Ông Xã Hợp Đồng
Chương 192
Vạn Tố Y nghe Mạnh Kiều Dịch nói nhưng không mấy để tâm, rất tự nhiên mà chuyển chủ đề khác: “đúng rồi, mấy trò chơi hôm nay rất thú vị, trò đầu tiên bọn em chơi là cưỡi rồng vượt thác....”
Vạn Tố Y kể lại quá trình ngày hôm nay đi chơi, giọng kể đầy hào hứng. Mạnh Kiều Dịch chăm chú nghe, đây cũng là lần đầu tiên Mạnh Kiều Dịch nhẫn nại nghe người khác chia sẻ chuyện vui chơi.
Vạn Tố Y vẫn còn chìm đắm trong cảm giác thú vị của buổi đi chơi, cô không biết rằng vào sáng ngày mai, những bức ảnh về cô sẽ lên đầu bảng xếp hạng của tin tức về sao.
Mới sáng sớm, trang điện tử của các báo lớn nhỏ đều đăng đầy ảnh của Vạn Tố Y và Nguyễn Ca, tiêu đề đều là: “Nguyễn Ca bất chấp scandan xuất hiện ở khu vui chơi!”, “bạn thân của Nguyễn Ca xuất hiện, Dương Chi Thuỷ cùng bạn giải sầu”, “Nguyễn Ca tìm lại chính mình, cùng Dương Chi Thuỷ xuất hiện tại khu vui chơi!”
Những dòng tin tức như trên tràn ngập khắp mạng xã hội, không chỉ Vạn Tố Y nhìn thấy, mà Lương Dần cũng đã thấy.
Lương Dần nhìn vào mấy bức ảnh của Dương Chi Thuỷ thấy rất bất ngờ.
Trong ảnh, Dương Chi Thuỷ vừa kết thúc trò chơi cưỡi rồng vượt thác, gương mặt bám đầy những giọt nước, nhưng nhìn cô vẫn rất xinh đẹp. Có điều, nước khiến cho lớp trang điểm của cô có phần nhoè đi, Lương Dần bỗng thấy cô rất giống với một người, nhất là điệu cười nơi khoé môi.
“Vạn Tố Y...” không sai, rất giống Vạn Tố Y.
Lương Dần lẩm nhẩm cái tên này, chỉ là cảm thấy rất giống chứ anh ta cũng không nghĩ gì nhiều.
Vạn Tố Y không bao giờ có thể là Dương Chi Thuỷ, hai người này quá khác nhau. Nhưng Lương Dần bỗng hiểu ra tại sao Mạnh Kiều Dịch lại có mối quan hệ không rõ ràng với hai người phụ nữ này, anh ta đoán rằng vì hai người này có điểm giống nhau, và đều là kiểu mà Mạnh Kiều Dịch yêu thích.
Lương Dần đang đọc báo, thì Lí Nhược Hàm đi vào mà không hề nói gì. Cô đi vòng ra phía sau Lương Dần, vẻ mặt vốn đang tươi cười, nhìn thấy ảnh trên trang báo Lương Dần đang đọc liền nghiêm lại: “ cứ tưởng anh đang xem gì, hoá ra là đang xem tin tức về cô ta.”
“Em có việc gì không?” Đối với hành động lén lút đi vào mà không nói gì của Lí Nhược Hàm, Lương Dần cảm thấy không mấy hài lòng.
“Em có việc gì không á? Em đã nói bao nhiêu lần rồi, anh và cô ta đã chia tay rồi, anh có thể ngừng việc tìm cách bấu víu cô ta có được không! Cô ta bây giờ là Mạnh phu nhân, sẽ không để mắt đến anh nữa đâu, anh vẫn chưa hiểu sao?” Lí Nhược Hàm nhìn Lương Dần, càng nói sự bực tức trong lòng càng dâng lên, khiến giọng cô ta có phần khuếch đại hơn.
Lương Dần cau đôi lông mày lại, những lời Lí Nhược Hàm nói khiến anh ta không vui chút nào: “Đủ rồi! Em có thể nhìn kỹ nội dung đã rồi hẵng nói không?”
“Còn phải nhìn rõ nữa sao? Chả phải là Vạn Tố Y vợ trước của anh đấy sao? Vợ cũ của anh giờ giỏi rồi, ngay cả vị trí đầu bảng tin sáng cũng leo lên được, có khi chả mấy nữa mà bước vào showbit.”
