Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi
Chương 103 Câu Chuyện Thứ Năm (22)
Edit: 1kiss
Beta: Lurcent
————————————————–
Người bên cạnh thoáng chốc biến thành cầm thú, Từ Trạch nhất thời không phản ứng kịp, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp: "Tại sao anh, anh..."
Vincent rời khỏi vị trí ghế lái chính, đi trước mặt tới Từ Trạch, ấn hai tay của y lên tay của hắn, sau đó cúi người xuống, vừa nhìn chằm chằm vào hắn vừa khẽ li3m môi một cái, "Hay là cậu thích tôi nói "Đánh dấu cậu" hơn?"
Từ Trạch bị Vincent ép ngồi sát vào ghế lái phụ, hắn nhìn vào đôi mắt xanh thẫm như biển cả thâm trầm của đối phương, đột nhiên sinh ra ảo giác như mình sắp bị nuốt chửng sạch sẽ.
Rõ ràng Từ Trạch phải rất phản đối chuyện này, nhưng có lẽ vì lúc nãy vừa mới đồng thời kết nối cơ giáp với Vincent, kề vai sát cánh chiến đấu, cuối cùng trốn thoát khỏi cái chết cùng nhau, trong lòng hắn cũng không cảm thấy tức giận gì, trái lại còn có chút kích động không nói nên lời.
Hắn không nhịn được quay đầu đi chỗ khác, nghe thấy Vincent tiếp tục nói: "Omega không đánh dấu được Alpha."
"Nhưng với tôi thì điều này không chắc. Nếu như bây giờ chưa thể đánh dấu được..." Vincent vươn tay nâng cằm Từ Trạch lên, sau đó cúi đầu xuống hôn hắn một cách thô bạo, dùng đầu lưỡi xâm chiếm, mò mẫm mỗi một tấc trong khoang miệng của hắn, mãi cho đến Từ Trạch sắp không thở nổi nữa mới buông hắn ra, nhẹ nhàng nói: "Thì tôi vẫn còn có cả đời để tiếp tục đánh dấu mà."
Từ Trạch bị hôn đến mức cả người mềm nhũn, chỉ lo há miệng kịch liệt th ở dốc nên không kịp thổ tào câu nói trái với giải thiết thế giới kia của Vincent. Hắn gần như tê liệt ngồi ở trên ghế lái phụ, cơ thể còn bắt đầu dần dần nóng lên.
Nhìn thấy hắn như vậy, Vincent liền lập tức mỉm cười: "Tuy rằng tôi rất vui khi cậu luôn dễ dàng bị tôi hấp dẫn động d*c, nhưng hôm nay tôi muốn thao cậu trong trạng thái tỉnh táo từ đầu tới cuối."
"Đáng tiếc tôi miễn dịch thuốc ức chế, nên đành phải tiêm cho cậu..." Vincent vừa nói vừa lấy ra một ống thuốc ức chế từ túi quần quân phục, tiêm vào cổ của Từ Trạch, sau đó lộ vẻ mặt tiếc nuối tiếp tục nói: "Nếu không, nhìn cậu bị pheromone của tôi quyến rũ đến mức phát điên cảm giác chắc chắn rất tuyệt."
... Mi không thể ngoan ngoãn nằm ngửa xuống chờ thao như Omega bình thường nhà khác sao?!
Omega đè Alpha đi ngược với quy tắc của thế giới thì thôi, mi còn dám có ý nghĩ bi3n thái như thế, mi thấy mình có xứng đáng với những ngày tháng tác giả khổ sở xây dựng hình tượng cho mi (trước khi chuyển giới) không?!
Đối mặt với nữ chính chuyển giới không hành động theo lẽ thường,Thần Sáng Thế Thần bày ra một biểu tình cực kỳ thành khẩn đề nghị: "Thật ra anh có thể để cho tôi kết hợp đánh dấu anh một lần, như vậy chúng ta sẽ không ph@t tình vì đối phương nữa, so với việc mỗi lần phải tiêm thuốc ức chế cho tôi thì tiện hơn rất nhiều."
Vincent nở một nụ cười hiền lành, nhưng y lại nhanh chóng dùng một tay xé rách quần và thắt lưng quân đội chuyên dụng của Từ Trạch, "Nếu cậu đánh thắng được tôi thì tôi sẽ để cậu đánh dấu tôi một lần."
Từ Trạch đã được vô số sự thật chứng minh rằng hắn tuyệt đối không thể đánh thắng được nữ chính chuyển giới nhà mình, chỉ có thể nuốt một ngụm nước bọt, quyết định ngoan ngoãn để đối phương sắp đặt.
