Phi Gien Hoàn Mỹ
Chương 44
Hai ngày sau, thương thế của Vinh Tranh cũng khỏi hẳn, Phù Chính tự mình đưa hắn về học viện, giúp hắn thu dọn đồ đạc.
Tiểu đội đặc biệt đã nói lúc trước được thành lập dưới sự góp ý của Phù Chính, đương nhiên tên của Vinh Tranh tự nhiên cũng có trên đó.
Nếu đợi Vinh Tranh tốt nghiệp vậy chắc chắc phải khoảng vài ba năm nữa, không bằng bắt lấy cơ hội này, có thể giúp hắn và Phù Chính mau chóng cùng nhau chiến đấu, sau khi kết hôn, hai người không muốn xa nhau chút nào.
Nhóm bạn cùng phòng đều có mặt, tỏ vẻ chúc mừng hắn, Irwin vọt tới cẩn thận hỏi hắn: “Sau ngày hôm đó, cậu có biết xảy ra chuyện gì không?”
Vinh Tranh lắc đầu, hắn sau khi bị Phù Chính tức giận mang về Phù gia, tự nhiên cái gì cũng không biết.
Irwin nhíu nhẹ mày “di” một tiếng: “Cậu không biết?” Cậu ta liếc trái liếc phải, hạ giọng nói thầm: “Vinh Sí Diễn chết.”
“Cái gì?”
Vinh Sí Diễn tài không bằng người, thua trên tay Vinh Tranh, một kích cuối cùng kia của gã thiếu chút nữa làm bị thương người xem, may mắn có Gerda, cản lại được. Bị thương là nhất định, lại không nghĩ rằng, thế nhưng thương thế kia có thể giết chết được gã sao?
Irwin nhìn vẻ mặt của hắn, có chút tiếc nuối: “Tớ còn tưởng cậu biết. Thôi, tớ lại đi hỏi người khác vậy.” Cậu ta quay sang nửa vui đùa hỏi song bào thai: “Vinh Tranh nói cậu ấy không biết, thế nào? Hai người có tin gì có thể tiết lộ không?”
Song bào thai liếc nhau, một người nhún vai: “Chúng tôi cũng không biết nhiều hơn cậu đâu, chẳng có gì để tiết lộ cả.” Nhìn Vinh Tranh lại nói: “Cậu nếu muốn biết có thể xem báo ngày hôm nay.”
Một người khác tiếp lời: “Ở trên đó nói rất kích thích a.”
Vinh Tranh nửa tin nửa ngờ lại đột nhiên nghĩ đến, Vinh Sí Diễn nếu như là vì đấu lôi đài với mình mới chết, Vinh phu nhân cư nhiên không đi tìm mình, này chính là một việc không bình thường. Lấy sự hiểu biết của Vinh Tranh về Vinh phu nhân, bà ta tuyệt đối không có khả năng để yên.
Như vậy chuyện đáng ngờ của việc này lại tăng lên. Nhớ đến một điểm quỷ dị khi nói chuyện với Vinh Sí Diễn, Vinh Tranh nhất thời nghĩ đến: rất có khả năng là Vinh gia có mâu thuẫn nội bộ, người anh trai cùng cha khác mẹ của hắn này cũng chỉ là một vật hy sinh.
Tuổi quá nhỏ lại vừa mới thượng vị (lên cầm quyền), lại khinh suất cùng người cá cược dẫn đến bị thương, tiền đặt cược lại liên quan đến toàn bộ Vinh gia, chỉ sợ mấy ngày nay Vinh Sí Diễn sống không quá dễ dàng. Về phần gã ta chết đến tột cùng là do không vượt qua được hay có âm mưu khác, điều này không phải vệc hắn muốn biết.
Thu dọn xong mọi thứ, hắn nhìn xe của Phù Chính đỗ không xa trước cửa, người yêu đang ngồi ở bên trong chờ hắn, cùng hắn về nhà, loại cảm giác hạnh phúc thỏa mãn này không gì có thể so sánh. Hắn nhịn không được nở nụ cười, mở một bên cửa, nhanh chóng chui vào, trực tiếp tìm môi đối phương, làm một nụ hôn sâu.
Phù Chính có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh đảo khách thành chủ, khiến xe có chút chấn động. Nửa ngày mới dừng lại, nhìn nhau cười.
