O Giả A Sao Lại Có Thể Tìm A
Chương 23
Chủ nhân giọng nói chậm rãi tiến vào phạm vi quay chụp. Đó là một người thanh niên tóc đen khoác quân phục hạm đội chỉnh tề với hàng cúc áo tỉ mỉ gài đến tận cổ, chỉ có ngực áo trống không cho thấy anh đang trong trạng thái nghỉ phép, vòng eo dưới chiếc thắt lưng chỉ có thể gọi là mảnh dẻ nếu so với hai gã Alpha lưng hùm vai gấu.
Khán giả xem livestream không rõ tình hình nên bắt đầu chê bai tình tiết, nào là “đẹp vầy chẳng lẽ là thụ số 2” với cả “hai thằng kia không húp thì tránh ra để bố”.
Chỉ có hai gã Alpha đối mặt với người thanh niên mới cảm nhận được sát ý tỏa ra cuồn cuộn và mùi máu tươi tanh nồng, tựa như đốm rỉ sét sinh ra trên mạn tàu sau cú va chạm với mảnh thiên thạch tóe lửa.
Nóng rực, nguy hiểm.
Bản năng cảm nhận nguy hiểm siêu việt của Alpha khiến mọi động tác của chúng đều chững lại.
Người điều khiển máy quay phim tái mặt. Y không ngờ một Omega mới phân hóa lại có thể ngoan cường đến vậy, cũng không ngờ sẽ có người xuất hiện phá đám.
Omega được luật pháp hiện nay của Liên Bang bảo vệ rất chặt chẽ, chỉ cần nói rằng mình bị ép buộc quan hệ, tòa án sẽ lập tức được mở, chính phủ cũng sẽ thanh toán chi phí tẩy dấu hiệu. Cho dù sau này Omega không thể hoàn toàn khôi phục như trước kia nhưng cũng sẽ không bị dè bỉu hay xa lánh trong xã hội đã cởi mở hơn này.
Vì vậy, những kẻ này đã lên kế hoạch ngụy tạo tình huống “Lâm Tịnh Nhiên chủ động mời gọi Alpha, chủ động livestream, không ngờ vì tính sai kỳ sinh lý nên dẫn đến mất kiểm soát”. Chỉ có công khai video quay cảnh Lâm Tịnh Nhiên bị đánh dấu dưới hiện trường giả đó, chúng mới hoàn toàn chứng minh được tác phong của cậu có vấn đề, không biết quản lý bản thân làm ảnh hưởng đến người qua đường. Khi ấy, Lâm Tịnh Nhiên sẽ bị khai trừ khỏi Úy Lam, sẽ bị toàn xã hội lên án.
Một kế hoạch cũ rích, dù sao chúng chỉ cần nó hữu dụng là được.
Nhưng vào giây phút bị người trong Quân đoàn xuất hiện, tất cả đã đổ sông đổ biển. Phải biết lính tại ngũ và sinh viên chưa nhập học là hai phạm trù khác xa nhau, tên Beta cũng không biết liệu người thuê y có thể giải quyết hậu quả lúc này không.
Thất bại là một chuyện, ít nhất không thể bị bắt.
Nghĩ vậy, y lập tức tắt máy quay phim đi, sau đó bàng hoàng phát hiện mệnh lệnh không có tác dụng.
Trong lúc đội ngũ sau lưng tên Beta (những kẻ đã đã lấy thông tin cá nhân của Lâm Tịnh Nhiên để đăng ký tài khoản trên trang web rồi hack vào hệ thống để biến “bộ phim” thành hợp lệ) còn đang tranh cãi chí chóe trong tai nghe, người thanh niên tóc đen đã chậm rãi xoay người nhìn sang.
Khán giả xem livestream trầm trồ trước gương mặt tuấn tú xuất hiện trong màn ảnh.
“Lộ mặt rồi đcm!! Đại mỹ nhân Alpha x tiểu mỹ nhân Omega, còn đeo kính đôi nữa, tui ổn tui rất ổn!!!”
