Pháp Tắc Sinh Tồn Của Nam Hạng Ưu
Chương 22: Đi vào Lương Chúc (7)
Chúc Anh Đài phát hiện gần đây Lương Sơn Bá có chút kỳ quái, biểu hiện cụ thể là:
① cả ngày không có dính dính ngọt ngọt cùng một chỗ với Mã Văn Tài
② ở thời điểm nhắc tới Mã Văn Tài ánh mắt có chút mơ hồ không rõ
③ luôn mang theo mình không mục đích chạy quanh
…
“Lương huynh, gần đây ngươi cãi nhau với Mã huynh?.” Thừa dịp thời điểm nghỉ ngơi, Chúc Anh Đài thật cẩn thận hỏi Lương Sơn Bá.
“Không có a.” Lương Sơn Bá rầu rĩ không vui trả lời. Từ sau ngày đó, cậu liền cảm thấy Mã Văn Tài có chút kỳ quái, giống như là mở ra chốt mở nào đó. Tuy rằng cậu cảm thấy hai người là bạn tốt, đối với một ít hành động ái muội của hắn cũng không để ở trong lòng, nhưng là lâu dần sẽ luôn cảm thấy có chút chỗ là lạ. Nói không rõ ràng, nhưng là trong lòng lại rất kỳ quái mà ê ẩm ngứa, vì thế bắt đầu theo bản năng tránh né.
Nhìn Lương Sơn Bá yên lặng không nói, Chúc Anh Đài thay đổi một loại cách nói, “Vậy ngươi nảy sinh mâu thuẫn với Mã huynh?”
Lương Sơn Bá lắc lắc đầu, tỏ vẻ không có.
“Được rồi.” Tuy rằng đoạn thời gian trước còn có chút lúng túng đối với chuyện của hai người bọn họ, nhưng sau lại suy nghĩ một chút, có lẽ chỉ có cái loại tính cách như Mã Văn Tài này mới là thích hợp với Lương Sơn Bá đi.
Rầu rĩ trầm mặc trong chốc lát, vẫn không nghĩ thông suốt nguyên nhân mình rối rắm, vì thế quyết định không rối rắm. Nhìn thoáng qua Chúc Anh Đài vẫn ở cùng mình, Lương Sơn Bá đột nhiên nghĩ tới một tin tức nghe được vào mấy ngày hôm trước.”Đúng rồi, nghe nói qua vài ngày nữa dưới núi sẽ tổ chức một cuộc tranh tài thi văn, rất nhiều tài tử từ các nơi đều tới tham gia, chúng ta cùng đi kiến thức đi.”
“Nhưng mà thời gian tổ chức không phải là thời điểm chúng ta đến trường sao, phu tử sẽ cho đi?” Đối với chuyện này, mấy ngày hôm trước nàng cũng chợt nghe người cùng trường nói.
“Yên tâm, ta đã hỏi qua phu tử, phu tử nói đây là một cơ hội khó có được, để cho chúng ta đi kiến thức.” Lương Sơn Bá cười cười với Chúc Anh Đài, làm cho nàng yên tâm.
“Tốt lắm.” Nghe Lương Sơn Bá nói, Chúc Anh Đài liền yên tâm, nàng đến nơi đây vốn là vì học tập được càng nhiều thứ, hiện tại có một cơ hội kiến thức một chút như vậy, đương nhiên không thể buông tha.
Cái gọi là tranh tài thi văn, hình thức đại khái cũng không sai biệt lắm với cái loại lấy văn kết bạn trên TV, cũng có thể xem như một loại tuyển tú cổ đại. Chỉ là người thắng cuối cùng của cuộc tranh tài này bình thường đều sẽ nổi danh, càng có thể nhận được sự thưởng thức của Thánh Thượng cải trang vi hành, nhờ đó Nhất Phi Trùng Thiên, cá chép hóa rồng, vì thế nhân sổ tới tham gia càng ngày càng nhiều lên. Chỗ Ni Sơn thư viện nằm ngay biên giới giao thông yếu đạo của Giang Nam, thập phần tiện lợi, hơn nữa nơi này thập phần giàu có, có năng lực cung cấp tiện lợi cho người dự thi, vì thế tranh tài được tổ chức trong này cũng là vì tiện cho mọi người đến. Hàng năm tới nơi này đều là một ít người tự nhận là tài tử, hoặc là minh tuấn đã có chút danh khí, đương nhiên còn có một ít đại nhân vật không biết đánh cái chủ ý mà mang theo gia quyến cùng đi. Từ xưa tài tử xứng giai nhân, cho nên loại thời điểm này luôn dễ dàng tạo thành các cặp đôi.
Nhìn Lương Sơn Bá ma sát cọ cọ không chịu vào, Mã Văn Tài cười cười, cúi đầu nói, “Sao lại không tiến vào, sợ ta ăn ngươi?”
Nghe được thanh âm Mã Văn Tài, Lương Sơn Bá biết chính mình bị phát hiện, vì thế cũng không cọ xát, chậm rãi đi vào.
“Đi gặp Chúc Anh Đài thì sao lại trở về nhanh như vậy?” Thấy ánh mắt Lương Sơn Bá không dám cùng đối diện chính mình. Trong lòng Mã Văn Tài cúi đầu thở dài một tiếng, có phải mình làm có chút quá hay không, nếu chậm rãi đến có thể tốt một ít hay không.
