Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài
Chương 157: Công ty làm nguy
Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Tô Manh không dám tin vào tai mình: “Anh nói thật sao?"
Thẩm Dục An không còn lời nào để nói, trực tiếp đẩy xe đi về phía phòng bệnh: “Tự em đoán đi.”
Câu này của Thẩm Dục An đã khiến cô hoàn toàn buông xuống tảng đá trong lòng. Cô quay trở về phòng, vui sướng lật qua lật lại trên giường, nằm tới khi sắc trời bên ngoài cửa sổ hưng hửng sáng mới ngủ lại lần nữa.
Có thể bởi vì nửa đêm ra ngoài tìm Thẩm Dục An nói chuyện nên ngày hôm sau cô tỉnh lại còn muộn hơn cả Tô Ngạn Khải.
Cô kèm nhèm mở mát, nhìn thấy Ngạn Khải đang ngồi trên chăn tự mặc đồ cho mình. Tô Manh ngáp một cái rồi mới ngồi dậy. “Con trai cưng, hôm nay con dậy sớm vậy!”
Tô Ngạn Khải thấy mẹ vô cùng buồn ngủ nên nhịn không được cười: "Mẹ à, mặt trời sắp qua khỏi đỉnh đầu rồi, phải dậy rồi đó!”
Một người vẽ tranh trên máy tính. Còn một người cầm máy tính lên thử mã code. Không ai nói chuyện nhưng không khí trong phòng bệnh vô cùng hài hòa.
Lúc hơn mười giờ sáng, người đầu tiên bước vào là ông Thẩm bà Thẩm.
Cũng không biết Thẩm Dục An đã nói gì với bố mẹ mà hôm nay sau khi hai người tới cũng không nói gì tới chuyện quyền nuôi dưỡng nữa.
Thái độ của bà Thẩm với Tô Mạnh vẫn lạnh nhạt như trước, còn đối với Tô Ngạn Khải lại nhiệt tình khác thường. Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net
Ngược lại ông Thẩm vẫn luôn ít nói lại quan tâm hỏi han Tô Manh: “Con đỡ chút nào chưa?"
Câu quan tâm này của ông Thẩm khiến Tô Mạnh lo lo: “Cảm ơn bác đã lo lắng. Cơ thể con không có trở ngại gì lớn. Chỉ là hôm nay còn phải làm chút kiểm tra.
Qua mấy ngày thì có thể xuất viện rồi."
Ông Thẩm gật đầu: "Người trẻ vẫn phải giữ gìn sức khỏe. Xảy ra chuyện thế này thi kiểm tra nhiều chút cũng tốt.
Tô Ngạn Khải không thích lúc mình đang chơi lại bị người khác quấy rầy nhưng Tô Manh đã dạy cậu rất kỹ, thế nên khi nhìn thấy bà nội đến, cậu liền đóng máy tính lại. “Con chào bà.”
Bà Thẩm nhìn đứa cháu giống hệt con mình lúc nhỏ, cười tươi rói như hoa. Bà cầm quà mà vừa rồi mang tới phòng cho Tô Ngạn Khải xem: "Cháu yêu, cháu xem bà mang gì cho cháu nè? Có thích robot biến hình, xe hơi điều khiển từ xa không?”
Bà lấy từng cái một ra nhưng không có cái nào khiến cậu cảm thấy thích thú.
Tô Ngạn Khải ngoan ngoãn cười nói: “Cảm ơn bà, con rất thích."
Tô Ngạn Khải nhìn Tô Manh một cái rồi mới gật đầu: “Thích a." Mời bạn đọc truyện tại Truyện8 8.net
Bà Thẩm đảo mắt, cảm thấy nhất định là cái cô này đang giở trò quỷ.
Bà có chút không vui lấy quà rời đi. Trước khi đi còn hứa với Tô Ngạn Khải: “Cháu yêu, cháu yên tâm. Chiều nay bà nhất định sẽ đưa cho cháu món quà mà cháu thích nhất.
Nhìn thấy bà Thẩm đi rồi, Tô Mạnh mới thở phào một hơi.
