Ông Trời Ta Hận Ngươi!
Chương 51
Diêu Y Lẫm đang ở nhà bếp bận rộn, thành thạo chiên hai cái trứng thật đẹp mắt, nhanh nhẹn cắt ra chân giò hun khói, cầm lấy một ly sưã đậu nành lên lầu, phối hợp như vậy có chút kì quái nhưng dạ dày Dương Quân uống không được mùi sữa tươi.
Bưng theo bữa sang tâm huyết chuẩn bị lên lầu,tâm tình Diêu Y Lẫm tốt vô cùng, lần đầu tiên Dương Quân tự nguyện quan hệ, hương vị kia không thể dung bất cứ ngôn từ nào miêu tả.
Hưng phẩn suốt một đêm không ngủ, tối hôm qua khi Dương Quân chịu không nổi mà bất tỉnh, Diêu Y Lẫm lưu luyến nhìn vẻ mặt hắn ngủ say.
Bởi vì quá mệt mỏi, Dương Quân đến giờ còn chưa tỉnh lại, vẻ mặt khi ngủ thực ngây thơ, khả ái khiên Diêu Y Lẫm nghĩ muốn một ngụm mà nuốt vào.
Ánh dương xuyên qua rèm cửa sổ giảo ngoạt mà hạ lên than thể nam nhân, lướt qua xương quai xanh mê người, lưu luyến trên mặt, hôn theo môi dày.
Diêu Y Lẫm không chịu nổi mà vươn tay tiến vào trong miệng hắn, quấy một hồi ướt tay lại rút về chơi đùa cánh môi, vẽ lên một tầng nước ẩm. Dương Quân đang ngủ tựa hồ cũng cảm thấy khó chịu, nhíu mi vài cái, mê man mà mở mắt, nhìn rõ người trước mặt lại đỏ mặt, không tự nhiên mà quay đầu đi.
Sợ hắn không nhớ lời đêm qua, nhớ lại lúc ôn hòa, Diêu Y Lẫm rén sắt khi còn nóng, mặt dày mà quấn lên.
“Quân quân, ngày hôm qua ngươi thật nhiệt tình a, đêm nay chúng ta tiếp tục có được không?”
Dương QUân nhất thời mặt đỏ đến muốn phun ra máu, không dám nhìn sang Diêu Y Lẫm.
Không nghe thấy đáp ứng, nhưng cũng không cự tuyệt, đỗng nghĩa với thái độ cam chịu làm Diêu Y Lẫm mừng nhưn điên.
Trên khuôn mặt không xuất sắc kia hạ hôn vài cái, rồi kéo Dương Quân lại ăn điểm tâm.
Không cho hắn động thủ, Diêu Y Lẫm cầm lấy thức ăn, ăn một miếng lại đút Dương Quân một miếng, trong lúc đút mà lợi dụng ăn đậu hũ vài lần. Đến khi Dương Quân không chịu nổi quấy rối nhiều lần liền đánh tay hắn, Diêu Y Lẫm thỏa mãn mà thu tay về.
Cuộc sống vui vẻ bình thường cứ thế trôi qua, Dương Quân cũng cảm thấy bụng mình càng ngày càng lớn, hai người dường như đều quên chuyện về nữ tử kia, chưa từng nhắc qua, chuyện kia như phong ba nhỏ nảy lên rồi tiêu thất.
Bởi vì trong bụng mang song thai, kiểm tra định kì cũng nhiều lần hơn so với trước kia, chưa qua năm tháng bụng đã rất lớn rồi.
Vì bụng này mà thường ngủ sâu nay lại không ngon giấc, buổi tối cũng thưởng thường mà tỉnh giấc, mặc dù đây là triệu chứng bình thường nhưng Diêu Y Lẫm vẫn phi thường lo lắng.
Sau đó có mấy đêm Dương quân tỉnh giấc đều thây Diêu Y Lẫm ghé vào bên chân mình ngủ, tay vẫn còn đặt trên đùi.
Lặng lẽ đấm bóp cho hắn đến ngủ quên, Dương Quân không hiểu rõ tư vị trong lòng, chỉ là có dòng nước ấm lướt qua trong lòng hắn.
