Ông Xã Là Người Thực Vật
Chương 25
Ngày dạ tiệc ở Hứa gia phá lệ phong phú, cũng vô cùng náo nhiệt. Tất cả mọi người Hứa gia đều không ngoại lệ, toàn bộ đều đến đông đủ.
Cảnh tượng như vậy, là Lâm Du ở Hứa gia bốn tháng chưa từng thấy qua. Không cách nào chối bỏ, chuyện Hứa Mạch tỉnh lại không đơn thuần mang lại cho Hứa gia vui mừng, còn làđộng lực và hi vọng.
Đối với thân thể hoàn toàn bất đồng với trước đây, với Hứa Mạch không còn nằm trên giường lắng nghe cô nói như trước đây, mà sẽ nói chuyện với cô, Hứa Mạch sẽ cười với cô, trong lòng Lâm Du không kiềm hãm được cũng theo đó chuyển biến tốt. Thay đổi như vậy, thật giống như cũng không khó tiếp nhận lắm.
“Chị dâu, thật xin lỗi!” Đang lúc này, Hứa Hoán với gương mặt đỏ như quả cà chua đi tới trước mặt Lâm Du, một mực cung kính đưa lên nước trái cây, hướng về Lâm Du cúi đầu một cái thật thấp.
Thái độ của Hứa Hoán, từ đầu tới cuối thay đổi cực lớn, hoàn toàn không giống như tác phong của hắn. Lâm Du đứng tại chỗ, mặt đầy quái dị.
“Chuyện lúc trước là em không đúng, em không nên có thành kiến đối với chị, cũng không nên cố ý làm phiền chị. Chị không có nhìn lầm, cũng không có nói dối, anh họ thật sự tỉnh lại! Xin lỗi, lúc trước đều là em lòng dạ tiểu nhân, hiểu lầm chị. ở chỗ này, em thành tâm cảm ơn chị đã hết lòng chiếu cố đối với anh họ, đồng thời hướng về phía chị thành khẩn xin lỗi!” Hứa Hoán vừa nói, một bên liếc trộm Hứa Mạch bên người Lâm Du, rất sợ có câu nào nói không đúng, sẽ tiếp tục bị đánh đòn.
“Các người rốt cuộc bị làm sao đây?” Tần Khả Tâm cũng thì thôi đi, hai người vốn là tiếp xúc không nhiều, không có kết oán. Nhưng là Hứa Hoán… Lâm Du không thể không hoài nghi, Hứa Hoán là không phải uống lộn thuốc?
Nhìn tính cách Hứa Hoán, hào hứng chạy tới cảnh cáo Lâm Du phải giữ khoảng cách Hứa Mạch, không cho phép lại gần Hứa Mạch còn tạm được, tại sao đột nhiên lại chạy tới xin lỗi cô?
Còn nữa, “Chị dâu” kiểu xưng hô này lại đến từ đâu? bởi vì Hứa Mạch xưng hô “bà xã” với cô? Nghĩ tới nghĩ lui,tầm mắt của Lâm Du hướng về trên người của Hứa Mạch.
Chống lại Lâm Du không tiếng động hỏi, Hứa mạch không nói gì, bình chân như ại ngời trên xe lăn, cười đầy vô tội. Hắn thật cái gì cũng không liên quan, chính là thừa dịp bà xã không có nhà, có lòng tốt tìm Hứa Hoán nói chuyện một chút.
Nói chuyện? coi như người trong cuộc, Hứa Hoán lên tiếng, hắn không bao giờ muốn cùng anh họ nói chuyện thân mật như vậy nữa.
Anh họ trước kia, khiêm tốn lễ độ, đối với người nào cũng bày ra một bộ mặt mày vui vẻ ôn hòa. Thời điểm đó Hứa Hoán vô cùng kính ngưỡng Hứa Mạch, thậm chí đem Húa Mạch thành đối tượng mà mình phải học tập. Nhưng mà hiện nay, Hứa Hoán thế nào lại cảm thấy nụ cười Hứa Mạch…. Có âm mưu!