“Ôi mẹ ơi mắt hai màu sexy vãi kashdlawelg”
“Anh ơi đánh dấu em điiiiii”
Ánh mắt của anh khiến gương mặt gã Beta đanh lại, rút thanh đao bên hông ra theo bản năng. Tuy người trước mắt chỉ mặc quân phục lính hậu cần, quân hàm Trung tá, nhưng y không cần khả năng của Alpha cũng có thể cảm nhận được sự uy hiếp đang tỏa ra ngùn ngụt, tựa như đang đối mặt với bức tường nước đang dâng lên cao, chờ đợi cơn sóng phẫn nộ ập xuống.
“Anh hai…”
Lâm Tịnh Nhiên như trút được gánh nặng, loạng choạng ngã nhào xuống đất. Tiếng gọi khẽ của cậu khiến khán giả kích động.
“Vãi kịch bản ngol thế?”
“Mặt mũi hai người này cũng giống nhau thật.”
“Giống chỗ nào? Anh lớn rõ ràng là người phương Đông rặt, em nhỏ lại tóc hạt dẻ, nhìn là biết không phải anh em ruột rồi.”
“Thôi thôi, bảo tìm giống như đúc thì lại tăng độ khó cho game quá.”
Lâm Kính Dã không lộ ra bất cứ biểu cảm gì, đôi mắt không rời tên Beta cầm đao. Anh chậm rãi cởi bỏ từng cúc áo khoác, kéo vạt áo khỏi thắt lưng rồi phủ nó lên người Lâm Tịnh Nhiên, cậu thiếu niên lập tức ôm ghì lấy.
Với các giác quan cực kỳ nhạy bén của Omega cấp S – được nâng cao gấp nhiều lần khi phát tình – cho dù là mùi hương nhàn nhạt của Beta cũng trở nên rõ rệt. Cảm giác an toàn bao phủ lấy Lâm Tịnh Nhiên, giúp cậu tập trung tinh thần kháng cự lại cơn sốt mãnh liệt do hormone gây ra.
Sau áo khoác, đến lượt găng tay bên trái được ung dung tháo ra, để lộ những ngón thon dài.
“Bọn mày còn đứng đó làm gì?” Tên Beta thấy thế thì rống lên: “Nó chỉ là Beta tay không tấc sắt mà thôi! Lên đi, giải quyết nó rồi mỗi người một đứa!”
Khán giả lại được một phen nhướng mày.
“Beta? Lại một thụ nữa hả? Kịch bản gì thế này?”
“Có người khác ngoài ống kính ư?”
“Xem chả hiểu gì sất… Rút lại lời khen ban nãy, đúng là biên kịch chắc tay chỉ có ở mảng chính kịch thôi.”
Thấy Lâm Tịnh Nhiên đã đánh rơi ống tiêm, hiện đang run rẩy dưới lớp áo khoác, hai gã Alpha chuyển sự chú ý sang thanh niên Beta tuấn tú kia.
Gã cấp cao hơn thận trọng quan sát anh một phen, phát hiện ánh mắt khiến chúng đổ mồ hôi ban nãy đã dời đi nơi khác, bèn rút từ sau lưng ra một con dao găm, gầm thét vọt tới.
Mặt gã đỏ lừ, gân xanh lồi lên, gã không dám chơi trò mèo vờn chuột như người thuê dặn dò, chỉ biết nếu không ra tay đến cùng, người chết sẽ là gã.
Con dao găm được giơ cao quá đầu, nhắm thẳng vào trái tim người thanh niên. Gã Alpha cho rằng với một chiêu vừa nhanh vừa mạnh này, thân hình xinh đẹp ấy sẽ lập tức được nhuộm đỏ.
Nhưng người thanh niên kia thậm chí không cần quay đầu lại, chỉ nhẹ nhàng nâng tay trái đã chụp được cổ tay gã. Năm ngón tay thon thả bộc phát sức mạnh khó lòng tưởng tượng, xương cổ tay bên dưới đánh một tiếng rắc giòn tan. Tiếng rống khát máu của gã Alpha biến thành tiếng rú đầy đau đớn, con dao găm rơi xuống.
