Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài
Chương 180: Gặp ác mộng
Một số máy Iphone bị lỗi không đọc được nội dung chương, các bạn chuyển qua trình duyệt Chrome nhé!
**********
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Lúc này Tô Manh mới thấy bên cạnh giường ngủ của Thẩm Dục An có một chiếc bàn nhỏ, trên bàn có một chiếc laptop và mấy quyển sách.
Cô gật gật đầu, cầm lấy đồ dùng vệ sinh rồi đi vào phòng tắm.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Phòng vệ sinh cũng được thiết kế hết sức đơn giản.
Chiếc bồn tắm rất lớn, nếu là Tô Ngạn Khải, có lẽ cậu có thể chui vào trong để boi.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cô nhìn thấy trên bồn rửa mặt có chiếc bàn chải đánh răng tự động và sữa rửa mặt nam, bước đến gần, cô nhận ra rằng đây đúng là căn phòng mà Thẩm Dục An sống.
Cô tò mò cầm chiếc bàn chải đánh răng và sữa rửa mặt lên, thấy đây là hàng của thương hiệu hàng đầu nước ngoài, nhưng không có đỉnh vàng và kim cương, trông không có gì đặc biệt.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cô cảm thấy buồn cười, có lẽ sự nguy nga lộng lẫy của ngôi biệt thự đã làm cho cô thực sự có cái nhìn khác thường về gia đình họ Thẩm, dường như cô nghĩ rằng sẽ bất thường nếu những đồ vật họ sử dụng không được làm bằng vàng.
Khi Tô Mạnh cúi xuống dọn dẹp đồ dùng vệ sinh cá nhân của mình mới nhận ra những thứ mà lúc nãy người giúp việc đưa cho cô cũng đều là của những hãng nổi tiếng hàng đầu thế giới.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Nhìn vào logo quen thuộc trên chai serum, cô nhớ lại lần trước đã từng bỏ loại sản phẩm chăm sóc da của thương hiệu này vào giỏ hàng nhưng lại không dám mua vì giá của nó quá đắt, bây giờ cô lại lần nữa phải líu lưỡi trước sự hào hoa của gia đình họ Thẩm.
Sau khi tẩy trang và rửa mặt xong, cô cởi áo quần ra định xuống ngâm mình để xem cảm giác của cái bồn tắm như bể bơi này thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Nhưng đôi chân chưa kịp bước vào, nhìn thấy chai sữa rửa mặt nam được đặt trên bồn rửa mặt, thế là cô vội vàng rút chân lại.
Phòng ngủ này là của Thẩm Dục An, vậy chắc chắn anh ta cũng từng dùng bồn tắm này.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Nếu như bây giờ cũng sử dụng thì có vẻ như hơi thân mật.
Tô Manh nghĩ rằng do nhiệt độ trong phòng vệ sinh quá cao, chứ không thì tại sao vừa nghĩ đến khả năng này khuôn mặt của cô lại đỏ bừng lên như thế.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cuối cùng cô chọn tắm bằng vòi hoa sen, nhưng khi cô ngẩng đầu lên lại nhìn thấy chai sữa tắm xa lạ của nam giới.
Sự tò mò của cô lại nổi lên, cô bóp ra một chút và ngửi, mùi thơm này giống y chang mùi thơm cây tùng hương mà cô ngửi thấy trên người của Thẩm Dục An.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Nhưng mùi hương này ngào ngạt hơn, là một mùi thơm nhẹ nhàng trong đó pha lẫn một chút mùi hương bạc hà.
Mùi hương rất thơm.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Giống như cô đang ngửi thấy mùi thơm trên người Thẩm Dục An.
Cô cắn môi, vội vàng tắm cho xong. Sau đó cô mặc nội y một lần dùng và đồ ngủ người hầu chuẩn bị bước ra khỏi phòng vệ sinh.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Bước ra ngoài cô thấy trong phòng chỉ còn lại một mình cô.
Nhìn chiếc giường ngủ duy nhất trong phòng, trong lòng có chút lưỡng lự.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tối hôm nay thực sự phải ngủ trên chiếc giường của Thẩm Dục An thật sao?
Rõ ràng hai người không thân thiết lắm, giờ lại phải ngủ trên giường của anh ta, nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy kỳ cục làm sao.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Ngủ hay là không ngủ đây, đúng là cả một vấn đề l
Nhưng sau đó Tô Manh cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Vì trong phòng lạnh quá.
Căn phòng vốn đã trống trải và có lẽ do nhiệt độ cơ thể của Thẩm Dục An cao nên anh ta đã chỉnh nhiệt độ trong phòng xuống chỉ còn mười sáu độ làm cho Tô Manh lạnh nổi cả da gà dù chỉ mới đứng mấy phút.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cô lật đật nhảy lên giường, lấy chăm trùm kín người lại.
Trong căn phòng yên tĩnh này, cô có thể nghe rõ nhịp tim đang đập bình bịch của mình, mùi thơm của gỗ thông ngày càng ngào ngạt hơn ở mũi không ngừng nhắc nhở cô rằng cô đang nằm trên giường của Thẩm Dục An.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cô với lấy chiếc điều khiển từ xa ở trên bàn, bấm kéo rèm cửa lại và tăng nhiệt độ trong phòng lên, sau đó rúc đầu vào chăn, liên tục thúc giục bản thân: Ngủ đi, ngủ đi, ngày mai còn phải đi làm, nếu đi trễ sẽ bị trừ tiền lương đấy.
Nhưng không có tác dụng gì, cô càng thúc thì mùi gỗ thông lại càng ngào ngạt hơn.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Trong màn đêm, mắt cô không nhìn thấy bất kì tia sáng nào nữa, nhưng mũi và tai lại hết sức nhạy cảm.
