Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 429: Thí luyện (sáu)
Edit: kaylee
"Ngươi…..." Lão gia tử tức đến mức thổi râu trừng mắt, người này không phải cố ý muốn tức chết ông chứ?
"Lão gia tử, người thân là đứng đầu một nhà, đã áp chế không được trưởng lão trong tộc mà nói, không bằng ta thay thế người," Cố Nhược Vân cười cười, trực tiếp bỏ qua sắc mặt xanh mét của lão gia tử, khóe môi nâng lên một nụ cười nhàn nhạt, hơi hơi híp đôi mắt nhìn về phía Đông Phương Lân Lập: "Ngươi nói ngươi là vì Đông Phương thế gia tốt? Vậy ngươi có thể nói một chút, trừ bỏ ta, còn có ai có thể dẫn dắt Đông Phương thế gia đi về phía càng mạnh hơn? Ngươi muốn trông cậy vào lão gia tử? Hay là nữ nhi gàn bướng kia của ngươi?"
"Ngươi nói cái gì?"
Phanh!
Đông Phương Lân Lập trực tiếp đứng lên, hừ lạnh nói: "Ngươi nói nữ nhi của ta không bằng ngươi? Có lẽ thực lực của nàng không mạnh bằng ngươi, nhưng mà lòng của nàng thiện lương hơn ngươi, có giáo dưỡng hơn ngươi! Không giống ngươi, tùy tiện giống mẫu thân ngươi, chạy theo nam nhân khác!"
Khi nói lời này, Đông Phương Lân Lập quét mắt về phía Thiên Bắc Dạ bên cạnh Cố Nhược Vân, trong mắt hàm chứa trào phúng khinh thường.
Lúc này đây đừng nói là Cố Nhược Vân, ngay cả lão gia tử cũng trực tiếp nổi giận.
Ông vừa định nói chuyện, lại bị âm thanh thanh lãnh của Cố Nhược Vân đánh gãy: "Tiểu Dạ là người của ta! Nếu Đông Phương thế gia không thừa nhận hắn, ta đây không để ý làm cho cả Đông Phương thế gia thay máu một lần!"
"Làm càn!"
Đông Phương Lân Lập tức giận một quyền đánh về phía Cố Nhược Vân, giận dữ hét: "Nha đầu thối, ta dạy dỗ ngươi cái gì gọi là tôn lão ái ấu (kính già yêu trẻ) trước!"
"Đông Phương Lân Lập!"
Ầm!
Lão gia tử nổi giận đứng lên, gân xanh trên trán mạnh mẽ nổi lên: "Ngươi dám động nàng một chút, ta sẽ làm cho ngươi hối hận!"
Vừa dứt lời, một cổ khí thế cường đại cuốn về phía Đông Phương Lân Lập, chính là cổ khí thế kia của lão gia tử còn chưa có tiếp xúc đến Đông Phương Lân Lập, một cái bàn tay to lại đột nhiên vươn tới, gắt gao nắm cổ của Đông Phương Lân Lập.
Lập tức, thân mình của Đông Phương Lân Lập cứng lại, sắc mặt trắng bệch, lão thậm chí không có thấy rõ ràng nam nhân này ra tay thế nào, bản thân đã rơi vào trên tay của đối phương.......
"Gia chủ!"
Một trưởng lão đứng ở bên phía Đông Phương Lân Lập kia nhìn thấy hành động của Thiên Bắc Dạ, nhịn không được đứng dậy nói: "Tiểu tử này quả thực hơi quá đáng, tốt xấu gì Lân Lập cũng là trưởng lão của Đông Phương thế gia chúng ta, có thể nào cho phép người ngoài ức hiếp như thế?"
"Tiểu tử, ta khuyên ngươi thả Lân Lập trưởng lão ra!"
Thiên Bắc Dạ âm lãnh nhìn người mở miệng nói chuyện, chỉ là một cái liếc mắt này, khiến cho người nọ cảm nhận được một trận áp bách, sợ tới mức cũng không dám mở miệng nói chuyện nữa.
"Tiểu Dạ, đừng thả lão," Cố Nhược Vân cười khẽ nhìn về phía mọi người, cuối cùng ánh mắt lưu lại ở trên mặt lão gia tử: "Lão gia tử, người không để ý ta thay người thanh lý môn hộ chứ?"