Lí Nhược Hàm luôn vậy, lời nói luôn có kim châm đi kèm, lúc cô ta khó chịu mà muốn cô ta thôi cầm dao đâm bạn vài nhát là chuyện không thể nào.
Cánh tay Lương Dần đang thả lỏng bên mình bỗng nắm chặt, sau cùng cũng không thốt ra được câu nói phẫn nộ nào, mà ném tờ báo cho Lí Nhược Hàm xem: “em nhìn cho kỹ đi rồi hẵng nói, anh không muốn tranh luận với em Mấy chuyện vớ vẩn này.”
Lí Nhược Hàm phẫn nộ cực cùng, cúi đầu xuống nhìn tờ báo với ánh mắt đầy phẫn nộ đó, cho đến khi nhìn thấy nội dung bài báo, tất cả chỗ lửa giận vừa nãy của Lí Nhược Hàm mới dần tan biến.
“Đây là Dương Chi Thuỷ...” Lí Nhược Hàm không tin nổi, cô ta lẩm bẩm một mình: “sao em lại thấy giống Vạn Tố Y đến vậy...”
Trong mấy bức ảnh không rõ ràng này, Dương Chi Thuỷ thực sự có nhiều góc nhìn rất giống Vạn Tố Y.
Vì lẽ đó, Lí Nhược Hàm nhìn thoáng qua mới hiểu nhầm là Vạn Tố Y, dù sao bây giờ cô ta đã là vợ của Mạnh Kiều Dịch, mấy ngày trước còn công khai quần chúng, nên thấy cô lên mặt báo cũng không phải chuyện gì lạ lùng.
Lương Dần cười lạnh lùng một tiếng mà không nói gì.
Lí Nhược Hàm lén nhìn qua bên Lương Dần, có chút chột dạ mà nói: “A Dần... em xin lỗi, cũng tại em bồng bột quá mà.”
Cô ta thực sự rất sợ sẽ thua Vạn Tố Y, thế nên chỉ cần Lương Dần có gì đó với Vạn Tố Y, cô ta đều không thể nhẫn nhịn được.
Bây giờ bất kể là phương diện nào Lí Nhược Hàm cũng đã thua Vạn Tố Y, chỉ có Lương Dần là vẫn được cô ta canh trừng thật kỹ. Nếu như ngay cả chuyện tình cảm với Lương Dần cũng chịu thua trong tay Vạn Tố Y thì ngay cả bản thân cô ta cũng sẽ khinh thường chính mình. Thế nên Lí Nhược Hàm cực kỳ sợ hãi Lương Dần và Vạn Tố Y có bất kỳ mối liên hệ hoặc cuộc gặp mặt nào.
“Thôi, em về tiếp tục công việc đi, anh không muốn nói gì nữa.” Lí Nhược Hàm bây giờ đã lấy lại bình tĩnh, nhưng tâm trạng Lương Dần lại không hề tốt lên chút nào.
Lí Nhược Hàm đứng bên cạnh Lương Dần, ôm lấy cánh tay anh ta có chút nũng nịu nói: “A Dần, anh đừng giận nữa, cứ nghĩ là đại nhân không chấp nhặt với kẻ tiểu nhân, có được hay không?”
“Ừ”. Lương Dần chán ghét bộ dạng làm nũng của Lí Nhược Hàm, nhưng không thể không ứng phó một chút, để cô nhanh chóng đi ra ngoài anh ta chỉ có thể thuận theo, nói: “em về đi.”
“Anh hết giận rồi chứ?” Lí Nhược Hàm xác nhận lại lần nữa.
“Ừ”. Lương Dần trả lờic cố gắng không để lộ ra vẻ phiền muộn.
Lí Nhược Hàm biết Lương Dần phải làm việc nên cũng không quấy rầy nữa, mỉm cười rời khỏi phòng làm việc của Lương Dần, trước lúc đi ra không quên đặt một nụ hôn lên má Lương Dần: “ vậy anh làm việc nha, tối gặp nhau sau.”
Lương Dần nhìn Lí Nhược Hàm đi ra, ánh mắt lại hướng xuống tờ báo.
Máy bức ảnh này của Dương Chi Thuỷ ngay cả Lí Nhược Hàm cũng tưởng là Vạn Tố Y....
Nghĩ đến sự quá đỗi giống nhau giữa hai người, ánh mắt của Lương Dần nhìn những bức ảnh trên tờ báo càng chăm chú hơn.
Vạn Tố Y lúc này lại không quan tâm mấy bức ảnh trên mạng, cô nghỉ ngơi nửa ngày, đến trưa liền ra ngoài gặp Tào Lan.