“Ân.” Sau khi nói với Chúc Anh Đài xong, hai người còn nói cái khác, nhưng Lương Sơn Bá luôn muốn trở về, sau khi trở về lại không biết rốt cuộc phải làm cái gì.
Xem ra là chính mình nóng vội, Mã Văn Tài dần dần tỉnh lại, sau đó chuyển hoán đến một cái đề tài Lương Sơn Bá cảm thấy hứng thú, “Chúc Anh Đài đáp ứng rồi sao?”
“Ân, đáp ứng rồi.”
“Vậy là tốt rồi, hiện tại ta đi xuống núi xem, chuẩn bị trước một chút, tranh thủ một lần là thành công.” Nói xong, đứng dậy liền chuẩn bị đi ra ngoài.
Thấy bộ dáng Mã Văn Tài phất ống tay áo đi không mang theo một chút tro bụi, Lương Sơn Bá không hiểu cảm thấy có chút ủy khuất, từ sau khi tiến vào cũng không có hỏi qua chính mình ăn hay chưa, rõ ràng mỗi ngày đều sẽ hỏi một lần, sau đó mang theo chính mình đi ăn điểm tâm. Đương nhiên, đây đều là vì cổ đại không có đèn, trời tối sớm, canh giờ ăn cơm đương nhiên có chút sớm, điểm năng lượng kia căn bản là chống đỡ không nỗi đến buổi tối.
“Ta đói bụng.” Lương Sơn Bá nhỏ giọng nói, mang theo một ít ủy khuất chính cậu đều không có phát hiện.
Nhìn bộ dáng tội nghiệp của Lương Sơn Bá, Mã Văn Tài cảm thấy chính mình sắp tức đến nở nụ cười, là cậu gần đây vẫn muốn trốn tránh chính mình, ngay cả nói nhiều một chút cũng không muốn nói với mình, hiện tại như thế nào lại đi trách mình.
Bất đắc dĩ cười cười, “Xem ta đã quên, đồ ăn ta đặt ở hộp ở trên bàn ngươi, ngươi muốn ăn liền lấy ra ăn. Ta sẽ không ăn, phỏng chừng ngày mai mới có thể trở về, chờ sau khi trở về lại mang cái khác cho ngươi.”
“Ân.” Nhìn Mã Văn Tài đi rồi, cậu không hề lo lắng hắn sẽ gặp phải nguy hiểm phiêu lưu gì, dù sao cao thấp con đường này đều rất an toàn, hơn nữa giá trị vũ lực hiện tại của Mã Văn Tài cũng rất cao. Mở ra hộp đồ ăn trên bàn, quả nhiên đều là thứ chính mình thích ăn.
*
“Công tử, ngươi xem, không nghĩ tới mới vài ngày không thấy liền trở nên náo nhiệt như vậy.” Ngân Tâm đi ở bên người Chúc Anh Đài một bên cảm thán, một bên ngạc nhiên nói.
“Ân.” Chúc Anh Đài lên tiếng, tiếp theo đi quan sát tình huống chung quanh.
Tiểu thương buôn bán đồ vật trên phố lớn ngõ nhỏ không chỉ nhiều hơn, ngay cả người đọc sách đi trên đường cũng nhiều, hơn nữa tựa hồ là bởi vì duyên cớ muốn tổ chức tranh tài, người cầm quyền địa phương sửa chữa lại nơi này một phen, thậm chí còn thêm chút trang sức cho chủ yếu địa phương, vì thế cả địa phương này đều mang theo một cỗ không khí đọc sách nồng đậm.
“Công tử, ngươi xem, nơi đó còn có người đang luận (bình luận,xem xét) đồ vật kìa?”
Theo phương hướng ngón tay Ngân Tâm, quả nhiên nhìn đến một đám người đang xoi mói một bức họa, còn tranh luận thập phần kịch liệt.
“Nếu không, chúng ta đi qua xem?” Nhìn một đám người như vậy, Chúc Anh Đài có chút tâm động muốn qua nhìn xem đến tột cùng là thế nào, vì thế nhìn mấy người bên người hỏi.
Nhìn thoáng qua Lương Sơn Bá tâm tư không ở đó, Mã Văn Tài lễ phép cười cười, chỉ vào tửu lâu lớn nhất nơi này nói với Chúc Anh Đài, “Không được, chúng ta đi nơi đó ngồi, ngươi đợi xem xong hì đến nơi đó tìm chúng ta đi.”
“Được.” Nói xong, vội vã mang theo Ngân Tâm rời đi.
Nhìn Chúc Anh Đài rời đi, Mã Văn Tài mới mang theo Lương Sơn Bá đi lên tửu lâu.
Nhìn hai người tiến vào, tiểu nhị đứng ở nơi đó rất nhanh nhìn lướt qua quần áo hai người, ân cần xông tới, “Khách nhân, các ngươi cần cái gì sao?”
“Tìm cho chúng ta một chỗ ngồi trên lầu hai.” Mã Văn Tài nhìn lướt qua trong điếm, bởi vì nguyên nhân tranh tài nên càng nhiều người đọc sách ở trong này thể hiện bản lĩnh.
