Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 39: Anh là Hoàng Phủ Minh sao?!
Editor: Thơ Thơ
Tuy rằng, giữa bọn họ trao đổi cũng không nhiều. Chính là, người đàn ông lại để lại ấn tượng khắc sâu cho cô ……
Lời nói không quá nhiều, lại có chút lạnh nhạt, cho người ta một loại cảm giác an toàn.
‘ đừng lộn xộn, ôm chặt tôi……’ trên tác phong từ chuyện này, anh vẫn là một người bá đạo!
Ánh mắt nhìn về phía quân trang trên người này ……
Nếu bộ y phục này là khi cô ngủ, Hoàng Phủ Minh đắp lên, như vậy đủ để chứng tỏ, anh cũng là một người hiểu được quan tâm người khác. Thotho_
Đáng chết! Đều do cô không có dò hỏi trước chuyện thân phận đối phương, phải biết rằng anh chính là Hoàng Phủ Minh, cô nên cùng anh tiếp xúc nhiều, tiếp xúc rồi.
Bất quá……
Ngẫm lại, dù sao cô cũng đã rời khỏi Nhà họ Hoàng Phủ, tựa hồ cũng không cần thiết đi nhìn trộm Hoàng Phủ Minh rốt cuộc là người nào!
Tuyết Vi được hai binh lính hộ tống rời khỏi nơi này.
Ở dưới tìm hiểu mới biết được, vị trí cô là căn cứ quân sự của binh đoàn thứ ba Quân khu Bạch Hổ.
Theo lý thuyết, người tự tiện xông vào căn cứ quân sự đều có thể giết không cần hỏi, nhưng nghe khẩu khí hai binh lính, chuyện này Hoàng Phủ Minh đã hạ lệnh yêu cầu bảo mật, nói cách khác, sẽ không truy cứu trách nhiệm của cô.
Cô vẫn luôn nghe nói Hoàng Phủ Minh là Quân Trường trong mắt không dung hạt cát, thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn, bây giờ vậy mà bật đèn xanh đối với cô, nhưng thật ra cô đối với vị hôn phu tiền nhiệm này sinh ra vài phần cảm giác tò mò.
Rốt cuộc Hoàng Phủ Minh sẽ là một người đàn ông thế nào đây?!
Trở lại Nhà họ Tuyết, sau khi Tuyết Vi cùng hai binh lính nói cám ơn liền lén quay về nhà kho, mới vừa thay xong quần áo.
‘ Cốc cốc cốc ’ một trận tiếng đập cửa truyền đến. Thotho_
Tuyết Vi vừa muốn lên tiếng trả lời, phát hiện quân phục Hoàng Phủ Minh còn đặt ở trên giường, cô lập tức luống cuống tay chân giấu quần áo ở dưới giường.
“Ai?”
“Tiểu thư, cô có ở đó không?” Cửa phòng đẩy ra, Ninh Ninh cất bước mà vào: “cô vừa mới đi nơi nào? Em tìm cô đã lâu.”
Cô thật muốn nói với Ninh Ninh, từ tối hôm qua cô đã bị bắt cóc được không? “chị mới ra đi bộ một vòng, làm sao vậy Ninh Ninh?”
“Tiểu thư, tên lưu manh Vương quản gia lại chơi xấu với phu nhân, cô mau đi xem một chút đi.”
Vừa nghe mẹ gặp nạn, sắc mặt Tuyết Vi trầm xuống, vội vàng chạy ra khỏi nhà kho ……
“Mẹ!!!”
Trong đại sảnh biệt thự, sắc mặt Tôn Vân Vân khó coi ngồi ở trên sô pha, thấy Tuyết Vi chạy tới, bà khẩn trương giấu hai tay ở phía sau lưng: “Vi Vi, con tỉnh rồi sao? Thương tích trên người của con ……”
“Mẹ, thương tích trên người con không có việc gì, lần này cha đánh con cũng không mạnh, mẹ yên tâm đi.”
Tôn Vân Vân tận mắt nhìn thấy Tuyết Vĩ Quốc đánh Tuyết Vi, vì sao sẽ không biết, chồng mình ra tay rốt cuộc mạnh hay không mạnh đây? Thotho_
“Mẹ, nhưng thật ra vì sao sắc mặt mẹ sẽ khó coi như vậy? Không phải là……” ánh mắt sắc bén chợt lóe, cô âm lãnh liếc mắt Vương quản gia đứng ở cách đó không xa: “Có người lại chẳng phân biệt chủ tớ đi!!”
“Tam tiểu thư, lời này là cô đang nói ai đây?” Mặt Vương quản gia mang vẻ khiêu khích đi tới trước mặt Tuyết Vi.
“Vương quản gia, vừa mới rồi rõ ràng chính là ông……”
“Ninh Ninh, chẳng qua là cô là một hầu gái bên người, nơi nào đến phiên cô tới nói chuyện?” Nói xong, Vương quản gia nheo lại đôi mắt, giơ tay lên giáng cho Ninh Ninh cái tát.
Tuyết Vi thấy vậy, tiến lên một bước, vững vàng bắt được tay của Vương quản gia, lạnh lẽo nói: “Ninh Ninh là hầu gái bên người tôi, nơi nào lại đến phiên Vương quản gia tới giáo huấn?! Hả?!” Ném tay ông ra: “Ninh Ninh, tiếp tục nói cho tôi!” Cô ngẩng đầu lên, hai tay bắt chéo ở phía sau lưng.
“Vâng, tiểu thư. Vừa mới rồi phu nhân làm đồ ăn ở phòng bếp, em tận mắt nhìn thấy Vương quản gia cố ý hất một nồi nước ấm tới ……”
“Có thể, Ninh Ninh, vẫn là mẹ tự mình nói đi.” Tôn Vân Vân mỉm cười đứng lên: “Vi Vi, vừa mới rồi mẹ làm đồ ăn, Vương quản gia cũng không cẩn thận, liền đổ nước ấm tới tay của mẹ một ít.”
“Đúng vậy, tam tiểu thư, tôi thật là không! Cẩn! Thận! Mới làm nhị phu nhân bị phỏng.”
Là cẩn thận, hay là cố ý, Tuyết Vi còn không biết sao? Thotho_
Vương quản gia này, là người của mẹ lớn. Từ khi cô 12 tuổi đi vào Nhà họ Tuyết, Vương quản gia liền làm mọi cách khó dễ mẹ của cô, lúc bắt đầu, cô cũng cho rằng có thể là không cẩn thận gì đó, nhưng lâu rồi, thấy được nhiều, cô lần lượt nhìn thấy Vương quản gia lấy tiết mục ‘ không cẩn thận ’ như vậy tới tra tấn mẹ mình.
“Mẹ, đưa tay của mẹ tới.”
“Vi Vi, mẹ thật sự không có việc gì.”
“Mẹ!” Trong mắt Tuyết Vi mang theo vài phần quật cường.
Tôn Vân Vân vừa thấy, chỉ phải bất đắc dĩ vươn đôi tay giấu ở phía sau.
Nhìn lên……
đôi tay của mẹ đã bị phỏng sưng đỏ, mặt trên che kín vết bỏng rộp lên, thoạt nhìn thấy ghê người như vậy.
Lòng Tuyết Vi lập tức nắm lên, hai tròng mắt hắc bạch phân minh phẫn nộ dần dần che kín tơ máu, cô nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Vương quản gia: “đồ cẩu nô tài này!!!” Vừa muốn duỗi tay ra đánh……
Tôn Vân Vân liền bắt được cánh tay của cô: “Tê……” thời khắc tay sưng đỏ không chịu nổi chạm vào thân thể Tuyết Vi, cô hút một ngụm khí lạnh.
“Mẹ!!!” Tuyết Vi đau lòng lục phủ ngũ tạng đều run rẩy theo.
“Vi Vi, Vương quản gia không cẩn thận thật.” Thotho_
“đúng rồi, ngay cả nhị phu nhân cũng nói như vậy, tam tiểu thư, cô cần gì phải truy cứu? Cô đừng quên…… Tôi là người của ai!”
Bên tai, truyền đến giọng Vương quản gia đe dọa, Tuyết Vi nheo đôi mắt lại, quay đầu nhìn về phía ông: “được, chúng tôi chờ xem, đến lúc đó…… Tôi kêu chủ của ông, tự mình giáo huấn ông!!!” Khóe miệng khơi mào một nụ cười âm lãnh, cô dìu mẹ chậm rãi về trong phòng.
Cẩn thận thoa thuốc tốt nhất cho mẹ, mặt Tuyết Vi không biểu tình mang theo Ninh Ninh rời khỏi phòng mẹ.
“Tiểu thư, tiểu thư, cô vừa mới nói, kêu chủ của Vương quản gia tự mình giáo huấn ông là có ý tứ gì??”
“A…… em chờ xem tuồng là được.” Trong lời nói, cặp mắt Tuyết Vi không có chứa tình cảm tràn ngập ánh sáng giảo hoạt. “Ninh Ninh, chị đi ra ngoài trước một chuyến, em thay chị chiếu cố mẹ chị.”
“Vâng ……”
Rời khỏi Nhà họ Tuyết, Tuyết Vi lái chiếc xe đi tới Nhà họ Hoàng Phủ……
‘ Cốc cốc cốc ’
Đứng ở trước cửa một biệt thự, Tuyết Vi gõ nhẹ cửa.
Chỉ chốc lát sau, cửa mở ra. Thotho_
Người mở cửa vừa thấy đến bóng dáng của cô, hoàn toàn ngây ngẩn cả người: “Tuyết…… Tam tiểu thư?!”
“Tiểu Hề, Chị hai tôi đang ở đây sao?”
“Tiểu thư nhà chúng tôi ở đây, không biết tam tiểu thư tìm nhị tiểu thư có chuyện gì?” Tiểu Hề dựa vào khung cửa, bày ra một bộ bộ dáng khinh thường, dùng đuôi mắt nói chuyện cùng Tuyết Vi.
“Tôi tìm Chị hai có chút việc gấp, là em kêu chị ta ra đây? Hay là tôi đi vào?!”
“Tam tiểu thư, nhị tiểu thư nhà của chúng tôi còn đang nghỉ ngơi, huống hồ, cô đã bị Nhà họ Hoàng Phủ đuổi ra khỏi nhà, trước khi tới, tốt xấu gì cũng thông báo cho tiểu thư tôi biết một tiếng đi?”
“Như vậy …… Vậy được rồi, tôi đi về trước.” Tuyết Vi âm thầm cười, xoay người, lẩm bẩm: “Nếu là chậm trễ đại sự, đoán chừng lấy tính cách Chị hai khẳng định muốn bắt người nào đó xì hơi.”
!!
Tuy rằng, giữa bọn họ trao đổi cũng không nhiều. Chính là, người đàn ông lại để lại ấn tượng khắc sâu cho cô ……
Lời nói không quá nhiều, lại có chút lạnh nhạt, cho người ta một loại cảm giác an toàn.
‘ đừng lộn xộn, ôm chặt tôi……’ trên tác phong từ chuyện này, anh vẫn là một người bá đạo!
Ánh mắt nhìn về phía quân trang trên người này ……
Nếu bộ y phục này là khi cô ngủ, Hoàng Phủ Minh đắp lên, như vậy đủ để chứng tỏ, anh cũng là một người hiểu được quan tâm người khác. Thotho_
Đáng chết! Đều do cô không có dò hỏi trước chuyện thân phận đối phương, phải biết rằng anh chính là Hoàng Phủ Minh, cô nên cùng anh tiếp xúc nhiều, tiếp xúc rồi.
Bất quá……
Ngẫm lại, dù sao cô cũng đã rời khỏi Nhà họ Hoàng Phủ, tựa hồ cũng không cần thiết đi nhìn trộm Hoàng Phủ Minh rốt cuộc là người nào!
Tuyết Vi được hai binh lính hộ tống rời khỏi nơi này.
Ở dưới tìm hiểu mới biết được, vị trí cô là căn cứ quân sự của binh đoàn thứ ba Quân khu Bạch Hổ.
Theo lý thuyết, người tự tiện xông vào căn cứ quân sự đều có thể giết không cần hỏi, nhưng nghe khẩu khí hai binh lính, chuyện này Hoàng Phủ Minh đã hạ lệnh yêu cầu bảo mật, nói cách khác, sẽ không truy cứu trách nhiệm của cô.
Cô vẫn luôn nghe nói Hoàng Phủ Minh là Quân Trường trong mắt không dung hạt cát, thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn, bây giờ vậy mà bật đèn xanh đối với cô, nhưng thật ra cô đối với vị hôn phu tiền nhiệm này sinh ra vài phần cảm giác tò mò.
Rốt cuộc Hoàng Phủ Minh sẽ là một người đàn ông thế nào đây?!
