Ôsin Nổi Loạn
Chương 27
Câu nói nhỏ đó lọt được vào tai Kim Anh, cô trả vờ đi qua chỗ Tử Kỳ rồi giẫm lên chân anh. Mắt cô mở to miệng cười nhẹ :
- Ấy… chết xin lỗi, không cố ý.
Lừ mắt nhìn cô, anh định nói thì lại bị cô giành mất lời :
- Tại chỗ này đông người quá. Bạn không nhỏ nhen thế chứ.
Kim Anh cười toét. Á khẩu.
- À… ừ không sao. .. vẫn ổn.
Nghiến răng .” Được, dám chơi mình à.”
Lúc ấy bà LiLi và ông EnDy đi tới chỗ Thế Du :
- “ Bào bối” à, con lên chơi một bản và hát cho mẹ LiLi với papa EnDy nghe đi.
Kim Anh đứng bên cạnh mà suýt phì cười vì cách gọi của mẹ Thế Du. May cô kịp thời đưa tay lên miệng ngăn lại.
- Không được. – Anh nhăn mặt trả lời.
- Đi đi “bảo bối” papa EnDy lâu lắm mới về đây con nên dành tặng cho papa EnDy và mẹ LiLi món quà chứ.
Bà LiLi, cũng kéo kéo tay anh nói :
- Đi mà “bảo bối”, mẹ LiLi năn nỉ đấy.
Thế Du thấy bố mẹ lèo nhèo, không muốn thể hiện trước mặt mọi người, vì anh học piano chỉ để đàn cho một người nghe thôi.
- Ba mẹ phiền thật đấy. Đã bảo không là không.
Tử Kỳ, Tú Anh, Trâm Nhi cùng Kim Anh giật mình khi nghe Thế Du quát. Ba mẹ anh dù không nuôi dưỡng anh, thì anh cũng không nên tỏ thái độ thế chứ.
Cô bất bình :
- Cậu dám ăn nói với ba mẹ cậu vậy sao. Đúng là vô lễ.
Bà LiLi thấy Kim Anh mắng con mình, ba thấy thương con lại bênh :
- Không có đâu, con đừng nói “bảo bối” của cô như vậy. Nó ngoan lắm.
Cô ngạc nhiên nhìn bà trân trối. “ Rõ ràng cậu ta đã quát hai ông bà như vậy mà vẫn mình. Gặp ba mình chắc ra đi luôn quá. L”
- Bác à. Bác cũng nhìn thấy Thế Du cáu lên mà. Hai bác dậy như thế chỉ làm hư Thế Du thôi ạ.
Tử Kỳ, Tú Anh, Trâm Nhi lại đồng loạt đưa mắt sang nhìn Kim Anh. Chợt cô rùng mình, cô thấy mình hơi quá lời, dù gì cũng là con người ta, người ta muốn dạy bảo thế nào là quyền của họ. Cô không nên xen vào mới phải.
Thấy hối hận, cô liền cười trừ coi như không có gì.
Bà LiLi nói nhỏ với ông. “ Bé Kim Anh đúng không, càng ngày càng xinh. Mình à. Phải gồng mình lên không để “bảo bối” lấn áp được.”
Bỗng, không biết ông EnDt lấy dũng khí ở đâu quát to một tiếng :
- Con có lên không thì bảo.
Nhìn ba chăm chú. Anh suýt phì cười vì thấy tay papa mình gồng hết lên như thể quát anh là việc quá sức với ông vậy. Tiếp đến là mẹ anh :
- Con lên không thì bảo. – Bà LiLi giở bộ mặt nghiêm nghị. Tay chống nạnh, mắt được đeo kính đen của “Gia đình siêu nhân” cũng trở nên sắc nhọn.
Lần này thì anh phì cười thật, không phải hai ông bà đang cho anh là kẻ thù đấy chứ.
Mọi người trố mắt nhìn anh, chưa thấy ai bị bố mẹ mắng lại còn phì cười thế kia. Đúng là…
- Thôi lên đi, cho hai bác đỡ buồn. - Tử Kỳ tỏ vẻ khuyên giải anh.
- “ Bảo bối” nghe gì chưa.
Vẫn không tác dụng, mọi người nhìn nhau rồi hợp sức lèo nhèo với anh.
Bà LiLi :- “ Bảo bối” độc ác, mỗi bản nhạc thôi mà.
Ông EnDy : - “ Bảo bối” không thương ba EnDy à.
Kim Anh : - Cậu đừng làm hai người buồn nữa. Lên đi.
Tú Anh : - Anh này kỳ, lên đi coi.
Trâm Nhi không tiện góp truyện mắt cô cứ nhìn chăm chăm lên sân khấu.
Ồn ào, quả thực là rất ồn ào. Đến lúc này thì Thế Du không chịu được nữa, anh đành bó tay, đưa tay lên ngăn mọi người lại.
- Thôi được tồi. Chỉ lần này là quá đủ rồi đấy.
- “Bảo bối” yêu. Đỡ nụ hôn của mẹ.
- “Bảo bối” fighting.
Mọi người cùng phì cười bởi những hành động ngỗ nghĩnh của gia đình này.
Thế Du đi thẳng người lên buc, ra hiệu cho Thế Nam. Thế Nam hiểu ý nói ;
“ Và đây là tiết mục cuối cùng, tiết mục đặc biệt của Thế Du- chủ nhân bữa tiệc. Đây là lời cảm ơn dành cho mọi người. Cảm ơn.”