Tình cảnh hôm đó rõ mồn một trước mặt, mỗi lần nhớ lại, cũng làm cho trong lòng Hứa Hoán sợ hãi một phen. Nếu như có thể, hắn thật rất muốn quên đi những chuyện ngày hôm đó xảy ra. Nhưng mà nếu như Lâm Du hỏi, dù hắn không nói ra, cũng theo bản năng ở trong đầu nhớ lại một lần.
Bởi vì sự thật Lâm Du đem Hứa Mạch đánh thức, đứng ở trước Hứa Mạch, Hứa Hoán không nhịn được mình chưa có đủ niềm tin. Hắn vốn cảm giác mình không có lỗi, nhưng khi anh họ nhận định Lâm Du làm vợ, như vậy… hắn liền cảm thấy mình quả thật sai lầm rồi. ít nhất thái độ của hắn với Lâm Du quả thật không được tốt, cũng không đủ kính trọng.
Không sai? Trong bụng Hứa Mạch lạnh rên một tiếng, chợt nâng lên một mặt mày vui vẻ, hướng Hứa Hoán ngoắc ngoắc tay.
Đó là lần đầu tiên, Hứa Hoán cảm thấy, nụ cười của Hứa Mạch giống như ác ma kêu gọi. Theo bản năng liền muốn né tránh, nhưng lại không giám khiêu khích lửa giận của con cọp mới tỉnh dậy này.
Hơi chần chừ một chút, nghiêm túc cân nhắc qua thế cục, Hứa Hoán vẫn là chấp nhận cúingười xuống, đem mặt tiến tới trước mặt Hứa Mạch.
Hứa Mạch không chút khách khí bắt lấy cổ áo Hứa Hoán, đấm một cái vào bụng của Hứa Hoán.
“Anh, em sai lầm rồi, thật sự biết lỗi rồi” Hứa Hoán cảm thấy rất ủy khuất. Hắn là vì chuốc giận thay anh họ, mới đối với Lâm Du có ác cảm. hơn nữa hắn cũng không có cố ý tìm Lâm Du gây chuyện, mà là Lâm Du không giải thích rõ ràng tự mình đưa đến trước mặt hắn a!. Mặt dù sau chuyện này chứng minh Lâm Du không có nói dối, nhưng lúc đó dưới tình huống như vậy, hắn làm sao có thể tin tưởng Lâm Du?
“Thật sao?” hướng về phái Hứa Hoán cười một tiếng, Hứa Mạch không giảm bớt lực đạo đánh thêm một quyền thứ hai. Rõ ràng miệng nói một đằng bụng nghĩ một nẻo, hắn làm sao không nhìn ra?
“Dạ, tuyệt đối thật! em đảm bảo sẽ cùng Lâm Du nói xin lỗi, xin cô ấy tha thứ…A!” Hứa Hoán đau đến nghiến răng, nhưng không dám trả đũa. Chịu giáo huấn của Hứa Mạch, thành thành thật thật nhận quyền thứ ba.
Đánh xong ba quyền, Hứa Mạch thả lỏng cổ áo của Hứa Hoán. Gặp nét mặt Hứa Hoán thở phào nhẹ nhỏm, hời hợt nói: “Đừng tưởng rằng đã kết thúc. Vợ của Hứa Mạch tôi, không ai có thể khi dễ. Cho dù là cậu, cũng không được”.
