Nữ Tổng Thống
Chương 35: Ngượng!
Trans: Xiêu Xiêu
Đôi môi mềm áp lên bờ môi Dạ Tư Hàn, cả người cũng mềm nhũn.
Dạ Tư Hàn nhíu mi giữ lấy khuôn mặt cô, răng cắn mạnh một cái, nhưng không nhận được chút phản ứng nào. Anh nắm eo Hạ Lâm, đặt cô sang bên cạnh, ánh mắt chăm chú nhìn vào gương mặt say giấc kia.
Trong bóng đêm, cô an tĩnh nằm đó tựa như đưa trẻ ngây thơ chưa trưởng thành. Thật lâu sau, Dạ Tư Hàn mới rời mắt, đưa tay đặt báo thức rồi nhắm mắt lại.
………….
Mười hai giờ trưa, tại phòng ăn dưới lầu một, Dạ Tư Hàn đã dùng xong bữa, anh đưa tay cầm lấy chiếc khăn lụa lên khẽ lau miệng, “Bên bác sĩ Phong đã chuẩn bị xong chưa?”
Tư Đồ còn chưa tỉnh ngủ, gắng gượng lấy tinh thần lên tiếng, “Xong rồi ạ”
Dạ Tư Hàn, “Lái xe được không?”
Tư Đồ nhìn anh, “Không vấn đề”
Dạ Tư Hàn, “Đi lấy xe đi”
Tư Đồ uống cạn ly cà phê đặc bên cạnh, thu dọn xong bát đũa mới ra ngoài lấy xe.
Dạ Tư Hàn trở lên lầu hai, nhìn Hạ Lâm đang ngủ mê mệt, anh nhíu mày. Một lát sau, Dạ Tư Hàn bế cô lên, cởi bỏ bộ đồ ngủ trên người cô. Anh nhìn vào chiếc bỉm ngoại cỡ căng phồng, tay đưa sang bên hông Hạ Lâm cởi ra. Vừa định bỏ xuống đã nhìn thấy “cảnh sắc” bên trong…
Tay anh sững lại, đặt cô về vị trí cũ. Dạ Tư Hàn nhấc điện thoại lên gọi cho Dạ Tư Yên, “Mang đến đây một bộ đồ của em, bình thường chút”
Dạ Tư Yên, “…”
Câu trước nghe rất ổn, nhưng câu sau “bình thường chút” nghe cứ là lạ? Chứ mọi ngày phong cách ăn mặc của cô đều không bình thường à?!! Nhớ lại hôm qua, anh Tư còn không để tâm đến thỉnh cầu của cô, Dạ Tư Yên liền nhẹ giọng, “Không được đâu sói ạ!”
Dạ Tư Hàn, “Hình như có tin tức của Đường Uyển rồi”
Dạ Tư Yên nghe xong, vẻ mặt thoắt cái thay đổi, phấn chấn vui vẻ nói, “Ok Ok, đến ngay đến ngay”
Dạ Tư Hàn ngắt máy, mắt nhìn Hạ Lâm, trong đầu nghĩ đến cảnh tượng đầy “huyết nhục” bên trong liền nhíu mày. Anh cầm điện thoại, lên mạng nghiên cứu cách thay bỉm cho trẻ con.
Dạ Tư Hàn tìm một kệnh xem hết một lượt, ánh mắt anh liền rơi trên người “đứa bé” trên giường. Anh vào nhà tắm tìm quanh nhưng không thấy thứ gì giống cái chậu, nhớ đến phòng bếp có, anh liền xuống lầu.
Dạ Tư Hàn vào bếp nhìn mấy chiếc chậu rửa rau, thuận tay nhấc một chiếc lên. Anh trở lại lầu hai lấy đầy một chậu nước ấm rồi đặt lên bệ tủ đầu giường, thả vào bên trong một chiếc khăn lông trắng muốt.