Nghe thanh âm nghị luận chung quanh, Mã Văn Tài cảm thấy có chút hoảng hốt, nếu là người ở đô thị hiện đại bận rộn thì làm sao sẽ có thời điểm nhàn rỗi như vậy đi tiêu dao, lại càng không thể tiêu tốn thời gian một ngày đi tranh luận một vấn đề đến cuối cùng vẫn không biết đáp án chính xác là cái gì.
Ngay tại sau khi mấy người lên lầu, nghe được đối diện truyền đến một đoạn đối thoại.
“Tiểu thư, ngươi cười cái gì?” Lục Ý thập phần khó hiểu nhìn tiểu thư nhà mình, không rõ vài cái đối thoại ngu ngốc có cái gì đáng buồn cười.
“Ta chỉ là cảm thấy có chút hảo ngoạn, rõ ràng không phải cái chuyện gì nghiêm trọng lắm, cũng không nên tranh luận chỉ để ra tìm một nguyên cớ.” Khuôn mặt tiểu thư kia giảo hoạt, một thân lụa là gấm vóc, bên người còn có người đi theo bảo hộ, nói vậy thân phận không thấp.
Chủ tớ hai người nói xong, tiểu thư kia đột nhiên cảm giác được một trận tầm mắt, vừa nhấc đầu liền thấy Mã Văn Tài đang nhìn chính mình. Công tử kia cười cười với nàng, nháy mắt liền cảm giác mặt nóng lên.
Chính mình chỉ là theo tiếng nhìn qua, không nghĩ tới bị người ta phát hiện, Mã Văn Tài cũng không giận, chỉ là cười cười với nàng kia, sau đó mặt giai nhân đối diện liền đỏ lên.
“Khách quan, vị trí các ngươi muốn là ở trong này, phong cảnh tuyệt hảo, hơn nữa không có người quấy rầy.” Tiểu nhị lưu loát mang theo hai người tới một cái vị trí dựa vào lan can, tầm nhìn thập phần trống trải.
“Ân.” Nhìn thoáng qua, Mã Văn Tài gật gật đầu, nói với tiểu nhị, “Ngươi đưa chút điểm tâm chiêu bài nơi này lên đi, tốc độ phải nhanh.”
“Khách quan yên tâm, tốc độ làm đồ ăn nơi chúng ta đều là nhất lưu.”
Mã Văn Tài vừa lòng gật gật đầu với tiểu tư bên người mình, tiểu tư hiểu ý cầm một ít bạc đưa cho tiểu nhị.
“Khách quan chờ, lập tức đến.” Thu được bạc, tiểu nhị càng thêm ra sức làm việc, lập tức bỏ chạy xuống.
Thẳng đến ngồi xuống, Lương Sơn Bá vẫn cảm thấy có ánh mắt luôn mịt mờ đi theo bọn họ, không phải rất rõ ràng, nhưng lại không bỏ qua được. Ngẩng đầu nhìn lướt qua, nhìn thấy chính là ánh mắt không kịp thu hồi của nữ tử. Thấy là nữ nhân Mã Văn Tài vừa mới cười với, Lương Sơn Bá đột nhiên cảm thấy tâm tình có chút không tốt.
“Sao vậy?” Thấy hơi thở trên người Lương Sơn Bá có chút biến hóa, Mã Văn Tài quan tâm hỏi.
“Không có việc gì.” Nói xong, nhìn lướt qua nữ tử vừa rồi kia, còn vụng trộm đánh giá Mã Văn Tài, nhất thời liền chuyển mặt về phía bên ngoài, nhìn phong cảnh bên ngoài.
Nhìn phản ứng của Lương Sơn Bá, Mã Văn Tài thoáng nhíu nhíu mày.
Sau khi Chúc Anh Đài cùng Lương Sơn Bá bọn họ tách ra, liền thẳng tắp đi qua nhìn những người vừa rồi, nghe mấy người biện hộ, nghe được mùi ngon, liền không tự chủ được đi về phía trước. Đợi cho cuối cùng tất cả mọi người tan đi, mới phát hiện chính mình đi lạc khỏi Ngân Tâm. Nghĩ Ngân Tâm sẽ không xa lắm, vì thế vội vội vàng vàng tìm kiếm chung quanh.
Nhìn chung quanh tìm kiếm, không nghĩ qua liền đụng phải người khác
“Công tử, cẩn thận a.” Đỡ lấy một người chui đầu vào trong lòng mình, Vương Kỳ thập phần bất đắc dĩ.
Thẳng đến chính mình đụng phải người ta, mới phát hiện chính mình có chút lỗ mãng, vội vàng lui ra khỏi lòng hắn, “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, ta không phải cố ý.”
“Không sao, công tử đây là có việc gấp?” Nhìn người trước mặt chính mình mặt đỏ tai hồng, Vương Kỳ hảo tâm hỏi.
“Ta đi lạc khỏi thị…, tiểu tư của ta.” Người trước mắt này nhìn thập phần anh tuấn, hơn nữa tuổi tác không lớn, nghĩ đến hành động vừa rồi của chính mình, hai má Chúc Anh Đài lại đỏ lên.
