Nụ Cười Của Nhóc Đã Làm Tan Chảy Trái Tim Băng Giá Của Tôi
Chương 5: Công việc mới và quá khứ không bao giờ quên
nó bước vào quán ăn vs phong cách âu và á mang cho con người ta sự ấm áp vô cùng.và được trang trí rất hài hòa với nhiều vật và đèn màu.làm nó lòng nó ấm áp hơn bao h hết-cho hỏi quý khách cần gì ạ.một chị tiếp tân lại gần nó hỏi
-lúc này hồn nó mới trở về.dạ chị gọi em
-chị hỏi em cần gì-hân(phục vụ)
-à em tới xin vào làm ạ-nó
-à vậy em có từng nấu ăn ở đâu chưa và có bit pha chế ko-hân
-dạ em từng làm cho một quán ăn và pha chế ở quán cà phê rồi ạ-nó
-zậy thì tôi sẽ nhận cô bé.một giọng nói nhẹ nhàng cất lên làm nó phải ngoái đầu lại thì đập vào mắt nó là gương mặt rất chi là đẹp trai có vẻ là lớn tuổi hơn nó nhiều.
-chào ông chủ-hân kính cẩn cúi người chào hỏi
-cô bé cứ vào làm thử cho tôi một món ăn nhẹ và một tách cà phê nếu được tôi sẽ nhận bé vào làm.-hàn phong(ông chủ)
GTNV hàn phong là chủ tịch của một tập đoàn họ long và quán ăn này là do anh mở ra vs ước muốn của cô em gái mình .ai là em gái phong thì sẽ bit sau nhé
-được thôi anh cho tôi 10 phút sẽ có mà tôi lớn rồi làm ơn đừng gọi là bé.ok-nó nhìn thẳng mặt minh phong nói làm cho phong kinh ngax5 anh la ông chủ mà sao lại bị nhân viên mắng
nó bước vào trong làm ra một chiếc bánh ngọt và tách cà phê độc quyền của nó.
10 phút sau
-đây mời anh dùng anh nếm thử chiếc bánh thì rất là tuyệt và lược qua tách cà phê thì màu sắc hài hòa mùi rất thơm và anh nếm thử thì rất ngon tách cà phê không giống ở đâu cả.
-e hèm anh thấy sao -nó
-tạm được cô được nhận vào làm đó nhóc con-hàn phong
-cái gì ngon vầy mà tam được vị giác của anh có vấn đề ah.nó nói trong sự tức giận trước h chưa ai nhận xét như thế cả
-bây h yk làm luôn yk-hàn phong
-xí -nó lườn phong sắc bén
-hôn nay nhờ nó mà ai cũng đuối chạy như chạy giặc (lố quá) ai cũng thở hk ra hơi
-chắc cũng không còn ai nữa nên nó bảo với phong là
-nek anh có cây đàn piano đó cho tôi mượn yk.-nó
-cô tính làm gì-phong hòi trong sự tò mò
-à tôi mượn đàn một chút thôi-nó
-cứ dùng cho cô luôn đó(giàu vậy cho luôn)
mọi người trong quán đang thưởng thức thì tiếng nhạc vang lên.tiếng đàn du dương làm ai cũng xao xuyến còn phong thì kinh ngạc khi nó cất tiếng hát
-này bầu trời rộng lớn ơi
-có nghe tiếng em gọi
-mẹ h này ở chốn nao
-con đng mong nhớ về mẹ
-mẹ ở phương trời xa xôi có nghe chăng tiếng em gọi
-hay sao sáng trên bầu trời
-mẹ dịu hiền về vs con nhé con nhớ mẹ
-lời nguyện cầu từ chốn xa mong ước con yên bình
-mẹ thật hiền tựa nắng mai
-ấp ôm con tháng ngày
-mẹ h này ở chốn rất xa
-trong mơ con đã thấy mẹ
-mẹ dịu dàng hát khúc ca sao con thấy mẹ buồn
-nhìn cánh đồng xa xanh con nhớ mong về mẹ
-mẹ trở về vs con ấm áp bên mái nhà
-và từ bầu trời rất cao mong ước con yên bình
-mẹ ngồi buồn ở chốn xa nhớ thương con vắng mẹ
-hù hu hù hu hú hù
-hù hu hú hu hú hu hù
-ha hà há ha ha ha há hà
-hà ha há ha há ha hà...
