One Piece: Ta Là Yaki
Chương 276 276 Các Vị Còn Non Và Xanh Lắm
-Bộp…!!?
Luffy cuối cùng cũng đặt chân lên Đài Xử Quyết.
Hắn nhìn chằm chằm Ace rồi nở một nụ cười tươi.
Sau đó cũng không để ý Sengoku bên cạnh mà chạy đến bên cạnh Ace nói.
-Có chìa khoá rồi… Anh chờ một chút!?
Luffy rút ra cái chìa khoá mà Boa Hancock đưa cho lúc trước, hắn không chút do dự chuẩn bị mở khoá.
-Luffy… Em!!!
Ace cũng kinh ngạc đến không nói nên lời.
-Chiêu!! Vèo!!!
Chỉ là vừa mới lấy ra chìa khóa định mở còng thì một tia sáng nhỏ đã bắn thẳng đến cái chìa khoá sắp đưa vào ổ kia.
-Ah… Chìa khoá!?
-Kizaru…!?
Bên dưới Râu Trắng tức giận quát, điên cuồng tấn công Kizaru bởi vì người vừa bắn ra tia sáng kia chính là hắn.
Cùng lúc đó, Sengoku bên cạnh cũng không đứng nhìn, áo khoác hải quân bay bay trong gió.
Chuẩn bị sử dụng năng lực của mình nhưng ngay đúng lúc này…
-Tổng tư lệnh Sengoku, cẩn thận!?
Bên dưới đài, hải quân bỗng nhiên cùng lúc hét lớn khiến Sengoku giật mình.
Việc sử dụng năng lực biến hình thành Đức Phật cũng bị chậm một nhịp… Mà cũng lúc này, dưới chân lão truyền đến cảm giác lầy lội, sau lưng thì truyền đến cảm giác đau đớn.
Kết quả, lão bị đẩy rớt xuống đài xử quyết trong sự kinh ngạc đến tột độ.
-Hahaha… Chờ cậu lâu quá đấy, Luffy-chan..!?
Lúc này, hai tên thực hiện việc xử tử Ace bỗng nhiên bỏ cái mũ trùm đầu xuống lộ ra hai khuôn mặt xa lạ nhưng ngay sau đó liền biến trở thành hai khuôn mặt mà Luffy quen không thể quen hơn.
Hắn hét lên vui mừng đến phát khóc…
-Bon-chan…!?
Hai người này là người sáp, Mr3.
Galdino và Mr.
Bon Clay, kẻ có thể biến thành bất cứ người nào, hai tên thuộc hạ lúc trước của Crocodile
-Chìa khoá!?
Mr3.
Galdino biết rằng không thể chần chờ thêm được nữa, một chiếc chìa khoá sáp xuất hiện trong tay hắn ném cho Luffy.
…
Trở lại thời gian khi nhóm Luffy vừa đáp xuống chiến trường,
-Kế hoạch này được không!? Nếu bị phát hiện, chúng ta sẽ chết đấy!?
Mr3.
Galdino vừa xâm nhập tổng bộ hải quân vừa nói với Mr2.
Bon Clay bên cạnh.
-Đừng lo lắng.
Nếu không có gì đặc biệt xảy ra.
Với năng lực của tôi thì không ai có thể phát hiện.
Mr2.
Bon Clay tự tin nói.
Với lại, hắn thật sự muốn giúp Luffy vì thế dù nguy hiểm hắn vẫn làm.
Nhiệm vụ của cả hai nói dễ cũng dễ nói khó cũng khó.
Đó là xâm nhập vào hậu đài, giả trang thành người hành quyết, xử tử Ace, chờ đợi cơ hội lên đài.
Nói đến thì hai người này cũng may mắn, vừa rớt xuống, do sự hỗn loạn của chiến trường và tất nhiên mọi người đều tập trung vào Luffy mà hai người dễ dàng lẩn đi một cách lặng lẽ.
Đến mức, tù phạm đi cùng trên thuyền cũng không phát hiện bọn họ đã biến mất.
Đến Luffy cũng không biết, vì đây là kế hoạch bí mật mà Yaki giao phó cho hai tên này.
Crocodile trước đó phát hiện sự biến mất kỳ quái của hai người thuộc hạ cũ nhưng cũng không lên tiếng.
Dù sao, Yaki ở đó là một uy hiếp cực mạnh.
Cũng như đã đến đây, mục tiêu đã rõ, hắn không muốn đối đầu với một tên đáng sợ như Yaki.
Kết quả, Yaki đúng là tạo cơ hội cho bọn hắn lên đài.