Anh ngồi trên ghế, phong thái ung dung, bàn tay nhẹ nhàng lướt trên bàn phím một lượt. Không gian im lặng như chỉ có mình anh. Môi khẽ nở một đường cong tuyệt mĩ. Mọi người ngây ngất. Ai cũng nhìn anh, như thể bỏ lỡ một giây là anh sẽ bay vào không khí mất vậy.
Lúc này đây, Kim Anh cũng đang nắm chặt tay, nhìn đăm đăm vào Thế Du, nhớ hồi bé.
…………………..
- Woa ! Anh chơi giỏi quá, có thể dạy em không.
Kim Anh ngồi nghe Thế Nam đánh bản nhạc “ Mừng sinh nhật.” mà anh mới học được ở trên lớp cho Kim Anh và Thế Du nghe. Cô bé tấm tắc khen hay, cứ năn nỉ Thế Nam dạy cho bằng được.
- Có gì mà hay. Thế Du này có thể chơi hay hơn thế cơ.- Thế Du thấy Kim Anh cứ léo nhéo, mà chỉ khen mỗi Thế Nam, những lần anh làm việc gì tốt có thấy cô khen bao giờ đâu chứ.
- Xì. Cậu chỉ giỏi bắt nạt người khác, có gì là hay ho. – Vênh vênh mặt, Kim Anh nói
Thế Du mặt hầm hầm bỏ đi mất, còn lại Kim Anh.
- Mình nhất định phải học nhạc. Đánh cho mình nhỏ đó nghe. Dám khinh thường mình à.
Khi đó, Thế Du đã học suốt 1 tuần 4 buổi piano, còn bắt mẹ gửi tiền về để mua cây đàn đặt ở nhà để có thể luyện tập lúc nào cũng được. Còn có lần, bàn tay phồng ráp vì tập đàn mấy suốt ngày liền sau đó. Hôm đấy, định từ nhà bạn về sẽ bỏ qua cho Kim Anh chuyện làm “ôsin bé” nhưng cô đã đi mất mà không nói một lời nào.
Thế Du đành gửi tâm tư vào những bản nhạc không lời.
……………………………………………….
Hmm, yeah, yeah…
Baby, please try to f or give me
(Em yêu, hãy tha thứ cho anhEm yêu, hãy tha thứ cho anh)
Stay here don’t put out the glow
(Hãy ở lại đây bên cạnh anh để những ngọn lửa kia mãi cháy sáng, không bao giờ tắt)
Hold me now don’tbother if every minute it makes me weaker
(Xin em hãy ôm chặt anh để xóa tan những phiền muộn, nếu thời gian có làm cho anh trở lên mềm yếu)
You can save me from the man that. I’ve be, oh yeah
(Em sẽ giúp anh sống với chính con người thật của mình)
Lookin’ back on the things. I’ve done
(Và khi nhìn lại quá khứ những gì anh đã gây ra)
I was tryin’ to be someone
(Anh đã cố gắng để trở thành con người khác)
I played my part, kept you in the dark
(Anh đã hoàn thành vai diễn của chính mình giờ đây anh chỉ có thể giữ hình bong em trong sâu thẳm trái tim này)
Sadness is beautiful loneliness thats tragical
(Gìơ đây hãy để anh cho em thấy trái tim này chỉ có hình bóng của em mà thôi)
So help me I cant win this war, oh no
(Nỗi buồn có thể thật đẹp nhưng cô đơn thì thực sự là một bi kịch)
Touch me now dont bother if every second it makes me weaker
(Xin em hãy giúp anh khi anh chẳng thể nào thoát khỏi cuộc chiến này)
You can save me from the man Ive be
(Hãy ở bên cạnh anh xoá tan đi những sự phiền muộn nếu mỗi phút giây làm anh them mềm yếu)
Lookin back on the things Ive done
(Anh vẫn đang ở đây với những tội lỗi của chính anh)
I was tryin to be someone
(Chẳng có gì có thể nào che dấu được những tội lỗi đó)
I played my part, kept you in the dark
(Anh chẳng biết phải bắt đầu từ đâu)
Now let me show you the shape of my heart
(Nhưng em yêu hãy yên tâm vì trái tim này chỉ có hình bóng của một mình em)
Im here with my confession
(Và khi nhìn lại quá khứ những gì anh đã gây ra)
Got nothing to hide no more
(Anh chẳng bao giờ còn muốn sống như vậy, sống với một con người giả tạo như vậy)
I dont know where to start
(Anh không biết phải bắt đầu từ đâu)
But to show you the shape of my heart
(Và giờ đây hãy để anh cho em biết rằng trong trái tim này chỉ có hình bóng của một mình em)
Im lookin back on things Ive done
I never wanna play the same old part
Ill keep you in the dark
Now let me show you the shape of my heart
Lookin back on the things Ive done
I was tryin to be someone
I played my part, kept you in the dark
Now let me show you the shape of my heart
Lookin back on the things Ive done
I was tryin to be someone
I played my part, kept you in the dark
Now let me show you the shape of my heart
Sự im lặng trong phút chốc bao trùm cả đại sảnh. Mọi người thật chăm chú, chăm chú lắng nghe từng lời hát phát ra từ chiếc mồm xinh đẹp kia
Đọc tiếp: Ôsin nổi loạn – Chương 28