-gởi về mẹ nhiều cánh hoa
thắm sương long lamh giữa núi đồi
-chớt gật mình tỉnh giấc mơ
-sao không thấy mẹ
- nghẹn ngào thương mẹ bao la
-mong đến bên mẹ hiền
-mẹ ở lại vs con nhé con đến vs mẹ
-mẹ nguyện cầu và ước mong
-con sông trong yên lành
-mẹ hiền nào bit không con chỉ mong có mẹ
-và từ bầu trời rất cao mong nhớ con mỗi ngày
-mẹ dừng buồn nhiều nữa nhé
-con đang đến vs mẹ mẹ ơi.
bài hát kết thúc cũng là lúc gương mặt nó dượn nét buồn còn phong thì như rơi vào hố sâu bài hát mà một người rất thích hát hát cho anh nghe
nó hát bài này vì hôn nay là ngày chị ấy ra đi mãi mãi cho dù vết thương có lành miệng thì cứ đến ngày này là trái tim nó lại rỉ máu.mọi người ai cũng dâng trào cảm xúc nó hát rất hay rất cảm động
-phong bắt đầu trở về vs thực tại trong lòng anh luôn băn khoăn liệu có phải là.
-phong đến gần nó và kéo nó vào căn phòng trên lầu trước sự ngạc nhiên của nó
-rầm cánh cửa được đóng lại
-cho anh hỏi tại sao em lại hát bài này.sự trầm lặng trong căn phòng làm con người muốn nghẹt thở
-nó cũng đang buồn không biết nó đã kiềm nén bao lâu nay nên bây h nó muốn tâm sự vs phong
(chương này mình tặng cho bạn TRần phụng.có lẽ ko hay nên xin bạn cho ý kiến.hihi./mình bận nên chỉ có thể một tuần viết mấy chương thôi.thông cảm cho mình nhé.chúc mọi người đọc truyện vui vẻ)
-lúc này hồn nó mới trở về.dạ chị gọi em
-chị hỏi em cần gì-hân(phục vụ)
-à em tới xin vào làm ạ-nó
-à vậy em có từng nấu ăn ở đâu chưa và có bit pha chế ko-hân
-dạ em từng làm cho một quán ăn và pha chế ở quán cà phê rồi ạ-nó
-zậy thì tôi sẽ nhận cô bé.một giọng nói nhẹ nhàng cất lên làm nó phải ngoái đầu lại thì đập vào mắt nó là gương mặt rất chi là đẹp trai có vẻ là lớn tuổi hơn nó nhiều.
-chào ông chủ-hân kính cẩn cúi người chào hỏi
-cô bé cứ vào làm thử cho tôi một món ăn nhẹ và một tách cà phê nếu được tôi sẽ nhận bé vào làm.-hàn phong(ông chủ)
GTNV hàn phong là chủ tịch của một tập đoàn họ long và quán ăn này là do anh mở ra vs ước muốn của cô em gái mình .ai là em gái phong thì sẽ bit sau nhé
-được thôi anh cho tôi 10 phút sẽ có mà tôi lớn rồi làm ơn đừng gọi là bé.ok-nó nhìn thẳng mặt minh phong nói làm cho phong kinh ngax5 anh la ông chủ mà sao lại bị nhân viên mắng
nó bước vào trong làm ra một chiếc bánh ngọt và tách cà phê độc quyền của nó.
10 phút sau
-đây mời anh dùng anh nếm thử chiếc bánh thì rất là tuyệt và lược qua tách cà phê thì màu sắc hài hòa mùi rất thơm và anh nếm thử thì rất ngon tách cà phê không giống ở đâu cả.
