Phải Cầu Hôn Với Bảy Nam Nhân, Làm Sao Bây Giờ?
Chương 32 Không biết yêu
Đôi mắt của thiếu niên có chút mờ mịt, hắn chần chờ hỏi:" Là...vậy sao? "
Yến Trầm cúi người, hôn xuống cánh môi khẽ nhếch của thiếu niên, hỏi ngược lại:"Không tin ta?"
"Tin!" Hắn nhanh chóng đáp.
Yến Trầm nói:"Bé ngoan, thúc thúc sẽ không lừa ngươi."
Tiểu thú nhân gật đầu, nhưng đôi mắt vẫn chứa tia do dự.
Yến Trầm trấn an hắn:"Đừng nghĩ nhiều, ta chỉ muốn tốt cho ngươi. Nhớ kỹ lần sau không cần chịu đựng, lúc nãy Lăng Huyền hôn ngươi... " Y ái muội chạm vào phía dưới của hắn, tiếp tục nói:"Cứng rồi? "
Tiểu thú nhân theo bản năng hơi ngượng ngùng, nhưng vì tin tưởng Yến Trầm mà gật đầu:"Đúng vậy.... Ưm."
Yến Trầm hôn hắn, dễ như trở bàn tay mà xâm chiếm khoang miệng, cuốn lấy chiếc lưỡi ngoan ngoãn kia, khiến hắn phải rùng mình tê dại.
Vì lời của y, Sở Mộ Vân không còn ngây người như trước, hắn chủ động hôn lại. Tuy không dám hôn quá kịch liệt nhưng cũng đủ khiến nụ hôn càng trở nên mỹ vị.
Mấy ngày nay Yến Trầm xem rất nhiều thư tịch có liên quan đến Băng Linh Thú.
Loại linh thú này có sức chiến đấu mạnh mẽ nhưng tính cách lại rất đơn thuần. Vì đặc thù của băng linh dịch mà thân thể chúng rất mẫn cảm.
Nhưng muốn sản xuất băng linh dịch mà không chạm vào thứ kia thì không phải là điều dễ dàng.
Không chỉ yêu cầu thân thể được dạy dỗ mà còn phải kích thích cả tinh thần.
Chỉ như vậy mới có thể hoàn thành điều kiện một cách hoàn mỹ.
Theo lý thuyết, Yến Trầm không nên nói như vậy. Thực ra chỉ cần khiến tiểu thú nhân đối với y khăng khăng như mực, ái thệ hải minh sơn, cơ thể hắn sẽ càng mẫn cảm, càng dễ hưng phấn, tự nhiên nước chảy thành sông.
Đáng tiếc Băng Linh Thú không phải là con người.
Bọn chúng trước khi thành niên vì băng linh dịch mà thường bị phản bội và lợi dụng. Nhiều thế hệ truyền thừa về sau cũng vì vậy mà có sức mạnh siêu phàm, sản xuất ra băng linh dịch cũng thuần khiết hơn và vĩnh viễn không yêu ai.
Bọn chúng không hiểu tình yêu là gì. Cho nên tiểu thú nhân nói thích y, có lẽ chỉ là sự quyến luyến không hề liên quan đến tình yêu.
Băng Linh Thú sẽ cùng y triền miên, sẽ phát tiết trong tay y nhưng là do cơ thể mẫn cảm. Đây chính là thiên tính của động vật, là bản năng sinh sản của hậu đại, không hơn.
Vì vậy Yến Trầm hiểu rất rõ, tiểu thú nhân không có khả năng yêu y, cũng không có khả năng giống như Sở Mộ Vân yêu Ngạo mạn. Thậm chí sau khi biết mọi chuyện vẫn vì y mà hiến dâng sinh mệnh.
Nếu không có tình yêu, đương nhiên không thể cùng người yêu giao hoan khiến tinh thần sung sướng, tích tụ khoái cảm sản xuất băng linh dịch thuần khiết.
Vì vậy Yến Trầm khiến cho tiểu thú nhân hoàn toàn lâm hãm, hoàn toàn phóng túng.
Không cần phải có tình yêu, chỉ cần nếm trải tình dục cũng có thể tạo nên hiệu quả hoàn mỹ.
Huống chi....
Yến Trầm mê muội hôn môi tiểu thú nhân xinh đẹp, trái tim trong lồng ngực vì ác ý mà trở nên hưng phấn đến run rẩy.