Nhìn mặt người trước mắt đỏ lên, Vương Kỳ cảm thấy chính mình nhất định là đụng phải một cái tiểu công tử chưn từng đi quá xa nhà, bằng không sẽ không ngại ngùng như vậy.”Ngươi ngẫm lại, các ngươi có ước định gặp nhau ở nơi nào linh tinh hay không, có lẽ là hắn sẽ đến đấy chờ.”
Nghe hắn nói như vậy, Chúc Anh Đài lập tức nghĩ tới ước định gặp nhau tại tửu lâu của bọn họ, rất nhanh liền không kích động.”Đa tạ huynh đài, ta biết nên đi đâu tìm nàng.”
Nhìn bóng dáng Chúc Anh Đài rời đi, Vương Kỳ lắc lắc đầu, đi về tửu lâu mình ước định cùng bạn bè.
“Công tử.” Quả nhiên, ở trước tửu lâu ước định, Chúc Anh Đài liếc mắt một cái liền thấy được Ngân Tâm chờ ở ngoài cửa.
Nhìn thấy Ngân Tâm chào đón, Chúc Anh Đài thập phần quan tâm hỏi, “Ngươi vừa rồi chạy đi đâu?”
“Vừa rồi công tử cứ một đường chui vào bên trong, ta theo không kịp, đợi cho người đều tan, ta phát hiện không thấy công tử. Nghĩ đến ước định của công tử cùng Lương công tử bọn họ, vì thế trước tới nơi này chờ công tử.” Ngân Tâm hiển nhiên cũng thập phần sốt ruột, “Công tử, ngươi vừa rồi chạy đi đâu?”
“Ta…” Không biết vì sao, trong đầu Chúc Anh Đài hiện tại lại nghĩ tới người vừa đỡ chính mình kia, ấp úng nói, “Ta vừa rồi đi tìm ngươi, không có tìm được, vì thế nghĩ đến trở lại nơi này.”
“Nga.” Nhìn công tử nhà mình không biết suy nghĩ cái gì, Ngân Tâm đột nhiên kêu một tiếng, “Đúng rồi, công tử, ngươi nhanh lên đi thôi, Lương công tử còn chờ ngươi cùng ăn cơm.”
“Đã biết.”
Trận đấu lần này tổng cộng cử hành bảy ngày, ngày đầu tiên là bố trí đề mục để cho người có tư cách dự thi giao ra tác phẩm của mình, chờ giám khảo thẩm tra. Bình thường giám khảo đều là đại gia nổi danh có hi vọng. Đợi đến ngày thứ ba thì công bố kết quả, người còn lại không đến một phần mười, buổi tối bắt đầu đợt tỷ thí thứ hai. Ngày thứ năm công bố người xuất sắc đợt thứ hai, lúc này chỉ còn lại có hai mươi người. Ngày thứ sáu từ bên trong hai mươi người tuyển ra năm người, người đứng nhất năm người sẽ dự thi tiếp (chém). Ngày thứ bảy lại từ phương diện này tuyển ra một hai ba gã, sau đó phân phát phần thưởng.
Ni Sơn thư viện lần này bởi vì phu tử phê chuẩn, cho nên rất nhiều người đều xuống dưới thử một lần, chỉ là phần lớn ở vòng thứ nhất đã bị loại, chỉ có số ít kiên trì đến đợt thứ hai, trong đó còn có Mã Văn Tài cùng Chúc Anh Đài.
Nhìn tên hai người trên bảng, Lương Sơn Bá có chút căm giận nói, “Dựa vào cái gì? Vì cái gì ta vòng thứ nhất đã bị loại, bọn họ liền ở trên đến bây giờ.”
Tứ Cửu đứng ở bên người cậu thật sự là không đành lòng đả kích công tử của mình, công tử ngươi chẳng lẽ không biết hiện tại ngươi có bao nhiêu lười sao? Cầm một quyển sách, không đến nửa canh giờ liền ngủ.
Nhìn thấy kết quả như vậy, Mã Văn Tài không có phản ứng gì, nhưng thật ra Chúc Anh Đài thập phần cao hứng, này chứng minh học thức hiện tại của nàng vẫn khá được.
“Này phía trên viết cái gì?” Nhìn thứ giống như thiệp mời trên tay Chúc Anh Đài cùng Mã Văn Tài, thật ra Lương Sơn Bá thập phần tò mò, thứ này chỉ cần là người thông qua đợt thứ hai đều thu được.
“Đây là địa điểm tỷ thí vòng thứ ba.” Mã Văn Tài cầm lấy thiệp mời nhàn nhạt nói.
“Nhìn địa chỉ mặt trên, hình như là quý phủ của tri huyện nơi này.” Một bên Chúc Anh Đài cũng nhìn lướt qua nói.
“Vì cái gì thay đổi địa điểm?” Lương Sơn Bá thập phần kỳ quái, hai vòng trước đều là ở phía trên đại quảng trường, như vậy có thể phòng ngừa gian lận, cũng có thể cho mọi người nhìn phong thái văn nhân vẩy mực.
Nghe Lương Sơn Bá nói, Mã Văn Tài như là nghĩ tới cái gì, bên miệng gợi lên một cái tươi cười châm chọc, “Ai biết nột.”
Tác giả có chuyện muốn nói: cảm tạ An Trạch á ×3 lôi, cảm tạ Vũ kỷ lôi.