“Anh họ, em không muốn khi dễ Lâm… không đúng, chị dâu. Là chị dâu. Trời đất chứng giám, em thật sự không muốn khi dễ chị dâu” Hứa Hoán ôm bụng rên rỉ, vẻ mặt đau khổ hướng Hứa Mạch giải thích, “Em chủ yếu là không nghĩ tới cô ấy sẽ là chị dâu, cho nên mới không cẩn thận đắc tôi cô ấy…”
“Cậu nói là đắc tội? Theo tôi thấy là khi dễ còn dễ nghe hơn. Với bản lĩnh của cậu, có bản lĩnh như vậy, làm sao không tìm tới Lâm Nhất Thiến, trực tiếp đem Lâm Nhất Thiến giết chết hả?” cho dù Lâm Du không phải vợ hắn, Hứa Mạch cũng không đồng ý hành động của Hứa Hoán. Có thể giận cá chém thớt, nhưng phải thích hợp. không nhìn thậm chí không thèm chú ý, Hứa Hoán có thể có nhiều phương thức lựa chọn, hắn không nên làm cho Lâm Du ấm ức, thậm chí làm hại ông nội cũng sinh ra thành kiến với Lâm Du.
“Em cũng có nghĩ qua, nhưng ông nội không cho phép, em liền…” Nói tới chỗ này, Hứa Hoán càng làm bộ ủy khuất, “Anh họ, là Lâm…chị dâu chính mình nói với ông nội, trước hết bỏ qua Lâm gia. Vốn là chúng ta định đem xí nghiệp Bác Dương tiêu diệt rồi.”
“Mặc dù tôi rất không thích Lâm Nhất Thiến, nhưng cũng sẽ không miễn cưỡng đem tội danh không có đổ lên đầu cô ta. Dù sao, cô cũng không cố ý làm hại tôi là sự thật. Hứa gia chúng ta quả thật tài cao thế lớn, nhưng còn chư tới mức độ độc mã độc tôn. Tôi xảy ra chuyện, ông nội nhất định sẽ giận giữ, cũng sẽ ra tay đối phó Lâm gia. Nhưng tôi không tin ông nội sẽ đánh ngã Bác Dương, chủ yếu là cho Lâm gia một chút giáo huấn, trong thời gian ngắn không để cho họ có thời gian bình an, bất lực giãy giụa, hoang mang không thể sống qua ngày, thời khắc không yên bình” Liếc mắt Hứa Hoán vẻ mặt đầy căm phẫn, Hứa Mạch lành lạnh nói.
Hứa Mạch không cho là mọi người không nghĩ ra, chuyện hắn biến thành người thực vật, thắng xe không ăn mới là nguyên nhân chính. Hành động của Lâm Nhất Thiến, chẳng qua làtrời đất xui khiến mà trùng hợp. Nhưng người đó muốn diệt trừ hắn, coi như là lần này hắn tránh thoát, còn có lần sau nữa.
Dĩ nhiên, Lâm Nhất Thiến tội chết có thể miễn, nhưng tội sống nhất định phải trị. Dám bỏ thuốc hắn, thì phải gánh vác bị trả thù. Hứa Mạch hắn cho tới bây giờ cung không phải làloại người lương thiện gì, hắn tuyệt đối sẽ không nương tay.
Nghe Hứa Mạch nói, Hứa Hoán lại trầm mặt, kẻ thù của bọn họ là Lâm Nhất Thiến, muốn hành hạ Lâm Nhất Thiến, nhưng không muốn đưa Lâm Nhất Thiến vào chỗ chết. Thù của anh họ, bọn họ đã tra ra được Cừu gia, đã trả về gấp bội rồi.
Mà Lâm Nhất Thiến, là sau khi bọn hắn đối mặt với Hứa Mạch nằm trên giường không có cử động, là bọn hắn sau khi tra ra chân tướng liền giống như bị nghẹn ở họng. Bọn họ có thể không thể diệt trừ Lâm Nhất Thiến đễ phát tiết, nhưng cũng không thể bỏ qua cho Lâm Nhất Thiến. Nói tha thứ, nói dễ dàng vậy sao?
Nhưng mà, nếu anh họ đã công nhận Lâm Du, hắn liền không có gì đáng nói. Đại trượng phu dám làm dám chịu, chuyện hắn làm, hắn chấp nhận. Nên nói xin lỗi, hắn cũng sẽ không trốn tránh.
Cho nên, mới có giờ khắc này, một màn diễn ra Hứa Hoán với Lâm Du nói xin lỗi.