Y phục trên người hắn không giữ được mấy giây liền lập tức bị Vincent dùng cách thức nửa xé nửa kéo c ởi sạch toàn bộ.
Cả cơ thể tr@n trụi bại lộ trước ánh mắt tràn ngập sự công kích và hưng phấn của Vincent, Từ Trạch hơi bất an khép hai chân lại, nhưng lại bị đối phương cưỡng chế tách ra, gác lên trên tay vịn ở hai bên ghế lái phụ.
Vincent cúi người xuống hôn môi Từ Trạch lần nữa, nhưng lần này chỉ khẽ chạm một chút, sau đó y liền chuyển sang nhẹ nhàng chơi đùa d ái tai trái của Từ Trạch. Sau khi li3m láp gặm c ắn ở nơi đó vài lần, môi lưỡi y lại dần dần trượt ra phía sau chiếc cổ, đến thẳng vị trí tuyến tính dục đặc trưng của Alpha.
Cảm nhận được cơ thể Từ Trạch rõ ràng đang trở nên căng thẳng, Vincent nở nụ cười, sau đó giả vờ hung ác cắn lên tuyến tính dục của hắn vài cái, nhưng y không truyền pheromone vào bên trong mà ngược lại tiếp tục dọc theo chiếc cổ của hắn hôn nhẹ xuống phía dưới.
Khi đôi môi Vincent trượt đến xương quai xanh thì Từ Trạch mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng cả người hắn lại nhanh chóng trở nên căng thẳng vì động tác của đối phương vẫn không dừng lại.
Đầu lưỡi của Vincent thoáng chốc đã di chuyển tới trước ngực của hắn, sau đó nhẹ nhàng ngậm lấy quầng v* vào trong miệng li3m láp xung quanh, thỉnh thoảng còn khẽ day cắn viên thịt đang nhô ra kia, m út mát nó thỏa thích như đang ăn một viên kẹo.
Chẳng mấy chốc đầu v* bên trái của Từ Trạch đã sắp bị y chơi đùa đến mức cứng rắn như một hòn đá nhỏ, y liền chuyển sang li3m cắn bên khác, sau đó cũng nhanh chóng khiến nơi đó run rẩy dựng thẳng đứng lên.
Dưới sự khiêu khích của y, không chỉ có hai hai vú, phân thân của Từ Trạch cũng dần dần có xu hướng ngẩng cao đầu c**ng cứng.
Từ Trạch hai chân mở rộng gác ở trên tay vịn, toàn bộ chỗ tư mật trước sau đều bị ép phô bày ra trước mặt Vincent, biến hóa ở dưới bụng này của hắn tất nhiên cũng thể tránh thoát được ánh mắt của đối phương.
Từ Trạch ngượng ngùng nghiêng đầu nhìn về phía khác, không muốn đối diện với người trước mặt.
Vincent bật cười buông hai đầu v* đã bị đùa bỡn đến mức run run sưng đỏ ra, tiếp tục hôn li3m xuống chiếc bụng phập phồng lên xuống theo nhịp thở của hắn.
Đ@u lưỡi ướt át mềm mại kia nhanh chóng lướt qua phần rốn và bụng dưới, rồi dừng lại trước đám lông mu ở trước phân thân của Từ Trạch, sau đó rời khỏi cơ thể hắn.
Từ Trạch thở dài một hơi, cũng không biết là hắn đang cảm thấy nhẹ nhõm hay tiếc nuối, nhưng hắn còn chưa kịp làm thêm điều gì, đỉnh thịt vật ở dưới thân của hắn lập tức được bao bọc trong một thứ nóng ướt.
Hắn hơi khiếp sợ quay đầu lại nhìn, đập vào mắt chính là hình ảnh Vincent ngậm phân thân của hắn phun ra nuốt vào trong miệng.
Kh0ái cảm sinh ra khi bộ phận mẫn cảm nhất toàn cơ thể được người khác li3m láp và khi được một kẻ trời sinh cường giả như Vincent khẩu giao thoáng chốc bùng nổ, đồng thời tràn ngập trong tâm trí của Từ Trạch, khiến d**ng vật của hắn lập tức sưng to cực hạn, ngay cả đỉnh lỗ nhỏ cũng bắt đầu tràn ra dịch nhầy trong suốt một cách không kiểm soát.
Vincent mỉm cười nuốt phân thân của hắn vào càng sâu hơn, không chỉ thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi và hàm răng nhẹ nhàng mài xát trên cán thịt vật, thậm chí hai tay y còn bắt đầu vuốt v e an ủi bộ phận không được ngậm vào trong khoang miệng.
