Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày
Chương 49
Trương Tri Âm mua từ đạo cụ thương thành mười tấm bùa ẩn thân, trợ giúp cho mình thừa dịp buổi tối đi thăm dò nhóm thí nghiệm E ở trấn Mộc Du.
Đạo cụ thương thành tốt ở điểm này, đa số đồ vật bên trong ở thế giới này là thứ rất khó tìm được, thậm chí rất hiếm, quy tắc sử dụng cũng vượt ra khỏi phạm vi của thế giới này, cho nên hiệu quả rất tốt, căn bản không sợ tai họa xảy ra nếu bị phát hiện.
Trương Tri Âm đi hai ngày liền, bùa ẩn thân đã dùng hết, phát hiện phòng thí nghiệm kia che giấu rất tốt, người cũng không nhiều, tổng cộng cũng chỉ có mười ba người, người trông coi có bảy đến tám người, toàn thể năng lực của dị năng giả cao hơn nhiều so với Bạch ngân thất trạm và tam trạm, đa số dị năng giả đều cấp năm hoặc cấp sáu, một người đứng đầu đạt tới cấp bảy. Thế nhưng thất trạm cùng tam trạm nhiều người, cộng lại có gần 100 người.
Đối phương sử dụng dị năng cũng rất quỷ dị, hơn nữa họ đang ở chính phòng thí nghiệm của mình nên chiếm ưu thế. Trương Tri Âm lặng lẽ đi xuống dưới một lần, nhưng chỉ dừng lại trước cánh cửa kim loại màu đen – cánh cửa kia có một hệ thống dò xét cực kì nhạy bén, có thể cảm nhận được người sống hoặc sóng tinh thần, cho dù có bùa ẩn thân cũng không có tác dụng.
Mà tiểu thiên lý nhãn có thể cảm nhận được ở dưới lòng đất nơi này có một không gian lớn mang kết cấu, nhưng không có cách nào tra xét bên trong đó đến tột cùng là cái gì.
Thế nhưng kế hoạch lại gặp phải biến hóa lớn.
Trương Tri Âm còn chưa nghĩ ra sách lược vẹn toàn nhằm đối phó bọn chúng, thất trạm liền nhận được tin tức, tam trạm đã xảy ra sự việc mất tích quỷ dị.
Người ở tam trạm ra ngoài làm nhiệm vụ, đùng một cái tiểu đội bốn người đều mất tích, sau đó trạm trạm phái một đội đi tìm, không những không tìm được manh mối, ngược lại sau khi trở về mất đi ba người. Sau đó tam trạm điều động một đội hơn mười người, nhưng cho dù như vậy, cũng có người lạc đội mất tích khó có thể giải thích được – một giây trước còn nhìn thấy đồng đội phía sau, nhưng một giây sau đã không thấy tăm hơi. Đến đây, số dị năng giả mất tích ở tam trạm đã lên đến mười một người.
Tam trạm đứng ngồi không yên, họ nhớ tới trước đây thất trạm đã từng nhắc đến thể biến dị, quyết định tìm thất trạm để làm rõ việc này, tìm kiếm viện trợ.
“Chúng ta bước đầu có thể phán đoán, hung thủ tạo thành sự kiện mất tích trên núp lùm ở vùng này”. Người ở thất trạm lấy bút kí hiệu trên bản đồ trấn Mộc Du một chấm đỏ, hơn mười bốn phố, số mười lăm cùng mười sáu đều đi đường vòng, “Hơn nữa ta cho rằng bọn chúng ở dưới lòng đất, đồng thời có trang bị che giấu tinh thần lực dò xét”
Nói tất cả đều đúng. Nhìn người tam trạm đứng phân tích, Trương Tri Âm tự nhiên sinh ra dự cảm không lành. Quá chuẩn xác, như là… đối phương cố tình dẫn họ đi theo hướng này.
Hắn liền nghĩ tới cánh cửa màu đen kia, tuy rằng không biết bên trong là thứ gì, nhưng nghĩ đến nếu bọn họ ở dưới lòng đất hoạt động sẽ khó hăn hơn nhiều – đối phương tác chiến trên chiến sân nhà, đầy rẫy nhân tố không xác định. Nếu như có thể, phải tận lực tránh khỏi đối đầu cùng chúng dưới lòng đất.