“Vợ, nếu em muốn tha thứ hắn, liền tiếp nhận lời xin lỗi của hắn. Còn nếu thấy thái độ của Hứa Hoán không đủ chân thành, có thể khiến hắn làm lại lần nữa” mắt thấy trong lòng Lâm Du nghi ngờ càng ngày càng đậm, Hứa mạch mở miệng nhắc nhở.
Lời Hứa mạch vừa nói ra, sau lưng Hứa Hoán chợt lạnh, kiên trì đến cùng không thèm đếm xỉa đến: “Chị dâu có ý kiến gì cứ việc nói ra, em đảm bảo không nói hai lời”
Đến đây, nếu Lâm Du còn không nhìn ra, Hứa Hoán alf đang nhìn sắc mặt Hứa Mạch làm việc, liền uổng phí sống lại một lần rồi. trong lòng biết đây là Hứa Mạch bảo vệ cô, Lâm Du không nhịn được nhếch mép, không nhìn Hứa Hoán tồn tại, đẩy Hứa Mạch đi tới bên bàn ăn. Có chỗ dựa có thể dựa vào, cô đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Cũng biết không thể khinh địch như vậy, một lần liền vượt qua kiểm tra. Hứa Hoán cúi đầu xuống, mặt mày ủ dột thở dài một hơi. Xem ra, những ngày kế tiếp của hắn khó qua rồi…
Trên bàn ăn Hứa gia, Lâm Du ngồi bên cạnh Hứa Mạch, cũng không nói lời nào, lại cảm giác tồn tại rõ rệt. chỉ vì, Hứa Mạch đang không ngừng vì Lâm Du gắp thức ăn.
Chính mắt thấy thái độ của Hứa Mạch đối với Lâm Du, cho dù Hứa gia đã có chuẩn bị, cũng không tránh khỏi bị rung động. Từ giờ khắc này, ở trong mắt tất cả mọi người, Lâm Du chính là Lâm Du, là Lâm Du chiếu cố Hứa Mạch tỉnh lại sau bốn tháng, là ân nhân Hứa gia. Với Lâm Nhất Thiến không có liên quan.
Cảnh tượng như vậy, là Lâm Du ở Hứa gia bốn tháng chưa từng thấy qua. Không cách nào chối bỏ, chuyện Hứa Mạch tỉnh lại không đơn thuần mang lại cho Hứa gia vui mừng, còn làđộng lực và hi vọng.
Đối với thân thể hoàn toàn bất đồng với trước đây, với Hứa Mạch không còn nằm trên giường lắng nghe cô nói như trước đây, mà sẽ nói chuyện với cô, Hứa Mạch sẽ cười với cô, trong lòng Lâm Du không kiềm hãm được cũng theo đó chuyển biến tốt. Thay đổi như vậy, thật giống như cũng không khó tiếp nhận lắm.
“Chị dâu, thật xin lỗi!” Đang lúc này, Hứa Hoán với gương mặt đỏ như quả cà chua đi tới trước mặt Lâm Du, một mực cung kính đưa lên nước trái cây, hướng về Lâm Du cúi đầu một cái thật thấp.
Thái độ của Hứa Hoán, từ đầu tới cuối thay đổi cực lớn, hoàn toàn không giống như tác phong của hắn. Lâm Du đứng tại chỗ, mặt đầy quái dị.
“Chuyện lúc trước là em không đúng, em không nên có thành kiến đối với chị, cũng không nên cố ý làm phiền chị. Chị không có nhìn lầm, cũng không có nói dối, anh họ thật sự tỉnh lại! Xin lỗi, lúc trước đều là em lòng dạ tiểu nhân, hiểu lầm chị. ở chỗ này, em thành tâm cảm ơn chị đã hết lòng chiếu cố đối với anh họ, đồng thời hướng về phía chị thành khẩn xin lỗi!” Hứa Hoán vừa nói, một bên liếc trộm Hứa Mạch bên người Lâm Du, rất sợ có câu nào nói không đúng, sẽ tiếp tục bị đánh đòn.