Khóe miệng lão gia tử run rẩy một chút, cho dù ông để ý lại như thế nào? Tính tình của nha đầu kia còn cuồng bạo hơn chính mình, làm sao có thể sẽ nghe ông?
Huống chi, bọn người kia quả thật nên trị một chút, nếu không phải ông nhớ kỹ bọn họ trả giá đối với Đông Phương thế gia, đã sớm thanh lý môn hộ.
"Hiện tại ta muốn biết, có bao nhiêu các vị ở đây thần phục quyết định của lão gia tử?"
Trong mắt Cố Nhược Vân hiện lên vẻ sắc bén, nói.
Lời của nàng vừa ra, lấy Đông Phương Trường Kim cầm đầu hơn mười trưởng lão yên lặng đứng lên, còn lại một ít người lại là vẻ mặt khinh miệt cùng trào phúng, hình như cũng không đồng ý Cố Nhược Vân tiến vào Đông Phương thế gia.
"Theo ta được biết, Cố cô nương quả thật giết không ít người, nhưng mà người nàng giết, đều là những kẻ muốn giết của nàng, ta cũng không thừa nhận vì nàng giết sai rồi," Đông Phương Trường Kim mỉm cười: "Cố cô nương, ta và mẫu thân ngươi xem như có quen biết, nữ nhi của nàng tất nhiên sẽ rất vĩ đại, mấy năm nay trong thí luyện thứ tự của Đông Phương thế gia chúng ta thường xuyên bị vây trong mấy tên đếm ngược, cho nên, ta hi vọng ngươi có thể trợ giúp Đông Phương thế gia ngăn cơn sóng dữ."
"Nhất định," Cố Nhược Vân không tiếng động nở nụ cười: "Tất cả trưởng lão đứng ra, lát sau các ngươi có thể đi tới chỗ Đông Phương Thiếu Trạch lĩnh một viên Tụ Linh đan đã trải qua thay đổi, tuy rằng Tụ Linh đan này không có công hiệu cường đại bằng Phá Hoàng đan kia, nhưng sau khi dùng Tụ Linh đan, trong vòng ba ngày sẽ có khả năng đột phá tới Võ Hoàng."
"Ngươi…..." Lão gia tử tức đến mức thổi râu trừng mắt, người này không phải cố ý muốn tức chết ông chứ?
"Lão gia tử, người thân là đứng đầu một nhà, đã áp chế không được trưởng lão trong tộc mà nói, không bằng ta thay thế người," Cố Nhược Vân cười cười, trực tiếp bỏ qua sắc mặt xanh mét của lão gia tử, khóe môi nâng lên một nụ cười nhàn nhạt, hơi hơi híp đôi mắt nhìn về phía Đông Phương Lân Lập: "Ngươi nói ngươi là vì Đông Phương thế gia tốt? Vậy ngươi có thể nói một chút, trừ bỏ ta, còn có ai có thể dẫn dắt Đông Phương thế gia đi về phía càng mạnh hơn? Ngươi muốn trông cậy vào lão gia tử? Hay là nữ nhi gàn bướng kia của ngươi?"
"Ngươi nói cái gì?"
Phanh!
Đông Phương Lân Lập trực tiếp đứng lên, hừ lạnh nói: "Ngươi nói nữ nhi của ta không bằng ngươi? Có lẽ thực lực của nàng không mạnh bằng ngươi, nhưng mà lòng của nàng thiện lương hơn ngươi, có giáo dưỡng hơn ngươi! Không giống ngươi, tùy tiện giống mẫu thân ngươi, chạy theo nam nhân khác!"
Khi nói lời này, Đông Phương Lân Lập quét mắt về phía Thiên Bắc Dạ bên cạnh Cố Nhược Vân, trong mắt hàm chứa trào phúng khinh thường.
Lúc này đây đừng nói là Cố Nhược Vân, ngay cả lão gia tử cũng trực tiếp nổi giận.
Ông vừa định nói chuyện, lại bị âm thanh thanh lãnh của Cố Nhược Vân đánh gãy: "Tiểu Dạ là người của ta! Nếu Đông Phương thế gia không thừa nhận hắn, ta đây không để ý làm cho cả Đông Phương thế gia thay máu một lần!"
"Làm càn!"
