Noblesse Chế Tạo Con Rối Thần
Chương 174: Kết thúc bảng A thi đấu
Trong đội ngũ này, Hiten và Manten chỉ mới vừa gia nhập vào, nên cũng chẳng có nhiều ít sự trung thành. Thân là yêu quái khá mạnh Hiten, trán không dấu vết một giọt mồ hôi lạnh chảy dọc theo gò má xuống đất.
Cùng Manten trao đổi một ánh mắt…
" Tất cả, xông lên. Chúng ta có hơn bảy người, chẳng lẽ còn sợ đối phương? Tiến lên nào!!!" Hét lên một tiếng Hiten, nhảy lên sấm sét bánh xe dưới chân xoay tròn trên không, lại thêm tay cầm vũ khí mà chém về phía kẻ thù, vũ khí có thuộc tính sấm sét đánh lên bóng người trước mặt.
" Hửm!?"
Bị từng tia sét thô to đánh vào trên người kẻ lạ mặt, bước chân kẻ lạ mặt hơi dừng lại một khắc "tư tư tư ~" điện lưu vang lên trong thân thể kẻ xa lạ làm hắn hơi dừng lại bước chân.
Đứng một bên, Hiten hoàn toàn sửng sốt mà há hốc mồm.
"Uy uy uy!!! Đừng có đùa nha, sấm sét của ta đủ để đốt cháy một con yêu quái cỡ lớn đó!!! Nhưng tại sao có thể a?? Tên này, một chút vết thương cũng không có là sao thế này??!!! Có lầm không vậy, hả trời??!!"
" Ưm?? Không tệ lắm, cảm giác này… cảm giác này... chính là… "tiếng sét ái tình sao" ~ tê dại tê dại --- dễ chịu a ~!? Không tệ a không tệ ~" Kẻ lạ mặt hai tay ôm lấy bản thân mình, mặc cho từng tia sét chạy loạn trong cơ thể… ánh mắt hắn nhìn về phía Hiten… quái dị.
Ngạch?!
Mọi người: ಠ▃ಠ cằm rơi rụng hết trên đất ~ ing.
Hiten: Ta $&% tổ tông nhà ngươi!!! (#++凸) Toàn là biến thái một đám [email protected]%#!!!
Manten: ⊙△⊙!!?? Chuyện gì xảy ra? Ta là ai? Ta đang làm gì? Ca ca!! Ta có cảm giác, địch nhân đầu óc có vấn đề lạp ~!!?
( Ha ha ha ha ---!!! Cười chết Tác ta rồi.)
Pluto trong phòng điều khiển: ಠ_๏ Ra tử thần… cũng có dị loại nhỉ… ha hả ~
Thắp cho các ngươi ngọn nến lạp ~
" Không tệ lắm, cảm giác bị điện giật này… rất thoải mái a ~!!! Ngươi có thể suy xét đến việc sử dụng dòng điện để cứu chữa bệnh hay giúp giúp lưu thông máu huyết, bằng cách sử dụng điện lưu loại nhỏ nhỏ, có được hay không? Mấy ngày nay, ta tương đối lại hay mất ngủ, đầu cũng hơi đau và tinh thần thì khá là uể oải. Nghe nói dòng điện có thể trợ giúp kích hoạt các tế bào ở não bộ, giúp ngủ ngon hơn rất nhiều hoặc một tia điện nhỏ gây choáng váng gây tê, cũng rất hiệu quả. Ngươi có thể làm được như, sử dụng dòng điện hiệu quả nhỏ như thế được không?"
Kẻ lạ mặt, phía dưới chân cái bóng bắt đầu hình thành rất nhiều bóng hắc ảnh ngo ngoe rục rịch, cánh tay sắc bén cầm lấy lưỡi hái to lớn không ngừng gặt hái đầu lâu những kẻ còn sống chung quanh đây… Hiện tại, nơi này chỉ còn lại Manten và Hiten… là vẫn còn sống sót.
Hiten: Ngạch--!! ( ̄△ ̄) Ta… ta làm không được a!!! Ngươi giết ta luôn đi, sấm sét tuyệt đối không phải là dòng điện a!! Ta làm sao, có thể làm dòng điện chữa được bệnh tật? Đó không phải là việc của các vu sư sao? Ngươi đùa với ta chắc--!! (╯#_,)╯╧═╧ lật bàn -ing.