“Các người rốt cuộc bị làm sao đây?” Tần Khả Tâm cũng thì thôi đi, hai người vốn là tiếp xúc không nhiều, không có kết oán. Nhưng là Hứa Hoán… Lâm Du không thể không hoài nghi, Hứa Hoán là không phải uống lộn thuốc?
Nhìn tính cách Hứa Hoán, hào hứng chạy tới cảnh cáo Lâm Du phải giữ khoảng cách Hứa Mạch, không cho phép lại gần Hứa Mạch còn tạm được, tại sao đột nhiên lại chạy tới xin lỗi cô?
Còn nữa, “Chị dâu” kiểu xưng hô này lại đến từ đâu? bởi vì Hứa Mạch xưng hô “bà xã” với cô? Nghĩ tới nghĩ lui,tầm mắt của Lâm Du hướng về trên người của Hứa Mạch.
Chống lại Lâm Du không tiếng động hỏi, Hứa mạch không nói gì, bình chân như ại ngời trên xe lăn, cười đầy vô tội. Hắn thật cái gì cũng không liên quan, chính là thừa dịp bà xã không có nhà, có lòng tốt tìm Hứa Hoán nói chuyện một chút.
Nói chuyện? coi như người trong cuộc, Hứa Hoán lên tiếng, hắn không bao giờ muốn cùng anh họ nói chuyện thân mật như vậy nữa.
Anh họ trước kia, khiêm tốn lễ độ, đối với người nào cũng bày ra một bộ mặt mày vui vẻ ôn hòa. Thời điểm đó Hứa Hoán vô cùng kính ngưỡng Hứa Mạch, thậm chí đem Húa Mạch thành đối tượng mà mình phải học tập. Nhưng mà hiện nay, Hứa Hoán thế nào lại cảm thấy nụ cười Hứa Mạch…. Có âm mưu!
Tình cảnh hôm đó rõ mồn một trước mặt, mỗi lần nhớ lại, cũng làm cho trong lòng Hứa Hoán sợ hãi một phen. Nếu như có thể, hắn thật rất muốn quên đi những chuyện ngày hôm đó xảy ra. Nhưng mà nếu như Lâm Du hỏi, dù hắn không nói ra, cũng theo bản năng ở trong đầu nhớ lại một lần.
Bởi vì sự thật Lâm Du đem Hứa Mạch đánh thức, đứng ở trước Hứa Mạch, Hứa Hoán không nhịn được mình chưa có đủ niềm tin. Hắn vốn cảm giác mình không có lỗi, nhưng khi anh họ nhận định Lâm Du làm vợ, như vậy… hắn liền cảm thấy mình quả thật sai lầm rồi. ít nhất thái độ của hắn với Lâm Du quả thật không được tốt, cũng không đủ kính trọng.
Không sai? Trong bụng Hứa Mạch lạnh rên một tiếng, chợt nâng lên một mặt mày vui vẻ, hướng Hứa Hoán ngoắc ngoắc tay.
Đó là lần đầu tiên, Hứa Hoán cảm thấy, nụ cười của Hứa Mạch giống như ác ma kêu gọi. Theo bản năng liền muốn né tránh, nhưng lại không giám khiêu khích lửa giận của con cọp mới tỉnh dậy này.
Hơi chần chừ một chút, nghiêm túc cân nhắc qua thế cục, Hứa Hoán vẫn là chấp nhận cúingười xuống, đem mặt tiến tới trước mặt Hứa Mạch.
Hứa Mạch không chút khách khí bắt lấy cổ áo Hứa Hoán, đấm một cái vào bụng của Hứa Hoán.
“Anh, em sai lầm rồi, thật sự biết lỗi rồi” Hứa Hoán cảm thấy rất ủy khuất. Hắn là vì chuốc giận thay anh họ, mới đối với Lâm Du có ác cảm. hơn nữa hắn cũng không có cố ý tìm Lâm Du gây chuyện, mà là Lâm Du không giải thích rõ ràng tự mình đưa đến trước mặt hắn a!. Mặt dù sau chuyện này chứng minh Lâm Du không có nói dối, nhưng lúc đó dưới tình huống như vậy, hắn làm sao có thể tin tưởng Lâm Du?