Đây là lần thứ ba Tào Lan hẹn gặp Dương Chi Thuỷ, Vạn Tố Y không biết từ chối Tào Lan như nào nữa, đành đồng ý lời mời của bà ta.
Cô vừa xuất hiện ở quán cà phê, Tào Lan đã ngồi đó từ lâu, chủ động vẫy tay với cô: “cô Dương, ở đây.”
Vạn Tố Y bước đến, cười với Tào Lan: “xin lỗi bà Tào, dạo này bận quá không có thời gian qua gặp bà.”
“Không sao, không có việc gì quan trọng, chỉ là tôi muốn hẹn cô Dương ra gặp mặt thôi, tiện thể giải thích với cô chuyện hôm tiệc họp lớp...” Tào Lan mở miệng, chuyện hôm đó vẫn khiến bà ta khó chịu không yên: “chuyện nhà chúng tôi không đến mức tồi tệ như mọi người nghĩ đâu, là vid con dâu của tôi hôm đó tâm tình không được tốt, nói chuyện mới thêm mắm thêm muối.”
Vạn Tố Y mỉm cười nghe Tào Lan nói, cô biết rõ sự thật như nào nhưng không hề nói ra, mà thuận theo Tào Lan: “nếu thật sự là như vậy thì cô Lí đúng là hơi quá đáng rồi. Dù có thế nào thì bà cũng là bề trên, không nên nói những lời như thế trước đám đông.”
Tào Lan nhìn Dương Chi Thuỷ một cái, trong lòng cũng nghĩ như vậy nhưng không bao giờ dám nói. Lúc này Dương Chi Thuỷ nói thay lời trong lòng bà, Tào Lan thấy Dương Chi Thuỷ rất hiểu mình, Lí Nhược Hàm hôm đó đúng là không nể mặt bà gì cả.
Không phải người phụ nữ nào cũng thông tình đạt lí như cô Dương đây.” Tào Lan cười ngượng, rồi quay ra tán dương cô: “nếu như con dâu tôi cũng được một nửa của cô Dương thì tôi cũng mãn nguyện rồi. Nhưng hình như tôi trời sinh không hoà hợp được với con dâu, đứa ngoan ngoãn nghe lời thì tôi không ưa, đứa ương ngạnh chống đối thì tôi lại phải khom lưng mà lấy lòng....”
Vạn Tố Y kể lại quá trình ngày hôm nay đi chơi, giọng kể đầy hào hứng. Mạnh Kiều Dịch chăm chú nghe, đây cũng là lần đầu tiên Mạnh Kiều Dịch nhẫn nại nghe người khác chia sẻ chuyện vui chơi.
Vạn Tố Y vẫn còn chìm đắm trong cảm giác thú vị của buổi đi chơi, cô không biết rằng vào sáng ngày mai, những bức ảnh về cô sẽ lên đầu bảng xếp hạng của tin tức về sao.
Mới sáng sớm, trang điện tử của các báo lớn nhỏ đều đăng đầy ảnh của Vạn Tố Y và Nguyễn Ca, tiêu đề đều là: “Nguyễn Ca bất chấp scandan xuất hiện ở khu vui chơi!”, “bạn thân của Nguyễn Ca xuất hiện, Dương Chi Thuỷ cùng bạn giải sầu”, “Nguyễn Ca tìm lại chính mình, cùng Dương Chi Thuỷ xuất hiện tại khu vui chơi!”
Những dòng tin tức như trên tràn ngập khắp mạng xã hội, không chỉ Vạn Tố Y nhìn thấy, mà Lương Dần cũng đã thấy.
Lương Dần nhìn vào mấy bức ảnh của Dương Chi Thuỷ thấy rất bất ngờ.
Trong ảnh, Dương Chi Thuỷ vừa kết thúc trò chơi cưỡi rồng vượt thác, gương mặt bám đầy những giọt nước, nhưng nhìn cô vẫn rất xinh đẹp. Có điều, nước khiến cho lớp trang điểm của cô có phần nhoè đi, Lương Dần bỗng thấy cô rất giống với một người, nhất là điệu cười nơi khoé môi.
“Vạn Tố Y...” không sai, rất giống Vạn Tố Y.
Lương Dần lẩm nhẩm cái tên này, chỉ là cảm thấy rất giống chứ anh ta cũng không nghĩ gì nhiều.
