Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 194: Tá Thượng Thần tức giận (mười)
Edit: kaylee
Trong một cái chớp mắt kia, giống như là ở bốn phía của Bạch Hổ đều nổi lên sương mù màu trắng, trong mông mông lung lung, nàng giống như Thần Thú bước trên mây mà đến, toàn thân đều tản mát ra vô tận sức quyến rũ.
"Linh Thú? Linh Thú cấp bậc Võ Vương? Thực lực của nàng giống như không phân cao thấp với ta….... Nói cách khác, nàng cũng là Võ Vương trung cấp!"
Võ Vương trung cấp và Võ Vương sơ cấp, đừng nhìn chỉ là chênh lệch một cấp bậc, trên thực tế cũng là sai lệch quá nhiều, điều này cũng là nguyên nhân Liễu trưởng lão cũng không để Dư lão vào mắt, ở trước mặt lão, Dư lão chính là một tên cặn bã, tùy tiện ngược (hành hạ).
Đương nhiên, nếu là có Linh Khí thì ngoại lệ.
Cho dù Mạc Vũ cũng là mới đột phá Võ Vương không lâu, nhưng nếu có Linh Khí chưa đã bị Liễu trưởng lão đánh bại, nhưng lúc đó không có mang Linh Khí ở trên người, cho nên ở trước mặt Liễu trưởng lão, ngay cả thực lực phản kháng đều không có...........
"Linh…….. Linh Thú cấp bậc Võ Vương?"
Lăng Nhất Huy bị dọa ngã, thiếu chút nữa thì tê liệt, lão đã sớm nói, huynh trưởng đều đã chết, cũng đừng nhắc đến chuyện báo thù, an an ổn ổn không phải tốt lắm sao? Quý Phi nương nương đây là phát cái thần kinh gì, phải muốn làm cho cả Lăng gia đều chết hết mới vui vẻ?
Giờ này khắc này, Lăng Nhất Huy bị Bạch Hổ Vân Dao dọa sợ ở trong lòng mắng Lăng Quý Phi đến chết, lão lau lau mồ hôi lạnh trên trán, cắn răng nói: "Các ngươi nhanh đi thông báo cho Quý Phi nương nương, là Liễu trưởng lão thất bại, làm cho nàng nhanh chóng đừng có liên lụy Lăng gia chúng ta! Ta cũng không muốn cơ nghiệp của tổ tông Lăng gia đều hủy ở trong tay một nữ nhân!"
Lăng Hi muốn đánh bại Cố Nhược Vân, lại bị Cố Nhược Vân lúc đó thân là Tụ Khí cấp sáu phế đi, huynh trưởng kia của bản thân muốn báo thù vì tôn tử của lão, lại bị nam tử tóc bạc bên cạnh Cố Nhược Vân giết…... Lăng Ngọc cũng không hiểu chuyện, cấu kết ngoại nhân ám hại Cố Nhược Vân, kết quả thì sao? Còn không phải rơi xuống kết cục chết không có chỗ chôn?
Vì sao đã xảy ra nhiều chuyện như vậy mà Quý Phi nương nương vẫn là nhìn không rõ, nữ nhân kia tiềm lực vô hạn, bên người người tài ba vô số, căn bản không phải bọn họ có thể trêu chọc nổi.
Chẳng lẽ nàng còn muốn giẫm lên vết xe đổ hay sao?
Cho dù chính nàng muốn chết, cũng đừng kéo theo bọn họ! Lão chỉ muốn an ổn vượt qua cả đời! Không muốn tham dự chuyện báo thù!
Lúc trước, Lăng Nhất Huy sở dĩ không trở thành gia chủ, là vì lão rất yếu đuối! Nhưng nơi này cũng chỉ có một mình lão xem hiểu rõ tất cả mọi chuyện! Nếu ngay từ đầu lão là gia chủ, Lăng gia cũng sẽ không thể rơi vào kết cục như thế............
"Cố Nhược Vân, ta rốt cục hiểu rõ vì sao lại có rất nhiều người ngã quỵ trên tay ngươi, thậm chí ngay cả người Luyện Khí Tông đến cuối cùng cũng không làm gì được ngươi!" Liễu trưởng lão hơi hơi nheo mắt lại, lạnh lùng cười rộ lên: "Chính ngươi không có bản lãnh gì, bên người lại có rất nhiều người có bản lĩnh, ngay cả Linh Thú cấp bậc Võ Vương cũng bị ngươi lừa đến! Có lẽ nhiệm vụ lúc này đây quả nhiên là sơ ý của ta, nhưng mà, cho tới bây giờ người Huyền Âm Điện ta đều là thà rằng đứng chết, cũng không quỳ sống (ý tương tự như câu chết vinh còn hơn sống nhụcL ^^)! Đã nhận nhiệm vụ, bất luận như thế nào đều phải hoàn thành! Người phía trước không thể giết ngươi thành công, vậy do ta tới giết, nếu ta bất hạnh chết, kế tiếp ra tay, nói không chừng chính là chủ thượng của chúng ta! Chủ thượng của chúng ta tuổi còn trẻ, nhưng thực lực lại rất phi phàm, tự nhiên không phải là người như ngươi có thể so sánh được! Cho nên nếu chết trong tay hắn, vậy coi như là phúc khí của ngươi."
Liễu trưởng lão vẻ mặt tự hào nói, không có chút khiếp đảm đối với Bạch Hổ Vân Dao đứng ở trước mặt.
Huyền Âm Điện chính là một đám âm hồn bất tán! Một người chết, một người khác lại lên, cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ mới thôi, vì vậy Huyền Âm Điện ở đại lục mới có cao địa vị như vậy, thậm chí người người đều biết!
