Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài
Chương 153: Con trai cũng bảo vệ mạ
Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Tô Mạnh khuyên bảo: “Thưa hai bác, mặc dù Ngạn Khải còn nhỏ nhưng chuyện liên quan mật thiết tới con như vậy, vẫn nên hỏi qua ý kiến của con một chút."
Quả thật cô rất muốn ích kỷ giữ con lại bên mình.
Nhưng lúc đó, cô không biết thái độ của nhà họ Thẩm với con như thế nào nên sợ hãi mất con mới làm như vậy.
Bây giờ tất cả mọi người đã biết thân phận của Tiểu Khải rồi, cô lại do dự không biết phải làm gì.
Khoảnh khắc nhìn thấy Tiểu Khải, cô đột nhiên tỉnh ngộ rồi.
Thật ra Tiểu Khải có muốn công bố thân phận với Thẩm Dục An, có muốn trở về không thì người nên quyết định nhất vĩnh viễn không phải là cô hay Thẩm Dục An mà là bản thân Ngạn Khải.
Đối với đi trẻ năm tuổi bình thường mà nói, để nó tự quyết định chuyện liên quan tới tương lại thế này dường như có chút qua loa.
Nhưng Ngạn Khải không giống vậy. IQ cậu rất cao, có rất nhiều chuyện đều có thể tự mình đoán được.
Chỉ cần là quyết định của Ngạn Khải, Tô Manh đều đồng ý.
Bà Thẩm bị câu phát biểu này của Tô Manh chọc cười: “Ngạn Khải mới năm tuổi, nó hiểu gì chứ?" Cập nhật chương mới nhất tại Tr uyện88.net
Tô Ngạn Khải vô cùng bảo vệ Tô Manh. Cậu vừa nghe thấy thái độ của bà với mẹ không tốt liền lập tức ngồi thẳng dậy trên giường: “Cháu hiểu. Cái gì cháu cũng hiểu. Cháu biết bố muốn dẫn cháu về nhưng cháu yêu mẹ nhất, tuyệt đối sẽ không rời xa mẹ. Mẹ đi đâu thì cháu đi đó."
Nói xong bé liền bổ nhào vào lòng Tô Manh, sống chết ôm lấy Tô Manh không buông tay, giống như vừa buông tay rồi sẽ bị người ta chia cách với mẹ.
Ông Thẩm bà Thẩm vô cùng kinh ngạc vì câu này của cậu.
Hai người bọn họ còn muốn nói cái gì nữa nhưng đã bị Thẩm Dục An đứng bên cạnh ngăn lại. “Bố mẹ à, chuyện này hai người không cần phải nhúng tay đâu." Bà Thẩm còn muốn nói thêm cái gì nhưng đã bị ông Thẩm ngăn cản.
Trong phòng chỉ còn lại ba người.
Thẩm Dục An muốn sờ đầu Tô Ngạn Khải. Ai biết lại bị cậu hung hăng đập tay.
Cậu còn nhỏ, lực cũng nhỏ. Chút lực yếu xìu như vậy cho dù dùng hết sức đánh Thẩm Dục An đối với anh mà nói cũng không đau không ngứa chút nào. Truyện88. net website cập nhật truyện nhanh nhất
Anh thấy lạ là bởi thái độ của con, dường như bởi chuyện này mà quan hệ vốn tốt đẹp của hai người lại trở về điểm xuất phát rồi.
Không gọi bố, cũng không đùa giỡn gọi anh là Thẩm Dục An như mấy ngày trước mà chỉ lạnh nhạt gọi một tiếng chú.
Ánh mắt căm ghét giống như đang nhìn thứ gì rất xấu xa vậy.
Thẩm Dục An bị ánh mắt đó đánh bại, thở dài nói: “Vậy anh đổi phòng khác. Hai mẹ con em nghỉ ngơi ở phòng này tối nay đi. Mấy ngày này phóng viên bên ngoài rất nhiều. Hay là em cứ xin nghỉ phép cho con đi. Không cần để con đi nhà trẻ nữa."
Nói xong, anh nhìn kỹ Tô Ngạn Khải rồi mới xoay người đẩy xe lăn đi ra.
Tô Manh nhìn con cúi gầm mặt, buồn bực không vui nên nhịn không được ôm lấy bé: "Con trai cưng, vừa rồi con không nên nói chuyện với bố như vậy. Con nhìn xem bố rất đau lòng đó.
Tô Ngạn Khải hất mặt, hừ lạnh một tiếng: “Ai kêu chú ấy muốn dẫn con đi. Con rất tức giận”
Qua một lát, cậu mới bổ sung: “Chỉ cần chủ không muốn dẫn con đi rồi xin lỗi con thì con sẽ tha thứ cho chú ấy!"
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Tô Mạnh khuyên bảo: “Thưa hai bác, mặc dù Ngạn Khải còn nhỏ nhưng chuyện liên quan mật thiết tới con như vậy, vẫn nên hỏi qua ý kiến của con một chút."