Manten: 0Д0 Ca ca!!! Ta muốn về nhà, bên ngoài đáng sợ quá lạp ~!!! Anh anh anh ~ khóc sướt mướt một con khóc bao yêu quái online ~!!
" Là không được sao…?"
Tử thần quân phục áo đen câu hỏi vừa ra tới khi. Ngoại trừ, Manten và Hiten còn đang ngẩn người ra khi đó… Toàn bộ những kẻ khác đã bị phanh thây ra hết trước đó… cảnh tượng thật sự quá huyết tinh đến mức Hiten đầu xuất hiện từng giọt mồ hôi lạnh.
Hiten lẫn Manten (cùng nhau rùng mình một cái): 0Д0 A a a a a a a ~!!!! Sao các ngươi chết đến được nhanh như thế a!!??? Ít nhất cũng nên phản khán lâu hơn một tí mới đúng chứ!!??
Mặc cho nội tâm rít gào hai con anh em yêu quái, Tử thần lạ mặt nọ lại một lần nữa mắt lạnh nhìn qua hai người.
Ách ~!!
Hiten & Manten: 囧 cả mặt đều đẹp chẳng thua gì trái khổ qua… muốn khóc lạp ~
" Ta sử dụng và điều khiển, là sấm sét… cường độ phá hoại cao hơn nhiều cái thứ mà ngươi gọi là dòng điện gì gì đó. Tuy ta không biết dòng điện là gì, nhưng ta có thể học… Ta muốn được sống sót, kể cả em trai của ta… cũng đều phải được sống sót. Dù sao, ta còn sống vẫn có giá trị hơn một khối thi thể hư thối… không phải là thế sao?" Hiten trầm mặc một lúc sau, như đã làm ra quyết định đánh cuộc một lần… rằng kẻ lạ mặt quái dị nọ, sẽ không giết chết hai anh em bọn họ.
" Như vậy sao… cũng tốt. Qua được, đợt kiểm tra lần này anh em các ngươi sẽ không phải lo lắng sinh mệnh an toàn vấn đề gì nữa. Lọt vào 20 top, các ngươi có thể được sống, đừng rời khỏi khu vực này quá xa, mấy chỗ khác có đồng bọn của ta ở khắp nơi thanh trừ những kẻ còn sống. Ta đã báo danh cho 2 người các ngươi… có đủ tiềm lực (giá trị) được sống… biết ơn ta đi hai con kiến nho nhỏ."
Buông xuống một câu tàn nhẫn gây đầy thù hận, kẻ quần áo quái dị đen tuyền này cho Hiten và Manten, một cái bóng áo choàng, rồi lắc mình biến mất trong màn sương đen.
Hiten lẫn Manten hai anh em yêu quái cùng nhìn nhau và cùng nhau cười khổ.
Chúng ta… vẫn còn quá yếu a.
Từng có một lần cảm giác vô lực lúc xưa (lúc cùng Shippo tiểu hồ ly gặp lần đầu tiên bị Shin dạy dỗ) nay lại trải qua thêm một lần nữa… vô pháp đánh lại đối thủ của mình, Hiten phủi đi trên người cát sa mạc, vừa nhìn Manten ngốc manh bộ dáng đến giờ còn ngó qua ngó lại, kiếm kẻ lạ mặt kia một màn ngốc ngốc… thở dài 囧.
"Ngu ngốc thật tốt… không phải lo lắng cái gì cả… haiz ~!!!" By Hiten.
Một hồi Hiten mới nhớ đến người nọ nói qua lọt vào 20 top sẽ có cơ hội được sống, nhưng không hiểu sao Hiten lại có cảm giác… có chỗ nào đó sai sai đấy thì phải. Nghĩ nghĩ một lúc lâu sau vẫn không ra vấn đề nơi nào, Hiten từ bỏ tiếp tục suy nghĩ tiếp.
"Chừng nào có chuyện gì xảy ra... thì mặc cho số phận vậy. Dù sao bây giờ, cũng đã không kịp tính đến đường lui sau này nữa rồi… cố gắng mà sống sót mới là chuyện quan trọng lúc này."