Trở lại Nhà họ Tuyết, sau khi Tuyết Vi cùng hai binh lính nói cám ơn liền lén quay về nhà kho, mới vừa thay xong quần áo.
‘ Cốc cốc cốc ’ một trận tiếng đập cửa truyền đến. Thotho_
Tuyết Vi vừa muốn lên tiếng trả lời, phát hiện quân phục Hoàng Phủ Minh còn đặt ở trên giường, cô lập tức luống cuống tay chân giấu quần áo ở dưới giường.
“Ai?”
“Tiểu thư, cô có ở đó không?” Cửa phòng đẩy ra, Ninh Ninh cất bước mà vào: “cô vừa mới đi nơi nào? Em tìm cô đã lâu.”
Cô thật muốn nói với Ninh Ninh, từ tối hôm qua cô đã bị bắt cóc được không? “chị mới ra đi bộ một vòng, làm sao vậy Ninh Ninh?”
“Tiểu thư, tên lưu manh Vương quản gia lại chơi xấu với phu nhân, cô mau đi xem một chút đi.”
Vừa nghe mẹ gặp nạn, sắc mặt Tuyết Vi trầm xuống, vội vàng chạy ra khỏi nhà kho ……
“Mẹ!!!”
Trong đại sảnh biệt thự, sắc mặt Tôn Vân Vân khó coi ngồi ở trên sô pha, thấy Tuyết Vi chạy tới, bà khẩn trương giấu hai tay ở phía sau lưng: “Vi Vi, con tỉnh rồi sao? Thương tích trên người của con ……”
“Mẹ, thương tích trên người con không có việc gì, lần này cha đánh con cũng không mạnh, mẹ yên tâm đi.”
Tôn Vân Vân tận mắt nhìn thấy Tuyết Vĩ Quốc đánh Tuyết Vi, vì sao sẽ không biết, chồng mình ra tay rốt cuộc mạnh hay không mạnh đây? Thotho_
“Mẹ, nhưng thật ra vì sao sắc mặt mẹ sẽ khó coi như vậy? Không phải là……” ánh mắt sắc bén chợt lóe, cô âm lãnh liếc mắt Vương quản gia đứng ở cách đó không xa: “Có người lại chẳng phân biệt chủ tớ đi!!”
“Tam tiểu thư, lời này là cô đang nói ai đây?” Mặt Vương quản gia mang vẻ khiêu khích đi tới trước mặt Tuyết Vi.
“Vương quản gia, vừa mới rồi rõ ràng chính là ông……”
“Ninh Ninh, chẳng qua là cô là một hầu gái bên người, nơi nào đến phiên cô tới nói chuyện?” Nói xong, Vương quản gia nheo lại đôi mắt, giơ tay lên giáng cho Ninh Ninh cái tát.
Tuyết Vi thấy vậy, tiến lên một bước, vững vàng bắt được tay của Vương quản gia, lạnh lẽo nói: “Ninh Ninh là hầu gái bên người tôi, nơi nào lại đến phiên Vương quản gia tới giáo huấn?! Hả?!” Ném tay ông ra: “Ninh Ninh, tiếp tục nói cho tôi!” Cô ngẩng đầu lên, hai tay bắt chéo ở phía sau lưng.
“Vâng, tiểu thư. Vừa mới rồi phu nhân làm đồ ăn ở phòng bếp, em tận mắt nhìn thấy Vương quản gia cố ý hất một nồi nước ấm tới ……”
“Có thể, Ninh Ninh, vẫn là mẹ tự mình nói đi.” Tôn Vân Vân mỉm cười đứng lên: “Vi Vi, vừa mới rồi mẹ làm đồ ăn, Vương quản gia cũng không cẩn thận, liền đổ nước ấm tới tay của mẹ một ít.”
“Đúng vậy, tam tiểu thư, tôi thật là không! Cẩn! Thận! Mới làm nhị phu nhân bị phỏng.”
Là cẩn thận, hay là cố ý, Tuyết Vi còn không biết sao? Thotho_
Vương quản gia này, là người của mẹ lớn. Từ khi cô 12 tuổi đi vào Nhà họ Tuyết, Vương quản gia liền làm mọi cách khó dễ mẹ của cô, lúc bắt đầu, cô cũng cho rằng có thể là không cẩn thận gì đó, nhưng lâu rồi, thấy được nhiều, cô lần lượt nhìn thấy Vương quản gia lấy tiết mục ‘ không cẩn thận ’ như vậy tới tra tấn mẹ mình.
“Mẹ, đưa tay của mẹ tới.”
“Vi Vi, mẹ thật sự không có việc gì.”
“Mẹ!” Trong mắt Tuyết Vi mang theo vài phần quật cường.
Tôn Vân Vân vừa thấy, chỉ phải bất đắc dĩ vươn đôi tay giấu ở phía sau.
Nhìn lên……
đôi tay của mẹ đã bị phỏng sưng đỏ, mặt trên che kín vết bỏng rộp lên, thoạt nhìn thấy ghê người như vậy.
Lòng Tuyết Vi lập tức nắm lên, hai tròng mắt hắc bạch phân minh phẫn nộ dần dần che kín tơ máu, cô nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Vương quản gia: “đồ cẩu nô tài này!!!” Vừa muốn duỗi tay ra đánh……
Tôn Vân Vân liền bắt được cánh tay của cô: “Tê……” thời khắc tay sưng đỏ không chịu nổi chạm vào thân thể Tuyết Vi, cô hút một ngụm khí lạnh.
“Mẹ!!!” Tuyết Vi đau lòng lục phủ ngũ tạng đều run rẩy theo.
“Vi Vi, Vương quản gia không cẩn thận thật.” Thotho_
“đúng rồi, ngay cả nhị phu nhân cũng nói như vậy, tam tiểu thư, cô cần gì phải truy cứu? Cô đừng quên…… Tôi là người của ai!”
Bên tai, truyền đến giọng Vương quản gia đe dọa, Tuyết Vi nheo đôi mắt lại, quay đầu nhìn về phía ông: “được, chúng tôi chờ xem, đến lúc đó…… Tôi kêu chủ của ông, tự mình giáo huấn ông!!!” Khóe miệng khơi mào một nụ cười âm lãnh, cô dìu mẹ chậm rãi về trong phòng.
Cẩn thận thoa thuốc tốt nhất cho mẹ, mặt Tuyết Vi không biểu tình mang theo Ninh Ninh rời khỏi phòng mẹ.
“Tiểu thư, tiểu thư, cô vừa mới nói, kêu chủ của Vương quản gia tự mình giáo huấn ông là có ý tứ gì??”
“A…… em chờ xem tuồng là được.” Trong lời nói, cặp mắt Tuyết Vi không có chứa tình cảm tràn ngập ánh sáng giảo hoạt. “Ninh Ninh, chị đi ra ngoài trước một chuyến, em thay chị chiếu cố mẹ chị.”
“Vâng ……”
Rời khỏi Nhà họ Tuyết, Tuyết Vi lái chiếc xe đi tới Nhà họ Hoàng Phủ……
‘ Cốc cốc cốc ’
Đứng ở trước cửa một biệt thự, Tuyết Vi gõ nhẹ cửa.
Chỉ chốc lát sau, cửa mở ra. Thotho_
Người mở cửa vừa thấy đến bóng dáng của cô, hoàn toàn ngây ngẩn cả người: “Tuyết…… Tam tiểu thư?!”
“Tiểu Hề, Chị hai tôi đang ở đây sao?”
“Tiểu thư nhà chúng tôi ở đây, không biết tam tiểu thư tìm nhị tiểu thư có chuyện gì?” Tiểu Hề dựa vào khung cửa, bày ra một bộ bộ dáng khinh thường, dùng đuôi mắt nói chuyện cùng Tuyết Vi.
“Tôi tìm Chị hai có chút việc gấp, là em kêu chị ta ra đây? Hay là tôi đi vào?!”
“Tam tiểu thư, nhị tiểu thư nhà của chúng tôi còn đang nghỉ ngơi, huống hồ, cô đã bị Nhà họ Hoàng Phủ đuổi ra khỏi nhà, trước khi tới, tốt xấu gì cũng thông báo cho tiểu thư tôi biết một tiếng đi?”
“Như vậy …… Vậy được rồi, tôi đi về trước.” Tuyết Vi âm thầm cười, xoay người, lẩm bẩm: “Nếu là chậm trễ đại sự, đoán chừng lấy tính cách Chị hai khẳng định muốn bắt người nào đó xì hơi.”
!!
Tác giả :
Tề Thành Côn