Phi Duyệt Quân Tâm
Chương 214: Thì ra ta ở tròng lòng của nàng là người như thế
Tiểu Vương Tử gật đầu, sau lại trầm tư trong chốc lát nói: “Chỉ cần người đáp ứng về sau không cắn mẹ con, không dọa mẹ con ngất đi, không mẹ con tức giận, sau khi lớn lên con nhất định đem hết sức lực phục vụ cho người!” Khi hắn nói lời này vẻ mặt nghiêm túc.
Gia Luật Hằng nghiền ngẫm nhìn hắn, nói: “Như thế nào giúp ta?” Chẳng lẽ giúp hắn đánh quốc gia mình? !
“Người thích dạng đại thẩm gì con sẽ tìm cho người!” Tiểu Vương Tử trịnh trọng nói, sau lại thêm một câu: “Bất quá vượt qua sáu mươi thì không được , tuổi như vậy chỉ có thể làm mẹ của người, làm tổ mẫu của con!”
“Phụt” một tiếng Gia Luật Hằng đem nước trà trong miệng ói ra , vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi: “Con cho là ta thích nữ nhân có tuổi sao? !” Có lầm hay không? !
Dáng vẻ của Tiểu Vương Tử vẫn là nghiêm túc, chẳng qua là lúc này bàn tay nhỏ bé lại vuốt cằm: “Không phải, chẳng lẽ nam nhân mới có thể, nghe mẹ con kể người có lúc bị nam nhân cường ôm.”
“Cái gì? ! Thường bị nam tử cường bạo? !” Gia Luật Hằng có loại cảm giác bực bội, Tra Tiểu Tân lại nói với tiểu hài tử như vậy!
“Ôi! Tóm lại sau này con trưởng thành nhất định tìm thật nhiều nam nam nữ nữ hiếu kính người, người cho mẹ và con đi nha!”Lúc Tiểu Vương Tử nói những lời này còn nhìn hắn thở dài, giống bái Bồ Tát.
“Xú tiểu tử! Không phải mẹ con ta không lập gia đình !” Gia Luật Hằng vừa tức lại thấy buồn cười, dùng ngữ khí hung dữ nói.
“Người dám lấy mẹ con ,con sẽ giết người!” Tiểu Vương Tử phát hỏa ,lông mày nhíu lại ,một đôi mắt tràn đầy hận ý nhìn hắn.
“Ha ha, chỉ sợ trước khi con giết ta trước đó bản thân mình đã chết.” Gia Luật Hằng cười tủm tỉm vuốt đầu hắn chú ý vẻ mặt hắn lúc này, nhìn hắn có thể không sợ hãi.
Tiểu Vương Tử nghe xong lời hắn nói chỉ là có chút nghi hoặc khó hiểu: “Vì sao?” Hắn không cho là Gia Luật Hằng sẽ giết hắn, kỳ thực vài năm nay Gia Luật Hằng đối với hắn và mẹ tốt lắm, đương nhiên, nếu Gia Luật Hằng không đụng chân đụng tay với mẹ thì tốt lắm .
Gia Luật Hằng tiến đến trước mặt hắn cười cười: “Lúc con vừa mới sinh ra ta đã cho con uống độc dược, nếu rời khỏi Ấp quốc con sẽ chết mất. Nghĩ đến mạng sống của mình con đừng ngăn cản chuyện của ta và mẹ con.”
“Người cho là con sẽ tin tưởng lời người nói sao?” Tiểu Vương Tử giống liếc giống nhìn sang Gia Luật Hằng, thấy tim hắn đập mạnh và loạn nhịp vì thế nói: “Tuy rằng người bình thường luôn nheo mắt, lại đáng khinh…”
“…” Gia Luật Hằng dở khóc dở cười, nên khen hắn hay tổn thương hắn? !
“Còn có tai điếc mắt mù, bất quá, chuyện thương thiên hại lí này người sẽ không làm .” Vẻ mặt của Tiểu Vương Tử nghiêm trang nói, mặc kệ ra sao, hắn chính là không tin Gia Luật Hằng sẽ hại bản thân.
“Ha ha, rất thú vị, nói không chừng con thật sự trúng độc của ta?” Gia Luật Hằng cười bí hiểm, trong lòng lại âm thầm cảm động, đứa bé năm tuổi này tin tưởng hắn không có hạ độc hại hắn, vì sao Tra Tiểu Tân không tin, nghĩ đến đây tim không khỏi có chút bị thương.