Nghĩ thông suốt, Hiten dẫn em trai mình Manten tìm khu vực nghỉ chân ở ốc đảo gần đó… qua đi nguy hiểm kì lúc này.
Sàng lọc đối thủ vẫn đang được tiếp tục, tiêu chí có tiềm lực và giá trị sống. Lí trí và điểm yếu phải có, có thể lợi dụng khống chế, phải có điểm mấu chốt rõ ràng, không lạm sát sinh mạng nhỏ yếu một cách vô tội vạ… thì sẽ có nhiều cơ hội sống sót cao hơn.
Hiten và Manten có thể sống được đến giờ, chỉ vì yêu quái biết sử dụng sấm sét là khá hiếm có, điểm yếu của Hiten là quan hệ huyết thống em trai của mình… Manten. Đã từng bị Shin dạy dỗ cho một trận nhớ đời, rằng ức hiếp kẻ yếu thì cũng sẽ có ngày bị kẻ mạnh hơn mình ức hiếp lại mà thôi (Cá lớn nuốt cá bé, cá lớn hơn nuốt cá lớn… đây là quy luật của cuộc sống.), nên đừng lạm sát nếu không bị chọc giận hoặc bất đắc dĩ phải lạm sát… tổng kết trên đủ điều kiện để hai anh em này… có thể tiếp tục được sống tiếp.
( Tại sao, Hiten có cảm giác chỗ nào đó sai sai… thì đúng là có đấy. Lọt vào top 20, nhưng như đã nói ngay từ đầu trên 500 người, bán yêu và yêu quái tham gia 4 bảng… mỗi bảng chỉ lấy 4 kẻ may mắn còn sống… 4x4= 16, như thế còn 4 người nữa… tất nhiên là… đi cửa sau rồi lạp ~ Hiten nếu toán học giỏi hơn một tí, thì sẽ biết chỗ sai sai ấy vấn đề là ở đâu… nhưng tất nhiên là không có "nếu" từ này trong cuộc sống rồi. Mọi chuyện, đều có lý do của nó cả.)
Do có ràng buộc nên mới có điểm yếu, anh em Hiten Manten lại không quá lạm sát kẻ vô tội từ lúc bắt đầu bước vào cuộc thi đấu đến giờ, cũng khiến cho hai anh em họ… trót lọt được tiếp tục vào top 20.
Số lượng kẻ còn lại ở trong sa mạc này, lại không phải cũng may mắn như hai anh em kia.
" Ngươi muốn sống sót đến như vậy? Là thứ gì cho ngươi động lực tiếp tục sống đến bây giờ?"
Ở một nơi khác đang tiếp tục diễn ra những cuộc giết chóc cuối cùng.
" Ta có một gia đình êm ấm, ta có một người vợ và những đứa con nhỏ… đang chờ ta trở về. Qua được lần này, có thể còn sống… ta sẽ có tiền mua thuốc… để vợ của ta… được sống."
Một cánh tay trái bị thiếu, người kiếm sĩ trẻ áo kimono đầy các mụn vá nhỏ vụn. Khắp người là một, hai vết thương sâu đến thấy được xương cốt. Còn xung quanh là những vết thương nhỏ chi chít trên người, máu thấm ướt đẫm áo kimono bạc màu, nhưng người kiếm sĩ trẻ tay vẫn nắm chặt lấy thanh kiếm sáng bóng của chính anh.
Kiếm sĩ trẻ muốn được sống và có một niềm tin mãnh liệt rằng… anh sẽ là một trong số những kẻ có thể còn sống sót và trở về bên gia đình của mình.
" Thanh kiếm đó của ngươi khá đặc biệt đấy nhỉ… chúc mừng ngươi khi ngươi còn trụ được đến giờ. Ngươi có vẻ khá hơn so với các đồng bạn của ngươi đấy… Dù cho ngươi bị chính các đồng bạn của mình bỏ rơi, nhưng ngươi vẫn không tuyệt vọng, khi biết rằng bản thân mình không thể đánh bại được ta. Không tệ đối với một kẻ phàm phu tục tử, với da thịt non mềm của con người… Ngươi cũng có thể hãnh diện… vì ngươi… đã thông qua cuộc kiểm tra của ta rồi đó… sống sót đi, để xem ngươi sẽ mang đề cho ta những bất ngờ nào nữa? ~"
Cuối cùng một người.
