài, Long tộc ta sẽ gặp phải nguy cơ tuyệt tử tuyệt tôn đấy.
Ngao Dũng lắc đầu nói. Về phần Giao Long tuy rằng cũng có một chút huyết mạch nhưng lại không được thừa nhận là Long tộc chính thức.
Tần Vân hỏi:
- Ngao Tuyết mẫu thân của Y Tiêu bị nhốt ở đâu?
Ngao Dũng lắc đầu:
- Chuyện này ta không biết. Ta là đại thái tử Đông hải Long cung mới tình cờ biết được bí mật này. Dù sao chuyện xấu của Tây hải Long tộc càng ít người biết càng tốt. Ha ha, vì có liên quan đến Tần phu nhân nên ta mới nói cho ngươi biết thôi. Được rồi. Không còn sớm nữa. Ta cũng không quấy rầy Tần Kiếm tiên nghỉ ngơi.
- Cảm ơn đại thái tử đã báo cho ta biết. Nếu như không phải vậy chẳng biết đến lúc nào ta mới biết được chuyện này. Phần tình nghĩa này Tần Vân ta sẽ nhớ kỹ.
Tần Vân đứng dậy hành lễ. Ngao Dũng cười cười, sau đó liền quay người rời đi. Hắn chính là muốn tạo ra phần ân tình này đấy.
Tần Vân một mình quay về, trên đường đi không khỏi nhíu mày mấy lần.
Tính tình của Vũ Phong quận chúa ích kỷ như vậy, chắc chắn muốn tra ra thân phận thê tử của Y Thái Thạch. Thế nhưng không thể nào tra ra được. Bây giờ thực lực của hắn và Y Tiêu đã đạt đến trình độ này cũng chưa từng nghe nói qua. Ngay cả người của đại gia tộc Y thị cũng chưa từng được biết thê tử của Y Thải Thạch là ai.
Lúc trước Tần Vân cũng cảm thấy kỳ quái, bây giờ chân tướng phía sau thật sự làm hắn giật mình.
“Long nữ Ngao Tuyết? Giam cầm người ta cô độc suốt năm trăm năm. Thật ác độc!”
Tần Vân thầm nói.
Năm trăm năm, thời gian dài như thế nào chứ, lại bị giam cầm như vậy.
Tần Vân đã quay trở về tiểu viện trong vô thức.
Y Tiêu từ trong nhà đi ra, thấy hắn thì cười cười hỏi:
- Vân ca. Đại thái tử Đông hải thần thần bí bí đến tìm chàng lúc này đến cùng là chuyện gì?
- Tiểu Thất. Ngươi ở trong Long cung hồ đồ thì thôi. Nhưng hôm nay là đến để chúc mừng đấy, nên nghe lời một chút.
Nữ tử Long tộc kia đáp lời:
- Yên tâm đi. Phụ vương đã nhắc nhở ta rồi.
- Tần Vân này sẽ tọa trấn ở bờ biển phía đông. Về sau sẽ thường xuyên qua lại với Đông hải Long tộc ta. Thực lực bây giờ của hắn thật sự rất đáng nể. Nếu như trong tương lai thật sự nhập đạo nắm giữ kiếm đạo, trở thành một vị Kiếm tiên nhập đạo thì sợ rằng Đông hải Long cung ta cũng phải nhượng bộ hắn ba phần đấy.
Một nam nhân Long tộc tóc đỏ đứng trong hàng ngũ cũng lắc đầu cảm thán:
- Vì vậy lần này Đông hải long cung ta mới phái đại thái tử đích thân đến chúc mừng. Đoán chừng là để cho Tần Vân kia có chút mặt mũi.
Ngao Dũng nghe xong gật đầu cười cười:
- Theo tin tức nhận được thì tên sống chung với tên Tần Vân kia cũng khá tốt. Được rồi. Đi xuống thôi.
Vù…
Đám mây mù đáp xuống.