Trên đường, hắn có hỏi một chút chuyện Vinh gia. Phù Chính dừng một chút, thản nhiên nói: “Nội bộ Vinh gia vẫn luôn có mâu thuẫn. Chỉ là lúc trước có tộc trưởng áp chế.”
Nguyên lai là như vậy, hắn không tiếp tục hỏi việc này nữa. Mà hắn không biết, Phù Chính hờ hững đáp lời như vậy lại âm thầm làm rất nhiều chuyện.
Không ai có thể tổn thương người Phù gia mà có thể sống thoải mái được. Từ phương diện khác mà nói, nam nhân Phù gia cũng có thù tất báo, nhất là lúc bảo vệ người yêu của mình, không từ thủ đoạn, liều lĩnh. Vinh Sí Diễn bị thương căn bản không chết được, thế nhưng Phù Chính âm thầm tăng mạnh việc chia rẽ nội bộ Vinh gia, khiến mấy thế lực vốn đang tính an ổn lại rục rịch tranh giành đánh nhau…Cuối cùng bức Vinh Sí Diễn đến vỡ vết thương, thậm chí mất đi lúc đang trẻ.
Phù Chính sẽ không nói cho Vinh Tranh những việc này, trừ phi đối phương hỏi, cũng sẽ giống như hôm nay, chỉ nói ra một phần tình hình thực tế. Y hiểu Vinh Tranh, tính cách của đối phương thích lấy cứng chọi cứng. Việc tiêu tốn tâm tư đấu tranh gia tộc và chính trị quỷ bí này, nếu ngẫu nhiên làm một chút còn được, nếu lâu dài thì không thể.
Vài chuyện đằng sau kia, cứ để mình y đi làm là được. Vinh Tranh nên ở trên chiến trường liên hợp chiến đấu cùng hắn chứ không phải đấu trên lôi đài vô vị. Cứ thế giấu giếm một lần, Phù Chính thầm nghĩ như vậy.
Y sẽ không để Vinh Tranh có cơ hội lừa dối mình lần nữa. Cường giả chân chính, là ngay cả một tia khả năng phản bội có thể tính đều bóp nát.
Thế nhưng mấy ngày kế tiếp lại xảy ra rất nhiều chuyện.
Đầu tiên là hành tinh Borges truyền ra tin tức, Tổng đốc Borges-Ulysse.Deans bao năm qua sưu cao thuế nặng, các loại tội ác chồng chất được vạch trần, dân chúng địa phương liên tiếp biểu tình thị uy, yêu cầu chính phủ Liên Bang xử lý nghiêm khắc. Lúc cấp dưới phản bội và phần lớn tư quân chạy tán loạn, Tổng đốc Deans cuối cùng ở trong phòng làm việc dùng súng tự sát, kết thúc một đời tội ác.
Sau đó không lâu, An nghị viên của Nghị viện Liên Bang đức cao vọng trọng đột nhiên lộ ra tin bị bệnh nặng, từ tất cả chức vụ, đi ngoại tinh an dưỡng, từ nay về sau, nửa cuối cuộc đời không bước vào thủ đô tinh một bước.
Sau đó, lại có tin tức khiến toàn bộ Liên Bang khiếp sợ: Tổ chức hải tặc Tham Lang giải tán!
Lúc nghe được tin này, Vinh Tranh đang ở căn cứ ở ngoại ô huấn luyện tăng tố chất thân thể, mồ hôi từng giọt theo cổ rơi xuống, Gerda vụng trộm cùng cơ não của căn cứ đạt thành hiệp nghị, cho phép cô tự do đi xung quanh, thế là cô khẩn cấp chạy tới gặp Vinh Tranh, thế nhưng Vinh Tranh đang huấn luyện cần tập trung sự chú ý, cô nhàm chán đến chết lượn xem tin tức. Lúc nhìn thấy tin này, kinh ngạc thốt ra: “Tiểu Vinh Vinh, là Kỳ Uyên! Là Kỳ Uyên a!”
“Anh ta cư nhiên công khai công bố tin tức giải tán.”