" Tích tích tích ~!!! Đã xác nhận, đã xác nhận!!! Còn lại 4 kẻ còn sống… tất cả các Tử thần sa mạc Hắc Sa… không được chém giết nữa!!! Lạp lạp lạp ~~~!!!"
" Chậc!!! Ngươi thật may mắn đấy rác rưởi, có thể cầm cự được đến giờ phút này. Ha ~!!! Tuy rằng, ngươi có lẽ không thông qua ta kiểm tra, nhưng vận khí của ngươi… thật sự rất tốt. Ha ~ cút đi rác rưởi, đừng làm ta bẩn mắt."
Bị đá một cước vào mặt không chút khách khí, một người đôi mắt hẹp dài lóe qua một tia lúc quang phẫn hận, rồi lại may mắn… sống sót.
Bán đứng bằng hữu, lấy kẻ khác làm người chết thay… luồn cúi quỳ rạp xuống xin kẻ khác thu lưu mình, cuối cùng bản thân lại dùng máu người chết giả dạng… kẻ may mắn, tâm cơ thâm trầm, lại đen tối này… rốt cuộc còn sống đến phút cuối cùng.
" Thật con mẹ nó may mắn mà, thứ quái quỉ gì đâu… ỷ bản thân mình mạnh thì ngon lắm à?? Chỉ làm chó cho người khác sai bảo… hứ ~!! Hừ hừ ~"
Lôi kéo đai quần một phen, thô bỉ cánh tay móc móc lỗ mũi hướng đến phương hướng một Hắc Sa tử thần khác lúc biến mất, thô bỉ phun ra một ngụm "gì đó", hét lên nho nhỏ quơ quơ cánh tay… chứng tỏ tâm trạng của hắn… khá phức tạp.
Cũng đúng thôi… ai biểu hắn còn sống a.
- ----
Khu vực khác, nơi căn-tin là khu nghỉ ngơi và ăn uống của các Hắc Sa khác, chủ yếu tập trung tụ tập phun tào lẫn nhau… chơi.
" Phì, ngươi cũng có ngày hôm nay… bị rác rưởi phỉ nhổ a. Ha ha ha ha ha---!!!!"
" Ha ~ thứ gì đâu rác rưởi, ta cũng phải chú ý đến hắn? Ta cá, hắn cũng sống không lâu nổi… phải biết lọt vào top 20… vẫn có thể giết chóc lẫn nhau nha ~ hắn chỉ là may mắn, sống lâu hơn một chút thôi."
Là Hắc Sa kẻ kiểm tra tên thứ 4 may mắn còn sống, cười lạnh một tiếng nhìn lướt qua màn hình lớn… tên ngu ngốc nào đó, còn không biết những gì hắn nói những gì hắn làm… đều được truyền tải lại cho các Hắc Sa khác xem đến mùi ngon ngọt, mà cười lên ha hả ~
" Há, đã nói là có cơ hội được sống… nhưng cũng không nói là không thể ngầm động tay động chân cho hắn chết sớm hơn nha."
" Tên này, cho dù có thật sự may mắn ra khỏi "chỗ này" thì cũng đã đắc tội "tên kia"… cuộc sống này không cứu, không cứu a ~ ha hả ~!!!"
Không nói đến một lời cuối cùng, một đám Hắc Sa khác, híp mắt lại cười nói âm trầm lạnh lẽo… vui vẻ.
" Vẫn là sống sót mới giúp chúng ta giải trí lâu hơn nha ~"
Một kẻ mặc quân phục nhỏ con, đội nón đen tiếp lời chưa nói hết của kẻ nọ. m trắc trắc, cười rộ lên… một đôi hàm răng trắng bóng sạch sẽ nói ra những lời tàn nhẫn, đến mức không ai cho rằng… trẻ con là đơn giản nha.
" Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha-----!!!!"
Quanh quẩn căn- tin là từng đợt cười lớn, một đám nam nữ bị quân phục đen ôm sát người… xung quanh là từng đợt màu cát đen bay múa, như những tàn ảnh thể hiện… bọn họ đều là những thống lĩnh của đám Hắc Sa chân chính.