Ngay chính lúc này, trước cổng Tần phủ sương mù tràn ngập, một đám thuộc hạ do bốn vị Long tộc Ngao Dũng dẫn đầu lập tức xuất hiện ở cổng chính. Tuy rằng đám thủ hạ kia đều đã hiện về hình người, nhưng mỗi người vẫn mang nét đặc thù của yêu quái Thủy tộc. Từng người một đều bưng lễ vật, các loại bảo khí cũng theo đó mà tản ra.
Tần Vân đích thân ra nghênh đón:
- Chư vị đường xa mà đến, mau mời vào trong.
- Ngao Dũng Đông hải bái kiến Tần kiếm tiên.
Ngao Dũng chắp tay cười nói. Ba vị Long tộc đứng sau lưng hắn đều bày tỏ nét mặt tươi cười. Tuy rằng bốn vị Long tộc này đều đã biến thành hình dáng của nhân tộc, nhưng Long giác trên đầu thì không hề che giấu, tùy ý lại mang khí chất cao quý. Quả thật Long tộc rất bất phàm, chỉ cần trưởng thành đều có thể đặt chân vào cảnh giới Tiên Thiên Kim Đan.
Long Phượng đều là Thần thú, Thụy thú.
Thiên hạ của Phượng Hoàng thì khó gặp nhưng Long tộc thì lại sinh sôi nảy nở ở tứ hải, xưng bá nơi này.
Ngao Dũng lên tiếng giới thiệu:
- Tần kiếm tiên, đây là hai vị thúc thúc của ta. Ngao Mông và Ngao Chiêm. Còn đây là Thất muội của ta, Ngao Tinh.
- Bái kiến Tần kiếm tiên.
Ba vị Long tộc còn lại đều chắp tay chào hỏi. Còn ánh mắt của Thất công chúa Ngao Tinh kia nhìn Tần Vân càng phát sáng hơn. Dù cho Long tộc vốn cao ngạo đấy, tu hành giả bình thường khó mà lọt được vào mắt xanh bọn họ. Nhưng Đông hải Long tộc lại đánh giá Tần Vân cực cao. Thậm chí Đông hải Long vương còn đích thân phân phó người đến chúc mừng lần này.
- Những thứ lễ mọn này là phụ vương ta đích thân phân phó sắp xếp để chúc mừng Tần kiếm tiên bước vào Cực cảnh.
Ngao Dũng lại lên tiếng, sau đó liền đưa danh sách quà tặng qua. Tần Vân lập tức ra lệnh cho Sở Viễn ở bên cạnh:
- Giúp ta cảm ơn Long vương.
Tần Vân nói xong liền dẫn đám người Đông hải Long tộc tiến vào bên trong.
Màn đêm buông xuống. Tần Vân cùng Y Tiêu đi dọc theo con đường nho nhỏ bên bờ hồ.
Y Tiêu nói:
- Hôm nay Đông hải Long tộc cũng đến sao? Đông hải Long tộc ra tay rất bất phàm?
- Thật sự lễ vật đưa đến rất nhiều, xem như là nhiều nhất trong số các khách đến thăm.
Tần Vân trả lời. Quả thật hạ lễ mà Triều đình, Thánh địa Đạo gia, Phật môn đều không thể bì kịp với Đông hải Long tộc.
Y Tiêu cười cười lại lên tiếng:
- Đông hải Long tộc chính là thế lực đứng đầu Long tộc tứ hải. Hơn nữa từ thời thượng cổ cho đến nay luôn chấp chưởng tứ hải, bảo vật tích lũy được đương nhiên là nhiều. Bây giờ trong gia tộc có nhiều bảo bối như vậy, chắc có lẽ đã xây được một bảo tàng luôn rồi?
Tần Vân gật đầu cảm thán:
- Ừ. Xây được rồi. Từ khi ta công khai tiến vào Cực cảnh cho đến nay đã có rất nhiều chuyện ập đến liên tục. Những tu hành giả mong muốn bái nhập làm môn hạ của Tần phủ ta ngày một nhiều. Chỉ trong mấy người ngắn ngủi đã có tới bảy tám vị tu hành giả Tiên Thiên cảnh muốn gia nhập làm môn khách của Tần gia ta rồi.