Thịt vật được tay lẫn miệng đồng thời hầu hạ, kh0ái cảm giống như dòng điện không ngừng truyền vào đầu óc Từ Trạch, hắn ngồi ở trên ghế lái phụ không nhịn được vặn vẹo cơ thể, muốn nâng phần hạ th@n lên, cắm tính khí vào trong miệng Vincent sâu hơn nữa.
Nhưng hắn còn chưa làm được mấy lần, cả người đã lập tức mềm nhũn vô lực dựa vào lưng ghế. Mà d**ng vật như sắp nổ tung ở dưới bụng hắn thì hoàn toàn trái ngược, phần đáy của nó bắt đầu phồng to lên, sau đó mạnh mẽ phun ra từng luồng từng luồng t1nh dịch màu trắng sữa.
Trong giây phút cuối cùng, Vincent nhả phân thân của Từ Trạch ra khỏi miệng mình, sau đó không chớp mắt quan sát Alpha của y l3n đỉnh, thành kết, xuất tinh một cách vô ích vì không có đối tượng đánh dấu.
Vì để chắc chắn có thể thuần phục được Omega, thời gian xuất tinh của Alpha vẫn luôn rất dài.
Khi Từ Trạch rốt cuộc b ắn ra một lượng lớn t1nh dịch, kết thúc cao trào, ngồi phịch xuống ghế lái th ở dốc thì Vincent đã đợi chờ rất lâu. Y liền ưu nhã vét sạch bạch trọc rơi vương vãi trên cơ thể hai người và trên chỗ ngồi, sau đó nhẹ nhàng đặt ngón tay dính đầy t1nh dịch ở ngay trước miệng hậu huyệt của người sản xuất ra chúng.
Những ngón tay đã hoàn toàn được làm ướt đâm vào trong bí động Từ Trạch rất dễ dàng, Vincent vừa bôi xoa t1nh dịch lên huyệt bích, vừa mỉm cười nói: "Mang theo thuốc ức chế nhưng không mang theo gel bôi trơn là lỗi của tôi, cũng may cậu có thể tự sản xuất tự tiêu thụ."
...
......
Nghe y nói như thế, Alpha nào đó bây giờ chỉ muốn dùng hậu huyệt kẹp gãy luôn ngón tay của đối phương... Nếu như hắn không phải đang còn trong dư vị cao trào, cả người đang yếu ớt vô lực.
Beta: Lurcent
————————————————–
Người bên cạnh thoáng chốc biến thành cầm thú, Từ Trạch nhất thời không phản ứng kịp, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp: "Tại sao anh, anh..."
Vincent rời khỏi vị trí ghế lái chính, đi trước mặt tới Từ Trạch, ấn hai tay của y lên tay của hắn, sau đó cúi người xuống, vừa nhìn chằm chằm vào hắn vừa khẽ li3m môi một cái, "Hay là cậu thích tôi nói "Đánh dấu cậu" hơn?"
Từ Trạch bị Vincent ép ngồi sát vào ghế lái phụ, hắn nhìn vào đôi mắt xanh thẫm như biển cả thâm trầm của đối phương, đột nhiên sinh ra ảo giác như mình sắp bị nuốt chửng sạch sẽ.
Rõ ràng Từ Trạch phải rất phản đối chuyện này, nhưng có lẽ vì lúc nãy vừa mới đồng thời kết nối cơ giáp với Vincent, kề vai sát cánh chiến đấu, cuối cùng trốn thoát khỏi cái chết cùng nhau, trong lòng hắn cũng không cảm thấy tức giận gì, trái lại còn có chút kích động không nói nên lời.
Hắn không nhịn được quay đầu đi chỗ khác, nghe thấy Vincent tiếp tục nói: "Omega không đánh dấu được Alpha."
"Nhưng với tôi thì điều này không chắc. Nếu như bây giờ chưa thể đánh dấu được..." Vincent vươn tay nâng cằm Từ Trạch lên, sau đó cúi đầu xuống hôn hắn một cách thô bạo, dùng đầu lưỡi xâm chiếm, mò mẫm mỗi một tấc trong khoang miệng của hắn, mãi cho đến Từ Trạch sắp không thở nổi nữa mới buông hắn ra, nhẹ nhàng nói: "Thì tôi vẫn còn có cả đời để tiếp tục đánh dấu mà."
Từ Trạch bị hôn đến mức cả người mềm nhũn, chỉ lo há miệng kịch liệt th ở dốc nên không kịp thổ tào câu nói trái với giải thiết thế giới kia của Vincent. Hắn gần như tê liệt ngồi ở trên ghế lái phụ, cơ thể còn bắt đầu dần dần nóng lên.