Lâm Kính Dã từ tốn nâng tay phải lên bên mép, cắn lấy đầu găng tay kéo ra. Đến lúc này, đôi mắt hai màu mới ngoái lại.
“Aaaaaaaaa!!!”
Gã Alpha còn lại bỗng thét lên.
Dưới lớp găng trắng là cánh tay máy màu bạch kim được trang trí tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật dễ vỡ. Nhưng không có tác phẩm nghệ thuật nào sẽ thọc một lỗ to tướng vào lồng ngực người khác, cũng không có tác phẩm nào sẽ cầm một quả tim còn đập thình thịch trong tay.
Trước đó, số người vào xem livestream đang không ngừng tăng lên, trên mạng vũ trụ cũng xuất hiện bài viết thảo luận về đoạn “phim” ly kỳ này. Một số người còn bớt chút thời gian đăng ký tài khoản trang web, nóng lòng muốn xem hai anh em xinh đẹp này sẽ làm thế nào để biến phim pỏn thành phim hành động.
Nhưng những gì đang diễn ra trên màn ảnh khiến họ ngây ra như bị sét đánh, khu bình luận lặng phắc như tờ.
Hai mắt gã Alpha trợn trừng, không chỉ không nhìn rõ động tác của Lâm Kính Dã mà còn không biết mình chết như thế nào. Cơ thể thiếu đi trái tim ngã vật xuống đất như túi khí xì hơi, co giật một hồi mới hoàn toàn bất động.
Chỉ cần có mắt có não cũng nhận ra đây hoàn toàn không phải đang đóng phim.
Máu tươi biến chiếc sơmi trắng của Lâm Kính Dã thành bức tranh mai đỏ nở rộ trên nền tuyết, vài giọt bắn lên gò má trắng trẻo. Sắc mặt anh vẫn không thay đổi, nhưng trong mắt hai tên còn lại, anh không khác gì quỷ dữ bò lên từ luyện ngục.
Phịch.
Quả tim đỏ hỏn bị vứt xuống đất, ác quỷ xinh đẹp mà tàn nhẫn mới chậm rãi mở miệng: “Thủ đoạn bẩn thỉu.”
Rõ ràng vầng dương vẫn chưa xuống núi nhưng gã Alpha còn lại cảm thấy một cơn giá buốt leo dọc theo sống lưng, đến khi bừng tỉnh lại đã ú ớ kêu la, vắt chân lên cổ mà chạy.
Lâm Kính Dã không đuổi theo mà từ tốn gỡ con bướm tí hon lấp lánh đang đậu trên dây đeo kính xuống. Tay anh vung lên, cánh bướm dính vào lưng áo gã kia.
Ở khoảng cách ngoài trăm mét, một âm thanh trầm đục vang lên.
Không còn ai đang chạy, không có lấy một tiếng rên, chỉ còn những mảnh thịt vụn la liệt.
“Cái… đậu má…”
Cuối cùng cũng có khán giả lên tiếng.
“Thằng anh tôi đang tại ngũ ở Quân đoàn thứ ba nói nó biết người này, là một hạm trưởng hậu cần… họ Lâm thì phải.”
Việc livestream vọt thẳng lên bảng hotsearch khiến giám đốc trang web cuối cùng cũng phát giác. Nhưng trước khi ông ta kịp kiểm tra AI hay hỏi nhân viên quản lý vì sao không phát hiện video bất thường này, toàn bộ công ty đã bị một nhóm binh sĩ mặc giáp xương ngoài đen nhánh bao vây.
Nhìn huy hiệu kiếm và sao trời trên ngực giáp họ, giám đốc khóc không ra nước mắt.
“Rốt cuộc là sao thế này? Lính hàng thật giá thật hả?”
“Hay web bị hack? Mà khoan, vậy là có người cố tình tấn công sinh viên trường quân đội rồi livestream? Clgt?”
“Tưởng dân mạng mù luật hay gì? Tỉnh lại đi cưng, Liên Bang bắt phổ cập giáo dục lâu rồi!”
