Phi Duyệt Quân Tâm
Chương 99: Thấy được người nào…
“Vương gia, người xem…” Diêu Định mới nói được mấy câu liền thấy nàng kia cằm có râu mép, trên y phục còn dính đầy đồ do say rượu nôn ra, gió thổi qua không khí tràn đầy mùi làm người khác buồn nôn, hắn trừng mắt nhìn thẳng người đó trong đầu réo lên người bất nam bất nữ này là ai? Nửa đêm đi ra ngoài dọa người à!!! Quay đầu nhìn Lâu Lan nói: “Ây ya! Vương gia,không phải là An Ninh cô nương.”
ánh mắt Lâu Lan ảm đạm, tầm mắt dời đến mặt nam nhân kia, rồi lại nhìn chung quanh không muốn sót bất cứ nơi nào, gió lạnh thổi vào mặt, trừ khoảng trống dài trên phố ngoài ra không thấy ai, đột nhiên lòng cảm thấy đau đớn.
Trái tim trống rỗng.
Nơi đó từng có một người, chẳng qua là người đó hiện thời không biết ở nơi nào.
Chỉ muốn bảo vệ nàng, sợ người khác tổn thương nàng, ai ngờ lại mất nàng…
“Vương gia?” Nhìn khu phố dài lòng rơi vào trầm tư, Diêu Định thử hô mấy câu, Vương gia bởi vì tim An Ninh cô nương mà giữa đêm khuya gió rét không ngủ không nghỉ, áo phong phanh lại bị gió thổi vào lỡ đổ bệnh thì rất khó trị!!
trong mắt Lâu Lan hiện lên tia tổn thương tay vén rèm dần buông xuống thản nhiên nói “Đi!”Đồng thời tay nắm chặt áo trong lòng bàn tay. Nếu tìm được nàng quyết không cho nàng rời đi, không bao giờ……
Hắn không thấy người nằm trong góc tối ấy là người hắn ngày đêm mong nhớ.
Hắn không thấy nàng lúc này miệng lẩm bẩm gọi tên hắn.
Hắn không nhìn đến nàng vì nàng say đến bất tỉnh nhân sự.
Xe ngựa vừa rời đi Gia Luật Hằng rốt cuộc cũng lau sạch sẽ mấy vết bẩn trên người, quá ghê tởm!Sau này bất luận nàng say thành dạng gì hắn cũng không quản! Nhất định không lo cho nàng! Hắn tức giận cắn chặt răng tiến đến vác Tra Tiểu Tân say mèm lên vai, nén cảm giác buồn nôn đi thẳng về phía trước. Mà lúc này! Xe ngựa chạy thoáng qua hai người bọn họ.
Một hướng về phía trước, một đi về phía sau.
Phương hướng bất đồng
Rời đi.
Trải qua một đêm dằn vặt Gia Luật Hằng ngủ đến giữa trưa mới rời giường, nhớ tới đêm qua giống như gặp ác mộng. Vốn là đi đón nàng lại bị phun đầy đồ dơ lên người,ai ngờ cõng nàng về nhà nàng lại ói trên đầu hắn hai lần!!! Hắn hận không thể đem nàng bầm thây vạn đoạn! Thiên đao vạn quả! Cho rằng về đến nhà là tốt rồi lại phát hiện nàng không có chìa khóa. Đi tìm nàng chính là tự làm tự chịu! Cuối cùng hắn cõng nàng bay vào trong vừa chạm đất nàng phun ngay vào mặt hắn!Nghĩ đến hắn đường đường là thái tử Ấp quốc nhưng từ khi gặp nàng,vừa tè ra quần,vừa giả làm nữ tử giờ lại bị phun toàn thân.
“ Thù này không báo! Bổn thái tử thề không làm người.”Gia Luật Hằng đưa tay làm vỡ hòn đá trong tay thầm thề trong lòng, tròng mắt đều là lửa giận đẩy cửa đi đến phòng Tra Tiểu Tân.
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ đang chiếu vào nữ tử áo trắng ngồi trên bàn,chỉ thấy nàng chống mặt trầm tư, một đôi lông mày thanh tú nhíu lại như đang nghĩ việc gì, ánh mắt bất động nhìn chằm chằm tờ giấy trên bàn, mặc dù chung quanh mắt vẽ hai quầng thâm khổng lồ nhưng giờ phút này nhìn qua cũng không làm cho người ta buồn cười, ngược lại cảm thấy đáng yêu.
Gia Luật Hằng bụng đầy hỏa từng chút từng chút bị dập tắt, bản thân cũng không rõ tại sao nàng có vẻ suy tư.