Còn nhìn thấy Thương Tư mặc áo gi-lê đứng ở phía sau, nhíu mày.
Tuy rằng bộ dáng cầu cứu của Tri Âm thật đáng yêu… Thế nhưng không thể không nói trải qua phân tích một cách khách quan thì hiện tại những kẻ trong nhóm thí nghiệm E không phải là kẻ mà nhóm Trương Tri Âm có thể đối phó, cho dù Tri Âm dùng đạo cụ thương thành tỉ lệ thắng cũng không lớn, sẽ bị bên có thực lực cao hơn đả thương… Hơn nữa Tri Âm nhà hắn cũng không thông minh lắm – dưới cái nhìn của hắn quả thực là quá thấp, tuy rằng Tri Âm ngốc ngốc nhưng dễ thương như vậy sẽ làm cho người ta cảm giác muốn che chở không buông, sợ rằng thả ra hắn sẽ bị sự ngu ngốc của mình hại chết …
Mặc dù hắn là do con người sáng tạo ra, nhưng dưới cái nhìn của hắn nhân loại thật sự đều rất yếu, Tri Âm cho dù trở nên mạnh cũng sẽ không tới đâu. Sáu mươi và một trăm có lẽ có sự chênh lệch, nhưng so với mất trăm triệu năm sau đều không là gì.
Ân Boss vốn tưởng nuôi Trương Tri Âm hàng ngày chính là làm hắn yếu siêu cấp vô địch giống như hiện tại mỗi ngày đều không thành thật chạy ra ngoài giao thiệp với những kẻ chẳng ra sao, sau đó nước mắt lưng tròng chạy về ôm hắn lên án: “A a a xxx bắt nạt ta”; hoặc hưng phấn kể: “Hôm nay ta xxx”, vì một chuyện đơn giản mà vui vẻ. Hắn sẽ chịu trách nhiệm an ủi Trương Tri Âm còn có ôm hắn ngủ, mỗi ngày cùng Tri Âm sống vui vẻ, thỏa mãn mọi nguyện vọng của hắn.
Tuy nhiên có rất nhiều người sẽ bị ảo tưởng não bổ này ảnh hưởng.
Mình tuyệt đối sẽ giúp Tri Âm. Thế nhưng không được có bất kì trở ngại nào, hắn thuận tay sẽ nhân cơ hộ này cho Thương Tư chết đi.
Sau đó trong lòng sẽ không còn bất cứ điều gì ngăn cản hắn ôm Tri Âm…
Lưu Trứ đụng vào hắn: “Phó tọa, ngài đang nghĩ gì vậy?”
Âm Niệm đàng hoàng trịnh trọng nghiêm túc nói: “Muốn tìm cách cứu người ở tam trạm ra”
Người tổng phụ trách quăng cho hắn cái nhìn tán dương.
Lưu Trứ: “…”. Mới là lạ! Nhất định là do Trương đội trưởng, chỉ có nghĩ đến Trương đội trưởng thì kẻ luôn trầm ổn, lãnh khốc thậm chí có chút u ám Thương phó tọa mới có bộ dáng giống quỷ như vậy!
Cho nên biểu cảm trên mặt thật ra rất quân trọng. Nếu như Ân Niệm dùng gương mặt của Y dược sĩ thì dù hắn có suy nghĩ gì cũng sẽ không lộ ra vẻ thô tục kì quái, gương mặt liệt kia mang theo vẻ cao quý người lạ chớ gần. Từ sau sự kiện đánh bài kia, Thương Tư trong mắt quần chúng có thể bào trì hình tượng hài lòng không bị chỉ trỏ nói si tình cơ hồ đều dựa vào bản thân Ân Niệm luôn tỏa ra một tràng khí chất ôn hòa.
Hành động của đối phương còn nhanh hơn họ tưởng. Hai người tam trạm phái tới phân tích tình huống còn chưa đi, tin tức mới đã truyền đến – hôm nay khi làm nhiệm vụ dị năng giả tam trạm phát hiện dưới lòng đất của một cao ốc thuộc phố mười bốn, xuất hiện một cánh cửa kì quái, nhìn qua có lẽ thường có người lui tới.
Đã có thể xác định đó là chính là bẫy.
Không chỉ có Trương Tri Âm, ngay cả người phụ trách không biết nội tình thế nào cũng cau mày.