Y muốn thấy 'Sở Mộ Vân ' sa đọa.
Muốn thấy ' Sở Mộ Vân ' toàn tâm toàn ý yêu Ngạo mạn, biến thành một con tiểu thú dâm đãng.
Y càng chờ mong, chờ mong lúc Ngạo mạn phát hiện ra, sẽ có tâm trạng và cảm xúc như thế nào.
Vì sao chết cũng đã chết, tình yêu của các người vẫn không biến mất.
Vì sao linh hồn cũng đã tan biến, sự ràng buộc các người lại càng được buộc chặt.
Vì sao tình cảm như vậy...
Từ trước đến nay y chưa từng trải qua.
Bị Đố kỵ tẩy não suốt hai ngày, Sở Mộ Vân nhanh chóng không biết ba chữ 'ntr*' là gì.
Linh:"Ngưu đầu nhân là cái gì? Vì sao ngưu đầu nhân đều thích đội nón xanh?"
Sở Mộ Vân:"Lại tra lung tung cái gì?"
Lời lẽ của Linh đầy chính đáng:"Cố gắng học tập, mỗi ngày tiến về phía trước!"
Sở Mộ Vân đỡ trán:"Đừng tra, để ta nói cho ngươi, ngưu đầu nhân là một chủng tộc trong trò chơi. Bọn họ có hình thể rất lớn, còn rất dễ thương, câu cửa miệng là: Mẫu thân đại địa đang lừa ngươi..."
Linh im lặng nhìn Bách Khoa Baidu: Ngưu đầu nhân là ntr, viết tắt là xxx, dịch là--có đam mê phát sinh quan hệ tình dục với người khác phái.
Không giống lời ký chủ nói lắm...... Thôi, Bách khoa Baidu là cái quái gì, ký chủ nói mới là đúng! Hơn nữa, chỗ nào là 'thích người khác phái '? Rõ ràng là đồng tính, giải thích như vậy không đáng tin cậy chút nào!
Sở Mộ Vân thấy trời sắp tối mới ngừng giải thích với Linh bảo bảo 'mẫu thân đại địa lừa ngươi '.
Sở Mộ Vân:"Linh, lát nữa ta muốn ra ngoài, ngươi ngưng thần quan sát, nếu cảm nhận được hơi thở của Đố kỵ thì nói cho ta."
Linh:"Được!"
Tu vi thân thể hiện tại của Sở Mộ Vân rất cao. Tuy cảnh giới này là trời sinh nhưng lại vô cùng cường đại.
Tiểu thú nhân lúc trước đương nhiên không thể sử dụng sức mạnh này nhưng nếu Sở Mộ Vân thì lại khác. Toàn bộ kiến thức Tàng thư các ở Thiên Loan Phong đều ở trong đầu hắn. Cái hắn cần hiện giờ chỉ là thời gian để thích ứng thôi.
Nếu lúc này có thanh kiếm, hắn chỉ cần một giây là có thể đột phá thức thứ chín của kiếm pháp Thiên Nguyệt.
Dù sao cũng luyện kiếm mười mấy năm, các chiêu thức đã sớm khắc sâu vào linh hồn hắn.
Tiếc là trong thời gian ngắn sẽ không dùng được.
Tuy nhiên hắn có thể sử dụng đa số các trận pháp lớn nhỏ, hơn nữa còn hiệu quả hơn đời trước gấp mấy lần.
Tuy sử dụng trận pháp không cần tu vi, vì có thể sử dụng các đạo cụ có chứa linh khí để bổ sung.
Nhưng nếu có tu vi, hắn sẽ bớt đi nhiều việc. Hơn nữa vì tự vận khí lực, độ chính xác cũng cao hơn. Lúc trước chỉ có thể khiến trận pháp phát huy 80%, nhưng bây giờ đối với Sở Mộ Vân mà nói, hắn có thể khiến trận pháp phát huy 200% uy lực.
Lợi hại như vậy nhưng đáng tiếc chỉ có thể giấu đi... Nghĩ lại thật khó chịu.
Tuy Linh đã ngưng thần quan sát nhưng Sở Mộ Vân vẫn phải chuẩn bị đủ. Bố trí trận pháp bên đường, trong phạm vi một cây số, dù là gió thổi cỏ lay hắn đều có thể phát hiện.