Nhìn thấy hắn như vậy, Vincent liền lập tức mỉm cười: "Tuy rằng tôi rất vui khi cậu luôn dễ dàng bị tôi hấp dẫn động d*c, nhưng hôm nay tôi muốn thao cậu trong trạng thái tỉnh táo từ đầu tới cuối."
"Đáng tiếc tôi miễn dịch thuốc ức chế, nên đành phải tiêm cho cậu..." Vincent vừa nói vừa lấy ra một ống thuốc ức chế từ túi quần quân phục, tiêm vào cổ của Từ Trạch, sau đó lộ vẻ mặt tiếc nuối tiếp tục nói: "Nếu không, nhìn cậu bị pheromone của tôi quyến rũ đến mức phát điên cảm giác chắc chắn rất tuyệt."
... Mi không thể ngoan ngoãn nằm ngửa xuống chờ thao như Omega bình thường nhà khác sao?!
Omega đè Alpha đi ngược với quy tắc của thế giới thì thôi, mi còn dám có ý nghĩ bi3n thái như thế, mi thấy mình có xứng đáng với những ngày tháng tác giả khổ sở xây dựng hình tượng cho mi (trước khi chuyển giới) không?!
Đối mặt với nữ chính chuyển giới không hành động theo lẽ thường,Thần Sáng Thế Thần bày ra một biểu tình cực kỳ thành khẩn đề nghị: "Thật ra anh có thể để cho tôi kết hợp đánh dấu anh một lần, như vậy chúng ta sẽ không ph@t tình vì đối phương nữa, so với việc mỗi lần phải tiêm thuốc ức chế cho tôi thì tiện hơn rất nhiều."
Vincent nở một nụ cười hiền lành, nhưng y lại nhanh chóng dùng một tay xé rách quần và thắt lưng quân đội chuyên dụng của Từ Trạch, "Nếu cậu đánh thắng được tôi thì tôi sẽ để cậu đánh dấu tôi một lần."
Từ Trạch đã được vô số sự thật chứng minh rằng hắn tuyệt đối không thể đánh thắng được nữ chính chuyển giới nhà mình, chỉ có thể nuốt một ngụm nước bọt, quyết định ngoan ngoãn để đối phương sắp đặt.
Y phục trên người hắn không giữ được mấy giây liền lập tức bị Vincent dùng cách thức nửa xé nửa kéo c ởi sạch toàn bộ.
Cả cơ thể tr@n trụi bại lộ trước ánh mắt tràn ngập sự công kích và hưng phấn của Vincent, Từ Trạch hơi bất an khép hai chân lại, nhưng lại bị đối phương cưỡng chế tách ra, gác lên trên tay vịn ở hai bên ghế lái phụ.
Vincent cúi người xuống hôn môi Từ Trạch lần nữa, nhưng lần này chỉ khẽ chạm một chút, sau đó y liền chuyển sang nhẹ nhàng chơi đùa d ái tai trái của Từ Trạch. Sau khi li3m láp gặm c ắn ở nơi đó vài lần, môi lưỡi y lại dần dần trượt ra phía sau chiếc cổ, đến thẳng vị trí tuyến tính dục đặc trưng của Alpha.
Cảm nhận được cơ thể Từ Trạch rõ ràng đang trở nên căng thẳng, Vincent nở nụ cười, sau đó giả vờ hung ác cắn lên tuyến tính dục của hắn vài cái, nhưng y không truyền pheromone vào bên trong mà ngược lại tiếp tục dọc theo chiếc cổ của hắn hôn nhẹ xuống phía dưới.
Khi đôi môi Vincent trượt đến xương quai xanh thì Từ Trạch mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng cả người hắn lại nhanh chóng trở nên căng thẳng vì động tác của đối phương vẫn không dừng lại.
Đầu lưỡi của Vincent thoáng chốc đã di chuyển tới trước ngực của hắn, sau đó nhẹ nhàng ngậm lấy quầng v* vào trong miệng li3m láp xung quanh, thỉnh thoảng còn khẽ day cắn viên thịt đang nhô ra kia, m út mát nó thỏa thích như đang ăn một viên kẹo.
Chẳng mấy chốc đầu v* bên trái của Từ Trạch đã sắp bị y chơi đùa đến mức cứng rắn như một hòn đá nhỏ, y liền chuyển sang li3m cắn bên khác, sau đó cũng nhanh chóng khiến nơi đó run rẩy dựng thẳng đứng lên.
Dưới sự khiêu khích của y, không chỉ có hai hai vú, phân thân của Từ Trạch cũng dần dần có xu hướng ngẩng cao đầu c**ng cứng.