Thật là cao hứng, lần đầu tiên thu được nhiều như vậy lôi.
nếu như vậy, ta hôm nay song rất tốt, đây là đệ nhất càng.
① cả ngày không có dính dính ngọt ngọt cùng một chỗ với Mã Văn Tài
② ở thời điểm nhắc tới Mã Văn Tài ánh mắt có chút mơ hồ không rõ
③ luôn mang theo mình không mục đích chạy quanh
…
“Lương huynh, gần đây ngươi cãi nhau với Mã huynh?.” Thừa dịp thời điểm nghỉ ngơi, Chúc Anh Đài thật cẩn thận hỏi Lương Sơn Bá.
“Không có a.” Lương Sơn Bá rầu rĩ không vui trả lời. Từ sau ngày đó, cậu liền cảm thấy Mã Văn Tài có chút kỳ quái, giống như là mở ra chốt mở nào đó. Tuy rằng cậu cảm thấy hai người là bạn tốt, đối với một ít hành động ái muội của hắn cũng không để ở trong lòng, nhưng là lâu dần sẽ luôn cảm thấy có chút chỗ là lạ. Nói không rõ ràng, nhưng là trong lòng lại rất kỳ quái mà ê ẩm ngứa, vì thế bắt đầu theo bản năng tránh né.
Nhìn Lương Sơn Bá yên lặng không nói, Chúc Anh Đài thay đổi một loại cách nói, “Vậy ngươi nảy sinh mâu thuẫn với Mã huynh?”
Lương Sơn Bá lắc lắc đầu, tỏ vẻ không có.
“Được rồi.” Tuy rằng đoạn thời gian trước còn có chút lúng túng đối với chuyện của hai người bọn họ, nhưng sau lại suy nghĩ một chút, có lẽ chỉ có cái loại tính cách như Mã Văn Tài này mới là thích hợp với Lương Sơn Bá đi.
Rầu rĩ trầm mặc trong chốc lát, vẫn không nghĩ thông suốt nguyên nhân mình rối rắm, vì thế quyết định không rối rắm. Nhìn thoáng qua Chúc Anh Đài vẫn ở cùng mình, Lương Sơn Bá đột nhiên nghĩ tới một tin tức nghe được vào mấy ngày hôm trước.”Đúng rồi, nghe nói qua vài ngày nữa dưới núi sẽ tổ chức một cuộc tranh tài thi văn, rất nhiều tài tử từ các nơi đều tới tham gia, chúng ta cùng đi kiến thức đi.”
“Nhưng mà thời gian tổ chức không phải là thời điểm chúng ta đến trường sao, phu tử sẽ cho đi?” Đối với chuyện này, mấy ngày hôm trước nàng cũng chợt nghe người cùng trường nói.
“Yên tâm, ta đã hỏi qua phu tử, phu tử nói đây là một cơ hội khó có được, để cho chúng ta đi kiến thức.” Lương Sơn Bá cười cười với Chúc Anh Đài, làm cho nàng yên tâm.
“Tốt lắm.” Nghe Lương Sơn Bá nói, Chúc Anh Đài liền yên tâm, nàng đến nơi đây vốn là vì học tập được càng nhiều thứ, hiện tại có một cơ hội kiến thức một chút như vậy, đương nhiên không thể buông tha.
Cái gọi là tranh tài thi văn, hình thức đại khái cũng không sai biệt lắm với cái loại lấy văn kết bạn trên TV, cũng có thể xem như một loại tuyển tú cổ đại. Chỉ là người thắng cuối cùng của cuộc tranh tài này bình thường đều sẽ nổi danh, càng có thể nhận được sự thưởng thức của Thánh Thượng cải trang vi hành, nhờ đó Nhất Phi Trùng Thiên, cá chép hóa rồng, vì thế nhân sổ tới tham gia càng ngày càng nhiều lên. Chỗ Ni Sơn thư viện nằm ngay biên giới giao thông yếu đạo của Giang Nam, thập phần tiện lợi, hơn nữa nơi này thập phần giàu có, có năng lực cung cấp tiện lợi cho người dự thi, vì thế tranh tài được tổ chức trong này cũng là vì tiện cho mọi người đến. Hàng năm tới nơi này đều là một ít người tự nhận là tài tử, hoặc là minh tuấn đã có chút danh khí, đương nhiên còn có một ít đại nhân vật không biết đánh cái chủ ý mà mang theo gia quyến cùng đi. Từ xưa tài tử xứng giai nhân, cho nên loại thời điểm này luôn dễ dàng tạo thành các cặp đôi.
Nhìn Lương Sơn Bá ma sát cọ cọ không chịu vào, Mã Văn Tài cười cười, cúi đầu nói, “Sao lại không tiến vào, sợ ta ăn ngươi?”
Nghe được thanh âm Mã Văn Tài, Lương Sơn Bá biết chính mình bị phát hiện, vì thế cũng không cọ xát, chậm rãi đi vào.
“Đi gặp Chúc Anh Đài thì sao lại trở về nhanh như vậy?” Thấy ánh mắt Lương Sơn Bá không dám cùng đối diện chính mình. Trong lòng Mã Văn Tài cúi đầu thở dài một tiếng, có phải mình làm có chút quá hay không, nếu chậm rãi đến có thể tốt một ít hay không.