Bi khổ trước kia tựa hồ giảm đi, vết thương trong lòng do DIêu Y Lẫm tạo thành cũng dần dần lành lại.
==========
Diêu Y Lẫm có thể coi là người đàn ông của gia đình xuất sắc thế giới đã đem tất cả vật phản chuyên dụng chuẩn bị hết rồi, chắc là đủ cho mười gia đình dung trong một năm, đương nhiên vật dụng đều là dành cho song thai, chất lượng cũng là thượng hạng.
Nhưng là một người chồng có vợ sắp đẻ, Diêu Y Lẫm nhịn không nổi cứ tháy đồ vật thích hợp là lại ôm đồ vật về nhà, Dương Quân vì vậy giận vài lần, Diêu Y Lẫm lại như cũ không đổi.
Đang nhìn nam nhân xách theo một túi lơn trở về, trong lòng lại dâng lên dự cảm bất hảo.
Quả nhiên…
Dương Quân bất đắc dĩ mà nhìn hắn, “Lại mua cái gì về, không phải đã nói nhiều đồ đến mức không còn chỗ để sao?”
Diêu Y Lẫm cười hì hì, không tiếp lời.
Dương Quân cảm thấy kì quái, bình thường lúc mà đồ vật này nọ về lúc nào cũng khẩn cấp nói ra với hắn, hiện tại lại học được yên lăng rồi?
Đang muốn hảo hảo hỏi một chút, cục cưng lại tỉnh dậy nháo.
Tiểu tử này gần đây rất ỷ vào Dương Quân, càng ngày càng quá phận, không thấy Dương Quân một lát sẽ đại nháo.
Dung qua bữa cơm phong phú, Dương Quân lê than thể nặng nhọc lên lầu.
Xoa chân theo thói quen xong, hắn đã thoải mái liền buồn ngủ.
Diêu Y Lẫm không như thường ngày săn sóc dìu hắn lên giường, lại đứng bên tủ quần áo lấy một cái túi, Dương Quân nhận ra là cái túi hôm nay mang về.
Diêu Y Lẫm cười cười, đến bên cạnh hắn hôn hôn mặt hắn.
“Ngày hôm nay nhìn thấy cái này liền cảm thấy hợp với ngươi, ngươi mặc vào nhất định rất đẹp.”
Dương Quân hiếu kì cầm lấy, “Là cái gì? Quần áo?”
Mở ra, bên trong là váy ngủ màu trắng.
Kiểu dáng đơn giản khả ái, cổ áo lá sen bao lấy trước ngực, nhìn thanh thuần, vạt váy còn có viền hoa.
Có thể tưởng tượng mặc vào, tiểu thư sẽ mĩ lệ ra sao.
Xách theo cái váy, khóe miệng Dương Quân co quắp, một lát, nhìn bộ dáng say sưa của Diêu Y Lẫm: “Ta tưởng là…ngươi muốn đưa cho ta vật gì.”
Thủ phạm vẫn không biết sống chết mà vui vẻ gật đầu: “Đúng vậy, rất thích hợp phải không?”
Thích hợp?
Trên trán Dương Quân gân xanh lại nổi lên vài cái, nhìn vải tơ tằm mềm mại trên tay, nhìn xuống xung động.
“…đây là cho ta?”
Nghe thấy âm thanh của hắn như run run, hôn nhẹ lên mặt lại không có biểu ti tình gì, Diêu Y Lẫm lập tức làm ra bộ dáng thắm thiết, quấn lấy hắn làm nũng, ôm cổ hắn nói:
“Quân quân, ngươi không phải nói bụng lớn qua nhanh so với quần áo trước đâykhông phù hợp sao? Ta nghĩ mặc đồ như vầy, bụng sẽ không bị chặt lại đau đớn.”
Mặc dù biết người nọ bề ngoài đẹp đẽ nhưng nội tâm bên trong nhất định không như vẻ ngoài, nhưng chính là vẻ mặt làm nũng khiến hắn không có sức chống cự, biết điều này, Diêu Y Lẫm càng vô cùng mềm mỏng vẻ mặt mà phát huy, dù sao đồ dung tốt như thế, không dung thật đáng tiếc!
