Nữ Quái Đối Đầu Ác Ma Tổng Tài
Chương 3: Sự trêu đùa của Hạ Tuyết
Reng .... Reng !!!
Tiếng chuông tan học vang lên xoá tan đi sự yên tĩnh. Những học sinh lũ lượt ùa ra sân như ong vỡ tổ mang theo sự háo hức khác hẳn ngày thường . Bởi tiếng chuông hôm nay đánh dấu một sự kiện đặc biệt.... !!!
Kì nghỉ hè 3 tháng của trường trung học Đường Yên.
Trung học Đường Yên là một ngôi trường nằm trên ngọn núi phía Tây trung tâm thành phố. Bao quanh bởi những cánh rừng thông nên không khí vô cùng trong lành và thoải mái . Đây là một ngôi trường có nhiều học sinh với mức học lực khá giỏi cao nhưng không đặt quá nhiều áp lực về vấn đề học hành, thi cử . Cho nên , so với các trường trong trung tâm thành phố thì trường Đường Yên vô cùng thoải mái. Cũng chính vì lí do đó , những năm gần đây số học sinh đăng kí vào ngôi trường này không ngừng gia tăng ( cảm thấy mình đang quảng cáo cho cái trường này quá :)).
Trong đó phải kể đến lão đại của Dương gia - Dương Hạ Tuyết . Người đang nhàn nhã ngồi bên thềm bể bơi sau trường .
Phải nói qua nếu như có ai đó đang trông mong hình ảnh một cô gái trẻ đẹp lung linh , xinh xắn đang đùa nghịch bên thềm bể .Thì xin lỗi mọi người : Đây lại chính là Dương Hạ Tuyết - người được mệnh danh là “ Nữ Quái “ của trung học Đường Yên .
Và hiện giờ “ Nữ Quái “ kia đang ngồi trên bậc đá hoa cương nơi đường dẫn xuống lòng bể. Một tay cô cầm hộp snack vị rong biển ưa thích , tay kia thì cầm quyển truyện “ Dragon Ball” đang đọc dở dang . Vừa đọc cô vừa phát ra những tiếng cười “ hô hố “ làm vang vọng cả khu vực hồ bơi vốn yên tĩnh quanh năm .Thi thoảng , khi đọc đến những đoạn cao trào,Lạc Tuyết còn vỗ vỗ đùi ,cười to ra vẻ thích thú . Có thể nói , bộ dáng của cô hiện giờ thích hợp với một đứa trẻ nít 3 tuổi vô lo , vô nghĩ hơn là một vị lão đại cao cao tại thượng - người đứng đầu cả một gia tộc .
Hạ Tuyết đọc chăm chú. Cô chuyên tâm đến độ không chú ý tới một bóng hình đang đứng tại cửa ra vào của bể bơi . Bóng hình đó nhìn cô chằm chằm, từ khoé miệng thi thoảng còn nhếch lên một nụ cười châm biếm khôi hài.
Mãi lâu sau đó, thấy Lạc Tuyết có vẻ vẫn không chú ý tới sự có mặt của mình. Bóng người dần chậm rãi tiến lại phía trước ,cẩn thận tới mức không để phát ra bất kỳ một âm thanh nào!
Đến khi chỉ còn cách Hạ Tuyết vài bước , người đó dần với tay toan chạm vào lưng cô . Đôi mắt thoáng lên vẻ tinh nghịch cùng một nụ cười xấu xa, ranh mãnh.
“ Hạ Tuyết, lần này cậu nhất định chết với tôi!!!”
Nghĩ là làm , bóng người chúi xuống , dùng lực toan đẩy Lạc Tuyết xuống bể. Nhưng chưa kịp làm gì thì cô bỗng xoay người lại , nắm chặt bàn tay đối phương. Bóng người giật nảy mình , muốn giằng ra nhưng Hạ Tuyết nhanh hơn cả. Cô kéo mạnh bàn tay , đồng thời dạt sang một bên khiến cả cơ thể tên thủ phạm chúi xuống lao nhanh xuống mặt nước lấp loáng...
“ Àoooo...!!!”
Tiếng bọt nước tung toé vang lên trong không trung kèm theo đó là một tiếng thét chói tai :
“Á á á á.....!!!!!”