Vạn Tố Y không bao giờ có thể là Dương Chi Thuỷ, hai người này quá khác nhau. Nhưng Lương Dần bỗng hiểu ra tại sao Mạnh Kiều Dịch lại có mối quan hệ không rõ ràng với hai người phụ nữ này, anh ta đoán rằng vì hai người này có điểm giống nhau, và đều là kiểu mà Mạnh Kiều Dịch yêu thích.
Lương Dần đang đọc báo, thì Lí Nhược Hàm đi vào mà không hề nói gì. Cô đi vòng ra phía sau Lương Dần, vẻ mặt vốn đang tươi cười, nhìn thấy ảnh trên trang báo Lương Dần đang đọc liền nghiêm lại: “ cứ tưởng anh đang xem gì, hoá ra là đang xem tin tức về cô ta.”
“Em có việc gì không?” Đối với hành động lén lút đi vào mà không nói gì của Lí Nhược Hàm, Lương Dần cảm thấy không mấy hài lòng.
“Em có việc gì không á? Em đã nói bao nhiêu lần rồi, anh và cô ta đã chia tay rồi, anh có thể ngừng việc tìm cách bấu víu cô ta có được không! Cô ta bây giờ là Mạnh phu nhân, sẽ không để mắt đến anh nữa đâu, anh vẫn chưa hiểu sao?” Lí Nhược Hàm nhìn Lương Dần, càng nói sự bực tức trong lòng càng dâng lên, khiến giọng cô ta có phần khuếch đại hơn.
Lương Dần cau đôi lông mày lại, những lời Lí Nhược Hàm nói khiến anh ta không vui chút nào: “Đủ rồi! Em có thể nhìn kỹ nội dung đã rồi hẵng nói không?”
“Còn phải nhìn rõ nữa sao? Chả phải là Vạn Tố Y vợ trước của anh đấy sao? Vợ cũ của anh giờ giỏi rồi, ngay cả vị trí đầu bảng tin sáng cũng leo lên được, có khi chả mấy nữa mà bước vào showbit.”
Lí Nhược Hàm luôn vậy, lời nói luôn có kim châm đi kèm, lúc cô ta khó chịu mà muốn cô ta thôi cầm dao đâm bạn vài nhát là chuyện không thể nào.
Cánh tay Lương Dần đang thả lỏng bên mình bỗng nắm chặt, sau cùng cũng không thốt ra được câu nói phẫn nộ nào, mà ném tờ báo cho Lí Nhược Hàm xem: “em nhìn cho kỹ đi rồi hẵng nói, anh không muốn tranh luận với em Mấy chuyện vớ vẩn này.”
Lí Nhược Hàm phẫn nộ cực cùng, cúi đầu xuống nhìn tờ báo với ánh mắt đầy phẫn nộ đó, cho đến khi nhìn thấy nội dung bài báo, tất cả chỗ lửa giận vừa nãy của Lí Nhược Hàm mới dần tan biến.
“Đây là Dương Chi Thuỷ...” Lí Nhược Hàm không tin nổi, cô ta lẩm bẩm một mình: “sao em lại thấy giống Vạn Tố Y đến vậy...”
Trong mấy bức ảnh không rõ ràng này, Dương Chi Thuỷ thực sự có nhiều góc nhìn rất giống Vạn Tố Y.
Vì lẽ đó, Lí Nhược Hàm nhìn thoáng qua mới hiểu nhầm là Vạn Tố Y, dù sao bây giờ cô ta đã là vợ của Mạnh Kiều Dịch, mấy ngày trước còn công khai quần chúng, nên thấy cô lên mặt báo cũng không phải chuyện gì lạ lùng.
Lương Dần cười lạnh lùng một tiếng mà không nói gì.
Lí Nhược Hàm lén nhìn qua bên Lương Dần, có chút chột dạ mà nói: “A Dần... em xin lỗi, cũng tại em bồng bột quá mà.”
Cô ta thực sự rất sợ sẽ thua Vạn Tố Y, thế nên chỉ cần Lương Dần có gì đó với Vạn Tố Y, cô ta đều không thể nhẫn nhịn được.
Bây giờ bất kể là phương diện nào Lí Nhược Hàm cũng đã thua Vạn Tố Y, chỉ có Lương Dần là vẫn được cô ta canh trừng thật kỹ. Nếu như ngay cả chuyện tình cảm với Lương Dần cũng chịu thua trong tay Vạn Tố Y thì ngay cả bản thân cô ta cũng sẽ khinh thường chính mình. Thế nên Lí Nhược Hàm cực kỳ sợ hãi Lương Dần và Vạn Tố Y có bất kỳ mối liên hệ hoặc cuộc gặp mặt nào.