-e hèm anh thấy sao -nó
-tạm được cô được nhận vào làm đó nhóc con-hàn phong
-cái gì ngon vầy mà tam được vị giác của anh có vấn đề ah.nó nói trong sự tức giận trước h chưa ai nhận xét như thế cả
-bây h yk làm luôn yk-hàn phong
-xí -nó lườn phong sắc bén
-hôn nay nhờ nó mà ai cũng đuối chạy như chạy giặc (lố quá) ai cũng thở hk ra hơi
-chắc cũng không còn ai nữa nên nó bảo với phong là
-nek anh có cây đàn piano đó cho tôi mượn yk.-nó
-cô tính làm gì-phong hòi trong sự tò mò
-à tôi mượn đàn một chút thôi-nó
-cứ dùng cho cô luôn đó(giàu vậy cho luôn)
mọi người trong quán đang thưởng thức thì tiếng nhạc vang lên.tiếng đàn du dương làm ai cũng xao xuyến còn phong thì kinh ngạc khi nó cất tiếng hát
-này bầu trời rộng lớn ơi
-có nghe tiếng em gọi
-mẹ h này ở chốn nao
-con đng mong nhớ về mẹ
-mẹ ở phương trời xa xôi có nghe chăng tiếng em gọi
-hay sao sáng trên bầu trời
-mẹ dịu hiền về vs con nhé con nhớ mẹ
-lời nguyện cầu từ chốn xa mong ước con yên bình
-mẹ thật hiền tựa nắng mai
-ấp ôm con tháng ngày
-mẹ h này ở chốn rất xa
-trong mơ con đã thấy mẹ
-mẹ dịu dàng hát khúc ca sao con thấy mẹ buồn
-nhìn cánh đồng xa xanh con nhớ mong về mẹ
-mẹ trở về vs con ấm áp bên mái nhà
-và từ bầu trời rất cao mong ước con yên bình
-mẹ ngồi buồn ở chốn xa nhớ thương con vắng mẹ
-hù hu hù hu hú hù
-hù hu hú hu hú hu hù
-ha hà há ha ha ha há hà
-hà ha há ha há ha hà...
-gởi về mẹ nhiều cánh hoa
thắm sương long lamh giữa núi đồi
-chớt gật mình tỉnh giấc mơ
-sao không thấy mẹ
- nghẹn ngào thương mẹ bao la
-mong đến bên mẹ hiền
-mẹ ở lại vs con nhé con đến vs mẹ
-mẹ nguyện cầu và ước mong
-con sông trong yên lành
-mẹ hiền nào bit không con chỉ mong có mẹ
-và từ bầu trời rất cao mong nhớ con mỗi ngày
-mẹ dừng buồn nhiều nữa nhé
-con đang đến vs mẹ mẹ ơi.
bài hát kết thúc cũng là lúc gương mặt nó dượn nét buồn còn phong thì như rơi vào hố sâu bài hát mà một người rất thích hát hát cho anh nghe
nó hát bài này vì hôn nay là ngày chị ấy ra đi mãi mãi cho dù vết thương có lành miệng thì cứ đến ngày này là trái tim nó lại rỉ máu.mọi người ai cũng dâng trào cảm xúc nó hát rất hay rất cảm động
-phong bắt đầu trở về vs thực tại trong lòng anh luôn băn khoăn liệu có phải là.
-phong đến gần nó và kéo nó vào căn phòng trên lầu trước sự ngạc nhiên của nó
-rầm cánh cửa được đóng lại
-cho anh hỏi tại sao em lại hát bài này.sự trầm lặng trong căn phòng làm con người muốn nghẹt thở
-nó cũng đang buồn không biết nó đã kiềm nén bao lâu nay nên bây h nó muốn tâm sự vs phong
(chương này mình tặng cho bạn TRần phụng.có lẽ ko hay nên xin bạn cho ý kiến.hihi./mình bận nên chỉ có thể một tuần viết mấy chương thôi.thông cảm cho mình nhé.chúc mọi người đọc truyện vui vẻ)
Tác giả :
WISKYNGUYEN