“Ân.” Sau khi nói với Chúc Anh Đài xong, hai người còn nói cái khác, nhưng Lương Sơn Bá luôn muốn trở về, sau khi trở về lại không biết rốt cuộc phải làm cái gì.
Xem ra là chính mình nóng vội, Mã Văn Tài dần dần tỉnh lại, sau đó chuyển hoán đến một cái đề tài Lương Sơn Bá cảm thấy hứng thú, “Chúc Anh Đài đáp ứng rồi sao?”
“Ân, đáp ứng rồi.”
“Vậy là tốt rồi, hiện tại ta đi xuống núi xem, chuẩn bị trước một chút, tranh thủ một lần là thành công.” Nói xong, đứng dậy liền chuẩn bị đi ra ngoài.
Thấy bộ dáng Mã Văn Tài phất ống tay áo đi không mang theo một chút tro bụi, Lương Sơn Bá không hiểu cảm thấy có chút ủy khuất, từ sau khi tiến vào cũng không có hỏi qua chính mình ăn hay chưa, rõ ràng mỗi ngày đều sẽ hỏi một lần, sau đó mang theo chính mình đi ăn điểm tâm. Đương nhiên, đây đều là vì cổ đại không có đèn, trời tối sớm, canh giờ ăn cơm đương nhiên có chút sớm, điểm năng lượng kia căn bản là chống đỡ không nỗi đến buổi tối.
“Ta đói bụng.” Lương Sơn Bá nhỏ giọng nói, mang theo một ít ủy khuất chính cậu đều không có phát hiện.
Nhìn bộ dáng tội nghiệp của Lương Sơn Bá, Mã Văn Tài cảm thấy chính mình sắp tức đến nở nụ cười, là cậu gần đây vẫn muốn trốn tránh chính mình, ngay cả nói nhiều một chút cũng không muốn nói với mình, hiện tại như thế nào lại đi trách mình.
Bất đắc dĩ cười cười, “Xem ta đã quên, đồ ăn ta đặt ở hộp ở trên bàn ngươi, ngươi muốn ăn liền lấy ra ăn. Ta sẽ không ăn, phỏng chừng ngày mai mới có thể trở về, chờ sau khi trở về lại mang cái khác cho ngươi.”
“Ân.” Nhìn Mã Văn Tài đi rồi, cậu không hề lo lắng hắn sẽ gặp phải nguy hiểm phiêu lưu gì, dù sao cao thấp con đường này đều rất an toàn, hơn nữa giá trị vũ lực hiện tại của Mã Văn Tài cũng rất cao. Mở ra hộp đồ ăn trên bàn, quả nhiên đều là thứ chính mình thích ăn.
*
“Công tử, ngươi xem, không nghĩ tới mới vài ngày không thấy liền trở nên náo nhiệt như vậy.” Ngân Tâm đi ở bên người Chúc Anh Đài một bên cảm thán, một bên ngạc nhiên nói.
“Ân.” Chúc Anh Đài lên tiếng, tiếp theo đi quan sát tình huống chung quanh.
Tiểu thương buôn bán đồ vật trên phố lớn ngõ nhỏ không chỉ nhiều hơn, ngay cả người đọc sách đi trên đường cũng nhiều, hơn nữa tựa hồ là bởi vì duyên cớ muốn tổ chức tranh tài, người cầm quyền địa phương sửa chữa lại nơi này một phen, thậm chí còn thêm chút trang sức cho chủ yếu địa phương, vì thế cả địa phương này đều mang theo một cỗ không khí đọc sách nồng đậm.
“Công tử, ngươi xem, nơi đó còn có người đang luận (bình luận,xem xét) đồ vật kìa?”
Theo phương hướng ngón tay Ngân Tâm, quả nhiên nhìn đến một đám người đang xoi mói một bức họa, còn tranh luận thập phần kịch liệt.
“Nếu không, chúng ta đi qua xem?” Nhìn một đám người như vậy, Chúc Anh Đài có chút tâm động muốn qua nhìn xem đến tột cùng là thế nào, vì thế nhìn mấy người bên người hỏi.
Nhìn thoáng qua Lương Sơn Bá tâm tư không ở đó, Mã Văn Tài lễ phép cười cười, chỉ vào tửu lâu lớn nhất nơi này nói với Chúc Anh Đài, “Không được, chúng ta đi nơi đó ngồi, ngươi đợi xem xong hì đến nơi đó tìm chúng ta đi.”
“Được.” Nói xong, vội vã mang theo Ngân Tâm rời đi.
Nhìn Chúc Anh Đài rời đi, Mã Văn Tài mới mang theo Lương Sơn Bá đi lên tửu lâu.
Nhìn hai người tiến vào, tiểu nhị đứng ở nơi đó rất nhanh nhìn lướt qua quần áo hai người, ân cần xông tới, “Khách nhân, các ngươi cần cái gì sao?”
“Tìm cho chúng ta một chỗ ngồi trên lầu hai.” Mã Văn Tài nhìn lướt qua trong điếm, bởi vì nguyên nhân tranh tài nên càng nhiều người đọc sách ở trong này thể hiện bản lĩnh.