Trong một cái chớp mắt kia, giống như là ở bốn phía của Bạch Hổ đều nổi lên sương mù màu trắng, trong mông mông lung lung, nàng giống như Thần Thú bước trên mây mà đến, toàn thân đều tản mát ra vô tận sức quyến rũ.
"Linh Thú? Linh Thú cấp bậc Võ Vương? Thực lực của nàng giống như không phân cao thấp với ta….... Nói cách khác, nàng cũng là Võ Vương trung cấp!"
Võ Vương trung cấp và Võ Vương sơ cấp, đừng nhìn chỉ là chênh lệch một cấp bậc, trên thực tế cũng là sai lệch quá nhiều, điều này cũng là nguyên nhân Liễu trưởng lão cũng không để Dư lão vào mắt, ở trước mặt lão, Dư lão chính là một tên cặn bã, tùy tiện ngược (hành hạ).
Đương nhiên, nếu là có Linh Khí thì ngoại lệ.
Cho dù Mạc Vũ cũng là mới đột phá Võ Vương không lâu, nhưng nếu có Linh Khí chưa đã bị Liễu trưởng lão đánh bại, nhưng lúc đó không có mang Linh Khí ở trên người, cho nên ở trước mặt Liễu trưởng lão, ngay cả thực lực phản kháng đều không có...........
"Linh…….. Linh Thú cấp bậc Võ Vương?"
Lăng Nhất Huy bị dọa ngã, thiếu chút nữa thì tê liệt, lão đã sớm nói, huynh trưởng đều đã chết, cũng đừng nhắc đến chuyện báo thù, an an ổn ổn không phải tốt lắm sao? Quý Phi nương nương đây là phát cái thần kinh gì, phải muốn làm cho cả Lăng gia đều chết hết mới vui vẻ?
Giờ này khắc này, Lăng Nhất Huy bị Bạch Hổ Vân Dao dọa sợ ở trong lòng mắng Lăng Quý Phi đến chết, lão lau lau mồ hôi lạnh trên trán, cắn răng nói: "Các ngươi nhanh đi thông báo cho Quý Phi nương nương, là Liễu trưởng lão thất bại, làm cho nàng nhanh chóng đừng có liên lụy Lăng gia chúng ta! Ta cũng không muốn cơ nghiệp của tổ tông Lăng gia đều hủy ở trong tay một nữ nhân!"
Lăng Hi muốn đánh bại Cố Nhược Vân, lại bị Cố Nhược Vân lúc đó thân là Tụ Khí cấp sáu phế đi, huynh trưởng kia của bản thân muốn báo thù vì tôn tử của lão, lại bị nam tử tóc bạc bên cạnh Cố Nhược Vân giết…... Lăng Ngọc cũng không hiểu chuyện, cấu kết ngoại nhân ám hại Cố Nhược Vân, kết quả thì sao? Còn không phải rơi xuống kết cục chết không có chỗ chôn?
Vì sao đã xảy ra nhiều chuyện như vậy mà Quý Phi nương nương vẫn là nhìn không rõ, nữ nhân kia tiềm lực vô hạn, bên người người tài ba vô số, căn bản không phải bọn họ có thể trêu chọc nổi.
Chẳng lẽ nàng còn muốn giẫm lên vết xe đổ hay sao?
Cho dù chính nàng muốn chết, cũng đừng kéo theo bọn họ! Lão chỉ muốn an ổn vượt qua cả đời! Không muốn tham dự chuyện báo thù!
Lúc trước, Lăng Nhất Huy sở dĩ không trở thành gia chủ, là vì lão rất yếu đuối! Nhưng nơi này cũng chỉ có một mình lão xem hiểu rõ tất cả mọi chuyện! Nếu ngay từ đầu lão là gia chủ, Lăng gia cũng sẽ không thể rơi vào kết cục như thế............
"Cố Nhược Vân, ta rốt cục hiểu rõ vì sao lại có rất nhiều người ngã quỵ trên tay ngươi, thậm chí ngay cả người Luyện Khí Tông đến cuối cùng cũng không làm gì được ngươi!" Liễu trưởng lão hơi hơi nheo mắt lại, lạnh lùng cười rộ lên: "Chính ngươi không có bản lãnh gì, bên người lại có rất nhiều người có bản lĩnh, ngay cả Linh Thú cấp bậc Võ Vương cũng bị ngươi lừa đến! Có lẽ nhiệm vụ lúc này đây quả nhiên là sơ ý của ta, nhưng mà, cho tới bây giờ người Huyền Âm Điện ta đều là thà rằng đứng chết, cũng không quỳ sống (ý tương tự như câu chết vinh còn hơn sống nhụcL ^^)! Đã nhận nhiệm vụ, bất luận như thế nào đều phải hoàn thành! Người phía trước không thể giết ngươi thành công, vậy do ta tới giết, nếu ta bất hạnh chết, kế tiếp ra tay, nói không chừng chính là chủ thượng của chúng ta! Chủ thượng của chúng ta tuổi còn trẻ, nhưng thực lực lại rất phi phàm, tự nhiên không phải là người như ngươi có thể so sánh được! Cho nên nếu chết trong tay hắn, vậy coi như là phúc khí của ngươi."
Liễu trưởng lão vẻ mặt tự hào nói, không có chút khiếp đảm đối với Bạch Hổ Vân Dao đứng ở trước mặt.
Huyền Âm Điện chính là một đám âm hồn bất tán! Một người chết, một người khác lại lên, cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ mới thôi, vì vậy Huyền Âm Điện ở đại lục mới có cao địa vị như vậy, thậm chí người người đều biết!
Tác giả :
Tiêu Thất Gia