Nữ Quái Đối Đầu Ác Ma Tổng Tài
Chương 1: Nữ quái
Giới thiệu :
Cô _ Một cô gái nhan sắc tầm thường , học lực bê bát , bất cần đời , cũng bất bình thường đến lạ lùng .
Nhưng đồng thời cũng chính cô gái ấy :
Một lão đại của cả một gia tộc , một nữ
quái khét tiếng , một sát thủ vượt trội bất cứ kẻ nào trên thế gian này
....
Ấy vậy mà chỉ sau một đêm mê loạn với
một tên thần không biết , quỉ không hay lại còn mang thai con của hắn . Tất
cả đều khiến cô điêu đứng
..... Hắn _ Một tổng tài lạnh lùng , chết
chóc . Một nhân vật bí ẩn của giới hắc
đạo lẫn bạch đạo . Một kẻ không từ thủ
đoạn để đạt được mục đích
Nhưng cũng chính người đàn ông ấy lại
phải đối mặt với một cô gái hắn ăn nằm cùng 6 năm trước và quả thật : Đây là một đối thủ khó nhằn
.... Giữa bão táp và giông tố một hợp đồng xuất hiện và cũng khởi đầu cho tất cả....
Tác giả: Aikaba Hikori
......
Rầm...!!!
Một tiếng động lớn vang lên , phá tan sự yên tĩnh của cả khu nhà kho nơi công xưởng bỏ hoang này . Trên nền đất bẩn bám đầy đất cát và bụi xi măng còn đó những vệt máu chưa khô hẳn . Tiếng rên rỉ đau đớn cùng những gậy gộc bị gãy nằm lăn lóc cho ta thấy vừa có một cuộc hỗn chiến nổ ra .
Cách xa cuối khu nhà kho một người đàn ông nằm sõng soài trên nền đất bẩn .Người đàn ông bị đánh không ra hình thù : Cái mặt sưng húp , máu từ mắt và khoé miệng chảy ra, tràn trề khiến ông ta trông thật thảm thương . Ông ta cố gắng cử động cái cơ thể tàn tạ ấy nhưng do một chân bị đánh gãy vẹo cả ra đằng sau nên chỉ có thể ngồi co ro một chỗ . Ánh mặt sợ sệt và hoảng loạn quét khắp khu nhà , lần lượt nhìn lũ thuộc hạ đang nằm thoi thóp trên mặt đất rồi dừng lại trên một người.
“ Chết tiệt “ . Dẫu biết rằng Dương gia sẽ không bỏ qua cho mình nhưng Lâm Hạc cũng không ngờ chúng muốn thanh trừng cả băng nhóm cùng đường dây buôn bán ma tuý mà ông ta mất công xây dựng . Nên ông ta mới liều mình tấn công , tiêu diệt lão đại Dương gia . Thật không ngờ là......
..... Nghĩ ngợi xong chưa lão già. Nghĩ nhanh lên lão gia đây còn về nữa chứ!!!
Giật mình, Lâm Hạc thấp thỏm nhìn về phía người phát ra câu nói vô tư lự kia . Ông ta cứ nghĩ người được Dương gia phái đến phải là một tên cao,to,đen,hôi, nguy hiểm tột cùng lắm . Nhưng không...
Trước mặt ông ta chả có lấy một tên đàn ông to lớn,vật vưỡng nào cả . Bi hài hơn , đó còn chả phải là một “ tên” . Đứng trước mặt Lâm Hạc là một cô gái tuổi đời chỉ khoảng 17-18, cao khoảng một mét 60 . Gương mặt toát lên vẻ trẻ trung , vui tươi của những thiếu nữ cùng độ tuổi , nhưng ngoài điều đó ra thì chả có gì nổi bật cả. Chỉ trừ mái tóc bạch kim cùng đôi mắt màu sương mù cho thấy cô mang một dòng máu ngoại quốc . Cô mặc một bộ suit màu đen tuyền, đeo trên cổ chiếc cà vạt trắng tinh nhưng không vì thế mà mang lại cảm giác già dặn , trái lại : ngang tàn, khí phách và độc ác đến rợn người .