Nghĩ đến việc không có miếng lót thấm nước tiểu, Dạ Tư Hàn liền dùng khăn lông trắng, lại trải một lớp giấy vệ sinh. Anh ôm Hạ Lâm đặt lên trên, chiếc mông vừa khéo đặt ngay lên lớp giấy. Tay anh nắm lấy mắt cá chân, tách đôi chân cô ra, sau đó xé vội chiếc bỉm, nhíu mày vứt vào thùng rác.
Dạ Tư Hàn quay đầu lại nhìn những vết máu vương trên đùi Hạ Lâm, anh với lấy chiếc khăn lông thấm nước ấm trên tủ đầu giường, vắt cho ráo rồi cẩn thận chà lau.
Sau khi đã lau sạch đùi, ánh mắt anh dừng ở nơi nào đó, đôi mày lại nhíu lại. Dạ Tư Hàn có cảm giác như đang xâm nhập chốn riêng tư của người khác.
Nghĩ một hồi, anh mới thả chiếc khăn lông vào chậu, vò sạch, lại lấy ra vắt ráo, lau chùi nơi nào đó.
Dạ Tư Yên tay cầm áo váy vừa đến trước cửa. Cô nhìn cánh cửa đang mở, câu “Anh Tư” còn chưa kịp cất lên, ánh mắt đã bắt gặp Dạ Tư Hàn. Mắt cô trợn trừng, cả người cứng ngắc.
Anh… anh Tư đang làm cái gì thế kia?
Mấy giây sau Dạ Tư Yên mới nhìn thấy rõ ràng, anh Tư đang giúp cô gái bị anh ấy xxx không biết tiết chế đến mức rong huyết, lau sạch nơi tư mật.
Ui, ngượng quá! Người đàn ông vừa lạnh lùng vừa mạnh mẽ như anh Tư vậy mà còn có một khía cạnh dịu dàng đến thế.
Dạ Tư Hàn nghe thấy tiếng động phía sau lưng, liền buông lời nhàn nhạt, “Quay đầu đi”
Đôi môi mềm áp lên bờ môi Dạ Tư Hàn, cả người cũng mềm nhũn.
Dạ Tư Hàn nhíu mi giữ lấy khuôn mặt cô, răng cắn mạnh một cái, nhưng không nhận được chút phản ứng nào. Anh nắm eo Hạ Lâm, đặt cô sang bên cạnh, ánh mắt chăm chú nhìn vào gương mặt say giấc kia.
Trong bóng đêm, cô an tĩnh nằm đó tựa như đưa trẻ ngây thơ chưa trưởng thành. Thật lâu sau, Dạ Tư Hàn mới rời mắt, đưa tay đặt báo thức rồi nhắm mắt lại.
………….
Mười hai giờ trưa, tại phòng ăn dưới lầu một, Dạ Tư Hàn đã dùng xong bữa, anh đưa tay cầm lấy chiếc khăn lụa lên khẽ lau miệng, “Bên bác sĩ Phong đã chuẩn bị xong chưa?”
Tư Đồ còn chưa tỉnh ngủ, gắng gượng lấy tinh thần lên tiếng, “Xong rồi ạ”
Dạ Tư Hàn, “Lái xe được không?”
Tư Đồ nhìn anh, “Không vấn đề”
Dạ Tư Hàn, “Đi lấy xe đi”
Tư Đồ uống cạn ly cà phê đặc bên cạnh, thu dọn xong bát đũa mới ra ngoài lấy xe.