“ Rắc cánh hoa thì quá tầm thường,thổi bong bóng thì quá phí sức làm sao bây giờ?”Chỉ nghe nàng tự lẩm bẩm,khuôn mặt buồn rầu,sau khi buồn rầu trong mắt hiện lên tia phấn khởi đem bút lông đặt ở trong miệng lắc lư rồi viết lên giấy rồng bay phượng múa: “ Đầu tiên cho người cầm quạt đứng trên nóc nhà, chờ hôn lễ bắt đầu liều dùng lực cực mạnh quạt gió tuyết trên nóc nhà!Khi đó gió tuyết ào ào rơi vào sẽ xuất hiện khung cảnh mộng ảo và lãng mạng lắm đây!”
Thấy nàng tự biên tự diễn như vậy Gia Luật Hằng thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất,răng run lập cập,nữ nhân này quả nhiên là không câu nệ tiểu tiết!Hào phóng thái quá!Rõ ràng người yêu cùng người khác thành thân nàng lại tận tâm tận lực như thế,phải có bao nhiêu yêu thương mới làm được như thế.Nghĩ tới đây!Gia Luật hằng có phần bội phục và khen nàng.
“ Tiểu Tân!cũng trưa rồi sao phòng trọ chưa mở cửa?” Hắn đi lên phía trước nói ánh mắt thuận tiện liếc trộm một chút chữ trên giấy,sau đó ánh mắt liền rơi xuống phía trên mặt giấy đen ngòm là cái gì? Là chữ sao?hay là nòng nọc?>_
Tra Tiểu tân lúc này mới nhớ đến tự tay vỗ đầu mình,đem giấy cất kỹ rồi đứng dậy nhìn hắn nhướng mày cười: “ Đi!Chúng ta đi phát tài đi.” Nói xong miệng ngâm nga bài hát tung tăng chạy ra ngoài,tinh thần phấn chấn hẳn ra.
Gia Luật Hằng dở khóc dở cười,mỗi lần mở cửa nàng đều nói phát tài nhìn giống như địa chủ tham tiền.Nhưng rất thú vị….
Vừa mở cửa ra Tra Tiểu Tân chạy sang bên cạnh mua một ít thức ăn nhét bụng ví dụ như hạt dẻ rang đường,mứt quả ghim thành xâu,gà xé phai,cánh gà vừa lớn vừa cay.Gia Luật Hằng chỉ im lặng cau mày hỏi: “ Vừa ngọt lại vừa cay ngươi không sợ kích thích sao?”
“ Càng mãnh liệt càng tốt!Dạ dày không phấn chấn làm sao hoàn thành công việc tốt!Ngươi ăn cánh gà cay thật cay này xong sau đó ăn mứt quả ghim thành xâu!” Tra Tiểu Tân nghe thấy hắn khuyên trực tiếp đưa đồ ăn vặt đẩy trước mặt hắn ra lệnh.
Lông mày Gia Luật Hằng run lên,mặt tối đen: “ Có thể không ăn được không?”Trời ơi!Cuộc đời hắn sợ nhất là ăn cay.Hắn không khỏi giẫm ngực dậm chân,nữ nhân này do ông trời phái đến là khắc tinh của hắn.
Tiến tới không sao ngừng thì cút….
Đỉnh đầu Gia Luật Hằng có một đám quạ đen bay qua, nghi hoặc nhìn phía trước cửa, nơi đó thật có vàng trong báu vật sao?Nhưng nhìn qua mới phát hiện đó là mấy bãi phân thối!Lập tức bụng đầy hỏa!Con cún của lão Trương nhà bên cạnh sáng nào cũng chạy sang đây thải! Dường như đem nơi này biến thành nơi của nó!Hại hắn mỗi ngày đều phải quét.
“Bà chủ Tra ta có chuyện muốn nhờ.” Một nam tử trung niên nhìn Tra Tiểu Tân cười nói, nhìn sơ qua là ngươi có tri thức.
Tra Tiểu Tân lấy tay che miệng cay đến thở không nổi “Chuyện gì?” Giờ phút này nàng không biết mình rất kinh khủng. Ánh mắt giống như gấu mèo, miệng do ăn cay nên sưng phù giống lạp xưởng, quả thật có thể dùng hai từ “thê thảm” >0
Nam tử trung niên khẽ mỉm cười: “Chuyện là tại hạ vốn là họa sĩ gần đây tham gia một cuộc tranh tài nên muốn mời Như Hoa cô nương đến nhà một chuyến dùng nàng để vẽ tranh tham gia cuộc thi” Nói xong nhìn thoáng qua Gia Luật Hằng cười nói: “Ta tin tưởng vẽ Như Hoa cô nương, nhất định đạt được giải nhất”
“ A. thì ra là như vậy, vậy ngươi đưa nàng đi đi.” Tra Tiểu Tân hoàn toàn thất vọng bắt đầu gặm mứt quả kia. Có trời mới biết nàng hồn nhiên ăn mứt quả nhưng là người lạnh lùng! Nhiều bạo lực?