Đôi mắt sương mù ấy dừng trên người đàn ông mang theo bá khí mà Lâm Hạc cảm tưởng có thể bóp nát ông ta từ nghìn cây số . Khiến ông ta không thể tin được chỉ một cô gái bé nhỏ này lại có thể hạ gục 20 vệ sĩ tinh nhuệ nhất trong chốc lát. Bất chợt cô gái xoay người lại , cười với ông ta một nụ cười khiến Lâm Hạc rét run .Nụ cười ấy không mang lại sự ôn hoà ,nhẹ nhàng như nó vốn có mà chỉ có cảm tưởng như những tên giết người bệnh hoạn sắp được mổ xẻ con mồi . Lâm Hạc sợ hãi lòng bàn tay túa ra mồ hôi . Một cảm giác khiến ông ta còn cảm thấy kinh khủng hơn cả cái chết . “ Sự tra tấn“.
Cả cơ thể lùi dần về phía sau , ông ta lắp bắp:
- Xin .... Xin cô.... Hãy tha cho tôi . Lão đại của cô đã có mọi thứ ngài muốn rồi !!! ..... Chỉ xin cô hãy tha cho cái mạng già này ....
Nhưng đáp lại sự cầu xin của ông ta chỉ là một nụ cười thêm phần tươi tắn khiến Lâm Hạc rùng mình . Cô gái mở cái miệng nhỏ nhắn và phát ra những câu nói nhẹ bẫng:
- Ồ được thôi!!! Nhưng tôi sẽ làm gì ông khi tha cho ông nhỉ :tùng xẻo hay cho vào chuồng chó sống kiếp thú vật đây???
Lâm Hạc cả kinh , ông ta gào lên:
- Cô...cô ....muốn tôi sống không bằng chết phải không ???.
Cô gái chỉ cười , đưa ngón tay trỏ về phía ông ta : Bingo !!!
Lâm Hạc mặt cắt không còn giọt máu . Ông ta không thể ngờ mình đang phải đối mặt với một cô gái đáng sợ như thế !!! Không...không phải là một cô gái . Đây là một con ác quỉ ..... Ác quỉ chính hiệu là đằng khác . Với cái giọng khản đặc và sợ sệt Lâm Hạc phát ra sự cầu xin cuối cùng :
- Xin cô ...hãy ...hãy rủ lòng thương xót tôi !!! Lâm gia chỉ là một nhà buôn bán ma tuý nhỏ. Chúng tôi chỉ muốn tồn tại trong giới xã hội đen này nên mới làm liều tấn công Dương gia .... Cô ....cô cũng là người trong giới ...xin cô hãy hiểu.....Á ...á!!!!
Tiếng kêu ai oán vang vọng như rung chuyển cả khu nhà . Trong tay cô gái trẻ một thanh trường kiếm Nhật loé lên , bê bết máu . Ánh mắt đầy hàn băng hất hàm nhìn Lâm Hạc đang ôm một bên bả vai đầy thương tích rồi dừng lại quét qua cách tay bị đứt lìa nằm trên mặt đất . Giọng nói của cô vang lên đầy sự thù hận :
- Cái tội của mày ....thằng chó ạ không phải là tấn công Dương gia . Cái tội lớn nhất của mày chính là giết hại một trong những thuộc hạ mà lão đại yêu quí nhất .... Cái tội đó là không thể dung thứ . Nay thay mặt lão đại tao sẽ xử lý mày...Đồ cặn bã !!!
Nói rồi không đợi Lâm Hạc kịp phản ứng , thanh trường kiếm khua lên , lấp lánh dưới ánh nắng xuyên qua khung cửa buổi ban chiều . Để rồi sau đó một màu đỏ ngập tràn không gian . Đẹp đến rợn người .