Hạ Tuyết ngồi dậy , tay chống hai bên sườn . Đôi mắt sương mù mờ ảo thích thú nhìn nạn nhân của mình ướt như chuột lột đang vẫy vùng trong làn nước . Chiếc váy đồng phục mới đây còn là màu xanh tím nay chuyển thành một màu den kịt . Mái tóc ónh ả , suôn mượt bị sũng nước loã xoã cả vào mắt. Trên khuôn mặt trái xoan hồng hào xuất hiện một màu đỏ gắt vì tức giận. Cô gái hằn học nhìn Hạ Tuyết , gào lên:
“ HẠ TUYẾT !!! CẬU MUỐN GIẾT CHẾT TÔI PHẢI KHÔNG HẢ Ả Ả Ả!!!!!”
“ Đấy là do cậu tự chuốc lấy Mẫn Đường . Tôi đã bảo rồi , mấy chiêu này không có tác dụng gì đâu” Lạc Tuyết lè lưỡi , giễu cợt cô gái đang cố bơi về phía thành bể .
Người đó không ai khác chính là Triệu Mẫn Đường , bạn chí cốt của Hạ Tuyết và đồng thời cũng là hoa khôi của trường trung học Đường Yên . Kể cũng lạ. Từ lâu, Mẫn Đường vốn đã nổi tiếng là một cô gái xinh đẹp , tài năng , có chỉ số IQ cao ngất ngưởng . Trái ngược hẳn với Hạ Tuyết , một cô gái chỉ suốt ngày biết đến gây gổ đánh nhau , lúc nào cũng xếp bét lớp về mặt học tập, lại còn chả có điểm gì nổi trội về mặt nhan sắc. Việc họ trở thành bạn thân có thể nói là điều kì lạ và khó hiểu nhất của trường Đường Yên . Nhưng có lẽ , chỉ có mình Hạ Tuyết và Mẫn Đường mới hiểu họ hoà hợp trên phương diện nào.
Mẫn Đường tuy nhìn bề ngoài thì có vẻ là một cô gái nhu mì , yếu đuối nhưng thực tế lại là một trong những nhân vật quan trọng của Dương gia. Cô cũng chính là cánh tay trái đắc lực của Hạ Tuyết : một hacker thiên tài và là một chiến binh về khả năng ám sát. Ngoại trừ Hạ Tuyết và Hạ Nhâm ra không một ai trong gia tộc có thể sánh ngang với khả năng chiến đấu của cô.
Nhưng thật không ngờ , một thiên tài như vậy lại phải dính tới vị lão đại vô cùng phiền hà và bất thường của Dương gia - Hạ Tuyết.
Như ngay lúc này đây, Mẫn Đường lồm cồm bò dậy từ trong bể bơi. Đôi mắt như hung thần, tay lăm lăm nắm đấm hướng về phía kẻ xấu tính vừa cho cô một buổi tắm miễn phí. Nhưng Hạ Tuyết chỉ thản nhiên nhún vai , nhặt túi snack rong biển đang ăn dở lên khỏi mặt đất , từ từ cho vào mồm ăn ngon lành . Vừa ăn cô vừa nở một nụ cười toe toét cùng hàm răng dính đầy rong biển tỏ vẻ vô tội nhìn Mẫn Đường.
Mặt Mẫn Đường biến sắc bèn gào lên :
“ Cậu nghĩ chuyện này vui lắm hả??? Đồ quái nữ kia !!!”
Hạ Tuyết nhăn răng ,khuôn mặt tăng thêm sự hưng phấn. Cô tiến lại gần Mẫn Đường với một nụ cười ma quái , quỉ dị làm Mẫn Đường sợ hãi lùi về phía sau. Dẫu biết đây là lần thứ mấy nghìn cô nhìn thấy vẻ mặt này của Hạ Tuyết . Nhưng cứ mỗi lần tiếp cận, Mẫn Đường lại không nhịn được mà run rẩy.Cô biết đây chính là khuôn mặt của Hạ Tuyết khi săn đuổi một con mồi. Mẫn Đường chột dạ , toan bỏ chạy thì một bàn tay mạnh bạo bỗng nắm chặt lấy cô . Rồi không đợi Mẫn Đường kịp phản ứng , bàn tay đó kéo cô vào lòng rồi rúc vào tai Mẫn Đường thủ thỉ:
“ Tôi biết cậu có hứng thú với tôi nhưng đâu cần phải dùng cách đó để tôi chú ý chứ bé ngoan !!!!”