Lực chú ý của Vinh Tranh bị dẫn lại, Gerda đọc từng từ: “Bản tin mới nhất: Tổ chức hải tặc Tham Lang từng tàn sát bừa bãi, cướp bóc tinh tế nhiều năm sáng nay đã gửi cho đài truyền thông lớn nhất Thủ đô tinh một đoạn Video cùng lúc công bố tương lai của đoàn hải tặc. Thủ lĩnh Tham Lang chưa lộ hình dáng nhưng mà trong giọng nói mang theo sự quyết đoán, hải tặc còn chưa tiêu diệt hoàn toàn nhưng Tham Lang sẽ không còn tồn tại. Bản thân sẽ vĩnh viễn rời khỏi cái nghề hải tặc này…”
Gerda nghi hoặc nghiêng đầu: “Kỳ Uyên suy nghĩ cái gì a? Hải tặc chơi vui biết bao, vì cái gì mặc kệ a?”
Vinh Tranh lúc này mới chấm dứt huấn luyện buổi sáng, lau mồ hôi, đi tới nhìn kỹ bản tin kia. Đúng lúc này cửa phòng huấn luyện mở ra, Phù Chính đi đến, nhìn thấy bọn họ đang xem cái gì, thế là thẳng thắn gật đầu: “Anh vừa mới liên hệ với anh ta.”
“Nga? Anh ta nghĩ cái gì?” Vinh Tranh cảm thấy rất tò mò: “Em cho rằng anh ta tương đối thích hợp làm hải tặc, chẳng lẽ anh muốn cải tà quy chính?”
“Cải tà quy chính khẳng định không phải.” Phù Chính cũng rơi vào suy tư: “Ý của anh ta, tựa hồ không muốn làm thủ lĩnh Tham Lang nữa, Tham Lang cũng thật sự giải tán.”
“Dựa vào tin tức bên hành tinh Gaia kia, đại bộ phận thành viên của Tham Lang có gia đình đều dã quyết định sẽ định cư ở hành tinh Gaia, mà một ít người thích độc hành thì một mình rời khỏi tổ chức, khả năng sẽ gia nhập vào một tổ chức hải tặc khác.”
Qủa thực như Vinh Tranh suy nghĩ, hành tinh Gaia vừa mới phát hiện này, chưa có tọa độ địa lý cụ thể trên tinh đồ vừa lúc cung cấp thân phận cho những người đã từng là thành viên của Tham Lang, hơn nữa có hạng mục khai thác tài nguyên trong tay, mấy đời bọn họ cũng không cần phát sầu vì sinh kế.
Một nước này của Kỳ Uyên, thiên thời địa lợi nhân hòa, đánh thật đẹp. Chỉ là Phù Chính lại cho Vinh Tranh một ánh mắt thâm sâu, nói: “Anh ta nói sẽ tới tìm em. Em còn thiếu anh ta hai chuyện?”
Lòng Vinh Tranh lộp bộp, như không có việc gì vội vàng trấn an người yêu đang ghen tuông kia: “Đến lúc đó hai chúng ta cùng đi gặp anh ta. Đúng rồi, lần trước em thăm dò một chút, tựa hồ…Anh ta và đại sư Andrew có quan hệ gì đó. Tình huống nơi ở con gái của Đại sư Andrew hiện tại chưa tìm được sao?”
Lời này vừa ra, chính là chuyện Phù Chính phải đi thăm dò. Phù Chính lại hàn huyên vài câu, hỏi thăm tình huống huấn luyện của hắn, đề tài không biết sao lại chuyển tới chuyện Trùng tộc.
“Nghiên cứu da Qùy Ngưu đã có tiến triển lớn. Lại qua một khoảng thời gian, thảnh quả bên giáo sư hẳn có thể xuất hiện. Hơn nữa Phù gia đã chuẩn bị tốt, hợp thời đẩy ra tin tức hành tinh Gaia.” Phù Chính đem kế hoạch nhất nhất nói với Vinh Tranh: “Đến lúc đó, liền tính những người kia muốn làm gì cũng phải suy xét Phù gia nằm giữ hành tinh năng lượng Gaia, này chính là trọng tâm phát triển Liên Bang trong vài thập niên tới.”
“Mặt khác còn có một việc.”
Vinh Tranh nhướn mày: “Nói thẳng là được rồi, giữa chúng ta chẳng lẽ còn phải khách sáo sao?”
Ánh mắt Phù Chính mang chút ý cười, thế là nói ra lời khiến Vinh Tranh sợ hãi: “Anh tính toán, ở ngày sinh nhật của em công bố chuyện chúng ta đã kết hôn.”
