Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào
Chương 188: Sự Sủng Ái Của Bạo Quân (42)
Sau khi Trà Trà cùng Đế Hàn Thành thả đèn xong, vừa xoay người, liền nhìn thấy hai người đứng cách đó không xa.
Cô nhịn không được, phát ra một tiếng cười lạnh.
Được rồi, nếu là muốn lì lợm la ɭϊếʍ, một hai phải đi theo cô cùng Đế Hàn Thành, vậy thì phải hảo hào tán gẫu một chút?
Cô nghiêng đầu nhìn Đế Hàn Thành, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Đế Hàn Thành lập tức đã hiểu ý tứ của nàng, hắn gật gật đầu, xem như đồng ý với ý tưởng của nàng.
Trà Trà lập tức đi đến trước mặt Đế Hàn Sơ.
Cô giơ tay, vén ống tay áo, "Sơ vương gia? Lần trước bị thương, tốt rồi sao?"
Đế Hàn Sơ theo bản năng sau này lui một bước, khuôn mặt ôn hòa, "Vết thương đã tốt, không phiền nhị tiểu thư lo lắng."
"Nga, được a____"
Giọng nói đột nhiên kéo lớn lên, nghe tới có chút sợ hãi.
Đổi sang giọng nói thường ngày, vừa mềm vừa ngọt, tự nhiên rất cuốn hút.
Nhưng hiện tại, đối với Đế Hàn Sơ mà nói, người trước mắt, chính là một tiểu ác ma.
Ngốc bạch ngọt?
Phi, hoàn toàn không tồn tại!
Giờ này khắc này, hắn đối với Trà Trà hoàn toàn vẫn duy trì độ cao cảnh giác.
Sợ là giây tiếp theo, nàng sẽ không đi theo hướng bình thường.
Có lẽ là Đế Hàn Sơ quá mức khẩn trương.
Trà Trà bị bộ dáng kia của hắn chọc cười, "Ai, Sơ vương gia, đừng khẩn trương a, ở đây nhiều người như vậy, ta như thế nào sẽ động thủ với ngươi đâu? Huống chi, tỷ tỷ của ta còn ở chỗ này! Vạn nhất ta đối với ngươi xuống tay, nàng khóc sướt mướt thì làm sao bây giờ?"
Đế Hàn Sơ, "......Nhị tiểu thư hiểu lầm, bổn vương vì sao phải khẩn trương?"
Trà Trà cười tủm tỉm nhìn hắn, "Nga, vậy ngươi đang rất nóng sao? Trêи trán như thế nào lại đổ nhiều mồ hôi như vậy?"
Rõ ràng như vậy, còn cần phải giấu đầu lòi đuôi sao?
Hoàn toàn không có hiệu quả gì!
Đế Hàn Thành ánh mắt trầm xuống, an tĩnh đứng phía sau Trà Trà, nhìn nàng trêu chọc người.
Bất qua để nàng chơi đùa xong, hắn lại ra tay.
Còn hiện tại, tự nhiên không thể quấy rầy thú vui trêu chọc người khác của nàng.
"Trà Trà, muội không giới thiệu với ta một chút sao? Vị này là......"
Tiết Ngôn Nguyệt lên tiếng đánh vỡ bầu không khí xấu hổ này.
Nhưng mà nàng ta lại không biết, bởi vì sự xuất hiện của nàng, càng khiến cho bầu không khí càng thêm xấu hổ.
Trà Trà liếc nhìn nàng một cái, quay đầu liền hướng Đế Hàn Thành trêи người động thủ.
"!!!" Nàng đừng sờ loạn!
Đế Hàn Thành cả người đều không tốt.
"Trà Trà, nàng......"
"Đừng nhúc nhích, ta lấy một chút mứt hoa quả!"
".................."
Thẳng đến Trà Trà nhét viên mứt hoa quả vào miệng, sau đó mới quay đầu lại nhìn Tiết Ngôn Nguyệt.
Ai, cô tính tình bạo, nếu là không có gì đồ vật áp chế, thật đúng là khống chế không được......
Trà Trà thần sắc bình tĩnh, "Người bên cạnh của ta là ai, ngươi không quen biết sao? Ta nhớ rõ khi ở cửa hàng bán mứt hoa quả, Sơ vương gia đã gọi qua hắn, cho nên, không cần phải giả vờ không biết, tỷ tỷ, ngươi như vậy, thực không thú vị."