Tiếng nước chảy tích tắc trong phòng tắm, trùm chăn lại ngoài ngửi thấy mùi hương của gỗ thông ra còn ngửi thấy cả mùi của bột giặt.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tô Mạnh bị những mùi hương này giày và không ngủ được.
Cô tự hỏi mình, tại sao lại để ý đến những mùi hương này chứ?
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cô và Thẩm Dục An chỉ là mối quan hệ thuê mướn, mối quan hệ trên hợp đồng.
Sau này, để thực hiện hợp đồng này, có lẽ thời gian mà cô và Thẩm Dục An ở bên cạnh nhau sẽ càng ngày càng nhiều, thậm chí những cử chỉ giả vờ thân mật cũng sẽ nhiều hơn, thế thi hà tất gì phải cảm thấy ngại ngùng chứ?
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Chỉ cần xem đây là diễn một bộ phim, xem Thẩm Dục An là bạn diễn khác giới và không cần suy nghĩ quá nhiều thì có phải sẽ cảm thấy tự nhiên hơn không?
Sau khi Tô Manh nghĩ thông suốt, mơ mơ màng màng không biết đã ngủ say từ lúc nào.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cũng không biết đã ngủ bao lâu, bỗng nhiên cô nghe thấy tiếng động ồn ào ngoài cửa.
Cô mắt nhắm mắt mở đi ra mở cửa, một tấm thân nhỏ bé màu trắng nhào vào người cô. ạ . Cô cúi đầu xuống nhìn, hóa ra là Tiểu Khải, giờ cậu đã thay sang đồ ngủ. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88 .net
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Vẻ mặt bà Thẩm hết sức lo lắng, trên người chỉ mặc chiếc váy ngủ, có lẽ bà ấy cũng vừa mới bị đánh thức dậy: “Hình như Tiểu Khải mơ thấy ác mộng, tỉnh dậy nó cứ khóc đòi tìm cô.”
Tô Mạnh ôm lấy Tiểu Khải, thấy đôi cậu mắt đỏ hoe liền lo lắng hỏi: "Con bị sao vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tiểu Khải ngại ngùng ôm chặt cổ của Tô Manh, cậu vùi đầu vào ngực của cô mà không dám ngẩng mặt lên, cũng không nói gì.
Bà Thẩm lo lắng quá nên không để ý, vội vàng nói: “Có khi nào nó bị ốm rồi không, hay là để tôi gọi bác sĩ đến xem thử."
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tô Mạnh hôn vào trán của Tiểu Khải mấy cái, cảm thấy trán không nóng, rồi nhìn thấy dáng vẻ ngại ngùng này của Tiểu Khải, cô thở phào nhẹ nhõm. “Có lẽ do lần đầu nó ngủ một mình ở một căn phòng lạ nên có chút sợ hãi.
Nghe vậy bà Thẩm mới thở phào nhẹ nhõm, bà ta ngáp một cái: “Thế để nó ngủ với cô vậy.”
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tô Mạnh bế Tiểu Khải lên giường, đóng cửa lại, dịu dàng vỗ về cậu: “Con ngủ đi nhé."
Tiểu Khải nằm trên giường, nhớ lại bộ dạng lúc nãy vừa khóc vừa hét tìm mẹ, cậu cảm thấy quá mất hình tượng thiên tài của bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cậu nằm sát vào Tô Manh, cố gắng giải thích: “Mẹ ơi, lúc nãy con không có khóc, chỉ là con nằm mơ thấy có quái vật ở trong phòng, con sợ nó sẽ ăn thịt mẹ mà thôi.”
Tô Mạnh nhắm mắt nhưng nghe thấy lời nói đó của con trai liền bật cười, cô cũng biết con trai mình miệng hùm gan sửa, hay sĩ diện.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cô không vạch trần bộ mặt thật của cậu: "Mẹ cảm ơn con trai đã đến đuổi quái vật đi, nhưng mà khuya rồi ngủ thôi, ngày mai còn phải đi học nữa.”
Nhưng trận khủng hoảng lúc nãy khiến cho Tiểu Khải bây giờ không cảm thấy buồn ngủ chút nào, ngược lại còn tỉnh bo.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cậu ngửi mùi hương của chiếc chăn: “Mẹ ơi, mùi thơm của chiếc chăn giống hệt mùi thơm trên người bố.”
Tô Mạnh ừ nhỏ một tiếng. “Mẹ ơi, có phải sau này chúng ta sẽ sống ở trong ngôi nhà này cùng với bố, bà nội và ông nội không hả mẹ?”
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tô Manh hỏi lại: “Vậy con có thích ở đây không?"
Tiểu Khải suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời: “Phòng ốc ở đây sáng quá làm con nhìn mà đau mắt.”
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Câu nói đó của Tiểu Khải làm cho Tôi Manh bật cười, cô để hai tay dưới đầu, nhìn sang Tiểu Khải: "Nhưng ở đây có bố có bà có ông nội, vậy con có muốn ở đây không?”
Căn phòng tối om, Tô Manh chỉ nhìn thấy được đôi mắt long lanh của Tiểu Khải, cậu đảo mắt một cái rồi hỏi ngược lại cô: “Vậy mẹ có thích không? Nếu mẹ thích thì con cũng sẽ thích. Nếu mẹ không thích thì con sẽ không sống ở đây nữa."
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tô Mạnh nở nụ cười và hôn vào trán Tiểu Khải: "Con trai mẹ ngoan quá, thôi con ngủ đi.”
Tiểu Khải thấy mẹ né tránh câu hỏi đó của mình, tiếp tục nói tiếp: “Nhưng mà mẹ vẫn chưa trả lời là thích hay không mà?"
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net