Tiểu đội đặc biệt đã nói lúc trước được thành lập dưới sự góp ý của Phù Chính, đương nhiên tên của Vinh Tranh tự nhiên cũng có trên đó.
Nếu đợi Vinh Tranh tốt nghiệp vậy chắc chắc phải khoảng vài ba năm nữa, không bằng bắt lấy cơ hội này, có thể giúp hắn và Phù Chính mau chóng cùng nhau chiến đấu, sau khi kết hôn, hai người không muốn xa nhau chút nào.
Nhóm bạn cùng phòng đều có mặt, tỏ vẻ chúc mừng hắn, Irwin vọt tới cẩn thận hỏi hắn: “Sau ngày hôm đó, cậu có biết xảy ra chuyện gì không?”
Vinh Tranh lắc đầu, hắn sau khi bị Phù Chính tức giận mang về Phù gia, tự nhiên cái gì cũng không biết.
Irwin nhíu nhẹ mày “di” một tiếng: “Cậu không biết?” Cậu ta liếc trái liếc phải, hạ giọng nói thầm: “Vinh Sí Diễn chết.”
“Cái gì?”
Vinh Sí Diễn tài không bằng người, thua trên tay Vinh Tranh, một kích cuối cùng kia của gã thiếu chút nữa làm bị thương người xem, may mắn có Gerda, cản lại được. Bị thương là nhất định, lại không nghĩ rằng, thế nhưng thương thế kia có thể giết chết được gã sao?
Irwin nhìn vẻ mặt của hắn, có chút tiếc nuối: “Tớ còn tưởng cậu biết. Thôi, tớ lại đi hỏi người khác vậy.” Cậu ta quay sang nửa vui đùa hỏi song bào thai: “Vinh Tranh nói cậu ấy không biết, thế nào? Hai người có tin gì có thể tiết lộ không?”
Song bào thai liếc nhau, một người nhún vai: “Chúng tôi cũng không biết nhiều hơn cậu đâu, chẳng có gì để tiết lộ cả.” Nhìn Vinh Tranh lại nói: “Cậu nếu muốn biết có thể xem báo ngày hôm nay.”
Một người khác tiếp lời: “Ở trên đó nói rất kích thích a.”
Vinh Tranh nửa tin nửa ngờ lại đột nhiên nghĩ đến, Vinh Sí Diễn nếu như là vì đấu lôi đài với mình mới chết, Vinh phu nhân cư nhiên không đi tìm mình, này chính là một việc không bình thường. Lấy sự hiểu biết của Vinh Tranh về Vinh phu nhân, bà ta tuyệt đối không có khả năng để yên.
Như vậy chuyện đáng ngờ của việc này lại tăng lên. Nhớ đến một điểm quỷ dị khi nói chuyện với Vinh Sí Diễn, Vinh Tranh nhất thời nghĩ đến: rất có khả năng là Vinh gia có mâu thuẫn nội bộ, người anh trai cùng cha khác mẹ của hắn này cũng chỉ là một vật hy sinh.
Tuổi quá nhỏ lại vừa mới thượng vị (lên cầm quyền), lại khinh suất cùng người cá cược dẫn đến bị thương, tiền đặt cược lại liên quan đến toàn bộ Vinh gia, chỉ sợ mấy ngày nay Vinh Sí Diễn sống không quá dễ dàng. Về phần gã ta chết đến tột cùng là do không vượt qua được hay có âm mưu khác, điều này không phải vệc hắn muốn biết.
Thu dọn xong mọi thứ, hắn nhìn xe của Phù Chính đỗ không xa trước cửa, người yêu đang ngồi ở bên trong chờ hắn, cùng hắn về nhà, loại cảm giác hạnh phúc thỏa mãn này không gì có thể so sánh. Hắn nhịn không được nở nụ cười, mở một bên cửa, nhanh chóng chui vào, trực tiếp tìm môi đối phương, làm một nụ hôn sâu.
Phù Chính có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh đảo khách thành chủ, khiến xe có chút chấn động. Nửa ngày mới dừng lại, nhìn nhau cười.