Quả thật cô rất muốn ích kỷ giữ con lại bên mình.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Trước kia cô cũng ích kỷ một lần mà giấu giấy thông báo kết quả DNA.Nhưng lúc đó, cô không biết thái độ của nhà họ Thẩm với con như thế nào nên sợ hãi mất con mới làm như vậy.
Bây giờ tất cả mọi người đã biết thân phận của Tiểu Khải rồi, cô lại do dự không biết phải làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Khoảnh khắc nhìn thấy Tiểu Khải, cô đột nhiên tỉnh ngộ rồi.
Thật ra Tiểu Khải có muốn công bố thân phận với Thẩm Dục An, có muốn trở về không thì người nên quyết định nhất vĩnh viễn không phải là cô hay Thẩm Dục An mà là bản thân Ngạn Khải.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Nếu cô đã yêu thương Ngạn Khải, hy vọng con nó sống thật vui vẻ hạnh phúc thì tại sao lại không để cho con nó tự quyết định chứ.Đối với đi trẻ năm tuổi bình thường mà nói, để nó tự quyết định chuyện liên quan tới tương lại thế này dường như có chút qua loa.
Nhưng Ngạn Khải không giống vậy. IQ cậu rất cao, có rất nhiều chuyện đều có thể tự mình đoán được.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Chỉ cần là quyết định của Ngạn Khải, Tô Manh đều đồng ý.
Bà Thẩm bị câu phát biểu này của Tô Manh chọc cười: “Ngạn Khải mới năm tuổi, nó hiểu gì chứ?" Cập nhật chương mới nhất tại Tr uyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Thẩm Dục An kéo mẹ một cái, có chút bất lực nói: “Mẹ à, mẹ bình tĩnh một chút.”Tô Ngạn Khải vô cùng bảo vệ Tô Manh. Cậu vừa nghe thấy thái độ của bà với mẹ không tốt liền lập tức ngồi thẳng dậy trên giường: “Cháu hiểu. Cái gì cháu cũng hiểu. Cháu biết bố muốn dẫn cháu về nhưng cháu yêu mẹ nhất, tuyệt đối sẽ không rời xa mẹ. Mẹ đi đâu thì cháu đi đó."
Nói xong bé liền bổ nhào vào lòng Tô Manh, sống chết ôm lấy Tô Manh không buông tay, giống như vừa buông tay rồi sẽ bị người ta chia cách với mẹ.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Ông Thẩm bà Thẩm vô cùng kinh ngạc vì câu này của cậu.
Hai người bọn họ còn muốn nói cái gì nữa nhưng đã bị Thẩm Dục An đứng bên cạnh ngăn lại. “Bố mẹ à, chuyện này hai người không cần phải nhúng tay đâu." Bà Thẩm còn muốn nói thêm cái gì nhưng đã bị ông Thẩm ngăn cản.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Bà Thẩm nhìn Thẩm Dục An rồi lại nhìn ông Thẩm, tức tới nỗi giậm chân rồi xoay người rời đi.Trong phòng chỉ còn lại ba người.
Thẩm Dục An muốn sờ đầu Tô Ngạn Khải. Ai biết lại bị cậu hung hăng đập tay.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Cậu còn nhỏ, lực cũng nhỏ. Chút lực yếu xìu như vậy cho dù dùng hết sức đánh Thẩm Dục An đối với anh mà nói cũng không đau không ngứa chút nào. Truyện88. net website cập nhật truyện nhanh nhất
Anh thấy lạ là bởi thái độ của con, dường như bởi chuyện này mà quan hệ vốn tốt đẹp của hai người lại trở về điểm xuất phát rồi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Tô Ngạn Khải ôm lấy Tô Manh không buông, tức giận trừng mắt với Thẩm Dục An: “Chú tránh ra! Con không muốn để ý tới chú!”Không gọi bố, cũng không đùa giỡn gọi anh là Thẩm Dục An như mấy ngày trước mà chỉ lạnh nhạt gọi một tiếng chú.
Ánh mắt căm ghét giống như đang nhìn thứ gì rất xấu xa vậy.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Thẩm Dục An bị ánh mắt đó đánh bại, thở dài nói: “Vậy anh đổi phòng khác. Hai mẹ con em nghỉ ngơi ở phòng này tối nay đi. Mấy ngày này phóng viên bên ngoài rất nhiều. Hay là em cứ xin nghỉ phép cho con đi. Không cần để con đi nhà trẻ nữa."
Nói xong, anh nhìn kỹ Tô Ngạn Khải rồi mới xoay người đẩy xe lăn đi ra.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Trong phòng chỉ còn lại hai mẹ con.Tô Manh nhìn con cúi gầm mặt, buồn bực không vui nên nhịn không được ôm lấy bé: "Con trai cưng, vừa rồi con không nên nói chuyện với bố như vậy. Con nhìn xem bố rất đau lòng đó.
Tô Ngạn Khải hất mặt, hừ lạnh một tiếng: “Ai kêu chú ấy muốn dẫn con đi. Con rất tức giận”
Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!
Qua một lát, cậu mới bổ sung: “Chỉ cần chủ không muốn dẫn con đi rồi xin lỗi con thì con sẽ tha thứ cho chú ấy!"
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Tác giả :
Tô Manh