Y Tiêu nghe vậy cũng gật đầu:
- Con đường tu hành này không dễ đi. Pháp bảo tiền của rất quan trọng. Một đám tán tu không tìm được một pháp môn tốt, bảo vật lại không đủ nhiều. Nếu như chọc phải đại địch sẽ càng trở nên hoảng sợ. Nếu như đầu phục cho Tần gia chúng ta, cũng không có ai dám tiếp tục bạc đãi bọn hắn nữa. Tần gia chúng ta có pháp môn tu hành, cũng có bảo bối... So với những tông phái tu hành đứng đầu cũng không chênh lệch lắm.
Tần Vân cũng gật đầu:
- Nhưng vẫn phải tra lai lịch rõ ràng. Tuyệt đối không thể thu những kẻ làm xằng làm bậy về làm môn hạ được.
Lại nói về điển tịch tu hành.
Tần Vân giết chết hai đại yêu là Thính Phong Cốc Chủ và Như Ý Quán Chủ. Bảo vật của đại yêu ma thì không nói làm gì. Thứ trân quý nhất cũng chỉ là pháp bảo tam phẩm. Thế nhưng trong tay bọn chúng lại có không ít điển tịch đấy. Ngoại trừ điển tịch của Yêu tộc ra thì còn có một số điển tịch của Đạo gia, Phật môn nữa. Dù sao Nhân tộc và Yêu ma chém giết lẫn nhau sẽ có rất nhiều điển tịch lưu lạc ở bên ngoài. Giống như Hoàng Phong đạo quân chính là học được pháp môn Hoàng Phong chân kinh của Đạo gia đấy.
Lúc trước, sơn môn Cảnh Sơn phái thánh địa Đạo gia cũng từng bị yêu ma đến quấy phá.
Điển tịch của Đạo gia và Phật môn quả thật bị một đám yêu ma nắm giữ. Chỉ là nó yêu cầu cảnh giới khá cao. Mà Môn pháp cao nhất của Yêu tộc vẫn là Thần Ma.
Trong tay Tần Vân cũng có rất nhiều điển tịch, chủ yếu nhất vẫn là lấy từ Kiếm lão nhân. Kiếm lão nhân đã từng đi đến rất nhiều tông phái để sưu tầm điển tịch, cũng vì muốn tìm được Nguyên Thần pháp môn của kiếm tiên. Thậm chí ông ta còn đạt được tài liệu cô đọng Nguyên thần pháp môn của các tông phái để lại.
Vì vậy, trong tay Tần Vân cũng có Pháp môn cô đọng nguyên thành để thành tiên của Đạo gia.
Nội tình bậc này đã có thể so sánh với một số tông phái tu hành có lịch sử ngắn rồi.
Y Tiêu gật đầu:
- Làm xằng làm bậy, vi phạm pháp lệnh thì không thể nhận. Yên tâm, thiếp sẽ điều tra rõ ràng thông tin của của bọn hắn.
- Những ngày này thật vất vả cho nàng rồi.
Tần Vân chắp tay thở dài. Thật sự hiện tại Tần gia cũng không có được bao nhiêu tu hành giả lợi hại. Hắn bận rộn tiếp đãi khách đến chúc mừng, đành để Y Tiêu gánh vác rất nhiều công việc.
Y Tiêu cũng chắp tay thở dài.
- Chàng cũng vất cả. Mấy ngày nay phải tiếp đón khách đến từ nhiều nơi.
- Nhị công tử. Nhị công tử.
Từ xa xa vang lên tiếng gọi. Cả Tần Vân và Y Tiêu đều giật mình, lập tức đứng thẳng người.
Phu thê trẻ liếc mắt đưa tình cũng không muốn trình diễn trước mắt người ngoài.
Tần Vân quay đầu nhìn lại, thấy A Quý đang từ phía xa chạy đến nói:
- Nhị công tử.
- A Quý, có chuyện gì?