Trên đường, hắn có hỏi một chút chuyện Vinh gia. Phù Chính dừng một chút, thản nhiên nói: “Nội bộ Vinh gia vẫn luôn có mâu thuẫn. Chỉ là lúc trước có tộc trưởng áp chế.”
Nguyên lai là như vậy, hắn không tiếp tục hỏi việc này nữa. Mà hắn không biết, Phù Chính hờ hững đáp lời như vậy lại âm thầm làm rất nhiều chuyện.
Không ai có thể tổn thương người Phù gia mà có thể sống thoải mái được. Từ phương diện khác mà nói, nam nhân Phù gia cũng có thù tất báo, nhất là lúc bảo vệ người yêu của mình, không từ thủ đoạn, liều lĩnh. Vinh Sí Diễn bị thương căn bản không chết được, thế nhưng Phù Chính âm thầm tăng mạnh việc chia rẽ nội bộ Vinh gia, khiến mấy thế lực vốn đang tính an ổn lại rục rịch tranh giành đánh nhau…Cuối cùng bức Vinh Sí Diễn đến vỡ vết thương, thậm chí mất đi lúc đang trẻ.
Phù Chính sẽ không nói cho Vinh Tranh những việc này, trừ phi đối phương hỏi, cũng sẽ giống như hôm nay, chỉ nói ra một phần tình hình thực tế. Y hiểu Vinh Tranh, tính cách của đối phương thích lấy cứng chọi cứng. Việc tiêu tốn tâm tư đấu tranh gia tộc và chính trị quỷ bí này, nếu ngẫu nhiên làm một chút còn được, nếu lâu dài thì không thể.
Vài chuyện đằng sau kia, cứ để mình y đi làm là được. Vinh Tranh nên ở trên chiến trường liên hợp chiến đấu cùng hắn chứ không phải đấu trên lôi đài vô vị. Cứ thế giấu giếm một lần, Phù Chính thầm nghĩ như vậy.
Y sẽ không để Vinh Tranh có cơ hội lừa dối mình lần nữa. Cường giả chân chính, là ngay cả một tia khả năng phản bội có thể tính đều bóp nát.
Thế nhưng mấy ngày kế tiếp lại xảy ra rất nhiều chuyện.
Đầu tiên là hành tinh Borges truyền ra tin tức, Tổng đốc Borges-Ulysse.Deans bao năm qua sưu cao thuế nặng, các loại tội ác chồng chất được vạch trần, dân chúng địa phương liên tiếp biểu tình thị uy, yêu cầu chính phủ Liên Bang xử lý nghiêm khắc. Lúc cấp dưới phản bội và phần lớn tư quân chạy tán loạn, Tổng đốc Deans cuối cùng ở trong phòng làm việc dùng súng tự sát, kết thúc một đời tội ác.
Sau đó không lâu, An nghị viên của Nghị viện Liên Bang đức cao vọng trọng đột nhiên lộ ra tin bị bệnh nặng, từ tất cả chức vụ, đi ngoại tinh an dưỡng, từ nay về sau, nửa cuối cuộc đời không bước vào thủ đô tinh một bước.
Sau đó, lại có tin tức khiến toàn bộ Liên Bang khiếp sợ: Tổ chức hải tặc Tham Lang giải tán!
Lúc nghe được tin này, Vinh Tranh đang ở căn cứ ở ngoại ô huấn luyện tăng tố chất thân thể, mồ hôi từng giọt theo cổ rơi xuống, Gerda vụng trộm cùng cơ não của căn cứ đạt thành hiệp nghị, cho phép cô tự do đi xung quanh, thế là cô khẩn cấp chạy tới gặp Vinh Tranh, thế nhưng Vinh Tranh đang huấn luyện cần tập trung sự chú ý, cô nhàm chán đến chết lượn xem tin tức. Lúc nhìn thấy tin này, kinh ngạc thốt ra: “Tiểu Vinh Vinh, là Kỳ Uyên! Là Kỳ Uyên a!”
“Anh ta cư nhiên công khai công bố tin tức giải tán.”
