Nụ Hoa Đãi Phóng Đích Nguyên Soái Các Hạ
Chương 1-3
Vì thế ngày thứ ba, Hồ Bất Thích nhận được một phần chuyển phát nhanh.
Là một cái hộp được đóng gói cực kỳ cẩn thận, ký tên xong, tiễn người đưa thư, Hồ Bất Thích cẩn thận vòng quanh kiện hàng, trên đó cũng không có kí tên, chỉ viết địa chỉ của cậu.
Hồ Bất Thích đem kiện hàng mở ra, phía dưới lớp giấy gói là một cái hộp cực kỳ hoa lệ, trong nháy mắt mở hòm ra, cậu liền biết bưu kiện này là ai gửi cho cậu.
“Liên!” Hồ Bất Thích kinh hỉ kêu lên. Nhìn đóa hoa màu đỏ giống như mỹ nhân nét mặt ngượng ngùng trong hòm, Hồ Bất Thích cảm thấy không có món quà bất ngờ nào so với cái này có thể khiến cậu vui sướng như vậy!
Cũng không giống như những người khác thấy hoa thì cầm lên, Hồ Bất Thích thật cẩn thận xem xét “Mỹ nhân” trong hòm, sau đó nhẹ nhàng ngửi ngửi.
“Mùi thật thơm…” Hồ Bất Thích mị ánh mắt.
Ôm hộp đi đến bên máy tính, Hồ Bất Thích lập tức tìm Liên, “Tôi nhận được quà của anh! Thật sự là rất cao hứng!”
Cậu là người rất thẳng thắn, vì thế rất dứt khoát biểu đạt vui sướng của bản thân.
“Cậu thích thì tốt rồi ^^.” Liên vẫn là trước sau như một mỉm cười, bất quá lúc này anh còn bỏ thêm một cái biểu tượng xấu hổ.
Lần đầu tiên nhìn thấy Liên dùng loại vẻ mặt này, Hồ Bất Thích nhịn không được cười ha ha trước màn hình.
“Đặt nó ở bên giường cậu, thời điểm đi ngủ, nó sẽ tỏa hương rất thơm.”
Chữ của Liên từng bước từng bước xuất hiện trong khung đối thoại nho nhỏ, Hồ Bất Thích nghĩ thầm rằng người này quả nhiên lợi hại, anh ta làm sao biết cậu vốn là muốn ôm hoa lên chứ? Này không, tôi nói trước đó liền nhắc nhở tôi không cần làm như vậy.
“Dù sao, ý định ban đầu của bông hoa này, là muốn cho người nó thích thưởng thức.”
Khi những lời này xuất hiện trước mắt Hồ Bất Thích, mặt Hồ Bất Thích quỷ dị nóng lên một chút.
Buổi tối, Hồ Bất Thích do dự một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn dựa lời Liên nói —— đặt đóa hoa màu đỏ trân quý kia ở bên gối của cậu.
Khi chạm vào cánh hoa mềm mại kia, Hồ Bất Thích cảm giác cánh hoa tinh xảo trong tay như run rẩy, phấn hoa màu đỏ dính lên tay cậu, tựa như son. Luyến tiếc lau đi phấn hoa, Hồ Bất Thích kéo chăn đi ngủ, trong mộng mùi hoa càng ngày càng đậm, cả người như bị không khí thơm mát bao phủ, thật sự có loại cảm giác thoải mái tràn ngập.
Cậu mộng xuân.
Trong mộng cậu bị người đặt dưới thân muốn làm gì thì làm, cái loại khoái cảm này vô cùng chân thật, da tay của cậu mẫn cảm đến không thể gánh vác được tấm chăn thô ráp, thời điểm tỉnh lại, đệm chăn rối tinh rối mù.
Ngay tại thời điểm Hồ Bất Thích đỏ mặt, cậu liếc mắt một cái, trong lòng kinh hãi: đóa hoa màu đỏ đặt bên gối kia không thấy.
Là một cái hộp được đóng gói cực kỳ cẩn thận, ký tên xong, tiễn người đưa thư, Hồ Bất Thích cẩn thận vòng quanh kiện hàng, trên đó cũng không có kí tên, chỉ viết địa chỉ của cậu.
Hồ Bất Thích đem kiện hàng mở ra, phía dưới lớp giấy gói là một cái hộp cực kỳ hoa lệ, trong nháy mắt mở hòm ra, cậu liền biết bưu kiện này là ai gửi cho cậu.
“Liên!” Hồ Bất Thích kinh hỉ kêu lên. Nhìn đóa hoa màu đỏ giống như mỹ nhân nét mặt ngượng ngùng trong hòm, Hồ Bất Thích cảm thấy không có món quà bất ngờ nào so với cái này có thể khiến cậu vui sướng như vậy!
Cũng không giống như những người khác thấy hoa thì cầm lên, Hồ Bất Thích thật cẩn thận xem xét “Mỹ nhân” trong hòm, sau đó nhẹ nhàng ngửi ngửi.
“Mùi thật thơm…” Hồ Bất Thích mị ánh mắt.
Ôm hộp đi đến bên máy tính, Hồ Bất Thích lập tức tìm Liên, “Tôi nhận được quà của anh! Thật sự là rất cao hứng!”
Cậu là người rất thẳng thắn, vì thế rất dứt khoát biểu đạt vui sướng của bản thân.
“Cậu thích thì tốt rồi ^^.” Liên vẫn là trước sau như một mỉm cười, bất quá lúc này anh còn bỏ thêm một cái biểu tượng xấu hổ.
Lần đầu tiên nhìn thấy Liên dùng loại vẻ mặt này, Hồ Bất Thích nhịn không được cười ha ha trước màn hình.
“Đặt nó ở bên giường cậu, thời điểm đi ngủ, nó sẽ tỏa hương rất thơm.”
Chữ của Liên từng bước từng bước xuất hiện trong khung đối thoại nho nhỏ, Hồ Bất Thích nghĩ thầm rằng người này quả nhiên lợi hại, anh ta làm sao biết cậu vốn là muốn ôm hoa lên chứ? Này không, tôi nói trước đó liền nhắc nhở tôi không cần làm như vậy.
“Dù sao, ý định ban đầu của bông hoa này, là muốn cho người nó thích thưởng thức.”
Khi những lời này xuất hiện trước mắt Hồ Bất Thích, mặt Hồ Bất Thích quỷ dị nóng lên một chút.
Buổi tối, Hồ Bất Thích do dự một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn dựa lời Liên nói —— đặt đóa hoa màu đỏ trân quý kia ở bên gối của cậu.
Khi chạm vào cánh hoa mềm mại kia, Hồ Bất Thích cảm giác cánh hoa tinh xảo trong tay như run rẩy, phấn hoa màu đỏ dính lên tay cậu, tựa như son. Luyến tiếc lau đi phấn hoa, Hồ Bất Thích kéo chăn đi ngủ, trong mộng mùi hoa càng ngày càng đậm, cả người như bị không khí thơm mát bao phủ, thật sự có loại cảm giác thoải mái tràn ngập.
Cậu mộng xuân.
Trong mộng cậu bị người đặt dưới thân muốn làm gì thì làm, cái loại khoái cảm này vô cùng chân thật, da tay của cậu mẫn cảm đến không thể gánh vác được tấm chăn thô ráp, thời điểm tỉnh lại, đệm chăn rối tinh rối mù.
Ngay tại thời điểm Hồ Bất Thích đỏ mặt, cậu liếc mắt một cái, trong lòng kinh hãi: đóa hoa màu đỏ đặt bên gối kia không thấy.
Tác giả :
Nguyệt Hạ Tang