Người tổng phụ trách nhắc nhở: “Có gì đó không đúng”
Người tam trạm không lên tiếng, ngay sau đó lại truyền tới một tin, hai tin này cách nhau không tới ba canh giờ.
Người tổng phụ trách cũng tập hợp mọi người tới xem, sắc mặt dần trở nên trắng bệch.
“Không có tác dụng”. Nam nhân tam trạm phái tới ngẩn người đứng đó lẩm bẩm, trên mặt thể hiện sự khổ sở: “Bọn họ bắt đồng đội của chúng ta, muốn đem họ biến thành thể biến dị, chúng ta nhất định phải cứu họ… Cho dù chúng ta không quan tâm tới họ, trừ phi rút lui, bằng không một khi thể biến dị mới được nghiên cứu chế tạo thành công, chúng ta cũng sẽ chết ở đây”
Sau phát hiện dị thường mới tại phố mười bốn, tam trạm cấp tốc điều động một đội cảm tử đi điều tra, bọn họ cũng không thể thoát ra, lại truyền đến tin đồng đội mất tích đều bị thí nghiệm thành thể biến dị – nhìn qua hình như là do đối phương cố ý truyền đến.
Không khí phòng họp tại thất trạm cũng trở nên ngưng trọng.
Trương Tri Âm cúi đầu, trong trò chơi hắn đã biết trước được kết cục, nhưng hắn biết quá muôn lại không đầy đủ, dẫn đến đối phương hành động đến bước này, ngoại trừ rút lui cũng không còn biện pháp nào khác. Nhưng vẫn còn một điểm đáng ngờ: Tuy rằng mức truyền tin ở tận thế dễ bị phá hủy nghiêm trọng, thế nhưng tại các đại căn cứ, tin truyền cho nhau cùng với những tiền tuyến trung gian đã được ưu tiên chính xác, thông suốt, nhưng trong trò chơi thất trạm cùng tam trạm bị tận diệt lại không có tin tức gì, rốt cuộc tại nơi này đã có chuyện gì xảy ra.
“Truyền tin đến liên minh, chúng ta rút lui”. Sau khi cân nhắc sự tình, người tổng phụ trách quyết định ra lệnh thật nhanh. Căn cứ theo tin tức vừa được truyền tới thì thể biến dị không phải là loại họ có thể đối phó được, địch trong tốt ta ngoài sáng, thực lực đối phương thần bí không rõ, cho dù có thể thắng thì cũng là thắng thảm, nhất định thương vong nặng nề, mà ở tận thế, những dị năng giả tự nguyện gia nhập liên minh phục hưng nhân loại sẽ mất đi. Biện pháp tốt nhất là tạm thời rút đi đến ngũ trạm hoặc lục trạm, chờ liên minh ra lệnh mới cùng trợ giúp.
Một phó phụ trách khác – Tần phó tọa cấp tốc liên lạc với liên minh.
“Không được, liên lạc không được…đường truyền bị cắt..Vượt quá phạm vi liên lạc, bây giờ chỉ có thể liên lạc gần nhất với tam trạm!”
Truyền tin, hắn dĩ nhiên quên mất điều này. Thời gian dài sống ở xã hội hiện đại làm hắn quên mất truyền tin thời tận thế quan trọng thế nào, Trương Tri Âm oán hận siết chặt tay thành quyền.
Nhưng tình huống hiện tại so với trong trò chơi đã khác nhau, bọn họ có đủ thời gian chuẩn bị rút đến trạm khác, lúc này không thể liên lạc với liên minh cũng không quá quan trọng.
Bởi căn cứ Dục Hỏa bị quấy phá, Trương Tri Âm cùng Thương Tư trong lúc vô tình phát hiện đã tiêu diệt nhiều thể biến dị, hành động của E so với nội dung game liều lĩnh táo bạo hơn nhiều, hơn nữa cũng không phải là không để lại bất kì dấu vết nào, vậy nên không thể như trong trò chơi tập kích bất ngờ bắt trọn cả hai trạm.
Chỉ cần nhanh chóng rút lui, mặc dù không có cách nào tiêu diệt đối phương, người mất tích ở thất trạm cũng không cứu được, nhưng ít ra không phải toàn quân bị diệt.