Nghe thanh âm nghị luận chung quanh, Mã Văn Tài cảm thấy có chút hoảng hốt, nếu là người ở đô thị hiện đại bận rộn thì làm sao sẽ có thời điểm nhàn rỗi như vậy đi tiêu dao, lại càng không thể tiêu tốn thời gian một ngày đi tranh luận một vấn đề đến cuối cùng vẫn không biết đáp án chính xác là cái gì.
Ngay tại sau khi mấy người lên lầu, nghe được đối diện truyền đến một đoạn đối thoại.
“Tiểu thư, ngươi cười cái gì?” Lục Ý thập phần khó hiểu nhìn tiểu thư nhà mình, không rõ vài cái đối thoại ngu ngốc có cái gì đáng buồn cười.
“Ta chỉ là cảm thấy có chút hảo ngoạn, rõ ràng không phải cái chuyện gì nghiêm trọng lắm, cũng không nên tranh luận chỉ để ra tìm một nguyên cớ.” Khuôn mặt tiểu thư kia giảo hoạt, một thân lụa là gấm vóc, bên người còn có người đi theo bảo hộ, nói vậy thân phận không thấp.
Chủ tớ hai người nói xong, tiểu thư kia đột nhiên cảm giác được một trận tầm mắt, vừa nhấc đầu liền thấy Mã Văn Tài đang nhìn chính mình. Công tử kia cười cười với nàng, nháy mắt liền cảm giác mặt nóng lên.
Chính mình chỉ là theo tiếng nhìn qua, không nghĩ tới bị người ta phát hiện, Mã Văn Tài cũng không giận, chỉ là cười cười với nàng kia, sau đó mặt giai nhân đối diện liền đỏ lên.
“Khách quan, vị trí các ngươi muốn là ở trong này, phong cảnh tuyệt hảo, hơn nữa không có người quấy rầy.” Tiểu nhị lưu loát mang theo hai người tới một cái vị trí dựa vào lan can, tầm nhìn thập phần trống trải.
“Ân.” Nhìn thoáng qua, Mã Văn Tài gật gật đầu, nói với tiểu nhị, “Ngươi đưa chút điểm tâm chiêu bài nơi này lên đi, tốc độ phải nhanh.”
“Khách quan yên tâm, tốc độ làm đồ ăn nơi chúng ta đều là nhất lưu.”
Mã Văn Tài vừa lòng gật gật đầu với tiểu tư bên người mình, tiểu tư hiểu ý cầm một ít bạc đưa cho tiểu nhị.
“Khách quan chờ, lập tức đến.” Thu được bạc, tiểu nhị càng thêm ra sức làm việc, lập tức bỏ chạy xuống.
Thẳng đến ngồi xuống, Lương Sơn Bá vẫn cảm thấy có ánh mắt luôn mịt mờ đi theo bọn họ, không phải rất rõ ràng, nhưng lại không bỏ qua được. Ngẩng đầu nhìn lướt qua, nhìn thấy chính là ánh mắt không kịp thu hồi của nữ tử. Thấy là nữ nhân Mã Văn Tài vừa mới cười với, Lương Sơn Bá đột nhiên cảm thấy tâm tình có chút không tốt.
“Sao vậy?” Thấy hơi thở trên người Lương Sơn Bá có chút biến hóa, Mã Văn Tài quan tâm hỏi.
“Không có việc gì.” Nói xong, nhìn lướt qua nữ tử vừa rồi kia, còn vụng trộm đánh giá Mã Văn Tài, nhất thời liền chuyển mặt về phía bên ngoài, nhìn phong cảnh bên ngoài.
Nhìn phản ứng của Lương Sơn Bá, Mã Văn Tài thoáng nhíu nhíu mày.
Sau khi Chúc Anh Đài cùng Lương Sơn Bá bọn họ tách ra, liền thẳng tắp đi qua nhìn những người vừa rồi, nghe mấy người biện hộ, nghe được mùi ngon, liền không tự chủ được đi về phía trước. Đợi cho cuối cùng tất cả mọi người tan đi, mới phát hiện chính mình đi lạc khỏi Ngân Tâm. Nghĩ Ngân Tâm sẽ không xa lắm, vì thế vội vội vàng vàng tìm kiếm chung quanh.
Nhìn chung quanh tìm kiếm, không nghĩ qua liền đụng phải người khác
“Công tử, cẩn thận a.” Đỡ lấy một người chui đầu vào trong lòng mình, Vương Kỳ thập phần bất đắc dĩ.
Thẳng đến chính mình đụng phải người ta, mới phát hiện chính mình có chút lỗ mãng, vội vàng lui ra khỏi lòng hắn, “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, ta không phải cố ý.”
“Không sao, công tử đây là có việc gấp?” Nhìn người trước mặt chính mình mặt đỏ tai hồng, Vương Kỳ hảo tâm hỏi.
“Ta đi lạc khỏi thị…, tiểu tư của ta.” Người trước mắt này nhìn thập phần anh tuấn, hơn nữa tuổi tác không lớn, nghĩ đến hành động vừa rồi của chính mình, hai má Chúc Anh Đài lại đỏ lên.
Nhìn mặt người trước mắt đỏ lên, Vương Kỳ cảm thấy chính mình nhất định là đụng phải một cái tiểu công tử chưn từng đi quá xa nhà, bằng không sẽ không ngại ngùng như vậy.”Ngươi ngẫm lại, các ngươi có ước định gặp nhau ở nơi nào linh tinh hay không, có lẽ là hắn sẽ đến đấy chờ.”