ánh mắt Lâu Lan ảm đạm, tầm mắt dời đến mặt nam nhân kia, rồi lại nhìn chung quanh không muốn sót bất cứ nơi nào, gió lạnh thổi vào mặt, trừ khoảng trống dài trên phố ngoài ra không thấy ai, đột nhiên lòng cảm thấy đau đớn.
Trái tim trống rỗng.
Nơi đó từng có một người, chẳng qua là người đó hiện thời không biết ở nơi nào.
Chỉ muốn bảo vệ nàng, sợ người khác tổn thương nàng, ai ngờ lại mất nàng…
“Vương gia?” Nhìn khu phố dài lòng rơi vào trầm tư, Diêu Định thử hô mấy câu, Vương gia bởi vì tim An Ninh cô nương mà giữa đêm khuya gió rét không ngủ không nghỉ, áo phong phanh lại bị gió thổi vào lỡ đổ bệnh thì rất khó trị!!
trong mắt Lâu Lan hiện lên tia tổn thương tay vén rèm dần buông xuống thản nhiên nói “Đi!”Đồng thời tay nắm chặt áo trong lòng bàn tay. Nếu tìm được nàng quyết không cho nàng rời đi, không bao giờ……
Hắn không thấy người nằm trong góc tối ấy là người hắn ngày đêm mong nhớ.
Hắn không thấy nàng lúc này miệng lẩm bẩm gọi tên hắn.
Hắn không nhìn đến nàng vì nàng say đến bất tỉnh nhân sự.
Xe ngựa vừa rời đi Gia Luật Hằng rốt cuộc cũng lau sạch sẽ mấy vết bẩn trên người, quá ghê tởm!Sau này bất luận nàng say thành dạng gì hắn cũng không quản! Nhất định không lo cho nàng! Hắn tức giận cắn chặt răng tiến đến vác Tra Tiểu Tân say mèm lên vai, nén cảm giác buồn nôn đi thẳng về phía trước. Mà lúc này! Xe ngựa chạy thoáng qua hai người bọn họ.
Một hướng về phía trước, một đi về phía sau.
Phương hướng bất đồng
Rời đi.
Trải qua một đêm dằn vặt Gia Luật Hằng ngủ đến giữa trưa mới rời giường, nhớ tới đêm qua giống như gặp ác mộng. Vốn là đi đón nàng lại bị phun đầy đồ dơ lên người,ai ngờ cõng nàng về nhà nàng lại ói trên đầu hắn hai lần!!! Hắn hận không thể đem nàng bầm thây vạn đoạn! Thiên đao vạn quả! Cho rằng về đến nhà là tốt rồi lại phát hiện nàng không có chìa khóa. Đi tìm nàng chính là tự làm tự chịu! Cuối cùng hắn cõng nàng bay vào trong vừa chạm đất nàng phun ngay vào mặt hắn!Nghĩ đến hắn đường đường là thái tử Ấp quốc nhưng từ khi gặp nàng,vừa tè ra quần,vừa giả làm nữ tử giờ lại bị phun toàn thân.
“ Thù này không báo! Bổn thái tử thề không làm người.”Gia Luật Hằng đưa tay làm vỡ hòn đá trong tay thầm thề trong lòng, tròng mắt đều là lửa giận đẩy cửa đi đến phòng Tra Tiểu Tân.
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ đang chiếu vào nữ tử áo trắng ngồi trên bàn,chỉ thấy nàng chống mặt trầm tư, một đôi lông mày thanh tú nhíu lại như đang nghĩ việc gì, ánh mắt bất động nhìn chằm chằm tờ giấy trên bàn, mặc dù chung quanh mắt vẽ hai quầng thâm khổng lồ nhưng giờ phút này nhìn qua cũng không làm cho người ta buồn cười, ngược lại cảm thấy đáng yêu.
Gia Luật Hằng bụng đầy hỏa từng chút từng chút bị dập tắt, bản thân cũng không rõ tại sao nàng có vẻ suy tư.
“ Rắc cánh hoa thì quá tầm thường,thổi bong bóng thì quá phí sức làm sao bây giờ?”Chỉ nghe nàng tự lẩm bẩm,khuôn mặt buồn rầu,sau khi buồn rầu trong mắt hiện lên tia phấn khởi đem bút lông đặt ở trong miệng lắc lư rồi viết lên giấy rồng bay phượng múa: “ Đầu tiên cho người cầm quạt đứng trên nóc nhà, chờ hôn lễ bắt đầu liều dùng lực cực mạnh quạt gió tuyết trên nóc nhà!Khi đó gió tuyết ào ào rơi vào sẽ xuất hiện khung cảnh mộng ảo và lãng mạng lắm đây!”