Tam trạm cấp tốc truyền lại tin tức, bọn họ cũng có tình huống như vậy.
“Không quan tâm, chúng ta trước tiên chuẩn bị rút đến lục trạm!” – Người tổng phụ trách cấp tốc ra lệnh.
Tiền tuyến có đặc điểm là tính linh động cao, trong vòng nửa canh giờ bọn họ đã có thể xuất phát.
Tất cả mọi người ở thất trạm nghe theo mệnh lệnh tổng phụ trách rút đi, nhưng hai người của tam trạm đứng nhìn nhau, lên tiếng cản người trong phòng họp chuẩn bị rời đi.
“Xin lỗi, ta biết nói như vậy là mạo muội, cũng không phải đưa ra thỉnh cầu… Thế nhưng, chúng ta nhất định phải quay lại, tam trạm đã hao tổn hơn một nửa, thất trạm có nguyện ý cúng chúng tôi quay lại, giúp một tay”. Bọn họ nhìn người thất trạm quay đầu lại, trong mắt tràn đầy sự sốt ruột.
Người tổng phụ trách nhíu mày: “Người phụ trách của các người hẳn hiểu rõ, lúc này chạy mới là lựa chọn tốt nhất”
Người tam trạm không nói lời nào, chỉ lắc đầu, đột nhiên quỵ xuống đất, nức nở nói: “Thỉnh các vị huynh đệ một chuyện này, nếu như còn sống thì mạng chúng tôi đều là mạng của ngài”
Tình huống tam trạm tương đối đặc thù, như thất trạm là do tiểu đội từ các căn cứ phái tới hợp thành, không có quan hệ gì với nhau. Nhưng người tam trạm hai phần ba đều thuộc trấn Mộc Du, trấn đó dị năng giả chiếm tỉ lệ rất lớn. cho dù ở tận thế bọn họ cùng quê cha tổ kết tình nghĩa với nhau, nhưng sự ràng buộc trong đó là rất lớn, sau khi gia nhập liên minh bọn họ chủ động xin đi giết địch, hi vọng liên minh đồng ý vì bọn họ muốn quay lại Trấn Mộc Du, dọn dẹp sạch sẽ.
Thế nhưng hai người tam trạm này cũng rõ, lần này mười người kia đi đều là một đi không trở lại, người bình thường sẽ không giúp bọn họ, bọn họ cũng không có lời oán trách. Vốn nghĩ không nên kéo những người khác cùng xuống nước, nhưng lúc này thực sự là cùng đường mới nghĩ có thể thêm cơ hội.
Trong phòng rơi vào trầm mặc
Một người đột nhiên lên tiếng: “Tôi đi cùng các anh”
Là Thương Tư.
Xung quanh nhiều tiếng hô kinh ngạc: “Thương phó tọa”
Người tổng phụ trách không vui vẻ gì nghiêm nghị nói: “Thương Tư, anh ở lại, người dưới trướng anh cần anh đi theo.”
Nhưng Thương phó tọa bốc đồng cơ bản không để ý đến hắn.
Lúc này tất cả mọi người nhìn về phía Trương Tri Âm.
Dưới cái nhìn của bọn họ, nếu như có một người có thể khuyên Thương phó tọa không nên đi, đó nhất định là Trương đội trưởng.
Trương Tri Âm đắm chìm trong truyền thuyết có bàn tay vàng có thể cứu tam trạm cùng thất trạm, đột nhiên phát hiện tất cả mọi người đang nhìn mình.
Vừa nãy… giống như người tam trạm thỉnh cầu trợ giúp, sau đó Thương Tư đồng ý đi cùng họ? Mọi người sao lại nhìn ta?
Bị những ánh mắt đầy áp lực bức bách, còn chưa hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, Trương Tri Âm nhanh chóng nói: “Tôi đi cùng hắn”
Sắc mặt trầm tĩnh, biểu tình nghiêm túc.
Hắn có phi hành kỳ truyền tống, tỉ lệ thoát thân lớn nhất. Huống chi cho dù hắn có chết, hắn cũng sẽ không chết thật. Nếu như đi trợ giúp, Trương Tri Âm thấy mình là phù hợp nhất.
Quần chúng vây xem hi vọng Trương đội trưởng khuyên Thương phó tọa: “…”
Tình cảm chân thành tha thiết cũng không thể như vậy, đội trưởng! Thề nguyền sống chết không thể tùy tiện đùa giỡn như vậy!