Cô _ Một cô gái nhan sắc tầm thường , học lực bê bát , bất cần đời , cũng bất bình thường đến lạ lùng .
Nhưng đồng thời cũng chính cô gái ấy :
Một lão đại của cả một gia tộc , một nữ
quái khét tiếng , một sát thủ vượt trội bất cứ kẻ nào trên thế gian này
....
Ấy vậy mà chỉ sau một đêm mê loạn với
một tên thần không biết , quỉ không hay lại còn mang thai con của hắn . Tất
cả đều khiến cô điêu đứng
..... Hắn _ Một tổng tài lạnh lùng , chết
chóc . Một nhân vật bí ẩn của giới hắc
đạo lẫn bạch đạo . Một kẻ không từ thủ
đoạn để đạt được mục đích
Nhưng cũng chính người đàn ông ấy lại
phải đối mặt với một cô gái hắn ăn nằm cùng 6 năm trước và quả thật : Đây là một đối thủ khó nhằn
.... Giữa bão táp và giông tố một hợp đồng xuất hiện và cũng khởi đầu cho tất cả....
Tác giả: Aikaba Hikori
......
Rầm...!!!
Một tiếng động lớn vang lên , phá tan sự yên tĩnh của cả khu nhà kho nơi công xưởng bỏ hoang này . Trên nền đất bẩn bám đầy đất cát và bụi xi măng còn đó những vệt máu chưa khô hẳn . Tiếng rên rỉ đau đớn cùng những gậy gộc bị gãy nằm lăn lóc cho ta thấy vừa có một cuộc hỗn chiến nổ ra .
Cách xa cuối khu nhà kho một người đàn ông nằm sõng soài trên nền đất bẩn .Người đàn ông bị đánh không ra hình thù : Cái mặt sưng húp , máu từ mắt và khoé miệng chảy ra, tràn trề khiến ông ta trông thật thảm thương . Ông ta cố gắng cử động cái cơ thể tàn tạ ấy nhưng do một chân bị đánh gãy vẹo cả ra đằng sau nên chỉ có thể ngồi co ro một chỗ . Ánh mặt sợ sệt và hoảng loạn quét khắp khu nhà , lần lượt nhìn lũ thuộc hạ đang nằm thoi thóp trên mặt đất rồi dừng lại trên một người.
“ Chết tiệt “ . Dẫu biết rằng Dương gia sẽ không bỏ qua cho mình nhưng Lâm Hạc cũng không ngờ chúng muốn thanh trừng cả băng nhóm cùng đường dây buôn bán ma tuý mà ông ta mất công xây dựng . Nên ông ta mới liều mình tấn công , tiêu diệt lão đại Dương gia . Thật không ngờ là......
..... Nghĩ ngợi xong chưa lão già. Nghĩ nhanh lên lão gia đây còn về nữa chứ!!!
Giật mình, Lâm Hạc thấp thỏm nhìn về phía người phát ra câu nói vô tư lự kia . Ông ta cứ nghĩ người được Dương gia phái đến phải là một tên cao,to,đen,hôi, nguy hiểm tột cùng lắm . Nhưng không...
Trước mặt ông ta chả có lấy một tên đàn ông to lớn,vật vưỡng nào cả . Bi hài hơn , đó còn chả phải là một “ tên” . Đứng trước mặt Lâm Hạc là một cô gái tuổi đời chỉ khoảng 17-18, cao khoảng một mét 60 . Gương mặt toát lên vẻ trẻ trung , vui tươi của những thiếu nữ cùng độ tuổi , nhưng ngoài điều đó ra thì chả có gì nổi bật cả. Chỉ trừ mái tóc bạch kim cùng đôi mắt màu sương mù cho thấy cô mang một dòng máu ngoại quốc . Cô mặc một bộ suit màu đen tuyền, đeo trên cổ chiếc cà vạt trắng tinh nhưng không vì thế mà mang lại cảm giác già dặn , trái lại : ngang tàn, khí phách và độc ác đến rợn người .