Bọn họ… chính là Tử thần sa mạc nha.
Chỉ có bọn họ đùa giỡn với sinh mạng… chứ không có chuyện, sinh mạng lại có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của họ a.
Cùng Manten trao đổi một ánh mắt…
" Tất cả, xông lên. Chúng ta có hơn bảy người, chẳng lẽ còn sợ đối phương? Tiến lên nào!!!" Hét lên một tiếng Hiten, nhảy lên sấm sét bánh xe dưới chân xoay tròn trên không, lại thêm tay cầm vũ khí mà chém về phía kẻ thù, vũ khí có thuộc tính sấm sét đánh lên bóng người trước mặt.
" Hửm!?"
Bị từng tia sét thô to đánh vào trên người kẻ lạ mặt, bước chân kẻ lạ mặt hơi dừng lại một khắc "tư tư tư ~" điện lưu vang lên trong thân thể kẻ xa lạ làm hắn hơi dừng lại bước chân.
Đứng một bên, Hiten hoàn toàn sửng sốt mà há hốc mồm.
"Uy uy uy!!! Đừng có đùa nha, sấm sét của ta đủ để đốt cháy một con yêu quái cỡ lớn đó!!! Nhưng tại sao có thể a?? Tên này, một chút vết thương cũng không có là sao thế này??!!! Có lầm không vậy, hả trời??!!"
" Ưm?? Không tệ lắm, cảm giác này… cảm giác này... chính là… "tiếng sét ái tình sao" ~ tê dại tê dại --- dễ chịu a ~!? Không tệ a không tệ ~" Kẻ lạ mặt hai tay ôm lấy bản thân mình, mặc cho từng tia sét chạy loạn trong cơ thể… ánh mắt hắn nhìn về phía Hiten… quái dị.
Ngạch?!
Mọi người: ಠ▃ಠ cằm rơi rụng hết trên đất ~ ing.
Hiten: Ta $&% tổ tông nhà ngươi!!! (#++凸) Toàn là biến thái một đám [email protected]%#!!!
Manten: ⊙△⊙!!?? Chuyện gì xảy ra? Ta là ai? Ta đang làm gì? Ca ca!! Ta có cảm giác, địch nhân đầu óc có vấn đề lạp ~!!?
( Ha ha ha ha ---!!! Cười chết Tác ta rồi.)
Pluto trong phòng điều khiển: ಠ_๏ Ra tử thần… cũng có dị loại nhỉ… ha hả ~
Thắp cho các ngươi ngọn nến lạp ~
" Không tệ lắm, cảm giác bị điện giật này… rất thoải mái a ~!!! Ngươi có thể suy xét đến việc sử dụng dòng điện để cứu chữa bệnh hay giúp giúp lưu thông máu huyết, bằng cách sử dụng điện lưu loại nhỏ nhỏ, có được hay không? Mấy ngày nay, ta tương đối lại hay mất ngủ, đầu cũng hơi đau và tinh thần thì khá là uể oải. Nghe nói dòng điện có thể trợ giúp kích hoạt các tế bào ở não bộ, giúp ngủ ngon hơn rất nhiều hoặc một tia điện nhỏ gây choáng váng gây tê, cũng rất hiệu quả. Ngươi có thể làm được như, sử dụng dòng điện hiệu quả nhỏ như thế được không?"
Kẻ lạ mặt, phía dưới chân cái bóng bắt đầu hình thành rất nhiều bóng hắc ảnh ngo ngoe rục rịch, cánh tay sắc bén cầm lấy lưỡi hái to lớn không ngừng gặt hái đầu lâu những kẻ còn sống chung quanh đây… Hiện tại, nơi này chỉ còn lại Manten và Hiten… là vẫn còn sống sót.
Hiten: Ngạch--!! ( ̄△ ̄) Ta… ta làm không được a!!! Ngươi giết ta luôn đi, sấm sét tuyệt đối không phải là dòng điện a!! Ta làm sao, có thể làm dòng điện chữa được bệnh tật? Đó không phải là việc của các vu sư sao? Ngươi đùa với ta chắc--!! (╯#_,)╯╧═╧ lật bàn -ing.