Tiết Ngôn Nguyệt, "......" Ngươi đem lời nói đều nói xong, ta còn có thể nói cái gì?
"Ta trả lời vấn đề của tỷ tỷ, tỷ tỷ có phải hay không cũng trả lời ta một vấn đề? Ngươi cùng Sơ vương là như thế nào gặp được?"
Trà Trà cười khẽ một tiếng, lại nói tiếp, cô là thật sự không hiểu.
Tình yêu có quan trọng đến như vậy sao?
Không thể ăn không thể uống!
Tiết Ngôn Nguyệt cư nhiên ngốc đến bị Đế Hàn Sơ lợi dụng một lần rồi lại một lần?
Tiết Ngôn Nguyệt nhìn vào đôi mắt thanh triệt của Trà Trà, trong khoảng thời gian ngắn, một câu hoàn chỉnh cũng không nói nên lời.
Nhưng Đế Hàn Sơ lại tiến lên một bước, "Ta cùng nàng là trùng hợp gặp được."
Trà Trà, "Thật là trùng hợp."
"Đúng vậy, xác thật là trùng hợp, bổn vương không phải lại gặp nhị tiểu thư sao? Còn có...... Hoàng Thượng, lại nói tiếp, xác thật không nghĩ tới, nhị tiểu thư cùng Hoàng Thượng quan hệ, thế nhưng lại thận cận như vậy."
Đế Hàn Sơ ôn nhu nói, nhưng lời nói của hắn là cố ý ám chỉ.
Trà Trà, "...... Ngươi lần trước, khi bị đánh, không thấy ra ta cùng Đế Hàn Thành quan hệ rất thân mật sao?"
Hảo hào nói chuyện không được sao? Một hai phải âm dương quái khí.
Vậy cô cũng chỉ có thể nói thẳng ra một chút.
Đế Hàn Sơ, "......" Thật sự không thể nói tiếp nữa!
Bất quá, không sao cả, dù sao hắn muốn sự tình xác định, đã có thể xác định!
Hôm sau.
Trêи phố thịnh truyền.
Đương kim hoàng thượng đoạt vị hôn thê của hoàng đệ mình, hơn nữa còn uy hϊế͙p͙ đem hôn ước giải trừ.
Mọi người mắng to.
Cô nhịn không được, phát ra một tiếng cười lạnh.
Được rồi, nếu là muốn lì lợm la ɭϊếʍ, một hai phải đi theo cô cùng Đế Hàn Thành, vậy thì phải hảo hào tán gẫu một chút?
Cô nghiêng đầu nhìn Đế Hàn Thành, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Đế Hàn Thành lập tức đã hiểu ý tứ của nàng, hắn gật gật đầu, xem như đồng ý với ý tưởng của nàng.
Trà Trà lập tức đi đến trước mặt Đế Hàn Sơ.
Cô giơ tay, vén ống tay áo, "Sơ vương gia? Lần trước bị thương, tốt rồi sao?"
Đế Hàn Sơ theo bản năng sau này lui một bước, khuôn mặt ôn hòa, "Vết thương đã tốt, không phiền nhị tiểu thư lo lắng."
"Nga, được a____"
Giọng nói đột nhiên kéo lớn lên, nghe tới có chút sợ hãi.
Đổi sang giọng nói thường ngày, vừa mềm vừa ngọt, tự nhiên rất cuốn hút.
Nhưng hiện tại, đối với Đế Hàn Sơ mà nói, người trước mắt, chính là một tiểu ác ma.
Ngốc bạch ngọt?
Phi, hoàn toàn không tồn tại!
Giờ này khắc này, hắn đối với Trà Trà hoàn toàn vẫn duy trì độ cao cảnh giác.
Sợ là giây tiếp theo, nàng sẽ không đi theo hướng bình thường.
Có lẽ là Đế Hàn Sơ quá mức khẩn trương.
Trà Trà bị bộ dáng kia của hắn chọc cười, "Ai, Sơ vương gia, đừng khẩn trương a, ở đây nhiều người như vậy, ta như thế nào sẽ động thủ với ngươi đâu? Huống chi, tỷ tỷ của ta còn ở chỗ này! Vạn nhất ta đối với ngươi xuống tay, nàng khóc sướt mướt thì làm sao bây giờ?"
Đế Hàn Sơ, "......Nhị tiểu thư hiểu lầm, bổn vương vì sao phải khẩn trương?"