Lực chú ý của Vinh Tranh bị dẫn lại, Gerda đọc từng từ: “Bản tin mới nhất: Tổ chức hải tặc Tham Lang từng tàn sát bừa bãi, cướp bóc tinh tế nhiều năm sáng nay đã gửi cho đài truyền thông lớn nhất Thủ đô tinh một đoạn Video cùng lúc công bố tương lai của đoàn hải tặc. Thủ lĩnh Tham Lang chưa lộ hình dáng nhưng mà trong giọng nói mang theo sự quyết đoán, hải tặc còn chưa tiêu diệt hoàn toàn nhưng Tham Lang sẽ không còn tồn tại. Bản thân sẽ vĩnh viễn rời khỏi cái nghề hải tặc này…”
Gerda nghi hoặc nghiêng đầu: “Kỳ Uyên suy nghĩ cái gì a? Hải tặc chơi vui biết bao, vì cái gì mặc kệ a?”
Vinh Tranh lúc này mới chấm dứt huấn luyện buổi sáng, lau mồ hôi, đi tới nhìn kỹ bản tin kia. Đúng lúc này cửa phòng huấn luyện mở ra, Phù Chính đi đến, nhìn thấy bọn họ đang xem cái gì, thế là thẳng thắn gật đầu: “Anh vừa mới liên hệ với anh ta.”
“Nga? Anh ta nghĩ cái gì?” Vinh Tranh cảm thấy rất tò mò: “Em cho rằng anh ta tương đối thích hợp làm hải tặc, chẳng lẽ anh muốn cải tà quy chính?”
“Cải tà quy chính khẳng định không phải.” Phù Chính cũng rơi vào suy tư: “Ý của anh ta, tựa hồ không muốn làm thủ lĩnh Tham Lang nữa, Tham Lang cũng thật sự giải tán.”
“Dựa vào tin tức bên hành tinh Gaia kia, đại bộ phận thành viên của Tham Lang có gia đình đều dã quyết định sẽ định cư ở hành tinh Gaia, mà một ít người thích độc hành thì một mình rời khỏi tổ chức, khả năng sẽ gia nhập vào một tổ chức hải tặc khác.”
Qủa thực như Vinh Tranh suy nghĩ, hành tinh Gaia vừa mới phát hiện này, chưa có tọa độ địa lý cụ thể trên tinh đồ vừa lúc cung cấp thân phận cho những người đã từng là thành viên của Tham Lang, hơn nữa có hạng mục khai thác tài nguyên trong tay, mấy đời bọn họ cũng không cần phát sầu vì sinh kế.
Một nước này của Kỳ Uyên, thiên thời địa lợi nhân hòa, đánh thật đẹp. Chỉ là Phù Chính lại cho Vinh Tranh một ánh mắt thâm sâu, nói: “Anh ta nói sẽ tới tìm em. Em còn thiếu anh ta hai chuyện?”
Lòng Vinh Tranh lộp bộp, như không có việc gì vội vàng trấn an người yêu đang ghen tuông kia: “Đến lúc đó hai chúng ta cùng đi gặp anh ta. Đúng rồi, lần trước em thăm dò một chút, tựa hồ…Anh ta và đại sư Andrew có quan hệ gì đó. Tình huống nơi ở con gái của Đại sư Andrew hiện tại chưa tìm được sao?”
Lời này vừa ra, chính là chuyện Phù Chính phải đi thăm dò. Phù Chính lại hàn huyên vài câu, hỏi thăm tình huống huấn luyện của hắn, đề tài không biết sao lại chuyển tới chuyện Trùng tộc.
“Nghiên cứu da Qùy Ngưu đã có tiến triển lớn. Lại qua một khoảng thời gian, thảnh quả bên giáo sư hẳn có thể xuất hiện. Hơn nữa Phù gia đã chuẩn bị tốt, hợp thời đẩy ra tin tức hành tinh Gaia.” Phù Chính đem kế hoạch nhất nhất nói với Vinh Tranh: “Đến lúc đó, liền tính những người kia muốn làm gì cũng phải suy xét Phù gia nằm giữ hành tinh năng lượng Gaia, này chính là trọng tâm phát triển Liên Bang trong vài thập niên tới.”
“Mặt khác còn có một việc.”
Vinh Tranh nhướn mày: “Nói thẳng là được rồi, giữa chúng ta chẳng lẽ còn phải khách sáo sao?”
Ánh mắt Phù Chính mang chút ý cười, thế là nói ra lời khiến Vinh Tranh sợ hãi: “Anh tính toán, ở ngày sinh nhật của em công bố chuyện chúng ta đã kết hôn.”
Tác giả :
Cố Trường Miên