Nữ Quan Vận Sự
Chương 84: Nửa đêm mê tình 4
Gậy thịt lớn không ngừng tăng nhanh tốc độ ra vào trong thân thể nàng, biến hóa đủ mọi góc độ, khiến nàng phải nâng mông lên hòa theo tiết tấu cuồng dã của hắn. Nơi riêng tư của hai người không ngừng va chạm, xương mu va vào nhau, xuân thủy như con sông vỡ đê chảy ra không ngừng, chỗ ái ân vang lên tiếng nước dâm mỹ.
Lúc gần cao trào Cố Khinh Âm không ngừng vặn vẹo thân thể, hai bầu ngực tròn đầy không ngừng đu đưa, nhảy lên. Hàn Cẩm Khanh nhìn cảnh tưởng ấy khiến dục hỏa trong mắt ngày càng dâng cao, hai tay của hắn xoa nắn ngực nàng tận tình.
Trên khuôn mặt tuần mỹ của Hàn Cẩm Khanh phủ kín mồ hôi, vừa rồi thiếu chút nữa, thật sự chỉ thiếu chút nữa hắn đã bị mị thịt của nàng xoắn đến mức suýt bắn ra. Nghỉ ngơi một lát, hắn lại càng dùng sức rút chọc, để quy đầu tấc tấc xâm nhập vào thẳng trong hoa tâm của nàng, khiến nàng đổ mồ hôi đầm đìa, toàn thân run rẩy, thở gấp không thôi.
"A... Đến... Đến... Nha..." Cố Khinh Âm run rẩy kêu lên, cảm giác tê dại từ nơi riêng tư nhanh chóng lan ra toàn thân, nàng chỉ cảm thấy cả người nóng lên, dục tiên dục tử, miệng huyệt không ngừng đóng mở nuốt chặt lấy gậy thịt lớn. Một dòng dâm thủy nóng bỏng tiết ra, dính hết lên gậy thịt thô dài.
Cố Khinh Âm thở hổn hển, mái tóc đen theo cuồng loạn lắc lư theo tiết tấu của hắn. Nàng chỉ có cảm giác thân thể mình chìm sâu trong khoái cảm.
Hàn Cẩm Khanh vẫn luôn nhìn nàng chăm chú, nhìn nàng luân hãm say mê trong cao trào, nhìn nàng run rẩy nằm dưới thân hắn, giống như đóa phù dung đương thì nở rộ, vừa thanh thuần vừa quyến rũ, kiều diễm dung hợp với yêu kiều. Dù hắn đã nhìn đủ các kiểu nữ tử, nhưng giờ phút này vẫn bị kinh diễm.
Gậy thịt lớn của hắn vẫn còn nằm trong cơ thể nàng, vì nàng đang trong cơn cao trào, tiểu huyệt co rút điên cuồng, quy đầu bị mị thịt mút chặt, xoắn lại, dâm thủy ấm nóng trào ra khỏi dũng đạo, cọ rửa gậy thịt của hắn. Cơn nóng trong bụng rốt cuộc cũng không khống chế được nữa, hắn thét lớn một tiếng, dùng hết toàn lực nhanh chóng rút gậy thịt ra khỏi động nhỏ tiêu hồn, phun hết tinh dịch lên cổ, bụng, âm hộ của nàng... Nơi nơi đều là ấn ký của hắn.
Phóng thích xong, gậy thịt cũng hơi mềm xuống, Hàn Cẩm Khanh cố gắng bình phục hơi thở, trong đôi mắt phượng sâu thẳm ánh lên thần sắc phức tạp. Vừa rồi rốt cuộc hắn vẫn không khống chế được.
Hắn đã cố nhịn, nhưng loạn huyệt của nàng mút quá chặt, mặc dù muốn đưa nàng lên cao trào, nhưng hắn cũng không dự đoán được mình cũng nhanh chóng bắn ra, gần như cùng lúc với nàng...
Cố Khinh Âm dần dần hồi phục sau dư vị cao trào, nàng nghiêng người, yên lặng chà lau sửa sang lại.
Hàn Cẩm Khanh vặn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng qua, ngả ngớn cười nói: "Vừa rồi còn kêu la nhiều lắm cơ mà, sao lúc này lại không nói gì?"