Thật ra không cần cẩn thận như vậy.
Hắn diễn rất thành công nên Đố kỵ chắc chắn sẽ không nghi ngờ.
Sở Mộ Vân nửa đêm ra ngoài đương nhiên không phải để phơi ánh trăng.
Hắn đi thẳng đến thư phòng Yến Trầm. Sau khi vượt qua cấm chế bên ngoài, hắn nhanh chóng tìm ra thư tịch có liên quan đến Băng Linh Thú.
Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Sở Mộ Vân tuy rất hiểu ((Ma giới)) nhưng lại không biết nhiều về Băng Linh Thú được giả thiết.
Cho nên hắn cần phải bổ sung kiến thức.
Xem qua bảy tám cuốn thư tịch, tốc độ đọc của Sở Mộ Vân cực nhanh. Nhìn qua không giống như hắn đang đọc sách mà giống như chỉ lướt qua.
Nhưng thật ra, tất cả nội dung đều chui vào trong đầu hắn.
Mười lăm phút sau, Sở Mộ Vân buông sách xuống.
Linh tò mò hỏi:"Có phát hiện gì không? "
Ánh mắt Sở Mộ Vân hơi lóe:" Hóa ra Băng Linh Thú không biết yêu."
Linh:"?"
Sở Mộ Vân cười nhẹ:"Chờ Đố kỵ tự nếm hậu quả đi."
*Nghĩa của NTR:
Từ trong tiếng Nhật chủ yếu được sử dụng cho đàn ông, chẳng hạn như "người yêu của anh ta đã ngủ với người khác", "vợ anh ta đã ngủ với người khác ", v.v.. Việc phân loại có thể phức tạp hơn tùy thuộc vào số lượng đàn ông ở bên kia là số ít hay số nhiều. Việc phân loại thông thường dựa trên mối quan hệ tình cảm giữa hai người.
Có ba loại phân loại:
1: Nhân vật nữ tình nguyện với nhân vật phụ và cắm sừng nhân vật chính.
2. Đề cập đến thực tế lúc đầu nhân vật nữ là bất đắc dĩ, sau đó dần dần biến thành ngoại tình.
3. Hiếp dâm (Hiếp dâm イ): đề cập đến trạng thái kháng cự.
Yến Trầm cúi người, hôn xuống cánh môi khẽ nhếch của thiếu niên, hỏi ngược lại:"Không tin ta?"
"Tin!" Hắn nhanh chóng đáp.
Yến Trầm nói:"Bé ngoan, thúc thúc sẽ không lừa ngươi."
Tiểu thú nhân gật đầu, nhưng đôi mắt vẫn chứa tia do dự.
Yến Trầm trấn an hắn:"Đừng nghĩ nhiều, ta chỉ muốn tốt cho ngươi. Nhớ kỹ lần sau không cần chịu đựng, lúc nãy Lăng Huyền hôn ngươi... " Y ái muội chạm vào phía dưới của hắn, tiếp tục nói:"Cứng rồi? "
Tiểu thú nhân theo bản năng hơi ngượng ngùng, nhưng vì tin tưởng Yến Trầm mà gật đầu:"Đúng vậy.... Ưm."
Yến Trầm hôn hắn, dễ như trở bàn tay mà xâm chiếm khoang miệng, cuốn lấy chiếc lưỡi ngoan ngoãn kia, khiến hắn phải rùng mình tê dại.
Vì lời của y, Sở Mộ Vân không còn ngây người như trước, hắn chủ động hôn lại. Tuy không dám hôn quá kịch liệt nhưng cũng đủ khiến nụ hôn càng trở nên mỹ vị.
Mấy ngày nay Yến Trầm xem rất nhiều thư tịch có liên quan đến Băng Linh Thú.
Loại linh thú này có sức chiến đấu mạnh mẽ nhưng tính cách lại rất đơn thuần. Vì đặc thù của băng linh dịch mà thân thể chúng rất mẫn cảm.
Nhưng muốn sản xuất băng linh dịch mà không chạm vào thứ kia thì không phải là điều dễ dàng.
Không chỉ yêu cầu thân thể được dạy dỗ mà còn phải kích thích cả tinh thần.
Chỉ như vậy mới có thể hoàn thành điều kiện một cách hoàn mỹ.
