Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi
Chương 21: Tắm rửa trước.
Editor: Mã Mã
Vừa lòng nhìn bức thư hứa hẹn, Trầm Phi Yên cầm nó cất vào trong túi mình thật cẩn thận, bởi vì cô sợ Hiên Viên Hoàng lấy mất.
Nhìn thấy cô như vậy, trong đôi mắt sáng bóng của Hiên Viên Hoàng hiện lên vẻ khinh thường, nếu hắn muốn cướp thì cô nghĩ mình có thể ngăn cản được hắn sao?
Trầm Phi Yên vẫn luôn là một cô gái ngây thơ trong trắng nên luôn cho rằng hắn rất tốt, rất hoàn hảo nhưng cho tới bây giờ hắn chưa từng nhận mình là một người quân tử, vì đạt được mục hắn sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào. Thứ Hiên Viên Hoàng hắn muốn là kết quả chứ không quan tâm đến quá trình.
Nhưng nếu nói về những năm gần đây thì hắn chỉ để ý tới cái đêm của mười năm trước.
Lười biếng như một con báo, đôi mắt tràn ngập khát vọng của Hiên Viên Hoàng nhìn chằm chằm Trầm Phi Yên.
"Có thể sao?"
Bị hỏi như vậy, Trầm Phi Yên lại bắt đầu có chút luống cuống, cô vẫn còn sợ hãi.
Đêm đó thật đau, tựa như đau ở tận sâu trong tâm hồn cô, làm cô không thể quên, lại không thể đụng tới.
"Tôi, tôi muốn đi tắm rửa, từ lúc tôi xuống máy bay đến giờ còn chưa tắm rửa gì." Có thể kéo dài thì kéo dài, đây chính là ý muốn của Trầm Phi Yên, hiện tại cô thầm nghĩ muốn đi tắm, khuôn mặt hiện lên chút hồng, yết hầu có cảm giác như bị chặn lại.
"Có thể." Suy nghĩ sâu xa một chút, sau đó hắn nhìn thân thể Trầm Phi Yên, cơ thể Hiên Viên Hoàng bắt đầu buộc chặt.
Vốn nghĩ rằng Hiên Viên Hoàng không đồng ý nhưng Trầm Phi Yên thật không ngờ hắn có thể đáp ứng yêu cầu của cô như vậy.
"Sao, muốn chờ tôi ôm em đi vào à?" Nhìn khuôn mặt ngốc nghếch của cô, đôi mắt Hiên Viên Hoàng lóe lên chút dã thú.
Nghe thấy Hiên Viên Hoàng nói như vậy, Trầm Phi Yên bị dọa đến phát sợ, vô vàng lắc đầu và nói: "Không cần, không cần, tôi tự đi..."
Lời còn chưa nói hết, Trầm Phi Yên đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào phòng tắm.
Nghe tiếng nước chảy từ trong phòng tắm vọng ra khiến đôi mắt hắn đang bình tĩnh thì tự nhiên đổi sắc, tiếng nước chảy kia làm cho thân thể hắn có chút thay đổi.
Cảm thấy một cỗ nhiệt lưu đang nóng lên ở bụng dưới, tựa hồ có chút khó chịu, giờ phút này hắn thật muốn nhanh nhanh nhấm nháp món điểm tâm kia.
Không chút do dự, Hiên Viên Hoàng trực tiếp rời giường, sau đó hắn cởi quần áo ra. Nếu đã diễn lại dục uyên ương của ngày trước thì hắn phải thử cho tới khi thỏa mãn mới thôi.
Trầm Phi Yên đứng ở trong phòng tắm còn chưa hết hoàn hồn, cô thật không biết mình sẽ vượt qua đêm nay thế nào, thậm chí muốn chạy trốn, cô đã đẩy cửa sổ ra. Nhưng khi nhìn thấy độ cao của tòa nhà thì cô hoàn toàn từ bỏ ý định.
Hạ nhiệt của nước xuống nhưng thân thể cô vẫn nóng, trên làn da còn hồng lên. Nghĩ tới chốc nữa mình phải đối mặt với người đàn ông ngoài kia thì cô cảm thấy ác mộng và mối tình đầu của mười năm trước như một cái đầm lầy, mà cái đầm lầy đó cô cứ lún sâu vào. Giờ đây cô có chút hối hận, hối hận tại sao mình lại làm cái giao dịch này với Hiên Viên Hoàng.
Ngay lúc Trầm Phi Yên còn đang suy nghĩ miên man thì đột nhiên cửa phòng tắm mở ra, Trầm Phi Yên kinh ngạc đến ngây người, sau đó cô hét to lên. Đôi mắt trợn tròn tỏ ra không thể tin nổi mọi chuyện đang xảy ra ở trước mắt.
Thân thể Hiên Viên Hoàng hơi gầy nhưng cường tráng, từng múi cơ bắp hiện lên vô cùng rõ ràng, đều đều cân xứng giống như Apollo, cái kia, cái kia làm cô sợ ngây người.
Một lúc sau, Trầm Phi Yên sợ hãi che mắt, nói lớn: "Anh, anh... Tôi đang tắm, anh đi ra ngoài, đi ra ngoài... Đi ra ngoài nhanh lên..."
Trước mắt cô là một thân thể của người đàn ông vô cùng hoàn mĩ, cho dù hiện tại cô nhắm hai mắt và dùng hai tay che trước mặt nhưng trong đầu vẫn hiện lên thân thể của hắn, cơ thể khỏe mạnh, còn có cái kia, cái kia, kia ngang ngược mà . . , tại sao cô lại đỏ mặt, thậm chí toàn thân cũng đỏ lên.
Ngược lại với vẻ mặt kinh ngạc hoảng sợ, e thẹn của Trầm Phi Yên thì Hiên Viên Hoàng chẳng có chút xấu hổ nào, thậm chí còn rất tham lam đánh giá thân thể ngọc ngà xinh đẹp của cô.
Da thịt trắng nõn giống như hoa sen nở trong sương sớm, thân thể tản ra hương thơm. Tất cả mọi thứ đều lọt vào ánh mắt hắn không sót một chút gì, thậm chí bởi vì thân thể run rẩy của Trầm Phi Yên mà khiến cho nụ hồng trên bầu ngực hơn rung rung, nó không phát ra tiếng động nhưng rất có lực dụ dỗ Hiên Viên Hoàng.
Nhất là ở trong nước, toàn thân cô đỏ ửng lên làm cho cơ thể càng mê người.
Nước không ngừng chạy xuống vùng đen rậm rạp kia, còn hơi nước thì đang quanh quẩn trong nhà tắm, tất cả mọi thứ đều khiến cho hơi thở của Hiên Viên Hoàng trầm đục lên, quả hồng ngon như vậy làm sao hắn có thể không ăn ?