Tần Vân hỏi.
- Là đại thái tử Đông hải Long cung muốn gặp Nhị công tử.
A Quý vội bẩm báo lại.
Tần Vân có chút nghi hoặc:
- Hả? Được rồi. Ta sẽ đến ngay.
Y Tiêu cũng nghi ngờ:
- Chẳng lẽ ngoại trừ chúc mừng ra, Đông hải long cung còn có chuyện đặc biệt gì khác.
- Để ta đi xem.
Tần Vân nói.
- Ừm. chàng đi đi.
Y Tiêu cũng gật đầu.
Trong một gian đình, Tần Vân đang ngồi cùng Đại thái tử Ngao Dũng, còn đích thân châm trà.
Tần Vân lên tiếng:
- Đại thái tử, cơm tối hôm nay có hợp khẩu vị không?
Ngao Dũng cười nói:
- Ha ha, rất hợp khẩu vị. Thỉnh thoảng ta cũng biến thành hình dáng Nhân tộc, lên bờ thưởng thức mỹ thực của các huynh đấy. Mỹ thực ở Quảng Lăng này ta đã được thưởng thức hai ba lần rồi, nhưng lại không thể ngon bằng thức ăn của Tần phủ.
- Ta là người Quảng Lăng. Lần này đã mời đến một vài đầu bếp tốt nhất ở Quảng Lăng đấy. Mà đại thái tử tìm ta lúc này không biết là có chuyện gì?
Ngao Dũng mỉm cười, lại nói:
- Có một chuyện được xem là chuyện hết sức bí mật trong Long tộc ta. Vốn dĩ không nên nói ra, nhưng lại có liên quan đến Tần phu nhân, nên ta cảm thấy vẫn nên nói với Tần kiếm tiên thì hơn.
- Ồ?
Tần Vân có chút sững sờ, có liên quan đến phu nhân nhà hắn sao?
Ngao Dũng lập tức lên tiếng:
- Tần phu nhân Y Tiêu chính là đệ tử của Y thị. Nhưng nàng vừa ra đời chưa được bao lâu thì mẫu thân đã bỏ đi có phải không?
- Đúng vậy.
Tần Vân gật đầu. Ngao Dũng thấy vậy nói tiếp:
- Chuyện này kể ra cũng rất dài dòng. Cũng là bắt nguồn từ mâu thuẫn giữa Tây hải Long tộc và Y thị lão tổ đấy.
Tần Vân vẫn cẩn thận lắng nghe.
- Tây hải Long tộc có một vị Long nữ tên là Ngao Tuyết. Ngao Tuyết biến thành hình dáng Nhân tộc lên bờ, tình cờ kết bạn với một người đàn ông Nhân tộc tên là Y Thái Thạch.
Ngao Dũng nói đến đây Tần Vân cũng đại khái đoán được.
Ngao Dũng vẫn tiếp tục nói:
- Chắc hẳn Tần kiếm tiên đã đoán được rồi. Ngao Tuyết chính là mẫu thân của Y Tiêu. Lúc trước Ngao Tuyết quen biết với Y Thái Thạch, rất nhanh hai bên liền mến mộ nhau, ý định ở bên nhau cả đời. Sau đó còn sinh ta hài tử. Về sau, Tây hải Long cung phát hiện ra chuyện này đã vô cùng tức giận. Ngao Tuyết chính là Long tộc thuần huyết của Long tộc ta. Nàng tuyệt đối không thể phối hôn với tộc khác được.
- Những Long huyết không tinh thuần thì không đáng để nhắc đến. Không được thừa nhận, và không thể mang họ Ngao được.
Ngao Dũng vẫn thao thao bất tuyệt:
- Long nữ Long tộc thuần huyết có quan hệ thông gia với Tứ hải Long tộc chúng ta đấy. Chính là Long tử chúng ta... Tuy rằng có thể ở bên ngoài tùy ý phong lưu nhưng cuối cùng khi cưới thê tử cũng chỉ được phép cưới Long nữ.