Đạo cụ thương thành tốt ở điểm này, đa số đồ vật bên trong ở thế giới này là thứ rất khó tìm được, thậm chí rất hiếm, quy tắc sử dụng cũng vượt ra khỏi phạm vi của thế giới này, cho nên hiệu quả rất tốt, căn bản không sợ tai họa xảy ra nếu bị phát hiện.
Trương Tri Âm đi hai ngày liền, bùa ẩn thân đã dùng hết, phát hiện phòng thí nghiệm kia che giấu rất tốt, người cũng không nhiều, tổng cộng cũng chỉ có mười ba người, người trông coi có bảy đến tám người, toàn thể năng lực của dị năng giả cao hơn nhiều so với Bạch ngân thất trạm và tam trạm, đa số dị năng giả đều cấp năm hoặc cấp sáu, một người đứng đầu đạt tới cấp bảy. Thế nhưng thất trạm cùng tam trạm nhiều người, cộng lại có gần 100 người.
Đối phương sử dụng dị năng cũng rất quỷ dị, hơn nữa họ đang ở chính phòng thí nghiệm của mình nên chiếm ưu thế. Trương Tri Âm lặng lẽ đi xuống dưới một lần, nhưng chỉ dừng lại trước cánh cửa kim loại màu đen – cánh cửa kia có một hệ thống dò xét cực kì nhạy bén, có thể cảm nhận được người sống hoặc sóng tinh thần, cho dù có bùa ẩn thân cũng không có tác dụng.
Mà tiểu thiên lý nhãn có thể cảm nhận được ở dưới lòng đất nơi này có một không gian lớn mang kết cấu, nhưng không có cách nào tra xét bên trong đó đến tột cùng là cái gì.
Thế nhưng kế hoạch lại gặp phải biến hóa lớn.
Trương Tri Âm còn chưa nghĩ ra sách lược vẹn toàn nhằm đối phó bọn chúng, thất trạm liền nhận được tin tức, tam trạm đã xảy ra sự việc mất tích quỷ dị.
Người ở tam trạm ra ngoài làm nhiệm vụ, đùng một cái tiểu đội bốn người đều mất tích, sau đó trạm trạm phái một đội đi tìm, không những không tìm được manh mối, ngược lại sau khi trở về mất đi ba người. Sau đó tam trạm điều động một đội hơn mười người, nhưng cho dù như vậy, cũng có người lạc đội mất tích khó có thể giải thích được – một giây trước còn nhìn thấy đồng đội phía sau, nhưng một giây sau đã không thấy tăm hơi. Đến đây, số dị năng giả mất tích ở tam trạm đã lên đến mười một người.
Tam trạm đứng ngồi không yên, họ nhớ tới trước đây thất trạm đã từng nhắc đến thể biến dị, quyết định tìm thất trạm để làm rõ việc này, tìm kiếm viện trợ.
“Chúng ta bước đầu có thể phán đoán, hung thủ tạo thành sự kiện mất tích trên núp lùm ở vùng này”. Người ở thất trạm lấy bút kí hiệu trên bản đồ trấn Mộc Du một chấm đỏ, hơn mười bốn phố, số mười lăm cùng mười sáu đều đi đường vòng, “Hơn nữa ta cho rằng bọn chúng ở dưới lòng đất, đồng thời có trang bị che giấu tinh thần lực dò xét”
Nói tất cả đều đúng. Nhìn người tam trạm đứng phân tích, Trương Tri Âm tự nhiên sinh ra dự cảm không lành. Quá chuẩn xác, như là… đối phương cố tình dẫn họ đi theo hướng này.
Hắn liền nghĩ tới cánh cửa màu đen kia, tuy rằng không biết bên trong là thứ gì, nhưng nghĩ đến nếu bọn họ ở dưới lòng đất hoạt động sẽ khó hăn hơn nhiều – đối phương tác chiến trên chiến sân nhà, đầy rẫy nhân tố không xác định. Nếu như có thể, phải tận lực tránh khỏi đối đầu cùng chúng dưới lòng đất.
Còn nhìn thấy Thương Tư mặc áo gi-lê đứng ở phía sau, nhíu mày.
