Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 113: Cường giả đến từ Linh Tông (bảy)
Edit: kaylee
Cố Nhược Vân có chút không biết nói gì, người này có thể bình thường một chút không? Chính là đối với Tá Thượng Thần, nàng cũng không có nhiều cảm giác không tốt lắm, dù sao nàng có thể cảm nhận được, nam nhân trước mắt chính là miệng thiếu đòn mà thôi. (L: ý nói là anh TTT này hay nói những lời làm người ta muốn đánh đó)
"Được rồi, chúng ta nói chính sự đi, có phải ngươi biết người vừa rồi hay không?"
Lời nói của thiếu nữ làm cho tươi cười trên mặt nam nhân yêu nghiệt chậm rãi biến mất, cặp mắt phượng nhẹ nhàng nheo lại, khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ giơ lên cười lạnh.
Chính là rất nhanh, hắn đã thu liễm gió lốc bắt đầu khởi động trong mắt, nhẹ nhàng hít vào một hơi thật sâu, nói: "Tiểu Vân Nhi, chúng ta đổi cái địa phương lại nói."
"Được."
Trong mắt Cố Nhược Vân xẹt qua một chút kinh ngạc, lại cũng không nói thêm gì: "Vậy đi địa bàn của ta đi."
............
Trong sân, gió xuân nhẹ thổi, lá liễu nhẹ bay.
Vệ Y Y giống như không nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của người khác, ở bên cạnh Cố Nhược Vân vội trước vội sau, bưng trà rót nước, nếu người không biết, còn tưởng rằng nàng là tiểu nha hoàn của Cố Nhược Vân.
Tá Thượng Thần thu hồi ánh mắt kinh ngạc, dương môi cười: "Tiểu Vân Nhi, không nghĩ tới bản lĩnh của ngươi lớn như vậy, ngay cả Quỷ Y Vệ Y Y trong truyền thuyết đều thu vào trong môn, xem ra ta thật đúng là xem nhẹ ngươi."
Đến cùng là ai ở bên ngoài nói nàng là phế vật?
Ngươi là thiên tài, vậy ngươi có thế làm cho Quỷ Y cam tâm tình nguyện hầu hạ ngươi sao?
Huống chi, nha đầu kia còn là muội muội của Cố Sanh Tiêu, muội muội của tên kia làm sao có thể sẽ là một phế vật? Ngẫm lại thì căn bản không có khả năng.
"Là chính nàng muốn đi theo ta," Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nhấp một ngụm nước trà, rồi sau đó buông chén trà, nói: "Hơn nữa, Vệ Y Y không phải thuộc hạ của ta, nàng chỉ là đến giúp ta làm việc thôi, sư môn của nàng chỉ có một, đó chính là Y Môn."
"Xem ra ngươi có biết chuyện của Y Môn, Tá Thượng Thần khẽ cười nói: "Vậy ngươi cũng hẳn là biết tình huống của nàng, hiện tại Vệ Y Y là đối tượng truy nã của Y Môn, mặc dù Y Môn không có cường đại như Linh Tông, nhưng mà thực lực vẫn là có thể đánh đồng cùng Luyện Khí Tông, hiện tại người sư môn đều biết nàng trộm đi y học bảo điển, cho nên nàng lại cũng không cách nào về địa phương kia, hơn nữa Vệ Y Y đã từng trúng độc, ngay cả hiện tại độc tố đã giải, nhưng mà vẫn là làm cho thực lực của nàng giảm xuống rất nhiều, ngươi cùng với nàng nhất định có phiền toái không đếm được."
Cố Nhược Vân có chút sửng sốt: "Chuyện của Quỷ Y, Y Môn cũng không biết, vậy vì sao ngươi lại biết nàng chính là Vệ Y Y bị Y Môn truy nã kia?"
"Trên đời này không có chuyện bổn hoàng tử không biết, nhưng mà…..." Hắn ngừng lại một chút, cười nói: "Thân phận của Quỷ Y cho dù là những người đó đoán cũng có thể đoán được, dù sao trừ bỏ người có được y học bảo điển ai còn có thể có y thuật xuất thần nhập hóa như thế? Về phần người Y Môn không có tìm đến, hoàn toàn là vì mấy năm nay Y Môn gặp phiền toái, các nàng không cách nào phân thân."
Vệ Y Y trầm mặc một lúc lâu, hỏi: "Ngươi vừa rồi nói ta bị truy nã, là chuyện gì xảy ra?"
Năm đó, một đôi gian phu dâm phụ kia muốn thương tánh mạng của nàng, kết quả nàng chạy thoát đi ra ngoài, rời khỏi mảnh địa phương kia đi tới Thanh Long Quốc, cho nên sau này đã xảy ra cái gì, nàng là hoàn toàn không biết.
"Nữ nhi của môn chủ đời trước bị si ngốc, nghe nói là có ngươi làm, cho nên ngươi bị Y Môn truy nã, hạ lệnh truy nã này chính là tiểu sư muội của ngươi, cũng chính là môn chủ hiện nay của Y Môn."
"Ngươi nói cái gì?"
Vệ Y Y cả người đều kích động, không thể tin được lắc lắc đầu: "Không có khả năng! Làm sao tiểu Đồng có thể si ngốc? Này tuyệt đối không có khả năng!"