- Ngao Tuyết dám vi phạm tộc quy của Long tộc, sinh hạ con cái với Nhân tộc. Tây hải Long cung phát hiện ra chuyện này lập tức đuổi bắt nàng. Cuối cùng đưa ra hình phạt, giam cầm nàng mấy trăm năm.
Ngao Dũng dừng lại một chút, lại nói tiếp:
- Lúc trước Tây hải Long tộc còn muốn đưa hài tử Y Tiêu kia đi. Dù sao trong cơ thể Y Tiêu cũng có một phần huyết mạch của Long tộc. Thế nhưng lão tổ Y thị nhúng tay vào. Hơn nữa dù sao trong cơ thể Y Tiêu cũng chỉ có một phần Long tộc huyết mạch thôi nên Tây hải Long cung cũng đành buông tha.
Ngao Dũng vẫn tiếp tục lên tiếng:
- Việc này đối với Y thị hay là Tây hải long cung mà nói đều không phải chuyện tốt đẹp gì, đương nhiên một mực giữ bí mật không truyền ra ngoài. Thậm chí phụ thân của Y Tiêu, Y Thái Thạch cũng không biết được thê tử của hắn ta lúc trước lại là một vị Long nữ.
Tần Vân nghe đến đây thì giật mình. Khó trách cho đến nay hắn vẫn không tìm được một chút tin tức nào về mẫu thân của Y TIêu.
- Long tộc ta vốn số lượng ít. Nếu như Long nữ gả ra bên ngoài, Long tộc ta sẽ gặp phải nguy cơ tuyệt tử tuyệt tôn đấy.
Ngao Dũng lắc đầu nói. Về phần Giao Long tuy rằng cũng có một chút huyết mạch nhưng lại không được thừa nhận là Long tộc chính thức.
Tần Vân hỏi:
- Ngao Tuyết mẫu thân của Y Tiêu bị nhốt ở đâu?
Ngao Dũng lắc đầu:
- Chuyện này ta không biết. Ta là đại thái tử Đông hải Long cung mới tình cờ biết được bí mật này. Dù sao chuyện xấu của Tây hải Long tộc càng ít người biết càng tốt. Ha ha, vì có liên quan đến Tần phu nhân nên ta mới nói cho ngươi biết thôi. Được rồi. Không còn sớm nữa. Ta cũng không quấy rầy Tần Kiếm tiên nghỉ ngơi.
- Cảm ơn đại thái tử đã báo cho ta biết. Nếu như không phải vậy chẳng biết đến lúc nào ta mới biết được chuyện này. Phần tình nghĩa này Tần Vân ta sẽ nhớ kỹ.
Tần Vân đứng dậy hành lễ. Ngao Dũng cười cười, sau đó liền quay người rời đi. Hắn chính là muốn tạo ra phần ân tình này đấy.
Tần Vân một mình quay về, trên đường đi không khỏi nhíu mày mấy lần.
Tính tình của Vũ Phong quận chúa ích kỷ như vậy, chắc chắn muốn tra ra thân phận thê tử của Y Thái Thạch. Thế nhưng không thể nào tra ra được. Bây giờ thực lực của hắn và Y Tiêu đã đạt đến trình độ này cũng chưa từng nghe nói qua. Ngay cả người của đại gia tộc Y thị cũng chưa từng được biết thê tử của Y Thải Thạch là ai.
Lúc trước Tần Vân cũng cảm thấy kỳ quái, bây giờ chân tướng phía sau thật sự làm hắn giật mình.
“Long nữ Ngao Tuyết? Giam cầm người ta cô độc suốt năm trăm năm. Thật ác độc!”
Tần Vân thầm nói.
Năm trăm năm, thời gian dài như thế nào chứ, lại bị giam cầm như vậy.
Tần Vân đã quay trở về tiểu viện trong vô thức.
Y Tiêu từ trong nhà đi ra, thấy hắn thì cười cười hỏi:
- Vân ca. Đại thái tử Đông hải thần thần bí bí đến tìm chàng lúc này đến cùng là chuyện gì?
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị