Nữ Chính, Nam Chủ Của Ngươi Ta Không Quản!
Chương 15: Làm nền!
Vừa thấy cô, Vân lão phu nhân liền bước nhanh về phía cô lên tiếng hỏi ""Con là Linh nhi""
""Dạ""Lâm Nhược Linh lễ phép đáp lại
Vân lão phu nhân lập tức ôm chầm lấy cô thì thào""Tốt, rất tốt, Lâm lão vậy mà lại nuôi dưỡng con lớn như vậy, con thật đáng thương, mẹ lại mất sớm, cha thì....., con đừng sợ, có gì cứ ủy khuất với ta, ta sẽ làm chủ cho con, được không?""
""Linh nhi sống rất tốt, làm phiền Vân lão phu nhân lo lắng rồi""
Vân lão phu nhân nở nụ cười nhẹ, người phụ nữ này nếu không nhìn kĩ thì chỉ là trải qua bốn mươi lăm, bốn sáu mùa xuân thôi, khuôn mặt hài hòa, nụ cười sâu thẳm hiện lên một tia chua xót. Không gian rộn nhịp của bữa tiệc nhưng đối với Vân lão phu nhân lại cô độc, tịch mịch đến khó tả như thế!
Lâm Nhược Linh cùng Vân lão phu nhân hàn huyên một chút chuyện, bỗng cô như nhớ ra chuyện gì đứng dậy lên tiếng""Xin lỗi Vân lão phu nhân, Linh nhi phải ra ngoài một chút ạ""
""Um, không có gì""
Lâm Nhược Linh bước nhanh ra cửa một mình lái chiếc toyoga của Trần Vũ đi đến Hải Vân, sau 35" cô quay lại, tay cầm chiếc hộp nhỏ sải bước vào bữa tiệc. Bước đến bên cạnh Vân lão phu nhân, cô nở nụ cười đặt chiếc hộp vào tay bà lên tiếng
""Nhân thượng chinh đồ tâm bất lão
Chí triều phong đỉnh cảnh trường xuân
Vân lão phu nhân, Linh nhi thật thiết sót, chúc người sinh nhật vui vẻ""
""Linh nhi, con biết không, hôm nay gặp lại con là ta đã vui rồi, con thật sự rất giống Nhã Yến a~"" Vân lão phu nhân nhận lấy quà, đôi mắt sâu thẳm nhớ về quá khứ
""Nhược Linh"" Trần Vũ từ phía sau bước đến
""Đây là"" Vân lão phu nhân cười dịu dàng nói
""Cháu là cháu nuôi của Lâm gia gia ạ""Trần Vũ lên tiếng
""Ta nhớ rồi, Lâm lão cũng thường nói rất nhiều về con, Lâm lão này cũng thật là có mắt a~, rất tốt, Linh nhi, ông con đã khổ công như vậy, con là nên nắm bắt tốt a~"" Vân lão phu nhân cười nham hiểm vỗ vỗ vào tay Lâm Nhược Linh làm cô khóc thầm, ông nội cũng thật là, lại đặt nội gián a~
""Vân lão phu nhân nhanh xem""Lâm Nhược Linh một tay chỉ vào gói quà cười cười ngụ ý chuyển chủ đề
""Được rồi, để ta xem thử Linh nhi có gì thú vị nào""
Lời nói của Vân lão phu nhân làm không ít vị khách tò mò ghé mắt sang một bên
""Thật là muốn xem thử Lâm tổng có gì thú vị a~"" Lâm Ngân Ngân không biết từ đâu xuất hiện bên cạnh cô là Hàn Trần Hạo, tay cầm một chai rượu đỏ, cô ta nhẹ nhàng bước tới bên Vân lão phu nhân ""Ngân Ngân chúc thọ Vân lão phu nhân a""
Hôm nay Lâm Ngân Ngân khoát cho mình một chiếc váy của hãng JI làm tôn tên sự thanh cao, gợi cảm, điều trùng hợp là thiết kế này lại rất giống với thiết kế mà Lâm Nhược Linh đang mặc, nhưng dù vậy với lối họa tiết cầu kì của chiếc váy của cô ta lại làm nó hoàn toàn mất điểm trước phong cách đơn giản, thanh lịch của Nhược Linh. Cô ta xuất hiện bây giờ chẳng khác gì tự rước nhục cho bản thân làm nền cho người khác a~
""Dạ""Lâm Nhược Linh lễ phép đáp lại
Vân lão phu nhân lập tức ôm chầm lấy cô thì thào""Tốt, rất tốt, Lâm lão vậy mà lại nuôi dưỡng con lớn như vậy, con thật đáng thương, mẹ lại mất sớm, cha thì....., con đừng sợ, có gì cứ ủy khuất với ta, ta sẽ làm chủ cho con, được không?""