Tiếng chuông tan học vang lên xoá tan đi sự yên tĩnh. Những học sinh lũ lượt ùa ra sân như ong vỡ tổ mang theo sự háo hức khác hẳn ngày thường . Bởi tiếng chuông hôm nay đánh dấu một sự kiện đặc biệt.... !!!
Kì nghỉ hè 3 tháng của trường trung học Đường Yên.
Trung học Đường Yên là một ngôi trường nằm trên ngọn núi phía Tây trung tâm thành phố. Bao quanh bởi những cánh rừng thông nên không khí vô cùng trong lành và thoải mái . Đây là một ngôi trường có nhiều học sinh với mức học lực khá giỏi cao nhưng không đặt quá nhiều áp lực về vấn đề học hành, thi cử . Cho nên , so với các trường trong trung tâm thành phố thì trường Đường Yên vô cùng thoải mái. Cũng chính vì lí do đó , những năm gần đây số học sinh đăng kí vào ngôi trường này không ngừng gia tăng ( cảm thấy mình đang quảng cáo cho cái trường này quá :)).
Trong đó phải kể đến lão đại của Dương gia - Dương Hạ Tuyết . Người đang nhàn nhã ngồi bên thềm bể bơi sau trường .
Phải nói qua nếu như có ai đó đang trông mong hình ảnh một cô gái trẻ đẹp lung linh , xinh xắn đang đùa nghịch bên thềm bể .Thì xin lỗi mọi người : Đây lại chính là Dương Hạ Tuyết - người được mệnh danh là “ Nữ Quái “ của trung học Đường Yên .
Và hiện giờ “ Nữ Quái “ kia đang ngồi trên bậc đá hoa cương nơi đường dẫn xuống lòng bể. Một tay cô cầm hộp snack vị rong biển ưa thích , tay kia thì cầm quyển truyện “ Dragon Ball” đang đọc dở dang . Vừa đọc cô vừa phát ra những tiếng cười “ hô hố “ làm vang vọng cả khu vực hồ bơi vốn yên tĩnh quanh năm .Thi thoảng , khi đọc đến những đoạn cao trào,Lạc Tuyết còn vỗ vỗ đùi ,cười to ra vẻ thích thú . Có thể nói , bộ dáng của cô hiện giờ thích hợp với một đứa trẻ nít 3 tuổi vô lo , vô nghĩ hơn là một vị lão đại cao cao tại thượng - người đứng đầu cả một gia tộc .
Hạ Tuyết đọc chăm chú. Cô chuyên tâm đến độ không chú ý tới một bóng hình đang đứng tại cửa ra vào của bể bơi . Bóng hình đó nhìn cô chằm chằm, từ khoé miệng thi thoảng còn nhếch lên một nụ cười châm biếm khôi hài.
Mãi lâu sau đó, thấy Lạc Tuyết có vẻ vẫn không chú ý tới sự có mặt của mình. Bóng người dần chậm rãi tiến lại phía trước ,cẩn thận tới mức không để phát ra bất kỳ một âm thanh nào!
Đến khi chỉ còn cách Hạ Tuyết vài bước , người đó dần với tay toan chạm vào lưng cô . Đôi mắt thoáng lên vẻ tinh nghịch cùng một nụ cười xấu xa, ranh mãnh.
“ Hạ Tuyết, lần này cậu nhất định chết với tôi!!!”
Nghĩ là làm , bóng người chúi xuống , dùng lực toan đẩy Lạc Tuyết xuống bể. Nhưng chưa kịp làm gì thì cô bỗng xoay người lại , nắm chặt bàn tay đối phương. Bóng người giật nảy mình , muốn giằng ra nhưng Hạ Tuyết nhanh hơn cả. Cô kéo mạnh bàn tay , đồng thời dạt sang một bên khiến cả cơ thể tên thủ phạm chúi xuống lao nhanh xuống mặt nước lấp loáng...
“ Àoooo...!!!”
Tiếng bọt nước tung toé vang lên trong không trung kèm theo đó là một tiếng thét chói tai :
“Á á á á.....!!!!!”