Tiểu Vương Tử lười tiếp tục đề tài này với hắn, chỉ nói: “Dù sao người sẽ không làm thế , dài dòng chết!” Gia Luật Hằng nghe xong chỉ cười cười, nhưng mà ánh mắt hắn lại càng dịu dàng, nếuhắn thật là con hắn thì ốt rồi. Tuy rằng hắn hiện tại đối với nhóc con này giống như ruột thịt, bằng không người dám lấy ngọc tỷ ném khắp nơi đã sớm mất mạng.
Ngay tại hai người vừa trầm mặc xuống bên ngoài truyền đến tiếng bước chân vội nàng, ngay sau đó một cái bạch y nữ tử tiến vào, vẻ mặt kích động, đúng là Tra Tiểu Tân, nàng vừa thấy Tiểu Vương Tử liền ôm hắn vào trong long vuốt ve tóc hắn, mặt hắn, hơi thở dồn dập nói: “Ngoan, con không sao là tốt rồi.” Nàng sợ vừa tiến vào thì không nhìn thấy hắn, từ lần trước nghe Lục Uyển làm bao nhiêu chuyện xấu, trong lòng nàng luôn có loại dự cảm bất an.
Gia Luật Hằng đầu tiên là kinh ngạc sau đó trong lòng có loại tư vị nói không nên lời, nhìn thẳng nàng, chẳng lẽ nàng xem hắn như con mãnh thú sao?ngay cả hắn và Tiểu Vương Tử ở cùng một chỗ nàng vẫn lo lắng? ! Khi nào thì giữa bọn họ ngay cả một chút tín nhiệm cũng không có ? ! Năm năm nay hắn dốc lòng chăm sóc ngược lại đổi lấy hoài nghi phòng bị của nàng! ! !
Chú ý vẻ mặt tái xanh của Gia Luật Hằng ,Tiểu Vương Tử nhỏ giọng hỏi tra tiểu tân: “Mẹ,mẹ làm sao vậy? Con tốt lắm.” Từ lúc nàng dùng sức ôm bản thân dựa vào độ mạnh yếu hắn biết mẹ đang lo lắng cái gì,tại sao mẹ nổi lên đề phòng với Gia Luật Hằng? Gia Luật Hằng tiểu tử kia chẳng qua là miệng xấu người lại không xấu, làm như vậy quả thật có chút đả thương tâm tư người ta.
Tra Tiểu Tân chẳng qua là thở hổn hển không nói lời nào, cũng không thèm nhìn tới Gia Luật Hằng liền ôm Tiểu Vương Tử rời khỏi.
“Nàng tính xem ta như vậy sao ?”Tiếng cười tự giễu từ phía sau truyền đến, lưng của Tra Tiểu Tân cứng đờ nghe Gia Luật Hằng tiếp tục nói: “Thì ra ta ở trong lòng của nàng là người như thế, ngay cả một đứa nhỏ năm tuổi cũng không bỏ qua, ha ha.” Thanh âm tuy là cười nhưng tràn đầy châm chọc.
“Ta không có xem chàng như vậy.” Tra Tiểu Tân bình tĩnh trả lời, đúng vậy, nàng không có nhìn hắn như vậy, chẳng qua là nàng lo lắng Lục Uyển bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đi Tiểu Vương Tử.
Gia Luật Hằng nghe thấy nàng phủ nhận càng bị thương hơn, suy sụp uống chén rượu trong tay, bật cười nói: “Đúng nha, không có nhìn ta như vậy, năm năm này nàng không phải luôn đề phòng ta? Chẳng lẽ nàng cho ta là người dù nàng không có đồng ý ta vẫn động đến nàng sao? Tra Tiểu Tân, Gia Luật Hằng ta ở trong mắt ngươi chính là người không từ thủ đoạn nào hay không? Nếu ngươi còn hận ta năm đó bắn nàng một tên làm Mộc Xuân Phong bị thương mà canh cánh trong lòng, hiện tại ta sẽ nói với nàng một tiếng, thực xin lỗi.” Ngữ điệu có tức giận nhưng nhiều hơn là không nề hà.
Nước mắt lặng lẽ chảy xuống,Tra Tiểu Tân đã không biết dùng lời gì để trả lời hắ ,theo hắn nói là tứ lúc nàng bị nhốt tại ẤPp quốc một khắc kia nàng đã xem những khoảng thời gian tốt đẹp ở hữu cầu tất ứng không còn tồn tại .
Trở lại tẩm cung.