Nghe hắn nói như vậy, Chúc Anh Đài lập tức nghĩ tới ước định gặp nhau tại tửu lâu của bọn họ, rất nhanh liền không kích động.”Đa tạ huynh đài, ta biết nên đi đâu tìm nàng.”
Nhìn bóng dáng Chúc Anh Đài rời đi, Vương Kỳ lắc lắc đầu, đi về tửu lâu mình ước định cùng bạn bè.
“Công tử.” Quả nhiên, ở trước tửu lâu ước định, Chúc Anh Đài liếc mắt một cái liền thấy được Ngân Tâm chờ ở ngoài cửa.
Nhìn thấy Ngân Tâm chào đón, Chúc Anh Đài thập phần quan tâm hỏi, “Ngươi vừa rồi chạy đi đâu?”
“Vừa rồi công tử cứ một đường chui vào bên trong, ta theo không kịp, đợi cho người đều tan, ta phát hiện không thấy công tử. Nghĩ đến ước định của công tử cùng Lương công tử bọn họ, vì thế trước tới nơi này chờ công tử.” Ngân Tâm hiển nhiên cũng thập phần sốt ruột, “Công tử, ngươi vừa rồi chạy đi đâu?”
“Ta…” Không biết vì sao, trong đầu Chúc Anh Đài hiện tại lại nghĩ tới người vừa đỡ chính mình kia, ấp úng nói, “Ta vừa rồi đi tìm ngươi, không có tìm được, vì thế nghĩ đến trở lại nơi này.”
“Nga.” Nhìn công tử nhà mình không biết suy nghĩ cái gì, Ngân Tâm đột nhiên kêu một tiếng, “Đúng rồi, công tử, ngươi nhanh lên đi thôi, Lương công tử còn chờ ngươi cùng ăn cơm.”
“Đã biết.”
Trận đấu lần này tổng cộng cử hành bảy ngày, ngày đầu tiên là bố trí đề mục để cho người có tư cách dự thi giao ra tác phẩm của mình, chờ giám khảo thẩm tra. Bình thường giám khảo đều là đại gia nổi danh có hi vọng. Đợi đến ngày thứ ba thì công bố kết quả, người còn lại không đến một phần mười, buổi tối bắt đầu đợt tỷ thí thứ hai. Ngày thứ năm công bố người xuất sắc đợt thứ hai, lúc này chỉ còn lại có hai mươi người. Ngày thứ sáu từ bên trong hai mươi người tuyển ra năm người, người đứng nhất năm người sẽ dự thi tiếp (chém). Ngày thứ bảy lại từ phương diện này tuyển ra một hai ba gã, sau đó phân phát phần thưởng.
Ni Sơn thư viện lần này bởi vì phu tử phê chuẩn, cho nên rất nhiều người đều xuống dưới thử một lần, chỉ là phần lớn ở vòng thứ nhất đã bị loại, chỉ có số ít kiên trì đến đợt thứ hai, trong đó còn có Mã Văn Tài cùng Chúc Anh Đài.
Nhìn tên hai người trên bảng, Lương Sơn Bá có chút căm giận nói, “Dựa vào cái gì? Vì cái gì ta vòng thứ nhất đã bị loại, bọn họ liền ở trên đến bây giờ.”
Tứ Cửu đứng ở bên người cậu thật sự là không đành lòng đả kích công tử của mình, công tử ngươi chẳng lẽ không biết hiện tại ngươi có bao nhiêu lười sao? Cầm một quyển sách, không đến nửa canh giờ liền ngủ.
Nhìn thấy kết quả như vậy, Mã Văn Tài không có phản ứng gì, nhưng thật ra Chúc Anh Đài thập phần cao hứng, này chứng minh học thức hiện tại của nàng vẫn khá được.
“Này phía trên viết cái gì?” Nhìn thứ giống như thiệp mời trên tay Chúc Anh Đài cùng Mã Văn Tài, thật ra Lương Sơn Bá thập phần tò mò, thứ này chỉ cần là người thông qua đợt thứ hai đều thu được.
“Đây là địa điểm tỷ thí vòng thứ ba.” Mã Văn Tài cầm lấy thiệp mời nhàn nhạt nói.
“Nhìn địa chỉ mặt trên, hình như là quý phủ của tri huyện nơi này.” Một bên Chúc Anh Đài cũng nhìn lướt qua nói.
“Vì cái gì thay đổi địa điểm?” Lương Sơn Bá thập phần kỳ quái, hai vòng trước đều là ở phía trên đại quảng trường, như vậy có thể phòng ngừa gian lận, cũng có thể cho mọi người nhìn phong thái văn nhân vẩy mực.
Nghe Lương Sơn Bá nói, Mã Văn Tài như là nghĩ tới cái gì, bên miệng gợi lên một cái tươi cười châm chọc, “Ai biết nột.”
Tác giả có chuyện muốn nói: cảm tạ An Trạch á ×3 lôi, cảm tạ Vũ kỷ lôi.
Thật là cao hứng, lần đầu tiên thu được nhiều như vậy lôi.
nếu như vậy, ta hôm nay song rất tốt, đây là đệ nhất càng.
Tác giả :
Ngốc Tiểu Mạch Chủ