Manten: 0Д0 Ca ca!!! Ta muốn về nhà, bên ngoài đáng sợ quá lạp ~!!! Anh anh anh ~ khóc sướt mướt một con khóc bao yêu quái online ~!!
" Là không được sao…?"
Tử thần quân phục áo đen câu hỏi vừa ra tới khi. Ngoại trừ, Manten và Hiten còn đang ngẩn người ra khi đó… Toàn bộ những kẻ khác đã bị phanh thây ra hết trước đó… cảnh tượng thật sự quá huyết tinh đến mức Hiten đầu xuất hiện từng giọt mồ hôi lạnh.
Hiten lẫn Manten (cùng nhau rùng mình một cái): 0Д0 A a a a a a a ~!!!! Sao các ngươi chết đến được nhanh như thế a!!??? Ít nhất cũng nên phản khán lâu hơn một tí mới đúng chứ!!??
Mặc cho nội tâm rít gào hai con anh em yêu quái, Tử thần lạ mặt nọ lại một lần nữa mắt lạnh nhìn qua hai người.
Ách ~!!
Hiten & Manten: 囧 cả mặt đều đẹp chẳng thua gì trái khổ qua… muốn khóc lạp ~
" Ta sử dụng và điều khiển, là sấm sét… cường độ phá hoại cao hơn nhiều cái thứ mà ngươi gọi là dòng điện gì gì đó. Tuy ta không biết dòng điện là gì, nhưng ta có thể học… Ta muốn được sống sót, kể cả em trai của ta… cũng đều phải được sống sót. Dù sao, ta còn sống vẫn có giá trị hơn một khối thi thể hư thối… không phải là thế sao?" Hiten trầm mặc một lúc sau, như đã làm ra quyết định đánh cuộc một lần… rằng kẻ lạ mặt quái dị nọ, sẽ không giết chết hai anh em bọn họ.
" Như vậy sao… cũng tốt. Qua được, đợt kiểm tra lần này anh em các ngươi sẽ không phải lo lắng sinh mệnh an toàn vấn đề gì nữa. Lọt vào 20 top, các ngươi có thể được sống, đừng rời khỏi khu vực này quá xa, mấy chỗ khác có đồng bọn của ta ở khắp nơi thanh trừ những kẻ còn sống. Ta đã báo danh cho 2 người các ngươi… có đủ tiềm lực (giá trị) được sống… biết ơn ta đi hai con kiến nho nhỏ."
Buông xuống một câu tàn nhẫn gây đầy thù hận, kẻ quần áo quái dị đen tuyền này cho Hiten và Manten, một cái bóng áo choàng, rồi lắc mình biến mất trong màn sương đen.
Hiten lẫn Manten hai anh em yêu quái cùng nhìn nhau và cùng nhau cười khổ.
Chúng ta… vẫn còn quá yếu a.
Từng có một lần cảm giác vô lực lúc xưa (lúc cùng Shippo tiểu hồ ly gặp lần đầu tiên bị Shin dạy dỗ) nay lại trải qua thêm một lần nữa… vô pháp đánh lại đối thủ của mình, Hiten phủi đi trên người cát sa mạc, vừa nhìn Manten ngốc manh bộ dáng đến giờ còn ngó qua ngó lại, kiếm kẻ lạ mặt kia một màn ngốc ngốc… thở dài 囧.
"Ngu ngốc thật tốt… không phải lo lắng cái gì cả… haiz ~!!!" By Hiten.
Một hồi Hiten mới nhớ đến người nọ nói qua lọt vào 20 top sẽ có cơ hội được sống, nhưng không hiểu sao Hiten lại có cảm giác… có chỗ nào đó sai sai đấy thì phải. Nghĩ nghĩ một lúc lâu sau vẫn không ra vấn đề nơi nào, Hiten từ bỏ tiếp tục suy nghĩ tiếp.
"Chừng nào có chuyện gì xảy ra... thì mặc cho số phận vậy. Dù sao bây giờ, cũng đã không kịp tính đến đường lui sau này nữa rồi… cố gắng mà sống sót mới là chuyện quan trọng lúc này."
Nghĩ thông suốt, Hiten dẫn em trai mình Manten tìm khu vực nghỉ chân ở ốc đảo gần đó… qua đi nguy hiểm kì lúc này.