Hạ Tuyết ngồi dậy , tay chống hai bên sườn . Đôi mắt sương mù mờ ảo thích thú nhìn nạn nhân của mình ướt như chuột lột đang vẫy vùng trong làn nước . Chiếc váy đồng phục mới đây còn là màu xanh tím nay chuyển thành một màu den kịt . Mái tóc ónh ả , suôn mượt bị sũng nước loã xoã cả vào mắt. Trên khuôn mặt trái xoan hồng hào xuất hiện một màu đỏ gắt vì tức giận. Cô gái hằn học nhìn Hạ Tuyết , gào lên:
“ HẠ TUYẾT !!! CẬU MUỐN GIẾT CHẾT TÔI PHẢI KHÔNG HẢ Ả Ả Ả!!!!!”
“ Đấy là do cậu tự chuốc lấy Mẫn Đường . Tôi đã bảo rồi , mấy chiêu này không có tác dụng gì đâu” Lạc Tuyết lè lưỡi , giễu cợt cô gái đang cố bơi về phía thành bể .
Người đó không ai khác chính là Triệu Mẫn Đường , bạn chí cốt của Hạ Tuyết và đồng thời cũng là hoa khôi của trường trung học Đường Yên . Kể cũng lạ. Từ lâu, Mẫn Đường vốn đã nổi tiếng là một cô gái xinh đẹp , tài năng , có chỉ số IQ cao ngất ngưởng . Trái ngược hẳn với Hạ Tuyết , một cô gái chỉ suốt ngày biết đến gây gổ đánh nhau , lúc nào cũng xếp bét lớp về mặt học tập, lại còn chả có điểm gì nổi trội về mặt nhan sắc. Việc họ trở thành bạn thân có thể nói là điều kì lạ và khó hiểu nhất của trường Đường Yên . Nhưng có lẽ , chỉ có mình Hạ Tuyết và Mẫn Đường mới hiểu họ hoà hợp trên phương diện nào.
Mẫn Đường tuy nhìn bề ngoài thì có vẻ là một cô gái nhu mì , yếu đuối nhưng thực tế lại là một trong những nhân vật quan trọng của Dương gia. Cô cũng chính là cánh tay trái đắc lực của Hạ Tuyết : một hacker thiên tài và là một chiến binh về khả năng ám sát. Ngoại trừ Hạ Tuyết và Hạ Nhâm ra không một ai trong gia tộc có thể sánh ngang với khả năng chiến đấu của cô.
Nhưng thật không ngờ , một thiên tài như vậy lại phải dính tới vị lão đại vô cùng phiền hà và bất thường của Dương gia - Hạ Tuyết.
Như ngay lúc này đây, Mẫn Đường lồm cồm bò dậy từ trong bể bơi. Đôi mắt như hung thần, tay lăm lăm nắm đấm hướng về phía kẻ xấu tính vừa cho cô một buổi tắm miễn phí. Nhưng Hạ Tuyết chỉ thản nhiên nhún vai , nhặt túi snack rong biển đang ăn dở lên khỏi mặt đất , từ từ cho vào mồm ăn ngon lành . Vừa ăn cô vừa nở một nụ cười toe toét cùng hàm răng dính đầy rong biển tỏ vẻ vô tội nhìn Mẫn Đường.
Mặt Mẫn Đường biến sắc bèn gào lên :
“ Cậu nghĩ chuyện này vui lắm hả??? Đồ quái nữ kia !!!”
Hạ Tuyết nhăn răng ,khuôn mặt tăng thêm sự hưng phấn. Cô tiến lại gần Mẫn Đường với một nụ cười ma quái , quỉ dị làm Mẫn Đường sợ hãi lùi về phía sau. Dẫu biết đây là lần thứ mấy nghìn cô nhìn thấy vẻ mặt này của Hạ Tuyết . Nhưng cứ mỗi lần tiếp cận, Mẫn Đường lại không nhịn được mà run rẩy.Cô biết đây chính là khuôn mặt của Hạ Tuyết khi săn đuổi một con mồi. Mẫn Đường chột dạ , toan bỏ chạy thì một bàn tay mạnh bạo bỗng nắm chặt lấy cô . Rồi không đợi Mẫn Đường kịp phản ứng , bàn tay đó kéo cô vào lòng rồi rúc vào tai Mẫn Đường thủ thỉ:
“ Tôi biết cậu có hứng thú với tôi nhưng đâu cần phải dùng cách đó để tôi chú ý chứ bé ngoan !!!!”
Tác giả :
Aikaba Hikori