“Thật sao?” hướng về phái Hứa Hoán cười một tiếng, Hứa Mạch không giảm bớt lực đạo đánh thêm một quyền thứ hai. Rõ ràng miệng nói một đằng bụng nghĩ một nẻo, hắn làm sao không nhìn ra?
“Dạ, tuyệt đối thật! em đảm bảo sẽ cùng Lâm Du nói xin lỗi, xin cô ấy tha thứ…A!” Hứa Hoán đau đến nghiến răng, nhưng không dám trả đũa. Chịu giáo huấn của Hứa Mạch, thành thành thật thật nhận quyền thứ ba.
Đánh xong ba quyền, Hứa Mạch thả lỏng cổ áo của Hứa Hoán. Gặp nét mặt Hứa Hoán thở phào nhẹ nhỏm, hời hợt nói: “Đừng tưởng rằng đã kết thúc. Vợ của Hứa Mạch tôi, không ai có thể khi dễ. Cho dù là cậu, cũng không được”.
“Anh họ, em không muốn khi dễ Lâm… không đúng, chị dâu. Là chị dâu. Trời đất chứng giám, em thật sự không muốn khi dễ chị dâu” Hứa Hoán ôm bụng rên rỉ, vẻ mặt đau khổ hướng Hứa Mạch giải thích, “Em chủ yếu là không nghĩ tới cô ấy sẽ là chị dâu, cho nên mới không cẩn thận đắc tôi cô ấy…”
“Cậu nói là đắc tội? Theo tôi thấy là khi dễ còn dễ nghe hơn. Với bản lĩnh của cậu, có bản lĩnh như vậy, làm sao không tìm tới Lâm Nhất Thiến, trực tiếp đem Lâm Nhất Thiến giết chết hả?” cho dù Lâm Du không phải vợ hắn, Hứa Mạch cũng không đồng ý hành động của Hứa Hoán. Có thể giận cá chém thớt, nhưng phải thích hợp. không nhìn thậm chí không thèm chú ý, Hứa Hoán có thể có nhiều phương thức lựa chọn, hắn không nên làm cho Lâm Du ấm ức, thậm chí làm hại ông nội cũng sinh ra thành kiến với Lâm Du.
“Em cũng có nghĩ qua, nhưng ông nội không cho phép, em liền…” Nói tới chỗ này, Hứa Hoán càng làm bộ ủy khuất, “Anh họ, là Lâm…chị dâu chính mình nói với ông nội, trước hết bỏ qua Lâm gia. Vốn là chúng ta định đem xí nghiệp Bác Dương tiêu diệt rồi.”
“Mặc dù tôi rất không thích Lâm Nhất Thiến, nhưng cũng sẽ không miễn cưỡng đem tội danh không có đổ lên đầu cô ta. Dù sao, cô cũng không cố ý làm hại tôi là sự thật. Hứa gia chúng ta quả thật tài cao thế lớn, nhưng còn chư tới mức độ độc mã độc tôn. Tôi xảy ra chuyện, ông nội nhất định sẽ giận giữ, cũng sẽ ra tay đối phó Lâm gia. Nhưng tôi không tin ông nội sẽ đánh ngã Bác Dương, chủ yếu là cho Lâm gia một chút giáo huấn, trong thời gian ngắn không để cho họ có thời gian bình an, bất lực giãy giụa, hoang mang không thể sống qua ngày, thời khắc không yên bình” Liếc mắt Hứa Hoán vẻ mặt đầy căm phẫn, Hứa Mạch lành lạnh nói.