Nàng không nói được lời nào, nghiêng đầu đi, tiếp tục chà lau thân thể.
Đột nhiên Hàn Cẩm Khanh đè cả người lên người nàng, hai mắt sáng quắc, "Nàng vội vã muốn lau dọn sạch sẽ đến thế sao?!"
Cố Khinh Âm không thể trốn tránh, bình tĩnh nhìn thẳng vào hắn, "Tôi muốn nghỉ ngơi."
"Được, chúng ta cùng ngủ." Hàn Cẩm Khanh cười ta nhìn nàng, làm bộ muốn nằm xuống.
"Hàn Cẩm Khanh, " Cố Khinh Âm đứng dậy nghiêm túc nhìn hắn, "Ngài đủ rồi đó."
Hàn Cẩm Khanh cũng đứng dậy, đối mặt với nàng, lắc đầu nói: "Không đủ, đương nhiên không đủ, nếu nàng nguyện ý, chúng ta có thể tiếp tục, cho đến bình minh." Vẻ mặt của hắn đầy ái muội, giống muốn chứng minh cái gì, thân dưới đưa về phía trước, chọc chọc vào đùi nàng.
Cố Khinh Âm sợ hãi thở dốc một tiếng, vội vàng lui về phía sau, không tưởng tượng nổi nhìn hắn, nơi đó của hắn lại cương lên rồi.
"Hàn Cẩm Khanh, ngài đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước!" Nàng thẹn quá thành giận.
Hàn Cẩm Khanh chậm rãi tới gần nàng, ép nàng đến bên giường, nâng một lọn tóc của nàng lên ngửi, "Nếu ta muốn, nàng há có thể làm khó ta?"
Lúc này, cách vách vang lên tiếng đập cửa dồn dập, "Gia, tiểu nhân đáng chết, nửa đêm quấy rầy ngài nghỉ ngơi, nhưng có chuyện hệ trọng, tiểu nhân không dám không đến bẩm báo." Sở Phong cố gắng hạ thấp giọng.
Hàn Cẩm Khanh ngừng động tác, nhíu mày nhìn nàng, như đang cân nhắc cái gì, giây lát, liền xuống giường mặc chỉnh tề, ra cửa phòng.
Cố Khinh Âm thả lỏng, gần như tê liệt ngã xuống giường.
Lúc gần cao trào Cố Khinh Âm không ngừng vặn vẹo thân thể, hai bầu ngực tròn đầy không ngừng đu đưa, nhảy lên. Hàn Cẩm Khanh nhìn cảnh tưởng ấy khiến dục hỏa trong mắt ngày càng dâng cao, hai tay của hắn xoa nắn ngực nàng tận tình.
Trên khuôn mặt tuần mỹ của Hàn Cẩm Khanh phủ kín mồ hôi, vừa rồi thiếu chút nữa, thật sự chỉ thiếu chút nữa hắn đã bị mị thịt của nàng xoắn đến mức suýt bắn ra. Nghỉ ngơi một lát, hắn lại càng dùng sức rút chọc, để quy đầu tấc tấc xâm nhập vào thẳng trong hoa tâm của nàng, khiến nàng đổ mồ hôi đầm đìa, toàn thân run rẩy, thở gấp không thôi.
"A... Đến... Đến... Nha..." Cố Khinh Âm run rẩy kêu lên, cảm giác tê dại từ nơi riêng tư nhanh chóng lan ra toàn thân, nàng chỉ cảm thấy cả người nóng lên, dục tiên dục tử, miệng huyệt không ngừng đóng mở nuốt chặt lấy gậy thịt lớn. Một dòng dâm thủy nóng bỏng tiết ra, dính hết lên gậy thịt thô dài.
Cố Khinh Âm thở hổn hển, mái tóc đen theo cuồng loạn lắc lư theo tiết tấu của hắn. Nàng chỉ có cảm giác thân thể mình chìm sâu trong khoái cảm.