“Sinh viên Y đây, tôi đã nói là nhìn Omega không đúng lắm mà mấy người cứ bảo cậu ta diễn!”
Gương mặt tên Beta vặn vẹo đi sau khi chứng kiến những gì vừa xảy ra.
Toàn bộ khu vực quanh học viện Úy Lam đã được tăng cường an ninh để chào đón các nhân vật cao cấp trong quân đội. Trong đó có quy định quân nhân không chấp hành nhiệm vụ không được mang theo vũ khí nóng, sĩ quan chỉ huy cũng không ngoại lệ. Dù vậy, tên Beta biết y không có phần thắng trước người này. Nếu phải đánh cận chiến, quả tim tiếp theo bị vứt xuống chính là của y.
Chạy! Phải chạy ngay lập tức!
Y đưa một tay ra sau lưng, lén lút lấy từ tay áo ra một ống nổ mini có thể phun khói quang học để che mắt kẻ thù.
Bỗng nhiên, người thanh niên đối diện nhoẻn miệng cười. Tên Beta ngẩn ra, chợt nghe thấy một tiếng rắc sau lưng.
Âm thanh ấy dứt khoát đến nỗi phải mất mấy giây để não y tiếp nhận được cơn đau.
Cho dù đã nỗ lực ấn lưỡi xuống để chặn lại tiếng hét nhưng y vẫn không ngăn được một tiếng rên rầu rĩ, mồ hôi lạnh túa ra trên trán, chân gập lại ngã sóng soài ra đất.
Thế là hết, không biết người thuê có thể giúp y chạy án hay không…
Đúng lúc ấy, một giọng nói vang lên phía sau y.
“Chậc, chỉ biết xài cái trò ép Omega phát tình chốn công cộng xưa như Trái Đất thế này chắc IQ chưa lên được ba chữ số nhỉ? Sáng tạo lên tí đi, bằng không ta phải nghi ngờ tiêu chuẩn tuyển chọn của Quân đoàn thứ ba mất.”
Tên Beta cứng đờ như tượng, nhưng toàn bộ mạng vũ trụ nổ tung.
“Ng- Nguyên soái?!!”
Người thanh niên tóc bạc mặc thường phục túm lấy cánh tay gãy của tên Beta, lôi y xềnh xệch đến trước mặt Lâm Kính Dã.
Khán giả xem livestream không rõ tình hình nên bắt đầu chê bai tình tiết, nào là “đẹp vầy chẳng lẽ là thụ số 2” với cả “hai thằng kia không húp thì tránh ra để bố”.
Chỉ có hai gã Alpha đối mặt với người thanh niên mới cảm nhận được sát ý tỏa ra cuồn cuộn và mùi máu tươi tanh nồng, tựa như đốm rỉ sét sinh ra trên mạn tàu sau cú va chạm với mảnh thiên thạch tóe lửa.
Nóng rực, nguy hiểm.
Bản năng cảm nhận nguy hiểm siêu việt của Alpha khiến mọi động tác của chúng đều chững lại.
Người điều khiển máy quay phim tái mặt. Y không ngờ một Omega mới phân hóa lại có thể ngoan cường đến vậy, cũng không ngờ sẽ có người xuất hiện phá đám.
Omega được luật pháp hiện nay của Liên Bang bảo vệ rất chặt chẽ, chỉ cần nói rằng mình bị ép buộc quan hệ, tòa án sẽ lập tức được mở, chính phủ cũng sẽ thanh toán chi phí tẩy dấu hiệu. Cho dù sau này Omega không thể hoàn toàn khôi phục như trước kia nhưng cũng sẽ không bị dè bỉu hay xa lánh trong xã hội đã cởi mở hơn này.
Vì vậy, những kẻ này đã lên kế hoạch ngụy tạo tình huống “Lâm Tịnh Nhiên chủ động mời gọi Alpha, chủ động livestream, không ngờ vì tính sai kỳ sinh lý nên dẫn đến mất kiểm soát”. Chỉ có công khai video quay cảnh Lâm Tịnh Nhiên bị đánh dấu dưới hiện trường giả đó, chúng mới hoàn toàn chứng minh được tác phong của cậu có vấn đề, không biết quản lý bản thân làm ảnh hưởng đến người qua đường. Khi ấy, Lâm Tịnh Nhiên sẽ bị khai trừ khỏi Úy Lam, sẽ bị toàn xã hội lên án.