Tuy rằng bộ dáng cầu cứu của Tri Âm thật đáng yêu… Thế nhưng không thể không nói trải qua phân tích một cách khách quan thì hiện tại những kẻ trong nhóm thí nghiệm E không phải là kẻ mà nhóm Trương Tri Âm có thể đối phó, cho dù Tri Âm dùng đạo cụ thương thành tỉ lệ thắng cũng không lớn, sẽ bị bên có thực lực cao hơn đả thương… Hơn nữa Tri Âm nhà hắn cũng không thông minh lắm – dưới cái nhìn của hắn quả thực là quá thấp, tuy rằng Tri Âm ngốc ngốc nhưng dễ thương như vậy sẽ làm cho người ta cảm giác muốn che chở không buông, sợ rằng thả ra hắn sẽ bị sự ngu ngốc của mình hại chết …
Mặc dù hắn là do con người sáng tạo ra, nhưng dưới cái nhìn của hắn nhân loại thật sự đều rất yếu, Tri Âm cho dù trở nên mạnh cũng sẽ không tới đâu. Sáu mươi và một trăm có lẽ có sự chênh lệch, nhưng so với mất trăm triệu năm sau đều không là gì.
Ân Boss vốn tưởng nuôi Trương Tri Âm hàng ngày chính là làm hắn yếu siêu cấp vô địch giống như hiện tại mỗi ngày đều không thành thật chạy ra ngoài giao thiệp với những kẻ chẳng ra sao, sau đó nước mắt lưng tròng chạy về ôm hắn lên án: “A a a xxx bắt nạt ta”; hoặc hưng phấn kể: “Hôm nay ta xxx”, vì một chuyện đơn giản mà vui vẻ. Hắn sẽ chịu trách nhiệm an ủi Trương Tri Âm còn có ôm hắn ngủ, mỗi ngày cùng Tri Âm sống vui vẻ, thỏa mãn mọi nguyện vọng của hắn.
Tuy nhiên có rất nhiều người sẽ bị ảo tưởng não bổ này ảnh hưởng.
Mình tuyệt đối sẽ giúp Tri Âm. Thế nhưng không được có bất kì trở ngại nào, hắn thuận tay sẽ nhân cơ hộ này cho Thương Tư chết đi.
Sau đó trong lòng sẽ không còn bất cứ điều gì ngăn cản hắn ôm Tri Âm…
Lưu Trứ đụng vào hắn: “Phó tọa, ngài đang nghĩ gì vậy?”
Âm Niệm đàng hoàng trịnh trọng nghiêm túc nói: “Muốn tìm cách cứu người ở tam trạm ra”
Người tổng phụ trách quăng cho hắn cái nhìn tán dương.
Lưu Trứ: “…”. Mới là lạ! Nhất định là do Trương đội trưởng, chỉ có nghĩ đến Trương đội trưởng thì kẻ luôn trầm ổn, lãnh khốc thậm chí có chút u ám Thương phó tọa mới có bộ dáng giống quỷ như vậy!
Cho nên biểu cảm trên mặt thật ra rất quân trọng. Nếu như Ân Niệm dùng gương mặt của Y dược sĩ thì dù hắn có suy nghĩ gì cũng sẽ không lộ ra vẻ thô tục kì quái, gương mặt liệt kia mang theo vẻ cao quý người lạ chớ gần. Từ sau sự kiện đánh bài kia, Thương Tư trong mắt quần chúng có thể bào trì hình tượng hài lòng không bị chỉ trỏ nói si tình cơ hồ đều dựa vào bản thân Ân Niệm luôn tỏa ra một tràng khí chất ôn hòa.
Hành động của đối phương còn nhanh hơn họ tưởng. Hai người tam trạm phái tới phân tích tình huống còn chưa đi, tin tức mới đã truyền đến – hôm nay khi làm nhiệm vụ dị năng giả tam trạm phát hiện dưới lòng đất của một cao ốc thuộc phố mười bốn, xuất hiện một cánh cửa kì quái, nhìn qua có lẽ thường có người lui tới.
Đã có thể xác định đó là chính là bẫy.
Không chỉ có Trương Tri Âm, ngay cả người phụ trách không biết nội tình thế nào cũng cau mày.
Người tổng phụ trách nhắc nhở: “Có gì đó không đúng”
Người tam trạm không lên tiếng, ngay sau đó lại truyền tới một tin, hai tin này cách nhau không tới ba canh giờ.