Trà Trà cười tủm tỉm nhìn hắn, "Nga, vậy ngươi đang rất nóng sao? Trêи trán như thế nào lại đổ nhiều mồ hôi như vậy?"
Rõ ràng như vậy, còn cần phải giấu đầu lòi đuôi sao?
Hoàn toàn không có hiệu quả gì!
Đế Hàn Thành ánh mắt trầm xuống, an tĩnh đứng phía sau Trà Trà, nhìn nàng trêu chọc người.
Bất qua để nàng chơi đùa xong, hắn lại ra tay.
Còn hiện tại, tự nhiên không thể quấy rầy thú vui trêu chọc người khác của nàng.
"Trà Trà, muội không giới thiệu với ta một chút sao? Vị này là......"
Tiết Ngôn Nguyệt lên tiếng đánh vỡ bầu không khí xấu hổ này.
Nhưng mà nàng ta lại không biết, bởi vì sự xuất hiện của nàng, càng khiến cho bầu không khí càng thêm xấu hổ.
Trà Trà liếc nhìn nàng một cái, quay đầu liền hướng Đế Hàn Thành trêи người động thủ.
"!!!" Nàng đừng sờ loạn!
Đế Hàn Thành cả người đều không tốt.
"Trà Trà, nàng......"
"Đừng nhúc nhích, ta lấy một chút mứt hoa quả!"
".................."
Thẳng đến Trà Trà nhét viên mứt hoa quả vào miệng, sau đó mới quay đầu lại nhìn Tiết Ngôn Nguyệt.
Ai, cô tính tình bạo, nếu là không có gì đồ vật áp chế, thật đúng là khống chế không được......
Trà Trà thần sắc bình tĩnh, "Người bên cạnh của ta là ai, ngươi không quen biết sao? Ta nhớ rõ khi ở cửa hàng bán mứt hoa quả, Sơ vương gia đã gọi qua hắn, cho nên, không cần phải giả vờ không biết, tỷ tỷ, ngươi như vậy, thực không thú vị."
Tiết Ngôn Nguyệt, "......" Ngươi đem lời nói đều nói xong, ta còn có thể nói cái gì?
"Ta trả lời vấn đề của tỷ tỷ, tỷ tỷ có phải hay không cũng trả lời ta một vấn đề? Ngươi cùng Sơ vương là như thế nào gặp được?"
Trà Trà cười khẽ một tiếng, lại nói tiếp, cô là thật sự không hiểu.
Tình yêu có quan trọng đến như vậy sao?
Không thể ăn không thể uống!
Tiết Ngôn Nguyệt cư nhiên ngốc đến bị Đế Hàn Sơ lợi dụng một lần rồi lại một lần?
Tiết Ngôn Nguyệt nhìn vào đôi mắt thanh triệt của Trà Trà, trong khoảng thời gian ngắn, một câu hoàn chỉnh cũng không nói nên lời.
Nhưng Đế Hàn Sơ lại tiến lên một bước, "Ta cùng nàng là trùng hợp gặp được."
Trà Trà, "Thật là trùng hợp."
"Đúng vậy, xác thật là trùng hợp, bổn vương không phải lại gặp nhị tiểu thư sao? Còn có...... Hoàng Thượng, lại nói tiếp, xác thật không nghĩ tới, nhị tiểu thư cùng Hoàng Thượng quan hệ, thế nhưng lại thận cận như vậy."
Đế Hàn Sơ ôn nhu nói, nhưng lời nói của hắn là cố ý ám chỉ.
Trà Trà, "...... Ngươi lần trước, khi bị đánh, không thấy ra ta cùng Đế Hàn Thành quan hệ rất thân mật sao?"
Hảo hào nói chuyện không được sao? Một hai phải âm dương quái khí.
Vậy cô cũng chỉ có thể nói thẳng ra một chút.
Đế Hàn Sơ, "......" Thật sự không thể nói tiếp nữa!
Bất quá, không sao cả, dù sao hắn muốn sự tình xác định, đã có thể xác định!
Hôm sau.
Trêи phố thịnh truyền.
Đương kim hoàng thượng đoạt vị hôn thê của hoàng đệ mình, hơn nữa còn uy hϊế͙p͙ đem hôn ước giải trừ.
Mọi người mắng to.
Tác giả :
Mộ Như Tửu