Một kế hoạch cũ rích, dù sao chúng chỉ cần nó hữu dụng là được.
Nhưng vào giây phút bị người trong Quân đoàn xuất hiện, tất cả đã đổ sông đổ biển. Phải biết lính tại ngũ và sinh viên chưa nhập học là hai phạm trù khác xa nhau, tên Beta cũng không biết liệu người thuê y có thể giải quyết hậu quả lúc này không.
Thất bại là một chuyện, ít nhất không thể bị bắt.
Nghĩ vậy, y lập tức tắt máy quay phim đi, sau đó bàng hoàng phát hiện mệnh lệnh không có tác dụng.
Trong lúc đội ngũ sau lưng tên Beta (những kẻ đã đã lấy thông tin cá nhân của Lâm Tịnh Nhiên để đăng ký tài khoản trên trang web rồi hack vào hệ thống để biến “bộ phim” thành hợp lệ) còn đang tranh cãi chí chóe trong tai nghe, người thanh niên tóc đen đã chậm rãi xoay người nhìn sang.
Khán giả xem livestream trầm trồ trước gương mặt tuấn tú xuất hiện trong màn ảnh.
“Lộ mặt rồi đcm!! Đại mỹ nhân Alpha x tiểu mỹ nhân Omega, còn đeo kính đôi nữa, tui ổn tui rất ổn!!!”
“Ôi mẹ ơi mắt hai màu sexy vãi kashdlawelg”
“Anh ơi đánh dấu em điiiiii”
Ánh mắt của anh khiến gương mặt gã Beta đanh lại, rút thanh đao bên hông ra theo bản năng. Tuy người trước mắt chỉ mặc quân phục lính hậu cần, quân hàm Trung tá, nhưng y không cần khả năng của Alpha cũng có thể cảm nhận được sự uy hiếp đang tỏa ra ngùn ngụt, tựa như đang đối mặt với bức tường nước đang dâng lên cao, chờ đợi cơn sóng phẫn nộ ập xuống.
“Anh hai…”
Lâm Tịnh Nhiên như trút được gánh nặng, loạng choạng ngã nhào xuống đất. Tiếng gọi khẽ của cậu khiến khán giả kích động.
“Vãi kịch bản ngol thế?”
“Mặt mũi hai người này cũng giống nhau thật.”
“Giống chỗ nào? Anh lớn rõ ràng là người phương Đông rặt, em nhỏ lại tóc hạt dẻ, nhìn là biết không phải anh em ruột rồi.”
“Thôi thôi, bảo tìm giống như đúc thì lại tăng độ khó cho game quá.”
Lâm Kính Dã không lộ ra bất cứ biểu cảm gì, đôi mắt không rời tên Beta cầm đao. Anh chậm rãi cởi bỏ từng cúc áo khoác, kéo vạt áo khỏi thắt lưng rồi phủ nó lên người Lâm Tịnh Nhiên, cậu thiếu niên lập tức ôm ghì lấy.
Với các giác quan cực kỳ nhạy bén của Omega cấp S – được nâng cao gấp nhiều lần khi phát tình – cho dù là mùi hương nhàn nhạt của Beta cũng trở nên rõ rệt. Cảm giác an toàn bao phủ lấy Lâm Tịnh Nhiên, giúp cậu tập trung tinh thần kháng cự lại cơn sốt mãnh liệt do hormone gây ra.
Sau áo khoác, đến lượt găng tay bên trái được ung dung tháo ra, để lộ những ngón thon dài.
“Bọn mày còn đứng đó làm gì?” Tên Beta thấy thế thì rống lên: “Nó chỉ là Beta tay không tấc sắt mà thôi! Lên đi, giải quyết nó rồi mỗi người một đứa!”
Khán giả lại được một phen nhướng mày.