Người tổng phụ trách cũng tập hợp mọi người tới xem, sắc mặt dần trở nên trắng bệch.
“Không có tác dụng”. Nam nhân tam trạm phái tới ngẩn người đứng đó lẩm bẩm, trên mặt thể hiện sự khổ sở: “Bọn họ bắt đồng đội của chúng ta, muốn đem họ biến thành thể biến dị, chúng ta nhất định phải cứu họ… Cho dù chúng ta không quan tâm tới họ, trừ phi rút lui, bằng không một khi thể biến dị mới được nghiên cứu chế tạo thành công, chúng ta cũng sẽ chết ở đây”
Sau phát hiện dị thường mới tại phố mười bốn, tam trạm cấp tốc điều động một đội cảm tử đi điều tra, bọn họ cũng không thể thoát ra, lại truyền đến tin đồng đội mất tích đều bị thí nghiệm thành thể biến dị – nhìn qua hình như là do đối phương cố ý truyền đến.
Không khí phòng họp tại thất trạm cũng trở nên ngưng trọng.
Trương Tri Âm cúi đầu, trong trò chơi hắn đã biết trước được kết cục, nhưng hắn biết quá muôn lại không đầy đủ, dẫn đến đối phương hành động đến bước này, ngoại trừ rút lui cũng không còn biện pháp nào khác. Nhưng vẫn còn một điểm đáng ngờ: Tuy rằng mức truyền tin ở tận thế dễ bị phá hủy nghiêm trọng, thế nhưng tại các đại căn cứ, tin truyền cho nhau cùng với những tiền tuyến trung gian đã được ưu tiên chính xác, thông suốt, nhưng trong trò chơi thất trạm cùng tam trạm bị tận diệt lại không có tin tức gì, rốt cuộc tại nơi này đã có chuyện gì xảy ra.
“Truyền tin đến liên minh, chúng ta rút lui”. Sau khi cân nhắc sự tình, người tổng phụ trách quyết định ra lệnh thật nhanh. Căn cứ theo tin tức vừa được truyền tới thì thể biến dị không phải là loại họ có thể đối phó được, địch trong tốt ta ngoài sáng, thực lực đối phương thần bí không rõ, cho dù có thể thắng thì cũng là thắng thảm, nhất định thương vong nặng nề, mà ở tận thế, những dị năng giả tự nguyện gia nhập liên minh phục hưng nhân loại sẽ mất đi. Biện pháp tốt nhất là tạm thời rút đi đến ngũ trạm hoặc lục trạm, chờ liên minh ra lệnh mới cùng trợ giúp.
Một phó phụ trách khác – Tần phó tọa cấp tốc liên lạc với liên minh.
“Không được, liên lạc không được…đường truyền bị cắt..Vượt quá phạm vi liên lạc, bây giờ chỉ có thể liên lạc gần nhất với tam trạm!”
Truyền tin, hắn dĩ nhiên quên mất điều này. Thời gian dài sống ở xã hội hiện đại làm hắn quên mất truyền tin thời tận thế quan trọng thế nào, Trương Tri Âm oán hận siết chặt tay thành quyền.
Nhưng tình huống hiện tại so với trong trò chơi đã khác nhau, bọn họ có đủ thời gian chuẩn bị rút đến trạm khác, lúc này không thể liên lạc với liên minh cũng không quá quan trọng.
Bởi căn cứ Dục Hỏa bị quấy phá, Trương Tri Âm cùng Thương Tư trong lúc vô tình phát hiện đã tiêu diệt nhiều thể biến dị, hành động của E so với nội dung game liều lĩnh táo bạo hơn nhiều, hơn nữa cũng không phải là không để lại bất kì dấu vết nào, vậy nên không thể như trong trò chơi tập kích bất ngờ bắt trọn cả hai trạm.
Chỉ cần nhanh chóng rút lui, mặc dù không có cách nào tiêu diệt đối phương, người mất tích ở thất trạm cũng không cứu được, nhưng ít ra không phải toàn quân bị diệt.
Tam trạm cấp tốc truyền lại tin tức, bọn họ cũng có tình huống như vậy.
“Không quan tâm, chúng ta trước tiên chuẩn bị rút đến lục trạm!” – Người tổng phụ trách cấp tốc ra lệnh.