Từ Trạch hai chân mở rộng gác ở trên tay vịn, toàn bộ chỗ tư mật trước sau đều bị ép phô bày ra trước mặt Vincent, biến hóa ở dưới bụng này của hắn tất nhiên cũng thể tránh thoát được ánh mắt của đối phương.
Từ Trạch ngượng ngùng nghiêng đầu nhìn về phía khác, không muốn đối diện với người trước mặt.
Vincent bật cười buông hai đầu v* đã bị đùa bỡn đến mức run run sưng đỏ ra, tiếp tục hôn li3m xuống chiếc bụng phập phồng lên xuống theo nhịp thở của hắn.
Đ@u lưỡi ướt át mềm mại kia nhanh chóng lướt qua phần rốn và bụng dưới, rồi dừng lại trước đám lông mu ở trước phân thân của Từ Trạch, sau đó rời khỏi cơ thể hắn.
Từ Trạch thở dài một hơi, cũng không biết là hắn đang cảm thấy nhẹ nhõm hay tiếc nuối, nhưng hắn còn chưa kịp làm thêm điều gì, đỉnh thịt vật ở dưới thân của hắn lập tức được bao bọc trong một thứ nóng ướt.
Hắn hơi khiếp sợ quay đầu lại nhìn, đập vào mắt chính là hình ảnh Vincent ngậm phân thân của hắn phun ra nuốt vào trong miệng.
Kh0ái cảm sinh ra khi bộ phận mẫn cảm nhất toàn cơ thể được người khác li3m láp và khi được một kẻ trời sinh cường giả như Vincent khẩu giao thoáng chốc bùng nổ, đồng thời tràn ngập trong tâm trí của Từ Trạch, khiến d**ng vật của hắn lập tức sưng to cực hạn, ngay cả đỉnh lỗ nhỏ cũng bắt đầu tràn ra dịch nhầy trong suốt một cách không kiểm soát.
Vincent mỉm cười nuốt phân thân của hắn vào càng sâu hơn, không chỉ thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi và hàm răng nhẹ nhàng mài xát trên cán thịt vật, thậm chí hai tay y còn bắt đầu vuốt v e an ủi bộ phận không được ngậm vào trong khoang miệng.
Thịt vật được tay lẫn miệng đồng thời hầu hạ, kh0ái cảm giống như dòng điện không ngừng truyền vào đầu óc Từ Trạch, hắn ngồi ở trên ghế lái phụ không nhịn được vặn vẹo cơ thể, muốn nâng phần hạ th@n lên, cắm tính khí vào trong miệng Vincent sâu hơn nữa.
Nhưng hắn còn chưa làm được mấy lần, cả người đã lập tức mềm nhũn vô lực dựa vào lưng ghế. Mà d**ng vật như sắp nổ tung ở dưới bụng hắn thì hoàn toàn trái ngược, phần đáy của nó bắt đầu phồng to lên, sau đó mạnh mẽ phun ra từng luồng từng luồng t1nh dịch màu trắng sữa.
Trong giây phút cuối cùng, Vincent nhả phân thân của Từ Trạch ra khỏi miệng mình, sau đó không chớp mắt quan sát Alpha của y l3n đỉnh, thành kết, xuất tinh một cách vô ích vì không có đối tượng đánh dấu.
Vì để chắc chắn có thể thuần phục được Omega, thời gian xuất tinh của Alpha vẫn luôn rất dài.
Khi Từ Trạch rốt cuộc b ắn ra một lượng lớn t1nh dịch, kết thúc cao trào, ngồi phịch xuống ghế lái th ở dốc thì Vincent đã đợi chờ rất lâu. Y liền ưu nhã vét sạch bạch trọc rơi vương vãi trên cơ thể hai người và trên chỗ ngồi, sau đó nhẹ nhàng đặt ngón tay dính đầy t1nh dịch ở ngay trước miệng hậu huyệt của người sản xuất ra chúng.
Những ngón tay đã hoàn toàn được làm ướt đâm vào trong bí động Từ Trạch rất dễ dàng, Vincent vừa bôi xoa t1nh dịch lên huyệt bích, vừa mỉm cười nói: "Mang theo thuốc ức chế nhưng không mang theo gel bôi trơn là lỗi của tôi, cũng may cậu có thể tự sản xuất tự tiêu thụ."
...
......
Nghe y nói như thế, Alpha nào đó bây giờ chỉ muốn dùng hậu huyệt kẹp gãy luôn ngón tay của đối phương... Nếu như hắn không phải đang còn trong dư vị cao trào, cả người đang yếu ớt vô lực.
Tác giả :
Đào Hoa Tửu