“Beta? Lại một thụ nữa hả? Kịch bản gì thế này?”
“Có người khác ngoài ống kính ư?”
“Xem chả hiểu gì sất… Rút lại lời khen ban nãy, đúng là biên kịch chắc tay chỉ có ở mảng chính kịch thôi.”
Thấy Lâm Tịnh Nhiên đã đánh rơi ống tiêm, hiện đang run rẩy dưới lớp áo khoác, hai gã Alpha chuyển sự chú ý sang thanh niên Beta tuấn tú kia.
Gã cấp cao hơn thận trọng quan sát anh một phen, phát hiện ánh mắt khiến chúng đổ mồ hôi ban nãy đã dời đi nơi khác, bèn rút từ sau lưng ra một con dao găm, gầm thét vọt tới.
Mặt gã đỏ lừ, gân xanh lồi lên, gã không dám chơi trò mèo vờn chuột như người thuê dặn dò, chỉ biết nếu không ra tay đến cùng, người chết sẽ là gã.
Con dao găm được giơ cao quá đầu, nhắm thẳng vào trái tim người thanh niên. Gã Alpha cho rằng với một chiêu vừa nhanh vừa mạnh này, thân hình xinh đẹp ấy sẽ lập tức được nhuộm đỏ.
Nhưng người thanh niên kia thậm chí không cần quay đầu lại, chỉ nhẹ nhàng nâng tay trái đã chụp được cổ tay gã. Năm ngón tay thon thả bộc phát sức mạnh khó lòng tưởng tượng, xương cổ tay bên dưới đánh một tiếng rắc giòn tan. Tiếng rống khát máu của gã Alpha biến thành tiếng rú đầy đau đớn, con dao găm rơi xuống.
Lâm Kính Dã từ tốn nâng tay phải lên bên mép, cắn lấy đầu găng tay kéo ra. Đến lúc này, đôi mắt hai màu mới ngoái lại.
“Aaaaaaaaa!!!”
Gã Alpha còn lại bỗng thét lên.
Dưới lớp găng trắng là cánh tay máy màu bạch kim được trang trí tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật dễ vỡ. Nhưng không có tác phẩm nghệ thuật nào sẽ thọc một lỗ to tướng vào lồng ngực người khác, cũng không có tác phẩm nào sẽ cầm một quả tim còn đập thình thịch trong tay.
Trước đó, số người vào xem livestream đang không ngừng tăng lên, trên mạng vũ trụ cũng xuất hiện bài viết thảo luận về đoạn “phim” ly kỳ này. Một số người còn bớt chút thời gian đăng ký tài khoản trang web, nóng lòng muốn xem hai anh em xinh đẹp này sẽ làm thế nào để biến phim pỏn thành phim hành động.
Nhưng những gì đang diễn ra trên màn ảnh khiến họ ngây ra như bị sét đánh, khu bình luận lặng phắc như tờ.
Hai mắt gã Alpha trợn trừng, không chỉ không nhìn rõ động tác của Lâm Kính Dã mà còn không biết mình chết như thế nào. Cơ thể thiếu đi trái tim ngã vật xuống đất như túi khí xì hơi, co giật một hồi mới hoàn toàn bất động.
Chỉ cần có mắt có não cũng nhận ra đây hoàn toàn không phải đang đóng phim.
Máu tươi biến chiếc sơmi trắng của Lâm Kính Dã thành bức tranh mai đỏ nở rộ trên nền tuyết, vài giọt bắn lên gò má trắng trẻo. Sắc mặt anh vẫn không thay đổi, nhưng trong mắt hai tên còn lại, anh không khác gì quỷ dữ bò lên từ luyện ngục.
Phịch.
Quả tim đỏ hỏn bị vứt xuống đất, ác quỷ xinh đẹp mà tàn nhẫn mới chậm rãi mở miệng: “Thủ đoạn bẩn thỉu.”
Rõ ràng vầng dương vẫn chưa xuống núi nhưng gã Alpha còn lại cảm thấy một cơn giá buốt leo dọc theo sống lưng, đến khi bừng tỉnh lại đã ú ớ kêu la, vắt chân lên cổ mà chạy.