Đôi mắt sương mù ấy dừng trên người đàn ông mang theo bá khí mà Lâm Hạc cảm tưởng có thể bóp nát ông ta từ nghìn cây số . Khiến ông ta không thể tin được chỉ một cô gái bé nhỏ này lại có thể hạ gục 20 vệ sĩ tinh nhuệ nhất trong chốc lát. Bất chợt cô gái xoay người lại , cười với ông ta một nụ cười khiến Lâm Hạc rét run .Nụ cười ấy không mang lại sự ôn hoà ,nhẹ nhàng như nó vốn có mà chỉ có cảm tưởng như những tên giết người bệnh hoạn sắp được mổ xẻ con mồi . Lâm Hạc sợ hãi lòng bàn tay túa ra mồ hôi . Một cảm giác khiến ông ta còn cảm thấy kinh khủng hơn cả cái chết . “ Sự tra tấn“.
Cả cơ thể lùi dần về phía sau , ông ta lắp bắp:
- Xin .... Xin cô.... Hãy tha cho tôi . Lão đại của cô đã có mọi thứ ngài muốn rồi !!! ..... Chỉ xin cô hãy tha cho cái mạng già này ....
Nhưng đáp lại sự cầu xin của ông ta chỉ là một nụ cười thêm phần tươi tắn khiến Lâm Hạc rùng mình . Cô gái mở cái miệng nhỏ nhắn và phát ra những câu nói nhẹ bẫng:
- Ồ được thôi!!! Nhưng tôi sẽ làm gì ông khi tha cho ông nhỉ :tùng xẻo hay cho vào chuồng chó sống kiếp thú vật đây???
Lâm Hạc cả kinh , ông ta gào lên:
- Cô...cô ....muốn tôi sống không bằng chết phải không ???.
Cô gái chỉ cười , đưa ngón tay trỏ về phía ông ta : Bingo !!!
Lâm Hạc mặt cắt không còn giọt máu . Ông ta không thể ngờ mình đang phải đối mặt với một cô gái đáng sợ như thế !!! Không...không phải là một cô gái . Đây là một con ác quỉ ..... Ác quỉ chính hiệu là đằng khác . Với cái giọng khản đặc và sợ sệt Lâm Hạc phát ra sự cầu xin cuối cùng :
- Xin cô ...hãy ...hãy rủ lòng thương xót tôi !!! Lâm gia chỉ là một nhà buôn bán ma tuý nhỏ. Chúng tôi chỉ muốn tồn tại trong giới xã hội đen này nên mới làm liều tấn công Dương gia .... Cô ....cô cũng là người trong giới ...xin cô hãy hiểu.....Á ...á!!!!
Tiếng kêu ai oán vang vọng như rung chuyển cả khu nhà . Trong tay cô gái trẻ một thanh trường kiếm Nhật loé lên , bê bết máu . Ánh mắt đầy hàn băng hất hàm nhìn Lâm Hạc đang ôm một bên bả vai đầy thương tích rồi dừng lại quét qua cách tay bị đứt lìa nằm trên mặt đất . Giọng nói của cô vang lên đầy sự thù hận :
- Cái tội của mày ....thằng chó ạ không phải là tấn công Dương gia . Cái tội lớn nhất của mày chính là giết hại một trong những thuộc hạ mà lão đại yêu quí nhất .... Cái tội đó là không thể dung thứ . Nay thay mặt lão đại tao sẽ xử lý mày...Đồ cặn bã !!!
Nói rồi không đợi Lâm Hạc kịp phản ứng , thanh trường kiếm khua lên , lấp lánh dưới ánh nắng xuyên qua khung cửa buổi ban chiều . Để rồi sau đó một màu đỏ ngập tràn không gian . Đẹp đến rợn người .
Tác giả :
Aikaba Hikori