Tiểu Vương Tử không biết Tra Tiểu Tân suy nghĩ cái gì, hắn cho rằng Tra Tiểu Tân còn tức giận với Gia Luật Hằng, vì thế đi đến bên người nàng giúp nàng lau nước mắt, nhẹ giọng nói: “Mẹ,mẹ đừng nóng giận , Gia Luật tiểu tử tuy rằng bình thường rất hư, nhưng mà không tệ lắm , con mỗi lần chọc hắn,hắn đều không tức giận…”
Gia Luật Hằng nghiền ngẫm nhìn hắn, nói: “Như thế nào giúp ta?” Chẳng lẽ giúp hắn đánh quốc gia mình? !
“Người thích dạng đại thẩm gì con sẽ tìm cho người!” Tiểu Vương Tử trịnh trọng nói, sau lại thêm một câu: “Bất quá vượt qua sáu mươi thì không được , tuổi như vậy chỉ có thể làm mẹ của người, làm tổ mẫu của con!”
“Phụt” một tiếng Gia Luật Hằng đem nước trà trong miệng ói ra , vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi: “Con cho là ta thích nữ nhân có tuổi sao? !” Có lầm hay không? !
Dáng vẻ của Tiểu Vương Tử vẫn là nghiêm túc, chẳng qua là lúc này bàn tay nhỏ bé lại vuốt cằm: “Không phải, chẳng lẽ nam nhân mới có thể, nghe mẹ con kể người có lúc bị nam nhân cường ôm.”
“Cái gì? ! Thường bị nam tử cường bạo? !” Gia Luật Hằng có loại cảm giác bực bội, Tra Tiểu Tân lại nói với tiểu hài tử như vậy!
“Ôi! Tóm lại sau này con trưởng thành nhất định tìm thật nhiều nam nam nữ nữ hiếu kính người, người cho mẹ và con đi nha!”Lúc Tiểu Vương Tử nói những lời này còn nhìn hắn thở dài, giống bái Bồ Tát.
“Xú tiểu tử! Không phải mẹ con ta không lập gia đình !” Gia Luật Hằng vừa tức lại thấy buồn cười, dùng ngữ khí hung dữ nói.
“Người dám lấy mẹ con ,con sẽ giết người!” Tiểu Vương Tử phát hỏa ,lông mày nhíu lại ,một đôi mắt tràn đầy hận ý nhìn hắn.
“Ha ha, chỉ sợ trước khi con giết ta trước đó bản thân mình đã chết.” Gia Luật Hằng cười tủm tỉm vuốt đầu hắn chú ý vẻ mặt hắn lúc này, nhìn hắn có thể không sợ hãi.
Tiểu Vương Tử nghe xong lời hắn nói chỉ là có chút nghi hoặc khó hiểu: “Vì sao?” Hắn không cho là Gia Luật Hằng sẽ giết hắn, kỳ thực vài năm nay Gia Luật Hằng đối với hắn và mẹ tốt lắm, đương nhiên, nếu Gia Luật Hằng không đụng chân đụng tay với mẹ thì tốt lắm .
Gia Luật Hằng tiến đến trước mặt hắn cười cười: “Lúc con vừa mới sinh ra ta đã cho con uống độc dược, nếu rời khỏi Ấp quốc con sẽ chết mất. Nghĩ đến mạng sống của mình con đừng ngăn cản chuyện của ta và mẹ con.”
“Người cho là con sẽ tin tưởng lời người nói sao?” Tiểu Vương Tử giống liếc giống nhìn sang Gia Luật Hằng, thấy tim hắn đập mạnh và loạn nhịp vì thế nói: “Tuy rằng người bình thường luôn nheo mắt, lại đáng khinh…”
“…” Gia Luật Hằng dở khóc dở cười, nên khen hắn hay tổn thương hắn? !
“Còn có tai điếc mắt mù, bất quá, chuyện thương thiên hại lí này người sẽ không làm .” Vẻ mặt của Tiểu Vương Tử nghiêm trang nói, mặc kệ ra sao, hắn chính là không tin Gia Luật Hằng sẽ hại bản thân.
“Ha ha, rất thú vị, nói không chừng con thật sự trúng độc của ta?” Gia Luật Hằng cười bí hiểm, trong lòng lại âm thầm cảm động, đứa bé năm tuổi này tin tưởng hắn không có hạ độc hại hắn, vì sao Tra Tiểu Tân không tin, nghĩ đến đây tim không khỏi có chút bị thương.
Tiểu Vương Tử lười tiếp tục đề tài này với hắn, chỉ nói: “Dù sao người sẽ không làm thế , dài dòng chết!” Gia Luật Hằng nghe xong chỉ cười cười, nhưng mà ánh mắt hắn lại càng dịu dàng, nếuhắn thật là con hắn thì ốt rồi. Tuy rằng hắn hiện tại đối với nhóc con này giống như ruột thịt, bằng không người dám lấy ngọc tỷ ném khắp nơi đã sớm mất mạng.