Thấy biểu tình trên mặt Dương Quân ôn nhu đi nhiều, Diêu Y Lẫm không ngừng cố gắng khuyên bảo:
“Hơn nữa kiểu dáng cùng màu sắc rất hợp với ngươi a, lúc ta nhìn thấy đã nghĩ nhất định phải mua về.”
Dương Quân mặt nhăn mi nhíu nhìn cái váy trên tay, “Màu da của ta rất tối…”
“—cho nên màu trắng mới càng tôn làn da khỏe mạnh thanh sảng của ngươi a.”
Lập tức vừa nói vừa cầm lấy cái váy, tay lại nhanh nhẹn mà cởi nút buộc trên quần áo Dương Quan.
Dương Quân khẩn trương mà đè tay Diêu Y Lẫm lại, “Ngươi làm cái gì!”
“Quân quân, chúng ta thử xem có được không? Nếu thực sự không thích, sau này không cần mặc nữa nha.”
Thấy vẻ mặt cầu xin khiến lòng Dương Quân mềm nhũn, suy nghĩ một chút rồi buông lỏng tay ra.
Diêu Y Lẫm vui vẻ mà cởi bỏ quần áo trên người Dương Quân, tốc độ chính là chuyên nghiệp bậc nhất.
Thay vào váy ngủ màu trắng, Dương Quân cảm thấy mất tự nhiên mà giật giật, cổ váy hơi rộng, hơn phân nửa da màu lộ ra ngoài, chỗ bụng hoàn hảo, váy ngủ rộng thùng thình không có rang buộc thực rất thoải mái, nhưng dù sao cũng là đồ của nữ nhân, hắn_một đại nam nhân mặc vào dù sao cũng có điểm không tự nhiên, không cần người khác nói hắn cũng tự biết mình bây giời trông như thế nào, mặc vào váy nữ nhân chính là như đại tinh tinh rồi…
“Xem đủ rồi a, nói rất xấu rồi, tat hay ra đây…”
Bỗng nhiên cảm thấy người bên cạnh tiếng hít thở trở nên gấp gáp, Dương Quân nghi hoặc mà quay đầu nhìn.
Bị hoảng sợ mà phản xạ lùi lại, lại bị Diêu Y Lẫm ôm thắt lưng.
Tuy rằng mang theo cái bụng to, nhưng Diêu Y Lẫm vẫn có biện pháp lợi dụng tiên tới, như tiểu cẩu nằm gối lên ngực hắn.
“Làm sao đây… ta hình như càng ngày càng thích ngươi rồi…”
Nghe xong lời này, nguyên bản muốn đẩy Diêu Y lẫm rat ay liền dừng lại, trên không trung do dự một chút, hạ xuống khe khẽ xoa đầu nam nhân.
Đột nhiên chưa từng phát hiện mình thích nam nhân khả ái này nỉ non đến thế, vứt bỏ toàn bộ chống cự, tùy ý cho bàn tay xấu tính lẻn vào dưới váy.
Diêu Y Lẫm đã sớm bị hỏa dục đốt người không có cảm giác chống cự lại càng dứt bỏ bận tâm, cởi quần trong của Dương Quân, tách hai chân khoác lên vai, vùi đầu xuống.
Dương Quân cắn môi,hừ một tiếng như thống khổ khó chịu lại như vui thích. Con mắt đã bị nước mắt làm ướt, theo khóe mắt chảy xuống.
Vì mang thai, Diêu Y Lẫm không thể không nhẫn nại dục vọng, thời gian làm trò rất lâu, đợi đến lúc đủ ướt át, mới để Dương Quân vì chòng ghẹo mà thần trí mơ hồ phóng ra trên giường, nâng một chân lên, cẩn thận tiến nhập.
Mềm nhẵn căng chặt không gì sánh được khiến hắn phảng phất thấy như trên thiên đường, điên loan đảo phượng suốt một đêm, khi không biết đang ở lần thứ bao nhiêu tiết ra, dục vọng vẫn như cũ cứng rắn, Diêu Y Lẫm đem Dương Quân đã bất tỉnh vào phòng tắm, tỉ mỉ tẩy trừ toàn than, lại ôm hắn trở lại giường đã thay sạch sẽ.