Thấy nàng tự biên tự diễn như vậy Gia Luật Hằng thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất,răng run lập cập,nữ nhân này quả nhiên là không câu nệ tiểu tiết!Hào phóng thái quá!Rõ ràng người yêu cùng người khác thành thân nàng lại tận tâm tận lực như thế,phải có bao nhiêu yêu thương mới làm được như thế.Nghĩ tới đây!Gia Luật hằng có phần bội phục và khen nàng.
“ Tiểu Tân!cũng trưa rồi sao phòng trọ chưa mở cửa?” Hắn đi lên phía trước nói ánh mắt thuận tiện liếc trộm một chút chữ trên giấy,sau đó ánh mắt liền rơi xuống phía trên mặt giấy đen ngòm là cái gì? Là chữ sao?hay là nòng nọc?>_
Tra Tiểu tân lúc này mới nhớ đến tự tay vỗ đầu mình,đem giấy cất kỹ rồi đứng dậy nhìn hắn nhướng mày cười: “ Đi!Chúng ta đi phát tài đi.” Nói xong miệng ngâm nga bài hát tung tăng chạy ra ngoài,tinh thần phấn chấn hẳn ra.
Gia Luật Hằng dở khóc dở cười,mỗi lần mở cửa nàng đều nói phát tài nhìn giống như địa chủ tham tiền.Nhưng rất thú vị….
Vừa mở cửa ra Tra Tiểu Tân chạy sang bên cạnh mua một ít thức ăn nhét bụng ví dụ như hạt dẻ rang đường,mứt quả ghim thành xâu,gà xé phai,cánh gà vừa lớn vừa cay.Gia Luật Hằng chỉ im lặng cau mày hỏi: “ Vừa ngọt lại vừa cay ngươi không sợ kích thích sao?”
“ Càng mãnh liệt càng tốt!Dạ dày không phấn chấn làm sao hoàn thành công việc tốt!Ngươi ăn cánh gà cay thật cay này xong sau đó ăn mứt quả ghim thành xâu!” Tra Tiểu Tân nghe thấy hắn khuyên trực tiếp đưa đồ ăn vặt đẩy trước mặt hắn ra lệnh.
Lông mày Gia Luật Hằng run lên,mặt tối đen: “ Có thể không ăn được không?”Trời ơi!Cuộc đời hắn sợ nhất là ăn cay.Hắn không khỏi giẫm ngực dậm chân,nữ nhân này do ông trời phái đến là khắc tinh của hắn.
Tiến tới không sao ngừng thì cút….
Đỉnh đầu Gia Luật Hằng có một đám quạ đen bay qua, nghi hoặc nhìn phía trước cửa, nơi đó thật có vàng trong báu vật sao?Nhưng nhìn qua mới phát hiện đó là mấy bãi phân thối!Lập tức bụng đầy hỏa!Con cún của lão Trương nhà bên cạnh sáng nào cũng chạy sang đây thải! Dường như đem nơi này biến thành nơi của nó!Hại hắn mỗi ngày đều phải quét.
“Bà chủ Tra ta có chuyện muốn nhờ.” Một nam tử trung niên nhìn Tra Tiểu Tân cười nói, nhìn sơ qua là ngươi có tri thức.
Tra Tiểu Tân lấy tay che miệng cay đến thở không nổi “Chuyện gì?” Giờ phút này nàng không biết mình rất kinh khủng. Ánh mắt giống như gấu mèo, miệng do ăn cay nên sưng phù giống lạp xưởng, quả thật có thể dùng hai từ “thê thảm” >0
Nam tử trung niên khẽ mỉm cười: “Chuyện là tại hạ vốn là họa sĩ gần đây tham gia một cuộc tranh tài nên muốn mời Như Hoa cô nương đến nhà một chuyến dùng nàng để vẽ tranh tham gia cuộc thi” Nói xong nhìn thoáng qua Gia Luật Hằng cười nói: “Ta tin tưởng vẽ Như Hoa cô nương, nhất định đạt được giải nhất”
“ A. thì ra là như vậy, vậy ngươi đưa nàng đi đi.” Tra Tiểu Tân hoàn toàn thất vọng bắt đầu gặm mứt quả kia. Có trời mới biết nàng hồn nhiên ăn mứt quả nhưng là người lạnh lùng! Nhiều bạo lực?
Tác giả :
Phù Dung Gia