Ngay tại hai người vừa trầm mặc xuống bên ngoài truyền đến tiếng bước chân vội nàng, ngay sau đó một cái bạch y nữ tử tiến vào, vẻ mặt kích động, đúng là Tra Tiểu Tân, nàng vừa thấy Tiểu Vương Tử liền ôm hắn vào trong long vuốt ve tóc hắn, mặt hắn, hơi thở dồn dập nói: “Ngoan, con không sao là tốt rồi.” Nàng sợ vừa tiến vào thì không nhìn thấy hắn, từ lần trước nghe Lục Uyển làm bao nhiêu chuyện xấu, trong lòng nàng luôn có loại dự cảm bất an.
Gia Luật Hằng đầu tiên là kinh ngạc sau đó trong lòng có loại tư vị nói không nên lời, nhìn thẳng nàng, chẳng lẽ nàng xem hắn như con mãnh thú sao?ngay cả hắn và Tiểu Vương Tử ở cùng một chỗ nàng vẫn lo lắng? ! Khi nào thì giữa bọn họ ngay cả một chút tín nhiệm cũng không có ? ! Năm năm nay hắn dốc lòng chăm sóc ngược lại đổi lấy hoài nghi phòng bị của nàng! ! !
Chú ý vẻ mặt tái xanh của Gia Luật Hằng ,Tiểu Vương Tử nhỏ giọng hỏi tra tiểu tân: “Mẹ,mẹ làm sao vậy? Con tốt lắm.” Từ lúc nàng dùng sức ôm bản thân dựa vào độ mạnh yếu hắn biết mẹ đang lo lắng cái gì,tại sao mẹ nổi lên đề phòng với Gia Luật Hằng? Gia Luật Hằng tiểu tử kia chẳng qua là miệng xấu người lại không xấu, làm như vậy quả thật có chút đả thương tâm tư người ta.
Tra Tiểu Tân chẳng qua là thở hổn hển không nói lời nào, cũng không thèm nhìn tới Gia Luật Hằng liền ôm Tiểu Vương Tử rời khỏi.
“Nàng tính xem ta như vậy sao ?”Tiếng cười tự giễu từ phía sau truyền đến, lưng của Tra Tiểu Tân cứng đờ nghe Gia Luật Hằng tiếp tục nói: “Thì ra ta ở trong lòng của nàng là người như thế, ngay cả một đứa nhỏ năm tuổi cũng không bỏ qua, ha ha.” Thanh âm tuy là cười nhưng tràn đầy châm chọc.
“Ta không có xem chàng như vậy.” Tra Tiểu Tân bình tĩnh trả lời, đúng vậy, nàng không có nhìn hắn như vậy, chẳng qua là nàng lo lắng Lục Uyển bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đi Tiểu Vương Tử.
Gia Luật Hằng nghe thấy nàng phủ nhận càng bị thương hơn, suy sụp uống chén rượu trong tay, bật cười nói: “Đúng nha, không có nhìn ta như vậy, năm năm này nàng không phải luôn đề phòng ta? Chẳng lẽ nàng cho ta là người dù nàng không có đồng ý ta vẫn động đến nàng sao? Tra Tiểu Tân, Gia Luật Hằng ta ở trong mắt ngươi chính là người không từ thủ đoạn nào hay không? Nếu ngươi còn hận ta năm đó bắn nàng một tên làm Mộc Xuân Phong bị thương mà canh cánh trong lòng, hiện tại ta sẽ nói với nàng một tiếng, thực xin lỗi.” Ngữ điệu có tức giận nhưng nhiều hơn là không nề hà.
Nước mắt lặng lẽ chảy xuống,Tra Tiểu Tân đã không biết dùng lời gì để trả lời hắ ,theo hắn nói là tứ lúc nàng bị nhốt tại ẤPp quốc một khắc kia nàng đã xem những khoảng thời gian tốt đẹp ở hữu cầu tất ứng không còn tồn tại .
Trở lại tẩm cung.
Tiểu Vương Tử không biết Tra Tiểu Tân suy nghĩ cái gì, hắn cho rằng Tra Tiểu Tân còn tức giận với Gia Luật Hằng, vì thế đi đến bên người nàng giúp nàng lau nước mắt, nhẹ giọng nói: “Mẹ,mẹ đừng nóng giận , Gia Luật tiểu tử tuy rằng bình thường rất hư, nhưng mà không tệ lắm , con mỗi lần chọc hắn,hắn đều không tức giận…”
Tác giả :
Phù Dung Gia