Váy lúc trước hoan ái cũng không có cởi ra hiện tại tràn đầy mồ hôi cùng bạch trọc, như dã lang gian trá mà cười, trong đầu nghĩ ra hành loạt hành động.
Thương cảm chon am nhân đang ngủ rung mình một cái.
Bưng theo bữa sang tâm huyết chuẩn bị lên lầu,tâm tình Diêu Y Lẫm tốt vô cùng, lần đầu tiên Dương Quân tự nguyện quan hệ, hương vị kia không thể dung bất cứ ngôn từ nào miêu tả.
Hưng phẩn suốt một đêm không ngủ, tối hôm qua khi Dương Quân chịu không nổi mà bất tỉnh, Diêu Y Lẫm lưu luyến nhìn vẻ mặt hắn ngủ say.
Bởi vì quá mệt mỏi, Dương Quân đến giờ còn chưa tỉnh lại, vẻ mặt khi ngủ thực ngây thơ, khả ái khiên Diêu Y Lẫm nghĩ muốn một ngụm mà nuốt vào.
Ánh dương xuyên qua rèm cửa sổ giảo ngoạt mà hạ lên than thể nam nhân, lướt qua xương quai xanh mê người, lưu luyến trên mặt, hôn theo môi dày.
Diêu Y Lẫm không chịu nổi mà vươn tay tiến vào trong miệng hắn, quấy một hồi ướt tay lại rút về chơi đùa cánh môi, vẽ lên một tầng nước ẩm. Dương Quân đang ngủ tựa hồ cũng cảm thấy khó chịu, nhíu mi vài cái, mê man mà mở mắt, nhìn rõ người trước mặt lại đỏ mặt, không tự nhiên mà quay đầu đi.
Sợ hắn không nhớ lời đêm qua, nhớ lại lúc ôn hòa, Diêu Y Lẫm rén sắt khi còn nóng, mặt dày mà quấn lên.
“Quân quân, ngày hôm qua ngươi thật nhiệt tình a, đêm nay chúng ta tiếp tục có được không?”
Dương QUân nhất thời mặt đỏ đến muốn phun ra máu, không dám nhìn sang Diêu Y Lẫm.
Không nghe thấy đáp ứng, nhưng cũng không cự tuyệt, đỗng nghĩa với thái độ cam chịu làm Diêu Y Lẫm mừng nhưn điên.
Trên khuôn mặt không xuất sắc kia hạ hôn vài cái, rồi kéo Dương Quân lại ăn điểm tâm.
Không cho hắn động thủ, Diêu Y Lẫm cầm lấy thức ăn, ăn một miếng lại đút Dương Quân một miếng, trong lúc đút mà lợi dụng ăn đậu hũ vài lần. Đến khi Dương Quân không chịu nổi quấy rối nhiều lần liền đánh tay hắn, Diêu Y Lẫm thỏa mãn mà thu tay về.
Cuộc sống vui vẻ bình thường cứ thế trôi qua, Dương Quân cũng cảm thấy bụng mình càng ngày càng lớn, hai người dường như đều quên chuyện về nữ tử kia, chưa từng nhắc qua, chuyện kia như phong ba nhỏ nảy lên rồi tiêu thất.
Bởi vì trong bụng mang song thai, kiểm tra định kì cũng nhiều lần hơn so với trước kia, chưa qua năm tháng bụng đã rất lớn rồi.
Vì bụng này mà thường ngủ sâu nay lại không ngon giấc, buổi tối cũng thưởng thường mà tỉnh giấc, mặc dù đây là triệu chứng bình thường nhưng Diêu Y Lẫm vẫn phi thường lo lắng.
Sau đó có mấy đêm Dương quân tỉnh giấc đều thây Diêu Y Lẫm ghé vào bên chân mình ngủ, tay vẫn còn đặt trên đùi.
Lặng lẽ đấm bóp cho hắn đến ngủ quên, Dương Quân không hiểu rõ tư vị trong lòng, chỉ là có dòng nước ấm lướt qua trong lòng hắn.
Bi khổ trước kia tựa hồ giảm đi, vết thương trong lòng do DIêu Y Lẫm tạo thành cũng dần dần lành lại.