Đông Phương Lân Lập tức giận một quyền đánh về phía Cố Nhược Vân, giận dữ hét: "Nha đầu thối, ta dạy dỗ ngươi cái gì gọi là tôn lão ái ấu (kính già yêu trẻ) trước!"
"Đông Phương Lân Lập!"
Ầm!
Lão gia tử nổi giận đứng lên, gân xanh trên trán mạnh mẽ nổi lên: "Ngươi dám động nàng một chút, ta sẽ làm cho ngươi hối hận!"
Vừa dứt lời, một cổ khí thế cường đại cuốn về phía Đông Phương Lân Lập, chính là cổ khí thế kia của lão gia tử còn chưa có tiếp xúc đến Đông Phương Lân Lập, một cái bàn tay to lại đột nhiên vươn tới, gắt gao nắm cổ của Đông Phương Lân Lập.
Lập tức, thân mình của Đông Phương Lân Lập cứng lại, sắc mặt trắng bệch, lão thậm chí không có thấy rõ ràng nam nhân này ra tay thế nào, bản thân đã rơi vào trên tay của đối phương.......
"Gia chủ!"
Một trưởng lão đứng ở bên phía Đông Phương Lân Lập kia nhìn thấy hành động của Thiên Bắc Dạ, nhịn không được đứng dậy nói: "Tiểu tử này quả thực hơi quá đáng, tốt xấu gì Lân Lập cũng là trưởng lão của Đông Phương thế gia chúng ta, có thể nào cho phép người ngoài ức hiếp như thế?"
"Tiểu tử, ta khuyên ngươi thả Lân Lập trưởng lão ra!"
Thiên Bắc Dạ âm lãnh nhìn người mở miệng nói chuyện, chỉ là một cái liếc mắt này, khiến cho người nọ cảm nhận được một trận áp bách, sợ tới mức cũng không dám mở miệng nói chuyện nữa.
"Tiểu Dạ, đừng thả lão," Cố Nhược Vân cười khẽ nhìn về phía mọi người, cuối cùng ánh mắt lưu lại ở trên mặt lão gia tử: "Lão gia tử, người không để ý ta thay người thanh lý môn hộ chứ?"
Khóe miệng lão gia tử run rẩy một chút, cho dù ông để ý lại như thế nào? Tính tình của nha đầu kia còn cuồng bạo hơn chính mình, làm sao có thể sẽ nghe ông?
Huống chi, bọn người kia quả thật nên trị một chút, nếu không phải ông nhớ kỹ bọn họ trả giá đối với Đông Phương thế gia, đã sớm thanh lý môn hộ.
"Hiện tại ta muốn biết, có bao nhiêu các vị ở đây thần phục quyết định của lão gia tử?"
Trong mắt Cố Nhược Vân hiện lên vẻ sắc bén, nói.
Lời của nàng vừa ra, lấy Đông Phương Trường Kim cầm đầu hơn mười trưởng lão yên lặng đứng lên, còn lại một ít người lại là vẻ mặt khinh miệt cùng trào phúng, hình như cũng không đồng ý Cố Nhược Vân tiến vào Đông Phương thế gia.
"Theo ta được biết, Cố cô nương quả thật giết không ít người, nhưng mà người nàng giết, đều là những kẻ muốn giết của nàng, ta cũng không thừa nhận vì nàng giết sai rồi," Đông Phương Trường Kim mỉm cười: "Cố cô nương, ta và mẫu thân ngươi xem như có quen biết, nữ nhi của nàng tất nhiên sẽ rất vĩ đại, mấy năm nay trong thí luyện thứ tự của Đông Phương thế gia chúng ta thường xuyên bị vây trong mấy tên đếm ngược, cho nên, ta hi vọng ngươi có thể trợ giúp Đông Phương thế gia ngăn cơn sóng dữ."
"Nhất định," Cố Nhược Vân không tiếng động nở nụ cười: "Tất cả trưởng lão đứng ra, lát sau các ngươi có thể đi tới chỗ Đông Phương Thiếu Trạch lĩnh một viên Tụ Linh đan đã trải qua thay đổi, tuy rằng Tụ Linh đan này không có công hiệu cường đại bằng Phá Hoàng đan kia, nhưng sau khi dùng Tụ Linh đan, trong vòng ba ngày sẽ có khả năng đột phá tới Võ Hoàng."
Tác giả :
Tiêu Thất Gia