Oan Gia Ma Cà Rồng
Chương 36: Bại lộ
-Thiên Di à có chuyện gì vậy??
Mặc cho Tiểu Ngư hỏi, Thiên Di vẫn cuối mặt không nhìn lên. Thấy bất thường Tiểu Ngư và Tiểu Nhi đi lại ngồi gần Thiên Di
-Bây giờ cậu tính như thế nào đây???- Bảo Bảo nói
-Minh... cậu làm ơn đừng nói mẹ mình được không???
Tiểu Ngư và Tiểu Như nghe mà không hiểu gì bèn hỏi và được Lưu Hạ trả lời. Sau đoa họ quay sang nhìn Thiên Di với ánh mắt lo lắng
-Cậu nói sao??? Cậu đi làm thêm vào giờ giải lao mà không lo nghỉ ngơi, cậu bảo mình đừng nói với bắc vậy cậu cứ vậy tiếp tục thì sao???
-Mình không có đâu mà
-Thiên Di à, cậu học ngày học đêm, buổi tối thì phải học đến khuya mới ngủ. Chỉ có mỗi buổi trưa là được nghỉ ngơi thôi. Nếu cậu còn đi làm thêm thế này, mặt mày xanh xao cả sẽ làm bác ấy lo lắng đó- Triệu Giã lên tiếng
-Thiên Di...- Tiểu Ngư quay Thiên Di qua hướng mình- Cậu đi làm thêm mà không chịu ăn trưa thì sao...
Thiên Di liền bịt mồm Tiểu Ngư lại rồi nhìn ra mấy người kia
-Ơ... mình...
-Cậu thật là bướng, sao lại...
-Điện... ơ... Thiên Di à, sao cậu lại làm như vậy, ngày thi đã gần đến rồi phải ăn đủ chất để thi đấu chứ- Lưu Hạ lên tiếng nói
-Nghe lời mọi người đi, bây giờ việc thì của cậu quan trọng hơn mà, cứ yên tâm mà tập luyện cho đến ngày thi còn việc làm ở đó thì hủy đi- Nhã Kì lên tiếng
-Các xậu nghe mình nói đi mà, mình có lí do riêng mới làm thôi nên các cậu đừng ép mình mà- Thiên Di năn nỉ
-Lí do gì, cậu nói tụi mình nghe
Như lúc này từ trong nhà vệ sinh bước ra
-Gần đến sinh nhật mẹ mình rồi, mình muốn tự bản thân mình kiếm tiền và làm một món quà sinh nhật cho mẹ thôi mà nên... yên tâm đi
Cả bọn bắt đầu im lặng, Bảo Bảo tức giận bỏ về. Thấy vậy mọi người liền đi theo an ủi. Suôta buổi chiều đó không thấy họ quay lại. Tối đến, Thiên Di vẫn còn khóc. Không biết làm gì đành chạy bộ ban đếm tiếp. Đang chạy thì lại thấy Như đang nói chuyện điện thoại. Gần đó có một chiếc ghế, Thiên Di liền ngồi xuống để nghỉ ngơi
-Tôi thấy cô ta cũng tội nghiệp mà, sao cô lại muốn hại...
-Thôi đi, tôi hại cũng có lợi cho cô mà, cô luôn hướng tới danh hiệu đệ nhất karate mà đúng không, không chừng bị cướp đi đó- Đây là lời nói của người bên kia đầu dây nên Thiên Di hoàn toàn không nghe được
Như tắt máy, cô đi về thẳng kí túc xá. Thiên Di thấy Như đi rồi thì đứng dậy tiếp tục chạy sau đó cũng về kí túc xá luôn. Khi về đến, Thiên Di phải vào nhà vệ sinh một chút. Thừa lúc này, Như cầm mỏ lết trên tay bước tới cầu thang của Thiên Di mà tháo từng con ốc. Khi tới con ốc cuối thì Thiên Di bước ra. Như liền lên giường và nằm xuống vờ như đã ngủ. Thiên Di lên thẳng giường nhưng khi bước lên bật thứ hai thì cái cầu thang bắt đầu ngã xuống.
-A!!!!!