Lần chào hỏi mà Yaki và Luffy phát ra bá khí kia nhìn như là chào hỏi nhưng đều là trong kế hoạch của Yaki cả.
Bá Khí của Yaki và sự biến dị Haki quan sát của hắn đã khiến hai tên hành quyết giả lúc trước gục ngay tại chỗ.
Thế là cả hai có cơ hội lên đài, yên lặng chờ đến khi Luffy đặt chân lên Đài Hành Quyết.
…
Đó là lúc trước, trở lại thời gian hiện tại,
Quảng trường đã lạnh ngắt như tờ, không một tiếng động phát ra.
Đến cả Râu Trắng, Garp hay Sengoku đều sửng sốt nhìn bốn người Luffy trên Đài Hành Quyết.
Từ lúc này hai tên hành quyết giả kia đã bị tráo đi, từ lúc nào hải tặc bọn hắn đã chiếm được Đài Hành Quyết mà không ai hay biết.
“Chuyện này là sao?”
Đến Sengoku, mệnh danh là chiến lược gia mà cũng khó tin điều vừa xảy ra.
Từ lúc nào, bên cạnh hắn đã đứng hai tên hải tặc mà hắn không có chút hay biết.
Ngay đúng lúc này, lão nhớ đến chuyện gì đó, giận dữ nhìn Yaki đang đứng đối đầu với Garp bên kia.
Lão biến thành Đức Phật to lớn bên dưới Đài Hành Quyết giận giữ quát về phía Yaki.
-Là ngươi… tất cả đều nằm trong kế hoạch của ngươi!?
Nghe thấy tiếng quát của Sengoku, tất cả mọi người hải tặc hay hải quân đều hướng ánh nhìn về phía Yaki.
-HAHAHA….!?
Lúc này, Yaki bỗng nhiên phá lên cười, nụ cười hắn như đang trào phúng tất cả các hải quân, cũng như khinh rẽ trí tuệ của tất cả hải tặc, tất cả những người có mặt trên chiến trường này.
-Hải Tặc sao? Hải Quân sao? Haiz… các vị còn non và xanh lắm…!? Chiến trường này từ lúc bắt đầu đã là buổi biểu diễn cho băng hải tặc Mũ Rơm.
Là món quà mà ta dành cho thuyền trưởng của mình.
Các ngươi tất cả đều chỉ là bàn đạp đánh dấu cho băng Mũ Rơm tiến vào Tân Thế Giới.
Mở ra cánh cửa cho vua hải tặc mới của chúng ta… MONKEY D.
LUFFY.
-Sengoku, ngay khi ngươi bắt ta ở Sabaody đã là một sai lắm.
Nếu lúc đó ngươi để chúng ta rời khỏi đó, có thể bây giờ ta đã ở Tân Thế Giới, cùng đám Tứ Hoàng đấu trí đấu dũng.
Tiếc thay, ta lại bị bắt đến Impel Down.
-Còn có một sai lầm nữa của các ngươi là đã tin tưởng tên Râu Đen kia.
Hắn là một tên Hải Tặc dơ bẩn mà thôi.
Thứ hắn theo đuổi không phải là thứ mà những kẻ mang theo chứ D nên theo đuổi.
-Thế giới này, đã xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn, đã đến lúc lập nên một trật tự mới.
Một thời đại mới cũng nên bắt đầu.
-TA NÓI PHẢI KHÔNG, TEACH!? TRỐN L U NHƯ VẬY CŨNG NÊN LỘ MẶT RỒI ĐẤY!!
Yaki nói một mạch khiến mọi người sửng sốt.
Có thể lúc trước hắn là một tân binh, lời hắn nói không ai quá nhiều để ý.
Một tân binh mà thôi? Có rất nhiều tân binh mạnh, ngươi nói ai nghe? Dù ngươi khá mạnh đấy nhưng mạnh hơn tứ hoàng sao? Nhưng bây giờ… không ai có thể xem nhẹ Yaki nữa rồi.
-Teach?!
Đặc biệt nghe đến cái tên này, băng Râu Trắng đều trở nên trầm trọng.
Nói Yaki là kẻ nhảy múa trên chiến trường bằng thủ đoạn của mình.
Còn tên Teach kia chính là kẻ đã gây ra trận chiến này.
-SEHAHAHAHA!!!
Một nụ cười mang danh hiệu của Teach vang vọng khắp cả chiến trường.
Băng của hắn cũng đã xuất hiện trên đài cao, bên trái Đài Hành Quyết.