Tô Manh không hy vọng con trai dính vào chuyện giữa người lớn với nhau nên lắc đầu: "Không có gì. Con còn nhỏ, đứng có suốt ngày cứ lo nghĩ chuyện người lớn."
Tô Ngạn Khải nghe thấy câu trả lời này của Tô Manh càng thêm khẳng định bà không thích Tô Mạnh.
Có điều người bà này có vẻ rất thích mình. Có thể cậu sẽ giúp được mẹ chút gì đó.
Buổi thư ký của Thẩm Dục An đưa cơm đến cho bọn họ.
Tô Mạnh mù mờ chẳng hiểu mô tê gì: "Sao vậy?”
Vẻ mặt thư ký đầy sốt ruột: “Hôm nay có người đăng hình cô và chủ tịch năm năm trước. Tất cả mọi người đều một mực cho rằng chủ tịch dan díu với phụ nữ đã có chồng, ảnh hưởng tới giá cổ phiếu của công ty. Hôm nay giá đã giảm năm phần trăm. Nhà đầu tư lần lượt gọi điện thoại cho chủ tịch. Thậm chí còn có cổ đông yêu cầu anh ấy từ chức. Bởi vậy chủ tịch mới nôn nóng đòi xuất viện về công ty xử lý mọi chuyện. Nhưng bây giờ tình hình sức khỏe anh ấy như vậy thì làm sao mà xuất viện được chứ. Cô đi khuyên anh ấy xem sao.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Tô Manh không dám tin vào tai mình: “Anh nói thật sao?"
Thẩm Dục An không còn lời nào để nói, trực tiếp đẩy xe đi về phía phòng bệnh: “Tự em đoán đi.”
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Tô Man kinh ngạc nhìn bóng dáng Thẩm Dục An rời đi. Nếu như không phải ngại đêm khuya, mọi người đều đã đi ngủ thì cô thật sự rất muốn hét lớn một tiếng: “Cảm ơn!Câu này của Thẩm Dục An đã khiến cô hoàn toàn buông xuống tảng đá trong lòng. Cô quay trở về phòng, vui sướng lật qua lật lại trên giường, nằm tới khi sắc trời bên ngoài cửa sổ hưng hửng sáng mới ngủ lại lần nữa.
Có thể bởi vì nửa đêm ra ngoài tìm Thẩm Dục An nói chuyện nên ngày hôm sau cô tỉnh lại còn muộn hơn cả Tô Ngạn Khải.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Cô kèm nhèm mở mát, nhìn thấy Ngạn Khải đang ngồi trên chăn tự mặc đồ cho mình. Tô Manh ngáp một cái rồi mới ngồi dậy. “Con trai cưng, hôm nay con dậy sớm vậy!”
Tô Ngạn Khải thấy mẹ vô cùng buồn ngủ nên nhịn không được cười: "Mẹ à, mặt trời sắp qua khỏi đỉnh đầu rồi, phải dậy rồi đó!”
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Bởi vì hai người đều đã xin nghỉ phép, không cần phải đi làm cũng như đi nhà trẻ nên hai mẹ con tắm rửa xong, ăn sáng ở bệnh viện rồi liền tự vui vẻ trong phòng.Một người vẽ tranh trên máy tính. Còn một người cầm máy tính lên thử mã code. Không ai nói chuyện nhưng không khí trong phòng bệnh vô cùng hài hòa.
Lúc hơn mười giờ sáng, người đầu tiên bước vào là ông Thẩm bà Thẩm.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Cũng không biết Thẩm Dục An đã nói gì với bố mẹ mà hôm nay sau khi hai người tới cũng không nói gì tới chuyện quyền nuôi dưỡng nữa.
Thái độ của bà Thẩm với Tô Mạnh vẫn lạnh nhạt như trước, còn đối với Tô Ngạn Khải lại nhiệt tình khác thường. Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Trên tay bà cầm từng bọc đồ lớn. Tô Manh đi qua cầm giúp, bà cũng chỉ liếc một cái, không nói thêm một câu nào.Ngược lại ông Thẩm vẫn luôn ít nói lại quan tâm hỏi han Tô Manh: “Con đỡ chút nào chưa?"