Sàng lọc đối thủ vẫn đang được tiếp tục, tiêu chí có tiềm lực và giá trị sống. Lí trí và điểm yếu phải có, có thể lợi dụng khống chế, phải có điểm mấu chốt rõ ràng, không lạm sát sinh mạng nhỏ yếu một cách vô tội vạ… thì sẽ có nhiều cơ hội sống sót cao hơn.
Hiten và Manten có thể sống được đến giờ, chỉ vì yêu quái biết sử dụng sấm sét là khá hiếm có, điểm yếu của Hiten là quan hệ huyết thống em trai của mình… Manten. Đã từng bị Shin dạy dỗ cho một trận nhớ đời, rằng ức hiếp kẻ yếu thì cũng sẽ có ngày bị kẻ mạnh hơn mình ức hiếp lại mà thôi (Cá lớn nuốt cá bé, cá lớn hơn nuốt cá lớn… đây là quy luật của cuộc sống.), nên đừng lạm sát nếu không bị chọc giận hoặc bất đắc dĩ phải lạm sát… tổng kết trên đủ điều kiện để hai anh em này… có thể tiếp tục được sống tiếp.
( Tại sao, Hiten có cảm giác chỗ nào đó sai sai… thì đúng là có đấy. Lọt vào top 20, nhưng như đã nói ngay từ đầu trên 500 người, bán yêu và yêu quái tham gia 4 bảng… mỗi bảng chỉ lấy 4 kẻ may mắn còn sống… 4x4= 16, như thế còn 4 người nữa… tất nhiên là… đi cửa sau rồi lạp ~ Hiten nếu toán học giỏi hơn một tí, thì sẽ biết chỗ sai sai ấy vấn đề là ở đâu… nhưng tất nhiên là không có "nếu" từ này trong cuộc sống rồi. Mọi chuyện, đều có lý do của nó cả.)
Do có ràng buộc nên mới có điểm yếu, anh em Hiten Manten lại không quá lạm sát kẻ vô tội từ lúc bắt đầu bước vào cuộc thi đấu đến giờ, cũng khiến cho hai anh em họ… trót lọt được tiếp tục vào top 20.
Số lượng kẻ còn lại ở trong sa mạc này, lại không phải cũng may mắn như hai anh em kia.
" Ngươi muốn sống sót đến như vậy? Là thứ gì cho ngươi động lực tiếp tục sống đến bây giờ?"
Ở một nơi khác đang tiếp tục diễn ra những cuộc giết chóc cuối cùng.
" Ta có một gia đình êm ấm, ta có một người vợ và những đứa con nhỏ… đang chờ ta trở về. Qua được lần này, có thể còn sống… ta sẽ có tiền mua thuốc… để vợ của ta… được sống."
Một cánh tay trái bị thiếu, người kiếm sĩ trẻ áo kimono đầy các mụn vá nhỏ vụn. Khắp người là một, hai vết thương sâu đến thấy được xương cốt. Còn xung quanh là những vết thương nhỏ chi chít trên người, máu thấm ướt đẫm áo kimono bạc màu, nhưng người kiếm sĩ trẻ tay vẫn nắm chặt lấy thanh kiếm sáng bóng của chính anh.
Kiếm sĩ trẻ muốn được sống và có một niềm tin mãnh liệt rằng… anh sẽ là một trong số những kẻ có thể còn sống sót và trở về bên gia đình của mình.
" Thanh kiếm đó của ngươi khá đặc biệt đấy nhỉ… chúc mừng ngươi khi ngươi còn trụ được đến giờ. Ngươi có vẻ khá hơn so với các đồng bạn của ngươi đấy… Dù cho ngươi bị chính các đồng bạn của mình bỏ rơi, nhưng ngươi vẫn không tuyệt vọng, khi biết rằng bản thân mình không thể đánh bại được ta. Không tệ đối với một kẻ phàm phu tục tử, với da thịt non mềm của con người… Ngươi cũng có thể hãnh diện… vì ngươi… đã thông qua cuộc kiểm tra của ta rồi đó… sống sót đi, để xem ngươi sẽ mang đề cho ta những bất ngờ nào nữa? ~"
Cuối cùng một người.