Mọi người nghe tiếng la thì ngồi dậy. Tiểu Ngư liền chạy lại bật đèn lên. Thấy Thiên Di dưới sàn, Tiểu Nhi liền bước xuống chạy lại đỡ. May mắn con ốc lúc nãy không bị tháo ra và nó đã giữ lại chiến thang không đè lên người Thiên Di nên cô không sao cả
-Thiên Di à sao vậy có sao không- Hai người lo lắng đống thanh hỏi
-Không... không sao
Như vẫn nằm trên giường xem như không có chuyện gì. Thiên Di đứng dậy nhìn chiếc thang
-Chỉ là ốc bị lỏng thôi không sao đâu- Thiên Di nói
Nói thì nói vậy thôi chứ nhìn là biết là đã có ai tháo ra. Thiên Di không dám nghi ngờ ai cả, chỉ im lặng thôi
-Vậy giờ sao đây, không có thang thì sao mà Thiên Di lên đó được- Tiểu Ngư nói
-Được mà, Tiểu Ngư à, hai chị em mình ngủ ở dưới còn phía trên để cho Thiên Di
-Được không??- Thiên Di hỏi
-Được mà, cậu cứ tự nhiên nha
Nói rồi hai người nhào vào ôm nhau mà ngủ như hai đứa con nít. Thiên Di thấy vậy thì bật cười
-Cậu cười gì vậy??- Tiểu Nhi hỏi
-À, không có gì mình ngắt điện nha
Điện tắt, Thiên Di lên trên nằm. Hình như hai tiểu thư kia vẫn chưa ngủ hì hục kiếm chuyện nói
-Không biết quán quân năm ngoái là ai nhỉ- Tiểu Ngư hỏi phong long
Lúc này Như đã mở mắt
-Hình như là con gái, năm nay là bằng tuổi tụi mình đấy- Tiểu Nhi nói
-Ơ... giỏi vậy- Thiên Di lên tiếng
-Mà hình như sau một lần tai nạn, hầu như không ai thấy cậu ấy nữa
-Nghe nói là bị hủy hoại khuôn mặt và phải đi thẫm mĩ lại khuôn mặt- Hai người thay nhau nói
-Vậy là sống ẩn luôn à- Thiên Di lêm tiếng- Có khi nào là một người trong đội này không??
-Cũng có thể - Đồng thanh
-Mà không biết là cậu ấy giỏi như thế nào nhỉ, mình thấy Như cũng giỏi võ lắm mà, nếu hai người mà thi với nhau không biết sẽ như thế nào nhỉ
-Đúng, trong lớp tụi mình cậu và Như là giỏi nhất đó- Tập hai
-Mình thấy Như giỏi hơn, động tác cậu ấy chắc lắm- Thiên Di
-Nếu nói về thi đấu, thì mình sẽ không có lợi thế nếu trời nắng được- Như lên tiếng
-Hả!!?? Tại sao- Tiểu Nhi hỏi
-Mình không thể ra ngoài khi trời nắng, nó sẽ khiến mình ngất ngay- Như tiếp
"Cậu ấy như vậy thì sao mà đấu được, trúng ngày nắng là cậu ấy thua chắc"
-Các em kia, trễ rồi lo ngủ để mau còn đi học
Người quán lí nghe tiếng nói thì nhắc nhở. Cả bọn nghe vậy liền lôi nhau đi ngủ
Mặc cho Tiểu Ngư hỏi, Thiên Di vẫn cuối mặt không nhìn lên. Thấy bất thường Tiểu Ngư và Tiểu Nhi đi lại ngồi gần Thiên Di
-Bây giờ cậu tính như thế nào đây???- Bảo Bảo nói
-Minh... cậu làm ơn đừng nói mẹ mình được không???
Tiểu Ngư và Tiểu Như nghe mà không hiểu gì bèn hỏi và được Lưu Hạ trả lời. Sau đoa họ quay sang nhìn Thiên Di với ánh mắt lo lắng
-Cậu nói sao??? Cậu đi làm thêm vào giờ giải lao mà không lo nghỉ ngơi, cậu bảo mình đừng nói với bắc vậy cậu cứ vậy tiếp tục thì sao???
-Mình không có đâu mà
-Thiên Di à, cậu học ngày học đêm, buổi tối thì phải học đến khuya mới ngủ. Chỉ có mỗi buổi trưa là được nghỉ ngơi thôi. Nếu cậu còn đi làm thêm thế này, mặt mày xanh xao cả sẽ làm bác ấy lo lắng đó- Triệu Giã lên tiếng
-Thiên Di...- Tiểu Ngư quay Thiên Di qua hướng mình- Cậu đi làm thêm mà không chịu ăn trưa thì sao...
Thiên Di liền bịt mồm Tiểu Ngư lại rồi nhìn ra mấy người kia
-Ơ... mình...
-Cậu thật là bướng, sao lại...
-Điện... ơ... Thiên Di à, sao cậu lại làm như vậy, ngày thi đã gần đến rồi phải ăn đủ chất để thi đấu chứ- Lưu Hạ lên tiếng nói
-Nghe lời mọi người đi, bây giờ việc thì của cậu quan trọng hơn mà, cứ yên tâm mà tập luyện cho đến ngày thi còn việc làm ở đó thì hủy đi- Nhã Kì lên tiếng
-Các xậu nghe mình nói đi mà, mình có lí do riêng mới làm thôi nên các cậu đừng ép mình mà- Thiên Di năn nỉ
-Lí do gì, cậu nói tụi mình nghe
Như lúc này từ trong nhà vệ sinh bước ra
-Gần đến sinh nhật mẹ mình rồi, mình muốn tự bản thân mình kiếm tiền và làm một món quà sinh nhật cho mẹ thôi mà nên... yên tâm đi
Cả bọn bắt đầu im lặng, Bảo Bảo tức giận bỏ về. Thấy vậy mọi người liền đi theo an ủi. Suôta buổi chiều đó không thấy họ quay lại. Tối đến, Thiên Di vẫn còn khóc. Không biết làm gì đành chạy bộ ban đếm tiếp. Đang chạy thì lại thấy Như đang nói chuyện điện thoại. Gần đó có một chiếc ghế, Thiên Di liền ngồi xuống để nghỉ ngơi
-Tôi thấy cô ta cũng tội nghiệp mà, sao cô lại muốn hại...