""Linh nhi sống rất tốt, làm phiền Vân lão phu nhân lo lắng rồi""
Vân lão phu nhân nở nụ cười nhẹ, người phụ nữ này nếu không nhìn kĩ thì chỉ là trải qua bốn mươi lăm, bốn sáu mùa xuân thôi, khuôn mặt hài hòa, nụ cười sâu thẳm hiện lên một tia chua xót. Không gian rộn nhịp của bữa tiệc nhưng đối với Vân lão phu nhân lại cô độc, tịch mịch đến khó tả như thế!
Lâm Nhược Linh cùng Vân lão phu nhân hàn huyên một chút chuyện, bỗng cô như nhớ ra chuyện gì đứng dậy lên tiếng""Xin lỗi Vân lão phu nhân, Linh nhi phải ra ngoài một chút ạ""
""Um, không có gì""
Lâm Nhược Linh bước nhanh ra cửa một mình lái chiếc toyoga của Trần Vũ đi đến Hải Vân, sau 35" cô quay lại, tay cầm chiếc hộp nhỏ sải bước vào bữa tiệc. Bước đến bên cạnh Vân lão phu nhân, cô nở nụ cười đặt chiếc hộp vào tay bà lên tiếng
""Nhân thượng chinh đồ tâm bất lão
Chí triều phong đỉnh cảnh trường xuân
Vân lão phu nhân, Linh nhi thật thiết sót, chúc người sinh nhật vui vẻ""
""Linh nhi, con biết không, hôm nay gặp lại con là ta đã vui rồi, con thật sự rất giống Nhã Yến a~"" Vân lão phu nhân nhận lấy quà, đôi mắt sâu thẳm nhớ về quá khứ
""Nhược Linh"" Trần Vũ từ phía sau bước đến
""Đây là"" Vân lão phu nhân cười dịu dàng nói
""Cháu là cháu nuôi của Lâm gia gia ạ""Trần Vũ lên tiếng
""Ta nhớ rồi, Lâm lão cũng thường nói rất nhiều về con, Lâm lão này cũng thật là có mắt a~, rất tốt, Linh nhi, ông con đã khổ công như vậy, con là nên nắm bắt tốt a~"" Vân lão phu nhân cười nham hiểm vỗ vỗ vào tay Lâm Nhược Linh làm cô khóc thầm, ông nội cũng thật là, lại đặt nội gián a~
""Vân lão phu nhân nhanh xem""Lâm Nhược Linh một tay chỉ vào gói quà cười cười ngụ ý chuyển chủ đề
""Được rồi, để ta xem thử Linh nhi có gì thú vị nào""
Lời nói của Vân lão phu nhân làm không ít vị khách tò mò ghé mắt sang một bên
""Thật là muốn xem thử Lâm tổng có gì thú vị a~"" Lâm Ngân Ngân không biết từ đâu xuất hiện bên cạnh cô là Hàn Trần Hạo, tay cầm một chai rượu đỏ, cô ta nhẹ nhàng bước tới bên Vân lão phu nhân ""Ngân Ngân chúc thọ Vân lão phu nhân a""
Hôm nay Lâm Ngân Ngân khoát cho mình một chiếc váy của hãng JI làm tôn tên sự thanh cao, gợi cảm, điều trùng hợp là thiết kế này lại rất giống với thiết kế mà Lâm Nhược Linh đang mặc, nhưng dù vậy với lối họa tiết cầu kì của chiếc váy của cô ta lại làm nó hoàn toàn mất điểm trước phong cách đơn giản, thanh lịch của Nhược Linh. Cô ta xuất hiện bây giờ chẳng khác gì tự rước nhục cho bản thân làm nền cho người khác a~
Tác giả :
Nhật Linh