Hứa Mạch không cho là mọi người không nghĩ ra, chuyện hắn biến thành người thực vật, thắng xe không ăn mới là nguyên nhân chính. Hành động của Lâm Nhất Thiến, chẳng qua làtrời đất xui khiến mà trùng hợp. Nhưng người đó muốn diệt trừ hắn, coi như là lần này hắn tránh thoát, còn có lần sau nữa.
Dĩ nhiên, Lâm Nhất Thiến tội chết có thể miễn, nhưng tội sống nhất định phải trị. Dám bỏ thuốc hắn, thì phải gánh vác bị trả thù. Hứa Mạch hắn cho tới bây giờ cung không phải làloại người lương thiện gì, hắn tuyệt đối sẽ không nương tay.
Nghe Hứa Mạch nói, Hứa Hoán lại trầm mặt, kẻ thù của bọn họ là Lâm Nhất Thiến, muốn hành hạ Lâm Nhất Thiến, nhưng không muốn đưa Lâm Nhất Thiến vào chỗ chết. Thù của anh họ, bọn họ đã tra ra được Cừu gia, đã trả về gấp bội rồi.
Mà Lâm Nhất Thiến, là sau khi bọn hắn đối mặt với Hứa Mạch nằm trên giường không có cử động, là bọn hắn sau khi tra ra chân tướng liền giống như bị nghẹn ở họng. Bọn họ có thể không thể diệt trừ Lâm Nhất Thiến đễ phát tiết, nhưng cũng không thể bỏ qua cho Lâm Nhất Thiến. Nói tha thứ, nói dễ dàng vậy sao?
Nhưng mà, nếu anh họ đã công nhận Lâm Du, hắn liền không có gì đáng nói. Đại trượng phu dám làm dám chịu, chuyện hắn làm, hắn chấp nhận. Nên nói xin lỗi, hắn cũng sẽ không trốn tránh.
Cho nên, mới có giờ khắc này, một màn diễn ra Hứa Hoán với Lâm Du nói xin lỗi.
“Vợ, nếu em muốn tha thứ hắn, liền tiếp nhận lời xin lỗi của hắn. Còn nếu thấy thái độ của Hứa Hoán không đủ chân thành, có thể khiến hắn làm lại lần nữa” mắt thấy trong lòng Lâm Du nghi ngờ càng ngày càng đậm, Hứa mạch mở miệng nhắc nhở.
Lời Hứa mạch vừa nói ra, sau lưng Hứa Hoán chợt lạnh, kiên trì đến cùng không thèm đếm xỉa đến: “Chị dâu có ý kiến gì cứ việc nói ra, em đảm bảo không nói hai lời”
Đến đây, nếu Lâm Du còn không nhìn ra, Hứa Hoán alf đang nhìn sắc mặt Hứa Mạch làm việc, liền uổng phí sống lại một lần rồi. trong lòng biết đây là Hứa Mạch bảo vệ cô, Lâm Du không nhịn được nhếch mép, không nhìn Hứa Hoán tồn tại, đẩy Hứa Mạch đi tới bên bàn ăn. Có chỗ dựa có thể dựa vào, cô đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Cũng biết không thể khinh địch như vậy, một lần liền vượt qua kiểm tra. Hứa Hoán cúi đầu xuống, mặt mày ủ dột thở dài một hơi. Xem ra, những ngày kế tiếp của hắn khó qua rồi…
Trên bàn ăn Hứa gia, Lâm Du ngồi bên cạnh Hứa Mạch, cũng không nói lời nào, lại cảm giác tồn tại rõ rệt. chỉ vì, Hứa Mạch đang không ngừng vì Lâm Du gắp thức ăn.
Chính mắt thấy thái độ của Hứa Mạch đối với Lâm Du, cho dù Hứa gia đã có chuẩn bị, cũng không tránh khỏi bị rung động. Từ giờ khắc này, ở trong mắt tất cả mọi người, Lâm Du chính là Lâm Du, là Lâm Du chiếu cố Hứa Mạch tỉnh lại sau bốn tháng, là ân nhân Hứa gia. Với Lâm Nhất Thiến không có liên quan.
Tác giả :
Văn Nhất Nhất