Tiền tuyến có đặc điểm là tính linh động cao, trong vòng nửa canh giờ bọn họ đã có thể xuất phát.
Tất cả mọi người ở thất trạm nghe theo mệnh lệnh tổng phụ trách rút đi, nhưng hai người của tam trạm đứng nhìn nhau, lên tiếng cản người trong phòng họp chuẩn bị rời đi.
“Xin lỗi, ta biết nói như vậy là mạo muội, cũng không phải đưa ra thỉnh cầu… Thế nhưng, chúng ta nhất định phải quay lại, tam trạm đã hao tổn hơn một nửa, thất trạm có nguyện ý cúng chúng tôi quay lại, giúp một tay”. Bọn họ nhìn người thất trạm quay đầu lại, trong mắt tràn đầy sự sốt ruột.
Người tổng phụ trách nhíu mày: “Người phụ trách của các người hẳn hiểu rõ, lúc này chạy mới là lựa chọn tốt nhất”
Người tam trạm không nói lời nào, chỉ lắc đầu, đột nhiên quỵ xuống đất, nức nở nói: “Thỉnh các vị huynh đệ một chuyện này, nếu như còn sống thì mạng chúng tôi đều là mạng của ngài”
Tình huống tam trạm tương đối đặc thù, như thất trạm là do tiểu đội từ các căn cứ phái tới hợp thành, không có quan hệ gì với nhau. Nhưng người tam trạm hai phần ba đều thuộc trấn Mộc Du, trấn đó dị năng giả chiếm tỉ lệ rất lớn. cho dù ở tận thế bọn họ cùng quê cha tổ kết tình nghĩa với nhau, nhưng sự ràng buộc trong đó là rất lớn, sau khi gia nhập liên minh bọn họ chủ động xin đi giết địch, hi vọng liên minh đồng ý vì bọn họ muốn quay lại Trấn Mộc Du, dọn dẹp sạch sẽ.
Thế nhưng hai người tam trạm này cũng rõ, lần này mười người kia đi đều là một đi không trở lại, người bình thường sẽ không giúp bọn họ, bọn họ cũng không có lời oán trách. Vốn nghĩ không nên kéo những người khác cùng xuống nước, nhưng lúc này thực sự là cùng đường mới nghĩ có thể thêm cơ hội.
Trong phòng rơi vào trầm mặc
Một người đột nhiên lên tiếng: “Tôi đi cùng các anh”
Là Thương Tư.
Xung quanh nhiều tiếng hô kinh ngạc: “Thương phó tọa”
Người tổng phụ trách không vui vẻ gì nghiêm nghị nói: “Thương Tư, anh ở lại, người dưới trướng anh cần anh đi theo.”
Nhưng Thương phó tọa bốc đồng cơ bản không để ý đến hắn.
Lúc này tất cả mọi người nhìn về phía Trương Tri Âm.
Dưới cái nhìn của bọn họ, nếu như có một người có thể khuyên Thương phó tọa không nên đi, đó nhất định là Trương đội trưởng.
Trương Tri Âm đắm chìm trong truyền thuyết có bàn tay vàng có thể cứu tam trạm cùng thất trạm, đột nhiên phát hiện tất cả mọi người đang nhìn mình.
Vừa nãy… giống như người tam trạm thỉnh cầu trợ giúp, sau đó Thương Tư đồng ý đi cùng họ? Mọi người sao lại nhìn ta?
Bị những ánh mắt đầy áp lực bức bách, còn chưa hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, Trương Tri Âm nhanh chóng nói: “Tôi đi cùng hắn”
Sắc mặt trầm tĩnh, biểu tình nghiêm túc.
Hắn có phi hành kỳ truyền tống, tỉ lệ thoát thân lớn nhất. Huống chi cho dù hắn có chết, hắn cũng sẽ không chết thật. Nếu như đi trợ giúp, Trương Tri Âm thấy mình là phù hợp nhất.
Quần chúng vây xem hi vọng Trương đội trưởng khuyên Thương phó tọa: “…”
Tình cảm chân thành tha thiết cũng không thể như vậy, đội trưởng! Thề nguyền sống chết không thể tùy tiện đùa giỡn như vậy!
Tác giả :
Đại Viên Tử