Thông tin truyện
Truyen24.com trang web đọc truyện "Nước Mắt Tường Vi" mới nhất và cập nhật nhanh nhất từ các nguồn, hỗ trợ đọc truyện trên mọi nền tảng thiết bị.
Người ta thường nói hồng nhan thì bạc phận. Nàng vốn là tiểu thư con nhà quyền quý nhưng lại chịu số phận hẩm hiu. Từ nhỏ đã lưu lạc vào cô nhi viện, tuổi thơ trải qua biết bao cực khổ. Chưa dừng lại ở đó chuyện tình yêu của cô cũng đau khổ không kém, đặt trọn hết niềm tin cho một người nhưng nhận lại toàn tổn thương và cay đắng. Cùng theo dõi câu chuyện "Nước Mắt Tường Vi" của tác giả Lâm Lâm để hiểu thêm về nhân vật đáng thương này nhé.
Tóm tắt truyện "Nước Mắt Tường Vi":
- Tên truyện: "Nước Mắt Tường Vi"
- Thể loại: Truyện Ngôn Tình, Truyện Việt Nam
- Tác giả: Lâm Lâm
Trích dẫn truyện:
Tú Hân đứng trước mộ mẹ, nước mắt chảy dài theo khuôn mặt rơi xuống. Nghĩa trang chỉ mình cô, gió rít lên từng đợt hoang vắng quẩn quanh người lạnh lẽo. Hình ảnh người phụ nữ trên bia mộ tươi cười cứa vào lòng cô đau thấu tâm can.
"Mẹ, mẹ ơi sao không cho con theo cùng"
6 tuổi, mẹ mất. Một đứa trẻ chưa hiểu hết thế nào là nỗi đau. Ngay liền sau đó chỉ 5 tháng một người đàn bà khác xuất hiện trong nhà, rút cạn tình thương của ba dành cho Hân. Lớn lên, cô mới hiểu thế nào là “mấy đời bánh đúc có xương”, phận con chồng. Người đàn bà ấy không hề đánh cô một roi, không chửi mắng cô một câu, nhưng những chuyện bà ta làm, cô sẽ khắc sâu trong xương tủy đến muôn đời này không bao giờ quên được.
Đặc quyền lớn nhất bà ta trao cho Hân là tống thẳng cô vào cô nhi viện năm cô 8 tuổi, như một cách nhổ cái gai trong mắt mình, loại dần một phần tài sản của nhà họ Cao. Chẳng may, mấy năm gần đây, ba của Hân bắt đầu năng đi lại với con gái thì bà ta lại quay ngoắt thái độ chặn mọi con đường sống để cô trở về nhà. Những tưởng rằng càng về già con người ta càng ăn năn sám hối, nhưng không phải như vậy, đó chỉ là một nước cờ trong con đường chiếm đoạt tài sản thừa kế của cô mà thôi.
-------
Vốn là tiểu thư của một nhà kinh doanh đá quý, thế nhưng cha của Cao Thanh Tú Hân không hiểu sao lại để cô lưu lạc nơi cô nhi viện, tuổi thơ trải qua bao khó nhọc...
Một lần, cô đến bệnh viện, và vô tình phá vỡ âm mưu của mẹ kế.
Cũng từ đó cuộc sống của cô đã thay đổi. Vì cô gặp được anh...
Nhưng... anh lại đẩy cô đi. Dù biết rằng cô yêu anh tha thiết, nhưng anh vẫn rũ bỏ, đẩy cô xa thật xa.
Dưới tán tường vi đỏ, cô đứng đó khẽ cười chua chát.
"Nỗi đau lớn nhất không phải bị đâm một nhát dao, mà là người cầm con dao ấy, chính là người mà mình đặt trọn tình và tin"
"Hân, nếu như gặp em là một cơn mê… thì tôi nguyện sẽ không bao giờ tỉnh lại"
"Hân, nếu như gặp em để bị người khác cầm con tạo xoay vần... thì tôi nguyện sẽ cam chịu, chỉ cần... em liếc nhìn tôi một cái"
Hãy tiếp tục đọc truyện tại Truyện 24 để theo dõi những diễn biến tiếp theo của bộ truyện này nhé!