“Thôi, em về tiếp tục công việc đi, anh không muốn nói gì nữa.” Lí Nhược Hàm bây giờ đã lấy lại bình tĩnh, nhưng tâm trạng Lương Dần lại không hề tốt lên chút nào.
Lí Nhược Hàm đứng bên cạnh Lương Dần, ôm lấy cánh tay anh ta có chút nũng nịu nói: “A Dần, anh đừng giận nữa, cứ nghĩ là đại nhân không chấp nhặt với kẻ tiểu nhân, có được hay không?”
“Ừ”. Lương Dần chán ghét bộ dạng làm nũng của Lí Nhược Hàm, nhưng không thể không ứng phó một chút, để cô nhanh chóng đi ra ngoài anh ta chỉ có thể thuận theo, nói: “em về đi.”
“Anh hết giận rồi chứ?” Lí Nhược Hàm xác nhận lại lần nữa.
“Ừ”. Lương Dần trả lờic cố gắng không để lộ ra vẻ phiền muộn.
Lí Nhược Hàm biết Lương Dần phải làm việc nên cũng không quấy rầy nữa, mỉm cười rời khỏi phòng làm việc của Lương Dần, trước lúc đi ra không quên đặt một nụ hôn lên má Lương Dần: “ vậy anh làm việc nha, tối gặp nhau sau.”
Lương Dần nhìn Lí Nhược Hàm đi ra, ánh mắt lại hướng xuống tờ báo.
Máy bức ảnh này của Dương Chi Thuỷ ngay cả Lí Nhược Hàm cũng tưởng là Vạn Tố Y....
Nghĩ đến sự quá đỗi giống nhau giữa hai người, ánh mắt của Lương Dần nhìn những bức ảnh trên tờ báo càng chăm chú hơn.
Vạn Tố Y lúc này lại không quan tâm mấy bức ảnh trên mạng, cô nghỉ ngơi nửa ngày, đến trưa liền ra ngoài gặp Tào Lan.
Đây là lần thứ ba Tào Lan hẹn gặp Dương Chi Thuỷ, Vạn Tố Y không biết từ chối Tào Lan như nào nữa, đành đồng ý lời mời của bà ta.
Cô vừa xuất hiện ở quán cà phê, Tào Lan đã ngồi đó từ lâu, chủ động vẫy tay với cô: “cô Dương, ở đây.”
Vạn Tố Y bước đến, cười với Tào Lan: “xin lỗi bà Tào, dạo này bận quá không có thời gian qua gặp bà.”
“Không sao, không có việc gì quan trọng, chỉ là tôi muốn hẹn cô Dương ra gặp mặt thôi, tiện thể giải thích với cô chuyện hôm tiệc họp lớp...” Tào Lan mở miệng, chuyện hôm đó vẫn khiến bà ta khó chịu không yên: “chuyện nhà chúng tôi không đến mức tồi tệ như mọi người nghĩ đâu, là vid con dâu của tôi hôm đó tâm tình không được tốt, nói chuyện mới thêm mắm thêm muối.”
Vạn Tố Y mỉm cười nghe Tào Lan nói, cô biết rõ sự thật như nào nhưng không hề nói ra, mà thuận theo Tào Lan: “nếu thật sự là như vậy thì cô Lí đúng là hơi quá đáng rồi. Dù có thế nào thì bà cũng là bề trên, không nên nói những lời như thế trước đám đông.”
Tào Lan nhìn Dương Chi Thuỷ một cái, trong lòng cũng nghĩ như vậy nhưng không bao giờ dám nói. Lúc này Dương Chi Thuỷ nói thay lời trong lòng bà, Tào Lan thấy Dương Chi Thuỷ rất hiểu mình, Lí Nhược Hàm hôm đó đúng là không nể mặt bà gì cả.
Không phải người phụ nữ nào cũng thông tình đạt lí như cô Dương đây.” Tào Lan cười ngượng, rồi quay ra tán dương cô: “nếu như con dâu tôi cũng được một nửa của cô Dương thì tôi cũng mãn nguyện rồi. Nhưng hình như tôi trời sinh không hoà hợp được với con dâu, đứa ngoan ngoãn nghe lời thì tôi không ưa, đứa ương ngạnh chống đối thì tôi lại phải khom lưng mà lấy lòng....”
Tác giả :
Vô Danh