==========
Diêu Y Lẫm có thể coi là người đàn ông của gia đình xuất sắc thế giới đã đem tất cả vật phản chuyên dụng chuẩn bị hết rồi, chắc là đủ cho mười gia đình dung trong một năm, đương nhiên vật dụng đều là dành cho song thai, chất lượng cũng là thượng hạng.
Nhưng là một người chồng có vợ sắp đẻ, Diêu Y Lẫm nhịn không nổi cứ tháy đồ vật thích hợp là lại ôm đồ vật về nhà, Dương Quân vì vậy giận vài lần, Diêu Y Lẫm lại như cũ không đổi.
Đang nhìn nam nhân xách theo một túi lơn trở về, trong lòng lại dâng lên dự cảm bất hảo.
Quả nhiên…
Dương Quân bất đắc dĩ mà nhìn hắn, “Lại mua cái gì về, không phải đã nói nhiều đồ đến mức không còn chỗ để sao?”
Diêu Y Lẫm cười hì hì, không tiếp lời.
Dương Quân cảm thấy kì quái, bình thường lúc mà đồ vật này nọ về lúc nào cũng khẩn cấp nói ra với hắn, hiện tại lại học được yên lăng rồi?
Đang muốn hảo hảo hỏi một chút, cục cưng lại tỉnh dậy nháo.
Tiểu tử này gần đây rất ỷ vào Dương Quân, càng ngày càng quá phận, không thấy Dương Quân một lát sẽ đại nháo.
Dung qua bữa cơm phong phú, Dương Quân lê than thể nặng nhọc lên lầu.
Xoa chân theo thói quen xong, hắn đã thoải mái liền buồn ngủ.
Diêu Y Lẫm không như thường ngày săn sóc dìu hắn lên giường, lại đứng bên tủ quần áo lấy một cái túi, Dương Quân nhận ra là cái túi hôm nay mang về.
Diêu Y Lẫm cười cười, đến bên cạnh hắn hôn hôn mặt hắn.
“Ngày hôm nay nhìn thấy cái này liền cảm thấy hợp với ngươi, ngươi mặc vào nhất định rất đẹp.”
Dương Quân hiếu kì cầm lấy, “Là cái gì? Quần áo?”
Mở ra, bên trong là váy ngủ màu trắng.
Kiểu dáng đơn giản khả ái, cổ áo lá sen bao lấy trước ngực, nhìn thanh thuần, vạt váy còn có viền hoa.
Có thể tưởng tượng mặc vào, tiểu thư sẽ mĩ lệ ra sao.
Xách theo cái váy, khóe miệng Dương Quân co quắp, một lát, nhìn bộ dáng say sưa của Diêu Y Lẫm: “Ta tưởng là…ngươi muốn đưa cho ta vật gì.”
Thủ phạm vẫn không biết sống chết mà vui vẻ gật đầu: “Đúng vậy, rất thích hợp phải không?”
Thích hợp?
Trên trán Dương Quân gân xanh lại nổi lên vài cái, nhìn vải tơ tằm mềm mại trên tay, nhìn xuống xung động.
“…đây là cho ta?”
Nghe thấy âm thanh của hắn như run run, hôn nhẹ lên mặt lại không có biểu ti tình gì, Diêu Y Lẫm lập tức làm ra bộ dáng thắm thiết, quấn lấy hắn làm nũng, ôm cổ hắn nói:
“Quân quân, ngươi không phải nói bụng lớn qua nhanh so với quần áo trước đâykhông phù hợp sao? Ta nghĩ mặc đồ như vầy, bụng sẽ không bị chặt lại đau đớn.”
Mặc dù biết người nọ bề ngoài đẹp đẽ nhưng nội tâm bên trong nhất định không như vẻ ngoài, nhưng chính là vẻ mặt làm nũng khiến hắn không có sức chống cự, biết điều này, Diêu Y Lẫm càng vô cùng mềm mỏng vẻ mặt mà phát huy, dù sao đồ dung tốt như thế, không dung thật đáng tiếc!
Thấy biểu tình trên mặt Dương Quân ôn nhu đi nhiều, Diêu Y Lẫm không ngừng cố gắng khuyên bảo:
“Hơn nữa kiểu dáng cùng màu sắc rất hợp với ngươi a, lúc ta nhìn thấy đã nghĩ nhất định phải mua về.”