Cố Nhược Vân có chút không biết nói gì, người này có thể bình thường một chút không? Chính là đối với Tá Thượng Thần, nàng cũng không có nhiều cảm giác không tốt lắm, dù sao nàng có thể cảm nhận được, nam nhân trước mắt chính là miệng thiếu đòn mà thôi. (L: ý nói là anh TTT này hay nói những lời làm người ta muốn đánh đó)
"Được rồi, chúng ta nói chính sự đi, có phải ngươi biết người vừa rồi hay không?"
Lời nói của thiếu nữ làm cho tươi cười trên mặt nam nhân yêu nghiệt chậm rãi biến mất, cặp mắt phượng nhẹ nhàng nheo lại, khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ giơ lên cười lạnh.
Chính là rất nhanh, hắn đã thu liễm gió lốc bắt đầu khởi động trong mắt, nhẹ nhàng hít vào một hơi thật sâu, nói: "Tiểu Vân Nhi, chúng ta đổi cái địa phương lại nói."
"Được."
Trong mắt Cố Nhược Vân xẹt qua một chút kinh ngạc, lại cũng không nói thêm gì: "Vậy đi địa bàn của ta đi."
............
Trong sân, gió xuân nhẹ thổi, lá liễu nhẹ bay.
Vệ Y Y giống như không nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của người khác, ở bên cạnh Cố Nhược Vân vội trước vội sau, bưng trà rót nước, nếu người không biết, còn tưởng rằng nàng là tiểu nha hoàn của Cố Nhược Vân.
Tá Thượng Thần thu hồi ánh mắt kinh ngạc, dương môi cười: "Tiểu Vân Nhi, không nghĩ tới bản lĩnh của ngươi lớn như vậy, ngay cả Quỷ Y Vệ Y Y trong truyền thuyết đều thu vào trong môn, xem ra ta thật đúng là xem nhẹ ngươi."
Đến cùng là ai ở bên ngoài nói nàng là phế vật?
Ngươi là thiên tài, vậy ngươi có thế làm cho Quỷ Y cam tâm tình nguyện hầu hạ ngươi sao?
Huống chi, nha đầu kia còn là muội muội của Cố Sanh Tiêu, muội muội của tên kia làm sao có thể sẽ là một phế vật? Ngẫm lại thì căn bản không có khả năng.
"Là chính nàng muốn đi theo ta," Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nhấp một ngụm nước trà, rồi sau đó buông chén trà, nói: "Hơn nữa, Vệ Y Y không phải thuộc hạ của ta, nàng chỉ là đến giúp ta làm việc thôi, sư môn của nàng chỉ có một, đó chính là Y Môn."
"Xem ra ngươi có biết chuyện của Y Môn, Tá Thượng Thần khẽ cười nói: "Vậy ngươi cũng hẳn là biết tình huống của nàng, hiện tại Vệ Y Y là đối tượng truy nã của Y Môn, mặc dù Y Môn không có cường đại như Linh Tông, nhưng mà thực lực vẫn là có thể đánh đồng cùng Luyện Khí Tông, hiện tại người sư môn đều biết nàng trộm đi y học bảo điển, cho nên nàng lại cũng không cách nào về địa phương kia, hơn nữa Vệ Y Y đã từng trúng độc, ngay cả hiện tại độc tố đã giải, nhưng mà vẫn là làm cho thực lực của nàng giảm xuống rất nhiều, ngươi cùng với nàng nhất định có phiền toái không đếm được."
Cố Nhược Vân có chút sửng sốt: "Chuyện của Quỷ Y, Y Môn cũng không biết, vậy vì sao ngươi lại biết nàng chính là Vệ Y Y bị Y Môn truy nã kia?"
"Trên đời này không có chuyện bổn hoàng tử không biết, nhưng mà…..." Hắn ngừng lại một chút, cười nói: "Thân phận của Quỷ Y cho dù là những người đó đoán cũng có thể đoán được, dù sao trừ bỏ người có được y học bảo điển ai còn có thể có y thuật xuất thần nhập hóa như thế? Về phần người Y Môn không có tìm đến, hoàn toàn là vì mấy năm nay Y Môn gặp phiền toái, các nàng không cách nào phân thân."
Vệ Y Y trầm mặc một lúc lâu, hỏi: "Ngươi vừa rồi nói ta bị truy nã, là chuyện gì xảy ra?"
Năm đó, một đôi gian phu dâm phụ kia muốn thương tánh mạng của nàng, kết quả nàng chạy thoát đi ra ngoài, rời khỏi mảnh địa phương kia đi tới Thanh Long Quốc, cho nên sau này đã xảy ra cái gì, nàng là hoàn toàn không biết.
"Nữ nhi của môn chủ đời trước bị si ngốc, nghe nói là có ngươi làm, cho nên ngươi bị Y Môn truy nã, hạ lệnh truy nã này chính là tiểu sư muội của ngươi, cũng chính là môn chủ hiện nay của Y Môn."
"Ngươi nói cái gì?"
Vệ Y Y cả người đều kích động, không thể tin được lắc lắc đầu: "Không có khả năng! Làm sao tiểu Đồng có thể si ngốc? Này tuyệt đối không có khả năng!"
Tác giả :
Tiêu Thất Gia