-Thôi đi, tôi hại cũng có lợi cho cô mà, cô luôn hướng tới danh hiệu đệ nhất karate mà đúng không, không chừng bị cướp đi đó- Đây là lời nói của người bên kia đầu dây nên Thiên Di hoàn toàn không nghe được
Như tắt máy, cô đi về thẳng kí túc xá. Thiên Di thấy Như đi rồi thì đứng dậy tiếp tục chạy sau đó cũng về kí túc xá luôn. Khi về đến, Thiên Di phải vào nhà vệ sinh một chút. Thừa lúc này, Như cầm mỏ lết trên tay bước tới cầu thang của Thiên Di mà tháo từng con ốc. Khi tới con ốc cuối thì Thiên Di bước ra. Như liền lên giường và nằm xuống vờ như đã ngủ. Thiên Di lên thẳng giường nhưng khi bước lên bật thứ hai thì cái cầu thang bắt đầu ngã xuống.
-A!!!!!
Mọi người nghe tiếng la thì ngồi dậy. Tiểu Ngư liền chạy lại bật đèn lên. Thấy Thiên Di dưới sàn, Tiểu Nhi liền bước xuống chạy lại đỡ. May mắn con ốc lúc nãy không bị tháo ra và nó đã giữ lại chiến thang không đè lên người Thiên Di nên cô không sao cả
-Thiên Di à sao vậy có sao không- Hai người lo lắng đống thanh hỏi
-Không... không sao
Như vẫn nằm trên giường xem như không có chuyện gì. Thiên Di đứng dậy nhìn chiếc thang
-Chỉ là ốc bị lỏng thôi không sao đâu- Thiên Di nói
Nói thì nói vậy thôi chứ nhìn là biết là đã có ai tháo ra. Thiên Di không dám nghi ngờ ai cả, chỉ im lặng thôi
-Vậy giờ sao đây, không có thang thì sao mà Thiên Di lên đó được- Tiểu Ngư nói
-Được mà, Tiểu Ngư à, hai chị em mình ngủ ở dưới còn phía trên để cho Thiên Di
-Được không??- Thiên Di hỏi
-Được mà, cậu cứ tự nhiên nha
Nói rồi hai người nhào vào ôm nhau mà ngủ như hai đứa con nít. Thiên Di thấy vậy thì bật cười
-Cậu cười gì vậy??- Tiểu Nhi hỏi
-À, không có gì mình ngắt điện nha
Điện tắt, Thiên Di lên trên nằm. Hình như hai tiểu thư kia vẫn chưa ngủ hì hục kiếm chuyện nói
-Không biết quán quân năm ngoái là ai nhỉ- Tiểu Ngư hỏi phong long
Lúc này Như đã mở mắt
-Hình như là con gái, năm nay là bằng tuổi tụi mình đấy- Tiểu Nhi nói
-Ơ... giỏi vậy- Thiên Di lên tiếng
-Mà hình như sau một lần tai nạn, hầu như không ai thấy cậu ấy nữa
-Nghe nói là bị hủy hoại khuôn mặt và phải đi thẫm mĩ lại khuôn mặt- Hai người thay nhau nói
-Vậy là sống ẩn luôn à- Thiên Di lêm tiếng- Có khi nào là một người trong đội này không??
-Cũng có thể - Đồng thanh
-Mà không biết là cậu ấy giỏi như thế nào nhỉ, mình thấy Như cũng giỏi võ lắm mà, nếu hai người mà thi với nhau không biết sẽ như thế nào nhỉ
-Đúng, trong lớp tụi mình cậu và Như là giỏi nhất đó- Tập hai
-Mình thấy Như giỏi hơn, động tác cậu ấy chắc lắm- Thiên Di
-Nếu nói về thi đấu, thì mình sẽ không có lợi thế nếu trời nắng được- Như lên tiếng
-Hả!!?? Tại sao- Tiểu Nhi hỏi
-Mình không thể ra ngoài khi trời nắng, nó sẽ khiến mình ngất ngay- Như tiếp
"Cậu ấy như vậy thì sao mà đấu được, trúng ngày nắng là cậu ấy thua chắc"
-Các em kia, trễ rồi lo ngủ để mau còn đi học
Người quán lí nghe tiếng nói thì nhắc nhở. Cả bọn nghe vậy liền lôi nhau đi ngủ