Câu quan tâm này của ông Thẩm khiến Tô Mạnh lo lo: “Cảm ơn bác đã lo lắng. Cơ thể con không có trở ngại gì lớn. Chỉ là hôm nay còn phải làm chút kiểm tra.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Qua mấy ngày thì có thể xuất viện rồi."
Ông Thẩm gật đầu: "Người trẻ vẫn phải giữ gìn sức khỏe. Xảy ra chuyện thế này thi kiểm tra nhiều chút cũng tốt.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Bà Thẩm cười hiền hậu ngồi xuống bên cạnh Tô Ngạn Khải: "Cháu yêu, cháu đang làm gì vậy?”Tô Ngạn Khải không thích lúc mình đang chơi lại bị người khác quấy rầy nhưng Tô Manh đã dạy cậu rất kỹ, thế nên khi nhìn thấy bà nội đến, cậu liền đóng máy tính lại. “Con chào bà.”
Bà Thẩm nhìn đứa cháu giống hệt con mình lúc nhỏ, cười tươi rói như hoa. Bà cầm quà mà vừa rồi mang tới phòng cho Tô Ngạn Khải xem: "Cháu yêu, cháu xem bà mang gì cho cháu nè? Có thích robot biến hình, xe hơi điều khiển từ xa không?”
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Bà lấy từng cái một ra nhưng không có cái nào khiến cậu cảm thấy thích thú.
Tô Ngạn Khải ngoan ngoãn cười nói: “Cảm ơn bà, con rất thích."
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Lúc đầu bà Thẩm còn tưởng thật, nhưng bà lấy hết quà ra rồi mà Tô Ngạn Khải đều trả lời như vậy, bà mới cẩn thận hỏi: “Cháu yêu, có phải cháu không thích mấy món quà này không?”Tô Ngạn Khải nhìn Tô Manh một cái rồi mới gật đầu: “Thích a." Mời bạn đọc truyện tại Truyện8 8.net
Bà Thẩm đảo mắt, cảm thấy nhất định là cái cô này đang giở trò quỷ.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Bà có chút không vui lấy quà rời đi. Trước khi đi còn hứa với Tô Ngạn Khải: “Cháu yêu, cháu yên tâm. Chiều nay bà nhất định sẽ đưa cho cháu món quà mà cháu thích nhất.
Nhìn thấy bà Thẩm đi rồi, Tô Mạnh mới thở phào một hơi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Tô Ngạn Khải thấy phản ứng này của cô nên nhịn không được hỏi: “Mẹ à, có phải mẹ rất sợ bà không?”Tô Manh không hy vọng con trai dính vào chuyện giữa người lớn với nhau nên lắc đầu: "Không có gì. Con còn nhỏ, đứng có suốt ngày cứ lo nghĩ chuyện người lớn."
Tô Ngạn Khải nghe thấy câu trả lời này của Tô Manh càng thêm khẳng định bà không thích Tô Mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Có điều người bà này có vẻ rất thích mình. Có thể cậu sẽ giúp được mẹ chút gì đó.
Buổi thư ký của Thẩm Dục An đưa cơm đến cho bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Lúc thư ký chuyển cơm cho Tô Mạnh thì nhịn không được mở miệng: "Cô Tô, hay là cô đi khuyên chủ tịch đi.Tô Mạnh mù mờ chẳng hiểu mô tê gì: "Sao vậy?”
Vẻ mặt thư ký đầy sốt ruột: “Hôm nay có người đăng hình cô và chủ tịch năm năm trước. Tất cả mọi người đều một mực cho rằng chủ tịch dan díu với phụ nữ đã có chồng, ảnh hưởng tới giá cổ phiếu của công ty. Hôm nay giá đã giảm năm phần trăm. Nhà đầu tư lần lượt gọi điện thoại cho chủ tịch. Thậm chí còn có cổ đông yêu cầu anh ấy từ chức. Bởi vậy chủ tịch mới nôn nóng đòi xuất viện về công ty xử lý mọi chuyện. Nhưng bây giờ tình hình sức khỏe anh ấy như vậy thì làm sao mà xuất viện được chứ. Cô đi khuyên anh ấy xem sao.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88 net!
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Tác giả :
Tô Manh