Dương Quân mặt nhăn mi nhíu nhìn cái váy trên tay, “Màu da của ta rất tối…”
“—cho nên màu trắng mới càng tôn làn da khỏe mạnh thanh sảng của ngươi a.”
Lập tức vừa nói vừa cầm lấy cái váy, tay lại nhanh nhẹn mà cởi nút buộc trên quần áo Dương Quan.
Dương Quân khẩn trương mà đè tay Diêu Y Lẫm lại, “Ngươi làm cái gì!”
“Quân quân, chúng ta thử xem có được không? Nếu thực sự không thích, sau này không cần mặc nữa nha.”
Thấy vẻ mặt cầu xin khiến lòng Dương Quân mềm nhũn, suy nghĩ một chút rồi buông lỏng tay ra.
Diêu Y Lẫm vui vẻ mà cởi bỏ quần áo trên người Dương Quân, tốc độ chính là chuyên nghiệp bậc nhất.
Thay vào váy ngủ màu trắng, Dương Quân cảm thấy mất tự nhiên mà giật giật, cổ váy hơi rộng, hơn phân nửa da màu lộ ra ngoài, chỗ bụng hoàn hảo, váy ngủ rộng thùng thình không có rang buộc thực rất thoải mái, nhưng dù sao cũng là đồ của nữ nhân, hắn_một đại nam nhân mặc vào dù sao cũng có điểm không tự nhiên, không cần người khác nói hắn cũng tự biết mình bây giời trông như thế nào, mặc vào váy nữ nhân chính là như đại tinh tinh rồi…
“Xem đủ rồi a, nói rất xấu rồi, tat hay ra đây…”
Bỗng nhiên cảm thấy người bên cạnh tiếng hít thở trở nên gấp gáp, Dương Quân nghi hoặc mà quay đầu nhìn.
Bị hoảng sợ mà phản xạ lùi lại, lại bị Diêu Y Lẫm ôm thắt lưng.
Tuy rằng mang theo cái bụng to, nhưng Diêu Y Lẫm vẫn có biện pháp lợi dụng tiên tới, như tiểu cẩu nằm gối lên ngực hắn.
“Làm sao đây… ta hình như càng ngày càng thích ngươi rồi…”
Nghe xong lời này, nguyên bản muốn đẩy Diêu Y lẫm rat ay liền dừng lại, trên không trung do dự một chút, hạ xuống khe khẽ xoa đầu nam nhân.
Đột nhiên chưa từng phát hiện mình thích nam nhân khả ái này nỉ non đến thế, vứt bỏ toàn bộ chống cự, tùy ý cho bàn tay xấu tính lẻn vào dưới váy.
Diêu Y Lẫm đã sớm bị hỏa dục đốt người không có cảm giác chống cự lại càng dứt bỏ bận tâm, cởi quần trong của Dương Quân, tách hai chân khoác lên vai, vùi đầu xuống.
Dương Quân cắn môi,hừ một tiếng như thống khổ khó chịu lại như vui thích. Con mắt đã bị nước mắt làm ướt, theo khóe mắt chảy xuống.
Vì mang thai, Diêu Y Lẫm không thể không nhẫn nại dục vọng, thời gian làm trò rất lâu, đợi đến lúc đủ ướt át, mới để Dương Quân vì chòng ghẹo mà thần trí mơ hồ phóng ra trên giường, nâng một chân lên, cẩn thận tiến nhập.
Mềm nhẵn căng chặt không gì sánh được khiến hắn phảng phất thấy như trên thiên đường, điên loan đảo phượng suốt một đêm, khi không biết đang ở lần thứ bao nhiêu tiết ra, dục vọng vẫn như cũ cứng rắn, Diêu Y Lẫm đem Dương Quân đã bất tỉnh vào phòng tắm, tỉ mỉ tẩy trừ toàn than, lại ôm hắn trở lại giường đã thay sạch sẽ.
Váy lúc trước hoan ái cũng không có cởi ra hiện tại tràn đầy mồ hôi cùng bạch trọc, như dã lang gian trá mà cười, trong đầu nghĩ ra hành loạt hành động.
Thương cảm chon am nhân đang ngủ rung mình một cái.
Tác giả :
Đế Quân