Theo lý thuyết, Yến Trầm không nên nói như vậy. Thực ra chỉ cần khiến tiểu thú nhân đối với y khăng khăng như mực, ái thệ hải minh sơn, cơ thể hắn sẽ càng mẫn cảm, càng dễ hưng phấn, tự nhiên nước chảy thành sông.
Đáng tiếc Băng Linh Thú không phải là con người.
Bọn chúng trước khi thành niên vì băng linh dịch mà thường bị phản bội và lợi dụng. Nhiều thế hệ truyền thừa về sau cũng vì vậy mà có sức mạnh siêu phàm, sản xuất ra băng linh dịch cũng thuần khiết hơn và vĩnh viễn không yêu ai.
Bọn chúng không hiểu tình yêu là gì. Cho nên tiểu thú nhân nói thích y, có lẽ chỉ là sự quyến luyến không hề liên quan đến tình yêu.
Băng Linh Thú sẽ cùng y triền miên, sẽ phát tiết trong tay y nhưng là do cơ thể mẫn cảm. Đây chính là thiên tính của động vật, là bản năng sinh sản của hậu đại, không hơn.
Vì vậy Yến Trầm hiểu rất rõ, tiểu thú nhân không có khả năng yêu y, cũng không có khả năng giống như Sở Mộ Vân yêu Ngạo mạn. Thậm chí sau khi biết mọi chuyện vẫn vì y mà hiến dâng sinh mệnh.
Nếu không có tình yêu, đương nhiên không thể cùng người yêu giao hoan khiến tinh thần sung sướng, tích tụ khoái cảm sản xuất băng linh dịch thuần khiết.
Vì vậy Yến Trầm khiến cho tiểu thú nhân hoàn toàn lâm hãm, hoàn toàn phóng túng.
Không cần phải có tình yêu, chỉ cần nếm trải tình dục cũng có thể tạo nên hiệu quả hoàn mỹ.
Huống chi....
Yến Trầm mê muội hôn môi tiểu thú nhân xinh đẹp, trái tim trong lồng ngực vì ác ý mà trở nên hưng phấn đến run rẩy.
Y muốn thấy 'Sở Mộ Vân ' sa đọa.
Muốn thấy ' Sở Mộ Vân ' toàn tâm toàn ý yêu Ngạo mạn, biến thành một con tiểu thú dâm đãng.
Y càng chờ mong, chờ mong lúc Ngạo mạn phát hiện ra, sẽ có tâm trạng và cảm xúc như thế nào.
Vì sao chết cũng đã chết, tình yêu của các người vẫn không biến mất.
Vì sao linh hồn cũng đã tan biến, sự ràng buộc các người lại càng được buộc chặt.
Vì sao tình cảm như vậy...
Từ trước đến nay y chưa từng trải qua.
Bị Đố kỵ tẩy não suốt hai ngày, Sở Mộ Vân nhanh chóng không biết ba chữ 'ntr*' là gì.
Linh:"Ngưu đầu nhân là cái gì? Vì sao ngưu đầu nhân đều thích đội nón xanh?"
Sở Mộ Vân:"Lại tra lung tung cái gì?"
Lời lẽ của Linh đầy chính đáng:"Cố gắng học tập, mỗi ngày tiến về phía trước!"
Sở Mộ Vân đỡ trán:"Đừng tra, để ta nói cho ngươi, ngưu đầu nhân là một chủng tộc trong trò chơi. Bọn họ có hình thể rất lớn, còn rất dễ thương, câu cửa miệng là: Mẫu thân đại địa đang lừa ngươi..."
Linh im lặng nhìn Bách Khoa Baidu: Ngưu đầu nhân là ntr, viết tắt là xxx, dịch là--có đam mê phát sinh quan hệ tình dục với người khác phái.
Không giống lời ký chủ nói lắm...... Thôi, Bách khoa Baidu là cái quái gì, ký chủ nói mới là đúng! Hơn nữa, chỗ nào là 'thích người khác phái '? Rõ ràng là đồng tính, giải thích như vậy không đáng tin cậy chút nào!
Sở Mộ Vân thấy trời sắp tối mới ngừng giải thích với Linh bảo bảo 'mẫu thân đại địa lừa ngươi '.
Sở Mộ Vân:"Linh, lát nữa ta muốn ra ngoài, ngươi ngưng thần quan sát, nếu cảm nhận được hơi thở của Đố kỵ thì nói cho ta."