" Tích tích tích ~!!! Đã xác nhận, đã xác nhận!!! Còn lại 4 kẻ còn sống… tất cả các Tử thần sa mạc Hắc Sa… không được chém giết nữa!!! Lạp lạp lạp ~~~!!!"
" Chậc!!! Ngươi thật may mắn đấy rác rưởi, có thể cầm cự được đến giờ phút này. Ha ~!!! Tuy rằng, ngươi có lẽ không thông qua ta kiểm tra, nhưng vận khí của ngươi… thật sự rất tốt. Ha ~ cút đi rác rưởi, đừng làm ta bẩn mắt."
Bị đá một cước vào mặt không chút khách khí, một người đôi mắt hẹp dài lóe qua một tia lúc quang phẫn hận, rồi lại may mắn… sống sót.
Bán đứng bằng hữu, lấy kẻ khác làm người chết thay… luồn cúi quỳ rạp xuống xin kẻ khác thu lưu mình, cuối cùng bản thân lại dùng máu người chết giả dạng… kẻ may mắn, tâm cơ thâm trầm, lại đen tối này… rốt cuộc còn sống đến phút cuối cùng.
" Thật con mẹ nó may mắn mà, thứ quái quỉ gì đâu… ỷ bản thân mình mạnh thì ngon lắm à?? Chỉ làm chó cho người khác sai bảo… hứ ~!! Hừ hừ ~"
Lôi kéo đai quần một phen, thô bỉ cánh tay móc móc lỗ mũi hướng đến phương hướng một Hắc Sa tử thần khác lúc biến mất, thô bỉ phun ra một ngụm "gì đó", hét lên nho nhỏ quơ quơ cánh tay… chứng tỏ tâm trạng của hắn… khá phức tạp.
Cũng đúng thôi… ai biểu hắn còn sống a.
- ----
Khu vực khác, nơi căn-tin là khu nghỉ ngơi và ăn uống của các Hắc Sa khác, chủ yếu tập trung tụ tập phun tào lẫn nhau… chơi.
" Phì, ngươi cũng có ngày hôm nay… bị rác rưởi phỉ nhổ a. Ha ha ha ha ha---!!!!"
" Ha ~ thứ gì đâu rác rưởi, ta cũng phải chú ý đến hắn? Ta cá, hắn cũng sống không lâu nổi… phải biết lọt vào top 20… vẫn có thể giết chóc lẫn nhau nha ~ hắn chỉ là may mắn, sống lâu hơn một chút thôi."
Là Hắc Sa kẻ kiểm tra tên thứ 4 may mắn còn sống, cười lạnh một tiếng nhìn lướt qua màn hình lớn… tên ngu ngốc nào đó, còn không biết những gì hắn nói những gì hắn làm… đều được truyền tải lại cho các Hắc Sa khác xem đến mùi ngon ngọt, mà cười lên ha hả ~
" Há, đã nói là có cơ hội được sống… nhưng cũng không nói là không thể ngầm động tay động chân cho hắn chết sớm hơn nha."
" Tên này, cho dù có thật sự may mắn ra khỏi "chỗ này" thì cũng đã đắc tội "tên kia"… cuộc sống này không cứu, không cứu a ~ ha hả ~!!!"
Không nói đến một lời cuối cùng, một đám Hắc Sa khác, híp mắt lại cười nói âm trầm lạnh lẽo… vui vẻ.
" Vẫn là sống sót mới giúp chúng ta giải trí lâu hơn nha ~"
Một kẻ mặc quân phục nhỏ con, đội nón đen tiếp lời chưa nói hết của kẻ nọ. m trắc trắc, cười rộ lên… một đôi hàm răng trắng bóng sạch sẽ nói ra những lời tàn nhẫn, đến mức không ai cho rằng… trẻ con là đơn giản nha.
" Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha-----!!!!"
Quanh quẩn căn- tin là từng đợt cười lớn, một đám nam nữ bị quân phục đen ôm sát người… xung quanh là từng đợt màu cát đen bay múa, như những tàn ảnh thể hiện… bọn họ đều là những thống lĩnh của đám Hắc Sa chân chính.
Bọn họ… chính là Tử thần sa mạc nha.
Chỉ có bọn họ đùa giỡn với sinh mạng… chứ không có chuyện, sinh mạng lại có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của họ a.
Tác giả :
vuonghongnhung23