Lâm Kính Dã không đuổi theo mà từ tốn gỡ con bướm tí hon lấp lánh đang đậu trên dây đeo kính xuống. Tay anh vung lên, cánh bướm dính vào lưng áo gã kia.
Ở khoảng cách ngoài trăm mét, một âm thanh trầm đục vang lên.
Không còn ai đang chạy, không có lấy một tiếng rên, chỉ còn những mảnh thịt vụn la liệt.
“Cái… đậu má…”
Cuối cùng cũng có khán giả lên tiếng.
“Thằng anh tôi đang tại ngũ ở Quân đoàn thứ ba nói nó biết người này, là một hạm trưởng hậu cần… họ Lâm thì phải.”
Việc livestream vọt thẳng lên bảng hotsearch khiến giám đốc trang web cuối cùng cũng phát giác. Nhưng trước khi ông ta kịp kiểm tra AI hay hỏi nhân viên quản lý vì sao không phát hiện video bất thường này, toàn bộ công ty đã bị một nhóm binh sĩ mặc giáp xương ngoài đen nhánh bao vây.
Nhìn huy hiệu kiếm và sao trời trên ngực giáp họ, giám đốc khóc không ra nước mắt.
“Rốt cuộc là sao thế này? Lính hàng thật giá thật hả?”
“Hay web bị hack? Mà khoan, vậy là có người cố tình tấn công sinh viên trường quân đội rồi livestream? Clgt?”
“Tưởng dân mạng mù luật hay gì? Tỉnh lại đi cưng, Liên Bang bắt phổ cập giáo dục lâu rồi!”
“Sinh viên Y đây, tôi đã nói là nhìn Omega không đúng lắm mà mấy người cứ bảo cậu ta diễn!”
Gương mặt tên Beta vặn vẹo đi sau khi chứng kiến những gì vừa xảy ra.
Toàn bộ khu vực quanh học viện Úy Lam đã được tăng cường an ninh để chào đón các nhân vật cao cấp trong quân đội. Trong đó có quy định quân nhân không chấp hành nhiệm vụ không được mang theo vũ khí nóng, sĩ quan chỉ huy cũng không ngoại lệ. Dù vậy, tên Beta biết y không có phần thắng trước người này. Nếu phải đánh cận chiến, quả tim tiếp theo bị vứt xuống chính là của y.
Chạy! Phải chạy ngay lập tức!
Y đưa một tay ra sau lưng, lén lút lấy từ tay áo ra một ống nổ mini có thể phun khói quang học để che mắt kẻ thù.
Bỗng nhiên, người thanh niên đối diện nhoẻn miệng cười. Tên Beta ngẩn ra, chợt nghe thấy một tiếng rắc sau lưng.
Âm thanh ấy dứt khoát đến nỗi phải mất mấy giây để não y tiếp nhận được cơn đau.
Cho dù đã nỗ lực ấn lưỡi xuống để chặn lại tiếng hét nhưng y vẫn không ngăn được một tiếng rên rầu rĩ, mồ hôi lạnh túa ra trên trán, chân gập lại ngã sóng soài ra đất.
Thế là hết, không biết người thuê có thể giúp y chạy án hay không…
Đúng lúc ấy, một giọng nói vang lên phía sau y.
“Chậc, chỉ biết xài cái trò ép Omega phát tình chốn công cộng xưa như Trái Đất thế này chắc IQ chưa lên được ba chữ số nhỉ? Sáng tạo lên tí đi, bằng không ta phải nghi ngờ tiêu chuẩn tuyển chọn của Quân đoàn thứ ba mất.”
Tên Beta cứng đờ như tượng, nhưng toàn bộ mạng vũ trụ nổ tung.
“Ng- Nguyên soái?!!”
Người thanh niên tóc bạc mặc thường phục túm lấy cánh tay gãy của tên Beta, lôi y xềnh xệch đến trước mặt Lâm Kính Dã.
Tác giả :
Tố Trường Thiên