Hàn Cẩm Khanh vẫn luôn nhìn nàng chăm chú, nhìn nàng luân hãm say mê trong cao trào, nhìn nàng run rẩy nằm dưới thân hắn, giống như đóa phù dung đương thì nở rộ, vừa thanh thuần vừa quyến rũ, kiều diễm dung hợp với yêu kiều. Dù hắn đã nhìn đủ các kiểu nữ tử, nhưng giờ phút này vẫn bị kinh diễm.
Gậy thịt lớn của hắn vẫn còn nằm trong cơ thể nàng, vì nàng đang trong cơn cao trào, tiểu huyệt co rút điên cuồng, quy đầu bị mị thịt mút chặt, xoắn lại, dâm thủy ấm nóng trào ra khỏi dũng đạo, cọ rửa gậy thịt của hắn. Cơn nóng trong bụng rốt cuộc cũng không khống chế được nữa, hắn thét lớn một tiếng, dùng hết toàn lực nhanh chóng rút gậy thịt ra khỏi động nhỏ tiêu hồn, phun hết tinh dịch lên cổ, bụng, âm hộ của nàng... Nơi nơi đều là ấn ký của hắn.
Phóng thích xong, gậy thịt cũng hơi mềm xuống, Hàn Cẩm Khanh cố gắng bình phục hơi thở, trong đôi mắt phượng sâu thẳm ánh lên thần sắc phức tạp. Vừa rồi rốt cuộc hắn vẫn không khống chế được.
Hắn đã cố nhịn, nhưng loạn huyệt của nàng mút quá chặt, mặc dù muốn đưa nàng lên cao trào, nhưng hắn cũng không dự đoán được mình cũng nhanh chóng bắn ra, gần như cùng lúc với nàng...
Cố Khinh Âm dần dần hồi phục sau dư vị cao trào, nàng nghiêng người, yên lặng chà lau sửa sang lại.
Hàn Cẩm Khanh vặn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng qua, ngả ngớn cười nói: "Vừa rồi còn kêu la nhiều lắm cơ mà, sao lúc này lại không nói gì?"
Nàng không nói được lời nào, nghiêng đầu đi, tiếp tục chà lau thân thể.
Đột nhiên Hàn Cẩm Khanh đè cả người lên người nàng, hai mắt sáng quắc, "Nàng vội vã muốn lau dọn sạch sẽ đến thế sao?!"
Cố Khinh Âm không thể trốn tránh, bình tĩnh nhìn thẳng vào hắn, "Tôi muốn nghỉ ngơi."
"Được, chúng ta cùng ngủ." Hàn Cẩm Khanh cười ta nhìn nàng, làm bộ muốn nằm xuống.
"Hàn Cẩm Khanh, " Cố Khinh Âm đứng dậy nghiêm túc nhìn hắn, "Ngài đủ rồi đó."
Hàn Cẩm Khanh cũng đứng dậy, đối mặt với nàng, lắc đầu nói: "Không đủ, đương nhiên không đủ, nếu nàng nguyện ý, chúng ta có thể tiếp tục, cho đến bình minh." Vẻ mặt của hắn đầy ái muội, giống muốn chứng minh cái gì, thân dưới đưa về phía trước, chọc chọc vào đùi nàng.
Cố Khinh Âm sợ hãi thở dốc một tiếng, vội vàng lui về phía sau, không tưởng tượng nổi nhìn hắn, nơi đó của hắn lại cương lên rồi.
"Hàn Cẩm Khanh, ngài đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước!" Nàng thẹn quá thành giận.
Hàn Cẩm Khanh chậm rãi tới gần nàng, ép nàng đến bên giường, nâng một lọn tóc của nàng lên ngửi, "Nếu ta muốn, nàng há có thể làm khó ta?"
Lúc này, cách vách vang lên tiếng đập cửa dồn dập, "Gia, tiểu nhân đáng chết, nửa đêm quấy rầy ngài nghỉ ngơi, nhưng có chuyện hệ trọng, tiểu nhân không dám không đến bẩm báo." Sở Phong cố gắng hạ thấp giọng.
Hàn Cẩm Khanh ngừng động tác, nhíu mày nhìn nàng, như đang cân nhắc cái gì, giây lát, liền xuống giường mặc chỉnh tề, ra cửa phòng.
Cố Khinh Âm thả lỏng, gần như tê liệt ngã xuống giường.
Tác giả :
Tiểu Nhục Tống