Dạ Tư Hàn trở lên lầu hai, nhìn Hạ Lâm đang ngủ mê mệt, anh nhíu mày. Một lát sau, Dạ Tư Hàn bế cô lên, cởi bỏ bộ đồ ngủ trên người cô. Anh nhìn vào chiếc bỉm ngoại cỡ căng phồng, tay đưa sang bên hông Hạ Lâm cởi ra. Vừa định bỏ xuống đã nhìn thấy “cảnh sắc” bên trong…
Tay anh sững lại, đặt cô về vị trí cũ. Dạ Tư Hàn nhấc điện thoại lên gọi cho Dạ Tư Yên, “Mang đến đây một bộ đồ của em, bình thường chút”
Dạ Tư Yên, “…”
Câu trước nghe rất ổn, nhưng câu sau “bình thường chút” nghe cứ là lạ? Chứ mọi ngày phong cách ăn mặc của cô đều không bình thường à?!! Nhớ lại hôm qua, anh Tư còn không để tâm đến thỉnh cầu của cô, Dạ Tư Yên liền nhẹ giọng, “Không được đâu sói ạ!”
Dạ Tư Hàn, “Hình như có tin tức của Đường Uyển rồi”
Dạ Tư Yên nghe xong, vẻ mặt thoắt cái thay đổi, phấn chấn vui vẻ nói, “Ok Ok, đến ngay đến ngay”
Dạ Tư Hàn ngắt máy, mắt nhìn Hạ Lâm, trong đầu nghĩ đến cảnh tượng đầy “huyết nhục” bên trong liền nhíu mày. Anh cầm điện thoại, lên mạng nghiên cứu cách thay bỉm cho trẻ con.
Dạ Tư Hàn tìm một kệnh xem hết một lượt, ánh mắt anh liền rơi trên người “đứa bé” trên giường. Anh vào nhà tắm tìm quanh nhưng không thấy thứ gì giống cái chậu, nhớ đến phòng bếp có, anh liền xuống lầu.
Dạ Tư Hàn vào bếp nhìn mấy chiếc chậu rửa rau, thuận tay nhấc một chiếc lên. Anh trở lại lầu hai lấy đầy một chậu nước ấm rồi đặt lên bệ tủ đầu giường, thả vào bên trong một chiếc khăn lông trắng muốt.
Nghĩ đến việc không có miếng lót thấm nước tiểu, Dạ Tư Hàn liền dùng khăn lông trắng, lại trải một lớp giấy vệ sinh. Anh ôm Hạ Lâm đặt lên trên, chiếc mông vừa khéo đặt ngay lên lớp giấy. Tay anh nắm lấy mắt cá chân, tách đôi chân cô ra, sau đó xé vội chiếc bỉm, nhíu mày vứt vào thùng rác.
Dạ Tư Hàn quay đầu lại nhìn những vết máu vương trên đùi Hạ Lâm, anh với lấy chiếc khăn lông thấm nước ấm trên tủ đầu giường, vắt cho ráo rồi cẩn thận chà lau.
Sau khi đã lau sạch đùi, ánh mắt anh dừng ở nơi nào đó, đôi mày lại nhíu lại. Dạ Tư Hàn có cảm giác như đang xâm nhập chốn riêng tư của người khác.
Nghĩ một hồi, anh mới thả chiếc khăn lông vào chậu, vò sạch, lại lấy ra vắt ráo, lau chùi nơi nào đó.
Dạ Tư Yên tay cầm áo váy vừa đến trước cửa. Cô nhìn cánh cửa đang mở, câu “Anh Tư” còn chưa kịp cất lên, ánh mắt đã bắt gặp Dạ Tư Hàn. Mắt cô trợn trừng, cả người cứng ngắc.
Anh… anh Tư đang làm cái gì thế kia?
Mấy giây sau Dạ Tư Yên mới nhìn thấy rõ ràng, anh Tư đang giúp cô gái bị anh ấy xxx không biết tiết chế đến mức rong huyết, lau sạch nơi tư mật.
Ui, ngượng quá! Người đàn ông vừa lạnh lùng vừa mạnh mẽ như anh Tư vậy mà còn có một khía cạnh dịu dàng đến thế.
Dạ Tư Hàn nghe thấy tiếng động phía sau lưng, liền buông lời nhàn nhạt, “Quay đầu đi”
Tác giả :
Cố Lạc Bắc