Linh:"Được!"
Tu vi thân thể hiện tại của Sở Mộ Vân rất cao. Tuy cảnh giới này là trời sinh nhưng lại vô cùng cường đại.
Tiểu thú nhân lúc trước đương nhiên không thể sử dụng sức mạnh này nhưng nếu Sở Mộ Vân thì lại khác. Toàn bộ kiến thức Tàng thư các ở Thiên Loan Phong đều ở trong đầu hắn. Cái hắn cần hiện giờ chỉ là thời gian để thích ứng thôi.
Nếu lúc này có thanh kiếm, hắn chỉ cần một giây là có thể đột phá thức thứ chín của kiếm pháp Thiên Nguyệt.
Dù sao cũng luyện kiếm mười mấy năm, các chiêu thức đã sớm khắc sâu vào linh hồn hắn.
Tiếc là trong thời gian ngắn sẽ không dùng được.
Tuy nhiên hắn có thể sử dụng đa số các trận pháp lớn nhỏ, hơn nữa còn hiệu quả hơn đời trước gấp mấy lần.
Tuy sử dụng trận pháp không cần tu vi, vì có thể sử dụng các đạo cụ có chứa linh khí để bổ sung.
Nhưng nếu có tu vi, hắn sẽ bớt đi nhiều việc. Hơn nữa vì tự vận khí lực, độ chính xác cũng cao hơn. Lúc trước chỉ có thể khiến trận pháp phát huy 80%, nhưng bây giờ đối với Sở Mộ Vân mà nói, hắn có thể khiến trận pháp phát huy 200% uy lực.
Lợi hại như vậy nhưng đáng tiếc chỉ có thể giấu đi... Nghĩ lại thật khó chịu.
Tuy Linh đã ngưng thần quan sát nhưng Sở Mộ Vân vẫn phải chuẩn bị đủ. Bố trí trận pháp bên đường, trong phạm vi một cây số, dù là gió thổi cỏ lay hắn đều có thể phát hiện.
Thật ra không cần cẩn thận như vậy.
Hắn diễn rất thành công nên Đố kỵ chắc chắn sẽ không nghi ngờ.
Sở Mộ Vân nửa đêm ra ngoài đương nhiên không phải để phơi ánh trăng.
Hắn đi thẳng đến thư phòng Yến Trầm. Sau khi vượt qua cấm chế bên ngoài, hắn nhanh chóng tìm ra thư tịch có liên quan đến Băng Linh Thú.
Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Sở Mộ Vân tuy rất hiểu ((Ma giới)) nhưng lại không biết nhiều về Băng Linh Thú được giả thiết.
Cho nên hắn cần phải bổ sung kiến thức.
Xem qua bảy tám cuốn thư tịch, tốc độ đọc của Sở Mộ Vân cực nhanh. Nhìn qua không giống như hắn đang đọc sách mà giống như chỉ lướt qua.
Nhưng thật ra, tất cả nội dung đều chui vào trong đầu hắn.
Mười lăm phút sau, Sở Mộ Vân buông sách xuống.
Linh tò mò hỏi:"Có phát hiện gì không? "
Ánh mắt Sở Mộ Vân hơi lóe:" Hóa ra Băng Linh Thú không biết yêu."
Linh:"?"
Sở Mộ Vân cười nhẹ:"Chờ Đố kỵ tự nếm hậu quả đi."
*Nghĩa của NTR:
Từ trong tiếng Nhật chủ yếu được sử dụng cho đàn ông, chẳng hạn như "người yêu của anh ta đã ngủ với người khác", "vợ anh ta đã ngủ với người khác ", v.v.. Việc phân loại có thể phức tạp hơn tùy thuộc vào số lượng đàn ông ở bên kia là số ít hay số nhiều. Việc phân loại thông thường dựa trên mối quan hệ tình cảm giữa hai người.
Có ba loại phân loại:
1: Nhân vật nữ tình nguyện với nhân vật phụ và cắm sừng nhân vật chính.
2. Đề cập đến thực tế lúc đầu nhân vật nữ là bất đắc dĩ, sau đó dần dần biến thành ngoại tình.
3. Hiếp dâm (Hiếp dâm イ): đề cập đến trạng thái kháng cự.
Tác giả :
Long Thất